Trong tâpcpy ̉m cung chỉ còn lại Phong Quang và Tiêcrow ̀n Tù, côzaml ́ Ngôzaml n vưakba ̀a đebhz i, Phong Quang chỉ căysdy ́n môzaml i côzaml ́ găysdy ́ng khôzaml ng khóc thành tiêcrow ́ng.
Tiêcrow ̀n Tù năysdy ́m căysdy ̀m nàng, ánh măysdy ́t âpcpy m u, ngay khi Phong Quang tưakba ơmbip ̉ng hăysdy ́n sẽ làm chút chuyêcrow ̣n gì vơmbip ́i mình, Tiêcrow ̀n Tù lại đebhz ôzaml ̣t nhiêcrow n buôzaml ng nàng ra, Phong Quang ngã xuôzaml ́ng đebhz âpcpy ́t.
“Đcmra êcrow ̀u nghe rõ cho ta!” Tiêcrow ̀n Tù phâpcpy n phó thuôzaml ̣c hạ, “Thâpcpy n thêcrow ̉ bêcrow ̣ hạ khôzaml ng khỏe, khôzaml ng thêcrow ̉ rơmbip ̀i khỏi tâpcpy m cung, toàn bôzaml ̣ ngưakba ơmbip ̀i ơmbip ̉ đebhz âpcpy y đebhz êcrow ̀u bảo vêcrow ̣ cho tôzaml ́t, đebhz ưakba ̀ng đebhz êcrow ̉ cho nhưakba ̃ng ngưakba ơmbip ̀i tạp nham tiêcrow ́n vào quâpcpy ̃y nhiêcrow ̃u sưakba ̣ thanh tịnh của bêcrow ̣ hạ.”
Nhưakba ̃ng ngưakba ơmbip ̀i còn lại cúi đebhz âpcpy ̀u, “Dạ!”
Tiêcrow ̀n Tù lạnh nghiêcrow m măysdy ̣t đebhz i ra tâpcpy ̉m cung, lúc này cuôzaml ́i cùng cũng chỉ còn lại có môzaml ̣t mình Phong Quang.
Nàng ngôzaml ̀i dưakba ơmbip ́i đebhz âpcpy ́t, môzaml ̣t măysdy ̣t may măysdy ́n Tiêcrow ̀n Tù khôzaml ng làm gì vơmbip ́i nàng, môzaml ̣t măysdy ̣t lại ôzaml m đebhz âpcpy ̀u gôzaml ́i rơmbip i nưakba ơmbip ́c măysdy ́t, thút tha thút thít hỏi: “Hêcrow ̣ thôzaml ́ng, kịch bản ngưakba ơmbip i đebhz ưakba a cho ta… khôzaml ng có… cũng khôzaml ng có nói qua sẽ có đebhz oạn bưakba ́c cung nào…”
Hêcrow ̣ thôzaml ́ng lạnh lùng nói: “trêcrow n kịch bản cũng khôzaml ng có viêcrow ́t qua là côzaml ́ Ngôzaml n sẽ thích Hạ Phong Quang.”
Là vì nàng đebhz êcrow ́n đebhz âpcpy y, cho nêcrow n mọi thưakba ́ đebhz êcrow ̀u phát sinh biêcrow ́n hóa.
Phong Quang ôzaml ́m yêcrow ́u nói: “Hiêcrow ̣u ưakba ́ng bưakba ơmbip m bưakba ơmbip ́m thâpcpy ̣t sưakba ̣ lơmbip ́n đebhz êcrow ́n vâpcpy ̣y sao? Băysdy ́t đebhz âpcpy ̀u tưakba ̀ thêcrow ́ giơmbip ́i trưakba ơmbip ́c, môzaml ̃i tình tiêcrow ́t vôzaml ́n có đebhz êcrow ̀u thoát ly quỹ đebhz ạo môzaml ̣t cách nghiêcrow m trọng…”
Vưakba ̀a nghĩ đebhz êcrow ́n Tiêcrow ́t Nhiêcrow ̃m, nàng lâpcpy ̣p tưakba ́c có cảm giác tưakba ơmbip ng lai khôzaml ng thêcrow ̉ khôzaml ́ng chêcrow ́ thâpcpy ̣t đebhz áng sơmbip ̣, nhâpcpy ́t là lúc này, khả năysdy ng biêcrow ́t trưakba ơmbip ́c tình tiêcrow ́t của nàng đebhz ã hoàn toàn vôzaml tác dụng.
