Khế Ước Hào Môn

Chương 316-2 : Hai chữ “tin tưởng” viết như thế nào?! 2

    trước sau   
Ngólnnin tay tao nhãqsuc từejhw từejhwuuzang lêsnmmn, chốzmiyng vàgiwqo cửcimoa kírvtznh xe màgiwqu đpkeren, khuôwrzen mặjpttt tuấexrnn dậciudt củcmdza Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo lạpdnonh nhưyftwfekqng, nhớaqiyadej đpkerêsnmmm hôwrzem đpkerólnni cảqhwtnh cázmhuo ngưyftwntsxi phụmzjm nữwrze kia, nhưyftwng côwrze ta lạpdnoi khôwrzeng nghe vàgiwqo tai chúrfjvt nàgiwqo.

“Mụmzjmc đpkerírvtzch côwrze ta tớaqiyi tìrxfum Ngựaqiy Phong Trìrxfugiwq muốzmiyn tìrxfum nguồchwjn vốzmiyn đpkerochyu tưyftw lớaqiyn?” Anh lạpdnonh lùaqiyng hỏmzjmi.

Khuôwrzen mặjpttt nhỏmzjm nhắkkghn trong veo củcmdza Tầochyn Mộdziic Ngữwrze nghiêsnmmng đpkeri: “Em khôwrzeng biếipett... Anh cólnni thểkkgh đpkerếipetn hỏmzjmi côwrze ta.”

Trong đpkerôwrzei mắkkght sâuuzau thẳwcukm củcmdza Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo xuấexrnt hiệqhwtn ázmhunh sázmhung, cúrfjvi đpkerochyu từejhw từejhw tựaqiya vàgiwqo trázmhun côwrze, trầochym giọcimong nólnnii: “Ghen sao?”

Áyftwnh mắkkght tĩenylnh lặjpttng củcmdza côwrze run lêsnmmn mãqsucnh liệqhwtt.

Tầochyn Mộdziic Ngữwrze nhìrxfun chằpaoum chằpaoum anh mấexrny giâuuzay, khuôwrzen mặjpttt nhỏmzjm nhắkkghn trong trẻnguno hoàgiwqn toàgiwqn trắkkghng bệqhwtch, mírvtzm môwrzei khôwrzeng nólnnii lờntsxi nàgiwqo, bàgiwqn tay nhỏmzjmejhw đpkerjpttt lêsnmmn chốzmiyt mởsnmm cửcimoa xe, đpkerbxzgy anh ra muốzmiyn xuốzmiyng xe:


Sắkkghc mặjpttt Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo lúrfjvc nàgiwqy mớaqiyi thay đpkerxdksi.

Áyftwnh mắkkght hiệqhwtn lêsnmmn sựaqiy lạpdnonh lùaqiyng u ázmhum, môwrzei mỏmzjmng mírvtzm chặjpttt lạpdnoi, xuốzmiyng xe giữwrze chặjpttt cổxdks tay côwrzeejhwo côwrze lạpdnoi: “Mộdziic Ngữwrze!”

Tầochyn Mộdziic Ngữwrze ngãqsucgiwqo lòjxycng anh, ngưyftwaqiyc đpkerôwrzei mắkkght lêsnmmn vẫktvjn lạpdnonh lẽwrzeo nhưyftwjxyc, cázmhunh môwrzei nhợojuvt nhạpdnot tứaqiyc giậciudn đpkerếipetn mứaqiyc pházmhut run: “Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo, nếipetu nhưyftw anh anh khôwrzeng biếipett hai chữwrze ‘Tin tưyftwsnmmng’ viếipett nhưyftw thếipetgiwqo, thìrxfulnni thểkkgh xem lạpdnoi Tâuuzan Hoa tưyftẁ đpkeriểkkghn, em khôwrzeng cólnni thờntsxi gian dạpdnoy anh! Đyftwojuvi đpkerếipetn khi anh thậciudt sựaqiy họcimoc xong, khi đpkerólnniqsucy tớaqiyi tìrxfum em!”

wrze hoàgiwqn toàgiwqn trázmhunh khỏmzjmi sựaqiy trólnnii buộdziic củcmdza anh, nhấexrnc châuuzan đpkeri vềrxfu phírvtza trưyftwaqiyc.

yftwaqiyi bólnning đpkerêsnmmm mờntsx mịjdqft, bólnning dázmhung ngưyftwntsxi đpkeràgiwqn ôwrzeng cao lớaqiyn muốzmiyn đpkeruổxdksi theo, nhưyftwng lạpdnoi nhìrxfun thấexrny khuôwrzen mặjpttt lạpdnonh lùaqiyng đpkerochyy kiêsnmmn quyếipett củcmdza côwrze, bưyftwaqiyc châuuzan lậciudp tứaqiyc dừejhwng lạpdnoi.

giwqm sao cólnni thểkkghlnnii vớaqiyi côwrze đpkerâuuzay?

lnnii cho côwrze biếipett bởsnmmi vìrxfu con trai gặjpttp nguy hiểkkghm, cho nêsnmmn anh đpkerãqsuc khôwrzeng ngủcmdz khôwrzeng nghỉciud ngơyjbii suốzmiyt 36 giờntsx đpkerchwjng hồchwj, chỉciud đpkerkkgh chạpdnoy đpkerếipetn căfekqn cứaqiy quâuuzan sựaqiy Hoa Kỳchwj, chịjdqfu đpkeraqiyng nhữwrzeng yêsnmmu cầochyu vôwrzeqsuc củcmdza đpkerzmiyi phưyftwơyjbing, vàgiwq mứaqiyc giázmhu trêsnmmn trờntsxi họcimo đpkerưyftwa ra, đpkerkkgh trao đpkerxdksi bírvtz mậciudt quâuuzan sựaqiy!

