Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 873 :

    trước sau   
“Em cóvwnyrirlng tốqtfbt đgwruếljdjn thăepjfm anh, theo lýemjo theo tìoyrwnh thìoyrw anh phảfboii mờjoudi em ăepjfn cơjoudm.” Dung Cảfboinh nhìoyrwn qua thờjoudi gian, “Bâufcsy giờjoud đgwruãnjbujoudn mưjoudjoudi mộgvltt giờjoud rồlpnwi, bâufcsy giờjoudvwny đgwrui tìoyrwm quájfqrn ăepjfn khájfqrc đgwrui nữunbfa cũpkhzng khôiakang kịnammp.”

Ai nóvwnyi làswwk khôiakang kịnammp.

joudu Tuyềhjrln kébjcco Dung Cảfboinh đgwrui.

“Đmbjpi đgwruâufcsu thếljdj?”

“Đmbjpalcs em dẫgqiyn anh đgwrui đgwruếljdjn mộgvltt quájfqrn ăepjfn, làswwk quájfqrn ăepjfn ngàswwky xưjouda lúofzrc em vàswwk Tiểalcsu Thấssuyt còrirln đgwrui họxijac rấssuyt thígftnch ghébjcc ăepjfn, lúofzrc đgwruóvwny hai ngưjoudjoudi chúofzrng em thưjoudjoudng từytrc trong trưjoudjoudng trốqtfbn chạxvgzy ra ngoàswwki ăepjfn đgwrussuyy, vảfboi lạxvgzi thứjoudc ăepjfn ngon, giájfqr cảfboi rẻeqdi lạxvgzi hợhdlop vệgvlt sinh, dùufcs sao cũpkhzng cóvwny lợhdloi hơjoudn nhiềhjrlu so vớdsori quájfqrn ăepjfn cao cấssuyp nàswwky.”

Dung Cảfboinh nhìoyrwn thấssuyy Lưjoudu Tuyềhjrln nắxnosm lấssuyy tay anh, khóvwnye miệgvltng vểalcsnh lêoyrwn, khôiakang nóvwnyi gìoyrw, mặlbbzc kệgvlt cho Lưjoudu Tuyềhjrln kébjcco anh đgwrui vềhjrl phígftna trưjouddsorc.


Hai ngưjoudjoudi đgwrui trêoyrwn con đgwruưjoudjoudng khoảfboing hai mưjoudơjoudi phúofzrt, đgwruãnjbu đgwrui ra khỏmbjpi phốqtfb đgwrui bộgvlt củnjbua A Thịnamm rồlpnwi.

“Đmbjpâufcsy làswwk muốqtfbn đgwrui đgwruâufcsu? Nếljdju còrirln xa quájfqr thìoyrw chúofzrng ta cóvwny thểalcs ngồlpnwi taxi.”

“Khôiakang cầrykhn khôiakang cầrykhn, gầrykhn đgwruếljdjn nơjoudi rồlpnwi.”

Dung Cảfboinh dájfqro dájfqrc nhìoyrwn kiếljdjn trúofzrc xung quanh, đgwruãnjbujouddsorc ra khỏmbjpi khu vựcjqrc đgwrui bộgvlt rồlpnwi, khôiakang khígftn củnjbua khu thưjoudơjoudng mạxvgzi nơjoudi đgwruâufcsy đgwruãnjbu khôiakang còrirln nájfqro nhiệgvltt nữunbfa, ngưjoudjoudi trêoyrwn đgwruưjoudjoudng cũpkhzng ígftnt hơjoudn, đgwruưjoudơjoudng nhiêoyrwn, cóvwny thểalcs nhìoyrwn thấssuyy mặlbbzt tiềhjrln củnjbua cájfqrc ngôiakai nhàswwk, nhưjoudng màswwk đgwruqtfbi lậgvltp vớdsori sựcjqr phứjoudc tạxvgzp củnjbua phốqtfb đgwrui bộgvlt, thìoyrwjoudi đgwruâufcsy quảfboi thậgvltt vắxnosng vẻeqdi hiu quạxvgznh hơjoudn.

joudu Tuyềhjrln dẫgqiyn Dung Cảfboinh đgwrui vàswwko mộgvltt cájfqri hẻeqdim nhỏmbjp.

Dung Cảfboinh nhúofzrn châufcsn màswwky, tỏmbjp vẻeqdi nghi ngờjoud, “Lưjoudu Tuyềhjrln, em cóvwny chắxnosc chắxnosn nơjoudi nàswwky cóvwny đgwrulpnw ăepjfn ngon khôiakang?”

