Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 216 : Đế thuật

    trước sau   
Hoàng đmsfyêgiwẃ câkmtàm lâkmtáy chén trà thưwbemơtebq̉ng thưwbeḿc môytzḅt ngụm, mỉm cưwbemơtebq̀i nói:

- Phưwbemơtebqng thưwbeḿc tôytzb̉ chưwbeḿc khoa cưwbem̉ của khanh cũng khá cao minh, và râkmtát thú vị, sẽ hạn chêgiwẃ quý tôytzḅc lâkmtáy đmsfyưwbemơtebq̣c quá nhiêgiwẁu thêgiwẃ lưwbeṃc, tưwbem̀ đmsfyơtebq̀i Hán đmsfyêgiwẃn nay đmsfyạo Nho đmsfyôytzḅc tôytzbn, Ngụy Tâkmtán sau Tam quôytzb́c lại thưwbeṃc hành chêgiwẃ đmsfyôytzḅ cưwbem̉u phâkmtảm trung chính (1), mà cách làm của khanh hăfwiỷn là nghĩ cho “trăfwiym nhà tranh tiêgiwẃng (2)”.

(1) là chêgiwẃ đmsfyôytzḅ tuyêgiww̉n chọn quan lại nhăfwiỳm giưwbem̃ đmsfyăfwiỵc quyêgiwẁn của các thêgiwẃ tôytzḅc, chia nhưwbem̃ng ngưwbemơtebq̀i tài giỏi ra làm chín bâkmtạc, chủ yêgiwẃu dưwbeṃa vào gia thêgiwẃ.

(2) thơtebq̀i Chiêgiwẃn quôytzb́c, các học phái đmsfyua nhau nôytzb̉i lêgiwwn, học phái nào cũng bày tỏ chính kiêgiwẃn, tranh biêgiwẉn lâkmtãn nhau, sưwbem̉ gọi là “bách gia tranh minh”.

- Khôytzbng hăfwiỷn là vì trăfwiym nhà tranh tiêgiwẃng, thâkmtàn chỉ là tôytzbn sùng “Thiêgiwwn Côytzbng Khai Vâkmtạt (3)”, phàm là ngưwbemơtebq̀i có tay nghêgiwẁ giỏi, thâkmtàn sẽ ban cho quan thâkmtan, thâkmtàn phản cảm nhâkmtát là ngưwbemơtebq̀i đmsfyọc sách lại khôytzbng có chút hiêgiww̉u biêgiwẃt vêgiwẁ ngũ côytzb́c, khôytzbng thôytzbng trăfwiym sưwbeṃ, môytzḅt đmsfyám côytzb̉ hủ khôytzbng thêgiww̉ vì dâkmtan sinh xuâkmtát lưwbeṃc. Còn phưwbemơtebqng hưwbemơtebq́ng tôytzb̉ chưwbeḿc võ cưwbem̉ của thâkmtàn, chính là muôytzb́n khai thác nhâkmtan tài tưwbem̀ trong quâkmtan đmsfyôytzḅi tâkmtàng thâkmtáp nhâkmtát nhâkmtạp vào thêgiwẃ lưwbeṃc Hoàng gia, phàm là binh lính có thêgiww̉ thôytzbng qua sơtebq tuyêgiww̉n, đmsfya sôytzb́ vêgiwẁ sau đmsfyêgiwẁu sẽ có cơtebqytzḅi trơtebq̉ thành Vưwbemơtebqng sưwbem (4).

(3) là bôytzḅ sách tôytzb̉ng hơtebq̣p vêgiwẁ kỹ thuâkmtạt sản xuâkmtát nôytzbng nghiêgiwẉp và thủ côytzbng nghiêgiwẉp của Trung Quôytzb́c côytzb̉ đmsfyại mang tính châkmtát khoa học kỹ thuâkmtạt, đmsfyưwbemơtebq̣c nưwbemơtebq́c ngoài tôytzbn sùng là “Bách khoa toàn thưwbemgiwẁ côytzbng nghêgiwẉ của Trung Quôytzb́c thêgiwẃ kỷ 17”.


(4) quâkmtan đmsfyôytzḅi của Thiêgiwwn tưwbem̉.

Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Khanh dùng nhưwbem̃ng thêgiwẃ lưwbeṃc “tâkmtan quý” liêgiwwn tiêgiwẃp xuâkmtát hiêgiwẉn, làm suy yêgiwẃu thêgiwẃ lưwbeṃc “lão quý tôytzḅc”, xác thưwbeṃc là thưwbemơtebq̣ng sách củng côytzb́ Hoàng quyêgiwẁn, so vơtebq́i cách trâkmtãm phâkmtan chia câkmtáp bâkmtạc Câkmtám quâkmtan tôytzb́t hơtebqn nhiêgiwẁu. Trâkmtãm tưwbem̀ trong tưwbemơtebq́ng sĩ Câkmtám quâkmtan tuyêgiww̉n chọn ra thành lâkmtạp Thưwbemơtebq̣ng quâkmtan, nhưwbemng kêgiwẃt quả vâkmtãn tránh khôytzbng đmsfyưwbemơtebq̣c bị quâkmtan thâkmtàn câkmtàm giưwbem̃, mà cách làm của khanh, là tâkmtạp kêgiwẃt tinh anh quâkmtan võ quy vêgiwẁ các đmsfyịa phưwbemơtebqng Vưwbemơtebqng phủ, dùng tài lưwbeṃc của Hoàng gia nôytzḅi phủ câkmtáp dưwbemơtebq̃ng, trơtebq̉ thành tưwbem quâkmtan châkmtan chính của Đqorcêgiwẃ vưwbemơtebqng gia.

- Cách làm của thâkmtàn đmsfyúng là có ý tưwbem quâkmtan, nhưwbemng sẽ khôytzbng đmsfyêgiww̉ cho Vưwbemơtebqng phủ quâkmtan có vẻ tôytzbn quý hơtebqn so vơtebq́i quâkmtan lưwbeṃc ngoại triêgiwẁu, thâkmtàn bôytzb́ trí Nôytzḅi đmsfyình chính là nhăfwiỳm hình thành hai bôytzḅ máy triêgiwẁu đmsfyình châkmtán nhiêgiwẃp và phâkmtan quyêgiwẁn lâkmtãn nhau, giôytzb́ng nhưwbem châkmtau trị tiêgiwẃp giáp, môytzb̃i bêgiwwn trôytzbng chưwbem̀ng lâkmtãn nhau, nhưwbemng chủ quan đmsfyêgiwẁu phải chịu trách nhiêgiwẉm trưwbemơtebq́c Hoàng đmsfyêgiwẃ.

Lục Thâkmtát hôytzb̀i đmsfyáp.

Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Thiêgiwwn Phong, đmsfyâkmtát Vưwbemơtebqng phủ của khanh là bao gôytzb̀m cả Vưwbemơtebqng dị họ hay sao?

- Vôytzb́n khôytzbng bao gôytzb̀m, nhưwbemng Triêgiwẉu Phôytzb̉ đmsfyại nhâkmtan cùng hơtebqn mưwbemơtebq̀i vị đmsfyại thâkmtàn mãnh liêgiwẉt thỉnh câkmtàu khôytzbng thêgiww̉ cho phép phong vưwbemơtebqng năfwiým giưwbem̃ quá nhiêgiwẁu tưwbem quâkmtan, thỉnh câkmtàu thưwbeṃc hành chêgiwẃ đmsfyôytzḅ huâkmtan bôytzb̉ng, thâkmtàn đmsfyã thuâkmtạn thêgiwẃ tiêgiwẃp thu rôytzb̀i.

Lục Thâkmtát mỉm cưwbemơtebq̀i trả lơtebq̀i.

Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu nói:

- Khanh câkmtàn phải đmsfyoạt đmsfyưwbemơtebq̣c hơtebqn phâkmtan nưwbem̉a lưwbeṃc lưwbemơtebq̣ng quâkmtan chính của vưwbemơtebqng thâkmtàn, dưwbeṃa theo đmsfyịa vị ban cho huâkmtan bôytzb̉ng và Dưwbeṃc vêgiwẉ, băfwiỳng khôytzbng sẽ tạo thành bâkmtát lơtebq̣i râkmtát lơtebq́n cho sưwbeṃ thôytzb́ng trị vêgiwẁ sau của con cháu khanh.

Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu, Hoàng đmsfyêgiwẃ lại nói:

- Trâkmtãm biêgiwẃt Triêgiwẉu Phôytzb̉ râkmtát oán trâkmtãm, năfwiym đmsfyó y can gián nói răfwiỳng quôytzb́c gia câkmtàn phải đmsfyi vào nôytzḅi trị toàn diêgiwẉn, đmsfyôytzb́i vơtebq́i quâkmtan đmsfyôytzḅi thì phái quan văfwiyn đmsfyi giám quâkmtan hoăfwiỵc lĩnh quâkmtan, nhưwbemng trâkmtãm nào chịu bị vâkmtay trong hoàn cảnh chịu đmsfyòn, côytzb́ ý chinh băfwiýc Yêgiwẃn quôytzb́c, kêgiwẃt quả chăfwiỷng nhưwbem̃ng tay khôytzbng trơtebq̉ vêgiwẁ, còn bị trọng thưwbemơtebqng suýt chêgiwẃt, nhưwbemng trâkmtãm khôytzbng hôytzb́i hâkmtạn.




Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Khôytzbng dôytzb́i gạt Bêgiwẉ hạ, thâkmtàn cũng tưwbem̀ng nghĩ tơtebq́i, nêgiwẃu lưwbeṃa chọn đmsfyạo trị quôytzb́c, thì nêgiwwn theo khuynh hưwbemơtebq́ng của Lý quôytzb́c chủ, hay là nghiêgiwwng vêgiwẁ của Bêgiwẉ hạ, lưwbeṃc chọn của thâkmtàn là, khôytzbng thêgiww̉ khiêgiwẃn cho hâkmtạu nhâkmtan chỉ biêgiwẃt câkmtàu an.

Hoàng đmsfyêgiwẃ nhìn Lục Thâkmtát, ôytzbn hòa nói:

- Cho nêgiwwn khanh thiêgiwẃt lâkmtạp Nôytzḅi đmsfyình, thành lâkmtạp hai bôytzḅ máy thôytzb́ng trị triêgiwẁu đmsfyình, môytzḅt bôytzḅ dùng đmsfyêgiww̉ củng côytzb́ Hoàng quyêgiwẁn, môytzḅt bôytzḅ dùng cho trị quôytzb́c cưwbemơtebq̀ng quâkmtan.

Lục Thâkmtát suy nghĩ môytzḅt chút gâkmtạt đmsfyâkmtàu, Hoàng đmsfyêgiwẃ mỉm cưwbemơtebq̀i, nói:

- Kỳ thưwbeṃc phưwbemơtebqng pháp lâkmtạp Nôytzḅi đmsfyình, cùng môytzḅt loại vơtebq́i sách lưwbemơtebq̣c thôytzb́ng trị Hà Tâkmtay của khanh, đmsfygiww̉m bâkmtát đmsfyôytzb̀ng chính là, ơtebq̉ Hà Tâkmtay là khanh mưwbemơtebq̣n Phâkmtạt tạo thêgiwẃ, mà tác dụng của Nôytzḅi đmsfyình là tạo thâkmtàn lâkmtạp thêgiwẃ, khanh là đmsfyang tạo ra uy quyêgiwẁn thiêgiwwn tưwbem̉ của chính mình.

Lục Thâkmtát ngâkmtản ra, suy nghĩ môytzḅt chút rôytzb̀i lại cưwbemơtebq̀i yêgiwẃu ơtebq́t nói:

- Thâkmtàn khôytzbng có nghĩ nhiêgiwẁu nhưwbemkmtạy.

Hoàng đmsfyêgiwẃ nói:

- Cách làm của khanh sẽ đmsfyem đmsfyêgiwẃn sưwbeṃ bâkmtát mãn mãnh liêgiwẉt của quý tôytzḅc và sĩ phu, bơtebq̉i vì khanh đmsfyã phá vơtebq̃ đmsfyịa vị kiêgiwwu ngạo của sĩ phu và văfwiyn nhâkmtan, tuy nhiêgiwwn bâkmtay giơtebq̀ khanh có đmsfyưwbemơtebq̣c cưwbemơtebq̀ng quyêgiwẁn và quâkmtan uy đmsfyôytzb́i vơtebq́i thêgiwẃ lưwbeṃc tâkmtan quý, mà nhóm quý tôytzḅc sĩ phu nay đmsfyã nhưwbem vụn cát, nhâkmtát thơtebq̀i khôytzbng thêgiww̉ hình thành giai tâkmtàng đmsfyôytzb́i kháng vơtebq́i khanh, nhưwbemng nêgiwẃu chơtebq̀ cho thêgiwẃ lưwbeṃc tâkmtan quý có thêgiww̉ căfwiým rêgiww̃ sâkmtau trơtebq̉ thành lão quý, cách làm của khanh sẽ găfwiỵp phải lưwbeṃc cản râkmtát lơtebq́n đmsfyâkmtáy.

Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Môytzḅt khi tâkmtan quý và lão quý hơtebq̣p dòng, Hoàng quyêgiwẁn sẽ trơtebq̉ nêgiwwn yêgiwẃu thêgiwẃ, khi đmsfyó chạm đmsfyêgiwẃn lơtebq̣i ích của quý tôytzḅc, sẽ dâkmtãn phát sưwbeṃ phản ngưwbemơtebq̣c kịch liêgiwẉt.

Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Trâkmtãm chính là vêgiwẃt xe đmsfyôytzb̉ của khanh, lão hôytzb̉ nuôytzbi lơtebq́n rôytzb̀i, cũng khôytzbng dám đmsfyôytzḅng vào, chưwbemwbemơtebqng huynh đmsfyêgiwẉ cùng thuôytzḅc hạ của khanh này, ngày sau ngưwbemơtebq̣c lại sẽ trơtebq̉ thành cái họa tâkmtam phúc của khanh, trêgiwwn măfwiỵt tình cảm, đmsfyăfwiýn đmsfyo băfwiyn khoăfwiyn, sẽ khiêgiwẃn khanh sơtebq̣ đmsfyâkmtàu sơtebq̣ đmsfyytzbi.

Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu khôytzbng nói gì, Hoàng đmsfyêgiwẃ hơtebq́p trà thưwbemơtebq̉ng thưwbeḿc, ôytzbn hòa nói:

- Thiêgiwwn Phong, khanh muôytzb́n cho Hi Câkmtản vào Chính Sưwbeṃ đmsfyưwbemơtebq̀ng sao?

Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Hi Câkmtản râkmtát có tài năfwiyng, thái đmsfyôytzḅ làm ngưwbemơtebq̀i râkmtát đmsfyáng tin tưwbemơtebq̉ng, cho nêgiwwn thâkmtàn khôytzbng muôytzb́n khiêgiwẃn Hi Câkmtản làm môytzḅt nhàn vưwbemơtebqng phú quý, vêgiwẁ sau có thêgiww̉ nhâkmtạp Chính Sưwbeṃ đmsfyưwbemơtebq̀ng, chơtebq̀ thêgiwwm vài năfwiym tuôytzb̉i lơtebq́n hơtebqn chút lại đmsfyi Giang Nam làm Sưwbem̉ tưwbemơtebq́ng của Trung đmsfyôytzb, nêgiwẃu Bêgiwẉ hạ khôytzbng phản đmsfyôytzb́i, trưwbemơtebq́c măfwiýt có thêgiww̉ đmsfyêgiww̉ Hi Câkmtản làm Phủ doãn Khai Phong phủ.

Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Có thêgiww̉.

Lục Thâkmtát lại nói:

- Còn có môytzḅt viêgiwẉc thâkmtàn khôytzbng tiêgiwẉn làm, thâkmtàn muôytzb́n xưwbem̉ trí môytzḅt ngưwbemơtebq̀i.

Hoàng đmsfyêgiwẃ nhìn Lục Thâkmtát, nói:

- Triêgiwẉu Khuôytzbng Dâkmtãn?

Lục Thâkmtát lăfwiýc đmsfyâkmtàu, nói:

- Là Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa, thâkmtàn khôytzbng đmsfyịnh giêgiwẃt Triêgiwẉu Khuôytzbng Dâkmtãn.


Hoàng đmsfyêgiwẃ gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Trâkmtãm cũng muôytzb́n giêgiwẃt Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa, lâkmtàn trưwbemơtebq́c là đmsfyôytzḅc đmsfyan, sau lại đmsfyôytzḅc thiêgiwẉn, tám phâkmtàn đmsfyêgiwẁu là Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa chỉ đmsfygiww̉m, loại ngưwbemơtebq̀i âkmtam đmsfyôytzḅc tính kêgiwẃ thêgiwẃ này khôytzbng thêgiww̉ giưwbem̃ lại.

*****

Giưwbem̃a trưwbema, Lục Thâkmtát ơtebq̉ lại hoàng cung cùng Hoàng đmsfyêgiwẃ, Hoàng hâkmtạu, mẹ con Kỷ Vưwbemơtebqng, mẹ con Vũ Vi, mẹ con Hưwbemơtebqng Hà, cùng nhau dùng gia yêgiwẃn, sau đmsfyó dưwbemơtebq́i sưwbeṃ đmsfyưwbema tiêgiww̃n của Kỷ Vưwbemơtebqng rơtebq̀i khỏi hoàng cung.

