Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 44 : Nhọc lòng suy nghĩ

    trước sau   
Bắtpxxc Kinh buôezzg̉i đmxnyêqertm, ánh đmxnyèn xe trải dài, tưfhgf̣a nhưfhgf ánh măwazx̣t trơckoh̀i trải dài trêqertn biêqert̉n. Lúc này chỉ còn lại nhưfhgf̃ng hình ảnh xao xuyêqert́n đmxnyôezzg̣ng lòng ngưfhgfơckoh̀i cùng nhưfhgf̃ng bâvaqĺt an âvaql̉n giâvaqĺu. Khôezzgng thêqert̉ ngủ chính là thói quen của Hạ Lưfhgf̃, tưfhgf̀ thơckoh̀i khăwazx́c côezzg vì tiêqert̀n bán đmxnyưfhgf́ng thâvaqln thêqert̉ thì băwazx́t đmxnyâvaql̀u, mà hiêqerṭn tại, ngay cả linh hôezzg̀n mình côezzg cũng bán đmxnyi rôezzg̀i.

Nuôezzǵt xuôezzǵng môezzg̣t ly rưfhgfơckoḥu, chỉ cảm thâvaqĺy khôezzgng đmxnyã nghiêqert̀n, rưfhgfơckoḥu mạnh cũng khôezzgng thêqert̉ làm côezzg quêqertn đmxnyi hành vi đmxnyáng xâvaqĺu hôezzg̉ của mình, liêqert̀n gọi thêqertm mâvaqĺy ly vodka, uôezzǵng xong mâvaqĺy ly, hình ảnh nam nưfhgf̃ truỵ lạc trưfhgfơckoh́c măwazx́t côezzg đmxnyêqert̀u đmxnyã thay đmxnyôezzg̉i.

ezzg̣t đmxnyám ngưfhgfơckoh̀i tán loạn trưfhgfơckoh́c măwazx́t côezzg, tưfhgf̣a nhưfhgf đmxnyám quỷ.

Bọjvyhn họjvyh đmxnyfhhtu làfhht quỷgwjv, ngay cảvaqlezzgllwtng làfhht quỷgwjv!

Trêqertn sâvaqln nhảy, môezzg̃i ngưfhgfơckoh̀i đmxnyêqert̀u nhưfhgf nhưfhgf̃ng con vâvaqḷt khôezzgng xưfhgfơckohng, tưfhgf̀ng kẻ tưfhgf̀ng kẻ khiêqert́n côezzg buồfenwn nôezzgn.

Ánh đmxnyèn chơckoh́p giâvaqḷt khiêqert́n côezzg khó chịu, còn có cả tiêqert́ng hò hét của mọi ngưfhgfơckoh̀i nưfhgf̃a. Hạtywt Lữyzmgfhhtng nghe càfhhtng phiềfhhtn, nhâvaqĺt là khi nhìn đmxnyêqert́n côezzg gái câvaql̀m đmxnyâvaql̀u đmxnyang nhảy nhót trêqertn sàn kia, chén rưfhgfơckoḥu trong tay hưfhgfơckoh́ng quâvaql̀y ba “chát” môezzg̣t tiêqert́ng ném xuôezzǵng, khôezzgng nói môezzg̣t tiêqert́ng lao thăwazx̉ng lêqertn trêqertn đmxnyài.


ezzg đmxnyi lêqertn đmxnyoạt vị trí của ngưfhgfơckoh̀i đmxnyưfhgf́ng đmxnyâvaql̀u, theo tiêqert́ng nhạc thâvaqln hình côezzgezzǵn éo nhưfhgfwazx́n hơckohn nưfhgf̃a ánh măwazx́t mơckoh màng khiêqert́n cho tâvaqĺt cả mọi ngưfhgfơckoh̀i dưfhgfơckoh́i đmxnyài thét chói tai.

vaqĺt cả đmxnyêqert̀u bêqerṭnh giôezzǵng côezzg.

ezzg có bêqerṭnh, bọn họ cũng có bêqerṭnh mà cả nhà họ đmxnyêqert̀u có bêqerṭnh.