“Mộgvltt trăepjfm phầrykhn trăepjfm chắxnosc chắxnosn!” Lưjoudu Tuyềhjrln hưjouddsorng vềhjrl phígftna trưjouddsorc dẫgqiyn đgwruưjoudjoudng, vừytrca cưjoudjoudi vừytrca quay ngưjoudjoudi nhìoyrwn Dung Cảfboinh, “Dùufcs sao thìoyrwjoudi nàswwky chắxnosc chắxnosn làswwk anh chưjouda từytrcng đgwrui qua đgwruúofzrng khôiakang, đgwruytrcng nhìoyrwn thấssuyy nơjoudi đgwruâufcsy cóvwny vẻeqdi hẻeqdio lájfqrnh, đgwruhdloi đgwruếljdjn khi anh biếljdjt đgwruưjoudhdloc bêoyrwn trong rồlpnwi, thìoyrwoyrwn đgwruóvwny buôiakan bájfqrn hoạxvgzt đgwrugvltng rấssuyt làswwkjfqro nhiệgvltt!”

Dung Cảfboinh nửgqiya tin nửgqiya ngờjoud vẫgqiyn đgwrui theo Lưjoudu Tuyềhjrln đgwrui vềhjrl phígftna trưjouddsorc.

Lạxvgzi đgwrui qua hai cájfqri hẻeqdim nhỏmbjp, cuốqtfbi cùufcsng cũpkhzng đgwruếljdjn trưjouddsorc cửgqiya mộgvltt quájfqrn ăepjfn nhỏmbjp.

Dung Cảfboinh nhìoyrwn cảfboinh tưjoudhdlong trưjouddsorc mắxnost, kinh ngạxvgzc nóvwnyi khôiakang thàswwknh lờjoudi.

Mộgvltt quájfqrn ăepjfn nhỏmbjpbjcc nhưjoud vậgvlty, trêoyrwn đgwruóvwny chỉjyajvwny mộgvltt bảfboing hiệgvltu đgwruơjoudn giảfboin, tiệgvltm mìoyrw thịnammt bòrirlnjbuo Lý! Quájfqrn ăepjfn nhìoyrwn cóvwny vẻeqdi chỉjyaj hai đgwruếljdjn ba mưjoudơjoudi mébjcct vuôiakang màswwk thôiakai, bêoyrwn trong quájfqrn ăepjfn nhỏmbjpswwkswwki cájfqri bàswwkn nhỏmbjpswwkswwki cájfqri ghếljdj nhỏmbjp, lúofzrc nàswwky cũpkhzng làswwkofzrc đgwruếljdjn giờjoud ăepjfn rồlpnwi, trêoyrwn ghếljdj ngồlpnwi đgwruôiakang đgwruúofzrc, khôiakang dừytrcng lạxvgzi ởhfnv đgwruóvwny, trưjouddsorc cửgqiya quájfqrn ăepjfn quảfboi nhiêoyrwn ngưjoudjoudi chờjoud đgwruhdloi xếljdjp hàswwkng dàswwki ưjouddsorc chừytrcng hai ba mébjcct.

joudu Tuyềhjrln thấssuyy thếljdjemjon nhanh chóvwnyng xếljdjp vàswwko hàswwkng ngũpkhz phígftna sau.

“Tiểalcsu Tuyềhjrln...”


“Hôiakam nay thậgvltt sựcjqr rấssuyt may mắxnosn, ha ha, bìoyrwnh thưjoudjoudng em vàswwk Tiểalcsu Thấssuyt đgwruếljdjn đgwruâufcsy phảfboii xếljdjp hàswwkng đgwruếljdjn mưjoudjoudi mébjcct đgwrussuyy, hôiakam nay chắxnosc cóvwny lẽytrc mọxijai ngưjoudjoudi đgwruãnjbu đgwrui dạxvgzo hếljdjt rồlpnwi, nơjoudi đgwruâufcsy cũpkhzng khôiakang cóvwny bao nhiêoyrwu ngưjoudjoudi...”

Ngưjoudjoudi nhưjoud thếljdjswwky lạxvgzi khôiakang nhiềhjrlu àswwk?

Dung Cảfboinh cóvwny vẻeqdi nhưjoud đgwruãnjbu thấssuyy đgwruưjoudhdloc trìoyrwnh đgwrugvlt buôiakan bájfqrn củnjbua chỗzpdsswwky rồlpnwi.

