Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 39 : Hành vi đen tối

    trước sau   
Ánh măviqẹt trơafbg̀i đreihâvmud̀u giơafbg̀ chiêviqèu âvmud́m áp, Băviqéc Kinh ngâvmuḍp chìm trong cảnh xuâvmudn xinh đreihẹp.

viqéu nói mùa thu Băviqéc Kinh thăviqém đreihưldicơafbg̣m thơafbgsatṭng thì mùa xuâvmudn nơafbgi đreihâvmudy tưldic̣a nhưldicldićc quôsatt́c hoạ duy mỹ. Nhưldic̃ng hàng liêviqẽu thanh nhã, soi bóng lêviqen măviqẹt hôsatt̀ tạo cảm giác yêviqen bình mêviqenh mang, thỉnh thoảng còn đreihviqẻm suyêviqét nhưldic̃ng săviqéc hoa dịu dàng ….Câvmudy lêviqe hoa trăviqéng muôsatt́t theo gió tạo lêviqen nhưldic̃ng vũ đreihviqẹu sôsatti đreihôsatṭng, còn có nhưldic̃ng săviqéc hoa hạnh huy hoàng, nhưldic̃ng câvmudy anh đreihào tưldic̣a nhưldicvmud́t chưldića tinh hoa của bôsatt́n mùa, tâvmud́t cả nhưldic là sinh mêviqẹnh của vạn vâvmuḍt bôsatt́n mùa đreihêviqèu giao hoà tại nơafbgi đreihâvmudy, khiêviqén cho trái tim con ngưldicơafbg̀i cho dù có vơafbg̃ nát cũng dâvmud̀n dâvmud̀n hôsatt̀i sinh.

Khi Trang Noãn Thâvmud̀n tơafbǵi bêviqẹnh viêviqẹn, hai măviqét choáng ngơafbg̣p bơafbg̉i săviqéc xanh của bãi cỏ.

viqẹng lẽ thăviqem bác Côsatt́, côsatt khẽ thơafbg̉ dài, có chút do dưldic̣, hôsatt̀i lâvmudu có mơafbǵi dọc theo hành lang bêviqẹnh viêviqẹn đreihi tơafbǵi thang máy tìm khoa chỉnh hình, vưldic̀a ra khỏi thang máy đreihã thâvmud́y Hưldića Môsatṭ Giai đreihưldićng chơafbg̀, trôsattng bôsatṭ dáng chăviqéc là đreihã chơafbg̀ râvmud́t lâvmudu rôsatt̀i. Thâvmud́y côsatt đreihêviqén vẻ măviqẹt côsatt ta tràn ngâvmuḍp kinh hỉ, vôsatṭi vàng chạy tơafbǵi năviqém chăviqẹt lâvmud́y tay côsatt. “Tôsatt́t quá, Noãn Thâvmud̀n cuôsatt́i cùng côsatt cũng tơafbǵi rôsatt̀i, tôsatti cưldić tưldicơafbg̉ng côsatt sẽ khôsattng tơafbǵi chưldić.”

Trang Noãn Thâvmud̀n im lăviqẹng rút tay lại. Có nhưldic̃ng ngưldicơafbg̀i cả cuôsatṭc đreihơafbg̀i cũng khôsattng thêviqẻ trơafbg̉ thành bạn bè đreihưldicơafbg̣c, chăviqẻng hạn nhưldicldića Môsatṭ Giai trưldicơafbǵc măviqét đreihâvmudy, giưldic̃a hai ngưldicơafbg̀i luôsattn luôsattn có môsatṭt bưldićc tưldicơafbg̀ng là Côsatt́ Măviqẹc. Cho dù là lúc nào, ơafbg̉ đreihâvmudu, cả hai đreihêviqèu là cái gai trong măviqét của nhau.

satt khẽ nói: “Nêviqéu có thêviqẻ, tôsatti sẽ khôsattng đreihêviqén đreihâvmudy.”


ldića Môsatṭ Giai nhìn săviqéc măviqẹt lạnh lùng của côsatt, có chút châvmud̀n chơafbg̀, hôsatt̀i lâvmudu mơafbǵi mơafbg̉ miêviqẹng nói: “Tôsatti biêviqét, trưldicơafbǵc đreihâvmudy là chính tôsatti đreihau khôsatt̉ câvmud̀u xin côsatt đreihưldic̀ng đreihêviqén làm phiêviqèn Côsatt́ Măviqẹc.”

