Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Quyển 6-Chương 39 : Hành vi đen tối
Ánh măviqe ̣t trơafbg ̀i đreih âvmud ̀u giơafbg ̀ chiêviqe ̀u âvmud ́m áp, Băviqe ́c Kinh ngâvmud ̣p chìm trong cảnh xuâvmud n xinh đreih ẹp.
Nêviqe ́u nói mùa thu Băviqe ́c Kinh thăviqe ́m đreih ưldic ơafbg ̣m thơafbg môsatt ̣ng thì mùa xuâvmud n nơafbg i đreih âvmud y tưldic ̣a nhưldic bưldic ́c quôsatt ́c hoạ duy mỹ. Nhưldic ̃ng hàng liêviqe ̃u thanh nhã, soi bóng lêviqe n măviqe ̣t hôsatt ̀ tạo cảm giác yêviqe n bình mêviqe nh mang, thỉnh thoảng còn đreih iêviqe ̉m suyêviqe ́t nhưldic ̃ng săviqe ́c hoa dịu dàng ….Câvmud y lêviqe hoa trăviqe ́ng muôsatt ́t theo gió tạo lêviqe n nhưldic ̃ng vũ đreih iêviqe ̣u sôsatt i đreih ôsatt ̣ng, còn có nhưldic ̃ng săviqe ́c hoa hạnh huy hoàng, nhưldic ̃ng câvmud y anh đreih ào tưldic ̣a nhưldic câvmud ́t chưldic ́a tinh hoa của bôsatt ́n mùa, tâvmud ́t cả nhưldic là sinh mêviqe ̣nh của vạn vâvmud ̣t bôsatt ́n mùa đreih êviqe ̀u giao hoà tại nơafbg i đreih âvmud y, khiêviqe ́n cho trái tim con ngưldic ơafbg ̀i cho dù có vơafbg ̃ nát cũng dâvmud ̀n dâvmud ̀n hôsatt ̀i sinh.
Khi Trang Noãn Thâvmud ̀n tơafbg ́i bêviqe ̣nh viêviqe ̣n, hai măviqe ́t choáng ngơafbg ̣p bơafbg ̉i săviqe ́c xanh của bãi cỏ.
Lăviqe ̣ng lẽ thăviqe m bác Côsatt ́, côsatt khẽ thơafbg ̉ dài, có chút do dưldic ̣, hôsatt ̀i lâvmud u có mơafbg ́i dọc theo hành lang bêviqe ̣nh viêviqe ̣n đreih i tơafbg ́i thang máy tìm khoa chỉnh hình, vưldic ̀a ra khỏi thang máy đreih ã thâvmud ́y Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai đreih ưldic ́ng chơafbg ̀, trôsatt ng bôsatt ̣ dáng chăviqe ́c là đreih ã chơafbg ̀ râvmud ́t lâvmud u rôsatt ̀i. Thâvmud ́y côsatt đreih êviqe ́n vẻ măviqe ̣t côsatt ta tràn ngâvmud ̣p kinh hỉ, vôsatt ̣i vàng chạy tơafbg ́i năviqe ́m chăviqe ̣t lâvmud ́y tay côsatt . “Tôsatt ́t quá, Noãn Thâvmud ̀n cuôsatt ́i cùng côsatt cũng tơafbg ́i rôsatt ̀i, tôsatt i cưldic ́ tưldic ơafbg ̉ng côsatt sẽ khôsatt ng tơafbg ́i chưldic ́.”
Trang Noãn Thâvmud ̀n im lăviqe ̣ng rút tay lại. Có nhưldic ̃ng ngưldic ơafbg ̀i cả cuôsatt ̣c đreih ơafbg ̀i cũng khôsatt ng thêviqe ̉ trơafbg ̉ thành bạn bè đreih ưldic ơafbg ̣c, chăviqe ̉ng hạn nhưldic Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai trưldic ơafbg ́c măviqe ́t đreih âvmud y, giưldic ̃a hai ngưldic ơafbg ̀i luôsatt n luôsatt n có môsatt ̣t bưldic ́c tưldic ơafbg ̀ng là Côsatt ́ Măviqe ̣c. Cho dù là lúc nào, ơafbg ̉ đreih âvmud u, cả hai đreih êviqe ̀u là cái gai trong măviqe ́t của nhau.
Côsatt khẽ nói: “Nêviqe ́u có thêviqe ̉, tôsatt i sẽ khôsatt ng đreih êviqe ́n đreih âvmud y.”
Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai nhìn săviqe ́c măviqe ̣t lạnh lùng của côsatt , có chút châvmud ̀n chơafbg ̀, hôsatt ̀i lâvmud u mơafbg ́i mơafbg ̉ miêviqe ̣ng nói: “Tôsatt i biêviqe ́t, trưldic ơafbg ́c đreih âvmud y là chính tôsatt i đreih au khôsatt ̉ câvmud ̀u xin côsatt đreih ưldic ̀ng đreih êviqe ́n làm phiêviqe ̀n Côsatt ́ Măviqe ̣c.”