“Ta nói rôzaml ̀i, mong ký chủ khi hoàn thành nhiêcrow ̣m vụ tưakba ̣ thâpcpy n năysdy ́m chăysdy ́c thành côzaml ng.”
Cảm giác lúc này và khi nhìn thâpcpy ́y môzaml ̣t cái quảng cái trêcrow n TV, ơmbip ̉ môzaml ̣t góc còn đebhz êcrow ̀ mâpcpy ́y cái chưakba ̃ to, lâpcpy ́y sản phâpcpy ̉m thưakba ̣c têcrow ́ làm tiêcrow u chuâpcpy ̉n, khôzaml ng khác nhau là mâpcpy ́y.
“Hêcrow ̣ thôzaml ́ng… ta phải làm thêcrow ́ nào mơmbip ́i có thêcrow ̉ cưakba ́u côzaml ́ Ngôzaml n, ta khôzaml ng muôzaml ́n hăysdy ́n chêcrow ́t.” Nguyêcrow n nhâpcpy n khôzaml ng phải vì hăysdy ́n là ngưakba ơmbip ̀i phải tiêcrow ́n côzaml ng chiêcrow ́m đebhz óng, mà là vì nàng thuâpcpy ̀n túy khôzaml ng muôzaml ́n hăysdy ́n chêcrow ́t, “Hăysdy ́n vì ta… đebhz âpcpy m bản thâpcpy n hai kiêcrow ́m, ta thâpcpy ́y… ta thích hăysdy ́n…”
Bơmbip ̉i vì thêcrow ́ giơmbip ́i trưakba ơmbip ́c nhiêcrow ̣m vụ thâpcpy ́t bại nêcrow n nàng bị kích thích, lại bơmbip ̉i vì đebhz iêcrow ̉m hêcrow ̣ thôzaml ́ng sạch bách nêcrow n khôzaml ng có chôzaml ̃ nào phải sơmbip ̣, nêcrow n trong thêcrow ́ giơmbip ́i này, nàng vâpcpy ̃n luôzaml n sôzaml ́ng khôzaml ng tim khôzaml ng phôzaml ̉i, cho dù muôzaml ́n tiêcrow ́n côzaml ng chiêcrow ́m đebhz óng côzaml ́ Ngôzaml n, nàng cũng chỉ áp dụng phưakba ơmbip ng pháp đebhz ơmbip n giản thôzaml bạo nhâpcpy ́t, đebhz ó là thưakba ơmbip ̀ng xuyêcrow n trêcrow u chọc môzaml ̣t chút, nói râpcpy ́t nhiêcrow ̀u lơmbip ̀i nói mạnh dạn trăysdy ́ng trơmbip ̣n, còn chuyêcrow ̣n thưakba ̣c sưakba ̣ đebhz ôzaml ̣ng tâpcpy m, chính là lúc này.
Nghe xong lơmbip ̀i của nàng, hêcrow ̣ thôzaml ́ng im ăysdy ́ng môzaml ̣t hôzaml ̀i lâpcpy u, qua môzaml ̣t lát mơmbip ́i nói: “Hăysdy ́n sẽ khôzaml ng có chuyêcrow ̣n gì.”
Phong Quang nâpcpy ng măysdy ́t, “Ngưakba ơmbip i nói vâpcpy ̣y là có ý gì.”
Nhưakba ng hêcrow ̣ thôzaml ́ng đebhz ã khôzaml ng muôzaml ́n trả lơmbip ̀i nàng nưakba ̃a.
Nàng có chút khó chịu, hêcrow ̣ thôzaml ́ng của ngưakba ơmbip ̀i ta có thêcrow ̉ tùy ý khai thôzaml ng vưakba ơmbip ́ng măysdy ́c, ngưakba ơmbip ̣c nam nưakba ̃ chính khăysdy ́p nơmbip i, đebhz êcrow ́n lưakba ơmbip ̣t nàng, cho dù muôzaml ́n hỏi môzaml ̣t vâpcpy ́n đebhz êcrow ̀ cũng phải lưakba ̣a lúc hêcrow ̣ thôzaml ́ng có tâpcpy m tình tôzaml ́t, lạnh lùng kiêcrow u ngạo đebhz êcrow ́n mưakba ́c khiêcrow ́n nàng cảm thâpcpy ́y bâpcpy ́t lưakba ̣c môzaml ̣t cách sâpcpy u săysdy ́c.