Anh ta cùufcsng kềhjrl vai sájfqrt cájfqrnh vớdsoriLưjoudu Tuyềhjrln đgwrujoudng đgwruhdloi, ngưjoudjoudi đgwruang đgwrujoudng xếljdjp hàswwkng đgwruhjrlu đgwruang tájfqrn gẫgqiyu vàswwkvwnyi chuyệgvltn, nêoyrwn khôiakang cảfboim nhậgvltn đgwruưjoudhdloc gìoyrw vềhjrl giọxijang nóvwnyi đgwrugvltt ngộgvltt củnjbuaDung Cảfboinhvàswwk tiểalcsu Tuyềhjrln, Dung Cảfboinh hạxvgz giọxijang, “Nơjoudi đgwruâufcsy hìoyrwnh nhưjoud chỉjyajjfqrn mỗzpdsi mìoyrw thịnammt bòrirl thôiakai... hưjoudơjoudng vịnamm thậgvltt làswwk thơjoudm phứjoudc.”

“Đmbjpưjoudơjoudng nhiêoyrwn rồlpnwi!” Lưjoudu Tuyềhjrlngiớdsori thiệgvltu vớdsoriDung Cảfboinh, “Nưjouddsorc lèemjoo trong quájfqrn ăepjfn nàswwky đgwruhjrlu đgwruưjoudhdloc dùufcsng từytrcjoudơjoudng bòrirl, xưjoudơjoudng heo vàswwkjoudơjoudng vịnammt hầrykhm ra, mộgvltt loạxvgzi nưjouddsorc lèemjoo thưjoudhdlong đgwruczmzng đgwrussuyy, đgwruhjrlu nguyêoyrwn chấssuyt, nhìoyrwn vàswwko rấssuyt làswwkvwny khẩhumgu vịnamm, vảfboi lạxvgzi cọxijang mìoyrw củnjbua quájfqrn ăepjfn nàswwky đgwruhjrlu khôiakang phảfboii làswwk từytrcoyrwn ngoàswwki mua sẵytrcn, màswwk tấssuyt cảfboi đgwruhjrlu làswwk do chủnjbu củnjbua quájfqrn nàswwky tựcjqr nhàswwko vàswwkjfqrn mìoyrw ra, dùufcs sao cũpkhzng đgwrulbbzc biệgvltt tỉjyaj mỉjyajswwk tinh tếljdj, đgwruhdloi lájfqrt nữunbfa anh thửgqiy thìoyrw sẽytrc biếljdjt thôiakai.”

Dung Cảfboinh khôiakang nhịnammn đgwruưjoudhdloc nhưjoudng vẫgqiyn phảfboii chờjoud đgwruhdloi.

Hai ngưjoudjoudi xếljdjp hơjoudn nửgqiya tiếljdjng thìoyrw mớdsori tớdsori lưjoudhdlot, hai ngưjoudjoudi vừytrca mớdsori ngồlpnwi xuốqtfbng thìoyrwswwk chủnjbu đgwruãnjbu đgwruếljdjn tiếljdjp đgwruóvwnyn. Bàswwk chủnjbuswwk mộgvltt ngưjoudjoudi phụzoxq nữunbf trung niêoyrwn, tuy tuổcgjfi khôiakang còrirln trẻeqdi, nhưjoudng ăepjfn mặlbbzc rấssuyt gọxijan gàswwkng. Nhìoyrwn thấssuyy Lưjoudu Tuyềhjrln bàswwk ta kinh ngạxvgzc hỏmbjpi, “Ai da, tiểalcsu Tuyềhjrln lâufcsu lắxnosm khôiakang gặlbbzp, Tiểalcsu Thấssuyt khôiakang đgwrui cùufcsng àswwk?”

“Dạxvgzo gầrykhn đgwruâufcsy đgwrulbbzc biệgvltt bậgvltn rộgvltn, nêoyrwn khôiakang ghébjcc qua đgwruâufcsy, Tiểalcsu Thấssuyt cũpkhzng vậgvlty.”

swwk chủnjbu nhìoyrwn Dung Cảfboinh, cưjoudjoudi ha hảfboivwnyi, “Ai da, đgwruâufcsy làswwk bạxvgzn trai côiaka àswwk, trôiakang thậgvltt đgwruiểalcsn trai đgwrussuyy!”

joudu Tuyềhjrln sửgqiyng sốqtfbt, hai májfqrvwny chúofzrt đgwrumbjpgqiyng xua tay giảfboii thígftnch, “Khôiakang phảfboii khôiakang phảfboii, ai da, bàswwk đgwruytrcng hiểalcsu lầrykhm, anh ấssuyy làswwk bạxvgzn củnjbua tôiakai!”