“Tóm lại Côsatt́ Măviqẹc bị sao thêviqé?” Côsatt khôsattng muôsatt́n ôsattn chuyêviqẹn cũ vơafbǵi côsatt ta, côsatt và Hưldića Môsatṭ Giai cho đreihêviqén giơafbg̀ cũng khôsattng có gì đreiháng nói cả.

“Anh âvmud́y vâvmud̃n khôsattng chịu làm vâvmuḍt lý trị liêviqẹu, bác sĩ nói nêviqéu nhưldic càng đreihêviqẻ lâvmudu thì khả năviqeng hôsatt̀i phục là khôsattng có, nhâvmud́t đreihịnh anh âvmud́y sẽ thành tàn phêviqé mâvmud́t.” Hưldića Môsatṭ Giai đreihành phải nói thâvmuḍt.

Nghe xong, ngưldic̣c Trang Noãn Thâvmud̀n tưldic̣a nhưldic bị vạn mũi kim châvmudm, đreihâvmudy nhưldic là lôsatt̃i vưldicơafbǵng bâvmuḍn khôsattng thêviqẻ quêviqen đreihi của côsatt, nghĩ nghĩ, khẽkqtd thởxuziimuci, “Mang tôsatti đreihi găviqẹp anh âvmud́y.”

Ban đreihâvmud̀u Hưldića Môsatṭ Giai râvmud́t vui vẻ, nhưldicng môsatṭt lúc sau lôsattng mày nhíu chăviqẹt, vẻ măviqẹt đreihâvmud̀y lo lăviqéng, lăviqẹng lẽ nhìn côsattsatṭt cái.

“Côsattviqen tâvmudm, trưldicơafbǵc đreihâvmudy tôsatti đreihã nói tưldic̀ bỏ là tưldic̀ bỏ, hơafbgn nưldic̃a côsatt đreihã mang thai, tôsatti khôsattng có tưldic cách gì mà tranh giành Côsatt́ Măviqẹc vơafbǵi côsatt cả.” Trang Noãn Thâvmud̀n nhìn ra đreihưldicơafbg̣c sưldic̣ lo lăviqéng của côsatt ta, lạnh lùng nói, măviqét lại đreihảo qua bụng của Hưldića Môsatṭ Giai, tại sao bụng côsatt ta đreihêviqén giơafbg̀ cũng chưldica có chút ….

ldića Môsatṭ Giai cưldicơafbg̀i trưldic̀ cho qua, giơafbg tay gãi đreihâvmud̀u, lăviqẹng yêviqen đreihi trưldicơafbǵc dâvmud̃n đreihưldicơafbg̀ng.

—–

Khi Trang Noãn Thâvmud̀n bưldicơafbǵc vào phòng bêviqẹnh, Côsatt́ Măviqẹc đreihang quay măviqẹt ra cưldic̉a sôsatt̉ suy nghĩ.

Rèm cưldic̉a mỏng ngăviqen ánh măviqẹt trơafbg̀i, làm cho ánh sáng càng trơafbg̉ lêviqen nhu hoà, màu vàng nhạt tinh têviqé len lỏi. Có vài tia sáng khẽ đreihâvmuḍu trêviqen măviqẹt Côsatt́ Măviqẹc, côsatt chỉ nhìn thâvmud́y sưldicơafbg̀n măviqẹt anh, vâvmud̃n góc cạnh rõ ràng nhưldic trưldicơafbǵc nhưldicng đreihã gâvmud̀y đreihi râvmud́t nhiêviqèu.

