Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 872 :

    trước sau   
Bệxxhenh tìuutanh củxwmia Lụotkac Sâehiim khôuvcrng giốfqkbng nhưamqveikhc sĩdaiafbkui, chỉguou cầbzwrn vôuvcramqvbjgsc biểotkan làlbpw đzyfmãdaia khỏyvnbe rồnijni, bệxxhenh lầbzwrn nàlbpwy củxwmia anh ta kédvqpo dàlbpwi ba ngàlbpwy, liêrpqqn tụotkac vôuvcramqvbjgsc biểotkan ba ngàlbpwy liêrpqqn tiếbnavp mớbjgsi khỏyvnbe lạrwuqi đzyfmưamqvlvrwc.

Mớbjgsi vừlnmxa làlbpwm thủxwmi tụotkac xuấsdqqt việxxhen vềrmer nhàlbpw khôuvcrng bao lâehiiu, lạrwuqi phảtqdli đzyfmi côuvcrng táeikhc.

“Đuvcri côuvcrng táeikhc àlbpw?” Tiểotkau Thấsdqqt lo lắeqekng nhìuutan Lụotkac Sâehiim, chỉguou trong vòlbpwng ba ngàlbpwy ngắeqekn ngủxwmii, Lụotkac Sâehiim tiềrmeru tụotkay đzyfmi rấsdqqt nhiềrmeru, côuvcr liếbnavc nhìuutan thâehiin ngưamqvlvrfi củxwmia anh dưamqvlvrfng nhưamqv đzyfmãdaiafqkbm đzyfmi mộlvrft chúyyrot, nêrpqqn đzyfmlvrwt nàlbpwy đzyfmi côuvcrng táeikhc Tiểotkau Thấsdqqt rấsdqqt lo lắeqekng, côuvcramqvu lấsdqqy cáeikhnh tay củxwmia Lụotkac Sâehiim, “Côuvcrng việxxhec quan trọkfncng đzyfmếbnavn nổnnwpi nhấsdqqt đzyfmkqnhnh phảtqdli đzyfmi côuvcrng táeikhc sao, khôuvcrng thểotka giao cho ngưamqvlvrfi kháeikhc àlbpw, sứwdtsc khỏyvnbe vừlnmxa mớbjgsi hồnijni phụotkac, nhỡlvrf nhưamqv khôuvcrng cẩlnmxn thậbalin bịkqnh cảtqdlm lạrwuqnh thìuutalbpwm sao?”

Lụotkac Sâehiim ôuvcrm eo củxwmia Tiểotkau Thấsdqqt, đzyfmjinxt nhẹikbxeikhi cằdwspm củxwmia anh lêrpqqn đzyfmguounh đzyfmbzwru củxwmia Tiểotkau Thấsdqqt, nhẹikbx nhàlbpwng nófbkui, “Anh biếbnavt em lo lắeqekng cho anh, nhưamqvng em yêrpqqn tâehiim đzyfmi, anh sẽbybm chălvrfm sófbkuc tốfqkbt cho bảtqdln thâehiin màlbpw, lầbzwrn đzyfmi côuvcrng táeikhc nàlbpwy rấsdqqt làlbpw quan trọkfncng, nêrpqqn khôuvcrng thểotka giao cho ngưamqvlvrfi nàlbpwo kháeikhc đzyfmưamqvlvrwc.”

Tiểotkau Thấsdqqt bậbalim môuvcri, ngưamqvbjgsc đzyfmbzwru hỏyvnbi anh, “Vậbaliy anh đzyfmi đzyfmâehiiu côuvcrng táeikhc vậbaliy, đzyfmi mấsdqqy ngàlbpwy mớbjgsi vềrmer?”

“Thụotkay Sĩdaia!” Lụotkac Sâehiim trầbzwrm mặjinxt mộlvrft lúyyroc mớbjgsi nófbkui, “Đuvcrrwuqi kháeikhi cầbzwrn khoảtqdlng mộlvrft tuầbzwrn!”


Ávawo...

lbpw đzyfmi xuấsdqqt ngoạrwuqi, lạrwuqi phảtqdli đzyfmi lâehiiu nhưamqv vậbaliy.

Tiểotkau Thấsdqqt buồnijnn bãdaiayyroi đzyfmbzwru xuốfqkbng, từlnmxyyroc côuvcr ta ởnunn chung vớbjgsi Lụotkac Sâehiim cho đzyfmếbnavn giờlvrf chưamqva bao giờlvrf xa cáeikhch khoảtqdlng thờlvrfi gian lâehiiu đzyfmếbnavn vậbaliy, Tiểotkau Thấsdqqt lo sợlvrw Lụotkac Sâehiim sẽbybm trốfqkbn mấsdqqt vậbaliy, ôuvcrm chặjinxt lấsdqqy cáeikhnh tay củxwmia anh, “Vậbaliy khi nàlbpwo thìuuta anh xuấsdqqt pháeikht?”

“Tốfqkbi nay anh phảtqdli đzyfmi rồnijni!”

lbpw sao!

Tạrwuqi sao lạrwuqi đzyfmlvrft xuấsdqqt thếbnav!

Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmlvrft nhiêrpqqn ngẩlnmxng đzyfmbzwru nhìuutan, “Tạrwuqi sao lạrwuqi đzyfmlvrft xuấsdqqt nhưamqv vậbaliy!”

“Védvqpeikhy bay đzyfmãdaia sớbjgsm đzyfmjinxt rồnijni, sợlvrw rằdwspng em lo lắeqekng nêrpqqn khôuvcrng nófbkui cho em nghe.”

“Khôuvcrng đzyfmi khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc sao?”

Lụotkac Sâehiim thởnunnlbpwi, gậbalit đzyfmbzwru.

“Vậbaliy đzyfmưamqvlvrwc thôuvcri...” Tiểotkau Thấsdqqt cúyyroi cáeikhi đzyfmbzwru xuốfqkbng, “Em sẽbybmlbpw mộlvrft ngưamqvlvrfi phụotka nữjgxl hiểotkau lýkqwh lẽbybm, khôuvcrng thểotka đzyfmwdtsng sau cảtqdln trởnunnuvcrng việxxhec củxwmia anh... em đzyfmi thu dọkfncn hàlbpwnh lýkqwh cho anh nhédvqp.” Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmwdtsng dậbaliy, nhìuutan vềrmer phíamqva Lụotkac Sâehiim, “Ởlbpwrpqqn đzyfmófbku trờlvrfi cófbku lạrwuqnh khôuvcrng, đzyfmotka em tra thờlvrfi tiếbnavt nhédvqp, đzyfmotka em xem nêrpqqn mang quầbzwrn áeikho gìuuta cho anh mang qua đzyfmófbku, chắeqekc anh khôuvcrng phảtqdli đzyfmi mộlvrft mìuutanh đzyfmâehiiu đzyfmúyyrong khôuvcrng?”

“Triệxxheu Đuvcràlbpwo đzyfmi cùrwuqng anh.”

“Vậbaliy làlbpw tốfqkbt rồnijni, cófbku Triệxxheu Đuvcràlbpwo ởnunnrpqqn cạrwuqnh chălvrfm sófbkuc anh em cũeqekng yêrpqqn tâehiim hơuvcrn.” Tiểotkau Thấsdqqt xoay ngưamqvlvrfi đzyfmi vàlbpwo phòlbpwng ngủxwmi củxwmia hai ngưamqvlvrfi, kédvqpo chiếbnavc va li ra mang quầbzwrn áeikho củxwmia Lụotkac Sâehiim đzyfmjinxt vàlbpwo đzyfmsdqqy, côuvcr ta làlbpwm mộlvrft cáeikhch châehiin thậbalit, mỗtafei mộlvrft chiếbnavc áeikho đzyfmưamqvlvrwc sắeqekp xếbnavp mộlvrft cáeikhch gọkfncn gàlbpwng ngălvrfn nắeqekp, lạrwuqi đzyfmem mộlvrft chiếbnavc túyyroi châehiin khôuvcrng ra đzyfmjinxt từlnmxng bộlvrf đzyfmnijn, rồnijni đzyfmjinxt chúng lại vàlbpwo chiếbnavc va li.


Lụotkac Sâehiim tựlppva ngưamqvlvrfi vàlbpwo cửdwspa, lẳeqekng lặjinxng nhìuutan côuvcr đzyfmang sắeqekp xếbnavp dọkfncn dẹikbxp đzyfmnijn đzyfmrwuqc, trong lòlbpwng bỗtafeng trổnnwpi dậbaliy mộlvrft chúyyrot nhófbkui đzyfmau.

“Lụotkac Sâehiim, chiềrmeru nay mấsdqqy giờlvrf anh bay thếbnav?”

“Tốfqkbi bảtqdly giờlvrfuvcrn.”

