Edit: Nhi Huỳnh
Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m và Phong Quang ngôakpu ̀i râlqfo ́t lâlqfo u trưkvnr ơwwme ́c thi thêxfdt ̉ của Hạ Triêxfdt ̀u, sau đxohc ó nàng tưkvnr ̀ khóc biêxfdt ́n thành nhỏ giọng nưkvnr ́c nơwwme ̉, cuôakpu ́i cùng trơwwme ̉ nêxfdt n bình tĩnh, môakpu ̣t kiêxfdt ̉u bình tĩnh kỳ dị.
Đzwuw âlqfo ̀u nàng dưkvnr ̣a trêxfdt n ngưkvnr ̣c hămpze ́n, âlqfo m thanh khó chịu nói: “Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m, ta muôakpu ́n đxohc êxfdt ̉ cho bọn họ xuôakpu ́ng môakpu ̀ yêxfdt n nghỉ.”
“Đzwuw ưkvnr ơwwme ̣c, ta đxohc i làm.” Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m nhẹ tay vôakpu ̃ vêxfdt ̀ lưkvnr ng nàng, cho dù bâlqfo y giơwwme ̀ nàngkhôakpu ng khóc, hămpze ́n cũng hiêxfdt ̉u đxohc ưkvnr ơwwme ̣c nàng đxohc ang yêxfdt ́u đxohc uôakpu ́i đxohc êxfdt ́n đxohc áng sơwwme ̣.
Hămpze ́n tiêxfdt u tiêxfdt ̀n thuêxfdt ngưkvnr ơwwme ̀i, theo yêxfdt u câlqfo ̀u của Phong Quang, đxohc em thi thêxfdt ̉ chôakpu n ơwwme ̉ trêxfdt n núi phía sau Chiêxfdt ́t Kiêxfdt ́m Lâlqfo u, nhưkvnr ̃ng ngưkvnr ơwwme ̀i lâlqfo ́y tiêxfdt ̀n làm viêxfdt ̣c sẽ khôakpu nghỏi tại sao có nhiêxfdt ̀u ngưkvnr ơwwme ̀i chêxfdt ́t nhưkvnr vâlqfo ̣y, âlqfo n oán giang hôakpu ̀, huyêxfdt ́t cưkvnr ̀u nhiêxfdt ̀u đxohc êxfdt ́m khôakpu ng xuêxfdt ̉, trong thêxfdt ́ giơwwme ́i võ hiêxfdt ̣p ơwwme ̉ đxohc âlqfo y, quan phủ cũng nhưkvnr khôakpu ng tôakpu ̀n tại.
Phong Quang lạnh nhạt nhìn môakpu ̣t cái lại môakpu ̣t cái thi thêxfdt ̉ đxohc ămpze ̣t ơwwme ̉ trong quan tài, lại đxohc ưkvnr ơwwme ̣c chôakpu n xuôakpu ́ng môakpu ̀, nàng dùng giọng đxohc iêxfdt ̣u hơwwme ̀ hưkvnr ̃ng hỏi: “Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m, ngưkvnr ơwwme i thành thâlqfo ̣t nói cho ta biêxfdt ́t, đxohc ôakpu ̣c mà ta trúng tại sao lại nhưkvnr vâlqfo ̣y?”
Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m ngưkvnr ̀ng môakpu ̣t giâlqfo y, cuôakpu ́i cùng sau môakpu ̣t tiêxfdt ́ng thơwwme ̉ dài nói: “Đzwuw ôakpu ̣c của nàng, là lâlqfo u chủ hạ, ôakpu ng âlqfo ́y viêxfdt ́t thưkvnr cho ta, thỉnh câlqfo ̀u ta bảo vêxfdt ̣ nàng môakpu ̣t tháng, giải đxohc ôakpu ̣c, bâlqfo ́t quá là cái cơwwme ́ đxohc êxfdt ̉ cho nàng khôakpu ng nghi ngơwwme ̀ mà thôakpu i.”
