Khế Ước Hào Môn

Chương 316 : Hai chữ “tin tưởng” viết như thế nào?!

    trước sau   
kjzu kinh ngạgzvvc.

Lửmvuxa nótlucng trêlylpn môkjzui châtlucn thậjnmxt đrsxxếamxon vậjnmxy, từfnsbng đrsxxjnmxt têlylp dạgzvvi késfxho tớutvgi, côkjzu gầmnrwn nhưpfjv chìmcszm đrsxxvdxwm.

dpcung lôkjzung màdpcuy thanh tútzmklvowi nhígoyfu lạgzvvi, côkjzu giảxnumi thígoyfch: “Em khôkjzung cótluc... Em chưpfjva từfnsbng nótluci yêlylpu anh...”

kjzu đrsxxútzmkng làdpcu đrsxxãbmjf từfnsbng nótluci, nhưpfjvng khôkjzung phảxnumi hiệlplen tạgzvvi.

Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo nhẹfioc nhàdpcung hôkjzun bờnclvkjzui côkjzu, lạgzvvi nghe thấawujy câtlucu nótluci đrsxxótluc củkjzua côkjzu, khoésfxh miệlpleng đrsxxfiocp đrsxxxnum hiệlplen lêlylpn vẻwury bi thưpfjvơlvowng, lạgzvvi tiếamxop tụdpcuc hôkjzun côkjzu mộmvuxt cádqlqch nhẹfioc nhàdpcung, giọzebcng nótluci càdpcung thêlylpm trầmnrwm thấawujp: “Vậjnmxy thìmcsz anh yêlylpu em... Đudgxưpfjvjnmxc chứqeki...:”

Đudgxôkjzui môkjzui củkjzua côkjzu mềdhjwm mạgzvvi vàdpcu ngọzebct ngàdpcuo nhưpfjv vậjnmxy, anh khôkjzung thểkjzu thoảxnumbmjfn khi chỉiotu khẽxnum chạgzvvm vàdpcuo rồimbci thôkjzui, hai cádqlqnh tay ôkjzum lấawujy eo côkjzu, môkjzui anh bao phủkjzukjzui côkjzu, ngay khoảxnumnh khắvdxwc côkjzu đrsxxang mơlvowdpcung anh cạgzvvy mởoyzmdpcum rărqtkng củkjzua côkjzu, trong sựmnrwtlucng bỏqdqmng vàdpculylp dạgzvvi anh bắvdxwt đrsxxưpfjvjnmxc lưpfjvqekii củkjzua côkjzu.


tzmkc đrsxxmnrwu làdpcu nhẹfioc nhàdpcung ngậjnmxm lấawujy, sau đrsxxótlucdpcung lútzmkc càdpcung mạgzvvnh mẽxnum, càdpcung ngàdpcuy càdpcung sâtlucu, thâtlucn thểkjzu nhỏqdqmsfxh củkjzua côkjzu bịumep anh nghiềdhjwn nádqlqt, sựmnrwlylp dạgzvvi vàdpcu đrsxxau đrsxxutvgn ởoyzm đrsxxmnrwu lưpfjvqekii dầmnrwn dầmnrwn lan ra khắvdxwp lưpfjvqekii, anh thởoyzm gấawujp, hậjnmxn khôkjzung thểkjzugzvvdqlqt thâtlucn thểkjzukjzu khiếamxon cho cảxnum ngưpfjvnclvi côkjzu run rẩqdqmy bởoyzmi nụdpcukjzun nótlucng bỏqdqmng củkjzua anh...

... Trêlylpn chótlucp mũlimpi toádqlqt ra mộmvuxt lớutvgp mồimbckjzui mỏqdqmng, côkjzu sắvdxwp khôkjzung thểkjzu chịumepu nổtutwi sứqekic mạgzvvnh nhưpfjv vậjnmxy.

“Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo...” Cảxnum ngưpfjvnclvi côkjzu run rẩqdqmy, run giọzebcng gọzebci têlylpn anh.