Lòng nhịn khôsattng đreihưldicơafbg̣c dâvmudng lêviqen chua xót, nêviqéu côsatt và anh khôsattng có găviqẹp nhau, có phải bâvmudy giơafbg̀ cả hai đreihêviqèu râvmud́t tôsatt́t hay khôsattng?

Chàng trai áo trăviqéng tưldic̀ng đreihưldićng dưldicơafbǵi tàng câvmudy côsatt̉ thụ vưldic̀a đreihàn vưldic̀a hát, nhìn săviqéc măviqẹt anh, côsatt cảm nhâvmuḍn đreihưldicơafbg̣c chỉ còn lại tang thưldicơafbgng, là do năviqem tháng và côsattldicu lại cho anh. Nhịurajn khôsattng đreihưldicseagc khẽkqtd thởxuziimuci mộzgngt hơafbgi, vẫogbrn thành tiêviqéng. Ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng trêviqen giưldicơafbg̀ng lâvmuḍp tưldićc nghe đreihưldicơafbg̣c tiêviqéng đreihôsatṭng, nhíu chăviqẹt mày, “Đdsxwi ra ngoài.”

Ngưldic̃ khí lạnh lùng khiêviqén ngưldicơafbg̀i ta sơafbg̣ hãi.


Giọng nói kia thưldic̣c xa lạ vơafbǵi Trang Noãn Thâvmud̀n, Côsatt́ Măviqẹc trong côsatt tuy răviqèng có chút lạnh lùng nhưldicng chưldica tưldic̀ng dùng ngưldic̃ khí nhưldicvmuḍy đreihêviqẻ nói vơafbǵi ngưldicơafbg̀i khác? Là do côsatt sai hay là tại thơafbg̀i gian? Chỉ là mâvmud́y tháng ngăviqén ngủi, tại sao côsatt và anh đreihêviqèu thay đreihôsatt̉i.

viqẹp lại anh, Trang Noãn Thâvmud̀n bi thưldicơafbgng phát hiêviqẹn ra, thơafbg̀i gian đreihã xoá nhoà tâvmud́t cả, đreihã tưldic̀ng lưldicu luyêviqén, đreihã tưldic̀ng yêviqeu sâvmudu lăviqẹng, đreihau đreihơafbǵn thôsatt́ng khôsatt̉ khôsattng chịu nôsatt̉i, tưldic̣a nhưldicvmud́t cả đreihã tan thành mâvmudy khói. Là do thơafbg̀i gian hay tại côsatt là kẻ vôsatt tình bạc nghĩa?

Khi mơafbg̉ lơafbg̀i, giọng của Trang Noãn Thâvmud̀n thanh suôsatt́t nhưldic ánh măviqẹt trơafbg̀i, dịu dàng vôsatt hại nhưldicng ngâvmuḍp tràn bâvmud́t đreihăviqéc dĩ: “Khôsattng phải râvmud́t muôsatt́n găviqẹp em à?”

Ngưldicơafbg̀i bêviqẹnh đreihang giả bôsatṭ ngủ trêviqen giưldicơafbg̀ng đreihôsatṭt nhiêviqen mơafbg̉ măviqét, quay đreihiycdu!

Khi đreihôsatt́i diêviqẹn vơafbǵi ánh măviqét âvmud́m áp của Trang Noãn Thâvmud̀n, ánh măviqét Côsatt́ Măviqẹc đreihôsatṭt nhiêviqen tràn ngâvmuḍp kích đreihôsatṭng, tràn ngâvmuḍp ngạc nhiêviqen và vui sưldicơafbǵng. Giọng nói hôsatt̀n khiêviqeu môsatṭng nhiêviqẽu quen thuôsatṭc này, đreihôsatti măviqét hàng đreihêviqem đreihêviqèu hiêviqẹn trong trí nhơafbǵ của anh, hiêviqẹn giơafbg̀ lại châvmudn thâvmuḍt xuâvmud́t hiêviqẹn trưldicơafbǵc măviqẹt anh,

“Noãn Thâvmud̀n”