Phong Quang liêcrow n tục bị nhôzaml ́t trong tâpcpy ̉m cung hơmbip n nưakba ̉a tháng, mâpcpy ́y ngày này, nàng vâpcpy ̃n còn có ngưakba ơmbip ̀i hâpcpy ̀u hạ, nhưakba ng mà cung nưakba ̃ thái giám hâpcpy ̀u hạ nàng đebhz êcrow ̀u thay đebhz ôzaml ̉i, nàng đebhz ưakba ơmbip ng nhiêcrow n cũng khôzaml ng găysdy ̣p qua mâpcpy ́y ngưakba ơmbip ̀i Tiêcrow ̉u Ngã, cho dù muôzaml ́n tìm môzaml ̣t ngưakba ơmbip ̀i đebhz êcrow ̉ hỏi môzaml ̣t chút xem côzaml ́ Ngôzaml n thêcrow ́ nào, cũng khôzaml ng có ai trả lơmbip ̀i nàng.
Nưakba ̃ hoàng là nàng đebhz âpcpy y, trưakba ơmbip ́c kia có bao nhiêcrow u thong dong, bâpcpy y giơmbip ̀ chỉ còn lại sưakba ̣ ngôzaml ̣t ngạt.
Môzaml ̣t thái giám có gưakba ơmbip ng măysdy ̣t yêcrow u dã đebhz êcrow ̉ đebhz ôzaml ̀ ăysdy n xuôzaml ́ng, khi cảm nhâpcpy ̣n đebhz ưakba ơmbip ̣c tâpcpy ̀m măysdy ́t kia hôzaml m nay cũng khôzaml ng ngoại lêcrow ̣ mà nhìn mình chăysdy ̀m chăysdy ̀m, hăysdy ́n hỏi: “Bêcrow ̣ hạ sao lại nhìn ta nhưakba vâpcpy ̣y?”
Phong Quang căysdy ́n chiêcrow ́c đebhz ũa môzaml ̣t chút, khôzaml ng ngơmbip ̀ là hăysdy ́n sẽ đebhz ôzaml ̣t nhiêcrow n quan tâpcpy m đebhz êcrow ́n nàng, “Ta thâpcpy ́y… ngưakba ơmbip i râpcpy ́t quen măysdy ̣t.”
Nàng hình nhưakba đebhz ã găysdy ̣p qua hăysdy ́n, đebhz âpcpy y là vâpcpy ́n đebhz êcrow ̀ mà nàng suy nghĩ tưakba ̀ mâpcpy ́y ngày trưakba ơmbip ́c.
“Tiêcrow ̉u nhâpcpy n têcrow n là Tôzaml Bích.”
“À… chăysdy ́c là trùng têcrow n trùng họ thôzaml i.” Nàng găysdy ́p môzaml ̣t đebhz ũa thịt bỏ vào miêcrow ̣ng.
“Chính là Tôzaml Bích đebhz ã tưakba ̀ng găysdy ̣p măysdy ̣t bêcrow ̣ hạ môzaml ̣t lâpcpy ̀n.” Hăysdy ́n nói: “Lúc đebhz ó, tiêcrow ̉u nhâpcpy n đebhz ưakba ́ng bêcrow n cạnh Lam nhị côzaml ng tưakba ̉.”
“Khụ khụ!” Nàng bị săysdy ̣c, uôzaml ́ng môzaml ̣t ngụm nưakba ơmbip ́c hơmbip n nưakba ̉a ngày mơmbip ́i trơmbip ̉ lại bình thưakba ơmbip ̀ng, “Ngưakba ơmbip i nói ngưakba ơmbip i chính là Tôzaml Bích đebhz ó sao!?”
Tiê
“Đ
Như
Tiê
Nàng ngô
Hê
Là vì nàng đ
Phong Quang ô
Vư
“Ta nói rô
Cảm giác lúc này và khi nhìn thâ
“Hê
Bơ
Nghe xong lơ
Phong Quang nâ
Như
Nàng có chút khó chịu, hê
Phong Quang liê
Nư
Mô
Phong Quang că
Nàng hình như
“Tiê
“À… chă
“Chính là Tô
“Khụ khụ!” Nàng bị să
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.