lylpn trong đrsxxôkjzui mắvdxwt sâtlucu thẳpfjvm xen lẫbcgkn tìmcsznh cảxnumm nhỏqdqm vụdpcun, Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo hung hărqtkng hôkjzun mạgzvvnh vàdpcuo cádqlqi cổtutw trắvdxwng nõtzmkn mẫbcgkn cảxnumm củkjzua côkjzu, côkjzu bịumepgoyfch thígoyfch đrsxxếamxon mứqekic khẽxnumlylpu lêlylpn, cảxnum ngưpfjvnclvi run rẩqdqmy, mồimbckjzui thấawujm ưpfjvutvgt quầmnrwn ádqlqo, hơlvowi thởoyzmtlucng rựmnrwc củkjzua anh phảxnumdpcuo cổtutwkjzu, màdpcuu đrsxxen trong đrsxxôkjzui mắvdxwt càdpcung thêlylpm tốrbxei tărqtkm, trầmnrwm giọzebcng nótluci: “Anh yêlylpu em... Cho nêlylpn anh khôkjzung thểkjzu chịumepu đrsxxmnrwng đrsxxưpfjvjnmxc khi ngưpfjvnclvi đrsxxàdpcun ôkjzung khádqlqc chạgzvvm vàdpcuo em... Mộmvuxt chútzmkt cũlimpng khôkjzung chịumepu đrsxxưpfjvjnmxc...”

Anh késfxho bàdpcun tay nhỏqdqm củkjzua côkjzu đrsxxang bádqlqm trêlylpn bảxnum vai anh ra, cưpfjvnclvng thếamxo đrsxxkjzu xuốrbxeng hai bêlylpn ngưpfjvnclvi.

Cắvdxwn nhẹfioc mộmvuxt cádqlqi vàdpcuo đrsxxôkjzui môkjzui đrsxxqdqm bừfnsbng củkjzua côkjzu, anh tádqlqch nărqtkm ngótlucn tay mềdhjwm mạgzvvi củkjzua côkjzu ra, dùqxowng sứqekic lựmnrwc mạgzvvnh mẽxnum xoa từfnsbng chútzmkt mộmvuxt, nhưpfjv muốrbxen nghiềdhjwn nádqlqt xưpfjvơlvowng tay yếamxou ớutvgt củkjzua côkjzu, từfnsbng tấawujc trêlylpn da thịumept côkjzu đrsxxdhjwu lưpfjvu lạgzvvi dấawuju vếamxot củkjzua anh!

“...” Côkjzu bịumep đrsxxau, toàdpcun bộmvuxlvowi thởoyzm bịumep anh chặjmjkn lạgzvvi, trờnclvi đrsxxawujt quay cuồimbcng, chỉiotutluc thểkjzupfjvjnmxn hơlvowi thởoyzm củkjzua anh đrsxxkjzu duy trìmcszkjzu hấawujp, trong đrsxxôkjzui mắvdxwt dâtlucng lêlylpn tầmnrwng sưpfjvơlvowng mùqxowqdqmm ưpfjvutvgt.

“Vìmcsz sao...” Côkjzu nghẹfiocn ngàdpcuo lêlylpn tiếamxong.

“Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo, vìmcsz sao em luôkjzun cảxnumm thấawujy anh cũlimpng yêlylpu em... Nhưpfjvng luôkjzun cótluc rấawujt nhiềdhjwu chuyệlplen em khôkjzung hềdhjw biếamxot,” sau đrsxxjnmxt tấawujn côkjzung mạgzvvnh mẽxnum củkjzua anh côkjzu nghẹfiocn ngàdpcuo lêlylpn tiếamxong, “Thậjnmxm chígoyf ngay cảxnum Giang Dĩimbcnh cũlimpng cótluc thểkjzu biếamxot đrsxxưpfjvjnmxc nhiềdhjwu chuyệlplen củkjzua anh nhưpfjv vậjnmxy, nhưpfjvng em lạgzvvi hoàdpcun toàdpcun khôkjzung biếamxot gìmcsz cảxnum...”

Hai câtlucu nótluci ngắvdxwn gọzebcn, khiếamxon ngưpfjvnclvi đrsxxàdpcun ôkjzung đrsxxang đrsxxèspxhlylpn ngưpfjvnclvi côkjzu đrsxxmvuxt nhiêlylpn chấawujn đrsxxmvuxng!

Lửmvuxa tìmcsznh nótlucng bỏqdqmng đrsxxang cuộmvuxn tràdpcuo mãbmjfnh liệlplet trong cơlvow thểkjzu, anh dùqxowng lụdpcuc đrsxxgzvvo mạgzvvnh mẽxnumtlucm chiếamxom cơlvow thểkjzukjzu qua bộmvux quầmnrwn ádqlqo mỏqdqmng manh, lạgzvvi bịumeptlucu nótluci nàdpcuy làdpcum cho ngừfnsbng lạgzvvi, cuộmvuxc tấawujn côkjzung nótlucng bỏqdqmng cũlimpng buộmvuxc phảxnumi dừfnsbng lạgzvvi.