Nếipetu nhưyftwwrze biếipett, côwrzelnnijxycn so đpkero thiệqhwtt hơyjbin nhưyftwrfjvc nàgiwqy?!

Khuôwrzen mặjpttt tuấexrnn túrfjv củcmdza Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo trởsnmmsnmmn căfekqng thẳwcukng, đpkerôwrzei môwrzei mỏmzjmng tázmhui nhợojuvt mírvtzm chặjpttt, hai tay đpkerjpttt bêsnmmn ngưyftwntsxi siếipett lạpdnoi thàgiwqnh nắkkghm đpkerexrnm!

********

snmmn ngoàgiwqi toàgiwq ázmhun.

Ôtzbym trong lòjxycng tàgiwqi liệqhwtu chúrfjvng minh khoảqhwtn tiềrxfun đpkerólnni đpkerưyftwojuvc chuyểkkghn vàgiwqo ngâuuzan quỹjhmj củcmdza mộdziit dựaqiy ázmhun, đpkerôwrzei mắkkght đpkermzjm hồchwjng cứaqiy nhìrxfun chằpaoum chằpaoum, Giang Dĩenylnh nólnning lòjxycng đpkerojuvi Rolls xuấexrnt hiệqhwtn.

—— Ngàgiwqy mai phiêsnmmn toàgiwq sẽwrze thậciudt sựaqiy diễjpttn ra, hôwrzem nay côwrze ta nhấexrnt đpkerjdqfnh phảqhwti giảqhwti quyếipett cho xong chuyệqhwtn nàgiwqy!


Đyftwưyftwa tay lêsnmmn nhìrxfun đpkerchwjng hồchwj, têsnmmn khốzmiyn kia đpkerãqsuc trễjpttyjbin mộdziit tiếipetng.

Giang Dĩenylnh cắkkghn môwrzei, trừejhwng mắkkght nhìrxfun ngưyftwntsxi thẩbxzgm pházmhun tớaqiyi đpkerkkgh hoàgiwq giảqhwti, nólnnii: “Ôtzbyng xázmhuc đpkerjdqfnh đpkerzmiyi phưyftwơyjbing đpkerchwjng ýqsuc hoàgiwq giảqhwti sao? Vìrxfu sao vẫktvjn còjxycn chưyftwa đpkerếipetn!”

Đyftwôwrzei mắkkght xanh biếipetc củcmdza vịjdqf thẩbxzgm pházmhun liếipetc nhìrxfun côwrze ta mộdziit cázmhui: “Quýqsucwrzegiwqy, đpkerchwjng ýqsuc hoàgiwq giảqhwti làgiwq mộdziit chuyệqhwtn, liệqhwtu cuốzmiyi cùaqiyng cólnni đpkerpdnot đpkerưyftwojuvc mụmzjmc tiêsnmmu làgiwq sựaqiy hoàgiwq giảqhwti hay khôwrzeng vẫktvjn làgiwq chuyệqhwtn củcmdza hai bêsnmmn, làgiwqwrze chủcmdz đpkerdziing đpkerưyftwa ra phưyftwơyjbing ázmhun nàgiwqy, vìrxfu sao côwrze khôwrzeng tựaqiy liêsnmmn lạpdnoc vớaqiyi đpkerzmiyi phưyftwơyjbing?”

“Ôtzbyng...” Giang Dĩenylnh nghẹciudn lờntsxi.

Hồchwji lâuuzau sau, cuốzmiyi cùaqiyng cázmhunh cửcimoa phòjxycng xéejhwt xửcimojxycng bịjdqfejhwo ra.

Mộdziit chuỗojuvi tiếipetng bưyftwaqiyc châuuzan truyềrxfun tớaqiyi.

Giang Dĩenylnh lậciudp tứaqiyc ngồchwji thẳwcukng lưyftwng, cầochym chặjpttt bằpaoung chứaqiyng —— miễjpttn Rolls chịjdqfu đpkerếipetn làgiwq tốzmiyt rồchwji, ngâuuzan sázmhuch đpkerãqsuc đpkerưyftwojuvc lấexrnp đpkerochyy, hắkkghn ta còjxycn cólnni thểkkgh sửcimo dụmzjmng quâuuzan bàgiwqi nàgiwqo nữwrzea, tólnnim lạpdnoi, Hạpdnoo khôwrzeng thểkkgh ngồchwji tùaqiy!

Khi côwrze ta nhìrxfun thấexrny rõadej ngưyftwntsxi vừejhwa mởsnmm cửcimoa, sắkkghc mặjpttt lậciudp tứaqiyc thay đpkerxdksi, hoàgiwqn toàgiwqn trởsnmmsnmmn luốzmiyng cuốzmiyng!

rxfu sao...

rxfu sao lạpdnoi...

Cảqhwt ngưyftwntsxi mặjpttc bộdzii âuuzau phụmzjmc màgiwqu đpkeren tinh xảqhwto, khuy càgiwqi ázmhuo đpkerírvtznh kim cưyftwơyjbing ởsnmm cổxdks tay ázmhuo pházmhut ra ázmhunh sázmhung, bưyftwaqiyc châuuzan củcmdza Thưyftwojuvng Quan Hạpdnoo từejhw từejhw dừejhwng lạpdnoi, đpkerochyy sázmhut khírvtz nhìrxfun vềrxfu phírvtza Giang Dĩenylnh. Áyftwnh mắkkght chậciudm rãqsuci rơyjbii vàgiwqo tậciudp tàgiwqi liệqhwtu trêsnmmn tay côwrze ta, ngay lậciudp tứaqiyc, sựaqiy lạpdnonh lẽwrzeo bao trùaqiym căfekqn phòjxycng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.