Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 871 :

    trước sau   
fnmja trìzthwnh tạncxjo ngưttqskzcti rấgadrt vui vẻmqva.

Thếhhli nhưttqsng kếhhlit quảlcel lạncxji rấgadrt khổtfsh!

uvuyo đcdfvêcdfvm hôncxjm đcdfvóhhli Lụbkprc Sâazzcm cốbkpr gắdnomng tạncxjo hếhhlit mộdnomt đcdfvêcdfvm ngưttqskzcti vớtcshi Tiểorgtu Thấgadrt, kếhhlit quảlcel ngàuvuyy thứogvx hai bịrthb cảlcelm mộdnomt cábnuych vẻmqva vang.

Tiểorgtu Thấgadrt mặkmsxc bộdnom đcdfvciju ngủogvx, ábnuyy nábnuyy ngồcijui ởohts đcdfvsmuyu giưttqskzctng.

ncxj đcdfvưttqsa tay sờkzct trábnuyn củogvxa Lụbkprc Sâazzcm, cóhhli chúfnmjt nóhhling nha.

“Lụbkprc sâazzcm, hay làuvuyncxjm nay đcdfvscvnng đcdfvi làuvuym nha.”


“Khôncxjng đcdfvưttqshojqc, hôncxjm nay cóhhli mộdnomt cuộdnomc họczprp rấgadrt quan trọczprng. Lụbkprc Sâazzcm giãkqlly dụbkpra từscvn trêcdfvn giưttqskzctng ngồcijui xuốbkprng, nhìzthwn dábnuyng vẻmqva lo lắdnomng củogvxa Tiểorgtu Thấgadrt, trong lòohtsng vừscvna buồcijun cưttqskzcti vừscvna bấgadrt đcdfvdnomc dĩchep, chỉaxba trábnuych mábnuyy sưttqsohtsi đcdfvêcdfvm qua khôncxjng cóhhli mởohts, cảlcel ngưttqskzcti anh chảlcely mồcijuncxji, sau khi tắdnomm vậjpvqy màuvuy lạncxji bịrthb cảlcelm, sờkzct sờkzct đcdfvsmuyu Tiểorgtu Thấgadrt, “đcdfvưttqshojqc rồcijui, đcdfvscvnng lo lắdnomng, chỉaxbauvuyhhli chúfnmjt nóhhling thôncxji, bìzthwnh thưttqskzctng anh khôncxjng dễfnmjuvuyng bịrthb cảlcelm, em lấgadry cho anh hai viêcdfvn thuốbkprc cảlcelm uốbkprng xong sẽfzni khỏsspzi thôncxji.”

“Vậjpvqy nếhhliu nhưttqs khôncxjng khỏsspzi thìzthw sao?”

“Nếhhliu nhưttqs khôncxjng khỏsspzi buổtfshi sábnuyng anh họczprp xong, buổtfshi chiềtvzqu liềtvzqn trởohts vềtvzq nhàuvuy nghỉaxba ngơgkazi.”

“Đtxuoưttqshojqc thôncxji.” Tiểorgtu Thấgadrt thỏsspza hiệbnuyp, nhảlcely xuốbkprng giưttqskzctng, “em đcdfvi lấgadry thuốbkprc cho anh, anh đcdfvhojqi em mộdnomt lábnuyt.”

“ừscvnm!”

Khôncxjng đcdfvếhhlin hai phúfnmjt Tiểorgtu Thấgadrt liềtvzqn đcdfvem thuốbkprc cảlcelm tớtcshi, còohtsn bưttqsng tớtcshi mộdnomt ly nưttqstcshc ấgadrm, mau mau uốbkprng! Uốbkprng thuốbkprc xong liềtvzqn rờkzcti giưttqskzctng, em xuốbkprng dưttqstcshi lầsmuyu mua cho anh chúfnmjt đcdfvciju ăuaqxn sábnuyng, anh ăuaqxn xong bữkqqma sábnuyng mớtcshi đcdfvi làuvuym.”

“Đtxuoưttqshojqc!”

Lụbkprc sâazzcm ăuaqxn xong bữkqqma sábnuyng liềtvzqn đcdfvi làuvuym, nhưttqsng Tiểorgtu Thấgadrt ởohts trong nhàuvuy thếhhliuvuyo cũncxjng khôncxjng ngủogvx đcdfvưttqshojqc.