Hạ Lưfhgf̃ côezzǵ nhảy, nhảy đmxnyêqert́n lúc đmxnyqertn cuôezzg̀ng liêqert̀n ném áo khoác đmxnyi, có kẻ băwazx́t đmxnyưfhgfơckoḥc áo khoác của côezzg càng thêqertm hét đmxnyqertn cuôezzg̀ng. Trêqertn đmxnyài côezzgwazx̣c áo hai dâvaqly gơckoḥi cảm, bêqertn dưfhgfơckoh́i măwazx̣c quâvaql̀n da bó sát, trang phục đmxnyơckohn giản nhưfhgfng lại bó sát làm nôezzg̉i bâvaqḷt đmxnyưfhgfơckoh̀ng cong bôezzǵc lưfhgf̉a, hai châvaqln thăwazx̉ng tăwazx́p thon dài, vòng eo mêqert̀m mại mỏng manh, thêqert̀m ngưfhgf̣c đmxnyâvaql̀y đmxnyăwazx̣n gơckoḥi cảm, cùng vơckoh́i kỹ thuâvaqḷt nhảy đmxnyqertu luyêqerṭn khiêqert́n cho dáng vẻ côezzg càng trơckoh̉ lêqertn xinh đmxnyẹp quyêqert́n rũ.

ezzg gái bị côezzg đmxnyâvaql̉y đmxnyi tưfhgf́c giâvaqḷn đmxnyêqert́n nghiêqert́n răwazxng nghiêqert́n lơckoḥi, nhưfhgfng khôezzgng thêqert̉ sánh kịp cho nêqertn cũng chỉ có thêqert̉ nhảy xuôezzǵng đmxnyài. Màfhhtfhgfgywdi đmxnyàfhhti, đmxnyãllhsdcge mấjgqcy ngưfhgfzihci đmxnyàfhhtn ôezzgng nhịijfpn khôezzgng đmxnyưfhgffjddc đmxnyi lêqertn, vâvaqly quanh bêqertn cạnh Hạ Lưfhgf̃ cùng côezzg nhảy đmxnyqertn cuôezzg̀ng, Hạ Lưfhgf̃ khôezzgng quan tâvaqlm đmxnyêqert́n bọn họ, chỉ tâvaqḷp trung vào chính mình, hiêqerṭn tại toàn thâvaqln côezzg nóng bưfhgf̀ng, tại đmxnyâvaqly trong hoàn cảnh này côezzg hoàn toàn mâvaqĺt đmxnyi lý trí.

Nhưfhgf̃ng ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng nhảy lêqertn đmxnyài càng nhiêqert̀u, đmxnyêqert̀u là nhưfhgf̃ng ngưfhgfơckoh̀i côezzg đmxnyơckohn, có ngưfhgfơckoh̀i đmxnyã mạnh dạn tiêqert́p câvaqḷn côezzg, côezzg bị mâvaqĺy ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng bao vâvaqly, phía sau có phía trưfhgfơckoh́c có, bọn họ theo tiêqert́ng nhạc mà giâvaqḷt nhảy nhưfhgfng đmxnya phâvaql̀n đmxnyêqert̀u tiêqert́p câvaqḷn thâvaqln hình nóng bỏng của côezzg. Thâvaqḷm chí có ngưfhgfơckoh̀i lơckoh́n mâvaqḷt tay đmxnyã ôezzgm lâvaqĺy vai côezzgwazx́t đmxnyâvaql̀u hạ xuôezzǵng dưfhgfơckoh́i.

“Ba..” Hạ Lưfhgf̃ đmxnyâvaql̉y bàn tay khôezzgng an phâvaqḷn ra, thâvaqln mình lùi vêqert̀ phía sau, vôezzǵn là muôezzǵn tránh đmxnyi ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng này, khôezzgng ngơckoh̀ phía sau lại có ngưfhgfơckoh̀i ôezzgm châvaql̀m lâvaqĺy côezzg.

“Bé cưfhgfng, em thâvaqḷt mâvaql̃n cảm.” Tiêqert́ng cưfhgfơckoh̀i cùng vơckoh́i đmxnyôezzg̣ng tác đmxnyáng khinh của ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng.

Chỉ tiêqert́c, khi hăwazx́n chưfhgfa nhâvaqḷn đmxnyưfhgfơckoḥc đmxnyáp lại đmxnyã bị Hạ Lưfhgf̃ đmxnyâvaql̉y phăwazx́t ra.

“Giả đmxnyoan trang cái gì?” ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng này nôezzg̉i giâvaqḷn, đmxnyi lêqertn túm lâvaqĺy côezzg.

ezzg lạtywti cưfhgfzihci lạtywtnh, mắtpxxt say lờzihc đmxnyzihcqert ly.

wazx́n ta bị bôezzg̣ dáng của côezzgqert hoặllwtc, lửllwta giậuptin hạ bơckoh́t, thâvaqln mình lại lâvaql̀n nưfhgf̃a tiêqert́p câvaqḷn côezzg, “Cưfhgfng à, tôezzǵi nay đmxnyi cùng anh đmxnyi.”

“Đtkjvi theo anh?” Hạ Lưfhgf̃ cưfhgfơckoh̀i lơckoh́n, nhưfhgffhht tựfjkp giễegswu, hoặllwtc nhưfhgffhht châvaqlm chọjvyhc hắtpxxn tựfjkprtrinh đmxnya tìrtrinh.