Đudgxôkjzui mắvdxwt sâtlucu thẳpfjvm lấawujp ládqlqnh nhưpfjv sao trêlylpn trờnclvi, từfnsb từfnsb ngưpfjvutvgc lêlylpn, nhìmcszn côkjzu chărqtkm chútzmk.

Khuôkjzun mặjmjkt tuấawujn dậjnmxt củkjzua Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo hơlvowi tádqlqi đrsxxi, khàdpcun giọzebcng lêlylpn tiếamxong: “Em muốrbxen biếamxot chuyệlplen gìmcsz?”


Khuôkjzun mặjmjkt nhỏqdqm nhắvdxwn trong sádqlqng củkjzua Tầmnrwn Mộmvuxc Ngữdfwc vẫbcgkn cògzvvn đrsxxqdqm bừfnsbng, đrsxxótlucdpcu sắvdxwc mặjmjkc xinh đrsxxfiocp khi vừfnsba bịumep anh xâtlucm chiếamxom, trong đrsxxôkjzui mắvdxwt mang theo sựmnrw lạgzvvnh lùqxowng vàdpcu bi thưpfjvơlvowng, côkjzu cắvdxwn môkjzui, quay đrsxxmnrwu đrsxxi khôkjzung muốrbxen nótluci.

Nhưpfjvng ngótlucn tay thon dàdpcui củkjzua anh lạgzvvi nhẹfioc nhàdpcung giữdfwc chặjmjkt cằbxjkm củkjzua côkjzu, khôkjzung cho phésfxhp côkjzu quay mặjmjkt đrsxxi.

Ngótlucn cádqlqi, chậjnmxm rãbmjfi vuốrbxet ve cádqlqnh môkjzui đrsxxang bịumepkjzu cắvdxwn chặjmjkt...

“Côkjzu ta đrsxxãbmjftluci vớutvgi em cádqlqi gìmcsz?” Áuvkznh mắvdxwt anh thâtlucm trầmnrwm, cótluc chútzmkt lạgzvvnh lẽxnumo, thấawujp giọzebcng hỏqdqmi.

“Rấawujt nhiềdhjwu,” Côkjzu dứqekit khoádqlqt đrsxxrbxei mặjmjkt vớutvgi anh, giọzebcng nótluci mádqlqt lạgzvvnh nhưpfjvpfjvutvgc suốrbxei, “Vígoyf dụdpcu nhưpfjvmcsz sao anh lạgzvvi đrsxxmvuxt nhiêlylpn muốrbxen đrsxxi Mỹdfwc, vígoyf dụdpcu nhưpfjvmcsz sao côkjzuawujy lạgzvvi đrsxxmvuxt nhiêlylpn muốrbxen huy đrsxxmvuxng vốrbxen, lạgzvvi cògzvvn cầmnrwn nhiềdhjwu tiềdhjwn mặjmjkt nhưpfjv vậjnmxy? Nhữdfwcng chuyệlplen nàdpcuy cho tớutvgi tậjnmxn lútzmkc nàdpcuy anh cũlimpng chưpfjva từfnsbng nótluci vớutvgi em...”

“Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo, em khôkjzung muốrbxen truy vấawujn anh giốrbxeng nhưpfjv mộmvuxt ngưpfjvnclvi phụdpcu nữdfwc hay hờnclvn dỗovjki, em chỉiotu muốrbxen biếamxot rõtzmk rốrbxet cuộmvuxc em đrsxxang ởoyzm cạgzvvnh ngưpfjvnclvi đrsxxàdpcun ôkjzung nhưpfjv thếamxodpcuo, nhưpfjvng bâtlucy giờnclv em lạgzvvi khôkjzung biếamxot gìmcsz...” Côkjzu ngửmvuxa đrsxxmnrwu nótluci chuyệlplen vớutvgi anh, che giấawuju tầmnrwng hơlvowi nưpfjvutvgc trong đrsxxôkjzui mắvdxwt trong trẻwuryo nhưpfjv ádqlqnh sao.

Trádqlqi tim củkjzua Thưpfjvjnmxng Quan Hạgzvvo trởoyzmlylpn bărqtkng lạgzvvnh tớutvgi cựmnrwc đrsxxiểkjzum.

Hoádqlq ra làdpcu nhữdfwcng chuyệlplen nàdpcuy.

Giang Dĩimbcnh đrsxxãbmjftluci vớutvgi côkjzu nhữdfwcng chuyệlplen nàdpcuy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.