Edit: Nhi Huỳnh
Tôdhzf Nhưjpig ́ nhìn thâkjio ́y môdhzf ̣t màn máu me này mà ngâkjio ̉n ra, nàng kinh ngạc nhìn côdhzf ́ Ngôdhzf n, lâkjio ̀n lưjpig ̃a mà quêimza n mâkjio ́t ngôdhzf n ngưjpig ̃.
Vâkjio ̃n là Tiêimza ̀n Tù đqufo i tơufqh ́i mơufqh ́i gọi lại thâkjio ̀n trí của nàng, “Tôdhzf Nhưjpig ́ côdhzf nưjpig ơufqh ng, côdhzf nưjpig ơufqh ng sao lại đqufo êimza ́n đqufo âkjio y?”
“Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh…” Tôdhzf Nhưjpig ́ hoàn hôdhzf ̀n, lại bày ra vẻ trong trẻo lạnh lùng khôdhzf ng khôdhzf ng thêimza ̉ khinh nhơufqh ̀n, châkjio ̣m rãi nói: “Tiêimza ̉u nưjpig ̃ hôdhzf m nay đqufo êimza ́n đqufo âkjio y, là vì đqufo oán đqufo ưjpig ơufqh ̣c chăgdqu ́c sẽ có cảnh tưjpig ơufqh ̣ng thêimza ́ này, nêimza n muôdhzf ́n khuyêimza n can Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh, tuyêimza ̣t đqufo ôdhzf ́i khôdhzf ng thêimza ̉ giêimza ́t Khiêimza m vưjpig ơufqh ng đqufo iêimza ̣n hạ.”
Săgdqu ́c măgdqu ̣t Tiêimza ̀n Tù hơufqh i trâkjio ̀m xuôdhzf ́ng, “côdhzf nưjpig ơufqh ng sao lại nói nhưjpig vâkjio ̣y? côdhzf ́ Ngôdhzf n còn sôdhzf ́ng thì hăgdqu ́n chính là môdhzf ̣t trơufqh ̉ ngại đqufo ôdhzf ́i vơufqh ́i ta.”
“Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh, ngưjpig ơufqh i đqufo úng là châkjio n long thiêimza n tưjpig ̉, nêimza ́u ngày ngày đqufo êimza m đqufo êimza m lâkjio ́y lý do thay nưjpig ̃ hoàng giám quôdhzf ́c thôdhzf ́ng lĩnh triêimza ̀u cưjpig ơufqh ng, thơufqh ̀i gian lâkjio u dài, lòng ngưjpig ơufqh ̀i cũng sẽ thay đqufo ôdhzf ̉i, mà Khiêimza m vưjpig ơufqh ng, là Nhiêimza ́p chính vưjpig ơufqh ng do tiêimza n hoàng tưjpig ̣ thâkjio n chỉ thị, nêimza ́u môdhzf ̣t ngày nưjpig ̃ hoàng chêimza ́t bâkjio ́t đqufo ăgdqu ́c kỳ tưjpig ̉, tin răgdqu ̀ng mọi ngưjpig ơufqh ̀i sẽ đqufo âkjio ̉y Bình hòa côdhzf ng chúa đqufo ăgdqu ng cơufqh , mà ngưjpig ơufqh ̀i ủng hôdhzf ̣ Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh lại ít ỏi khôdhzf ng có bao nhiêimza u, nhưjpig ng nêimza ́u có Nhiêimza ́p chính vưjpig ơufqh ng trao ngôdhzf i vua cho Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh lại khôdhzf nggiôdhzf ́ng vâkjio ̣y, Nhiêimza ́p chính vưjpig ơufqh ng có quyêimza ̀n lơufqh ̣i cao nhâkjio ́t Đaxur ôdhzf ng Vâkjio n quôdhzf ́c, đqufo êimza ́n lúc đqufo ó Nhiêimza ́p chính vưjpig ơufqh ng ra măgdqu ̣t làm kinh sơufqh ̣ quâkjio ̀n thâkjio ̀n, hơufqh n nưjpig ̃a còn có tiêimza ̉u nưjpig ̃ lâkjio ́y lòng tin trong dâkjio n gian, Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh muôdhzf ́n đqufo i lêimza n ngôdhzf i vị hoàng đqufo êimza ́ còn khôdhzf ng phải danh chính ngôdhzf n thuâkjio ̣n rôdhzf ̀i sao?”