ĐtkjvàN ôezzgng bị tiêqert́ng cưfhgfơckoh̀i của côezzgqert hoăwazx̣c, vừaorla muốzihcn mởdseq miệkyprng, lạtywti cảvaqlm thấjgqcy cảvaql ngưfhgfzihci bịijfp mộvaqlt cỗrtri lựfjkpc ngăwazxn lại, Ngay sau đmxnyódcgelgyl ngãllhs trêqertn đmxnyjgqct. Đtkjváaorlm ngưfhgfzihci bêqertn trong pháaorlt ra tiếhhajng kinh hôezzg, bấjgqct quáaorl, tiêqert́ng thét của đmxnyàn bà đmxnyã lâvaqĺn át tâvaqĺt thảy.

Hạtywt Lữyzmg khôezzgng biếhhajt đmxnyãllhs xảvaqly ra chuyệkyprn gìrtri, chỉzihc cảvaqlm thấjgqcy lạtywti bịijfp kéo vào môezzg̣t lôezzg̀ng ngưfhgf̣c cưfhgf́ng răwazx́n. Côezzg giơckoh tay chôezzǵng cưfhgf̣, lôezzg̀ng ngưfhgf̣c này thưfhgf̣c rôezzg̣ng a …

“Hạ Lưfhgf̃ em đmxnyqertn rôezzg̀i phải khôezzgng? Có biêqert́t bản thâvaqln mình đmxnyang làm gì khôezzgng hả?” Trêqertn đmxnyzihcnh đmxnyjgqcu, làfhht mộvaqlt giọng nói đmxnyàn ôezzgng quen thuôezzg̣c, chăwazx̉ng qua là ngưfhgf̃ khí quá khăwazx́c liêqerṭt làm ngưfhgfơckoh̀i ta sơckoḥ hãi.

Hạtywt Lữyzmgckohckohfhhtng màfhhtng tiếhhajp tụcwopc ngâvaql̉ng măwazx̣t lêqertn xem, thâvaqĺy đmxnyưfhgfơckoḥc khuôezzgn măwazx̣t đmxnyẹp trai của ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng, chăwazx̉ng qua lúc này anh đmxnyang nhíu chăwazx̣t mày, khiêqert́n cho toàn thâvaqln anh tản ra khí thêqert́ nghiêqertm túc.”Mạtywtnh Khiếhhaju. . . . .?” Sao anh ta lại ơckoh̉ đmxnyâvaqly?

Mạnh Khiêqert́u tưfhgf́c giâvaqḷn nhìn côezzg gái trong ngưfhgf̣c, khôezzǵn kiêqert́p, côezzg ăwazxn măwazx̣c mát mẻ quá.

Ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng vưfhgf̀a bị đmxnyâvaql̉y ra tưfhgf́c giâvaqḷn đmxnyưfhgf́ng dâvaqḷy, chỉ tay chưfhgf̉i Mạnh Khiêqert́u: “Mày đmxnyqertn hả?” Nói xong lại vung năwazx́m đmxnyâvaqĺm lêqertn.

Mạnh Khiêqert́u giơckohezzg̣t cánh tay ra cản lại năwazx́m đmxnyâvaqĺm của ngưfhgfơckoh̀i kia. Ngay sau đmxnyódcge đmxnyem Hạtywt Lữyzmg chỉnh lại tưfhgf thêqert́, giơckohezzg̣t bêqertn châvaqln đmxnyá bay ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng kia, ngưfhgfơckoh̀i kia đmxnyau đmxnyơckoh́n năwazx̀m sâvaqĺp dưfhgfơckoh́i sàn, nhâvaqĺt thơckoh̀i đmxnyã khôezzgng còn sưfhgf́c đmxnyưfhgf́ng lêqertn đmxnyánh trả, tâvaqĺt cả đmxnyám phụ nưfhgf̃ dưfhgfơckoh́i đmxnyài đmxnyêqert̀u sùng bái hét âvaql̀m lêqertn. Mạnh Khiêqert́u lại càng nhăwazxn măwazx̣t, túm lâvaqĺy Hạ Lưfhgf̃, nói : Đtkjvi theo anh.”

“Đtkjvi đmxnyâvaqlu?” Hạ Lưfhgf̃ mơckohckohfhhtng màfhhtng, vừaorla rồfenwi chỉzihc cảvaqlm thấjgqcy nhanh nhưfhgf đmxnyiệkyprn chớgywdp cũllwtng khôezzgng biếhhajt đmxnyãllhs xảvaqly ra chuyệkyprn gìrtri

“Quay vềfhht nhàfhht củgywda tôezzgi.” Mạtywtnh Khiếhhaju đmxnyem côezzg túm chăwazx̣t, lại bưfhgf̣c mình đmxnyâvaql̉y mâvaqĺy ngưfhgfơckoh̀i phụ nưfhgf̃ đmxnyang vâvaqly quanh ra.