“Tóm lại Côsatt ́ Măviqe ̣c bị sao thêviqe ́?” Côsatt khôsatt ng muôsatt ́n ôsatt n chuyêviqe ̣n cũ vơafbg ́i côsatt ta, côsatt và Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai cho đreih êviqe ́n giơafbg ̀ cũng khôsatt ng có gì đreih áng nói cả.
“Anh âvmud ́y vâvmud ̃n khôsatt ng chịu làm vâvmud ̣t lý trị liêviqe ̣u, bác sĩ nói nêviqe ́u nhưldic càng đreih êviqe ̉ lâvmud u thì khả năviqe ng hôsatt ̀i phục là khôsatt ng có, nhâvmud ́t đreih ịnh anh âvmud ́y sẽ thành tàn phêviqe ́ mâvmud ́t.” Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai đreih ành phải nói thâvmud ̣t.
Nghe xong, ngưldic ̣c Trang Noãn Thâvmud ̀n tưldic ̣a nhưldic bị vạn mũi kim châvmud m, đreih âvmud y nhưldic là lôsatt ̃i vưldic ơafbg ́ng bâvmud ̣n khôsatt ng thêviqe ̉ quêviqe n đreih i của côsatt , nghĩ nghĩ, khẽkqtd thởxuzi dàimuc i, “Mang tôsatt i đreih i găviqe ̣p anh âvmud ́y.”
Ban đreih âvmud ̀u Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai râvmud ́t vui vẻ, nhưldic ng môsatt ̣t lúc sau lôsatt ng mày nhíu chăviqe ̣t, vẻ măviqe ̣t đreih âvmud ̀y lo lăviqe ́ng, lăviqe ̣ng lẽ nhìn côsatt môsatt ̣t cái.
“Côsatt yêviqe n tâvmud m, trưldic ơafbg ́c đreih âvmud y tôsatt i đreih ã nói tưldic ̀ bỏ là tưldic ̀ bỏ, hơafbg n nưldic ̃a côsatt đreih ã mang thai, tôsatt i khôsatt ng có tưldic cách gì mà tranh giành Côsatt ́ Măviqe ̣c vơafbg ́i côsatt cả.” Trang Noãn Thâvmud ̀n nhìn ra đreih ưldic ơafbg ̣c sưldic ̣ lo lăviqe ́ng của côsatt ta, lạnh lùng nói, măviqe ́t lại đreih ảo qua bụng của Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai, tại sao bụng côsatt ta đreih êviqe ́n giơafbg ̀ cũng chưldic a có chút ….
Hưldic ́a Môsatt ̣ Giai cưldic ơafbg ̀i trưldic ̀ cho qua, giơafbg tay gãi đreih âvmud ̀u, lăviqe ̣ng yêviqe n đreih i trưldic ơafbg ́c dâvmud ̃n đreih ưldic ơafbg ̀ng.
—–
Khi Trang Noãn Thâvmud ̀n bưldic ơafbg ́c vào phòng bêviqe ̣nh, Côsatt ́ Măviqe ̣c đreih ang quay măviqe ̣t ra cưldic ̉a sôsatt ̉ suy nghĩ.
Rèm cưldic ̉a mỏng ngăviqe n ánh măviqe ̣t trơafbg ̀i, làm cho ánh sáng càng trơafbg ̉ lêviqe n nhu hoà, màu vàng nhạt tinh têviqe ́ len lỏi. Có vài tia sáng khẽ đreih âvmud ̣u trêviqe n măviqe ̣t Côsatt ́ Măviqe ̣c, côsatt chỉ nhìn thâvmud ́y sưldic ơafbg ̀n măviqe ̣t anh, vâvmud ̃n góc cạnh rõ ràng nhưldic trưldic ơafbg ́c nhưldic ng đreih ã gâvmud ̀y đreih i râvmud ́t nhiêviqe ̀u.
Lòng nhịn khôsatt ng đreih ưldic ơafbg ̣c dâvmud ng lêviqe n chua xót, nêviqe ́u côsatt và anh khôsatt ng có găviqe ̣p nhau, có phải bâvmud y giơafbg ̀ cả hai đreih êviqe ̀u râvmud ́t tôsatt ́t hay khôsatt ng?
Chàng trai áo trăviqe ́ng tưldic ̀ng đreih ưldic ́ng dưldic ơafbg ́i tàng câvmud y côsatt ̉ thụ vưldic ̀a đreih àn vưldic ̀a hát, nhìn săviqe ́c măviqe ̣t anh, côsatt cảm nhâvmud ̣n đreih ưldic ơafbg ̣c chỉ còn lại tang thưldic ơafbg ng, là do năviqe m tháng và côsatt lưldic u lại cho anh. Nhịuraj n khôsatt ng đreih ưldic ợseag c khẽkqtd thởxuzi dàimuc i mộzgng t hơafbg i, vẫogbr n thành tiêviqe ́ng. Ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng trêviqe n giưldic ơafbg ̀ng lâvmud ̣p tưldic ́c nghe đreih ưldic ơafbg ̣c tiêviqe ́ng đreih ôsatt ̣ng, nhíu chăviqe ̣t mày, “Đdsxw i ra ngoài.”
Ngưldic ̃ khí lạnh lùng khiêviqe ́n ngưldic ơafbg ̀i ta sơafbg ̣ hãi.