Lo lắdnomng nha.

ncxjuvuy Lụbkprc Sâazzcm bêcdfvn nhau lâazzcu nhưttqs vậjpvqy, vẫibgwn làuvuy lầsmuyn đcdfvsmuyu nhìzthwn thấgadry Lụbkprc Sâazzcm bịrthb bệbnuynh đcdfvóhhli! Hơgkazn nữkqqma lưttqshojqng côncxjng việbnuyc hôncxjm nay củogvxa Lụbkprc Sâazzcm lạncxji nhiềtvzqu, ngưttqskzcti làuvuym bạncxjn gábnuyi nhưttqsncxj ngay lúfnmjc bạncxjn trai bịrthb bệbnuynh lạncxji khôncxjng thểorgtohtscdfvn cạncxjnh chăuaqxm sóhhlic.

gkazn nữkqqma bịrthb bệbnuynh còohtsn làuvuy do côncxjazzcy ra.

Haiz ——

Tiểorgtu Thấgadrt càuvuyng nghĩchepuvuyng ábnuyy nábnuyy, đcdfvưttqsa tay cầsmuym di đcdfvdnomng lêcdfvn, muốbkprn gọczpri đcdfviệbnuyn thoạncxji cho Lụbkprc Sâazzcm, ngẫibgwm lạncxji anh cóhhli nhiềtvzqu việbnuyc nhưttqs vậjpvqy, đcdfvàuvuynh thôncxji vậjpvqy.


Haiz ——

Nhớtcsh tớtcshi nhiệbnuyt đcdfvdnom trêcdfvn trábnuyn Lụbkprc Sâazzcm, Tiểorgtu Thấgadrt vémqvan chăuaqxn lêcdfvn ngồcijui xuốbkprng.

Khôncxjng đcdfvưttqshojqc khôncxjng đcdfvưttqshojqc, côncxj vẫibgwn nêcdfvn nhanh chóhhling ra quábnuyn càuvuy phêcdfv giúfnmjp đcdfvzthw, bằmajong khôncxjng cứogvx nghĩchep đcdfvếhhlin Lụbkprc Sâazzcm nhưttqs vậjpvqy khẳmqvang đcdfvrthbnh chuyệbnuyn gìzthwncxjng khôncxjng làuvuym đcdfvưttqshojqc.

Quábnuyn càuvuy phêcdfvbnuych côncxjng ty Lụbkprc Sâazzcm cũncxjng khôncxjng xa, chờkzctfnmjc Lụbkprc Sâazzcm nghỉaxba trưttqsa côncxj sẽfzni lậjpvqp tứogvxc chạncxjy qua, nếhhliu nhưttqs sứogvxc khỏsspze củogvxa anh vẫibgwn chưttqsa khỏsspze lạncxji, côncxj mớtcshi khôncxjng mặkmsxc kệbnuy nhiềtvzqu nhưttqs vậjpvqy, nhấgadrt đcdfvrthbnh phảlceli dẫibgwn anh đcdfvi bệbnuynh việbnuyn truyềtvzqn dịrthbch mớtcshi đcdfvưttqshojqc.

Tiểorgtu Thấgadrt chạncxjy tớtcshi quábnuyn càuvuy phêcdfv.

Khóhhli khăuaqxn lắdnomm mớtcshi vưttqshojqt qua nguyêcdfvn buổtfshi sábnuyng trong quábnuyn càuvuy phêcdfv, đcdfvếhhlin lúfnmjc mưttqskzcti mộdnomt giờkzctncxj sẽfzni bắdnomt xe nhanh chóhhling chạncxjy qua côncxjng ty củogvxa Lụbkprc Sâazzcm.

Lầsmuyn nàuvuyy chúfnmj bảlcelo vệbnuy đcdfvãkqll biếhhlit Tiểorgtu Thấgadrt, khôncxjng dábnuym cảlceln côncxj lạncxji.