Khuôiakan mặlbbzt củnjbua bàswwk chủnjbu nhưjoud lộgvlt vẻeqdi nhưjoudswwk” Tôiakai hiểalcsu! cájfqri gìoyrwiakai cũpkhzng hiểalcsu vậgvlty”, cưjoudjoudi nhìoyrwn Lưjoudu Tuyềhjrln màswwk khôiakang biếljdjt vìoyrw sao.

“Dung Cảfboinh anh đgwruytrcng đgwrualcs bụzoxqng nhébjcc, bàswwk chủnjbu chỉjyajswwk hiểalcsu lầrykhm thôiakai.”

Đmbjpalcs bụzoxqng àswwk?!


Anh ta chỉjyaj mong sao tấssuyt cảfboi mọxijai ngưjoudjoudi đgwruhjrlu hiểalcsu lầrykhm nhưjoud vậgvlty.

Dung Cảfboinh cưjoudjoudi thoảfboii májfqri.

Bạxvgzn trai!

Mộgvltt cájfqrch xưjoudng hôiaka thậgvltt tốqtfbt đgwruytrcp!

“Vẫgqiyn giốqtfbng nhưjoud ngàswwky trưjouddsorc vậgvlty, tôiakaoyrw thịnammt bòrirl lớdsorn, mộgvltt ígftnt rau thơjoudm, thêoyrwm nhiềhjrlu ớdsort đgwruúofzrng khôiakang?”

“Đmbjpúofzrng đgwruúofzrng rồlpnwi!” Lưjoudu Tuyềhjrln quay đgwrurykhu qua nhìoyrwnDung Cảfboinh, “anh cóvwny muốqtfbn thêoyrwm ớdsort khôiakang?”

“Muốqtfbn!”

“Vậgvlty thìoyrw cho chájfqru hai phầrykhn mìoyrw thịnammt bòrirl, vàswwk thêoyrwm ớdsort nữunbfa!”

“Đmbjpưjoudhdloc rồlpnwi, sẽytrc nhanh chóvwnyng cóvwny thôiakai.”

swwk chủnjbu nhanh chóvwnyng đgwrui xuốqtfbng bếljdjp hỗzpds trợhdlo, Dung Cảfboinh chúofzr ýemjo tớdsori bàswwkn thu ngâufcsn ngoàswwki cửgqiya, chỉjyaj vỏmbjpn vẹytrcn làswwk chiếljdjc hộgvltp bằgywyng kígftnnh, bêoyrwn trong hộgvltp đgwruhjrlu đgwrualcs đgwrurykhy tiềhjrln lẻeqdiswwk tiềhjrln chẵytrcn, rấssuyt nhiềhjrlu ngưjoudjoudi sau khi ăepjfn xong đgwruhjrlu trựcjqrc tiếljdjp bỏmbjp tiềhjrln vàswwko cájfqri thùufcsng đgwruóvwny, sau đgwruóvwny tựcjqroyrwnh tìoyrwm lấssuyy tiềhjrln lẻeqdi thốqtfbi lạxvgzi.

Dung Cảfboinh nhúofzrn màswwky mộgvltt cájfqri, “Tígftnnh tiềhjrln nhưjoud vậgvlty khôiakang cóvwny bịnamm sai sóvwnyt sao?”

“Em cũpkhzng đgwruãnjbu hỏmbjpi qua vấssuyn đgwruhjrlswwky vớdsori bàswwk chủnjbu rồlpnwi.” Lưjoudu Tuyềhjrln nhóvwnym ngưjoudjoudi lêoyrwn bàswwkn, cưjoudjoudi tủnjbum tỉjyajm nhìoyrwn qua chiếljdjc hộgvltp thu tiềhjrln, “Bàswwk chủnjbu tiệgvltm nóvwnyi thờjoudi gian đgwrurykhu chỉjyajvwnyswwkswwk ôiakang chủnjbu hai ngưjoudjoudi thôiakai, thậgvltt ra rấssuyt làswwk bậgvltn rộgvltn, khôiakang đgwruếljdjm xuểalcs mớdsori làswwkm ra cájfqri hộgvltp nhưjoud thếljdj, nhiềhjrlu lúofzrc bậgvltn đgwruếljdjn nổcgjfi khôiakang cóvwny thờjoudi gian nêoyrwn đgwrualcs cho khájfqrch tựcjqroyrwnh thốqtfbi tiềhjrln vậgvlty, sau đgwruóvwny nửgqiya đgwruêoyrwm họxija vềhjrl nhàswwk đgwruếljdjm tiềhjrln lạxvgzi thìoyrw phájfqrt hiệgvltn ra khôiakang chêoyrwnh lệgvltch tiềhjrln, nêoyrwn sựcjqr việgvltc nhưjoud vậgvlty mớdsori kébjcco dàswwki cho đgwruếljdjn bâufcsy giờjoud.”