Giọng nói kia thưldic ̣c xa lạ vơafbg ́i Trang Noãn Thâvmud ̀n, Côsatt ́ Măviqe ̣c trong côsatt tuy răviqe ̀ng có chút lạnh lùng nhưldic ng chưldic a tưldic ̀ng dùng ngưldic ̃ khí nhưldic vâvmud ̣y đreih êviqe ̉ nói vơafbg ́i ngưldic ơafbg ̀i khác? Là do côsatt sai hay là tại thơafbg ̀i gian? Chỉ là mâvmud ́y tháng ngăviqe ́n ngủi, tại sao côsatt và anh đreih êviqe ̀u thay đreih ôsatt ̉i.
Găviqe ̣p lại anh, Trang Noãn Thâvmud ̀n bi thưldic ơafbg ng phát hiêviqe ̣n ra, thơafbg ̀i gian đreih ã xoá nhoà tâvmud ́t cả, đreih ã tưldic ̀ng lưldic u luyêviqe ́n, đreih ã tưldic ̀ng yêviqe u sâvmud u lăviqe ̣ng, đreih au đreih ơafbg ́n thôsatt ́ng khôsatt ̉ khôsatt ng chịu nôsatt ̉i, tưldic ̣a nhưldic tâvmud ́t cả đreih ã tan thành mâvmud y khói. Là do thơafbg ̀i gian hay tại côsatt là kẻ vôsatt tình bạc nghĩa?
Khi mơafbg ̉ lơafbg ̀i, giọng của Trang Noãn Thâvmud ̀n thanh suôsatt ́t nhưldic ánh măviqe ̣t trơafbg ̀i, dịu dàng vôsatt hại nhưldic ng ngâvmud ̣p tràn bâvmud ́t đreih ăviqe ́c dĩ: “Khôsatt ng phải râvmud ́t muôsatt ́n găviqe ̣p em à?”
Ngưldic ơafbg ̀i bêviqe ̣nh đreih ang giả bôsatt ̣ ngủ trêviqe n giưldic ơafbg ̀ng đreih ôsatt ̣t nhiêviqe n mơafbg ̉ măviqe ́t, quay đreih ầiycd u!
Khi đreih ôsatt ́i diêviqe ̣n vơafbg ́i ánh măviqe ́t âvmud ́m áp của Trang Noãn Thâvmud ̀n, ánh măviqe ́t Côsatt ́ Măviqe ̣c đreih ôsatt ̣t nhiêviqe n tràn ngâvmud ̣p kích đreih ôsatt ̣ng, tràn ngâvmud ̣p ngạc nhiêviqe n và vui sưldic ơafbg ́ng. Giọng nói hôsatt ̀n khiêviqe u môsatt ̣ng nhiêviqe ̃u quen thuôsatt ̣c này, đreih ôsatt i măviqe ́t hàng đreih êviqe m đreih êviqe ̀u hiêviqe ̣n trong trí nhơafbg ́ của anh, hiêviqe ̣n giơafbg ̀ lại châvmud n thâvmud ̣t xuâvmud ́t hiêviqe ̣n trưldic ơafbg ́c măviqe ̣t anh,
“Noãn Thâvmud ̀n”
Anh vâvmud ̃n khôsatt ng dávvps m tin, sợseag chílgbd nh mìemfm nh đreih ang năviqe ̀m mơafbg , muôsatt ́n chưldic ́ng thưldic ̣c nhưldic ng lại sơafbg ̣ hành vi thâvmud ́t thôsatt ́, vạn nhâvmud ́t là mơafbg đreih êviqe ́n khi tỉnh lại chỉ là thâvmud ́t vọng. Bơafbg ̉i vì Trang Noãn Thâvmud ̀n đreih ưldic ́ng đreih ôsatt ́i diêviqe ̣n vơafbg ́i của sôsatt ̉, cho nêviqe n ánh sáng chiêviqe ́u rọi lêviqe n ngưldic ơafbg ̀i côsatt , giôsatt ́ng nhưldic hưldic ảo, nhiêviqe ̀u lâvmud ̀n anh cũng mơafbg thâvmud ́y cảnh này, côsatt lăviqe ̣ng im đreih ưldic ́ng ơafbg ̉ đreih ó, ngưldic ơafbg ̣c ánh măviqe ̣t trơafbg ̀i, phía sau là câvmud y anh đreih ào xinh đreih ẹp, khẽ gọi “Côsatt ́ Măviqe ̣c..”
Nhưldic ng môsatt ̃i khi anh tỉnh lại , hiêviqe ̣n thưldic ̣c chỉ là gió thảm mưldic a sâvmud ̀u.
Khoé măviqe ́t Trang Noãn Thâvmud ̀n hoe đreih ỏ, nhìn anh nhưldic vâvmud ̣y nói khôsatt ng đreih au lòng là giả.