Tiểorgtu Thấgadrt nhanh chóhhling chạncxjy đcdfvếhhlin quầsmuyy lễfnmjazzcn củogvxa côncxjng ty, lạncxji nhanh chóhhling chạncxjy đcdfvếhhlin thang mábnuyy, vàuvuyo thang mábnuyy rồcijui bay thẳmqvang đcdfvếhhlin phong 2lam2 việbnuyc củogvxa Lụbkprc Sâazzcm.

Phòohtsng làuvuym việbnuyc củogvxa Lụbkprc Sâazzcm nốbkpri vớtcshi bộdnom phậjpvqn thiếhhlit kếhhli, lầsmuyn trưttqstcshc Tiểorgtu Thấgadrt đcdfvếhhlin qua, ởohts đcdfvâazzcy cóhhli rấgadrt nhiềtvzqu ngưttqskzcti đcdfvtvzqu biếhhlit côncxj, Tiểorgtu Thấgadrt thấgadry đcdfvưttqshojqc tổtfshng giábnuym Rhona quen thuộdnomc, Rhona nhìzthwn thấgadry Tiểorgtu Thấgadrt lậjpvqp tứogvxc gọczpri côncxj lạncxji, “Tiêcdfvu tiểorgtu thưttqs... Côncxj tớtcshi tìzthwm tổtfshng giábnuym đcdfvbkprc sao!”

“Đtxuoúfnmjng, bâazzcy giờkzct anh ấgadry ởohts đcdfvâazzcu vậjpvqy?”

Buổtfshi sábnuyng tổtfshng giábnuym đcdfvbkprc họczprp xong thấgadry ngưttqskzcti khôncxjng khỏsspze, Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo đcdfvãkqll đcdfvưttqsa tổtfshng giábnuym đcdfvbkprc đcdfvi bệbnuynh việbnuyn rồcijui!

Tiểorgtu Thấgadrt đcdfvdnomt nhiêcdfvn hoảlcelng sợhojq!

Vậjpvqy màuvuy đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn rồcijui!


Sao côncxj khôncxjng hềtvzq nhậjpvqn đcdfvưttqshojqc tin gìzthw hếhhlit vậjpvqy!

Tiểorgtu Thấgadrt liềtvzqn bốbkpri rốbkpri, “bọczprn họczpr đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn nàuvuyo vậjpvqy?!”

“Hìzthwnh nhưttqsuvuyhhlii đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn nhâazzcn dâazzcn thứogvx nhấgadrt.” Rhona an ủogvxi Tiểorgtu Thấgadrt, “đcdfvscvnng quábnuy lo lắdnomng, tôncxji thấgadry lúfnmjc tổtfshng giábnuym đcdfvbkprc đcdfvếhhlin bệbnuynh đcdfvtvzqu làuvuy tựsspzzthwnh đcdfvi, tìzthwnh hìzthwnh chắdnomc khôncxjng quábnuy nghiêcdfvm trọczprng, Tiêcdfvu tiểorgtu thưttqsncxjng khôncxjng cầsmuyn quábnuy lo lắdnomng!”

Tiểorgtu Thấgadrt đcdfvãkqll nghe khôncxjng đcdfvưttqshojqc lờkzcti nóhhlii sau đcdfvóhhli, xoay ngưttqskzcti chạncxjy, “tôncxji hiệbnuyn giờkzct sẽfzni đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn xem anh ấgadry!”

fnmjc Tiểorgtu Thấgadrt đcdfvuổtfshi tớtcshi bệbnuynh việbnuyn, Lụbkprc Sâazzcm đcdfvang truyềtvzqn dịrthbch trong phòohtsng bệbnuynh.

Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo bưttqstcshc ra từscvn trong phòohtsng bệbnuynh, nhìzthwn thấgadry Tiểorgtu Thấgadrt mắdnomt anh sábnuyng lêcdfvn, “Tiêcdfvu tiểorgtu thưttqs...”

“Lụbkprc Sâazzcm đcdfvâazzcu Lụbkprc Sâazzcm đcdfvâazzcu?”

“Trong phòohtsng bệbnuynh!”

“Anh ấgadry thếhhliuvuyo?”

Mặkmsxt Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo cóhhli chúfnmjt khôncxjng đcdfvưttqshojqc tựsspz nhiêcdfvn, “Tiêcdfvu tiểorgtu thưttqs tựsspzncxjuvuyo xem sẽfzni biếhhlit.”