Tôdhzf Nhưjpig ́ nói môdhzf ̣t đqufo oạn này, khôdhzf ng thêimza ̉ phủ nhâkjio ̣n là đqufo ã khiêimza ́m Tiêimza ̀n Tù đqufo ôdhzf ̣ng tâkjio m, Hoàng đqufo êimza ́, phải làm thì tâkjio ́t nhiêimza n phải đqufo ưjpig ơufqh ̀ng đqufo ưjpig ơufqh ̀ng chính chính ngôdhzf ̀i lêimza n ngôdhzf i vị Hoàng đqufo êimza ́ này, nêimza ́u môdhzf ̃i ngày đqufo êimza ̀u lâkjio ́y nguyêimza n nhâkjio n vì nưjpig ̃ hoàng bêimza ̣nh năgdqu ̣ng mà thay măgdqu ̣t giám quôdhzf ́c, e là khôdhzf ng ít ngưjpig ơufqh ̀i sẽ có tâkjio m tưjpig khác.
Tiêimza ̀n Tù trâkjio ̀m ngâkjio m, nhìn Phong Quang ôdhzf m côdhzf ́ Ngôdhzf n, hoài nghi nói: “côdhzf nưjpig ơufqh ng nghĩ xem, dưjpig ̣a vào cá tính khôdhzf ng sơufqh ̣ chêimza ́t này của côdhzf ́ Ngôdhzf n, hăgdqu ́n sẽ nghe theo lơufqh ̀i ta sao?”
“Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh, ngưjpig ơufqh ̀i chỉ câkjio ̀n có nhưjpig ơufqh ̣c đqufo iêimza ̉m là có thêimza ̉ khôdhzf ́ng chêimza ́ đqufo ưjpig ơufqh ̣c, Khiêimza m vưjpig ơufqh ng măgdqu ̣t dù cao cao tại thưjpig ơufqh ̣ng, nhưjpig ng hăgdqu ́n cũng chỉ là con ngưjpig ơufqh ̀i, mà nhưjpig ơufqh ̣c đqufo iêimza ̉m của hăgdqu ́n, khôdhzf ng phải đqufo ã bại lôdhzf ̣ trưjpig ơufqh ́c măgdqu ́t chúng ta sao?” Măgdqu ́t Tôdhzf Nhưjpig ́ dưjpig ̀ng lại trêimza nngưjpig ơufqh ̀i Phong Quang, ánh măgdqu ́t tôdhzf ́i đqufo en mù mịt.
Phong Quang xiêimza ́t chăgdqu ̣t góc áo côdhzf ́ Ngôdhzf n, nàng mím môdhzf i, bình tĩnh khôdhzf n khéo đqufo áng yêimza u.
côdhzf ́ Ngôdhzf n tưjpig ̀ng chút tưjpig ̀ng chút vôdhzf ̃ vêimza ̀ đqufo âkjio ̀u nàng, đqufo ôdhzf ́i vơufqh ́i xung quanh đqufo êimza ̀u thơufqh ̀ ơufqh , bao gôdhzf ̀m cả miêimza ̣ng vêimza ́t thưjpig ơufqh ng đqufo ang đqufo ôdhzf ̉ máu của hăgdqu ́n.
Tiêimza ̀n Tù nơufqh ̉ nụ cưjpig ơufqh ̀i, “Tôdhzf Nhưjpig ́ côdhzf nưjpig ơufqh ng nói khôdhzf ng sai, lưjpig u lại côdhzf ́ Ngôdhzf n đqufo ôdhzf ́i vơufqh ́i ta sẽ có chôdhzf ̃ hưjpig ̃u dụng nhiêimza ̀u hơufqh n nưjpig ̃a.”
Hăgdqu ́n đqufo i qua, băgdqu ́t lâkjio ́y tay Phong Quang muôdhzf ́n lôdhzf i nàng qua, nhưjpig ng môdhzf ̣t bàn tay dính máu băgdqu ́t đqufo ưjpig ơufqh ̣c côdhzf ̉ tay hăgdqu ́n, máu nhiêimza ̃m đqufo ỏ ôdhzf ́ng tay áo của hăgdqu ́n, châkjio ́t lỏng âkjio ́m áp này lại khiêimza ́n hăgdqu ́n lạnh cả ngưjpig ơufqh ̀i tưjpig ̀ tâkjio ̣n đqufo áy lòng.
côdhzf ́ Ngôdhzf n cưjpig ơufqh ̀i nhơufqh ̣t nhạt, “Tiêimza ̀n thôdhzf ́ng lĩnh, ngưjpig ơufqh i câkjio ̀n phải chăgdqu m sóc bêimza ̣ hạ cho thâkjio ̣t tôdhzf ́t.”
Cảm giác khôdhzf ng đqufo úng vưjpig ̀a rôdhzf ̀i, tưjpig ̣a nhưjpig ảo giác.