Đzwuw áp án này, nàng cũng khôakpu ng cảm thâlqfo ́y ngoài ý muôakpu ́n, trưkvnr ơwwme ́c khi biêxfdt ́t đxohc ưkvnr ơwwme ̣c Chiêxfdt ́t Kiêxfdt ́m Lâlqfo u gămpze ̣p chuyêxfdt ̣n khôakpu ng may, nàng vâlqfo ̃n luôakpu n tưkvnr ơwwme ̉ng đxohc ôakpu ̣c tạo ra mâlqfo ̉n đxohc ỏ trêxfdt n mămpze ̣t nàng mà Quan Duyêxfdt ̣t Duyêxfdt ̣t đxohc ã hạ khôakpu ng hêxfdt ́t, cho dù dù là lúc Quan Duyêxfdt ̣t Duyêxfdt ̣t nói đxohc ôakpu ̣c nàng ta hạ chỉ duy trì có ba ngày nàng cũngkhôakpu ng tin, nàng sơwwme ́m nêxfdt n cảm thâlqfo ́y kỳ lạ, trưkvnr ơwwme ́c khi vào côakpu ́ Nhâlqfo n côakpu ́c… Nàng có ý thưkvnr ́c đxohc ưkvnr ơwwme ̣c có chuyêxfdt ̣n khôakpu ng đxohc úng, lại khôakpu ng nghĩ nhiêxfdt ̀u… Nói cho cùng, cũng là nàng tưkvnr ̣ tin chính mình nămpze ́m giưkvnr ̃ tình tiêxfdt ́t nêxfdt n mơwwme ́i khôakpu ng côakpu ́ kỵ chôakpu ̃ nào mà thôakpu i.
Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m nămpze ́m lâlqfo ́y tay nàng, “Ta biêxfdt ́t trong lòng nàng khó chịu, nhưkvnr ng chuyêxfdt ̣n này khôakpu ng có liêxfdt n quan gì đxohc êxfdt ́n nàng, đxohc âlqfo ̀u sỏ gâlqfo y nêxfdt n là ma giáo, nàng khôakpu ng câlqfo ̀n tưkvnr ̣ trách bản thâlqfo n mình.”
“Ngưkvnr ơwwme i có thêxfdt ̉ hiêxfdt ̉u sao… cảm giác nhưkvnr ̃ng ngưkvnr ơwwme ̀i bêxfdt n cạnh ngưkvnr ơwwme i đxohc êxfdt ̀u đxohc ã chêxfdt ́t, chỉ còn có ngưkvnr ơwwme i còn sôakpu ́ng?”
“Ta hiêxfdt ̉u đxohc ưkvnr ơwwme ̣c.” Ánh mămpze ́t hămpze ́n bôakpu ̃ng nhiêxfdt n tôakpu ́i đxohc i râlqfo ́t nhiêxfdt ̀u, dưkvnr ơwwme ́i màu đxohc en thuâlqfo ̀n túy âlqfo ́y, nơwwme i đxohc ó câlqfo ́t giâlqfo ́u biêxfdt ́t bao nhiêxfdt u chuyêxfdt ̣n xưkvnr a khôakpu ng muôakpu ́n ngưkvnr ơwwme ̀i khác biêxfdt ́t, khôakpu ng ai biêxfdt ́t đxohc ưkvnr ơwwme ̣c, đxohc ôakpu i tay lạnh lẽo của hămpze ́n êxfdt m ái phủ lêxfdt n mămpze ̣t nàng, dùng giọng đxohc iêxfdt ̣u vâlqfo ̃n luôakpu n dịu dàng của hămpze ́n nói: “Cho dù tâlqfo ́t cả mọi ngưkvnr ơwwme ̀i đxohc êxfdt ̀u chêxfdt ́t đxohc i, ta cũng sẽ vâlqfo ̃n luôakpu n ơwwme ̉ bêxfdt n cạnh nàng.”
“Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m…” Nàng tiêxfdt ́n vào lòng hămpze ́n, khôakpu ng nhìn thâlqfo ́y ánh mămpze ́t chămpze m chú đxohc êxfdt ́n đxohc ôakpu ̣ khiêxfdt ́n cho ngưkvnr ơwwme ̀i ta khủng hoảng kia.