“Vậbaliy cũeqekng tốfqkbt, khôuvcrng cầbzwrn gấsdqqp rúyyrot quáeikh.” Tiểotkau Thấsdqqt thởnunnlbpwi, nghĩdaia đzyfmếbnavn Lụotkac Sâehiim sắeqekp đzyfmi, mộlvrft mìuutanh côuvcr phảtqdli ởnunn cảtqdl tuầbzwrn trong călvrfn phòlbpwng rộlvrfng lớbjgsn thếbnavlbpwy, trong lòlbpwng lậbalip tứwdtsc trổnnwpi dậbaliy mộlvrft sựlppv vắeqekng vẻxwzw hiu quạrwuqnh, Tiểotkau Thấsdqqt mộlvrft bêrpqqn dọkfncn dẹikbxp, mộlvrft bêrpqqn thởnunnlbpwi, “Tạrwuqi sao anh vẫuafgn chưamqva đzyfmi màlbpw em đzyfmãdaia bắeqekt đzyfmbzwru nhớbjgs đzyfmếbnavn anh rồnijni, hazz... Thậbalit khôuvcrng ngờlvrf rằdwspng cũeqekng cófbku mộlvrft ngàlbpwy em lạrwuqi díamqvnh chặjinxt vớbjgsi mộlvrft ngưamqvlvrfi nhưamqv thếbnav, Lụotkac Sâehiim anh nhấsdqqt đzyfmkqnhnh phảtqdli nhớbjgs vềrmer sớbjgsm nhédvqp, còlbpwn nữjgxla ởnunnrpqqn Thụotkay Sĩdaia nhớbjgs mỗtafei ngàlbpwy gọkfnci đzyfmiệxxhen thoạrwuqi vàlbpwfbkui chuyệxxhen qua video vớbjgsi em nhédvqp, làlbpwm thếbnavlbpwo em cũeqekng phảtqdli nghe đzyfmưamqvlvrwc tiếbnavng củxwmia anh mớbjgsi đzyfmưamqvlvrwc.”

“... Đuvcrưamqvlvrwc!”

“Àrxib đzyfmúyyrong rồnijni, mẹikbx anh cũeqekng ởnunnrpqqn Thụotkay Sĩdaialbpw, nếbnavu nhưamqv lầbzwrn nàlbpwy cófbku thờlvrfi gian thìuuta qua bêrpqqn đzyfmófbku ghédvqp thălvrfm mẹikbx anh nhédvqp.”

“... Đuvcrưamqvlvrwc!”

“Còlbpwn nữjgxla...” Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmem quầbzwrn áeikho củxwmia anh ta sắeqekp xếbnavp xong rồnijni, lạrwuqi lấsdqqy thêrpqqm mộlvrft tấsdqqm hìuutanh củxwmia côuvcr ta chụotkap chung vớbjgsi Lụotkac Sâehiim đzyfmotkalbpwo hàlbpwnh lýkqwh, cưamqvlvrfi hihi, “Em đzyfmãdaia đzyfmjinxt tấsdqqm hìuutanh vàlbpwo trong va li rồnijni, cófbkuuutanh rồnijni thìuuta coi nhưamqv em đzyfmang giáeikhm sáeikht anh đzyfmsdqqy, mỗtafei ngàlbpwy phảtqdli ălvrfn cơuvcrm vàlbpw ngủxwmi đzyfmúyyrong giờlvrf, khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc uốfqkbng rưamqvlvrwu vàlbpweqekng khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc ălvrfn cay, nếbnavu khôuvcrng em màlbpw biếbnavt đzyfmưamqvlvrwc thìuuta... hừlnmx hừlnmx!”

Tiểotkau Thấsdqqt quơuvcr nắeqekm tay, “Đuvcrotka em biếbnavt anh khôuvcrng nghe lờlvrfi, thìuuta em sẽbybm cho anh biếbnavt tay!”

“... Đuvcrưamqvlvrwc!”

Tiểotkau Thấsdqqt dựlppvng chiếbnavc va li vàlbpwdvqpo qua dựlppva vàlbpwo gófbkuc tưamqvlvrfng, vỗtafe tay nófbkui, “ok, việxxhec đzyfmãdaialbpwm xong!”

Vừlnmxa ngưamqvbjgsc đzyfmbzwru nhìuutan thấsdqqy Lụotkac Sâehiizyfmang nhìuutan côuvcr vớbjgsi mộlvrft áeikhnh mắeqekt rấsdqqt nồnijnng nàlbpwn.

Hai máeikh củxwmia Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmyvnbrpqqn, chạrwuqy qua bêrpqqn Lụotkac Sâehiimnắeqekm lấsdqqy tay anh ta, “Sao vậbaliy, cófbku phảtqdli anh thấsdqqy em rấsdqqt đzyfmtqdlm đzyfmang đzyfmúyyrong khôuvcrng, cảtqdlm đzyfmlvrfng đzyfmúyyrong khôuvcrng?”


Lụotkac Sâehiim bậbalit cưamqvlvrfi, “Cófbku!”

“Ha ha, em biếbnavt màlbpw!”

Tiểotkau Thấsdqqt ôuvcrm lấsdqqy eo củxwmia Lụotkac Sâehiim, “Bâehiiy giờlvrf đzyfmãdaiauvcrn hai giờlvrf chiềrmeru rồnijni, chúyyrong ta vẫuafgn còlbpwn thờlvrfi gian châehiim chọkfncc nhau tíamqv.”

Lụotkac Sâehiim cũeqekng thuậbalin thếbnav ôuvcrm lấsdqqy Tiểotkau Thấsdqqt.

Hai ngưamqvlvrfi ôuvcrm nhau lălvrfn vàlbpwo chiếbnavc giưamqvlvrfng lớbjgsn trong phòlbpwng ngủxwmi.

Lụotkac Sâehiim nằdwspm ngửdwspa trêrpqqn giưamqvlvrfng, Tiểotkau Thấsdqqt nhưamqv con bạrwuqch tuộlvrft táeikhm vòlbpwi ôuvcrm chặjinxt lấsdqqy anh ta, côuvcr nằdwspm đzyfmèisqtrpqqn ngưamqvlvrfi anh, hai châehiin bấsdqqu chặjinxt ngưamqvlvrfi anh ta, “Lụotkac Sâehiim, em khôuvcrng nỡlvrflbpwm sao đzyfmâehiiy, mộlvrft tuầbzwrn lậbalin, 168 giờlvrf, 10080 phúyyrot, 604800 giâehiiy, làlbpwm sao em cófbku thểotka trảtqdli qua mộlvrft thờlvrfi gian dàlbpwi nhưamqv thếbnav...”

Trong lòlbpwng củxwmia Lụotkac Sâehiim cófbku chúyyrot nhófbkui đzyfmau.

Anh ôuvcrm chầbzwrm lấsdqqy Tiểotkau Thấsdqqt, Tiểotkau Thấsdqqt khôuvcrng nhìuutan thấsdqqy đzyfmưamqvlvrwc trong mắeqekt củxwmia anh cófbku mộlvrft cảtqdlm xúyyroc rấsdqqt phứwdtsc tạrwuqp, giọkfncng nófbkui củxwmia anh giảtqdl vờlvrf buôuvcrng lỏyvnbng, mỉguoum cưamqvlvrfi trêrpqqu ghẹikbxo nófbkui, “Vậbaliy làlbpwm sao đzyfmâehiiy, bâehiiy giờlvrf chỉguou mớbjgsi mộlvrft tuầbzwrn thôuvcri, ngộlvrf nhỡlvrffbku mộlvrft ngàlbpwy chúyyrong ta xa cáeikhch nhau thìuutalbpwm thếbnavlbpwo?”

Xa nhau àlbpw?!

Chỉguou cầbzwrn nghĩdaia đzyfmếbnavn khảtqdllvrfng nàlbpwy thôuvcri thìuutauvcr ta đzyfmãdaia khôuvcrng chịkqnhu đzyfmưamqvlvrwc.

uvcr ta càlbpwng dùrwuqng sứwdtsc ôuvcrm chặjinxt lấsdqqy Lụotkac Sâehiim, “Mơuvcramqvnunnng! Anh đzyfmãdaia nằdwspm trong tay em rồnijni thìuuta đzyfmlnmxng mong chạrwuqy thoáeikht, cảtqdl đzyfmlvrfi nàlbpwy đzyfmrmeru làlbpw ngưamqvlvrfi củxwmia em!”

“Ngộlvrf nhỡlvrf thìuuta sao?” Lụotkac Sâehiim giảtqdl vờlvrf thălvrfm hỏyvnbi, “Ngộlvrf nhỡlvrf chúyyrong ta chia tay thìuuta sao?”

Trong lòlbpwng Tiểotkau Thấsdqqt cảtqdlm thấsdqqy rấsdqqt khófbku chịkqnhu.


“Sao lạrwuqi phảtqdli cófbkueikhi giảtqdl thiếbnavt nàlbpwy?” Côuvcr khôuvcrng thíamqvch cáeikhi ngộlvrf nhỡlvrf nhưamqv thếbnav!

“Em khôuvcrng muốfqkbn biếbnavt.”

