Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 216 : Đế thuật

    trước sau   
Hoàng đywuxêcawx́ câiead̀m lâiead́y chén trà thưubaiơvtsz̉ng thưubaíc môecnc̣t ngụm, mỉm cưubaiơvtsz̀i nói:

- Phưubaiơvtszng thưubaíc tôecnc̉ chưubaíc khoa cưubaỉ của khanh cũng khá cao minh, và râiead́t thú vị, sẽ hạn chêcawx́ quý tôecnc̣c lâiead́y đywuxưubaiơvtsẓc quá nhiêcawx̀u thêcawx́ lưubaịc, tưubaì đywuxơvtsz̀i Hán đywuxêcawx́n nay đywuxạo Nho đywuxôecnc̣c tôecncn, Ngụy Tâiead́n sau Tam quôecnćc lại thưubaịc hành chêcawx́ đywuxôecnc̣ cưubaỉu phâiead̉m trung chính (1), mà cách làm của khanh hăofdl̉n là nghĩ cho “trăofdlm nhà tranh tiêcawx́ng (2)”.

(1) là chêcawx́ đywuxôecnc̣ tuyêcawx̉n chọn quan lại nhăofdl̀m giưubaĩ đywuxăofdḷc quyêcawx̀n của các thêcawx́ tôecnc̣c, chia nhưubaĩng ngưubaiơvtsz̀i tài giỏi ra làm chín bâieaḍc, chủ yêcawx́u dưubaịa vào gia thêcawx́.

(2) thơvtsz̀i Chiêcawx́n quôecnćc, các học phái đywuxua nhau nôecnc̉i lêcawxn, học phái nào cũng bày tỏ chính kiêcawx́n, tranh biêcawx̣n lâiead̃n nhau, sưubaỉ gọi là “bách gia tranh minh”.

- Khôecncng hăofdl̉n là vì trăofdlm nhà tranh tiêcawx́ng, thâiead̀n chỉ là tôecncn sùng “Thiêcawxn Côecncng Khai Vâieaḍt (3)”, phàm là ngưubaiơvtsz̀i có tay nghêcawx̀ giỏi, thâiead̀n sẽ ban cho quan thâieadn, thâiead̀n phản cảm nhâiead́t là ngưubaiơvtsz̀i đywuxọc sách lại khôecncng có chút hiêcawx̉u biêcawx́t vêcawx̀ ngũ côecnćc, khôecncng thôecncng trăofdlm sưubaị, môecnc̣t đywuxám côecnc̉ hủ khôecncng thêcawx̉ vì dâieadn sinh xuâiead́t lưubaịc. Còn phưubaiơvtszng hưubaiơvtsźng tôecnc̉ chưubaíc võ cưubaỉ của thâiead̀n, chính là muôecnćn khai thác nhâieadn tài tưubaì trong quâieadn đywuxôecnc̣i tâiead̀ng thâiead́p nhâiead́t nhâieaḍp vào thêcawx́ lưubaịc Hoàng gia, phàm là binh lính có thêcawx̉ thôecncng qua sơvtsz tuyêcawx̉n, đywuxa sôecnć vêcawx̀ sau đywuxêcawx̀u sẽ có cơvtszecnc̣i trơvtsz̉ thành Vưubaiơvtszng sưubai (4).

(3) là bôecnc̣ sách tôecnc̉ng hơvtsẓp vêcawx̀ kỹ thuâieaḍt sản xuâiead́t nôecncng nghiêcawx̣p và thủ côecncng nghiêcawx̣p của Trung Quôecnćc côecnc̉ đywuxại mang tính châiead́t khoa học kỹ thuâieaḍt, đywuxưubaiơvtsẓc nưubaiơvtsźc ngoài tôecncn sùng là “Bách khoa toàn thưubaicawx̀ côecncng nghêcawx̣ của Trung Quôecnćc thêcawx́ kỷ 17”.


(4) quâieadn đywuxôecnc̣i của Thiêcawxn tưubaỉ.

Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Khanh dùng nhưubaĩng thêcawx́ lưubaịc “tâieadn quý” liêcawxn tiêcawx́p xuâiead́t hiêcawx̣n, làm suy yêcawx́u thêcawx́ lưubaịc “lão quý tôecnc̣c”, xác thưubaịc là thưubaiơvtsẓng sách củng côecnć Hoàng quyêcawx̀n, so vơvtsźi cách trâiead̃m phâieadn chia câiead́p bâieaḍc Câiead́m quâieadn tôecnćt hơvtszn nhiêcawx̀u. Trâiead̃m tưubaì trong tưubaiơvtsźng sĩ Câiead́m quâieadn tuyêcawx̉n chọn ra thành lâieaḍp Thưubaiơvtsẓng quâieadn, nhưubaing kêcawx́t quả vâiead̃n tránh khôecncng đywuxưubaiơvtsẓc bị quâieadn thâiead̀n câiead̀m giưubaĩ, mà cách làm của khanh, là tâieaḍp kêcawx́t tinh anh quâieadn võ quy vêcawx̀ các đywuxịa phưubaiơvtszng Vưubaiơvtszng phủ, dùng tài lưubaịc của Hoàng gia nôecnc̣i phủ câiead́p dưubaiơvtsz̃ng, trơvtsz̉ thành tưubai quâieadn châieadn chính của Đvnehêcawx́ vưubaiơvtszng gia.

- Cách làm của thâiead̀n đywuxúng là có ý tưubai quâieadn, nhưubaing sẽ khôecncng đywuxêcawx̉ cho Vưubaiơvtszng phủ quâieadn có vẻ tôecncn quý hơvtszn so vơvtsźi quâieadn lưubaịc ngoại triêcawx̀u, thâiead̀n bôecnć trí Nôecnc̣i đywuxình chính là nhăofdl̀m hình thành hai bôecnc̣ máy triêcawx̀u đywuxình châiead́n nhiêcawx́p và phâieadn quyêcawx̀n lâiead̃n nhau, giôecnćng nhưubai châieadu trị tiêcawx́p giáp, môecnc̃i bêcawxn trôecncng chưubaìng lâiead̃n nhau, nhưubaing chủ quan đywuxêcawx̀u phải chịu trách nhiêcawx̣m trưubaiơvtsźc Hoàng đywuxêcawx́.

Lục Thâiead́t hôecnc̀i đywuxáp.

Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Thiêcawxn Phong, đywuxâiead́t Vưubaiơvtszng phủ của khanh là bao gôecnc̀m cả Vưubaiơvtszng dị họ hay sao?

- Vôecnćn khôecncng bao gôecnc̀m, nhưubaing Triêcawx̣u Phôecnc̉ đywuxại nhâieadn cùng hơvtszn mưubaiơvtsz̀i vị đywuxại thâiead̀n mãnh liêcawx̣t thỉnh câiead̀u khôecncng thêcawx̉ cho phép phong vưubaiơvtszng năofdĺm giưubaĩ quá nhiêcawx̀u tưubai quâieadn, thỉnh câiead̀u thưubaịc hành chêcawx́ đywuxôecnc̣ huâieadn bôecnc̉ng, thâiead̀n đywuxã thuâieaḍn thêcawx́ tiêcawx́p thu rôecnc̀i.

Lục Thâiead́t mỉm cưubaiơvtsz̀i trả lơvtsz̀i.

Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u nói:

- Khanh câiead̀n phải đywuxoạt đywuxưubaiơvtsẓc hơvtszn phâieadn nưubaỉa lưubaịc lưubaiơvtsẓng quâieadn chính của vưubaiơvtszng thâiead̀n, dưubaịa theo đywuxịa vị ban cho huâieadn bôecnc̉ng và Dưubaịc vêcawx̣, băofdl̀ng khôecncng sẽ tạo thành bâiead́t lơvtsẓi râiead́t lơvtsźn cho sưubaị thôecnćng trị vêcawx̀ sau của con cháu khanh.

Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u, Hoàng đywuxêcawx́ lại nói:

- Trâiead̃m biêcawx́t Triêcawx̣u Phôecnc̉ râiead́t oán trâiead̃m, năofdlm đywuxó y can gián nói răofdl̀ng quôecnćc gia câiead̀n phải đywuxi vào nôecnc̣i trị toàn diêcawx̣n, đywuxôecnći vơvtsźi quâieadn đywuxôecnc̣i thì phái quan văofdln đywuxi giám quâieadn hoăofdḷc lĩnh quâieadn, nhưubaing trâiead̃m nào chịu bị vâieady trong hoàn cảnh chịu đywuxòn, côecnć ý chinh băofdĺc Yêcawx́n quôecnćc, kêcawx́t quả chăofdl̉ng nhưubaĩng tay khôecncng trơvtsz̉ vêcawx̀, còn bị trọng thưubaiơvtszng suýt chêcawx́t, nhưubaing trâiead̃m khôecncng hôecnći hâieaḍn.




Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Khôecncng dôecnći gạt Bêcawx̣ hạ, thâiead̀n cũng tưubaìng nghĩ tơvtsźi, nêcawx́u lưubaịa chọn đywuxạo trị quôecnćc, thì nêcawxn theo khuynh hưubaiơvtsźng của Lý quôecnćc chủ, hay là nghiêcawxng vêcawx̀ của Bêcawx̣ hạ, lưubaịc chọn của thâiead̀n là, khôecncng thêcawx̉ khiêcawx́n cho hâieaḍu nhâieadn chỉ biêcawx́t câiead̀u an.

Hoàng đywuxêcawx́ nhìn Lục Thâiead́t, ôecncn hòa nói:

- Cho nêcawxn khanh thiêcawx́t lâieaḍp Nôecnc̣i đywuxình, thành lâieaḍp hai bôecnc̣ máy thôecnćng trị triêcawx̀u đywuxình, môecnc̣t bôecnc̣ dùng đywuxêcawx̉ củng côecnć Hoàng quyêcawx̀n, môecnc̣t bôecnc̣ dùng cho trị quôecnćc cưubaiơvtsz̀ng quâieadn.

Lục Thâiead́t suy nghĩ môecnc̣t chút gâieaḍt đywuxâiead̀u, Hoàng đywuxêcawx́ mỉm cưubaiơvtsz̀i, nói:

- Kỳ thưubaịc phưubaiơvtszng pháp lâieaḍp Nôecnc̣i đywuxình, cùng môecnc̣t loại vơvtsźi sách lưubaiơvtsẓc thôecnćng trị Hà Tâieady của khanh, đywuxcawx̉m bâiead́t đywuxôecnc̀ng chính là, ơvtsz̉ Hà Tâieady là khanh mưubaiơvtsẓn Phâieaḍt tạo thêcawx́, mà tác dụng của Nôecnc̣i đywuxình là tạo thâiead̀n lâieaḍp thêcawx́, khanh là đywuxang tạo ra uy quyêcawx̀n thiêcawxn tưubaỉ của chính mình.

Lục Thâiead́t ngâiead̉n ra, suy nghĩ môecnc̣t chút rôecnc̀i lại cưubaiơvtsz̀i yêcawx́u ơvtsźt nói:

- Thâiead̀n khôecncng có nghĩ nhiêcawx̀u nhưubaiieaḍy.

Hoàng đywuxêcawx́ nói:

- Cách làm của khanh sẽ đywuxem đywuxêcawx́n sưubaị bâiead́t mãn mãnh liêcawx̣t của quý tôecnc̣c và sĩ phu, bơvtsz̉i vì khanh đywuxã phá vơvtsz̃ đywuxịa vị kiêcawxu ngạo của sĩ phu và văofdln nhâieadn, tuy nhiêcawxn bâieady giơvtsz̀ khanh có đywuxưubaiơvtsẓc cưubaiơvtsz̀ng quyêcawx̀n và quâieadn uy đywuxôecnći vơvtsźi thêcawx́ lưubaịc tâieadn quý, mà nhóm quý tôecnc̣c sĩ phu nay đywuxã nhưubai vụn cát, nhâiead́t thơvtsz̀i khôecncng thêcawx̉ hình thành giai tâiead̀ng đywuxôecnći kháng vơvtsźi khanh, nhưubaing nêcawx́u chơvtsz̀ cho thêcawx́ lưubaịc tâieadn quý có thêcawx̉ căofdĺm rêcawx̃ sâieadu trơvtsz̉ thành lão quý, cách làm của khanh sẽ găofdḷp phải lưubaịc cản râiead́t lơvtsźn đywuxâiead́y.

Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Môecnc̣t khi tâieadn quý và lão quý hơvtsẓp dòng, Hoàng quyêcawx̀n sẽ trơvtsz̉ nêcawxn yêcawx́u thêcawx́, khi đywuxó chạm đywuxêcawx́n lơvtsẓi ích của quý tôecnc̣c, sẽ dâiead̃n phát sưubaị phản ngưubaiơvtsẓc kịch liêcawx̣t.

Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Trâiead̃m chính là vêcawx́t xe đywuxôecnc̉ của khanh, lão hôecnc̉ nuôecnci lơvtsźn rôecnc̀i, cũng khôecncng dám đywuxôecnc̣ng vào, chưubaiubaiơvtszng huynh đywuxêcawx̣ cùng thuôecnc̣c hạ của khanh này, ngày sau ngưubaiơvtsẓc lại sẽ trơvtsz̉ thành cái họa tâieadm phúc của khanh, trêcawxn măofdḷt tình cảm, đywuxăofdĺn đywuxo băofdln khoăofdln, sẽ khiêcawx́n khanh sơvtsẓ đywuxâiead̀u sơvtsẓ đywuxecnci.

Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u khôecncng nói gì, Hoàng đywuxêcawx́ hơvtsźp trà thưubaiơvtsz̉ng thưubaíc, ôecncn hòa nói:

- Thiêcawxn Phong, khanh muôecnćn cho Hi Câiead̉n vào Chính Sưubaị đywuxưubaiơvtsz̀ng sao?

Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Hi Câiead̉n râiead́t có tài năofdlng, thái đywuxôecnc̣ làm ngưubaiơvtsz̀i râiead́t đywuxáng tin tưubaiơvtsz̉ng, cho nêcawxn thâiead̀n khôecncng muôecnćn khiêcawx́n Hi Câiead̉n làm môecnc̣t nhàn vưubaiơvtszng phú quý, vêcawx̀ sau có thêcawx̉ nhâieaḍp Chính Sưubaị đywuxưubaiơvtsz̀ng, chơvtsz̀ thêcawxm vài năofdlm tuôecnc̉i lơvtsźn hơvtszn chút lại đywuxi Giang Nam làm Sưubaỉ tưubaiơvtsźng của Trung đywuxôecnc, nêcawx́u Bêcawx̣ hạ khôecncng phản đywuxôecnći, trưubaiơvtsźc măofdĺt có thêcawx̉ đywuxêcawx̉ Hi Câiead̉n làm Phủ doãn Khai Phong phủ.

Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Có thêcawx̉.

Lục Thâiead́t lại nói:

- Còn có môecnc̣t viêcawx̣c thâiead̀n khôecncng tiêcawx̣n làm, thâiead̀n muôecnćn xưubaỉ trí môecnc̣t ngưubaiơvtsz̀i.

Hoàng đywuxêcawx́ nhìn Lục Thâiead́t, nói:

- Triêcawx̣u Khuôecncng Dâiead̃n?

Lục Thâiead́t lăofdĺc đywuxâiead̀u, nói:

- Là Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa, thâiead̀n khôecncng đywuxịnh giêcawx́t Triêcawx̣u Khuôecncng Dâiead̃n.


Hoàng đywuxêcawx́ gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Trâiead̃m cũng muôecnćn giêcawx́t Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa, lâiead̀n trưubaiơvtsźc là đywuxôecnc̣c đywuxan, sau lại đywuxôecnc̣c thiêcawx̣n, tám phâiead̀n đywuxêcawx̀u là Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa chỉ đywuxcawx̉m, loại ngưubaiơvtsz̀i âieadm đywuxôecnc̣c tính kêcawx́ thêcawx́ này khôecncng thêcawx̉ giưubaĩ lại.

*****

Giưubaĩa trưubaia, Lục Thâiead́t ơvtsz̉ lại hoàng cung cùng Hoàng đywuxêcawx́, Hoàng hâieaḍu, mẹ con Kỷ Vưubaiơvtszng, mẹ con Vũ Vi, mẹ con Hưubaiơvtszng Hà, cùng nhau dùng gia yêcawx́n, sau đywuxó dưubaiơvtsźi sưubaị đywuxưubaia tiêcawx̃n của Kỷ Vưubaiơvtszng rơvtsz̀i khỏi hoàng cung.

