“Tiêgmob ̉u nhâseef n chính là Tôuhxd Bích đfpui ó.” Tôuhxd Bích khom ngưkjcv ơhsmr ̀i thi lêgmob ̃, “Gădewj ̣p qua bêgmob ̣ hạ.”
“Ngưkjcv ơhsmr i ngưkjcv ơhsmr i ngưkjcv ơhsmr i… ngưkjcv ơhsmr i là nam!?”
“Đadkr úng vâseef ̣y.”
“Vâseef ̣y ngưkjcv ơhsmr i cùng… ngưkjcv ơhsmr i và Lam Thính Vũ…” Phong Quang thădewj ́t đfpui âseef ̀u lưkjcv ơhsmr ̃i, “Các ngưkjcv ơhsmr i chădewj ̉ng lẽ là…”
“Long dưkjcv ơhsmr ng chi hảo, hay là đfpui oạn tụ chi phích, cho dù là ngưkjcv ơhsmr ̀i nào cũng vâseef ̣y.” Tôuhxd Bích cưkjcv ơhsmr ̀i hào phóng: “Chădewj ̉ng qua, tiêgmob ̉u nhâseef n lại khôuhxd ng thích qua Lam nhị côuhxd ng tưkjcv ̉ mà thôuhxd i, tiêgmob ́p câseef ̣n hădewj ́n, bâseef ́t quá cũng chỉ vì nhiêgmob ̣m vụ.”
Phong Quang châseef ̣m rãi tỉnh táo lại, do dưkjcv ̣ hỏi: “Vâseef ̣y ngưkjcv ơhsmr i là… có phải cũng là…”
“Tiêgmob ̉u nhâseef n tưkjcv ̀ nhỏ đfpui ã thích nam nhâseef n, đfpui iêgmob ̉m này bêgmob ̣ hạ khôuhxd ng câseef ̀n phải nghi ngơhsmr ̀.”
Phong Quang chịu qua sưkjcv ̣ hun đfpui úc của vădewj n hóa hiêgmob ̣n đfpui ại râseef ́t nhanh liêgmob ̀n châseef ́p nhâseef ̣n chuyêgmob ̣n này, nhưkjcv ng nàng lại có môuhxd ̣t viêgmob ̣ckhôuhxd ng hiêgmob ̉u, “Ngưkjcv ơhsmr i sao lại làm viêgmob ̣c cho Tiêgmob ̀n Tù?”
“khôuhxd ng có vì sao, chỉ là tiêgmob ̉u nhâseef n và bêgmob ̣ hạ ơhsmr ̉ khác trâseef ̣n doanh mà thôuhxd i, có lẽ bêgmob ̣ hạ thâseef ́y chúng ta đfpui êgmob ̀u là loạn thâseef ̀n tădewj ̣c tưkjcv ̉, nhưkjcv ng mà theo chúng ta, đfpui âseef y chính là trưkjcv ̀ bỏ hôuhxd n quâseef n, thay trơhsmr ̀i hành đfpui ạo.” Tôuhxd Bích nói râseef ́t khách quan, khôuhxd ng có ai cảm thâseef ́y hădewj ́n nói khôuhxd ng đfpui úng, trêgmob n đfpui ơhsmr ̀i này, ngưkjcv ơhsmr ̀i châseef n chính đfpui iêgmob n loạn, khôuhxd ng cảm nhâseef ̣n đfpui ưkjcv ơhsmr ̣c giá trị của bản thâseef n thâseef ̣t ra khôuhxd ngnhiêgmob ̀u lădewj ́m, có đfpui ôuhxd i khi cái gọi là phản diêgmob ̣n hay khôuhxd ng, cũng chỉ xem xem ngưkjcv ơhsmr ̀i nào đfpui ưkjcv ́ng ơhsmr ̉ góc đfpui ôuhxd ̣ nào mà đfpui ịnh nghĩa mà thôuhxd i.
Nhưkjcv ̃ng lơhsmr ̀i này của Tôuhxd Bích, Phong Quang khôuhxd ng có cách nào khôuhxd ng đfpui ôuhxd ̀ng ý, bơhsmr ̉i vì chính nàng cũng nghĩ vâseef ̣y, giôuhxd ́ng nhưkjcv nàngtrêgmob n danh nghĩa là nưkjcv ̃ phụ, nhưkjcv ng nàng vâseef ̃n luôuhxd n cho rădewj ̀ng bản thâseef n là nhâseef n vâseef ̣t chính, nàng bôuhxd ̃ng nhiêgmob n có chút phiêgmob ̀n muôuhxd ̣n.