“... Thậgvltt ra nhữunbfng ngưjoudjoudi đgwruếljdjn đgwruâufcsy ăepjfn đgwruhjrlu làswwk khájfqrch hàswwkng cũpkhz, đgwruãnjbu vậgvlty đgwrua sốqtfbswwk ngưjoudjoudi trẻeqdi tuổcgjfi nêoyrwn cũpkhzng sẽytrc lấssuyy lạxvgzi tiềhjrln thốqtfbi dùufcs chỉjyajjoudjoudi đgwrulpnwng.”


Dung Cảfboinh gậgvltt đgwrurykhu.

Anh cũpkhzng đgwruãnjbu nhìoyrwn ra, nơjoudi nàswwky khájfqrch hàswwkng chàswwko hỏmbjpi vớdsori bàswwk chủnjbu mộgvltt cájfqrch rấssuyt quen thuộgvltc.

“Còrirln nữunbfa, bàswwk chủnjbu củnjbua quájfqrn nàswwky cóvwny trígftn nhớdsor rấssuyt lợhdloi hạxvgzi đgwruóvwny, chỉjyaj cầrykhn ngưjoudjoudi nàswwko đgwruãnjbu từytrcng ghébjcc đgwruếljdjn đgwruâufcsy ăepjfn, lầrykhn sau bàswwk ta nhấssuyt đgwrunammnh sẽytrc nhớdsor rấssuyt rõczmz.”

“Lợhdloi hạxvgzi quájfqr!”

Trong lúofzrc nóvwnyi chuyệgvltn thìoyrwiakaoyrw thịnammt bòrirl đgwruãnjbu đgwruưjoudhdloc mang tớdsori, bàswwk chủnjbu chỉjyajvwnyi mộgvltt câufcsu, “Đmbjpũpkhza vàswwk muỗzpdsng đgwruhjrlu trong chiếljdjc tủnjbu khửgqiy trùufcsng, hai ngưjoudjoudi tựcjqr qua lấssuyy đgwrui nhébjcc.”

“Dạxvgz đgwruưjoudhdloc!”

joudu Tuyềhjrln lấssuyy đgwruũpkhza vàswwk muỗzpdsng, nhìoyrwn tôiakaoyrw thịnammt bòrirl trưjouddsorc mặlbbzt, gấssuyp rúofzrt lấssuyy muỗzpdsng múofzrt mộgvltt ngụzoxqm lêoyrwn húofzrp, húofzrp xong hai mắxnost nhắxnosm lạxvgzi nhưjoud rấssuyt hạxvgznh phúofzrc, “A... Đmbjpãnjbuufcsu rồlpnwi khôiakang cóvwny ăepjfn mìoyrw thịnammt bòrirl củnjbua họxija rồlpnwi, ngon quájfqr.”

iaka ta đgwruem muỗzpdsng đgwruũpkhza đgwruưjouda qua cho Dung Cảfboinh, “Anh mau thửgqiy đgwrui!”

iakaoyrw thịnammt bòrirl nổcgjfi lêoyrwn mộgvltt tầrykhng màswwku đgwrumbjp củnjbua dầrykhu ớdsort, trêoyrwn mặlbbzt còrirln bỏmbjp thêoyrwm mộgvltt chúofzrt rau thơjoudm đgwrumbjp đgwrumbjp xanh xanh nhìoyrwn rấssuyt bắxnost mắxnost, Dung Cảfboinh gắxnosp mìoyrwoyrwn, liềhjrln đgwruưjouda vàswwko miệgvltng thửgqiy.

“Cảfboim thấssuyy sao rồlpnwi?” Lưjoudu Tuyềhjrln kỳrqgq vọxijang nhìoyrwn anh ta.

Dung Cảfboinh giơjoud ngóvwnyn tay cájfqri lêoyrwn trưjouddsorc Lưjoudu Tuyềhjrln, “Ngon!”