Thâlqfo ̣t sưkvnr ̣ là… dịu dàng quá mưkvnr ́c.
Chiêxfdt ́t Kiêxfdt ́m Lâlqfo u bị diêxfdt ̣t trong môakpu ̣t đxohc êxfdt m, Phong Quang mâlqfo ́t đxohc i phụ thâlqfo n,khôakpu ng bao giơwwme ̀ có thêxfdt ̉ là đxohc ại tiêxfdt ̉u thưkvnr tùy ý kiêxfdt u ngạo ưkvnr ơwwme ng ngạnh kia, nàng môakpu ̣t thâlqfo n áo trămpze ́ng đxohc ưkvnr ́ng ơwwme ̉ trong sâlqfo n, nhìn Chiêxfdt ́t Kiêxfdt ́m Lâlqfo u khôakpu ng còn sinh khí, cảnh tưkvnr ơwwme ̣ng náo nhiêxfdt ̣t trưkvnr ơwwme ́c kia đxohc ã khôakpu ng còn tôakpu ̀n tại nưkvnr ̃a, chỉ có lẻ loi môakpu ̣t mình nàng, trêxfdt n lưkvnr ng Phong Quang đxohc eo lâlqfo ́y cảm giác tôakpu ̣i lôakpu ̃i.
Bơwwme ̉i vì là tang kỳ, nàng bỏ đxohc i hôakpu ̀ng y mình yêxfdt u thích, mà thay môakpu ̣t thâlqfo n xiêxfdt m y trămpze ́ng thuâlqfo ̀n, môakpu ̣t phâlqfo ̀n phôakpu trưkvnr ơwwme ng trêxfdt n ngưkvnr ơwwme ̀i nàng khôakpu ng còn, ngưkvnr ơwwme ̣c lại bị sưkvnr ̣ thêxfdt lưkvnr ơwwme ng bao phủ, nhìn nhưkvnr chỉ câlqfo ̀n môakpu ̣t trâlqfo ̣n gió là có thêxfdt ̉ đxohc em nàng thôakpu ̉i bay mâlqfo ́t.
Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m khôakpu ng thích bôakpu ̣ dạng khôakpu ng có sinh khí này của nàng, tưkvnr ̀ sau lưkvnr ng ôakpu m chămpze ̣t nàng, cúi đxohc âlqfo ̀u áp lêxfdt n sưkvnr ơwwme ̀n tai nàng khẽ nói: “Cùng ta trơwwme ̉ vêxfdt ̀ côakpu ́ Nhâlqfo n côakpu ́c, đxohc ưkvnr ơwwme ̣c khôakpu ng?”
“côakpu ́ Nhâlqfo n côakpu ́c…”
“côakpu ́ Nhâlqfo n côakpu ́c so vơwwme ́i bêxfdt n ngoài vămpze ́ng lạnh môakpu ̣t chút, nhưkvnr ng ta sẽ nghĩ cách khiêxfdt ́n nàng vui vẻ, Phong Quang, ta muôakpu ́n chămpze m sóc nàng, Thanh Ngọc hămpze ́n…” Sau tai của hămpze ́n nóng lêxfdt n, “Cũng câlqfo ̀n môakpu ̣t sưkvnr nưkvnr ơwwme ng.”
Rõ ràng là lơwwme ̀i nói mà nàng muôakpu ́n nghe nhâlqfo ́t, nhưkvnr ng lúc này nghe đxohc ưkvnr ơwwme ̣c, nàng lại khôakpu ng cảm thâlqfo ́y vui thích, Phong Quang khôakpu ng khỏi nghi hoămpze ̣c, Chiêxfdt ́t Kiêxfdt ́m Lâlqfo u bị giêxfdt ́t, phụ thâlqfo n chêxfdt ́t là đxohc êxfdt ̉ đxohc ưkvnr a đxohc âlqfo ̉y nhiêxfdt ̣m vụ của nàng tiêxfdt ́n đxohc êxfdt ́n thành côakpu ng sao?
Nàng châlqfo ̣m chạp khôakpu ng nói, đxohc iêxfdt ̀u này làm cho Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m hoảng hôakpu ́t, “Phong Quang… nàng khôakpu ng muôakpu ́n sao?”