“Thì ra ngưkjcv ơhsmr i là vì lý do này mơhsmr ́i giúp Tiêgmob ̀n Tù.” Nàng thơhsmr ̉ dài, trong lòng nghĩ mâseef ́y thanh niêgmob n có triêgmob ̉n vọng ơhsmr ̉ côuhxd ̉ đfpui ại này đfpui úng là khôuhxd ng ít, đfpui âseef ̀u tiêgmob n là Môuhxd ̣ Lưkjcv ơhsmr ng, bâseef y giơhsmr ̀ là Tôuhxd Bích.
Tôuhxd Bích hơhsmr ̀ hưkjcv ̃ng, “Bêgmob ̣ hạ, chădewj ̃ng lẽ ngưkjcv ơhsmr i thâseef ̣t sưkjcv ̣ nghĩ Tiêgmob ̀n thôuhxd ́ng lĩnh là vì nguyêgmob n nhâseef n này mà đfpui oạt ngôuhxd i vị hoàng đfpui êgmob ́ sao? Hădewj ́n muôuhxd ́n đfpui oạt ngôuhxd i vị hoàng đfpui êgmob ́, đfpui ưkjcv ơhsmr ng nhiêgmob n là vì hădewj ́n muôuhxd ́n làm hoàng đfpui êgmob ́.”
Phong Quang: “…”
khôuhxd ng phải ngưkjcv ơhsmr i nói là vì muôuhxd ́n lâseef ̣t đfpui ôuhxd ̉ hôuhxd n quâseef n là ta sao?
Mădewj ̣t Tôuhxd Bích khôuhxd ng chút thay đfpui ôuhxd ̉i, biêgmob ̉u cảm khôuhxd ng có biêgmob ̉u cảm thêgmob ́ này, đfpui ại khái là biêgmob ̉u cảm trào phúng đfpui êgmob ́n cùng cưkjcv ̣c, hădewj ́n tuy rădewj ̀ng khôuhxd ng có biêgmob ̉u cảm gì, nhưkjcv ng rõ ràng là đfpui ang biêgmob ̉u đfpui ạt, ngưkjcv ơhsmr i ngu xuâseef ̉n đfpui êgmob ́n mưkjcv ́c khiêgmob ́n ta phải bảo trì sưkjcv ̣ im lădewj ̣ng.
Nàng lưkjcv ̣a chọn bỏ qua cái đfpui êgmob ̀ tài này, ngưkjcv ơhsmr ̣c lại dùng ánh mădewj ́t tôuhxd ̣i nghiêgmob ̣p nhìn hădewj ́n, “Tôuhxd Bích, có thêgmob ̉ hay khôuhxd ng...”
“khôuhxd ng thêgmob ̉.” Nàng còn chưkjcv a nói xong, Tôuhxd Bích đfpui ã biêgmob ́t nàng muôuhxd ́n nói gì mà ngădewj ́t lơhsmr ̀i nàng, “Ngoài cưkjcv ̉a có râseef ́t nhiêgmob ̀u ngưkjcv ̣ lâseef m quâseef n canh giưkjcv ̃, cho dù tiêgmob ̉u nhâseef n có lòng giúp bêgmob ̣ hạ, bêgmob ̣ hạ cũng khôuhxd ng ra đfpui ưkjcv ơhsmr ̣c.”
Phong Quang bâseef ́t quá chỉ thưkjcv ̉ hỏi môuhxd ̣t chút, nàng cũng biêgmob ́t muôuhxd ́n Tôuhxd Bích giúp nàng bỏ trôuhxd ́n là ý nghĩ kỳ lạ, nàng lại thay đfpui ôuhxd ̉i vâseef ́n đfpui êgmob ̀, “Vâseef ̣y ngưkjcv ơhsmr i có thêgmob ̉ nói cho ta biêgmob ́t, côuhxd ́ Ngôuhxd n thêgmob ́ nào hay khôuhxd ng?”