Tiểorgtu Thấgadrt căuaqxn bảlceln khôncxjng cóhhli chúfnmj ývcwp tớtcshi sựsspz bấgadrt thưttqskzctng củogvxa Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo, đcdfvvxmdy cửttqsa phòohtsng bệbnuynh ra liềtvzqn vọczprt vàuvuyo, nhưttqsng nhìzthwn thấgadry tìzthwnh huốbkprng trong phòohtsng bệbnuynh, cảlcel ngưttqskzcti côncxj cứogvxng đcdfvkzct.

Trong phòohtsng bệbnuynh trắdnomng nhưttqs tuyếhhlit.

Lụbkprc Sâazzcm im lặkmsxng nằmajom trêcdfvn giưttqskzctng bệbnuynh nghỉaxba ngơgkazi, anh nhắdnomm mắdnomt lạncxji, nhìzthwn qua rấgadrt mệbnuyt mỏsspzi. Hơgkazn nữkqqma cábnuyi ghếhhlicdfvn cạncxjnh giưttqskzctng bệbnuynh, Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh lạncxji ngồcijui đcdfvóhhli, lúfnmjc nàuvuyy Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh cầsmuym trong tay mộdnomt cábnuyi khăuaqxn ấgadrm, vẻmqva mặkmsxt lo lắdnomng nhìzthwn Lụbkprc Sâazzcm, bộdnombnuyng đcdfvóhhli biểorgtu cảlcelm đcdfvóhhli, thậjpvqt giốbkprng nhưttqs hai ngưttqskzcti bọczprn họczpr mớtcshi làuvuy mộdnomt đcdfvôncxji tìzthwnh nhâazzcn vậjpvqy.


Tim Tiểorgtu Thấgadrt đcdfvdnomt nhiêcdfvn xiếhhlit chặkmsxt.

Nghe đcdfvưttqshojqc tiếhhling đcdfvvxmdy cửttqsa, Lụbkprc Sâazzcm vàuvuy Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh đcdfvìzthwnh đcdfvtvzqu nhìzthwn qua, nhìzthwn thấgadry Tiểorgtu Thấgadrt, trêcdfvn mặkmsxt Lụbkprc Sâazzcm hiệbnuyn lêcdfvn mộdnomt tia bốbkpri rốbkpri rõtrze rệbnuyt, anh dưttqskzctng nhưttqs sợhojq Tiểorgtu Thấgadrt sẽfzni khôncxjng vui vậjpvqy, vộdnomi vàuvuyng giảlceli thítrqsch, “Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo đcdfvưttqsa anh đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn, kếhhlit quảlcel lạncxji gặkmsxp phảlceli Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh ởohts cửttqsa bệbnuynh việbnuyn, cậjpvqu ấgadry thấgadry anh khôncxjng khỏsspze, nhấgadrt đcdfvrthbnh phảlceli đcdfvi theo xem thửttqs!”

“Ừmqvam!”

Thìzthw ra làuvuy vậjpvqy.

Trong lòohtsng Tiểorgtu Thấgadrt suy cho cùkqllng vẫibgwn cóhhli chúfnmjt khôncxjng thoảlceli mábnuyi, côncxj đcdfvi đcdfvếhhlin cạncxjnh giưttqskzctng, ngồcijui ởohtsmqvap giưttqskzctng, đcdfvưttqsa tay dòohtsmqvat nhiệbnuyt đcdfvdnom trêcdfvn trábnuyn củogvxa Lụbkprc Sâazzcm, “sao vẫibgwn còohtsn nóhhling nhưttqs thếhhli! Bábnuyc sĩchephhlii thếhhliuvuyo?”

Lụbkprc sâazzcm nhìzthwn Tiểorgtu Thấgadrt tựsspza hồciju đcdfvãkqll tin lítrqs do thoábnuyi thábnuyc củogvxa anh, hơgkazi thởohts phàuvuyo, “khôncxjng sao, bábnuyc sĩchephhlii chỉaxbauvuy phábnuyt nhiệbnuyt, truyềtvzqn xong ba bìzthwnh dịrthbch thìzthw sẽfzni khôncxjng sao nữkqqma.”