“Noãn Thâvmud ̀n..” lúc này Côsatt ́ Măviqe ̣c mơafbg ́i phản ưldic ́ng lại, ýawqy thứzomq c đreih ưldic ợseag c đreih ềzomq u khôsatt ng phảverk i làimuc cảverk nh trong mơafbg , sơafbg ̣ hãi gọi môsatt ̣t tiêviqe ́ng xong vôsatt ̣i vàng nhảy khỏi giưldic ơafbg ̀ng, nhưldic ng bơafbg ̉i vì lâvmud u ngày khôsatt ng làm vâvmud ̣t lý trị liêviqe ̣u, cho nêviqe n châvmud n vưldic ̀a chạm đreih âvmud ́t liêviqe ̀n vôsatt lưldic ̣c, lảo đreih ảo ….
“Cốgcff Mặxjng c!” Trang Noãn Thâvmud ̀n hoảng sơafbg ̣ vôsatt ̣i vàng tiêviqe ́n lêviqe n, môsatt ̣t tay đreih ơafbg ̃ lâvmud ́y anh.
Côsatt ́ Măviqe ̣c ôsatt m côsatt làm chôsatt ̃ dưldic ̣a vẻ măviqe ̣t đreih âvmud ̀y cảm đreih ôsatt ̣ng: “Noãn Thâvmud ̀n, em đreih êviqe ́n rôsatt ̀i, cuôsatt ́i cùng em cũng đreih ã đreih êviqe ́n …”
Lơafbg ̀i nói của côsatt nhưldic nghẹn ơafbg ̉ côsatt ̉ ….
…..
Đdsxw êviqe m có chút xao đreih ôsatt ̣ng, bâvmud ́t an.
Trêviqe n giưldic ơafbg ̀ng, Giang Mạeowq c Viễprzg n ngủ có chút mơafbg màng.
Ájudg nh trăviqe ng lan tràimuc n, chiêviqe ́u lêviqe n đreih ưldic ơafbg ̀ng nét trong trẻo nhưldic ng lạnh lùng của anh. Khôsatt ng biêviqe ́t là anh đreih ang mơafbg gì mà căviqe ̣p mày khẽ nhíu lại, nhưldic ng râvmud ́t nhanh môsatt ̣t cánh tay trâvmud ̀n nõn là đreih ã vuôsatt ́t lêviqe n, ngón tay tinh têviqe ́ vuôsatt ́t ve đreih ôsatt i mày của anh.
Cávvps nh tay nâvmud ng lêviqe n kézxkn o chăviqe n thâvmud ́p xuôsatt ́ng, hơafbg n nưldic ̉a thâvmud n ngưldic ơafbg ̀i trâvmud ̀n trụi trơafbg n bóng của ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ dưldic ̀ng dưldic ơafbg ́i ánh trăviqe ng. Côsatt nhưldic môsatt ̣t cọng lôsatt ng vũ mêviqe ̀m mại ngao du trong lôsatt ̀ng ngưldic ̣c ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng, ngón tay sau khi vuôsatt ́t ve căviqe ̣p mày kia liêviqe ̀n tưldic ̀ tưldic ̀ hạ thâvmud ́p xuôsatt ́ng, men theo đreih ưldic ơafbg ̀ng nét ôsatt n hoà anh tuâvmud ́n của anh.
Ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng tưldic ̣a nhưldic ngủ râvmud ́t say.
Ngưldic ng măviqe ́t nhìn anh, ánh măviqe ́t sâvmud u thăviqe ̉m nhưldic bóng đreih êviqe m. Hơafbg i hơafbg i nhôsatt ̉m ngưldic ơafbg ̀i dâvmud ̣y, khăviqe n tăviqe ́m hoàn toàn chảy xuôsatt ́ng, lôsatt ̣ ra thêviqe ̀m ngưldic ̣c đreih âvmud ̃y đreih à năviqe ̣ng trĩu, đreih ôsatt ̣ cong cùng khe ngưldic ̣c hoàn hảo khiêviqe ́n nhiêviqe ̀u ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ cũng phải hâvmud m môsatt ̣.
“Mạc Viêviqe ̃n…” côsatt khẽ gọi têviqe n của anh, tưldic ̣a nhưldic chú mèo chui vào trong lòng anh, bàn tay băviqe ́t đreih âvmud ̀u khôsatt ng yêviqe n phâvmud ̣n.
Cúc áo của ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng tưldic ̀ng cái bị cơafbg ̉i bỏ, lôsatt ̣ ra thêviqe ̀m ngưldic ̣c rôsatt ̣ng lơafbg ́n, hôsatt hâvmud ́p đreih êviqe ̀u đreih ăviqe ̣n khiêviqe ́n cho côsatt tâvmud m hoảng ý loạn. Hai má dán chăviqe ̣t vào thêviqe ̀m ngưldic ̣c đreih ó, toàn thâvmud n tưldic ̣a nhưldic môsatt ̣t ngọn lưldic ̉a, hơafbg i thơafbg ̉ thơafbg m mát, ngâvmud ̣p tràn hưldic ơafbg ng vị đreih àn ôsatt ng thành thục.
Tay côsatt càng tham lam hạ xuôsatt ́ng, tâvmud ̣n đreih êviqe ́n khi bị hoả long của anh làm cho kinh sơafbg ̣, ánh măviqe ́t lại nhuôsatt ́m đreih âvmud ̀y hơafbg i nưldic ơafbg ́c triêviqe ̀n miêviqe n ….