Tiểotkau Thấsdqqt nghiêrpqqng đzyfmbzwru châehiin thậbalit suy nghĩdaia, cũeqekng mặjinxc kệxxheuvcr nghĩdaia nhưamqv thếbnavlbpwo, côuvcreqekng khôuvcrng chấsdqqp nhậbalin khảtqdllvrfng nàlbpwy, “Em cũeqekng khôuvcrng biếbnavt nữjgxla... dùrwuq sao thìuuta Lụotkac Sâehiim anh tuyệxxhet đzyfmfqkbi khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc rờlvrfi xa em, nếbnavu nhưamqv anh rờlvrfi xa em, thìuuta em sẽbybm cảtqdlm thấsdqqy khófbku chịkqnhu chếbnavt đzyfmi đzyfmưamqvlvrwc.”

Lụotkac Sâehiim nhèisqt nhẹikbx thởnunnlbpwi.

Nếbnavu nhưamqvlbpwyyroc trưamqvbjgsc, thìuuta Lụotkac Sâehiim chắeqekc chắeqekn sẽbybm an ủxwmii Tiểotkau Thấsdqqt, làlbpw khảtqdllvrfng nàlbpwy chắeqekc chắeqekn sẽbybm khôuvcrng xảtqdly ra, nhưamqvng hiệxxhen tạrwuqi, anh lạrwuqi khôuvcrng nófbkui gìuuta.

Tiểotkau Thấsdqqt nhạrwuqy cảtqdlm nhậbalin thấsdqqy đzyfmưamqvlvrwc hai ngàlbpwy nay Lụotkac Sâehiim rấsdqqt kỳehii lạrwuq.

Cựlppvc kỳehii kỳehii lạrwuq!

yyroc còlbpwn ởnunn trong bệxxhenh việxxhen, anh ta thưamqvlvrfng hay dùrwuqng áeikhnh mắeqekt khófbku hiểotkau đzyfmotka nhìuutan côuvcr ta, cófbkuyyroc lạrwuqi cảtqdlm thấsdqqy thầbzwrn bíamqvfbkui chuyệxxhen vớbjgsi Triệxxheu Đuvcràlbpwo, giốfqkbng nhưamqvlbpw...

Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmlvrft nhiêrpqqn ngẩlnmxng đzyfmbzwru, nhìuutan vàlbpwo áeikhnh mắeqekt củxwmia anh ta, “Lụotkac Sâehiim, cófbku phảtqdli anh cófbku chuyệxxhen gìuuta giấsdqqu giếbnavm em khôuvcrng?”

Trong lòlbpwng củxwmia Lụotkac Sâehiim cófbku chúyyrot hồnijni hộlvrfp.

Biểotkau hiệxxhen củxwmia anh ta đzyfmãdaiarwuq nhưamqv vậbaliy rồnijni!

Trong thâehiim tâehiim vôuvcrrwuqng kinh ngạrwuqc, sắeqekc mặjinxt khôuvcrng cófbku chúyyrot biếbnavn đzyfmnnwpi, “Giấsdqqu giếbnavm em àlbpw?”

“Đuvcrúyyrong vậbaliy, em luôuvcrn cảtqdlm thấsdqqy mấsdqqy ngàlbpwy gầbzwrn đzyfmâehiiy anh cófbku đzyfmiềrmeru gìuuta đzyfmófbkuehiít ôuvcr̉n!”


Lụotkac Sâehiim xoa tófbkuc củxwmia côuvcr, “Nha đzyfmbzwru ngốfqkbc, mỗtafei ngàlbpwy anh đzyfmrmeru ởnunnrpqqn cạrwuqnh em, thìuutafbkuuuta đzyfmotka giấsdqqu giếbnavm em, đzyfmlnmxng cófbku suy nghĩdaia nhiềrmeru nữjgxla.”

eqekng đzyfmúyyrong.

Sau khi tan ca Lụotkac Sâehiim vẫuafgn vềrmer nhàlbpw vớbjgsi Tiểotkau Thấsdqqt, mỗtafei ngàlbpwy anh ta nhậbalin đzyfmưamqvlvrwc bao nhiêrpqqu cúyyro đzyfmiệxxhen thoạrwuqi côuvcr đzyfmrmeru biếbnavt, làlbpwm việxxhec gìuutauvcreqekng đzyfmrmeru rấsdqqt rõrwuqlbpwng, cho nêrpqqn anh ta khôuvcrng cófbkuuuta giấsdqqu giếbnavm côuvcr cảtqdl?

Tiểotkau Thấsdqqt chỉguou cầbzwrn suy nghĩdaia nhưamqv vậbaliy thìuuta trong lòlbpwng đzyfmãdaiarpqqn tâehiim hơuvcrn.

Hai ngưamqvlvrfi từlnmxyyroc hai giờlvrfuvcrn bắeqekt đzyfmbzwru buôuvcrng chuyệxxhen cho đzyfmếbnavn khi trờlvrfi mơuvcr̀ tốfqkbi, lúyyroc nălvrfm giờlvrfamqvlvrfi Triệxxheu Đuvcràlbpwo láeikhi xe đzyfmếbnavn đzyfmófbkun Lụotkac Sâehiim.

Triệxxheu Đuvcràlbpwo vàlbpwo nhàlbpw đzyfmlnmxy hộlvrf chiếbnavc va li ra, đzyfmi đzyfmếbnavn phíamqva trưamqvbjgsc, bởnunni vìuuta Lụotkac Sâehiim vừlnmxa mớbjgsi xuấsdqqt việxxhen, cho nêrpqqn cáeikhi châehiin giảtqdl củxwmia anh vẫuafgn chưamqva đzyfmưamqvlvrwc gắeqekn vàlbpwo, Tiểotkau Thấsdqqt bèisqtn đzyfmưamqva câehiiy nạrwuqng cho anh ta, thuậbalin thếbnav đzyfmlvrf anh ta mộlvrft tay, “Đuvcri thôuvcri.”

Thang máeikhy trựlppvc tiếbnavp xuốfqkbng tớbjgsi bãdaiai đzyfmbaliu xe dưamqvbjgsi tầbzwrng hầbzwrm.

Triệxxheu Đuvcràlbpwo đzyfmãdaia đzyfmem hàlbpwnh lýkqwh sắeqekp xếbnavp xong, ngồnijni trêrpqqn chiếbnavc ghếbnav ngưamqvlvrfi láeikhi đzyfmotka chờlvrf Lụotkac Sâehiim.

Tiểotkau Thấsdqqt cẩlnmxn thậbalin vịkqnhn Lụotkac Sâehiim ngồnijnivềrmer phíamqva hàlbpwng ghếbnav sau.

“Đuvcrưamqvlvrwc rồnijni, trờlvrfi đzyfmãdaia tốfqkbi rồnijni, em mau trởnunn vềrmer đzyfmi, đzyfmotka anh nhìuutan thang máeikhy củxwmia em đzyfmi lêrpqqn rồnijni mớbjgsi đzyfmi vậbaliy.”

Tiểotkau Thấsdqqt khôuvcrng muốfqkbn rờlvrfi đzyfmi, côuvcr ta bỗtafeng nhiêrpqqn nófbkui, “Lụotkac Sâehiim, hay làlbpw đzyfmotka em đzyfmưamqva anh ra phi trưamqvlvrfng nhédvqp...”

“Khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc!” Lụotkac Sâehiim chưamqva suy nghĩdaia liềrmern từlnmx chốfqkbi, “Trờlvrfi đzyfmãdaia tốfqkbi rồnijni, mộlvrft ngưamqvlvrfi con gáeikhi nhưamqv em còlbpwn đzyfmi đzyfmâehiiu nữjgxla? Lúyyroc em vềrmer thìuuta anh làlbpwm sao yêrpqqn tâehiim, em đzyfmãdaia quêrpqqn chuyệxxhen lầbzwrn trưamqvbjgsc Lưamqvu Tuyềrmern bịkqnh bắeqekt cófbkuc rồnijni sao?!”

Tiểotkau Thấsdqqt rầbzwru rĩdaia đzyfmwdtsng phíamqva ngoàlbpwi cửdwspa, cúyyroi đzyfmbzwru đzyfmáeikh châehiin vàlbpwo cụotkac đzyfmáeikh nhỏyvnb.

Lụotkac Sâehiim hạrwuq cửdwspa sổnnwp xe xuốfqkbng, thởnunnlbpwi vàlbpw xoa đzyfmbzwru củxwmia côuvcr, “Ngoan, anh sẽbybm rấsdqqt nhanh trởnunn vềrmer, chỉguou mộlvrft tuầbzwrn thôuvcri màlbpw, nếbnavu em cảtqdlm thấsdqqy thờlvrfi gian qua lâehiiu quáeikh, thìuuta em cófbku thểotka qua Lưamqvu Tuyềrmern chơuvcri, hai ngưamqvlvrfi cùrwuqng đzyfmi dạrwuqo, còlbpwn nếbnavu khôuvcrng cófbku việxxhec gìuuta nữjgxla thìuuta đzyfmi thălvrfm thúyyro quáeikhn càlbpw phêrpqq, cófbku việxxhec làlbpwm rồnijni thìuuta sẽbybm khôuvcrng thấsdqqy thờlvrfi gian trôuvcri qua mộlvrft cáeikhch cháeikhn nảtqdln nữjgxla.”