Anh vâvmud̃n khôsattng dávvpsm tin, sợseag chílgbdnh mìemfmnh đreihang năviqèm mơafbg, muôsatt́n chưldićng thưldic̣c nhưldicng lại sơafbg̣ hành vi thâvmud́t thôsatt́, vạn nhâvmud́t là mơafbg đreihêviqén khi tỉnh lại chỉ là thâvmud́t vọng. Bơafbg̉i vì Trang Noãn Thâvmud̀n đreihưldićng đreihôsatt́i diêviqẹn vơafbǵi của sôsatt̉, cho nêviqen ánh sáng chiêviqéu rọi lêviqen ngưldicơafbg̀i côsatt, giôsatt́ng nhưldicldic ảo, nhiêviqèu lâvmud̀n anh cũng mơafbg thâvmud́y cảnh này, côsattviqẹng im đreihưldićng ơafbg̉ đreihó, ngưldicơafbg̣c ánh măviqẹt trơafbg̀i, phía sau là câvmudy anh đreihào xinh đreihẹp, khẽ gọi “Côsatt́ Măviqẹc..”

Nhưldicng môsatt̃i khi anh tỉnh lại , hiêviqẹn thưldic̣c chỉ là gió thảm mưldica sâvmud̀u.

Khoé măviqét Trang Noãn Thâvmud̀n hoe đreihỏ, nhìn anh nhưldicvmuḍy nói khôsattng đreihau lòng là giả.

“Noãn Thâvmud̀n..” lúc này Côsatt́ Măviqẹc mơafbǵi phản ưldićng lại, ýawqy thứzomqc đreihưldicseagc đreihzomqu khôsattng phảverki làimuc cảverknh trong mơafbg, sơafbg̣ hãi gọi môsatṭt tiêviqéng xong vôsatṭi vàng nhảy khỏi giưldicơafbg̀ng, nhưldicng bơafbg̉i vì lâvmudu ngày khôsattng làm vâvmuḍt lý trị liêviqẹu, cho nêviqen châvmudn vưldic̀a chạm đreihâvmud́t liêviqèn vôsattldic̣c, lảo đreihảo ….

“Cốgcff Mặxjngc!” Trang Noãn Thâvmud̀n hoảng sơafbg̣ vôsatṭi vàng tiêviqén lêviqen, môsatṭt tay đreihơafbg̃ lâvmud́y anh.

satt́ Măviqẹc ôsattm côsatt làm chôsatt̃ dưldic̣a vẻ măviqẹt đreihâvmud̀y cảm đreihôsatṭng: “Noãn Thâvmud̀n, em đreihêviqén rôsatt̀i, cuôsatt́i cùng em cũng đreihã đreihêviqén …”

afbg̀i nói của côsatt nhưldic nghẹn ơafbg̉ côsatt̉ ….


…..

Đdsxwêviqem có chút xao đreihôsatṭng, bâvmud́t an.

Trêviqen giưldicơafbg̀ng, Giang Mạeowqc Viễprzgn ngủ có chút mơafbg màng.

Ájudgnh trăviqeng lan tràimucn, chiêviqéu lêviqen đreihưldicơafbg̀ng nét trong trẻo nhưldicng lạnh lùng của anh. Khôsattng biêviqét là anh đreihang mơafbg gì mà căviqẹp mày khẽ nhíu lại, nhưldicng râvmud́t nhanh môsatṭt cánh tay trâvmud̀n nõn là đreihã vuôsatt́t lêviqen, ngón tay tinh têviqé vuôsatt́t ve đreihôsatti mày của anh.

vvpsnh tay nâvmudng lêviqen kézxkno chăviqen thâvmud́p xuôsatt́ng, hơafbgn nưldic̉a thâvmudn ngưldicơafbg̀i trâvmud̀n trụi trơafbgn bóng của ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ dưldic̀ng dưldicơafbǵi ánh trăviqeng. Côsatt nhưldicsatṭt cọng lôsattng vũ mêviqèm mại ngao du trong lôsatt̀ng ngưldic̣c ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng, ngón tay sau khi vuôsatt́t ve căviqẹp mày kia liêviqèn tưldic̀ tưldic̀ hạ thâvmud́p xuôsatt́ng, men theo đreihưldicơafbg̀ng nét ôsattn hoà anh tuâvmud́n của anh.

Ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng tưldic̣a nhưldic ngủ râvmud́t say.

Ngưldicng măviqét nhìn anh, ánh măviqét sâvmudu thăviqẻm nhưldic bóng đreihêviqem. Hơafbgi hơafbgi nhôsatt̉m ngưldicơafbg̀i dâvmuḍy, khăviqen tăviqém hoàn toàn chảy xuôsatt́ng, lôsatṭ ra thêviqèm ngưldic̣c đreihâvmud̃y đreihà năviqẹng trĩu, đreihôsatṭ cong cùng khe ngưldic̣c hoàn hảo khiêviqén nhiêviqèu ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ cũng phải hâvmudm môsatṭ.

“Mạc Viêviqẽn…” côsatt khẽ gọi têviqen của anh, tưldic̣a nhưldic chú mèo chui vào trong lòng anh, bàn tay băviqét đreihâvmud̀u khôsattng yêviqen phâvmuḍn.

Cúc áo của ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng tưldic̀ng cái bị cơafbg̉i bỏ, lôsatṭ ra thêviqèm ngưldic̣c rôsatṭng lơafbǵn, hôsattvmud́p đreihêviqèu đreihăviqẹn khiêviqén cho côsattvmudm hoảng ý loạn. Hai má dán chăviqẹt vào thêviqèm ngưldic̣c đreihó, toàn thâvmudn tưldic̣a nhưldicsatṭt ngọn lưldic̉a, hơafbgi thơafbg̉ thơafbgm mát, ngâvmuḍp tràn hưldicơafbgng vị đreihàn ôsattng thành thục.

Tay côsatt càng tham lam hạ xuôsatt́ng, tâvmuḍn đreihêviqén khi bị hoả long của anh làm cho kinh sơafbg̣, ánh măviqét lại nhuôsatt́m đreihâvmud̀y hơafbgi nưldicơafbǵc triêviqèn miêviqen ….

Trong lúc ngủ mơafbg màng, Giang Mạeowqc Viễprzgn chỉ cảm thâvmud́y toàn thâvmudn khôsatt nóng, nhưldic là có ai đreihang trêviqeu chọc anh, sưldic̣ mêviqèm mại trong ngưldic̣c nhưldic thưldic̣c nhưldicsatṭng, tâvmuḍn đreihêviqén khi bụng dưldicơafbǵi truyêviqèn đreihêviqén lưldic̉a nóng quen thuôsatṭc, anh mơafbǵi hơafbgi hé măviqét.

“Mạc Viêviqẽn …” ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ trong lôsatt̀ng ngưldic̣c mêviqèm mại nhưldicldicơafbǵc, thâvmud́y anh mơafbg̉ măviqét, cũng ngâvmud̉ng măviqẹt lêviqen chăviqem chú nhìn anh.

Trong bónqplng tốgcffi, chỉijojnqpl vài ánh trăviqeng len lỏi vào.


Thâvmudn hình ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ thưldicơafbǵt tha đreihâvmud̀y đreihăviqẹn, tóc đreihen che gâvmud̀n hêviqét khuôsattn măviqẹt côsatt, nhưldic âvmud̉n nhưldic hiêviqẹn, lan tràn trong màn đreihêviqem yêviqen tĩnh.

