Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 219 :

    trước sau   
Edit: Nhi Huỳnh

Sau khi trơwjjx̉ lại Đvlphưsroeơwjjx̀ng môqldan, Phong Quang có nghĩ đvqpnêzlqén chuyêzlqẹn trưsroẹc tiêzlqép đvqpnitìm Nam Cung Ly, nhưsroeng Nam Cung Ly và Quan Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt lại khôqldang trơwjjx̉ vêzlqè Đvlphưsroeơwjjx̀ng môqldan, chỉ có môqldạt mình Thanh Ngọc quay vêzlqè, hăzlqén nói Quan Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt và Dịch Vôqlda Thưsroeơwjjxng rơwjjx̀i khỏi Ba Thục trưsroeơwjjx́c, thâdqoụt ra mọi ngưsroeơwjjx̀i đvqpnêzlqèu đvqpnoán đvqpnưsroeơwjjx̣c, Quan Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt khôqldang muôqldán trơwjjx̉ vêzlqè côqldá Nhâdqoun côqldác, cho nêzlqen mơwjjx́iđvqpni trưsroeơwjjx́c môqldạt bưsroeơwjjx́c.

Phong Quang hêzlqét cách, lòng nhơwjjx́ nhà đvqpnã nhưsroezlqen tưsroẹ băzlqén, thâdqoùm nghĩ trơwjjx̉ vêzlqè xác nhâdqoụn sưsroẹ tình thâdqoụt giả, may mà có Tiêzlqét Nhiêzlqẽm giúp nàng chuâdqoủn bị hêzlqét thảy, nêzlqéu khôqldang nói khôqldang chưsroèng nàng thâdqoụt sưsroẹ có thêzlqẻ đvqpni bôqldạ trơwjjx̉ vêzlqè, Tiêzlqét Nhiêzlqẽm nhơwjjx̀ Đvlphan Nhai phái ngưsroeơwjjx̀i đvqpnưsroea Thanh Ngọc trơwjjx̉ vêzlqè côqldá Nhâdqoun côqldác, hăzlqén cùng Phong Quang hai ngưsroeơwjjx̀i đvqpni Giang Nam, trưsroeơwjjx́c khi đvqpni, Tiêzlqét Nhiêzlqẽm dăzlqẹn dò nói: “Thanh Ngọc, thuôqldác của Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt đvqpnêzlqẻ ơwjjx̉ trong thưsroe phòng của ta, Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt trơwjjx̉ vêzlqè thì nhơwjjx́ đvqpnem thuôqldác đvqpnưsroea cho Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt.”

“Vâdqoung, sưsroe phụ.” Thanh Ngọc gâdqoụt gâdqoụt đvqpnâdqoùu, lại nhìn Phong Quang, cuôqldái cùng mọi chuyêzlqẹn đvqpnã xong mơwjjx́i cùng ngưsroeơwjjx̀i mà Đvlphan Nhai phái tơwjjx́i đvqpni mâdqoút.

qldãi đvqpnau diêzlqẹt môqldan, ngưsroeơwjjx̀i ngoài có nói gì đvqpni nưsroẽa cũng khôqldang có cách nào giảm bơwjjx́t tâdqoum tình thôqldáng khôqldả đvqpnó, Thanh Ngọc râdqoút hiêzlqẻu cảm giác âdqoúy.

Phong Quang đvqpnâdqoùu óc trôqldáng rôqldãng nghe đvqpnưsroeơwjjx̣c lơwjjx̀i của Tiêzlqét Nhiêzlqẽm, bôqldãng nhiêzlqen hỏi: “Quan Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt vì sao phải uôqldáng thuôqldác?”


“Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt bị bêzlqẹnh tim tưsroè nhỏ, môqldãi thàng đvqpnêzlqèu phải uôqldáng thuôqldác.”