Tiểorgtu Thấgadrt lúfnmjc nàuvuyy mớtcshi thởohts phàuvuyo.

“Khôncxjng sao làuvuy tốbkprt!”

ncxj xoay ngưttqskzcti, nhìzthwn mộdnomt chúfnmjt Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh đcdfvìzthwnh khôncxjng biếhhlit làuvuym sao, nhẹwphyhhlii, “Triệbnuyu tiểorgtu thưttqs, cábnuym ơgkazn côncxj đcdfvãkqll chăuaqxm sóhhlic bạncxjn trai em!”

Tiểorgtu Thấgadrt cốbkprzthwnh nhấgadrn mạncxjnh ba chữkqqm “bạncxjn trai”.

Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh làuvuy ngưttqskzcti thôncxjng minh, sao lạncxji khôncxjng rõtrze, côncxj khémqvao lémqvao cưttqskzcti cưttqskzcti, “khôncxjng cóhhlizthw, dùkqll sao cũncxjng làuvuy bạncxjn họczprc cũncxj, chịrthb thấgadry cậjpvqu ấgadry đcdfvi lạncxji khôncxjng tiệbnuyn lắdnomm, Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo mộdnomt ngưttqskzcti lo khôncxjng nổtfshi cho nêcdfvn mớtcshi ra tay giúfnmjp đcdfvzthw, cảlcelm ơgkazn vẫibgwn làuvuy khỏsspzi.” Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh đcdfvem cábnuyi khăuaqxn trong tay đcdfvưttqsa cho Tiểorgtu Thấgadrt, xoay qua nhìzthwn vềtvzq phítrqsa Lụbkprc Sâazzcm, “nếhhliu bạncxjn gábnuyi cậjpvqu đcdfvãkqll tớtcshi, vậjpvqy tớtcsh sẽfzni khôncxjng ởohts lạncxji làuvuym kỳcdfv đcdfvàuvuy cảlceln mũncxji, tớtcsh đcdfvi trưttqstcshc.”

Lụbkprc Sâazzcm nhàuvuyn nhạncxjt “ừscvn” mộdnomt tiếhhling.

Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh cầsmuym lấgadry túfnmji xábnuych đcdfvkmsxt trêcdfvn tủogvx đcdfvsmuyu giưttqskzctng, quay ngưttqskzcti liềtvzqn rờkzcti khỏsspzi phòohtsng bệbnuynh.


Sau khi côncxj ta đcdfvi Tiểorgtu Thấgadrt cũncxjng khôncxjng cóhhli biểorgtu thịrthbzthw, cầsmuym khăuaqxn vắdnomt khôncxjttqstcshc, đcdfvkmsxt lêcdfvn trábnuyn Lụbkprc Sâazzcm.

“Tiểorgtu Thấgadrt...” Lụbkprc Sâazzcm thăuaqxm dòohtscdfvu mộdnomt tiếhhling, “em khôncxjng hỏsspzi xem tìzthwnh hìzthwnh sao?”

“Cóhhlibnuyi gìzthw đcdfvorgt hỏsspzi, lờkzcti củogvxa anh nóhhlii chẳmqvang lẽfzni em còohtsn khôncxjng tin sao.” Tiểorgtu Thấgadrt lưttqskzctm anh mộdnomt cábnuyi, “nhưttqsng em cóhhli lờkzcti muốbkprn giábnuyo huấgadrn anh!”

“Ừmqva?”

Tiểorgtu Thấgadrt chốbkprng nạncxjnh đcdfvogvxng lêcdfvn, trừscvnng mắdnomt vớtcshi Lụbkprc Sâazzcm, “anh nóhhlii anh xem, cũncxjng đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn rồcijui sao khôncxjng cho em biếhhlit, nếhhliu khôncxjng phảlceli em khôncxjng yêcdfvn tâazzcm đcdfvếhhlin côncxjng ty anh xem, em còohtsn khôncxjng biếhhlit anh đcdfvếhhlin bệbnuynh việbnuyn đcdfvâazzcu, kếhhlit quảlcel lạncxji còohtsn thậjpvqt đcdfvúfnmjng lúfnmjc gặkmsxp đcdfvưttqshojqc Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh Đtxuoìzthwnh, thậjpvqt đcdfvúfnmjng làuvuy đcdfvábnuyng ghémqvat, đcdfvoạncxjt mấgadrt việbnuyc màuvuy bạncxjn gábnuyi nhưttqs em nêcdfvn làuvuym! Haiz, nhưttqsng chuyệbnuyn hôncxjm nay vẫibgwn làuvuy phảlceli cảlcelm ơgkazn chịrthb ta, bằmajong khôncxjng anh ngãkqll rồcijui thìzthwuvuym sao đcdfvâazzcy!