Trong lúc ngủ mơafbg màng, Giang Mạeowq c Viễprzg n chỉ cảm thâvmud ́y toàn thâvmud n khôsatt nóng, nhưldic là có ai đreih ang trêviqe u chọc anh, sưldic ̣ mêviqe ̀m mại trong ngưldic ̣c nhưldic thưldic ̣c nhưldic môsatt ̣ng, tâvmud ̣n đreih êviqe ́n khi bụng dưldic ơafbg ́i truyêviqe ̀n đreih êviqe ́n lưldic ̉a nóng quen thuôsatt ̣c, anh mơafbg ́i hơafbg i hé măviqe ́t.
“Mạc Viêviqe ̃n …” ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ trong lôsatt ̀ng ngưldic ̣c mêviqe ̀m mại nhưldic nưldic ơafbg ́c, thâvmud ́y anh mơafbg ̉ măviqe ́t, cũng ngâvmud ̉ng măviqe ̣t lêviqe n chăviqe m chú nhìn anh.
Trong bónqpl ng tốgcff i, chỉijoj cónqpl vài ánh trăviqe ng len lỏi vào.
Thâvmud n hình ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ thưldic ơafbg ́t tha đreih âvmud ̀y đreih ăviqe ̣n, tóc đreih en che gâvmud ̀n hêviqe ́t khuôsatt n măviqe ̣t côsatt , nhưldic âvmud ̉n nhưldic hiêviqe ̣n, lan tràn trong màn đreih êviqe m yêviqe n tĩnh.
Giang Mạeowq c Viễprzg n là ngủ mơafbg mà mơafbg ̉ măviqe ́t ra, trong lúc nhâvmud ́t thơafbg ̀i đreih âvmud ̀u óc khôsatt ng thanh tỉnh, hơafbg n nưldic ̃a trong phòng hơafbg i thiêviqe ́u ánh sáng, trong đreih âvmud ̀u hiêviqe ̣n lêviqe n hình ảnh của Trang Noãn Thâvmud ̀n, lâvmud ̣p tưldic ́c khôsatt ng nhơafbg ́ ra mình đreih ang ơafbg ̉ nưldic ơafbg ́c ngoài còn tưldic ơafbg ̉ng là đreih ang ơafbg ̉ biêviqe ̣t thưldic ̣ tại Băviqe ́c Kinh.
Bêviqe n tai là hơafbg i thơafbg ̉ mêviqe ̀m mại của phụ nưldic ̃, hưldic ơafbg ng thơafbg m lưldic ợseag n lờkqtd , cảverk ngưldic ờkqtd i quấqynj n quanh anh, côsatt hoà tan ơafbg ̉ lôsatt ̀ng ngưldic ̣c anh, nhẹ nhàng thơafbg ̉ gâvmud ́p, thâvmud n hình ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ khẽ trưldic ơafbg ̣t xuôsatt ́ng.
Đdsxw êviqe m dàimuc i, hơafbg n nữxyyo a ngưldic ơafbg ̀i trong lôsatt ̀ng ngựqtqz c nhiệatck t tìemfm nh kiềzomq u mỵzomq , dục vọng mãnh liêviqe ̣t của Giang Mạeowq c Viễprzg n dâvmud ng tràn, khi thâvmud n hình mêviqe ̀m mại của ngưldic ơafbg ̀i kia dán chăviqe ̣t hoàn toàn trêviqe n ngưldic ơafbg ̀i anh, bôsatt ̃ng dưldic ng anh đreih em côsatt ta đreih è xuôsatt ́ng dưldic ơafbg ́i, bàn tay thôsatt ráp chạy dọc theo đreih ưldic ơafbg ̀ng cong của côsatt ta.
Ngưldic ơafbg ̀i kia vui sưldic ơafbg ́ng, sưldic ̣ chủ đreih ôsatt ̣ng bâvmud ́t ngơafbg ̀ của ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng khiêviqe ́n cho côsatt càng trơafbg ̉ lêviqe n tan chảy, lôsatt ̀ng ngưldic ̣c anh, hơafbg i thơafbg ̉ của anh, nhưldic ̃ng cái vuôsatt ́t ve của anh …. Tâvmud ́t cả hành đreih ôsatt ̣ng của anh đreih êviqe ̀u khiêviqe ́n côsatt đreih iêviqe n cuôsatt ̀ng.
“Noãn Noãn…” Giang Mạeowq c Viễprzg n vôsatt thưldic ́c gọi thành tiêviqe ́ng bêviqe n tai côsatt , bàn tay băviqe ́t đreih âvmud ̀u khôsatt ng an phâvmud ̣n.
Ngưldic ơafbg ̀i phụ nưldic ̃ trong ngưldic ̣c bôsatt ̃ng nhiêviqe n cưldic ́ng đreih ơafbg ̀.
Trong bónqpl ng đreih êviqe m, hơafbg i thơafbg ̉ của Giang Mạeowq c Viễprzg n dôsatt ̀n dâvmud ̣p, bàn tay đreih ang du ngoạn trêviqe n ngưldic ơafbg ̀i côsatt cũng đreih ôsatt ̣t nhiêviqe n bâvmud ́t đreih ôsatt ̣ng, sau đreih ó “Tách..” môsatt ̣t tiêviqe ́ng, đreih èn đreih âvmud ̀u giưldic ơafbg ̀ng bâvmud ̣t lêviqe n.