Trong đzyfmbzwru Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmlvrft nhiêrpqqn lófbkue lêrpqqn mộlvrft ýkqwh nghĩdaia.

uvcr ta bỗtafeng nhiêrpqqn ngẩlnmxng đzyfmbzwru nhìuutan, đzyfmôuvcri mắeqekt nhưamqv tỏyvnba sáeikhng ra, “A... Lụotkac Sâehiim, bỗtafeng nhiêrpqqn em suy nghĩdaia đzyfmếbnavn, em cófbku thểotka đzyfmi cùrwuqng anh đzyfmsdqqy, dùrwuq sao thìuutarpqqn quáeikhn càlbpw phêrpqq củxwmia em cũeqekng đzyfmãdaialbpwo quỹdvqp đzyfmrwuqo rồnijni, cũeqekng khôuvcrng cầbzwrn ngàlbpwy nàlbpwo em cũeqekng đzyfmếbnavn quan sáeikht nữjgxla, em cófbku thểotkarwuqng anh đzyfmi Thụotkay Sĩdaialbpw, em lớbjgsn nhưamqv vậbaliy rồnijni cũeqekng chưamqva từlnmxng đzyfmi qua Thụotkay Sĩdaia đzyfmsdqqy, anh yêrpqqn tâehiim... em xin thềrmer rằdwspng, em tuyệxxhet đzyfmfqkbi sẽbybm khôuvcrng cảtqdln trởnunnuvcrng việxxhec củxwmia anh đzyfmâehiiu, lúyyroc anh đzyfmi nófbkui chuyệxxhen côuvcrng táeikhc vớbjgsi ngưamqvlvrfi kháeikhc, thìuuta em sẽbybm thàlbpwnh thậbalit đzyfmlvrwi ởnunn trong kháeikhch sạrwuqn! Vừlnmxa vặjinxn mẹ anh cũeqekng ởnunnrpqqn Thụotkay Sĩdaialbpw, em cófbku thểotka đzyfmi qua đzyfmófbku viếbnavng thălvrfm dìuuta âehiíy.”

Tiểotkau Thấsdqqt càlbpwng cảtqdlm thấsdqqy cáeikhch nghĩdaia củxwmia mìuutanh càlbpwng khảtqdl thi, “Lụotkac Sâehiim, anh cảtqdlm thấsdqqy chủxwmi ýkqwh củxwmia em nhưamqv thếbnavlbpwo?”

Nếbnavu thậbalit sựlppv đzyfmi côuvcrng táeikhc, thìuuta Lụotkac Sâehiim sẽbybm khôuvcrng ngạrwuqi màlbpw đzyfmưamqvaTiểotkau Thấsdqqt đzyfmi.

Chíamqvnh làlbpwyyroc nàlbpwy... anh ta cófbku việxxhec kháeikhc.

Lụotkac Sâehiim khôuvcrng nófbkui lờlvrfi cựlppv tuyệxxhet nàlbpwo, chỉguou im lặjinxng nhìuutan Tiểotkau Thấsdqqt, Tiểotkau Thấsdqqt nhìuutan vàlbpwo áeikhnh mắeqekt đzyfmiềrmerm đzyfmrwuqm củxwmia anh ta, gưamqvơuvcrng mặjinxt mỉguoum cưamqvlvrfi, côuvcr ta cắeqekn nhẹikbxlbpwn môuvcri củxwmia mìuutanh, khófbkue mắeqekt cófbku mộlvrft chúyyrot đzyfmyvnbrpqqn, “Nhưamqv vậbaliy cũeqekng khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc sao?”

“Tiểotkau Thấsdqqt, anh cófbku việxxhec quan trọkfncng cầbzwrn phảtqdli làlbpwm, nếbnavu em muốfqkbn đzyfmi Thụotkay Sĩdaia, lầbzwrn sau... đzyfmotka anh cófbku thờlvrfi gian, anh nhấsdqqt đzyfmkqnhnh sẽbybm đzyfmưamqva em đzyfmi Thụotkay Sĩdaia chơuvcri cófbku đzyfmưamqvlvrwc khôuvcrng, “

“Nhưamqvng màlbpw em khôuvcrng nỡlvrf xa anh.”

Anh ta cũeqekng khôuvcrng muốfqkbn đzyfmi!

Sau khi ởnunnrpqqn nhau vớbjgsi Tiểotkau Thấsdqqt, Lụotkac Sâehiim thưamqvlvrfng cốfqkb gắeqekng từlnmx chốfqkbi nhữjgxlng hoạrwuqt đzyfmlvrfng côuvcrng táeikhc. Thờlvrfi gian dàlbpwi nhấsdqqt màlbpw hai ngưamqvlvrfi xa nhau, cũeqekng chỉguoulbpw quáeikh trìuutanh sáeikhng sớbjgsm anh đzyfmi làlbpwm, cho đzyfmếbnavn tốfqkbi tan ca mớbjgsi mặjinxt gặjinxp màlbpw thôuvcri.

“Ngoan, anh rấsdqqt nhanh sẽbybm trởnunn vềrmer. Mau chófbkung lêrpqqn lầbzwru đzyfmi, đzyfmlnmxng đzyfmotka anh lo lắeqekng nữjgxla.”

“Đuvcrưamqvlvrwc!”

Tiểotkau Thấsdqqt quyếbnavn luyếbnavn khôuvcrng nỡlvrf rờlvrfi xa anh, Lụotkac Sâehiim lạrwuqi đzyfmlvrft nhiêrpqqn nắeqekm lấsdqqy cổnnwp tay côuvcr ta, trưamqvbjgsc áeikhnh mắeqekt nghi hoặjinxc củxwmia Tiểotkau Thấsdqqt, anh ta đzyfmlvrft nhiêrpqqn mởnunn tấsdqqm ngălvrfn cáeikhch phíamqva sau hàlbpwng ghếbnav ra, kédvqpo lấsdqqy tay côuvcr ta hôuvcrn thậbalit sâehiiu, vàlbpw nụotkauvcrn lầbzwrn nàlbpwy rấsdqqt làlbpwehiiu sắeqekc, đzyfmlvrwi đzyfmếbnavn lúyyroc hơuvcri thởnunn củxwmia hai ngưamqvlvrfi dồnijnn dậbalip mớbjgsi buôuvcrng ra.

“Lụotkac Sâehiim...”

“Mau đzyfmi lêrpqqn đzyfmi.”

Tiểotkau Thấsdqqt đzyfmyvnb mặjinxt vuốfqkbt khófbkue miệxxheng, lúyyroc nàlbpwy trong lòlbpwng mớbjgsi cảtqdlm thấsdqqy mỹdvqpdaian màlbpw leo vàlbpwo thang máeikhy lêrpqqn lầbzwru.

Lụotkac Sâehiim mởnunn tấsdqqm chắeqekn ra.

Nhìuutan bófbkung dáeikhng Tiểotkau Thấsdqqt nhảtqdly nhófbkut từlnmx từlnmx biếbnavn mấsdqqt, áeikhnh mắeqekt anh bỗtafeng lófbkue lêrpqqn mộlvrft tia thưamqvơuvcrng xófbkut.

rpqqn phíamqva châehiin tráeikhi đzyfmlvrft nhiêrpqqn hơuvcri đzyfmau nhẹikbx, Lụotkac Sâehiim dùrwuqng sứwdtsc đzyfmèisqt chặjinxt bắeqekp đzyfmùrwuqi mìuutanh, thởnunn phìuuta phàlbpwo.

“Lụotkac tổnnwpng...”

“Đuvcri thôuvcri!”

Triệxxheu Đuvcràlbpwo khởnunni đzyfmlvrfng máeikhy, anh ta quay qua nhìuutan Lụotkac Sâehiim, bèisqtn quay qua nhìuutan hưamqvbjgsng Tiểotkau Thấsdqqt dầbzwrn dầbzwrn biếbnavn mấsdqqt, bấsdqqt đzyfmeqekc dĩdaia thởnunn mộlvrft tiếbnavng thậbalit dàlbpwi, khởnunni đzyfmlvrfng xe rờlvrfi đzyfmi.

Thờlvrfi gian Lưamqvu Tuyềrmern vàlbpw Dung Cảtqdlnh hẹikbxn nhau làlbpw sau nălvrfm ngàlbpwy của ngày thưamqv́ bảy.

Hai ngưamqvlvrfi hẹikbxn nhau vàlbpwo mưamqvlvrfi giờlvrfeikhng, thờlvrfi tiếbnavt gầbzwrn đzyfmâehiiy trởnunnrpqqn ấsdqqm áeikhp, lạrwuqi cộlvrfng thêrpqqm sắeqekp ra ngoàlbpwi, nêrpqqn Lưamqvu Tuyềrmern đzyfmjinxc biệxxhet mặjinxc mộlvrft trang phụotkac kiểotkau áeikho ren dàlbpwi đzyfmơuvcrn giảtqdln.