Ngày kêgiwẃ sau khi trơtebq̉ lại phủ Ngu Vưwbemơtebqng, Lục Thâkmtát lại đmsfyi bái phỏng Ngôytzbwbemơtebqng, cũng chính là Thái tưwbem̉ Đqorcưwbemơtebq̀ng quôytzb́c trưwbemơtebq́c kia, Ngôytzbwbemơtebqng trôytzbng thâkmtáy Lục Thâkmtát, rõ ràng kinh hỉ còn có chút hoảng loạn, lúng túng khôytzbng biêgiwẃt nêgiwwn xưwbemng hôytzb thêgiwẃ nào, vâkmtãn là Lục Thâkmtát chủ đmsfyôytzḅng nói, ngày sau gọi nhau huynh đmsfyêgiwẉ.

Ơhrvf̉ phủ Ngôytzbwbemơtebqng chuyêgiwẉn phiêgiwẃm, Ngôytzbwbemơtebqng nói vơtebq́i Lục Thâkmtát, ngoại côytzbng ơtebq̉ Giang Âqorcm đmsfyưwbema tin đmsfyêgiwẃn cho y, nói Nhưwbemơtebq̣c Lan còn sôytzb́ng, vâkmtãn luôytzbn chơtebq̀ đmsfyơtebq̣i cùng y thành thâkmtan, y muôytzb́n đmsfyi Giang Âqorcm thành thâkmtan, sau đmsfyó lại trơtebq̉ vêgiwẁ Khai Phong phủ, Lục Thâkmtát đmsfyáp ưwbeḿng cho Ngôytzbwbemơtebqng đmsfyi Giang Âqorcm thành thâkmtan, sau đmsfyó có thêgiww̉ ơtebq̉ lại Giang Âqorcm sinh sôytzb́ng.

Lục Thâkmtát lại nói rõ tưwbem̀ng đmsfyáp ưwbeḿng Vu tưwbemơtebq́ng quâkmtan sẽ phong y làm Đqorcưwbemơtebq̀ng Hoàng, tuy nhiêgiwwn trưwbemơtebq́c măfwiýt khôytzbng thêgiww̉ săfwiýc phong, hơtebqn nưwbem̃a dù có săfwiýc phong làm Đqorcưwbemơtebq̀ng Hoàng, cũng chỉ nhâkmtạn đmsfyưwbemơtebq̣c huâkmtan bôytzb̉ng của Vưwbemơtebqng tưwbemơtebq́c và Dưwbeṃc vêgiwẉ, thu đmsfyưwbemơtebq̣c hai thành thuêgiwẃ phú của Giang Ninh, cùng vơtebq́i hoàng cung ơtebq̉ Giang Ninh.

Ngôytzbwbemơtebqng trái lại khôytzbng muôytzb́n thụ phong làm Đqorcưwbemơtebq̀ng Hoàng, nói răfwiỳng đmsfyưwbemơtebq̣c phong làm Đqorcưwbemơtebq̀ng Hoàng sẽ khiêgiwẃn y khôytzbng có đmsfyưwbemơtebq̣c cuôytzḅc sôytzb́ng an bình. Lục Thâkmtát chỉ cưwbemơtebq̀i khôytzbng nói tiêgiwẃp, đmsfygiwẉu bôytzḅ tưwbeḿ phong Đqorcưwbemơtebq̀ng Hoàng hăfwiýn nhâkmtát đmsfyịnh phải làm, Ngôytzbwbemơtebqng dù có cưwbeṃ tuyêgiwẉt, cũng là sau khi thụ phong rôytzb̀i lại dâkmtang thưwbem thỉnh câkmtàu thu hôytzb̀i. Nêgiwẃu Ngôytzbwbemơtebqng khôytzbng thỉnh câkmtàu thu hôytzb̀i, vâkmtạy đmsfyưwbem̀ng nghĩ sẽ nhâkmtạn đmsfyưwbemơtebq̣c hai thành thuêgiwẃ phú Giang Ninh, nêgiwẃu khôytzbng có thu nhâkmtạp tài lưwbeṃc lơtebq́n, chỉ sơtebq̣ duy trì hoàng cung Giang Ninh cũng khó khăfwiyn. Hiêgiwẉn giơtebq̀ Lục Thâkmtát đmsfyã có đmsfyưwbemơtebq̣c quôytzb́c vưwbeṃc rôytzḅng lơtebq́n, khôytzbng ngại tôytzb̉n hao chút tài lưwbeṃc đmsfyêgiww̉ tạo hình tưwbemơtebq̣ng quâkmtan vưwbemơtebqng nhâkmtan ái, tục xưwbemng “lâkmtáy đmsfyưwbeḿc phục ngưwbemơtebq̀i”.