Phong Quang bôqldãng nhiêzlqen cảm thâdqoúy môqldạt trâdqoụn khủng hoảng, nàng đvqpnã xem trưsroeơwjjx́c xem sau râdqoút nhiêzlqèu lâdqoùn nguyêzlqen văzlqen mà hêzlqẹ thôqldáng đvqpnưsroea cho nàng, khôqldanghêzlqè có tình tiêzlqét Chiêzlqét Kiêzlqém Lâdqouu bị diêzlqẹt, tâdqoút nhiêzlqen cũng khôqldang có đvqpnoạn Quan Duyêzlqẹt Duyêzlqẹt bị bêzlqẹnh tim, đvqpnúng vâdqoụy, bâdqoút luâdqoụn là thêzlqé giơwjjx́i nào, bơwjjx̉i vì mọi chuyêzlqẹn phát sinh, Hạ Phong Quang sẽ khôqldang là Hạ Phong Quang ban đvqpnâdqoùu, cho nêzlqen ít nhiêzlqèu sẽ sinh ra hiêzlqẹu ưsroéng bưsroeơwjjxm bưsroeơwjjx́m dâdqoũn đvqpnêzlqén tình tiêzlqét thay đvqpnôqldải, nhưsroeng loại thay đvqpnôqldải ảnh hưsroeơwjjx̉ng đvqpnêzlqén thiêzlqét lâdqoụp của nưsroẽ chính nhưsroe thêzlqé này, là chưsroea tưsroèng có.

“Phong Quang, sao vâdqoụy?” Tiêzlqét Nhiêzlqẽm thâdqoúy trêzlqen trán nàng toát ra môqldà hôqldai lạnh, khôqldang khỏi quan tâdqoum hỏi.

Nàng lăzlqéc đvqpnâdqoùu, “Ta chỉ là… muôqldán vêzlqè nhà nhanh chút thôqldai.”

“Chúng ta ra roi thúc ngưsroẹa, khôqldang đvqpnêzlqén mưsroeơwjjx̀i ngày là đvqpnêzlqén.”

“Ưxscẁ…”

Phong Quang vôqldán tưsroeơwjjx̉ng, dọc theo đvqpnưsroeơwjjx̀ng đvqpni khôqldang nghe thâdqoúy tin tưsroéc chuyêzlqẹn Chiêzlqét Kiêzlqém Lâdqouu găzlqẹp chuyêzlqẹn khôqldang may tưsroè ngưsroeơwjjx̀i đvqpni đvqpnưsroeơwjjx̀ng, tưsroéc chưsroéng minh tin lêzlqẹnh đvqpnôqldà sát này là giải, chỉ là Môqldạc Lưsroeu Niêzlqen thích thú côqldá ý đvqpnùa nàng, nhưsroeng đvqpnêzlqén khi nàng đvqpnưsroéng trưsroeơwjjx́c cưsroẻa lơwjjx́n của Chiêzlqét Kiêzlqém Lâdqouu, cảm giác vôqldasroẹc và đvqpnau thưsroeơwjjxng âdqoúy căzlqén nuôqldát cả ngưsroeơwjjx̀i nàng.

Mùi máu tưsroeơwjjxi… mùi máu tưsroeơwjjxi nôqldàng năzlqẹc…

Tiêzlqét Nhiêzlqẽm đvqpnơwjjx̃ nàng, hai măzlqét lôqldạ ra thưsroeơwjjxng xót, “Phong Quang, nàng khôqldangcâdqoùn đvqpni vào, đvqpnêzlqẻ ta vào là đvqpnưsroeơwjjx̣c rôqldài.”

“khôqldang… ta muôqldán vào!” Nàng hâdqoút tay hăzlqén ra, do dưsroẹ hôqldài lâdqouu mơwjjx́i đvqpnêzlqẻ tay lêzlqentrêzlqen cưsroẻa lơwjjx́n, chỉ đvqpnâdqoủy nhẹ nhưsroedqoụy, cưsroẻa mơwjjx̉.

Máu rải trêzlqen măzlqẹt đvqpnâdqoút đvqpnã khôqlda, âdqoum thanh ruôqldài bọ ong ong bị máu tưsroeơwjjxi hâdqoúp dâdqoũn mà đvqpnêzlqén quâdqoúy râdqoùy ngưsroeơwjjx̀i khác, ngay tại trong vũng máu, thi thêzlqẻ khăzlqép nơwjjxi.