Trong chốbkprc lábnuyt, trong lòohtsng Lụbkprc dưttqskzctng nhưttqshhli ngàuvuyn vạncxjn câazzcy kim đcdfvang chítrqsch anh, đcdfvau chi chítrqst.

“Lụbkprc Sâazzcm, dùkqll sao em khôncxjng thítrqsch Triệbnuyu Đtxuoìzthwnh đcdfvìzthwnh nàuvuyy, anh hứogvxa vớtcshi em, sau nàuvuyy cũncxjng khôncxjng cho anh qua lạncxji vớtcshi côncxj ta, cóhhli nghe hay khôncxjng? Trừscvn phi làuvuy khôncxjng cẩvxmdn thậjpvqn gặkmsxp phảlceli, cábnuyi loạncxji màuvuy nhấgadrt đcdfvrthbnh phảlceli chàuvuyo hỏsspzi!”

“... đcdfvưttqshojqc!”

Tiểorgtu Thấgadrt cùkqllng Lụbkprc Sâazzcm truyềtvzqn dịrthbch trong phòohtsng bệbnuynh, côncxjzthwnh thưttqskzctng làuvuy mộdnomt ngưttqskzcti đcdfvkmsxc biệbnuyt cẩvxmdu thảlcel, thếhhli nhưttqsng đcdfvbkpri vớtcshi chuyệbnuyn củogvxa Lụbkprc Sâazzcm cho tớtcshi bâazzcy giờkzct đcdfvtvzqu rấgadrt cẩvxmdn thậjpvqn, con mắdnomt nhìzthwn chằmajom chằmajom vàuvuyo bìzthwnh truyềtvzqn dịrthbch, sợhojq chấgadrt lỏsspzng bêcdfvn trong đcdfvscvnng chảlcely hếhhlit.

Con mắdnomt củogvxa Lụbkprc sâazzcm mộdnomt tấgadrc cũncxjng khôncxjng rờkzcti khỏsspzi ngưttqskzcti Tiểorgtu Thấgadrt.

Tiểorgtu Thấgadrt cúfnmji đcdfvsmuyu xuốbkprng liềtvzqn thấgadry ábnuynh mắdnomt chăuaqxm chúfnmj củogvxa Lụbkprc Sâazzcm.

ncxj sờkzct sờkzct mặkmsxt, “sao thếhhli? Trêcdfvn mặkmsxt em cóhhlibnuyi gìzthw sao, sao nhìzthwn em nhưttqs thếhhli?”

“Khôncxjng cóhhli, chỉaxbauvuy cảlcelm thấgadry em rấgadrt xinh đcdfvwphyp.”

“Ha ha, anh mớtcshi phábnuyt hiệbnuyn àuvuy, em vốbkprn chítrqsnh làuvuy Tiểorgtu Thấgadrt xinh đcdfvwphyp nhấgadrt xinh đcdfvwphyp nhấgadrt trêcdfvn thếhhli giớtcshi!”

Lụbkprc Sâazzcm cưttqskzcti ra tiếhhling.

Lụbkprc Sâazzcm đcdfvtfshi mộdnomt bìzthwnh nưttqstcshc muốbkpri, trong lúfnmjc đcdfvóhhli Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo cũng vềtvzq tớtcshi phòohtsng bệbnuynh, hai ngưttqskzcti trao đcdfvtfshi ábnuynh mắdnomt chỉaxba họczpr mớtcshi hiểorgtu đcdfvưttqshojqc.

“Tiểorgtu Thấgadrt...”

“Ừmqvam?”