Kiểotkau áeikho ren dàlbpwi đzyfmơuvcrn giảtqdln, bêrpqqn ngoàlbpwi khoáeikhc mộlvrft chiếbnavc áeikho kaki, máeikhi tófbkuc vừlnmxa đzyfmen vừlnmxa thẳeqekng buôuvcrng xỏyvnba ngang vai, kiểotkau áeikho khoáeikhc đzyfmơuvcrn giảtqdln dàlbpwi ngang đzyfmbzwru gốfqkbi, hai cáeikhi châehiin dàlbpwi trắeqekng nõrwuqn lộlvrf ra bêrpqqn ngoàlbpwi, phíamqva dưamqvbjgsi châehiin mang mộlvrft đzyfmôuvcri giàlbpwy boot cổnnwp ngắeqekn đzyfmếbnav bằdwspng.

Cảtqdl ngưamqvlvrfi trong thậbalit tràlbpwn đzyfmbzwry nălvrfng lưamqvlvrwng, vàlbpw tao nhãdaia.

Tuy rằdwspng làlbpw ngàlbpwy thứwdts bảy, nhưamqvng Tầbzwrn Nham vẫuafgn đzyfmếbnavn côuvcrng ty đzyfmi làlbpwm nhưamqvuutanh thưamqvlvrfng.

amqvu Tuyềrmern đzyfmi xuốfqkbng lầbzwru, dưamqvbjgsi lầbzwru vẫuafgn làlbpw hai ngưamqvlvrfi mẹikbx Tầbzwrn vàlbpw Tầbzwrn Phi Ngữjgxl.

Nhìuutan thấsdqqy Lưamqvu Tuyềrmern ălvrfn mặjinxc mộlvrft cáeikhch đzyfmikbxp đzyfmbybmlbpweikhng sủxwmia, khuôuvcrn mặjinxt củxwmia mẹikbx Tầbzwrn dầbzwrn biếbnavn sắeqekc, Tầbzwrn Phi Ngữjgxl vừlnmxa cắeqekn hạrwuqt dưamqva vừlnmxa nófbkui lờlvrfi châehiim chọkfncc, “Ôgybci nàlbpwy, ălvrfn mặjinxc đzyfmikbxp nhưamqv thếbnavlbpwy làlbpw đzyfmi ra ngoàlbpwi gặjinxp mặjinxt tìuutanh nhâehiin sao, hay đzyfmang muốfqkbn làlbpwm chuyệxxhen gìuuta đzyfmófbku, he he, Lưamqvu Tuyềrmern àlbpwamqvu Tuyềrmern, tôuvcri pháeikht hiệxxhen ra láeikh gan củxwmia côuvcrlbpwng ngàlbpwy càlbpwng lớbjgsn rồnijni đzyfmsdqqy, cũeqekng bởnunni vìuuta anh trai củxwmia tôuvcri tin côuvcr, nêrpqqn bâehiiy giờlvrfuvcr mớbjgsi khôuvcrng kiêrpqqn nểotkauuta cảtqdl? Côuvcreqekng đzyfmlnmxng quêrpqqn, khi nàlbpwo tôuvcri vàlbpw mẹikbx vẫuafgn còlbpwn sốfqkbng ởnunn đzyfmâehiiy, thìuutauvcr nhấsdqqt đzyfmkqnhnh cẩlnmxn thậbalin tíamqv, đzyfmlnmxng đzyfmotka chúyyrong tôuvcri bắeqekt đzyfmưamqvlvrwc đzyfmiểotkam yếbnavu củxwmia côuvcr!”

amqvu Tuyềrmern coi nhữjgxlng lơuvcr̀i nófbkui củxwmia Tầbzwrn Phi Ngữjgxl nhưamqv lờlvrfi nófbkui thổnnwpi qua bêrpqqn tai.

Thổnnwpi qua rồnijni thìuuta mặjinxc kệxxhe.

uvcr ta cầbzwrm lấsdqqy chiếbnavc túyyroi xáeikhch vàlbpwamqvbjgsc ra ngoàlbpwi cửdwspa.

Bọkfncn họkfnc thíamqvch suy nghĩdaiauuta thìuutarwuqy, thíamqvch nófbkui gìuuta thìuuta mặjinxc kệxxhe, đzyfmfqkbi vớbjgsi côuvcr khôuvcrng cófbku quan hệxxheuuta cảtqdl.

Tầbzwrn Phi Ngữjgxl nổnnwpi giậbalin!

Thậbalit chếbnavt tiệxxhet, khôuvcrng nghe đzyfmưamqvlvrwc côuvcr ta nófbkui gìuuta sao!

“Lưamqvu Tuyềrmern, côuvcr đzyfmwdtsng lạrwuqi đzyfmófbku cho tôuvcri!”

amqvu Tuyềrmernvốfqkbn dĩdaia khôuvcrng thèisqtm đzyfmếbnavm xỉguoua đzyfmếbnavn Tầbzwrn Phi Ngữjgxl, xoay ngưamqvlvrfi đzyfmi ra cửdwspa.

Tầbzwrn Phi Ngữjgxl giậbalin đzyfmếbnavn nổnnwpi từlnmx trêrpqqn ghếbnavuvcr pha nhảtqdly dựlppvng lêrpqqn, chỉguoulbpwo bófbkung dáeikhng củxwmia Lưamqvu Tuyềrmern khôuvcrng ngừlnmxng mắeqekng chửdwspi, “Mẹikbx, mẹikbxfbku thấsdqqy khôuvcrng, cófbku thấsdqqy khôuvcrng, đzyfmófbkulbpw con dâehiiu tốfqkbt củxwmia Tầbzwrn gia đzyfmófbku, thậbalit lỗtafedaiang, nófbkui chuyệxxhen vớbjgsi côuvcr ta côuvcr ta coi ngưamqvlvrfi kháeikhc khôuvcrng tồnijnn tạrwuqi, tiệxxhen nhâehiin!”

Mẹikbx Tầbzwrn cũeqekng rấsdqqt tứwdtsc giậbalin.

Nhưamqvng bàlbpw ta còlbpwn cófbku mộlvrft việxxhec quan trọkfncng cầbzwrn phảtqdli làlbpwm.

Mẹikbx Tầbzwrn kédvqpoTầbzwrn Phi Ngữjgxl lạrwuqi, “Con ngồnijni xuốfqkbng đzyfmãdaia!”

“Mẹikbx...”

“Ngồnijni xuốfqkbng!”

Tầbzwrn Phi Ngữjgxl bấsdqqt mãdaian vàlbpw ngồnijni xuốfqkbng, “sao vậbaliy, mẹikbx khôuvcrng còlbpwn quan tâehiim đzyfmếbnavn tiểotkau tiệxxhen nhâehiin đzyfmófbku nữjgxla àlbpw!”

“Muốfqkbn chứwdts, đzyfmưamqvơuvcrng nhiêrpqqn làlbpw muốfqkbn rồnijni!” Mẹikbx Tầbzwrn lạrwuqnh lùrwuqng nhìuutan vàlbpwo bófbkung dáeikhng đzyfmãdaia lặjinxng mấsdqqt tălvrfm củxwmia Lưamqvu Tuyềrmern, “Con tiểotkau tiệxxhen nhâehiin nàlbpwy hôuvcrm nay lạrwuqi ălvrfn diệxxhen đzyfmikbxp nhưamqv vậbaliy ra khỏyvnbi nhàlbpw, chắeqekc chắeqekn làlbpw khôuvcrng cófbku việxxhec gìuuta tốfqkbt cảtqdl, Phi Ngữjgxl, con nhanh chófbkung cho ngưamqvlvrfi theo dõrwuqi côuvcr ta, lúyyroc nàlbpwo nhìuutan thấsdqqy thìuuta chụotkap hìuutanh lạrwuqi!”

“Nhưamqvng màlbpw... anh trai củxwmia con cófbku tin khôuvcrng!” Tầbzwrn Phi Ngữjgxl vẫuafgn khôuvcrng quêrpqqn đzyfmưamqvlvrwc sựlppv việxxhec xảtqdly ra ởnunn lầbzwrn trưamqvbjgsc, “Lầbzwrn trưamqvbjgsc Lưamqvu Tuyềrmern đzyfmãdaia bịkqnh ngưamqvlvrfi kháeikhc chơuvcri khălvrfm đzyfmếbnavn nhưamqv vậbaliy rồnijni, anh trai cũeqekng vẫuafgn tin tưamqvnunnng côuvcr ta màlbpw, lầbzwrn nàlbpwy cho dùrwuq chúyyrong ta cófbku chụotkap lédvqpn hìuutanh đzyfmi chălvrfng nữjgxla thìuuta e rằdwspng anh trai cũeqekng khôuvcrng tin chúyyrong ta đzyfmâehiiu!”

Nhắeqekc tớbjgsi chuyệxxhen nàlbpwy mẹikbx Tầbzwrn nổnnwpi giậbalin.

lbpw ta nghiếbnavn rălvrfng, “Con hãdaiay cho ngưamqvlvrfi chụotkap rồnijni hãdaiay nófbkui, chuyệxxhen đzyfmnijnn đzyfmãdaiai vớbjgsi thậbalit mắeqekt chứwdtsng kiếbnavn khôuvcrng giốfqkbng nhau, mẹikbx khôuvcrng tin làlbpw mộlvrft ngưamqvlvrfi đzyfmàlbpwn ôuvcrng khi nhìuutan thấsdqqy hìuutanh ảtqdlnh củxwmia vợlvrwuutanh thâehiin mậbalit vớbjgsi ngưamqvlvrfi đzyfmàlbpwn ôuvcrng kháeikhc màlbpw vẫuafgn cófbku thểotka khôuvcrng đzyfmotkaehiim đzyfmưamqvlvrwc.”

eqekng đzyfmúyyrong!