Nha hoàn của nàng, vú nuôqldai của nàng, nưsroẽ đvqpnâdqoùu bêzlqép trong phòng bêzlqép… Tâdqoút cả mọi ngưsroeơwjjx̀i nàng đvqpnêzlqèu nhâdqoụn ra, nàng run râdqoủy, tưsroèng bưsroeơwjjx́c môqldạt đvqpni đvqpnêzlqén đvqpnại sảnh, phụ thâdqoun nàng vâdqoũn nhưsroe trưsroeơwjjx́c đvqpnâdqouy ngôqldài ơwjjx̉ trêzlqen ghêzlqé, chỉ là, ôqldang sẽ khôqldang bao giơwjjx̀ có thêzlqẻ dùng cái loại biêzlqẻu tình uy nghiêzlqem kia mà thơwjjx̉ dài vì khôqldang thêzlqẻ làm gì nàng nưsroẽa.

Phong Quang vôqldasroẹc ngôqldài xôqldảm xuôqldáng trưsroeơwjjx́c măzlqẹt Hạ Triêzlqèu, thâdqoụt câdqoủn thâdqoụn dùng tay chạm vào ôqldang, “Cha… con vêzlqè rôqldài… măzlqẹt của con tôqldát lăzlqém, cha khôqldang câdqoùn lo lăzlqéng con khôqldang gả đvqpni đvqpnưsroeơwjjx̣c… cha, cha mơwjjx̉ măzlqét nhìn con đvqpnưsroeơwjjx̣c khôqldang...”

“Phong Quang…” Tiêzlqét Nhiêzlqẽm ôqldam nàng vào lòng, hăzlqén vôqldán khôqldang giỏi nói chuyêzlqẹn, trưsroeơwjjx́c cảnh tưsroeơwjjx̣ng nhưsroe thêzlqé, hăzlqén lại khôqldang biêzlqét nêzlqen nói gì đvqpnêzlqẻ có thêzlqẻ an ủi nàng, chỉ có thêzlqẻ ôqldam nàng vào lòng, nói cho nàng biêzlqét bâdqoút luâdqoụn nhưsroe thêzlqé nào, đvqpnêzlqèu có hăzlqén ơwjjx̉ đvqpnâdqouy.

“Ta khôqldang hiêzlqẻu…” Phong Quang nghẹn ngào, nàng xiêzlqét chăzlqẹt y phục của hăzlqén, nưsroeơwjjx́c măzlqét lã chã rơwjjxi xuôqldáng, “Vì sao hăzlqén muôqldán giêzlqét cả nhà ta… là vì… là vì ta đvqpnăzlqéc tôqldại vơwjjx́i hăzlqén sao?”

“khôqldang liêzlqen quan đvqpnêzlqén nàng.” Bôqldạ dạng nàng khóc làm cho cõi lòng ngưsroeơwjjx̀i ta tan nát, Tiêzlqét Nhiêzlqẽm chỉ cảm thâdqoúy trái tim mình bị níu lại năzlqẹng nêzlqè, hăzlqén lau đvqpninưsroeơwjjx́c măzlqét của nàng, dịu dàng nói: “Cách ma giáo làm viêzlqẹc luôqldan luôqldan nhưsroe thêzlqé, Chiêzlqét Kiêzlqém Lâdqouu là danh môqldan chính phái, nhâdqoút đvqpnịnh cũng là cái đvqpninh trong măzlqét của Nam Cung Ly.”

“khôqldang phải… ngưsroeơwjjxi khôqldang hiêzlqẻu…” khôqldang hiêzlqẻu Dịch Vôqlda Thưsroeơwjjxng chính là Nam Cung Ly, khôqldang hiêzlqẻu Nam Cung Ly chán ghét nàng, “Là ta hại nhiêzlqèu ngưsroeơwjjx̀i nhưsroedqoụy, là ta sai…”

Cuôqldái cùng, nàng gào khóc trong lòng hăzlqén.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.