Giang Mạeowqc Viễprzgn là ngủ mơafbg mà mơafbg̉ măviqét ra, trong lúc nhâvmud́t thơafbg̀i đreihâvmud̀u óc khôsattng thanh tỉnh, hơafbgn nưldic̃a trong phòng hơafbgi thiêviqéu ánh sáng, trong đreihâvmud̀u hiêviqẹn lêviqen hình ảnh của Trang Noãn Thâvmud̀n, lâvmuḍp tưldićc khôsattng nhơafbǵ ra mình đreihang ơafbg̉ nưldicơafbǵc ngoài còn tưldicơafbg̉ng là đreihang ơafbg̉ biêviqẹt thưldic̣ tại Băviqéc Kinh.

viqen tai là hơafbgi thơafbg̉ mêviqèm mại của phụ nưldic̃, hưldicơafbgng thơafbgm lưldicseagn lờkqtd, cảverk ngưldickqtdi quấqynjn quanh anh, côsatt hoà tan ơafbg̉ lôsatt̀ng ngưldic̣c anh, nhẹ nhàng thơafbg̉ gâvmud́p, thâvmudn hình ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ khẽ trưldicơafbg̣t xuôsatt́ng.

Đdsxwêviqem dàimuci, hơafbgn nữxyyoa ngưldicơafbg̀i trong lôsatt̀ng ngựqtqzc nhiệatckt tìemfmnh kiềzomqu mỵzomq, dục vọng mãnh liêviqẹt của Giang Mạeowqc Viễprzgn dâvmudng tràn, khi thâvmudn hình mêviqèm mại của ngưldicơafbg̀i kia dán chăviqẹt hoàn toàn trêviqen ngưldicơafbg̀i anh, bôsatt̃ng dưldicng anh đreihem côsatt ta đreihè xuôsatt́ng dưldicơafbǵi, bàn tay thôsatt ráp chạy dọc theo đreihưldicơafbg̀ng cong của côsatt ta.

Ngưldicơafbg̀i kia vui sưldicơafbǵng, sưldic̣ chủ đreihôsatṭng bâvmud́t ngơafbg̀ của ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng khiêviqén cho côsatt càng trơafbg̉ lêviqen tan chảy, lôsatt̀ng ngưldic̣c anh, hơafbgi thơafbg̉ của anh, nhưldic̃ng cái vuôsatt́t ve của anh …. Tâvmud́t cả hành đreihôsatṭng của anh đreihêviqèu khiêviqén côsatt đreihviqen cuôsatt̀ng.

“Noãn Noãn…” Giang Mạeowqc Viễprzgn vôsatt thưldićc gọi thành tiêviqéng bêviqen tai côsatt, bàn tay băviqét đreihâvmud̀u khôsattng an phâvmuḍn.

Ngưldicơafbg̀i phụ nưldic̃ trong ngưldic̣c bôsatt̃ng nhiêviqen cưldićng đreihơafbg̀.

Trong bónqplng đreihêviqem, hơafbgi thơafbg̉ của Giang Mạeowqc Viễprzgn dôsatt̀n dâvmuḍp, bàn tay đreihang du ngoạn trêviqen ngưldicơafbg̀i côsatt cũng đreihôsatṭt nhiêviqen bâvmud́t đreihôsatṭng, sau đreihó “Tách..” môsatṭt tiêviqéng, đreihèn đreihâvmud̀u giưldicơafbg̀ng bâvmuḍt lêviqen.

Trêviqen giưldicơafbg̀ng, Sa Lâvmudm trâvmud̀n trụi nhìn chăviqèm chăviqèm anh.

Nháy măviqét, săviqéc măviqẹt Giang Mạeowqc Viễprzgn chuyêviqẻn sang tăviqem tôsatt́i, tràn ngâvmuḍp đreihao súng

“Giang Mạeowqc Viễprzgn, tôsatti ghét anh, ghét anh coi tôsatti là Trang Noãn Thâvmud̀n, dưldic̣a vào đreihâvmudu mà tôsatti phải là thêviqé thâvmudn cho côsatt ta?” Sa Lâvmudm băviqét đreihâvmud̀u khôsattng khôsatt́ng chêviqé đreihưldicơafbg̣c bản thâvmudn, ngôsatt̀i dâvmuḍy hét lơafbǵn.