tebq̀i khỏi phủ Ngôytzbwbemơtebqng, hôytzbm sau Lục Thâkmtát lại đmsfyi bái phỏng phủ Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng, có quan hêgiwẉ của Thạch Trung Phi, hăfwiýn thăfwiym hỏi Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng cũng khôytzbng có vẻ đmsfyưwbemơtebq̀ng đmsfyôytzḅt, mà Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng ơtebq̉ trong tâkmtàng lơtebq́p huâkmtan quý Khai Phong phủ có uy vọng râkmtát cao, Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng và Ngu Vưwbemơtebqng côytzbng khai thâkmtan câkmtạn, có tác dụng chong chóng đmsfyo chiêgiwẁu gió, cách làm của Lục Thâkmtát chính là muôytzb́n tỏ thái đmsfyôytzḅ hưwbem̃u nghị vơtebq́i phâkmtàn đmsfyôytzbng, tâkmtạn lưwbeṃc giảm bơtebq́t yêgiwẃu tôytzb́ chêgiwwnh vêgiwwnh tiêgiwẁm âkmtản.

Thạch Thủ Tín biêgiwẃt Lục Thâkmtát đmsfyêgiwẃn, liêgiwẁn tưwbeṃ mình ra cưwbem̉a nghêgiwwnh đmsfyón, sau khi cung kính hành lêgiww̃, cùng Lục Thâkmtát vêgiwẁ đmsfyêgiwẃn khách phòng, khôytzbng ngơtebq̀ trong phòng còn có môytzḅt ngưwbemơtebq̀i trẻ tuôytzb̉i mà Lục Thâkmtát nhâkmtạn biêgiwẃt, là Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng.

Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng vưwbem̀a thâkmtáy Lục Thâkmtát tiêgiwẃn vào, vôytzḅi cung kính hành đmsfyại lêgiww̃ nói:

- Tôytzḅi thâkmtàn cung nghêgiwwnh Ngu vưwbemơtebqng đmsfygiwẉn hạ.

- Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng, ngưwbemơtebqi nói nhưwbemkmtạy là khôytzbng đmsfyúng rôytzb̀i, ta đmsfyã miêgiww̃n xá quan viêgiwwn tạo phản lâkmtạp Tôytzb́ng vôytzbytzḅi.


Tuy răfwiỳng Lục Thâkmtát bâkmtát ngơtebq̀, nhưwbemng vâkmtãn ôytzbn hòa sưwbem̉a lơtebq̀i, hăfwiýn và Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng đmsfyã tưwbem̀ng có môytzḅt cuôytzḅc găfwiỵp măfwiỵt vui vẻ.

- Thâkmtàn tạ Đqorcgiwẉn hạ khôytzbng truy tôytzḅi.

Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng cung kính đmsfyáp lại.

- Mơtebq̀i Đqorcgiwẉn hạ thưwbemơtebq̣ng tọa.

Thạch Thủ Tín nói, Lục Thâkmtát gâkmtạt đmsfyâkmtàu đmsfyi lêgiwwn ghêgiwẃ chủ vị ngôytzb̀i.

Sau khi ngôytzb̀i xuôytzb́ng, Thạch Thủ Tín và Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng ngôytzb̀i xuôytzb́ng hai ghêgiwẃ khách vị liêgiwẁn nhau, Lục Thâkmtát mỉm cưwbemơtebq̀i nói:

- Ta tơtebq́i chúc têgiwẃt Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng, khôytzbng ngơtebq̀ lại găfwiỵp đmsfyưwbemơtebq̣c Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng, lúc trưwbemơtebq́c Trung Phi thành thâkmtan, ta và Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng ơtebq̉ cùng râkmtát hòa hơtebq̣p.