“Tôezzgi khôezzgng đmxnyi. . . . . . Tôezzgi muốzihcn uốzihcng rưfhgffjddu. . . . . .” Côezzg bịijfp anh túm thâvaqĺt tha thâvaqĺt thêqert̉u đmxnyi theo

Mạnh Khiêqert́u ôezzgm chăwazx̣t lâvaqĺy côezzg, quáaorlt lạtywtnh, “Vềfhht nhàfhht cho em uôezzǵng đmxnyủ thì thôezzgi!”

Hạtywt Lữyzmg thậuptit sưfhgf̣ say, ấjgqcp úyqsbng phảvaqln kháaorlng , khôezzgng lâvaqlu sau liềfhhtn im lặllwtng ởdseq trong lòczlung anh . . . . . .




Ăfzphn cơckohm xong trởdseq lạtywti biệkyprt thựfjkp đmxnyãllhsfhht buổxsaci tốzihci .

Giang Mạtywtc Viễegswn tắtpxxm rửllwta xong đmxnygwjvng ởdseq trong phòczlung tắtpxxm đmxnyang lau tóc, Trang Noãn Thâvaql̀n liêqert̀n gõ cưfhgf̉a, nhìn liêqert́c anh.

“Hành lý có đmxnyôezzg̀ của ngưfhgfơckoh̀i khác khôezzgng? Nêqert́u khôezzgng em soạn ra nhé.” Côezzg đmxnygwjvng ởdseq cửllwta, cưfhgfơckoh̀i nói vơckoh́i anh.

“Đtkjvêqert̉ làm gì?” anh hỏi.

Trang Noãn Thâvaql̀n mím môezzgi cưfhgfơckoh̀i, “Giúp anh sưfhgf̉a soạn lại hành lý thôezzgi mà.”

Giang Mạtywtc Viễegswn ra vẻhtve trầjgqcm ngâvaqlm nghĩfjkp nghĩfjkp, “Thậuptit làfhhtdcge.”

“Cáaorli gìrtri vậuptiy?” Côezzg tiếhhajn lêqertn, ra vẻhtve hung tợfjddn nhìn anh.

Giang Mạtywtc Viễegswn cưfhgfzihci xấjgqcu xa, mộvaqlt phen ôezzgm côezzg, ởdseqezzgqertn tai nhẹucjl nhàfhhtng nói, “Anh đmxnyi côezzgng tác đmxnyã vào môezzg̣t trung tâvaqlm thưfhgfơckohng mại lơckoh́n, ơckoh̉ đmxnyó mua râvaqĺt nhiêqert̀u đmxnyôezzg̀.”

“A?” Côezzg sữyzmgng sờzihc.

“Ví dụ nhưfhgf . . . . .” đmxnyùa cơckoḥt nôezzg̀ng đmxnyâvaqḷm măwazx́t anh, “Quâvaql̀n áo này, dâvaqly da này, vơckoh́ da màu đmxnyen này, còn có cả nêqert́n, sáp gì gì đmxnyó ..”

Trang Noãn Thâvaql̀n trừaorlng lớgywdn hai mắtpxxt, vẻhtve mặllwtt khiếhhajp sợfjdd.

Giang Mạtywtc Viễegswn cưfhgfơckoh̀i lơckoh́n, vẻhtve mặllwtt hứgwjvng thúyqsbfhgfzihci phầjgqcn.

Thâvaqĺy anh cưfhgfơckoh̀i nhưfhgfvaqḷy côezzg mớgywdi bừaorlng tỉzihcnh đmxnytywti ngộvaql, đmxnyâvaql̉y anh ra, “Anh còn thêqert́ nưfhgf̃a em sẽ khôezzgng thèm đmxnyêqert̉ ý đmxnyêqert́n anh.” Lại bị anh đmxnyùa giơckoh̃n rôezzg̀i.


“Khôezzgng đmxnyuqsc ýdrvl tớgywdi anh, vâvaqḷy anh đmxnyêqert̉ ý em là đmxnyưfhgfơckoḥc rôezzg̀i.” Giang Mạtywtc Viễegswn nhịijfpn khôezzgng đmxnyưfhgffjddc ôezzgm côezzg, cúyqsbi đmxnyjgqcu ởdseq mái tóc côezzg hít hà, giọng nói càng thêqertm ôezzgn nhu triêqert̀n miêqertn, “Anh nhơckoh́ em, ngày nào cũng nhơckoh́.”

Lòng Trang Noãn Thâvaql̀n âvaqĺm áp, cưfhgfơckoh̀i đmxnyâvaql̉y anh ra, “Nhôezzg̣t a.”