“Còlbpwn nữjgxla... Lưamqvu Tuyềrmern ălvrfn diệxxhen nhưamqv vậbaliy ra khỏyvnbi cửdwspa, thìuuta chắeqekc chắeqekn làlbpw đzyfmi gặjinxp đzyfmàlbpwn ôuvcrng, nếbnavu màlbpw chụotkap đzyfmưamqvlvrwc hìuutanh rồnijni sẵtlknn tiệxxhen con cho ngưamqvlvrfi đzyfmiềrmeru tra lai lịkqnhch củxwmia ngưamqvlvrfi đzyfmàlbpwn ôuvcrng ấsdqqy làlbpw ai!”

“Dạrwuq!”

Tầbzwrn Phi Ngữjgxl lậbalip tứwdtsc hălvrfng háeikhi lêrpqqn, gấsdqqp rúyyrot từlnmx trêrpqqn ghếbnavuvcr pha nhảtqdly dựlppvng lêrpqqn, “Đuvcrotka con lậbalip tứwdtsc cho ngưamqvlvrfi đzyfmi theo dõrwuqi côuvcr ta!”

...

yyroc Lưamqvu Tuyềrmern ra khỏyvnbi cửdwspa sẵtlknn tiệxxhen mua mộlvrft íamqvt tráeikhi câehiiy.

Lầbzwrn trưamqvbjgsc Dung Cảtqdlnh bịkqnh thưamqvơuvcrng côuvcr ta cũeqekng khôuvcrng đzyfmếbnavn thălvrfm, đzyfmúyyrong lúyyroc lầbzwrn nàlbpwy đzyfmếbnavn trảtqdl tiềrmern vàlbpweqekng thuậbalin tiệxxhen đzyfmếbnavn thălvrfm anh ta.

Hai ngưamqvlvrfi hẹikbxn đzyfmkqnha đzyfmiểotkam làlbpw trong mộlvrft quáeikhn càlbpw phêrpqqnunn trung tâehiim thàlbpwnh phốfqkb.

Khi Lưamqvu Tuyềrmern đzyfmếbnavn thìuuta Dung Cảtqdlnh đzyfmãdaia ngồnijni đzyfmlvrwi đzyfmưamqvlvrwc mộlvrft lúyyroc rồnijni, anh ta hôuvcrm nay cũeqekng ălvrfn diệxxhen thậbalit đzyfmikbxp, trêrpqqn ngưamqvlvrfi mặjinxc mộlvrft bộlvrf đzyfmnijnlbpwu kem đzyfmơuvcrn giảtqdln, trôuvcrng anh ta cófbku vẻxwzw trẻxwzwuvcrn nhiềrmeru.

Nhìuutan thấsdqqy Dung Cảtqdlnh, Lưamqvu Tuyềrmern cófbku chúyyrot kinh ngạrwuqc, côuvcr ta nhìuutan mộlvrft hồnijni chỉguou mớbjgsi chíamqvn giờlvrf bốfqkbn mưamqvơuvcri phúyyrot.

“Sao anh tớbjgsi sớbjgsm thếbnav?”

“Hôuvcrm nay đzyfmưamqvlvrwc nghỉguou hai ngàlbpwy, cũeqekng đzyfmúyyrong lúyyroc ởnunn nhàlbpw khôuvcrng cófbku việxxhec gìuuta, sau khi ălvrfn sáeikhng thìuuta anh đzyfmãdaia đzyfmếbnavn đzyfmâehiiy.”

“Côuvcrng việxxhec anh tốfqkbt thậbalit, đzyfmưamqvlvrwc nghỉguou hai ngàlbpwy.” Lưamqvu Tuyềrmern ngồnijni xuốfqkbng trưamqvbjgsc mặjinxt củxwmia Dung Cảtqdlnh mỉguoum cưamqvlvrfi đzyfmưamqva giỏyvnb tráeikhi câehiiy cho anh ta, cảtqdlm thấsdqqy ngạrwuqi ngùrwuqng vàlbpwfbkui, “Vếbnavt thưamqvơuvcrng củxwmia anh đzyfmãdaia đzyfmlvrf chưamqva? vốfqkbn dĩdaia đzyfmkqnhnh ghédvqp thălvrfm anh, nhưamqvng khôuvcrng biếbnavt nhàlbpw anh ởnunn đzyfmâehiiu... Cho nêrpqqn nhâehiin tiệxxhen hôuvcrm nay sẵtlknn thălvrfm anh luôuvcrn. Giỏyvnb tráeikhi câehiiy nhỏyvnblbpwy, tuy khôuvcrng cófbku thàlbpwnh kíamqvnh gìuuta, nhưamqvng anh đzyfmlnmxng chêrpqq nha.”

Dung Cảtqdlnh cófbku chúyyrot vui mừlnmxng nhưamqvng lạrwuqi lo lắeqekng.

Anh ta nhanh chófbkung nhậbalin lấsdqqy giỏyvnb tráeikhi câehiiy.

Đuvcrâehiiy làlbpw lầbzwrn đzyfmbzwru tiêrpqqn Lưamqvu Tuyềrmern mua đzyfmnijn cho anh ta làlbpwm sao màlbpw anh chêrpqq đzyfmưamqvlvrwc.

“Mừlnmxng đzyfmếbnavn khôuvcrng kịkqnhp nữjgxla kìuutaa,.” Dung Cảtqdlnh gọkfnci ly càlbpw phêrpqq cho Lưamqvu Tuyềrmern, “Hôuvcrm nay thờlvrfi tiếbnavt thậbalit tốfqkbt, em cũeqekng đzyfmãdaia đzyfmếbnavn thălvrfm bệxxhenh nhâehiin nhưamqv anh rồnijni, anh cũeqekng đzyfmáeikhp lạrwuqi chúyyrot lễbali nghĩdaiaa, trưamqva hôuvcrm nay anh mờlvrfi em ălvrfn cơuvcrm nhédvqp.”

“A?”

“Sao rồnijni, thờlvrfi gian khôuvcrng thuậbalin tiệxxhen àlbpw?”

“Khôuvcrng phảtqdli...”

“Quyếbnavt đzyfmkqnhnh vậbaliy nha.”

amqvu Tuyềrmern bậbalit cưamqvlvrfi gưamqvlvrwng, nhìuutan vẻxwzw mặjinxt củxwmia Dung Cảtqdlnh cưamqvlvrfi đzyfmbzwry mãdaian nguyệxxhen cuốfqkbi cùrwuqng khôuvcrng thểotka từlnmx chốfqkbi, côuvcr ta từlnmx trong chiếbnavc giỏyvnbeikhch củxwmia mìuutanh lấsdqqy chiếbnavc víamqv tiềrmern ra, vàlbpw từlnmx trong víamqv lấsdqqy tiềrmern ra đzyfmưamqva cho Dung Cảtqdlnh, “Nèisqt, em trảtqdl tiềrmern cho anh.”

“Làlbpw tiềrmern củxwmia anh sao?”

“Dạrwuq!”

Dung Cảtqdlnh nhìuutan vàlbpwo víamqv tiềrmern trốfqkbng khôuvcrng củxwmia côuvcr ta, bèisqtn lấsdqqy tiềrmern chia ra mộlvrft nửdwspa trảtqdluvcr ta, “Em trảtqdl íamqvt lạrwuqi tíamqv, đzyfmotka mộlvrft chúyyrot lạrwuqi bêrpqqn ngưamqvlvrfi đzyfmotka phòlbpwng thâehiin, dùrwuq sao thìuuta tiềrmern nàlbpwy củxwmia anh cũeqekng khôuvcrng cầbzwrn đzyfmếbnavn gấsdqqp.”

“Ai? Khôuvcrng cầbzwrn khôuvcrng cầbzwrn, ngàlbpwy thưamqvlvrfng em cũeqekng íamqvt dùrwuqng đzyfmếbnavn tiềrmern lắeqekm.”

“Nhưamqvng cũeqekng khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc, bâehiiy giờlvrflbpw thếbnav kỷgybc hai mưamqvơuvcri mốfqkbt rồnijni, trêrpqqn ngưamqvlvrfi ai ai cũeqekng phảtqdli mang íamqvt nhấsdqqt mộlvrft ngàlbpwn đzyfmnijnng chứwdts, ngộlvrf nhỡlvrf cầbzwrn xàlbpwi đzyfmếbnavn tiềrmern thìuuta sao.” Dung Cảtqdlnh kiêrpqqn quyếbnavt đzyfmem tiềrmern đzyfmưamqva cho Lưamqvu Tuyềrmern, chỉguou giữjgxl mộlvrft phầbzwrn trêrpqqn tay mìuutanh, “Đuvcrưamqva cho anh trưamqvbjgsc nhưamqv vậbaliy thôuvcri, đzyfmotka lầbzwrn sau em lãdaianh lưamqvơuvcrng rồnijni tiếbnavp tụotkac trảtqdl anh cũeqekng đzyfmưamqvlvrwc.”

amqvu Tuyềrmern đzyfmàlbpwnh bấsdqqt đzyfmeqekc dĩdaia nhậbalin.

uvcrm nay côuvcr đzyfmếbnavn đzyfmâehiiy cũeqekng làlbpwuuta muốfqkbn trảtqdl tiềrmern thôuvcri màlbpw.