“Anh cóhhli chúfnmjt đcdfvóhhlii bụbkprng rồcijui, em giúfnmjp anh ngoàuvuyi mua chúfnmjt đcdfvcijucdfvn ăuaqxn cóhhli đcdfvưttqshojqc khôncxjng?”

Tiểorgtu Thấgadrt nghe xong lậjpvqp tứogvxc liềtvzqn đcdfvogvxng lêcdfvn, lúfnmjc côncxj bệbnuynh đcdfvtvzqu khôncxjng muốbkprn ăuaqxn đcdfvciju, Lụbkprc Sâazzcm muốbkprn ăuaqxn đcdfvcijuhhlii rõtrzeuvuy chuyệbnuyn tốbkprt nha.

ncxj lậjpvqp tứogvxc nhảlcely dựsspzng lêcdfvn, “anh muốbkprn ăuaqxn cábnuyi gìzthw, em lậjpvqp tứogvxc đcdfvi mua giúfnmjp anh.”

“Muốbkprn ăuaqxn chúfnmjt chábnuyo thịrthbt nạncxjc trứogvxng bábnuych thảlcelo.”

“Dạncxj, anh đcdfvhojqi em mộdnomt chúfnmjt, em lậjpvqp tứogvxc đcdfvi mua giúfnmjp anh!” Tiểorgtu Thấgadrt xábnuych cábnuyi túfnmji hấgadrp tấgadrp xôncxjng ra phòohtsng bệbnuynh.

Tiểorgtu Thấgadrt cũncxjng làuvuy khôncxjng thôncxjng minh.

ncxjncxjng khôncxjng nghĩchep, nếhhliu nhưttqszthwnh thưttqskzctng cóhhli Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo ởohts đcdfvâazzcy, Lụbkprc Sâazzcm xưttqsa nay cũncxjng khôncxjng đcdfvorgtncxj ra ngoàuvuyi mua đcdfvciju, nhưttqsng hôncxjm nay lạncxji ngoạncxji lệbnuy.

Đtxuohojqi Tiểorgtu Thấgadrt ra khỏsspzi cửttqsa, nụbkprttqskzcti trêcdfvn mặkmsxt Lụbkprc Sâazzcm mớtcshi tưttqs̀ng tâazzćc tưttqs̀ng tâazzćc rơgkazi xuốbkprng.

Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo nhìzthwn thấgadry trong lòohtsng khóhhli chịrthbu, “Lụbkprc tổtfshng, thậjpvqt sựsspz khôncxjng nóhhlii cho Tiêcdfvu tiểorgtu thưttqs biếhhlit sao?”

“Khôncxjng cho phémqvap nóhhlii cho côncxjgadry biếhhlit!”

Lụbkprc Sâazzcm xoa xoa mi tâazzcm, “đcdfvem tấgadrt cảlceluaqxn bảlceln có thêcdfv̉ nhìzthwn thấgadry đcdfvtvzqu tiêcdfvu hủogvxy, chuyệbnuyn nàuvuyy khôncxjng cho phémqvap đcdfvorgt bấgadrt kìzthw ai biếhhlit! Hai ngàuvuyy nữkqqma giúfnmjp tôncxji đcdfvkmsxt vémqvabnuyy bay đcdfvi Thụbkpry Sĩchep, tôncxji muốbkprn đcdfvi Thụbkpry Sĩchep mộdnomt chuyếhhlin!”

“... Dạncxj!” Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo gậjpvqt đcdfvsmuyu, bêcdfvn Triệbnuyu tiểorgtu thưttqs...”

“Giúfnmjp tôncxji cảlcelm ơgkazn côncxjgadry!”

“... Dạncxj!”

Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo liêcdfvn tụbkprc thởohtsuvuyi.

...

Khôncxjng đcdfvếhhlin hai mưttqsơgkazi phúfnmjt, Tiểorgtu Thấgadrt liềtvzqn bưttqsng mộdnomt phầsmuyn chábnuyo thịrthbt nạncxjc trứogvxng bábnuych thảlcelo nóhhling hổtfshi trởohts vềtvzq, “Lụbkprc Sâazzcm, em trởohts vềtvzq rồcijui.”

Trêcdfvn mặkmsxt Lụbkprc Sâazzcm lầsmuyn nữkqqma lộdnom ra nụbkprttqskzcti ôncxjn nhu.

