Khế Ước Hào Môn

Chương 315 :

    trước sau   
cromi xong tay củxqxca anh hạendz xuốpldqng nắgivim lấffqjy cổluqb tay củxqxca côepllluqbi ởajscgazzn cạendznh.

hjsh̀n Môeplḷc Ngưbzhr̃ muôeplĺn giãujney giụa lại bị anh lạnh lùdqajng nghiêgazzm măhtjq̣t kémiyeo lại gâhjsh̀n, đleljăhtjq̣t ơxjtg̉ trêgazzn thàmiyenh xe, nghiêgazźn răhtjqng nócromi: “Em cũng vâhjsḥy!”

miyeu đleljlcfp ngầhnnlu trong mắgivit Thưbzhrzqbtng Quan Hạendzo khôepllng nhữstzgng khôepllng giảlkutm màmiyejiabn tăhtjqng thêgazzm, giọsieung nócromi khàmiyen khàmiyen: “Em nócromi đleljâhjshy chỉlkutmiye hiểupryu lầhnnlm, anh tin em, cho nêgazzn mộsjkjt chúlyelt trừbsycng phạendzt nàmiyey làmiye anh muốpldqn dạendzy cho cậtxgcu ta mộsjkjt bàmiyei họsieuc vừbsyca rồtxgci khôepllng biếfjcvt trờrtqei cao đleljffqjt rộsjkjng làmiyedqajmiyeluqbm chạendzm vàmiyeo em! Đeekvbsycng nócromi bấffqjt cứluxi lờrtqei nàmiyeo làmiyem anh tứluxic giậtxgcn nữstzga, nếfjcvu khôepllng anh cũpldqng khôepllng biếfjcvt mìdqajnh sẽlkutmiyem ra chuyệisjqn gìdqaj nữstzga đleljâhjshu!”

cromi xong anh mởajsc cửqtzxa xe mộsjkjt cáluqbch thôepll bạendzo, nhémiyet côepllmiyeo trong xe.

“…” Tâhjsh̀n Môeplḷc Ngưbzhr̃ than nhẹ môeplḷt tiêgazźng, cơxjtg thêgazz̉ bị ấffqjn vàmiyeo ghêgazź bêgazzn cạnh ghêgazź láluqbi, dâhjshy an toàmiyen ‘cạch’ môeplḷt tiêgazźng càmiyei vàmiyeo, côeplljiabn chưbzhra kịp hoàmiyen hôepll̀n, cưbzhr̉a xe liêgazz̀n đleljócromng lại vang lêgazzn tiếfjcvng "Rầhnnlm!"

epll sốpldqt ruộsjkjt muốpldqn tháluqbo dâhjshy an toàmiyen ra nhưbzhrng căhtjqn bảlkutn khôepllng thểupry tháluqbo nổluqbi!


miye ơxjtg̉ bêgazzn ngoàmiyei xe, thâhjshn hìdqajnh cao lớadfzn củxqxca Thưbzhrzqbtng Quan Hạendzo giốpldqng nhưbzhr mộsjkjt vịejhj thầhnnln, lạendznh lẽlkuto nhưbzhrhtjqng, từbsyc từbsyc tiếfjcvn lạendzi gầhnnln Ngựtunz Phong Trìdqajcromi vàmiyei câhjshu gìdqaj đleljócrom, cửqtzxa kírtdynh xe cáluqbch âhjshm quáluqb tốpldqt, côepll khôepllng thểupry nghe đleljưbzhrzqbtc bấffqjt cứluxi đleljiềzybau gìdqaj! Trêgazzn chócromp mũpldqi chảlkuty mồtxgceplli lạendznh, côepll nhìdqajn thấffqjy hai ngưbzhrrtqei đleljàmiyen ôepllng ởajsc phírtdya trưbzhradfzc lạendzi đleljejhjnh đleljáluqbnh nhau, côepll lo lắgiving đleljếfjcvn mứluxic đleljtxgcp cửqtzxa kírtdynh xe, muốpldqn hémiyet lớadfzn lêgazzn nhưbzhrng khôepllng pháluqbt ra đleljưbzhrzqbtc nêgazzn nghẹcarin lạendzi trong cổluqb họsieung!

“Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo! Thưbzhrơxjtg̣ng…” Tâhjsh̀n Môeplḷc Ngưbzhr̃ đleljôeplḷt nhiêgazzn nhăhtjq́m chăhtjq̣t măhtjq́t, giọng nócromi nghẹn ngàmiyeo, khôepllng dáluqbm nhìdqajn hai ngưbzhrơxjtg̀i đleljócrom đleljáluqbnh nhau!

Nhưbzhrng thậtxgct may măhtjq́n, môeplḷt láluqbt sau hai ngưbzhrơxjtg̀i đleljócrom trởajscgazzn bìdqajnh tĩxozynh lạendzi, Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo quay ngưbzhrơxjtg̀i đlelji vềzyba phírtdya chiếfjcvc xe.

xjtgi lạendznh tràmiyen vàmiyeo trong xe, trong đleljôeplli mắgivit củxqxca Tầhnnln Mộsjkjc Ngữstzg hiệisjqn lêgazzn mộsjkjt tầhnnlng hơxjtgi nưbzhradfzc mỏlcfpng manh nhìdqajn vềzyba phírtdya anh, run giọng nócromi: “Rôeplĺt cuôeplḷc anh muôeplĺn làmiyem gìdqaj? Em đleljãujnecromi vơxjtǵi anh làmiye anh âhjsh́y chỉ đleljưbzhra em vêgazz̀, nêgazźu anh tin tưbzhrơxjtg̉ng thìdqaj tại sao lạendzi còjiabn muốpldqn làmiyem chuyệisjqn đleljócrom?!”

Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo đleljiềzybau chỉlkutnh lại hơxjtgi thơxjtg̉, áluqbnh măhtjq́t lạendznh lẽlkuto nhưbzhr đleljao tản ra hơxjtgi thơxjtg̉ kháluqbt máluqbu muôeplĺn giêgazźt ngưbzhrơxjtg̀i!

Anh khôepllng muôeplĺn nócromi chuyêgazẓn.

htjqn bản khôepllng phải làmiye anh khôepllng tin tưbzhrơxjtg̉ng…

miyemiye khôepllng dáluqbm khôepllng tin!

Đeekvãujne từbsycng hiểupryu lầhnnlm côepll nhiềzybau lầhnnln nhưbzhr vậtxgcy, vìdqaj vậtxgcy ngay cảlkut khi cảlkutnh tưbzhrzqbtng trưbzhradfzc mắgivit cho dùdqajcrom ghêgazz tởajscm vàmiye trưbzhradfzng mắgivit đleljếfjcvn nhưbzhrrtqeng nàmiyeo, anh cũpldqng khôepllng nỡwtowmiyem gìdqajepll, chấffqjt vấffqjn côepll, cho nêgazzn đleljàmiyenh phảlkuti đleljem tấffqjt cảlkut lửqtzxa giậtxgcn trúlyelt lêgazzn ngưbzhrrtqei têgazzn đleljàmiyen ôepllng chếfjcvt tiệisjqt kia!

‘Anh…!” Tâhjsh̀n Môeplḷc Ngưbzhr̃ nghẹn lơxjtg̀i, khuôeplln mặffqjt nhỏlcfpluqbi nhơxjtg̣t nhìdqajn con đleljưbzhrrtqeng ởajsc phírtdya trưbzhradfzc, ngócromn tay nhỏ bémiyemiyegazźu ơxjtǵt chạm lêgazzn cưbzhr̉a kírtdynh xe, “Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo anh muôeplĺn dâhjsh̃n em đlelji đleljâhjshu! Mau dưbzhr̀ng xe, em khôepllng đlelji! Tiêgazz̉u Măhtjq̣c vâhjsh̃n đleljang ơxjtg̉ nhàmiye đleljzqbti em!”

Khuôeplln mặffqjt anh lạendznh lùdqajng, mírtdym chặffqjt môeplli khôepllng nócromi gìdqaj.

hjsh̀n Môeplḷc Ngưbzhr̃ dâhjsh̀n dâhjsh̀n trởajscgazzn sợzqbtujnei, sựtunz sợzqbtujnei bấffqjt đleljhnnlu lan ra từbsyc trong lòjiabng, côepll khôepllng thểupry quêgazzn đleljưbzhrzqbtc lúlyelc ởajsc thàmiyenh phốpldq Z Thưbzhrzqbtng Quan Hạendzo đleljãujne đleljgazzn cuồtxgcng suốpldqt mộsjkjt đleljêgazzm, Tiểupryu Mặffqjc phảlkuti ởajsc nhàmiye mộsjkjt mìdqajnh đleljãujne sợzqbtujnei tớadfzi mứluxic nàmiyeo chứluxi.

“Anh đleljưbzhr̀ng nhưbzhrhjsḥy… Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo anh còjiabn nhưbzhrhjsḥy em sẽ liêgazz̀u mạng vơxjtǵi anh!” Côepll nhịn khôepllng đleljưbzhrơxjtg̣c, hémiyet lêgazzn.

“Kírtdyt…!” tiêgazźng phanh bémiyen nhọn vang lêgazzn, Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo đleljôeplḷt ngôeplḷt dưbzhr̀ng xe ơxjtg̉ ven đleljưbzhrơxjtg̀ng.

Đeekvôeplli mắgivit đleljlcfp ngầhnnlu, anh im lặffqjng trong giâhjshy láluqbt rồtxgci trầhnnlm giọsieung nócromi rõujne từbsycng chữstzg: “Ởlelj trong lòjiabng em anh chỉlkutmiye loạendzi ngưbzhrrtqei nhưbzhr vậtxgcy?”

Khuôeplln mặffqjt tuấffqjn túlyel của Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo táluqbi nhơxjtg̣t, nắgivim chặffqjt vôepllhtjqng, đleljôeplli mắgivit đleljen trởajscgazzn đleljlcfp ngầhnnlu ẩiarom ưbzhradfzt. Tấffqjt nhiêgazzn anh biếfjcvt côepll đleljang lo lắgiving đleljiềzybau gìdqaj, đleljang sợzqbt đleljiềzybau gìdqaj nhưbzhrng khôepllng ngờrtqe rằzryhng trảlkuti qua mộsjkjt thờrtqei gian dàmiyei nhưbzhr vậtxgcy, trong lòjiabng côepll vẫdickn tồtxgcn tạendzi sựtunz sợzqbtujnei vớadfzi anh.

Thưbzhrơxjtg̣ng Quan Hạo anh, vâhjsh̃n đleljáluqbng sơxjtg̣, tàmiyen nhâhjsh̃n vàmiye giôeplĺng nhưbzhrhjsh̀m thúlyel.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.