Khế Ước Hào Môn

Chương 279-2 :

    trước sau   
cqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ từtomz trong phòphflng bệdfrqnh đgogni ra, thểkuvisqljc vàyatp tinh thầiqzhn đgognmstpu cóyvuv chúidakt mệdfrqt mỏggsri, khôkamtng ngờeqvi rằvtvong vừtomza ngẩrmpang đgogniqzhu lêvnldn đgognãkamt nhìploen thấobgqy Giang Dĩgpminh.....

Cảfhmg ngưtomzeqvii côkamt ta mặrmpac bộnqsu quầiqzhn ásqljo bệdfrqnh nhâcqidn, másqlji tóyvuvc dàyatpi xoãkamt ra, gưtomzơtkgjng mặrmpat vẫobgqn xinh đgognaptjp, chỉoletyatp sắuizxc mặrmpat tásqlji nhợiqkut đgognếeehrn đgognásqljng sợiqku.

cqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ cứfxtqng đgogneqvi, cốudtk gắuizxng bìploenh tĩgpminh, bưtomzkrmnc tớkrmni nhìploen xuốudtkng châcqidn côkamt ta, nhẹaptj giọfxeing hỏggsri: “Thậotiot cóyvuv lỗjqfgi, vìploe mấobgqy ngàyatpy nữsatya con trai tôkamti sẽtwjpyatpm phẫobgqu thuậotiot, cho nêvnldn tôkamti bậotion rộnqsun chăpabhm sóyvuvc thằvtvong béhzpg, khôkamtng thểkuvi sang thăpabhm côkamt đgognưtomziqkuc.... Châcqidn củobgqa côkamt đgognãkamt đgognfxei chưtomza? Kếeehrt quảfhmg thếeehryatpo?”

Giang Dĩnh nhìploen côkamt, nhẹaptj nhàyatpng hífqelt mộnqsut hơtkgji, cưtomzeqvii trảfhmg lờeqvii: “Quèhjzu rồtcpri.”

Trásqlji tim Tâcqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ đgognnqsut nhiêvnldn chấobgqn đgognnqsung, cốudtk gắuizxng giữsatyploenh tĩgpminh, hàyatpng lôkamtng mi dàyatpi run run: “Xin lỗjqfgi, tôkamti… khôkamtng cốudtk ýymnk hỏggsri nhưtomz vậotioy.”

Giang Dĩnh lắuizxc đgogniqzhu: “Khôkamtng sao, cho dùpoezyatpkamt cốudtkploenh hỏggsri thìploekamti cũfxeing chẳtdqsng làyatpm gìploe đgognưtomziqkuc.”

kamtsqlji nhỏggsrsaty phífqela đgognudtki diệdfrqn khôkamtng tiếeehrp tụbpmac nóyvuvi nữsatya.

“Đsqljúidakng rồtcpri, côkamtyvuv biếeehrt hôkamtm nay Hạfxeio đgognếeehrn thăpabhm tôkamti, anh ấobgqy đgognãkamtyvuvi làyatp sẽtwjppoez đgognuizxp cho tôkamti nhưtomz thếeehryatpo khôkamtng?” Giang Dĩnh dùpoezng giọfxeing đgogniệdfrqu nhẹaptj nhàyatpng nóyvuvi vớkrmni côkamt.

Đsqljnqsut nhiêvnldn trásqlji tim Tầiqzhn Mộnqsuc Ngữsaty đgognotiop hụbpmat mấobgqt mộnqsut nhịoletp, vuốudtkt chiếeehrc đgogntcprng hồtcpr trêvnldn cổslob tay mộnqsut cásqljch vôkamt thứfxtqc, lắuizxc đgogniqzhu.

Giang Dĩnh vẫobgqn cưtomzeqvii, đgognôkamti mắuizxt ngấobgqn lệdfrq “Anh ấobgqy… Cha tôkamti trưtomzkrmnc giờeqvi vẫobgqn muốudtkn cổslob phầiqzhn củobgqa Megnific Coper, tuy rằvtvong theo quy đgognoletnh củobgqa gia tộnqsuc thìploe nhữsatyng nhưtomzng ngưtomzeqvii trong ban giásqljm đgognudtkc khôkamtng đgognưtomziqkuc phéhzpgp chuyểkuvin nhưtomziqkung cổslob phầiqzhn củobgqa mìploenh cho ngưtomzeqvii ngoàyatpi, nhưtomzng nếeehru cha tôkamti thífqelch, anh ấobgqy sẽtwjp chuyểkuvin ngay lậotiop tứfxtqc. Anh ấobgqy còphfln nóyvuvi, từtomz giờeqvi đgognếeehrn lúidakc tôkamti chếeehrt, chỉolet cầiqzhn anh ấobgqy cóyvuv thểkuvi, thìploe cho dùpoezkamti muốudtkn gìploe anh ấobgqy cũfxeing sẽtwjpyatpm, nhưtomzng màyatp ngoạfxeii trừtomz…”

cqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ nhẹaptj nhàyatpng hífqelt sâcqidu mộnqsut hơtkgji, ngắuizxt lờeqvii côkamt ta: “Giang tiểkuviu thưtomz.”

“Châcqidn củobgqa côkamtphfln chưtomza thoảfhmgi másqlji, tôkamti đgognưtomza côkamt trởsaty lạfxeii phòphflng bệdfrqnh, đgognưtomziqkuc chứfxtq?”

Giang Dĩnh nhìploen côkamt, nhếeehrch miệdfrqng cưtomzeqvii: “Tạfxeii sao côkamt khôkamtng cóyvuv chúidakt thùpoez đgognoletch nàyatpo vớkrmni tôkamti? Tầiqzhn Mộnqsuc Ngữsaty, chẳtdqsng lẽtwjpcqidy giờeqvi châcqidn tôkamti khôkamtng còphfln làyatpnh lặrmpan nữsatya, nêvnldn côkamt cảfhmgm thấobgqy tôkamti khôkamtng đgognobgqtomzsqljch đgognkuviyatpm tìploenh đgognoletch củobgqa côkamt, cóyvuv đgognúidakng khôkamtng?”

cqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ khôkamtng nóyvuvi gìploe, bưtomzkrmnc lêvnldn phífqela trưtomzkrmnc đgognfxei lấobgqy mộnqsut cásqljnh tay củobgqa côkamt ta, ásqljnh mắuizxt trong suốudtkt nhìploen mặrmpat Giang Dĩgpminh: “Đsqljúidakng làyatpkamti khôkamtng xem côkamtyatpploenh đgognoletch, tôkamti vớkrmni côkamt đgognâcqidu phảfhmgi làyatppoezng thífqelch mộnqsut ngưtomzeqvii, thìploeyatpm sao cóyvuv thểkuvi trởsaty thàyatpnh tìploenh đgognoletch? Châcqidn côkamt bịolet thưtomzơtkgjng, khôkamtng lẽtwjp đgogniqzhu óyvuvc cũfxeing cóyvuv vẫobgqn đgognmstp luôkamtn sao?”

Giang Dĩnh kinh ngạfxeic, bưtomzkrmnc đgogni theo sựolet giúidakp đgognfxei củobgqa Tâcqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃.

Átomznh mắuizxt lạfxeinh lùpoezng liếeehrc qua, khóyvuve miệdfrqng nhếeehrch lêvnldn mộnqsut nụbpmatomzeqvii lạfxeinh lẽtwjpo: “Tuy rằvtvong khóyvuv nghe, nhưtomzng tôkamti rấobgqt thífqelch nghe câcqidu nóyvuvi đgognóyvuv. Tâcqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃, chẳtdqsng lẽtwjpkamtphfln khôkamtng biếeehrt Hạfxeio cóyvuvploenh cảfhmgm gìploe vớkrmni côkamt sao? Côkamt khôkamtng hậotion tôkamti, cũfxeing khôkamtng cóyvuv nghĩgpmia làyatpkamti khôkamtng hậotion côkamt.”

cqid̀n Môkamṭc Ngưtomz̃ lắuizxc đgogniqzhu, giọfxeing nóyvuvi dịoletu dàyatpng: “Tôkamti khôkamtng biếeehrt, côkamtyvuv chắuizxc làyatpploenh biếeehrt khôkamtng? Ngưtomzeqvii đgognóyvuv, côkamt hiểkuviu anh ta đgognưtomziqkuc bao nhiêvnldu?” Átomznh mắuizxt côkamt ngưtomzkrmnc lêvnldn nhìploen hàyatpnh lang dàyatpi trưtomzkrmnc mặrmpat, “Dùpoez sao thìploekamti cũfxeing khôkamtng hiểkuviu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.