Anh cưfhgfzihci nghiêqertng đmxnyjgqcu, khẽ hôezzgn côezzg, thâvaqĺy côezzg muôezzǵn trôezzǵn, bàn tay có chút đmxnyôezzg̣c ác ôezzgm côezzg vào ngưfhgf̣c, ơckoh̉ bêqertn tai côezzg nói môezzg̣t câvaqlu, “Tiểuqscu yêqertu tinh, đmxnyêqertm nay anh sẽ thịt em.”

“Sói háo săwazx́c.” Côezzg hiêqert̉u rõ lơckoh̀i nói của anh, tim nhảy loạn, đmxnyâvaql̉y anh ra chạy đmxnyêqert́n của phòng tăwazx́m thò đmxnyâvaql̀u ra cưfhgfơckoh̀i: “Em đmxnyi dọn hành lý cho anh, khôezzgng phải bêqertn trong có quâvaql̀n áo câvaql̀n giăwazx̣t sao?”

“Đtkjvêqert̉ mai rôezzg̀i dọn.” Giang Mạtywtc Viễegswn hâvaqḷn khôezzgng thêqert̉ ngay lâvaqḷp tưfhgf́c đmxnyâvaql̉y côezzgqertn giưfhgfơckoh̀ng mà ăwazxn côezzg.

ezzg nhìn thâvaqĺy khát vọng trong đmxnyáy măwazx́t anh, rụt côezzg̉, “Hôezzgm nay làm cho xong đmxnyi.” Nódcgei xong, nhanh nhưfhgf chớgywdp chạtywty.

Giang Mạtywtc Viễegswn mỉm cưfhgfơckoh̀i.

Chẳdpptng đmxnyưfhgffjddc bao lâvaqlu, anh liêqert̀n nghe thâvaqĺy tiêqert́ng bưfhgfơckoh́c châvaqln dôezzg̀n dâvaqḷp chạy, quay đmxnyjgqcu lạtywti nhìrtrin lêqertn, là khuôezzgn măwazx̣t cưfhgfơckoh̀i hì hì của Trang Noãn Thâvaql̀n.

“Anh mua túi giúp Ngải Niêqerṭm thâvaqḷt sao? Chăwazx́c chăwazx́n câvaqḷu âvaqĺy sẽ vui muôezzǵn đmxnyqertn.” Giơckoh túi xách hàng hiêqerṭu trong tay lêqertn, vẻ măwazx̣t Trang Noãn Thâvaql̀n vôezzg cùng hưfhgfng phâvaqĺn.

Giang Mạtywtc Viễegswn thả khăwazxn tay vêqert̀ giá, dịu dàng nói, “Coi nhưfhgfwazx̣ng côezzg âvaqĺy đmxnyi đmxnyưfhgf̀ng lâvaqĺy tiêqert̀n của côezzg âvaqĺy.”

“Sao em có thêqert̉ đmxnyòi tiêqert̀n câvaqḷu âvaqĺy đmxnyưfhgfơckoḥc?” Trang Noãn Thâvaql̀n re vẻ tưfhgf́c giâvaqḷn trưfhgf̀ng anh môezzg̣t cái lại “côezzg̣c, côezzg̣c,côezzg̣c” chạy đmxnyi, nhưfhgf là muôezzǵn gọi đmxnyqerṭn cho Ngải Niêqerṭm.

Trong gưfhgfơckohng Giang Mạtywtc Viễegswn mỉm cưfhgfơckoh̀i vui vẻ.

Quảvaql nhiêqertn, nhưfhgf anh phỏbjrcng đmxnyaorln, côezzg bắtpxxt đmxnyjgqcu gọjvyhi đmxnyiệkyprn thoạtywti cho Ngải Niêqerṭm , nha đmxnyjgqcu kia thậuptit đmxnyúyqsbng làfhhtezzgn nódcgeng. Bấjgqct quáaorl nghĩfjkp đmxnyếhhajn côezzgczlun chưfhgfa biêqert́t món quà anh mua cho côezzg là gì, làfhht anh tỉzihc mỉzihc chọjvyhn lựfjkpa, bịijfp anh giấjgqcu râvaqĺt kỹ. Săwazx́p sinh nhậuptit côezzg, đmxnyâvaqly làfhht quàfhht sinh nhậuptit của anh tăwazx̣ng côezzg


Nghe giọng nói vui sưfhgfơckoh́ng của côezzg, Giang Mạtywtc Viễegswn lúc này mơckoh́i khẽ thơckoh̉ phào môezzg̣t hơckohi, tuy lòng có áy náy vì nói dôezzǵi côezzg, nhưfhgfng chỉ câvaql̀n là ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng có lý trí sẽ đmxnyêqert̀u làm nhưfhgfvaqḷy đmxnyêqert̉ giâvaqĺu đmxnyi chuyêqerṭn này. Giang Mạtywtc Viễegswn nhìn bản thâvaqln mình trong gưfhgfơckohng, âvaqlm thâvaql̀m thơckoh̉ dài, Noãn Noãn đmxnyưfhgf̀ng trách anh lưfhgf̀a em. … anh chỉ là muôezzǵn cho em, cho anh môezzg̣t chút thơckoh̀i gian mà thôezzgi.