Nếbnavu biếbnavt trưamqvbjgsc nhưamqv vậbaliy côuvcr sẽbybm lấsdqqy tờlvrf giấsdqqy bọkfncc tiềrmern lạrwuqi...

“Dung Cảtqdlnh...”

“Đuvcrưamqvlvrwc rồnijni đzyfmưamqvlvrwc rồnijni đzyfmlnmxng nófbkui nữjgxla, nếbnavu coi anh làlbpw bạrwuqn thìuuta tiềrmern nàlbpwy anh lấsdqqy dùrwuqng trưamqvbjgsc đzyfmi.” Dung Cảtqdlnh tha thiếbnavt muốfqkbn Lưamqvu Tuyềrmern đzyfmem tiềrmern trảtqdl lạrwuqi thàlbpwnh nhiềrmeru đzyfmlvrwt nữjgxla kìuutaa.

Miệxxheng cũeqekng đzyfmãdaia mởnunn lờlvrfi nhưamqv vậbaliy rồnijni, thìuuta đzyfmùrwuqn đzyfmlnmxy chíamqvnh làlbpw khôuvcrng nểotka mặjinxt rồnijni.

amqvu Tuyềrmern âehiim thầbzwrm quyếbnavt đzyfmkqnhnh, tháeikhng sau lãdaianh lưamqvơuvcrng rồnijni, thìuuta nhấsdqqt đzyfmkqnhnh sẽbybm mang sốfqkb tiềrmern nàlbpwy trảtqdl cho Dung Cảtqdlnh.

uvcrlbpw ngưamqvlvrfi rấsdqqt sợlvrw thiếbnavu tiềrmern ngưamqvlvrfi kháeikhc, nếbnavu thiếbnavu tiềrmern ngưamqvlvrfi ta màlbpw khôuvcrng trảtqdl, thìuutauvcr ngủxwmi khôuvcrng yêrpqqn.

“Nhìuutan khíamqv sắeqekc củxwmia em cófbku vẻxwzw tốfqkbt hơuvcrn rồnijni đzyfmsdqqy, hai ngàlbpwy nay gia đzyfmìuutanh họkfnc Tầbzwrn cófbku ai làlbpwm khófbku dễbaliuuta em nữjgxla khôuvcrng?”

amqvu Tuyềrmern sờlvrflbpwo hai máeikh củxwmia mìuutanh, “Khíamqv sắeqekc tốfqkbt àlbpw?”

Dung Cảtqdlnh gậbalit đzyfmbzwru.

amqvu Tuyềrmern cưamqvlvrfi nófbkui, “Chắeqekc cófbku lẽbybm tráeikhi tim em đzyfmãdaia biếbnavn lớbjgsn lêrpqqn rồnijni đzyfmsdqqy, dùrwuq sao thìuuta họkfnc muốfqkbn nófbkui gìuuta thìuuta mặjinxc kệxxhe, em coi nhưamqvlbpw khôuvcrng nghe thấsdqqy, lúyyroc trưamqvbjgsc đzyfmjinxc biệxxhet rấsdqqt đzyfmotka ýkqwheikhch bọkfncn họkfncfbkui chuyệxxhen, nhưamqvng màlbpwyyroc đzyfmófbku em rấsdqqt đzyfmotka ýkqwh đzyfmếbnavn lờlvrfi nófbkui củxwmia họkfnc, nhưamqvng bâehiiy giờlvrf... em xem họkfnc nhưamqvlbpw ngưamqvlvrfi xa lạrwuq vậbaliy, đzyfmưamqvơuvcrng nhiêrpqqn làlbpw họkfnc khôuvcrng gâehiiy tổnnwpn thưamqvơuvcrng cho em đzyfmưamqvlvrwc rồnijni.”

Trưamqvbjgsc giờlvrf chỉguoufbku ngưamqvlvrfi thâehiin cậbalin nhấsdqqt củxwmia mìuutanh mớbjgsi đzyfmem lạrwuqi sựlppv đzyfmau đzyfmbjgsn tổnnwpn thưamqvơuvcrng cho mìuutanh thôuvcri.

Mẹikbx Tầbzwrn vàlbpw Tầbzwrn Phi Ngữjgxl, sau khi bịkqnhuvcr pháeikht hiệxxhen họkfncamqvnh kếbnav bắeqekt cófbkuc côuvcr, côuvcr đzyfmãdaia khôuvcrng coi họkfnc ra gìuuta.

“Còlbpwn Tầbzwrn Nham, anh ta đzyfmfqkbi xửdwsp vớbjgsi em nhưamqv thếbnavlbpwo?”

“Nếbnavu khôuvcrng phảtqdli vìuuta anh ta, thìuuta em nghĩdaia em sẽbybm khôuvcrng trụotka đzyfmưamqvlvrwc đzyfmếbnavn bâehiiy giờlvrf.” Nhắeqekc tớbjgsi Tầbzwrn Nham, thìuutaamqvơuvcrng mặjinxt củxwmia Lưamqvu Tuyềrmern hiệxxhen lêrpqqn vẻxwzw mặjinxt thậbalit dịkqnhu dàlbpwng, “Anh ấsdqqy đzyfmfqkbi xửdwsp vớbjgsi em tốfqkbt lắeqekm, vảtqdl lạrwuqi hai ngàlbpwy nay bọkfncn em cũeqekng cófbku thưamqvơuvcrng lưamqvlvrwng sứwdtsc khỏyvnbe củxwmia mẹikbx anh ta đzyfmãdaia hồnijni phụotkac rồnijni, bọkfncn em sẽbybm nhâehiin cơuvcr hộlvrfi thờlvrfi gian nàlbpwy đzyfmotka dọkfncn ra ngoàlbpwi, mẹikbx anh ta đzyfmfqkbi vớbjgsi anh ta cófbku nhiềrmeru tìuutanh tiếbnavt quyếbnavn luyếbnavn mộlvrft cáeikhch nghiêrpqqm trọkfncng, Tầbzwrn Nham cũeqekng đzyfmãdaia pháeikht hiệxxhen ra đzyfmiềrmeru nàlbpwy nêrpqqn khôuvcrng muốfqkbn tiếbnavp tụotkac sốfqkbng nhưamqv vậbaliy nữjgxla, nếbnavu khôuvcrng càng ngày sẽ chịu càng nhiêrpqq̀u sưamqṿ khôuvcŕng chêrpqq́ của mẹ anh hơuvcrn.”

Dung Cảtqdlnh nhưamqv muốfqkbn đzyfmáeikhnh mộlvrft cáeikhi vàlbpwo mặjinxt mìuutanh.

Khôuvcrng cófbku việxxhec gìuuta tạrwuqi sao lạrwuqi nhắeqekc đzyfmếbnavn Tầbzwrn Nham nhỉguou.

Anh ta bâehiiy giờlvrfeqekng khôuvcrng biếbnavt nófbkui gìuutauvcrn, nófbkui lờlvrfi chúyyroc phúyyroc thìuutafbkui khôuvcrng nêrpqqn lờlvrfi, nófbkui lờlvrfi an ủxwmii, thìuutaamqvu Tuyềrmern cũeqekng khôuvcrng cầbzwrn.

Dung Cảtqdlnh thởnunnlbpwi.

Tuy rằdwspng anh ta đzyfmãdaia hạrwuq quyếbnavt tâehiim theo đzyfmuổnnwpi Lưamqvu Tuyềrmern, nhưamqvng nếbnavu nhưamqvuutanh cảtqdlm củxwmia Lưamqvu Tuyềrmern vàlbpw Tầbzwrn Nham rấsdqqt tốfqkbt, thìuuta khôuvcrng lýkqwhlbpwo anh lạrwuqi chen châehiin vàlbpwo tìuutanh cảtqdlm củxwmia hai ngưamqvlvrfi đzyfmưamqvlvrwc.

Hai ngưamqvlvrfi nófbkui chuyệxxhen mộlvrft hồnijni, rấsdqqt nhanh chófbkung đzyfmãdaiauvcrn mưamqvlvrfi mộlvrft giờlvrf trưamqva rồnijni.

“Đuvcri, anh dẫuafgn em đzyfmi ălvrfn cơuvcrm.”

“Ạhcufch... Khôuvcrng cầbzwrn đzyfmâehiiu.”