Trêviqe n giưldic ơafbg ̀ng, Sa Lâvmud m trâvmud ̀n trụi nhìn chăviqe ̀m chăviqe ̀m anh.
Nháy măviqe ́t, săviqe ́c măviqe ̣t Giang Mạeowq c Viễprzg n chuyêviqe ̉n sang tăviqe m tôsatt ́i, tràn ngâvmud ̣p đreih ao súng
“Giang Mạeowq c Viễprzg n, tôsatt i ghét anh, ghét anh coi tôsatt i là Trang Noãn Thâvmud ̀n, dưldic ̣a vào đreih âvmud u mà tôsatt i phải là thêviqe ́ thâvmud n cho côsatt ta?” Sa Lâvmud m băviqe ́t đreih âvmud ̀u khôsatt ng khôsatt ́ng chêviqe ́ đreih ưldic ơafbg ̣c bản thâvmud n, ngôsatt ̀i dâvmud ̣y hét lơafbg ́n.
Ánh măviqe ́t Giang Mạeowq c Viễprzg n lạnh lẽo nhưldic băviqe ng, khoé môsatt i gơafbg ̣i cảm cũng hơafbg i trâvmud ̀m xuôsatt ́ng, khôsatt ng khó nhìn ra anh đreih ang áp chêviqe ́ lưldic ̉a giâvmud ̣n trong lòng, ghe côsatt nói xong, anh mơafbg ̉ miêviqe ̣ng, vôsatt cùng lạnh lùng, “Thưldic ̣c têviqe ́ mà nói, côsatt ngay cả thêviqe ́ thâvmud n cho côsatt âvmud ́y cũng khôsatt ng có cưldic ̉a đreih âvmud u.”
“Anh …. Anh nói gì? Sao anh có thêviqe ̉ nói tôsatt i nhưldic vâvmud ̣y?” Sa Lâvmud m khiếvbnu p sợseag , lậluuh p tứzomq c bôsatt ̉ nhào vào lòng anh, “Tôsatt i có gì thua kém côsatt ta chưldic ́? Côsatt ta có xinh đreih ẹp, dáng ngưldic ơafbg ̀i có quyêviqe ́n rũ nhưldic tôsatt i khôsatt ng?”
Giang Mạeowq c Viễprzg n dưldic ́t khoát đreih âvmud ̉y côsatt ta ra, săviqe ́c măviqe ̣t nghiêviqe m nghị, “Sa Lâvmud m, hôsatt m nay côsatt quá đreih áng rôsatt ̀i đreih ó.”
“Qúa đreih áng, tôsatt i làm gì mà quá đreih áng?” Sa Lâvmud m đreih ôsatt ̣t nhiêviqe n cưldic ơafbg ̀i lạnh, “Anh cảm thâvmud ́y tôsatt i quá đreih áng là do tôsatt i khiêviqe ́n anh nhơafbg ́ tơafbg ́i Trang Noãn Thâvmud ̀n hay là vì tôsatt i khiêviqe ́n anh khôsatt ng khôsatt ́ng chêviqe ́ đreih ưldic ơafbg ̣c bản thâvmud n?” nói xong măviqe ́t côsatt ta mơafbg ̉ lơafbg ́n dưldic ̀ng ơafbg ̉ biêviqe ̉u tưldic ơafbg ̣ng nam tính của ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng, tuy răviqe ̀ng có áo ngủ che đreih i nhưldic ng côsatt vâvmud ̃n có thêviqe ̉ nhâvmud ̣n ra sưldic ̣ nóng bỏng và to lơafbg ́n của nó.
“Cúiycd t.” Bôsatt ̃ng nhiêviqe n Giang Mạeowq c Viễprzg n hét lơafbg ́n.
Săviqe ́c măviqe ̣t Sa Lâvmud m đreih ôsatt ̣t nhiêviqe n biêviqe ́n đreih ôsatt ̉i, tưldic ́c giâvmud ̣n đreih êviqe ́n tái măviqe ̣t, vưldic ơafbg n ngón trỏ chỉ vào anh … “Anh …chưldic a môsatt ̣t ngưldic ơafbg ̀i đreih àn ôsatt ng nào dám hét vơafbg ́i tôsatt i nhưldic vâvmud ̣y …”
Giang Mạeowq c Viễprzg n càng tưldic ́c giâvmud ̣n, hoàn toàn mâvmud ́t đreih i tính nhâvmud ̃n nại, khôsatt ng nói lơafbg ̀i thưldic ́ hai, đreih ưldic ́ng dâvmud ̣y khỏi giưldic ơafbg ̀ng, khôsatt ng chút nêviqe ̀ hà bàn tay răviqe ́n chăviqe ́c túm lâvmud ́y Sa Lâvmud m, kéo côsatt ta đreih i ra.
“Giang Mạeowq c Viễprzg n, anh muôsatt ́n làm gì?” Sa Lâvmud m kêviqe u sợseag hãwirv i, côsatt cúiycd i đreih ầiycd u nhìemfm n chằafbg m chằafbg m cánh tay đreih ang túm chăviqe ̣t lâvmud ́y mình của anh, mu bàn tay nôsatt ̉i gâvmud n xanh, thâvmud ̣t đreih áng sơafbg ̣.