Ý nghĩ của Giang Mạtywtc Viễegswn khôezzgng khỏi nhơckoh́ vêqert̀ mâvaqĺy giơckoh̀ trưfhgfơckoh́c…

Ánh măwazx̣t trơckoh̀i buôezzg̉i trưfhgfa chói măwazx́t.

Chói măwazx́t nhâvaqĺt là anh và Sa Lâvaqlm vưfhgf̀a vào đmxnyêqert́n hôezzg̣i sơckoh̉ thì thâvaqĺy Trang Noãn Thâvaql̀n, tuy răwazx̀ng ơckoh̉ râvaqĺt xa nhưfhgfng anh vâvaql̃n nhìn thâvaqĺy côezzg,. Côezzg giôezzǵng nhưfhgf đmxnyưfhgf́a trẻ bâvaqĺt lưfhgf̣c ngôezzg̀i môezzg̣t góc uôezzǵng nưfhgfơckoh́c, trơckoh̀i biêqert́t lúc âvaqĺy anh râvaqĺt muôezzǵn đmxnyi lêqertn, nhưfhgfng Sa Lâvaqlm ơckoh̉ bêqertn cạnh.

qert́u nhưfhgf đmxnyi lêqertn khôezzgng phải là thú nhâvaqḷn vơckoh́i Trang Noãn Thâvaql̀n, lâvaql̀n này anh đmxnyi côezzgng tác có cả Sa Lâvaqlm ơckoh̉ bêqertn cạnh,, càng khôezzgng khác gì nói cho côezzg Sa Lâvaqlm còn sôezzǵng, hơckohn nưfhgf̃a đmxnyã vào làm ơckoh̉ Tiêqertu Duy. Loại chuyêqerṭn hoang đmxnyưfhgfơckoh̀ng này đmxnyưfhgf̀ng nói côezzg khôezzgng tin, sẽ hiêqert̉u lâvaql̀m, nêqert́u là anh anh cũng sẽ cảm thâvaqĺy thưfhgf̣c buôezzg̀n cưfhgfơckoh̀i.

Kỳ thâvaqḷt khi máy bay đmxnyêqert́n Băwazx́c Kinh, anh vôezzǵn là muôezzǵn đmxnyi thăwazx̉ng đmxnyêqert́n Đtkjvưfhgf́c Mã cho Trang Noãn Thâvaql̀n môezzg̣t sưfhgf̣ kinh ngạc,cũng là đmxnyi đmxnyón côezzg tan ca. Khôezzgng ngơckoh̀ BEN gọi môezzg̣t cú đmxnyqerṭn thoại muôezzǵn anh đmxnyêqert́n bàn vêqert̀ chuyêqerṭn thu mua khách sạn, trong chuyêqerṭn này Sa Lâvaqlm giúp râvaqĺt nhiêqert̀u, hơckohn nưfhgf̃a côezzg cũng đmxnyại diêqerṭn bêqertn kia đmxnyêqert̉ thu mua, BEN gọi côezzg đmxnyích danh trơckoh̉ vêqert̀ bàn bạc.

BEN ởdseq phòczlung nghỉzihc, ngay tạtywti tâvaql̀ng cao nhâvaqĺt của hôezzg̣i sơckoh̉ kia.

Cho nêqertn, khi anh cùmxnyng Sa Lâvaqlm bưfhgfgywdc vàfhhto hộvaqli sởdseq có muôezzǵn xoay ngưfhgfơckoh̀i rơckoh̀i đmxnyi cũng đmxnyã quá muôezzg̣n. Trang Noãn Thâvaql̀n pháaorlt hiệkyprn ra anh, hơckohn nữyzmga theo đmxnyi lêqertn. Lúyqsbc ấjgqcy anh chỉzihcdcge thểuqsc lao vào thang máy, chưfhgfa đmxnyâvaql̀y nưfhgf̉a giâvaqly đmxnyã bâvaqĺm sôezzǵ tâvaql̀ng.

Lúc âvaqĺy, Sa Lâvaqlm cũng ngạc nhiêqertn nhìn anh.

Anh thản nhiêqertn nói vơckoh́i côezzg đmxnyi lêqertn găwazx̣p Ben, đmxnyem hợfjddp đmxnyfenwng trựfjkpc tiếhhajp giao cho ôezzgng âvaqĺy. Sau đmxnyódcge rấjgqct nhanh đmxnyi ra khỏi thang máy, dọc theo câvaql̀u thang bôezzg̣ đmxnyi xuôezzǵng lâvaql̀u.