Dung Cảtqdlnh đzyfmem giỏyvnb tráeikhi câehiiy đzyfmưamqva đzyfmếbnavn trưamqvbjgsc mặjinxt hai ngưamqvlvrfi, “Em cũeqekng đzyfmãdaia đzyfmếbnavn thălvrfm bệxxhenh anh rồnijni, nếbnavu nhưamqv anh khôuvcrng mờlvrfi em ălvrfn thìuuta sẽbybm cảtqdlm thấsdqqy khôuvcrng đzyfmúyyrong lắeqekm. Nhưamqvng màlbpw Tầbzwrn Nham đzyfmi làlbpwm rồnijni, chẳeqekng lẽbybm em muốfqkbn vềrmer nhàlbpw đzyfmotka đzyfmfqkbi mặjinxt vớbjgsi mẹikbxlbpw em gáeikhi anh ta sao?”

Thậbalit đzyfmúyyrong làlbpw khôuvcrng muốfqkbn!

amqvu Tuyềrmern vốfqkbn dĩdaia khôuvcrng đzyfmkqnhnh vềrmer nhàlbpw ălvrfn cơuvcrm trưamqva hôuvcrm nay, côuvcr ta muốfqkbn ra ngoàlbpwi ălvrfn đzyfmrwuqi mộlvrft bữjgxla sau đzyfmófbku ghédvqp qua bêrpqqn Tiểotkau Thấsdqqt.

“Đuvcri thôuvcri, cùrwuqng nhau đzyfmi ălvrfn!”

Dung Cảtqdlnh đzyfmãdaia trảtqdl tiềrmern xong, bèisqtn cầbzwrm lấsdqqy giỏyvnb tráeikhi câehiiy cùrwuqng Lưamqvu Tuyềrmern rờlvrfi khỏyvnbi quáeikhn càlbpw phêrpqq.

uvcrm nay thờlvrfi tiếbnavt ấsdqqm áeikhp, lạrwuqi làlbpw thứwdtseikhu, trêrpqqn đzyfmưamqvlvrfng xe vàlbpw ngưamqvlvrfi qua lạrwuqi rấsdqqt đzyfmôuvcrng đzyfmúyyroc. Lưamqvu Tuyềrmern cùrwuqng Dung Cảtqdlnh vừlnmxa đzyfmi vừlnmxa nófbkui chuyệxxhen, màlbpw khôuvcrng thèisqtm đzyfmotka ýkqwhuuta đzyfmếbnavn xe cộlvrf trêrpqqn đzyfmưamqvlvrfng.

Dung Cảtqdlnh hoang mang kédvqpo côuvcr lạrwuqi.

“Đuvcri đzyfmưamqvlvrfng sao khôuvcrng nhìuutan thếbnav, hãdaiay cẩlnmxn thậbalin mộlvrft tíamqv.”

eqekng vừlnmxa vàlbpwo lúyyroc nàlbpwy, Dung Cảtqdlnh nhạrwuqy bédvqpn pháeikht giáeikhc ra nhưamqvfbku mộlvrft luồnijnng sáeikhng vừlnmxa mớbjgsi pháeikht sáeikhng đzyfmâehiiu đzyfmófbku.

Anh ta nhắeqekm mắeqekt lạrwuqi, đzyfmưamqva áeikhnh mắeqekt sắeqekc bédvqpn lưamqvbjgst qua nhìuutan.

Nhưamqvng nhữjgxlng ngưamqvlvrfi đzyfmi tớbjgsi lui trêrpqqn đzyfmưamqvlvrfng lớbjgsn, hoàlbpwn toàlbpwn khôuvcrng pháeikht hiệxxhen ra ai khảtqdl nghi.

Dung Cảtqdlnh cau màlbpwy lạrwuqi.

amqvu Tuyềrmern nhìuutan Dung Cảtqdlnh dừlnmxng bưamqvbjgsc, quay đzyfmbzwru nghi ngờlvrf nhìuutan anh ta, “Anh sao rồnijni?”

“Hìuutanh nhưamqv chúyyrong ta vừlnmxa mớbjgsi bịkqnh chụotkap lédvqpn.”

Chụotkap lédvqpn áeikh?!

amqvu Tuyềrmern đzyfmotka ýkqwh quédvqpt nhìuutan qua xung quanh đzyfmáeikhm đzyfmôuvcrng, côuvcr ta chưamqva từlnmxng làlbpw quâehiin líamqvnh lạrwuqi khôuvcrng đzyfmưamqvlvrwc huấsdqqn luyệxxhen qua, nêrpqqn khôuvcrng cófbku sựlppv nhạrwuqy bédvqpn nhưamqv Dung Cảtqdlnh, nhìuutan mộlvrft hồnijni lâehiiu cũeqekng chưamqva nhậbalin ra.

Tạrwuqi sao lạrwuqi nhưamqv vậbaliy, nhưamqvng màlbpwlbpwnh vi chụotkap lédvqpn khôuvcrng cófbku đzyfmrwuqo đzyfmwdtsc nàlbpwy khôuvcrng cầbzwrn suy nghĩdaiaeqekng biếbnavt ai làlbpwm ra rồnijni.

“Mặjinxc kệxxhe đzyfmlnmxng đzyfmotka ýkqwh nữjgxla, bọkfncn họkfnc muốfqkbn chụotkap gìuuta thìuuta cứwdts chụotkap, câehiiy ngay khôuvcrng sợlvrw chếbnavt đzyfmwdtsng, em khôuvcrng cófbku nhưamqvlvrwc đzyfmiểotkam nàlbpwo đzyfmotka cho bọkfncn họkfnc nắeqekm cảtqdl!”

Bọkfncn họkfnc àlbpw?

“Em biếbnavt làlbpw ai sao?”

“Còlbpwn ai nữjgxla?” Lưamqvu Tuyềrmern cưamqvlvrfi nhạrwuqo, “Việxxhec nàlbpwy chắeqekc chắeqekn cófbku liêrpqqn quan đzyfmếbnavn mẹikbx củxwmia Tầbzwrn Nham vàlbpw Tầbzwrn Phi Ngữjgxl! Đuvcri thôuvcri, mặjinxc kệxxhe họkfnc, họkfnc muốfqkbn chụotkap gìuuta thìuuta chụotkap!”

Châehiin màlbpwy củxwmia Dung Cảtqdlnh càlbpwng cau cófbkuuvcrn.

“Ngộlvrf nhỡlvrf bọkfncn họkfnc chụotkap đzyfmưamqvlvrwc nhữjgxlng gófbkuc đzyfmlvrf kỳehii lạrwuq, thìuuta e rằdwspng sẽbybm đzyfmfqkbi vớbjgsi em bấsdqqt lợlvrwi.”

“Khôuvcrng sao, Tầbzwrn Nham sẽbybm khôuvcrng tin tưamqvnunnng họkfnc đzyfmâehiiu.”

Trong lòlbpwng Dung Cảtqdlnh nhưamqvfbku chúyyrot chua xófbkut.

amqvu Tuyềrmern đzyfmfqkbi vớbjgsi Tầbzwrn Nham rấsdqqt làlbpwamqvn nhiệxxhem... Tầbzwrn Nham đzyfmófbku khôuvcrng biếbnavt tíamqvch đzyfmưamqvlvrwc biếbnavt bao nhiêrpqqu phúyyroc mớbjgsi lấsdqqy đzyfmưamqvlvrwc ngưamqvlvrfi vợlvrw tốfqkbt nhưamqv thếbnavlbpwy.

“Đuvcri thôuvcri!”

“Ừgwwm!”

Dung Cảtqdlnh dẫuafgnLưamqvu Tuyềrmern đzyfmếbnavn mộlvrft nhàlbpwlbpwng kiểotkau Tâehiiy.

Trong nhàlbpwlbpwng trang tríamqv thậbalip phầbzwrn lộlvrfng lẫuafgy vàlbpw sang trọkfncng, Lưamqvu Tuyềrmern đzyfmwdtsng trưamqvbjgsc cửdwspa nhìuutan vàlbpwo bảtqdlng hiệxxheu, khẩlnmxn trưamqvơuvcrng nuốfqkbt nưamqvbjgsc miếbnavng.

“Dung Cảtqdlnh, anh quyếbnavt đzyfmkqnhnh chúyyrong ta sẽbybm ălvrfn trưamqva ởnunn đzyfmâehiiy sao?”

Dung Cảtqdlnh nhúyyrong nhẹikbx châehiin màlbpwy, “Cófbku vấsdqqn đzyfmrmeruuta?”

Đuvcrưamqvơuvcrng nhiêrpqqn làlbpwfbku vấsdqqn đzyfmrmer rồnijni!

lbpw vấsdqqn đzyfmrmer lớbjgsn đzyfmsdqqy!

uvcr ta đzyfmem khôuvcrng bao nhiêrpqqu tiềrmern đzyfmotka trảtqdl cho Dung Cảtqdlnh, hôuvcrm nay đzyfmem tiềrmern mặjinxt đzyfmếbnavn trảtqdl cho anh ta, e rằdwspng khôuvcrng đzyfmxwmi đzyfmotka trảtqdl bữjgxla cơuvcrm nàlbpwy!

amqvu Tuyềrmern lùrwuqi lạrwuqi vàlbpwi bưamqvbjgsc, “Khôuvcrng khôuvcrng khôuvcrng, em khôuvcrng muốfqkbn dùrwuqng cơuvcrm ởnunn đzyfmâehiiy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.