Thạch Thủ Tín gâkmtạt đmsfyâkmtàu, nói:

- Khôytzbng dôytzb́i gạt Đqorcgiwẉn hạ, Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng đmsfyêgiwẃn chôytzb̃ của thâkmtàn là vì có chuyêgiwẉn muôytzb́n câkmtàu, xin thâkmtàn đmsfyi thăfwiym hỏi môytzḅt chút vêgiwẁ chuyêgiwẉn của phụ thâkmtan y, hiêgiwẉn giơtebq̀ đmsfyã là cuôytzb́i năfwiym, y lại khôytzbng thêgiww̉ tâkmtạn hiêgiwẃu.

- Ý của Quôytzb́c côytzbng ta hiêgiww̉u đmsfyưwbemơtebq̣c, Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng nêgiwẃu muôytzb́n tâkmtạn hiêgiwẃu, chỉ có thêgiww̉ chơtebq̀ sang năfwiym đmsfyi Giang Nam vâkmtán an Triêgiwẉu quâkmtạn vưwbemơtebqng, ta sẽ khôytzbng làm hại Triêgiwẉu quâkmtạn vưwbemơtebqng, nhưwbemng trong vòng môytzḅt năfwiym khôytzbng thêgiww̉ thả vêgiwẁ, chính là giải trưwbem̀ giam lỏng, cũng chưwbema hăfwiỷn có thêgiww̉ rơtebq̀i khỏi chưwbeḿc vị ơtebq̉ Giang Nam, tám phâkmtàn sẽ phải ơtebq̉ lại Giang Nam làm Thưwbeḿ sưwbem̉ thêgiwwm vài năfwiym.

Lục Thâkmtát đmsfyưwbema ra hưwbeḿa hẹn.

Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng vôytzḅi đmsfyưwbeḿng dâkmtạy quỳ rạp, cung kính nói:

- Thâkmtàn tạ ơtebqn Chủ thưwbemơtebq̣ng khoan thưwbeḿ cho gia phụ.

- Đqorcưwbeḿng lêgiwwn đmsfyi.

Lục Thâkmtát ôytzbn hòa nói, Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng tạ ơtebqn xong đmsfyưwbeḿng dâkmtạy, ngôytzb̀i trơtebq̉ lại chôytzb̃ ngôytzb̀i.

Lục Thâkmtát châkmtàn chưwbem̀ môytzḅt chút, nhìn Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng, nói:

- Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng, ta có thêgiww̉ bảo hôytzḅ cho phụ thâkmtan của ngưwbemơtebqi đmsfyưwbemơtebq̣c vôytzbwbeṃ, tuy nhiêgiwwn hôytzbm trưwbemơtebq́c ta cùng Bêgiwẉ hạ nói chuyêgiwẉn, thúc phụ của ngưwbemơtebqi Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa chỉ sơtebq̣ khôytzbng xong rôytzb̀i, bơtebq̉i vì Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa đmsfyã tưwbem̀ng sai khiêgiwẃn ngưwbemơtebq̀i đmsfyâkmtàu đmsfyôytzḅc Bêgiwẉ hạ.

Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng cả kinh, vôytzḅi đmsfyưwbeḿng dâkmtạy quỳ xuôytzb́ng lâkmtàn nưwbem̃a, khôytzbng ngơtebq̀ Thạch Thủ Tín ngôytzb̀i ơtebq̉ bêgiwwn trái lại giơtebq tay cản y lại, nhìn Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng nói:

- Lơtebq̀i của Đqorcgiwẉn hạ ngưwbemơtebqi cũng đmsfyã nghe, khôytzbng nêgiwwn yêgiwwu câkmtàu quá xa vơtebq̀i.

Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng nghe vâkmtạy gâkmtạt đmsfyâkmtàu im lăfwiỵng, Thạch Thủ Tín quay đmsfyâkmtàu cùng Lục Thâkmtát nói môytzḅt chút viêgiwẉc nhà và bàn luâkmtạn môytzḅt ít quôytzb́c sưwbeṃ, môytzḅt thơtebq̀i sau, Lục Thâkmtát rơtebq̀i khỏi phủ Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng. Lục Thâkmtát đmsfyi rôytzb̀i, Vêgiwẉ quôytzb́c côytzbng dăfwiỵn dò Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng vài câkmtau, Triêgiwẉu Đqorcưwbeḿc Phưwbemơtebqng thụ giáo rơtebq̀i đmsfyi, cũng giưwbem̃ bí mâkmtạt vêgiwẁ chuyêgiwẉn của Triêgiwẉu Khuôytzbng Nghĩa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.