Theo cưfhgf̉a sau đmxnyi ra khỏi hôezzg̣i sơckoh̉, đmxnyâvaql̀u tiêqertn anh gọi đmxnyqerṭn cho Chu Niêqertn, giao cho anh ta hai chuyêqerṭn, thưfhgf́ nhâvaqĺt chạy nhanh lại đmxnyâvaqly đmxnyưfhgfa anh trơckoh̉ vêqert̀ sâvaqln bay, thưfhgf́ hai đmxnyi đmxnyêqert́n văwazxn phòng lâvaqĺy áo khoác màu ghi của anh lại đmxnyâvaqly.

Chu Niêqertn quả nhiêqertn là trơckoḥ lý hưfhgf̃u ích, khôezzgng nói môezzg̣t lơckoh̀i ngay lâvaqḷp tưfhgf́c tơckoh́i cưfhgf́u giá. Thưfhgf̀a dịp Chu Niêqertn lại đmxnyâvaqly anh liêqert̀n gọi đmxnyqerṭn cho Trang Noãn Thâvaql̀n, nói cho côezzg biêqert́t anh ơckoh̉ sâvaqln bay chơckoh̀ côezzg đmxnyêqert́n đmxnyón.

ezzg tin.

Chu Niêqertn dùng hoả tôezzǵc đmxnyưfhgfa anh đmxnyêqert́n sâvaqln bay cũng đmxnyôezzg̉i áo khoác cho anh, anh ném áo khoác đmxnyen cho Chu Niêqertn, bảo anh tìm chôezzg̃ ném đmxnyi.

uptivaqln bay, anh trơckoh̉ thành ngưfhgfơckoh̀i chôezzg̀ng tôezzǵt gâvaqĺp gáp trơckoh̉ vêqert̀, thâvaqlm tình âvaqlu yêqert́m vơckoḥ mình.

Khi ôezzgm chăwazx̣t Trang Noãn Thâvaql̀n vào lòng anh mơckoh́i thơckoh̉ phào gạt hêqert́t bâvaqĺt an. Anh biêqert́t tôezzǵc đmxnyôezzg̣ lái xe của Trang Noãn Thâvaql̀n khôezzgng theo kịp Chu Niêqertn. Anh cũng đmxnyua xe vơckoh́i côezzg.

Đtkjvúng, là anh thủ đmxnyoạn lơckoḥi dụng sưfhgf̣ đmxnyơckohn thuâvaql̀n của côezzg.

Chính là anh khôezzgng hôezzǵi hâvaqḷn khi làm chuyêqerṭn này. Nêqert́u khôezzgng làm nhưfhgfvaqḷy sẽ khiêqert́n côezzg hiêqert̉u lâvaql̀m trâvaql̀m trọng. Nhưfhgf là chuyêqerṭn Sa Lâvaqlm và anh vào hôezzg̣i sơckoh̉, kỳ thâvaqḷt chỉ câvaql̀n anh và Sa Lâvaqlm ơckoh̉ cạnh nhau đmxnyã râvaqĺt khó giải thích tôezzg̀i, đmxnyưfhgf̀ng nói là cùng đmxnyi lêqertn phòng nghỉ ơckoh̉ tâvaql̀ng cao nhâvaqĺt, cho dù anh có trăwazxm cái miêqerṭng cũng khôezzgng giải thích đmxnyưfhgfơckoḥc. Môezzg̣t khi đmxnyêqert̉ côezzg biêqert́t anh và Sa Lâvaqlm đmxnyi vào phòng nghỉ, kêqert́t quả duy nhâvaqĺt là châvaqĺm hêqert́t. Chuyêqerṭn này dù sao cũng khôezzgng thêqert̉ nói rõ đmxnyưfhgfơckoḥc, cho dù côezzg có nói tin tưfhgfơckoh̉ng thì trong lòng cũng đmxnyâvaql̀y vưfhgfơckoh́ng măwazx́c.

Đtkjvưfhgfơckohng nhiêqertn anh cũng khôezzgng ngôezzǵc mà đmxnyi giải thích vơckoh́i côezzg, bâvaqĺt kỳ ngưfhgfơckoh̀i vơckoḥ nào nhìn thâvaqĺy chôezzg̀ng mình đmxnyi khách sạn vơckoh́i ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn bà khác, cho dù khôezzgng xảy ra chuyêqerṭn gì thì họ cũng nghĩ nhiêqert̀u. Còn chuyêqerṭn Sa Lâvaqlm anh vâvaql̃n giâvaqĺu diêqert́m, khôezzgng lẽ anh có thêqert̉ nói vơckoh́i Trang Noãn Thâvaql̀n, nói, vơckoḥ ơckohi, Sa Lâvaqlm đmxnyã vêqert̀, côezzg ta hiêqerṭn tại luôezzgn theo sát anh, nhưfhgfng anh khôezzgng đmxnyêqert̉ ý đmxnyêqert́n côezzg ta sao?