“Cóhhli mệbnuyt hay khôncxjng?”

“Khôncxjng mệbnuyt khôncxjng mệbnuyt, bêcdfvn ngoàuvuyi vẫibgwn còohtsn hơgkazi lạncxjnh, em cốbkpr ývcwpkqllng quầsmuyn ábnuyo bọczprc lâazzćy chábnuyo đcdfvem tớtcshi, hiệbnuyn giờkzct vẫibgwn còohtsn nóhhling hổtfshi, anh tranh thủogvx ăuaqxn! Khôncxjng đcdfvưttqshojqc khôncxjng đcdfvưttqshojqc, bâazzcy giờkzct anh cũncxjng ngãkqll bệbnuynh rồcijui, tầsmuym quan trọczprng củogvxa ngưttqskzcti bạncxjn gábnuyi nhưttqs em sẽfzni bộdnomc lộdnom ra, đcdfvorgt em đcdfvúfnmjt anh ăuaqxn, ha ha!” Tiểorgtu Thấgadrt mởohts hộdnomp cơgkazm ra, ngồcijui ởohtsmqvap giưttqskzctng lấgadry thìzthwa ra múfnmjc mộdnomt muỗxcrxng chábnuyo, “nàuvuyo, nếhhlim thửttqs chábnuyo tìzthwnh yêcdfvu do bạncxjn gábnuyi anh mang vềtvzq!”

Lụbkprc Sâazzcm bấgadrt đcdfvdnomc dĩchep ăuaqxn mộdnomt miếhhling.

“Thếhhliuvuyo, mùkqlli vịrthb vẫibgwn đcdfvưttqshojqc chứogvx?” Tiểorgtu Thấgadrt chờkzct mong nhìzthwn Lụbkprc Sâazzcm.

“Hìzthwnh nhưttqs khôncxjng cóhhli vịrthbzthw.”

“Khôncxjng thểorgtuvuyo!” Tiểorgtu Thấgadrt lạncxji múfnmjc mộdnomt muỗxcrxng, nửttqsa tin nửttqsa ngờkzct bảlceln thâazzcn nếhhlim thửttqs mộdnomt miếhhling, “ăuaqxn rấgadrt ngon nha, giốbkprng vớtcshi vớtcshi mùkqlli vịrthb trưttqstcshc kia... Cóhhli phảlceli do anh bịrthb cảlcelm, cho nêcdfvn trong miệbnuyng khôncxjng cóhhli vịrthb, mớtcshi cảlcelm thấgadry khôncxjng đcdfvưttqshojqc muìzthw vịrthb?”

“Cũng có khả năuaqxng!”

kqll sao anh phảlceli ăuaqxn nhiềtvzqu chúfnmjt, buổtfshi sábnuyng anh ăuaqxn cũncxjng khôncxjng nhiềtvzqu.

“Ừmqvam!”

Hai ngưttqskzcti mộdnomt ngưttqskzcti đcdfvúfnmjt mộdnomt ngưttqskzcti ăuaqxn, thỉaxbanh thoảlcelng nhìzthwn nhau, trong ábnuynh mắdnomt tấgadrt cảlcel đcdfvtvzqu làuvuy sựsspzcdfvu thưttqsơgkazng vàuvuy quyếhhlin luyếhhlin củogvxa đcdfvbkpri phưttqsơgkazng.

Bầsmuyu khôncxjng khítrqsgadrm ábnuyp khôncxjng tưttqsohtsng nổtfshi

Triệbnuyu Đtxuoàuvuyo bêcdfvn cạncxjnh nhìzthwn thấgadry màuvuyn ấgadrm ábnuyp nàuvuyy hốbkprc mắdnomt lạncxji hơgkazi ửttqsng đcdfvsspz... Tạncxji sao lạncxji cóhhli nhiềtvzqu chuyệbnuyn khôncxjng tốbkprt xảlcely ra nhưttqs vậjpvqy, đcdfvtvzqu xảlcely ra ởohts trêcdfvn ngưttqskzcti Lụbkprc tổtfshng, chuyệbnuyn nàuvuyy cũng quábnuy khôncxjng côncxjng bằmajong vớtcshi anh rồcijui!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.