Ngày kêcawx́ sau khi trơvtsz̉ lại phủ Ngu Vưubaiơvtszng, Lục Thâiead́t lại đywuxi bái phỏng Ngôecncubaiơvtszng, cũng chính là Thái tưubaỉ Đvnehưubaiơvtsz̀ng quôecnćc trưubaiơvtsźc kia, Ngôecncubaiơvtszng trôecncng thâiead́y Lục Thâiead́t, rõ ràng kinh hỉ còn có chút hoảng loạn, lúng túng khôecncng biêcawx́t nêcawxn xưubaing hôecnc thêcawx́ nào, vâiead̃n là Lục Thâiead́t chủ đywuxôecnc̣ng nói, ngày sau gọi nhau huynh đywuxêcawx̣.

Ơmwlỏ phủ Ngôecncubaiơvtszng chuyêcawx̣n phiêcawx́m, Ngôecncubaiơvtszng nói vơvtsźi Lục Thâiead́t, ngoại côecncng ơvtsz̉ Giang Âvtszm đywuxưubaia tin đywuxêcawx́n cho y, nói Nhưubaiơvtsẓc Lan còn sôecnćng, vâiead̃n luôecncn chơvtsz̀ đywuxơvtsẓi cùng y thành thâieadn, y muôecnćn đywuxi Giang Âvtszm thành thâieadn, sau đywuxó lại trơvtsz̉ vêcawx̀ Khai Phong phủ, Lục Thâiead́t đywuxáp ưubaíng cho Ngôecncubaiơvtszng đywuxi Giang Âvtszm thành thâieadn, sau đywuxó có thêcawx̉ ơvtsz̉ lại Giang Âvtszm sinh sôecnćng.

Lục Thâiead́t lại nói rõ tưubaìng đywuxáp ưubaíng Vu tưubaiơvtsźng quâieadn sẽ phong y làm Đvnehưubaiơvtsz̀ng Hoàng, tuy nhiêcawxn trưubaiơvtsźc măofdĺt khôecncng thêcawx̉ săofdĺc phong, hơvtszn nưubaĩa dù có săofdĺc phong làm Đvnehưubaiơvtsz̀ng Hoàng, cũng chỉ nhâieaḍn đywuxưubaiơvtsẓc huâieadn bôecnc̉ng của Vưubaiơvtszng tưubaiơvtsźc và Dưubaịc vêcawx̣, thu đywuxưubaiơvtsẓc hai thành thuêcawx́ phú của Giang Ninh, cùng vơvtsźi hoàng cung ơvtsz̉ Giang Ninh.

Ngôecncubaiơvtszng trái lại khôecncng muôecnćn thụ phong làm Đvnehưubaiơvtsz̀ng Hoàng, nói răofdl̀ng đywuxưubaiơvtsẓc phong làm Đvnehưubaiơvtsz̀ng Hoàng sẽ khiêcawx́n y khôecncng có đywuxưubaiơvtsẓc cuôecnc̣c sôecnćng an bình. Lục Thâiead́t chỉ cưubaiơvtsz̀i khôecncng nói tiêcawx́p, đywuxcawx̣u bôecnc̣ tưubaí phong Đvnehưubaiơvtsz̀ng Hoàng hăofdĺn nhâiead́t đywuxịnh phải làm, Ngôecncubaiơvtszng dù có cưubaị tuyêcawx̣t, cũng là sau khi thụ phong rôecnc̀i lại dâieadng thưubai thỉnh câiead̀u thu hôecnc̀i. Nêcawx́u Ngôecncubaiơvtszng khôecncng thỉnh câiead̀u thu hôecnc̀i, vâieaḍy đywuxưubaìng nghĩ sẽ nhâieaḍn đywuxưubaiơvtsẓc hai thành thuêcawx́ phú Giang Ninh, nêcawx́u khôecncng có thu nhâieaḍp tài lưubaịc lơvtsźn, chỉ sơvtsẓ duy trì hoàng cung Giang Ninh cũng khó khăofdln. Hiêcawx̣n giơvtsz̀ Lục Thâiead́t đywuxã có đywuxưubaiơvtsẓc quôecnćc vưubaịc rôecnc̣ng lơvtsźn, khôecncng ngại tôecnc̉n hao chút tài lưubaịc đywuxêcawx̉ tạo hình tưubaiơvtsẓng quâieadn vưubaiơvtszng nhâieadn ái, tục xưubaing “lâiead́y đywuxưubaíc phục ngưubaiơvtsz̀i”.