“Khiêgmob m vưkjcv ơhsmr ng mădewj ̣c dù bị nhôuhxd ́t trong đfpui ại lao, nhưkjcv ng thưkjcv ơhsmr ng thêgmob ́ đfpui ã chuyêgmob ̉n biêgmob ́n tôuhxd ́t.”
Nàng lại hỏi: “Tiêgmob ̀n Tù có tra tâseef ́n hădewj ́n khôuhxd ng?”
“Tiêgmob ̀n thôuhxd ́ng lĩnh phải xưkjcv ̉ lý triêgmob ̀u chính, khôuhxd ng có nhiêgmob ̀u thơhsmr ̀i gian nhưkjcv vâseef ̣y.”
Phong Quang nhẹ nhàng thơhsmr ̉ ra, “côuhxd ́ Ngôuhxd n khôuhxd ng có chuyêgmob ̣n gì là tôuhxd ́t rôuhxd ̀i.”
“Bêgmob ̣ hạ lo lădewj ́ng cho Khiêgmob m vưkjcv ơhsmr ng nhưkjcv vâseef ̣y, sao khôuhxd ng trưkjcv ơhsmr ́c lo lădewj ́ng cho mình đfpui i?”
“Ta gădewj ̣p chuyêgmob ̣n khôuhxd ng may cũng khôuhxd ng sao, nhưkjcv ng côuhxd ́ Ngôuhxd n khôuhxd ng thêgmob ̉ có viêgmob ̣c gì.”
“Nêgmob ́u Tôuhxd Nhưkjcv ́ đfpui êgmob ́n đfpui âseef y, bêgmob ̣ hạ trădewj m ngàn lâseef ̀n khôuhxd ng thêgmob ̉ nói nhưkjcv vâseef ̣y trưkjcv ơhsmr ́c mădewj ̣t nàng.”
Nàng nghi vâseef ́n, “Vì sao?”
Tôuhxd Bích nói: “Chỉ sơhsmr ̣ Tôuhxd Nhưkjcv ́ côuhxd nưkjcv ơhsmr ng nghe xong, sẽ nhịn khôuhxd ng đfpui ưkjcv ơhsmr ̣c mà mưkjcv ơhsmr ̣n tay Tiêgmob ̀n thôuhxd ́ng lĩnh gâseef y phiêgmob ̀n toái cho bêgmob ̣ hạ.”
Phong Quang lĩnh ngôuhxd ̣ đfpui ưkjcv ơhsmr ̣c đfpui iêgmob ̀u gì đfpui ó, “Ý của ngưkjcv ơhsmr i là… Cái bà đfpui ôuhxd ̀ng kia… khụ, Tôuhxd Nhưkjcv ́ côuhxd nưkjcv ơhsmr ng kia, thích côuhxd ́ Ngôuhxd n?”
Tôuhxd Bích gâseef ̣t gâseef ̣t đfpui âseef ̀u, “Đadkr úng là nhưkjcv vâseef ̣y.”
“Tôuhxd ́t!” Nàng vôuhxd ̃ bàn đfpui ưkjcv ́ng lêgmob n, “Bà đfpui ôuhxd ̀ng kia, khôuhxd ng chỉ giúp Tiêgmob ̀n Tù đfpui oạt ngôuhxd i vị hoàng đfpui êgmob ́ của ta, cưkjcv nhiêgmob n còn dám mơhsmr ưkjcv ơhsmr ́c nam nhâseef n của ta.”
Tôuhxd Bích nghĩ, có lẽ hôuhxd m nay có thêgmob ̉ hôuhxd ̀i báo nói là bêgmob ̣ hạ rôuhxd ́t cục cũng sinh long hoạt hôuhxd ̉.
“Ngư
“Đ
“Vâ
“Long dư
Phong Quang châ
“Tiê
Phong Quang chịu qua sư
“khô
Như
“Thì ra ngư
Tô
Phong Quang: “…”
khô
Mă
Nàng lư
“khô
Phong Quang bâ
“Khiê
Nàng lại hỏi: “Tiê
“Tiê
Phong Quang nhẹ nhàng thơ
“Bê
“Ta gă
“Nê
Nàng nghi vâ
Tô
Phong Quang lĩnh ngô
Tô
“Tô
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.