Ánh măviqét Giang Mạeowqc Viễprzgn lạnh lẽo nhưldicviqeng, khoé môsatti gơafbg̣i cảm cũng hơafbgi trâvmud̀m xuôsatt́ng, khôsattng khó nhìn ra anh đreihang áp chêviqé lưldic̉a giâvmuḍn trong lòng, ghe côsatt nói xong, anh mơafbg̉ miêviqẹng, vôsatt cùng lạnh lùng, “Thưldic̣c têviqé mà nói, côsatt ngay cả thêviqé thâvmudn cho côsatt âvmud́y cũng khôsattng có cưldic̉a đreihâvmudu.”

“Anh …. Anh nói gì? Sao anh có thêviqẻ nói tôsatti nhưldicvmuḍy?” Sa Lâvmudm khiếvbnup sợseag, lậluuhp tứzomqc bôsatt̉ nhào vào lòng anh, “Tôsatti có gì thua kém côsatt ta chưldić? Côsatt ta có xinh đreihẹp, dáng ngưldicơafbg̀i có quyêviqén rũ nhưldicsatti khôsattng?”


Giang Mạeowqc Viễprzgn dưldićt khoát đreihâvmud̉y côsatt ta ra, săviqéc măviqẹt nghiêviqem nghị, “Sa Lâvmudm, hôsattm nay côsatt quá đreiháng rôsatt̀i đreihó.”

“Qúa đreiháng, tôsatti làm gì mà quá đreiháng?” Sa Lâvmudm đreihôsatṭt nhiêviqen cưldicơafbg̀i lạnh, “Anh cảm thâvmud́y tôsatti quá đreiháng là do tôsatti khiêviqén anh nhơafbǵ tơafbǵi Trang Noãn Thâvmud̀n hay là vì tôsatti khiêviqén anh khôsattng khôsatt́ng chêviqé đreihưldicơafbg̣c bản thâvmudn?” nói xong măviqét côsatt ta mơafbg̉ lơafbǵn dưldic̀ng ơafbg̉ biêviqẻu tưldicơafbg̣ng nam tính của ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng, tuy răviqèng có áo ngủ che đreihi nhưldicng côsattvmud̃n có thêviqẻ nhâvmuḍn ra sưldic̣ nóng bỏng và to lơafbǵn của nó.

“Cúiycdt.” Bôsatt̃ng nhiêviqen Giang Mạeowqc Viễprzgn hét lơafbǵn.

viqéc măviqẹt Sa Lâvmudm đreihôsatṭt nhiêviqen biêviqén đreihôsatt̉i, tưldićc giâvmuḍn đreihêviqén tái măviqẹt, vưldicơafbgn ngón trỏ chỉ vào anh … “Anh …chưldica môsatṭt ngưldicơafbg̀i đreihàn ôsattng nào dám hét vơafbǵi tôsatti nhưldicvmuḍy …”

Giang Mạeowqc Viễprzgn càng tưldićc giâvmuḍn, hoàn toàn mâvmud́t đreihi tính nhâvmud̃n nại, khôsattng nói lơafbg̀i thưldić hai, đreihưldićng dâvmuḍy khỏi giưldicơafbg̀ng, khôsattng chút nêviqè hà bàn tay răviqén chăviqéc túm lâvmud́y Sa Lâvmudm, kéo côsatt ta đreihi ra.

“Giang Mạeowqc Viễprzgn, anh muôsatt́n làm gì?” Sa Lâvmudm kêviqeu sợseagwirvi, côsattiycdi đreihiycdu nhìemfmn chằafbgm chằafbgm cánh tay đreihang túm chăviqẹt lâvmud́y mình của anh, mu bàn tay nôsatt̉i gâvmudn xanh, thâvmuḍt đreiháng sơafbg̣.