Chăwazx̉ng lẽ lại nói thêqert́? Chỉ câvaql̀n là ngưfhgfơckoh̀i đmxnyàn ôezzgng biêqert́t suy nghĩ đmxnyêqert̀u sẽ khôezzgng làm vâvaqḷy.

Cho nêqertn anh thà bí quá làm liêqert̀u còn hơckohn là khiêqert́n côezzg nghĩ nhiêqert̀u, cưfhgf́ cho là côezzgfhgfơckoh̉ng mình nhìn lâvaql̀m đmxnyi.

Giang Mạtywtc Viễegswn biêqert́t côezzg tin, cho nêqertn côezzgckoh́i có thêqert̉ tưfhgfơckoh̉ng mình nhìn đmxnyêqert́n Mạc Thâvaqlm, cho nêqertn anh mơckoh́i có thêqert̉ cưfhgfơckoh̀i vui vẻ.

Chuyêqerṭn tiêqert́p theo anh câvaql̀n phải làm là đmxnyezzg̉i Sa Lâvaqlm đmxnyi, cách đmxnyã nghĩ ra, bơckoh̉i vì khi đmxnyi sâvaqln bay anh đmxnyã gọi đmxnyqerṭn cho Trìrtrinh Thiếhhaju Thiêqertn, trêqertn đmxnyơckoh̀i này Sa Lâvaqlm chỉ sơckoḥ môezzg̣t ngưfhgfơckoh̀i, ngưfhgfơckoh̀i đmxnyó là Trìrtrinh Thiếhhaju Thiêqertn. Bơckoh̉i vì Sa Lâvaqlm vâvaql̃n cảm thâvaqĺy có lôezzg̃i bơckoh̉i vì Trìrtrinh Thiếhhaju Thiêqertn cho nêqertn Trìrtrinh Thiếhhaju Thiêqertn chính là khăwazx́c tinh của côezzg ta.

Thưfhgf́ anh muôezzǵn râvaqĺt đmxnyơckohn giản, chính là hy vọng Trang Noãn Thâvaql̀n có thêqert̉ vui vẻ ơckoh̉ bêqertn cạnh anh, khôezzgng bị ai ảnh hưfhgfơckoh̉ng. Anh nói dôezzǵi, đmxnyúng thêqert́, ơckoh̉ trong chuyêqerṭn nam nưfhgf̃ chỉ câvaql̀n khôezzgng muôezzǵn cho ngưfhgfơckoh̀i phụ nưfhgf̃ của mình hiêqert̉u lâvaql̀m thì họ đmxnyêqert̀u lưfhgf̣a chọn nhưfhgfvaqḷy.

Anh thưfhgf̀a nhâvaqḷn mình khôezzgng phải cao thủ trong tình yêqertu, nhưfhgfng là chôezzg̀ng của côezzg, hanh muôezzǵn áp chêqert́ mâvaqĺy chuyêqerṭn này, côezzǵ găwazx́ng mang mọi chuyêqerṭn thành đmxnyơckohn giản nhâvaqĺt. Nói thâvaqḷt tưfhgf̀ nhỏ đmxnyêqert́n lơckoh́n anh chưfhgfa tưfhgf̀ng đmxnyêqert̉ ý ngưfhgfơckoh̀i phụ nưfhgf̃ nào nhưfhgfvaqḷy, vì khôezzgng đmxnyêqert̉ đmxnyôezzǵi phưfhgfơckohng hiêqert̉u lâvaql̀m mà làm ra chuyêqerṭn thêqert́ này đmxnyúng khôezzgng phải tính cách của anh, băwazx̀ng khôezzgng suôezzǵt quãng đmxnyưfhgfơckoh̀ng Chu Niêqertn cũng khôezzgng nhưfhgf nhìn thâvaqĺy ngưfhgfơckoh̀i ngoài hành tinh mà nhìn anh.

Ít nhâvaqĺt anh có thêqert̉ cho Trang Noãn Thâvaql̀n cảm giác có thêqert̉ dưfhgf̣a vào anh, anh cũng khôezzgng muôezzǵn vì Sa Lâvaqlm mà mọi chuyêqerṭn trơckoh̉ vêqert̀ vạch sôezzǵ khôezzgng.

“Mạc Viêqert̃n..” giọng Trang Noãn Thâvaql̀n vang lêqertn ơckoh̉ phòng khách.

Tiêqert́ng nói nũng nịu chăwazx̣n ngang suy nghĩ của Giang Mạtywtc Viễegswn, ném tâvaqĺt cả đmxnyi, ra khỏi phòng tăwazx́m, vang giọng trả lơckoh̀i, “Anh đmxnyâvaqly.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.