Sợhdloi mìoyrw quảfboi nhiêoyrwn giốqtfbng nhưjoud lờjoudi tiểalcsu Tuyềhjrln nóvwnyi, rấssuyt làswwk đgwrulbbzc sắxnosc vàswwk ngon, mìoyrw tựcjqrjfqrn ra đgwruúofzrng làswwk khájfqrc vớdsori mìoyrw mua vềhjrl, nưjouddsorc lèemjoo cũpkhzng thậgvltt làswwk ngon, hưjoudơjoudng vịnammpkhzng thậgvltt tưjoudơjoudi, phâufcsn lưjoudhdlong củnjbua thịnammt bòrirl thìoyrw vừytrca đgwrunjbu, khóvwny trájfqrch tạxvgzi sao cóvwny rấssuyt nhiềhjrlu thanh niêoyrwn trẻeqdi đgwruếljdjn đgwruâufcsy ăepjfn.

“Ha ha, em đgwruãnjbuvwnyi ngon rồlpnwi màswwk!” Lưjoudu Tuyềhjrln bậgvltt cưjoudjoudi, “Dùufcs sao thìoyrw ăepjfn mìoyrw thịnammt bòrirl củnjbua gia đgwruìoyrwnh họxija rồlpnwi, thìoyrw đgwruếljdjn chỗzpds khájfqrc ăepjfn, cũpkhzng khôiakang dễhumgswwkng tìoyrwm đgwruưjoudhdloc hưjoudơjoudng vịnamm giốqtfbng nhưjoud vậgvlty đgwruâufcsu! Mau tranh thủnjbu ăepjfn khi còrirln nóvwnyng, đgwruhdloi nguộgvlti rồlpnwi, thìoyrwjoudơjoudng vịnamm khôiakang còrirln ngon nữunbfa.”


Dung Cảfboinh vừytrca ăepjfn vừytrca quan sájfqrt Lưjoudu Tuyềhjrln.

Nhìoyrwn côiaka ta ăepjfn cájfqri vẻeqdi rấssuyt hưjoudhfnvng thụzoxq, côiaka ta ăepjfn đgwrulpnw rấssuyt làswwk chăepjfm chúofzr, rấssuyt làswwk ngon, lôiakang mi cong cong khiếljdjn cho ngưjoudjoudi ta cóvwny cảfboim giájfqrc thậgvltt làswwk hạxvgznh phúofzrc.

Dung Cảfboinh khôiakang nhịnammn đgwruưjoudhdloc bèemjon ăepjfn ngấssuyu nghiếljdjn.

Nguyêoyrwn nhâufcsn trong côiakang việgvltc, gặlbbzp rấssuyt làswwk nhiềhjrlu thàswwknh phầrykhn tri thứjoudc, nhữunbfng ngưjoudjoudi con gái đgwruó ăepjfn uốqtfbng rấssuyt làswwk từytrc tốqtfbn tếljdj nhịnamm, đgwrulbbzc biệgvltt rấssuyt làswwk lịnammch sựcjqr, tao nhãnjbu, nhưjoudng màswwk... ăepjfn lạxvgzi khiếljdjn cho ngưjoudjoudi ta cảfboim giájfqrc ăepjfn khôiakang đgwruưjoudhdloc ngon, vìoyrw đgwrualcs duy trìoyrwvwnyc dájfqrng nêoyrwn họxija chỉjyaj ăepjfn hai ba muỗzpdsng, đgwruxvgzi đgwrua sốqtfb chỉjyaj ăepjfn trájfqri câufcsy xàswwkjfqrch vàswwk rau cảfboii, khôiakang thìoyrw buổcgjfi trưjouda họxija chỉjyaj ăepjfn trájfqri chuốqtfbi hay mộgvltt hủnjbu sữunbfa chua nhưjoud vậgvlty làswwk qua bữunbfa rồlpnwi.

ofzrc ăepjfn cơjoudm cũpkhzng phảfboii cốqtfb giữunbf lạxvgzi dung nhan củnjbua mìoyrwnh, anh ta nhìoyrwn thấssuyy phụzoxq nữunbfofzrc ăepjfn rấssuyt làswwk cẩhumgn trọxijang, ngay cảfboi muỗzpdsng ăepjfn cuốqtfbi cùufcsng thìoyrw vếljdjt son trêoyrwn môiakai cũpkhzng khôiakang bịnamm trôiakai đgwrui mộgvltt chúofzrt nàswwko hếljdjt.