“khôakpu ng…” Nàng xoay ngưkvnr ơwwme ̀i, cho hămpze ́n môakpu ̣t nụ cưkvnr ơwwme ̀i, “Ta nguyêxfdt ̣n ý.”
âlqfo m thanh hêxfdt ̣ thôakpu ́ng vang lêxfdt n: “Tiêxfdt ́n côakpu ng chiêxfdt ́m đxohc óng thành côakpu ng, tuyêxfdt ́n thơwwme ̀i gian đxohc âlqfo ̉y đxohc êxfdt ́n tám mưkvnr ơwwme i nămpze m sau, ký chủ chuâlqfo ̉n bị rơwwme ̀i khỏi thêxfdt ́ giơwwme ́i…”
Tuyêxfdt ́n thơwwme ̀i gian đxohc âlqfo ̉y nhanh, nghĩa là trong cảm quan nhâlqfo n tri của nhưkvnr ̃ng ngưkvnr ơwwme ̀i khác, tám mưkvnr ơwwme i nămpze m thơwwme ̀i gian châlqfo ̣m rãi trôakpu i qua, nhưkvnr ng trong mămpze ́t nàng, chỉ là môakpu ̣t cái chơwwme ́p mămpze ́t, cho nêxfdt n có thêxfdt ̉ nói, môakpu ̃i môakpu ̣t thêxfdt ́ giơwwme ́i trôakpu i qua, nàng đxohc êxfdt ̀u đxohc ã trải qua cả đxohc ơwwme ̀i ngưkvnr ơwwme ̀i.
Nhưkvnr ng lâlqfo ̀n này, nàng nói vơwwme ́i hêxfdt ̣ thôakpu ́ng trong đxohc âlqfo ̀u: “Ta tưkvnr ̀ chôakpu ́i rơwwme ̀i khỏi thêxfdt ́ giơwwme ́i này.”
Bơwwme ̉i vì chỉ dùng cách trao đxohc ôakpu ̉i trong ý thưkvnr ́c, cho nêxfdt n Tiêxfdt ́t Nhiêxfdt ̃m khôakpu ng nghe thâlqfo ́y đxohc ôakpu ́i thoại của bọn họ.
“Ký chủ, nhiêxfdt ̣m vụ tiêxfdt ́n côakpu ng chiêxfdt ́m đxohc óng này hoàn thành đxohc ưkvnr ơwwme ̣c mưkvnr ơwwme ̀i môakpu ̣t đxohc iêxfdt ̉m hêxfdt ̣ thôakpu ́ng.” âlqfo m thanh của hêxfdt ̣ thôakpu ́ng ngoài dưkvnr ̣ đxohc oán dâlqfo ̃n theo môakpu ̣t tia cảm xúc khôakpu ng bình thưkvnr ơwwme ̀ng.
Đzwuw iêxfdt ̉m ơwwme ̉ thêxfdt ́ giơwwme ́i nàng, vơwwme ́i 89 đxohc iêxfdt ̉m mà nàng đxohc ã có, nàng đxohc ã có thêxfdt ̉ vêxfdt ̀ nhà.
Phong Quang thản nhiêxfdt n nói: “Ta sẽ rơwwme ̀i khỏi thêxfdt ́ giơwwme ́i này, chỉ là, khôakpu ng phải bâlqfo y giơwwme ̀.”
Làm sao có thêxfdt ̉… cưkvnr ́ thêxfdt ́ buôakpu ng tha cho hung thủ giêxfdt ́t ngưkvnr ơwwme ̀i đxohc âlqfo y?
Tiê
Đ
“Đ
Hă
Phong Quang lạnh nhạt nhìn mô
Tiê
Đ
Tiê
“Ngư
“Ta hiê
“Tiê
Thâ
Chiê
Bơ
Tiê
“cô
“cô
Rõ ràng là lơ
Nàng châ
“khô
â
Tuyê
Như
Bơ
“Ký chủ, nhiê
Đ
Phong Quang thản nhiê
Làm sao có thê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.