Giang Mạeowq c Viễprzg n khôsatt ng chút thưldic ơafbg ng hoa tiêviqe ́c ngọc, cưldic ́ thêviqe ́ lôsatt i côsatt ta ra khỏi phòng ngủ, ánh măviqe ́t nhìn ngưldic ơafbg ̀i côsatt ta nhưldic nhìn môsatt ̣t thưldic ́c rác rưldic ơafbg ̉i, kéo tơafbg ́i phòng tăviqe ́m bàn tay liêviqe ̀n buôsatt ng lỏng, Sa Lâvmud m ngã nhào vào bôsatt ̀n tăviqe ́m rôsatt ̣ng, châvmud n đreih âvmud ̣p vào thành bôsatt ̀n tăviqe ́m. Côsatt nào đreih ã bao giơafbg ̀ phải chịu nôsatt ̃i khôsatt ̉ nhưldic vâvmud ̣y, nhâvmud ́t thơafbg ̀i nưldic ơafbg ́c măviqe ́t chảy ròng ròng, nhìn Giang Mạeowq c Viễprzg n khóc lơafbg ́n …
“Anh làm em đreih au … anh …”
“ào ào.” Chưldic a đreih ơafbg ̣i nói xong vòi nưldic ơafbg ́c bôsatt ́n phía liêviqe ̀n ào ạt phóng tơafbg ́i hơafbg n nưldic ̃a côsatt bị ném vào bôsatt ̀n tăviqe ́m.
“A” trong bôsatt ̀n tăviqe ́m truyêviqe ̀n đreih êviqe ́n tiêviqe ́ng hét nhưldic lâvmud ́y mạng.
Giang Mạeowq c Viễprzg n chỉnh nưldic ơafbg ́c sang mưldic ́c lạnh nhâvmud ́t, vòi nưldic ơafbg ́c lạnh lẽo phun vào bôsatt ̀n tăviqe ́m, nhìn tưldic ̀ góc này tưldic ̣a nhưldic đreih ài phun nưldic ơafbg ́c, săviqe ́c măviqe ̣t Sa Lâvmud m khó chịu đreih êviqe ́n đreih áng thưldic ơafbg ng, nghĩ muôsatt ́n chạy khỏi bôsatt ̀n tăviqe ́m thì lại bị vòi nưldic ơafbg ́c xôsatt ́i ngưldic ơafbg ̣c lại, râvmud ́t nhanh bôsatt ̀n tăviqe ́m đreih ã ngâvmud ̣p nưldic ơafbg ́c lạnh giá.
“Giang Mạeowq c Viễprzg n… em, em sai rôsatt ̀i …. Xin anh…” cuôsatt ́i cùng côsatt cũng khôsatt ng chịu nôsatt ̉i khóc thét lêviqe n, “Em săviqe ́p chêviqe ́t rôsatt ̀i … em khôsatt ng thơafbg ̉ đreih ưldic ơafbg ̣c … em sai rôsatt ̀i, em khôsatt ng bao giơafbg ̀ … dám chọc giâvmud ̣n anh nưldic ̃a ….”
Cuôsatt ́i cùng cũng nghe đreih ưldic ơafbg ̣c côsatt nhâvmud ̣n sai, lúc này Giang Mạeowq c Viễprzg n mơafbg ́i bỏogbr qua cho côsatt , ấqynj n chôsatt ́t mơafbg ̉, đreih ưldic ́ng cách côsatt vài bưldic ơafbg ́c nhìn côsatt , toàn thâvmud n tản ra hơafbg i lạnh thâvmud ́u xưldic ơafbg ng.
Sa Lâvmud m lạeowq nh run, cảverk ngưldic ờkqtd i ngâvmud ̣p xâvmud ́u hôsatt ̉.
“Ngày mai côsatt ngoan ngoãn tìm Jo cho tôsatt i, nêviqe ́u khôsatt ng tôsatt i sẽ đreih em cả côsatt và hành lý ném ra ngoài cưldic ̉a sôsatt ̉.” Ngưldic ̃ khí trâvmud ̀m thâvmud ́p nhưldic ng mạnh mẽ, hơafbg i thơafbg ̉ lạnh băviqe ng khiêviqe ́n ngưldic ơafbg ̀i khác ngưldic ng thơafbg ̉.
Sa Lâvmud m run râvmud ̉y bưldic ơafbg ́c ra khỏi bôsatt ̀n tăviqe ́m, khi năviqe ̀m trong bôsatt ̀n tăviqe ́m côsatt cuôsatt ̣n mình khóc lơafbg ́n: “Giang Mạeowq c Viễprzg n, …. Anh … anh… anh khôsatt ng phải là đreih àn ôsatt ng….” Tại sao côsatt chủ đreih ôsatt ̣ng dâvmud ng lêviqe n giưldic ơafbg ̀ng rôsatt ̀i mà anh còn ném côsatt vào bôsatt ̀n tăviqe ́m chưldic ́? Côsatt khôsatt ng có chút hâvmud ́p dâvmud ̃n nào hay sao?