Dung Cảfboinh chỉjyaj cầrykhn nhìoyrwn thấssuyy bọxijan họxija ăepjfn thôiakai thìoyrwpkhzng đgwruãnjbu cảfboim thấssuyy rấssuyt làswwk mệgvltt mỏmbjpi rồlpnwi.

Quay lạxvgzi nhìoyrwn Lưjoudu Tuyềhjrln, đgwruang cầrykhm tôiakaoyrw thịnammt bòrirl ăepjfn mộgvltt cájfqrch ngon làswwknh, cảfboim giájfqrc rấssuyt làswwk sung sưjouddsorng khôiakang nghĩljdj ngợhdloi gìoyrw đgwruếljdjn giảfboim bébjcco cảfboi, thấssuyy côiaka ta ăepjfn bảfboin thâufcsn cũpkhzng cảfboim thấssuyy đgwruóvwnyi, khôiakang cóvwny đgwrualcs ýemjo đgwruếljdjn hìoyrwnh tưjoudhdlong củnjbua mìoyrwnh, nêoyrwn khi nhìoyrwn thấssuyy dájfqrng côiaka ta ăepjfn tuy làswwk khóvwny coi, nhưjoudng lạxvgzi nhìoyrwn rấssuyt làswwk vui tai vui mắxnost.

Dung Cảfboinh cũpkhzng mơjoud̉ rộgvltng miêoyrẉng ra, ăepjfn hếljdjt mộgvltt tôiaka lớdsorn mìoyrw thịnammt bòrirl mộgvltt cájfqrch vui sưjouddsorng.

“Cóvwny ngon khôiakang?”

“Rấssuyt ngon!” Dung Cảfboinh lấssuyy khăepjfn giấssuyy chùufcsi miệgvltng, “Khóvwny trájfqrch nơjoudi đgwruâufcsy khuấssuyt nhưjoud vậgvlty nhưjoudng màswwkswwkm ăepjfn vẫgqiyn rấssuyt tốqtfbt.” Dung Cảfboinh vừytrca chuyểalcsn đgwruhjrlswwki, “Nơjoudi đgwruâufcsy em vàswwk Tiêoyrwu tiểalcsu thưjoud thưjoudjoudng ghébjcc đgwruếljdjn đgwruâufcsy sao, nơjoudi nàswwky tốqtfbt nhưjoud vậgvlty nêoyrwn dẫgqiyn ngưjoudjoudi nhàswwk đgwruếljdjn đgwruâufcsy thưjoudhfnvng thứjoudc chứjoud.”

Sắxnosc mặlbbzt củnjbua Lưjoudu Tuyềhjrln ảfboim đgwruxvgzm xuốqtfbng.

“Làswwkm sao vậgvlty, anh... nóvwnyi sai gìoyrwàswwk?”

“Khôiakang sai!” Lưjoudu Tuyềhjrln lắxnosc đgwrurykhu, ăepjfn xong mộgvltt ngụzoxqm mìoyrw cuốqtfbi cùufcsng, côiaka ta lấssuyy khăepjfn giấssuyy chùufcsi miệgvltng, mắxnost rũpkhzjoudhdloi nhẹytrc giọxijang nóvwnyi, “Em cũpkhzng muốqtfbn dẫgqiyn Tầrykhn Nham đgwruếljdjn đgwruâufcsy, nhưjoudng màswwk anh ta rấssuyt bậgvltn, đgwruhdloi sau nàswwky cóvwnyjoud hộgvlti rồlpnwi mớdsori tígftnnh thôiakai.”

Hai ngưjoudjoudi sau khi ăepjfn xong, thìoyrwoyrwn ngoàswwki vẫgqiyn còrirln ngưjoudjoudi đgwruang chờjoud đgwruhdloi xếljdjp hàswwkng, Lưjoudu Tuyềhjrln nhìoyrwn vàswwko nhữunbfng chiếljdjc bàswwkn ghếljdj ngồlpnwi đgwrurykhy ngưjoudjoudi, đgwruhjrl nghịnamm, “Chúofzrng ta đgwrui thôiakai, đgwruytrcng trìoyrw trệgvlt việgvltc kinh doanh củnjbua họxija nữunbfa.”

“Đmbjpưjoudhdloc!”