vtsz̀i khỏi phủ Ngôecncubaiơvtszng, hôecncm sau Lục Thâiead́t lại đywuxi bái phỏng phủ Vêcawx̣ quôecnćc côecncng, có quan hêcawx̣ của Thạch Trung Phi, hăofdĺn thăofdlm hỏi Vêcawx̣ quôecnćc côecncng cũng khôecncng có vẻ đywuxưubaiơvtsz̀ng đywuxôecnc̣t, mà Vêcawx̣ quôecnćc côecncng ơvtsz̉ trong tâiead̀ng lơvtsźp huâieadn quý Khai Phong phủ có uy vọng râiead́t cao, Vêcawx̣ quôecnćc côecncng và Ngu Vưubaiơvtszng côecncng khai thâieadn câieaḍn, có tác dụng chong chóng đywuxo chiêcawx̀u gió, cách làm của Lục Thâiead́t chính là muôecnćn tỏ thái đywuxôecnc̣ hưubaĩu nghị vơvtsźi phâiead̀n đywuxôecncng, tâieaḍn lưubaịc giảm bơvtsźt yêcawx́u tôecnć chêcawxnh vêcawxnh tiêcawx̀m âiead̉n.

Thạch Thủ Tín biêcawx́t Lục Thâiead́t đywuxêcawx́n, liêcawx̀n tưubaị mình ra cưubaỉa nghêcawxnh đywuxón, sau khi cung kính hành lêcawx̃, cùng Lục Thâiead́t vêcawx̀ đywuxêcawx́n khách phòng, khôecncng ngơvtsz̀ trong phòng còn có môecnc̣t ngưubaiơvtsz̀i trẻ tuôecnc̉i mà Lục Thâiead́t nhâieaḍn biêcawx́t, là Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng.

Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng vưubaìa thâiead́y Lục Thâiead́t tiêcawx́n vào, vôecnc̣i cung kính hành đywuxại lêcawx̃ nói:

- Tôecnc̣i thâiead̀n cung nghêcawxnh Ngu vưubaiơvtszng đywuxcawx̣n hạ.

- Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng, ngưubaiơvtszi nói nhưubaiieaḍy là khôecncng đywuxúng rôecnc̀i, ta đywuxã miêcawx̃n xá quan viêcawxn tạo phản lâieaḍp Tôecnćng vôecncecnc̣i.


Tuy răofdl̀ng Lục Thâiead́t bâiead́t ngơvtsz̀, nhưubaing vâiead̃n ôecncn hòa sưubaỉa lơvtsz̀i, hăofdĺn và Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng đywuxã tưubaìng có môecnc̣t cuôecnc̣c găofdḷp măofdḷt vui vẻ.

- Thâiead̀n tạ Đvnehcawx̣n hạ khôecncng truy tôecnc̣i.

Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng cung kính đywuxáp lại.

- Mơvtsz̀i Đvnehcawx̣n hạ thưubaiơvtsẓng tọa.

Thạch Thủ Tín nói, Lục Thâiead́t gâieaḍt đywuxâiead̀u đywuxi lêcawxn ghêcawx́ chủ vị ngôecnc̀i.

Sau khi ngôecnc̀i xuôecnćng, Thạch Thủ Tín và Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng ngôecnc̀i xuôecnćng hai ghêcawx́ khách vị liêcawx̀n nhau, Lục Thâiead́t mỉm cưubaiơvtsz̀i nói:

- Ta tơvtsźi chúc têcawx́t Vêcawx̣ quôecnćc côecncng, khôecncng ngơvtsz̀ lại găofdḷp đywuxưubaiơvtsẓc Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng, lúc trưubaiơvtsźc Trung Phi thành thâieadn, ta và Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng ơvtsz̉ cùng râiead́t hòa hơvtsẓp.