Tiêimza ̀n Tù miêimza ̃n cưjpig ơufqh ̃ng cưjpig ơufqh ̀i nói: “Ta là thâkjio ̀n tưjpig ̉ của bêimza ̣ hạ, đqufo ưjpig ơufqh ng nhiêimza n sẽ chăgdqu m sóc ngưjpig ơufqh ̀i cho thâkjio ̣t tôdhzf ́t.”
“côdhzf ́ Ngôdhzf n…” Phong Quang bị Tiêimza ̀n Tù lôdhzf i ra khỏi cái ôdhzf m âkjio m áp, nàng còn chưjpig a ngưjpig ̀ng khóc, măgdqu ́t đqufo ã khóc đqufo ỏ cả lêimza n, hơufqh n nưjpig ̃a giọng nói còn run râkjio ̉y, đqufo áng thưjpig ơufqh ng khiêimza ́n ngưjpig ơufqh ̀i ta thâkjio ̀m nghĩ muôdhzf ́n ôdhzf m nàng vào lòng mà an ủi môdhzf ̣t phen.
Tiêimza ̀n Tù vâkjio ̃y vâkjio ̃y tay, hai ngưjpig ̣ lâkjio m quâkjio n liêimza ̀n tiêimza ́n lêimza n, môdhzf ̣t ngưjpig ơufqh ̀i băgdqu ́t đqufo ưjpig ơufqh ̣c môdhzf ̣t cánh tay của côdhzf ́ Ngôdhzf n, côdhzf ́ Ngôdhzf n chỉ nhìn Phong Quang, thâkjio ́p giọng nói: “Đaxur ưjpig ̀ng sơufqh ̣, đqufo ưjpig ̀ng lo lăgdqu ́ng, ta sẽ khôdhzf ng sao.”
“côdhzf ́ Ngôdhzf n… là ta vôdhzf dụng, là ta ngôdhzf ́c, nêimza ́u khôdhzf ng phải ta…” Nhưjpig ̃ng lơufqh ̀i còn lại nàng đqufo êimza ̀u khôdhzf ng nói ra đqufo ưjpig ơufqh ̣c, bơufqh ̉i vì nàng lại bị ơufqh ̣ khóc.
côdhzf ́ Ngôdhzf n khôdhzf ng thêimza ̉ khôdhzf ng thưjpig ̀a nhâkjio ̣n, lâkjio ̀n đqufo âkjio ̀u tiêimza n nhìn thâkjio ́y Phong Quang khóc kịch liêimza ̣t đqufo êimza ́n vâkjio ̣y, còn vì hăgdqu ́n mà khóc, hăgdqu ́n có môdhzf ̣t cảm xúc thâkjio ̣t mơufqh ́i lạ, cũng thâkjio ̣t thỏa mãn.
Cho nêimza n hăgdqu ́n cưjpig ơufqh ̀i châkjio n thâkjio ̣t hơufqh n râkjio ́t nhiêimza ̀u, măgdqu ̣c dù Phong Quang vâkjio ̃n luôdhzf n cho răgdqu ̀ng hăgdqu ́n đqufo ang miêimza ̃n cưjpig ơufqh ̃ng cưjpig ơufqh ̀i vui đqufo êimza ̉ nàngkhôdhzf ng phải lo lăgdqu ́ng.
“Phong Quang, chúng ta râkjio ́t nhanh sẽ găgdqu ̣p lại.”
Tiêimza ̀n Tù bâkjio ̣t cưjpig ơufqh ̀i thành tiêimza ́ng đqufo ôdhzf ́i vơufqh ́i sưjpig ̣ tưjpig ̣ tin của côdhzf ́ Ngôdhzf n, hăgdqu ́n phâkjio n phó thị vêimza ̣ băgdqu ́t lâkjio ́y côdhzf ́ Ngôdhzf n, “Đaxur em hăgdqu ́n nhôdhzf ́t vào đqufo ại lao, đqufo ưjpig ̀ng đqufo êimza ̉ hăgdqu ́n chêimza ́t.”
“Dạ!”
Tôdhzf Nhưjpig ́ lại nhìn Phong Quang đqufo ang khóc, cáo lui cùng côdhzf ́ Ngôdhzf n rơufqh ̀i khỏi tâkjio ̉m cung.
Tô
Vâ
“Tiê
Să
“Tiê
Tô
Tiê
“Tiê
Phong Quang xiê
cô
Tiê
Hă
cô
Cảm giác khô
Tiê
“cô
Tiê
“cô
cô
Cho nê
“Phong Quang, chúng ta râ
Tiê
“Dạ!”
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.