Dung Cảfboinh đgwruem tiềhjrln trảfboiswwko chiếljdjc hộgvltp bằgywyng kígftnnh, hai phầrykhn mìoyrw thịnammt bòrirl chỉjyaj mớdsori hơjoudn ba mưjoudơjoudi mấssuyy đgwrulpnwng, đgwruúofzrng làswwk giốqtfbng nhưjoudjoudu Tuyềhjrln đgwruãnjbuvwnyi, thậgvltt làswwkoyrwnh dâufcsn.

Hai ngưjoudjoudi từytrc từytrc thong thảfboi đgwrui ra con hẻeqdim nhỏmbjp.

“Chiềhjrlu nay em cóvwny dựcjqr đgwrunammnh gìoyrw khôiakang?”

“Em àswwk!” Lưjoudu Tuyềhjrln vui vẻeqdijfqrt hòrirlvwnyi, “Em đgwrui tìoyrwm Tiểalcsu Thấssuyt, ha ha, trong khoảfboing thờjoudi gian nàswwky Lụzoxqc Sâufcsm... chígftnnh làswwk bạxvgzn trai củnjbua Tiểalcsu Thấssuyt, anh ta đgwruãnjbu đgwrui Thụzoxqy Sĩljdj đgwrualcsiakang tájfqrc, Tiểalcsu Thấssuyt đgwruhjrlu trảfboii qua mỗzpdsi ngàswwky mộgvltt cájfqrch rấssuyt đgwruau lòrirlng, em sẽytrchfnvoyrwn cạxvgznh côiaka ta, chiềhjrlu nàswwky em sẽytrcufcsng côiaka ta ra ngoàswwki đgwrui dạxvgzo, đgwrualcsiaka ta đgwruưjoudhdloc giảfboii tỏmbjpa tâufcsm sựcjqrgftn.”

“Tìoyrwnh cảfboim củnjbua côiaka ta vàswwk bạxvgzn trai trôiakang cóvwny vẻeqdi rấssuyt tốqtfbt.”

joudu Tuyềhjrln đgwrulpnwng ýemjo gậgvltt đgwrurykhu, “Bọxijan họxijaswwk cặlbbzp em nhìoyrwn thấssuyy rấssuyt làswwk hợhdlop vớdsori nhau, hai ngưjoudjoudi họxija rấssuyt làswwk hợhdlop ýemjo, Lụzoxqc Sâufcsm khôiakang bỏmbjpvwnyt mộgvltt chúofzrt yêoyrwu chiềhjrlu nàswwko đgwruqtfbi vớdsori Tiểalcsu Thấssuyt cảfboi, bấssuyt cứjoud sựcjqroyrwu cầrykhu nàswwko củnjbua Tiểalcsu Thấssuyt đgwruqtfbi vớdsori anh ta đgwruhjrlu đgwruưjoudhdloc anh ta đgwrulpnwng ýemjoswwkjfqrn thàswwknh, Tiểalcsu Thấssuyt lạxvgzi làswwk mộgvltt côiakajfqri rấssuyt làswwk vui vẻeqdi hoạxvgzt bájfqrt, dùufcs sao thìoyrw hai ngưjoudjoudi họxijahfnv vớdsori nhau rấssuyt vàswwk vui vẻeqdiswwk hạxvgznh phúofzrc.”

Dung Cảfboinh cầrykhm trêoyrwn tay giỏmbjp trájfqri câufcsy trong lòrirlng nhẹytrc nhàswwkng thởhfnvswwki.

Anh ta nhìoyrwn xuốqtfbng phígftna ájfqrnh sájfqrng mặlbbzt trờjoudi chiếljdju vàswwko Lưjoudu Tuyềhjrln, anh ta khôiakang biếljdjt rằgywyng mình cóvwnyrirln cơjoud hộgvlti đgwruưjoudhdloc vui vẻeqdiufcsng vớdsori côiakassuyy khôiakang.

“Còrirln anh, chiềhjrlu nay anh đgwrunammnh làswwkm gìoyrw?” Lưjoudu Tuyềhjrln quay đgwrurykhu sang nhìoyrwn Dung Cảfboinh, ngưjoudytrcng mộgvltvwnyi, “Tígftnnh chấssuyt côiakang việgvltc củnjbua anh thậgvltt làswwk tốqtfbt, mỗzpdsi tuầrykhn đgwruhjrlu đgwruưjoudhdloc nghỉjyaj hai ngàswwky, thậgvltt sựcjqr rấssuyt làswwk tốqtfbt, đgwruúofzrng rồlpnwi, em còrirln chưjouda biếljdjt rằgywyng anh đgwruang làswwkm việgvltc gìoyrw đgwrussuyy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.