Thạch Thủ Tín gâieaḍt đywuxâiead̀u, nói:

- Khôecncng dôecnći gạt Đvnehcawx̣n hạ, Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng đywuxêcawx́n chôecnc̃ của thâiead̀n là vì có chuyêcawx̣n muôecnćn câiead̀u, xin thâiead̀n đywuxi thăofdlm hỏi môecnc̣t chút vêcawx̀ chuyêcawx̣n của phụ thâieadn y, hiêcawx̣n giơvtsz̀ đywuxã là cuôecnći năofdlm, y lại khôecncng thêcawx̉ tâieaḍn hiêcawx́u.

- Ý của Quôecnćc côecncng ta hiêcawx̉u đywuxưubaiơvtsẓc, Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng nêcawx́u muôecnćn tâieaḍn hiêcawx́u, chỉ có thêcawx̉ chơvtsz̀ sang năofdlm đywuxi Giang Nam vâiead́n an Triêcawx̣u quâieaḍn vưubaiơvtszng, ta sẽ khôecncng làm hại Triêcawx̣u quâieaḍn vưubaiơvtszng, nhưubaing trong vòng môecnc̣t năofdlm khôecncng thêcawx̉ thả vêcawx̀, chính là giải trưubaì giam lỏng, cũng chưubaia hăofdl̉n có thêcawx̉ rơvtsz̀i khỏi chưubaíc vị ơvtsz̉ Giang Nam, tám phâiead̀n sẽ phải ơvtsz̉ lại Giang Nam làm Thưubaí sưubaỉ thêcawxm vài năofdlm.

Lục Thâiead́t đywuxưubaia ra hưubaía hẹn.

Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng vôecnc̣i đywuxưubaíng dâieaḍy quỳ rạp, cung kính nói:

- Thâiead̀n tạ ơvtszn Chủ thưubaiơvtsẓng khoan thưubaí cho gia phụ.

- Đvnehưubaíng lêcawxn đywuxi.

Lục Thâiead́t ôecncn hòa nói, Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng tạ ơvtszn xong đywuxưubaíng dâieaḍy, ngôecnc̀i trơvtsz̉ lại chôecnc̃ ngôecnc̀i.

Lục Thâiead́t châiead̀n chưubaì môecnc̣t chút, nhìn Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng, nói:

- Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng, ta có thêcawx̉ bảo hôecnc̣ cho phụ thâieadn của ngưubaiơvtszi đywuxưubaiơvtsẓc vôecncubaị, tuy nhiêcawxn hôecncm trưubaiơvtsźc ta cùng Bêcawx̣ hạ nói chuyêcawx̣n, thúc phụ của ngưubaiơvtszi Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa chỉ sơvtsẓ khôecncng xong rôecnc̀i, bơvtsz̉i vì Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa đywuxã tưubaìng sai khiêcawx́n ngưubaiơvtsz̀i đywuxâiead̀u đywuxôecnc̣c Bêcawx̣ hạ.

Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng cả kinh, vôecnc̣i đywuxưubaíng dâieaḍy quỳ xuôecnćng lâiead̀n nưubaĩa, khôecncng ngơvtsz̀ Thạch Thủ Tín ngôecnc̀i ơvtsz̉ bêcawxn trái lại giơvtsz tay cản y lại, nhìn Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng nói:

- Lơvtsz̀i của Đvnehcawx̣n hạ ngưubaiơvtszi cũng đywuxã nghe, khôecncng nêcawxn yêcawxu câiead̀u quá xa vơvtsz̀i.

Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng nghe vâieaḍy gâieaḍt đywuxâiead̀u im lăofdḷng, Thạch Thủ Tín quay đywuxâiead̀u cùng Lục Thâiead́t nói môecnc̣t chút viêcawx̣c nhà và bàn luâieaḍn môecnc̣t ít quôecnćc sưubaị, môecnc̣t thơvtsz̀i sau, Lục Thâiead́t rơvtsz̀i khỏi phủ Vêcawx̣ quôecnćc côecncng. Lục Thâiead́t đywuxi rôecnc̀i, Vêcawx̣ quôecnćc côecncng dăofdḷn dò Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng vài câieadu, Triêcawx̣u Đvnehưubaíc Phưubaiơvtszng thụ giáo rơvtsz̀i đywuxi, cũng giưubaĩ bí mâieaḍt vêcawx̀ chuyêcawx̣n của Triêcawx̣u Khuôecncng Nghĩa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.