Khôsatt ng lẽ vưldic ̀a rôsatt ̀i anh cũng chỉ tưldic ơafbg ̉ng côsatt là Trang Noãn Thâvmud ̀n hay sao?
Dựqtqz a vàimuc o cávvps i gìemfm ?
Môsatt ̣t đreih ưldic ́a con gái bình thưldic ơafbg ̀ng nhưldic côsatt ta tại sao anh lại coi trọng? Dưldic ̣a vào đreih âvmud u mà côsatt ta có thêviqe ̉ cá nưldic ơafbg ́c thâvmud n mâvmud ̣t vơafbg ́i anh? Dựqtqz a vàimuc o cávvps i gìemfm ?
Sa Lâvmud m nghiêviqe ́n răviqe ng kèn kẹt, khôsatt ng biêviqe ́t là do tưldic ́c dâvmud ̣n hay là lạnh quá.
Giang Mạeowq c Viễprzg n khôsatt ng đreih êviqe ̉ ý đreih êviqe ́n côsatt ta, xoay ngưldic ơafbg ̀i ra khỏi phòng tăviqe ́m, khi đreih i vào đreih ã có thêviqe m môsatt ̣t cái di đreih ôsatt ̣ng.
Săviqe ́c măviqe ̣t Sa lâvmud m tái nhơafbg ̣t.
Giang Mạeowq c Viễprzg n hơafbg ̀ hưldic ̃ng ném đreih iêviqe ̣n thoại cho côsatt , giọng nói nhưldic măviqe ̣t hôsatt ̀ khôsatt ng chút gơafbg ̣n sóng, “Tâvmud ́t cả ảnh bêviqe n trong di đreih ôsatt ̣ng đreih êviqe ̀u đreih ã xoá, Sa Lâvmud m, chuyêviqe ̣n đreih êviqe m nay nêviqe ́u côsatt thưldic ̉ tiêviqe ́t lôsatt ̣ cho Trang Noãn Thâvmud ̀n biêviqe ́t, đreih ưldic ̀ng trách tôsatt i ác.” Sau khi cảnh cáo xong, anh hoàn toàn xoay ngưldic ơafbg ̀i rơafbg ̀i đreih i.
Sa Lâvmud m trơafbg ̣n măviqe ́t nhìn di đreih ôsatt ̣ng trong tay, vôsatt ̣i vàng mơafbg ̉ ra xem … nhưldic ̃ng bưldic ́c ảnh vưldic ̀a mơafbg ́i chụp … kêviqe ́t quả là … khôsatt ng còn gì. Tủi thâvmud n, bưldic ̣c bôsatt ̣i cùng sơafbg ̣ hãi lan tràn trong côsatt . Vưldic ̀a rôsatt ̀i côsatt râvmud ́t câvmud ̉n thâvmud ̣n nhưldic ng vâvmud ̃n bị anh phát hiêviqe ̣n ra?
Sao lại có thêviqe ̉ nhưldic vâvmud ̣y?
Côsatt vôsatt ́n là muôsatt ́n đreih em ảnh chụp đreih êviqe m nay gưldic ̉i cho Trang Noãn Thâvmud ̀n.
Chêviqe ́t tiêviqe ̣t.
Sa Lâvmud m năviqe ́m chăviqe ̣t đreih iêviqe ̣n thoại, hâvmud ̣n đreih êviqe ́n mưldic ́c thiêviqe ́u chút nưldic ̃a là bóp nát di đreih ôsatt ̣ng.
Giang Mạeowq c Viễprzg n đreih áng ghét, côsatt chưldic a bao giơafbg ̀ thâvmud ́t bại nhưldic vâvmud ̣y.
Nê
Khi Trang Noãn Thâ
Lă
Trang Noãn Thâ
Cô
Hư
“Tóm lại Cô
“Anh â
Nghe xong, ngư
Ban đ
“Cô
Hư
—–
Khi Trang Noãn Thâ
Rèm cư
Lòng nhịn khô
Chàng trai áo tră
Ngư
Giọng nói kia thư
Gă
Khi mơ
Ngư
Khi đ
“Noãn Thâ
Anh vâ
Như
Khoé mă
“Noãn Thâ
“Cố
Cô
Lơ
…..
Đ
Trê
Á
Cá
Ngư
Ngư
“Mạc Viê
Cúc áo của ngư
Tay cô
Trong lúc ngủ mơ
“Mạc Viê
Trong bó
Thâ
Giang Mạ
Bê
Đ
Ngư
“Noãn Noãn…” Giang Mạ
Ngư
Trong bó
Trê
Nháy mă
“Giang Mạ
Ánh mă
“Anh …. Anh nói gì? Sao anh có thê
Giang Mạ
“Qúa đ
“Cú
Să
Giang Mạ
“Giang Mạ
Giang Mạ
“Anh làm em đ
“ào ào.” Chư
“A” trong bô
Giang Mạ
“Giang Mạ
Cuô
Sa Lâ
“Ngày mai cô
Sa Lâ
Khô
Dự
Mô
Sa Lâ
Giang Mạ
Să
Giang Mạ
Sa Lâ
Sao lại có thê
Cô
Chê
Sa Lâ
Giang Mạ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.