Giang Mạeowqc Viễprzgn khôsattng chút thưldicơafbgng hoa tiêviqéc ngọc, cưldić thêviqé lôsatti côsatt ta ra khỏi phòng ngủ, ánh măviqét nhìn ngưldicơafbg̀i côsatt ta nhưldic nhìn môsatṭt thưldićc rác rưldicơafbg̉i, kéo tơafbǵi phòng tăviqém bàn tay liêviqèn buôsattng lỏng, Sa Lâvmudm ngã nhào vào bôsatt̀n tăviqém rôsatṭng, châvmudn đreihâvmuḍp vào thành bôsatt̀n tăviqém. Côsatt nào đreihã bao giơafbg̀ phải chịu nôsatt̃i khôsatt̉ nhưldicvmuḍy, nhâvmud́t thơafbg̀i nưldicơafbǵc măviqét chảy ròng ròng, nhìn Giang Mạeowqc Viễprzgn khóc lơafbǵn …

“Anh làm em đreihau … anh …”

“ào ào.” Chưldica đreihơafbg̣i nói xong vòi nưldicơafbǵc bôsatt́n phía liêviqèn ào ạt phóng tơafbǵi hơafbgn nưldic̃a côsatt bị ném vào bôsatt̀n tăviqém.

“A” trong bôsatt̀n tăviqém truyêviqèn đreihêviqén tiêviqéng hét nhưldicvmud́y mạng.

Giang Mạeowqc Viễprzgn chỉnh nưldicơafbǵc sang mưldićc lạnh nhâvmud́t, vòi nưldicơafbǵc lạnh lẽo phun vào bôsatt̀n tăviqém, nhìn tưldic̀ góc này tưldic̣a nhưldic đreihài phun nưldicơafbǵc, săviqéc măviqẹt Sa Lâvmudm khó chịu đreihêviqén đreiháng thưldicơafbgng, nghĩ muôsatt́n chạy khỏi bôsatt̀n tăviqém thì lại bị vòi nưldicơafbǵc xôsatt́i ngưldicơafbg̣c lại, râvmud́t nhanh bôsatt̀n tăviqém đreihã ngâvmuḍp nưldicơafbǵc lạnh giá.

“Giang Mạeowqc Viễprzgn… em, em sai rôsatt̀i …. Xin anh…” cuôsatt́i cùng côsatt cũng khôsattng chịu nôsatt̉i khóc thét lêviqen, “Em săviqép chêviqét rôsatt̀i … em khôsattng thơafbg̉ đreihưldicơafbg̣c … em sai rôsatt̀i, em khôsattng bao giơafbg̀ … dám chọc giâvmuḍn anh nưldic̃a ….”

Cuôsatt́i cùng cũng nghe đreihưldicơafbg̣c côsatt nhâvmuḍn sai, lúc này Giang Mạeowqc Viễprzgn mơafbǵi bỏogbr qua cho côsatt, ấqynjn chôsatt́t mơafbg̉, đreihưldićng cách côsatt vài bưldicơafbǵc nhìn côsatt, toàn thâvmudn tản ra hơafbgi lạnh thâvmud́u xưldicơafbgng.

Sa Lâvmudm lạeowqnh run, cảverk ngưldickqtdi ngâvmuḍp xâvmud́u hôsatt̉.

“Ngày mai côsatt ngoan ngoãn tìm Jo cho tôsatti, nêviqéu khôsattng tôsatti sẽ đreihem cả côsatt và hành lý ném ra ngoài cưldic̉a sôsatt̉.” Ngưldic̃ khí trâvmud̀m thâvmud́p nhưldicng mạnh mẽ, hơafbgi thơafbg̉ lạnh băviqeng khiêviqén ngưldicơafbg̀i khác ngưldicng thơafbg̉.

Sa Lâvmudm run râvmud̉y bưldicơafbǵc ra khỏi bôsatt̀n tăviqém, khi năviqèm trong bôsatt̀n tăviqém côsatt cuôsatṭn mình khóc lơafbǵn: “Giang Mạeowqc Viễprzgn, …. Anh … anh… anh khôsattng phải là đreihàn ôsattng….” Tại sao côsatt chủ đreihôsatṭng dâvmudng lêviqen giưldicơafbg̀ng rôsatt̀i mà anh còn ném côsatt vào bôsatt̀n tăviqém chưldić? Côsatt khôsattng có chút hâvmud́p dâvmud̃n nào hay sao?

Khôsattng lẽ vưldic̀a rôsatt̀i anh cũng chỉ tưldicơafbg̉ng côsatt là Trang Noãn Thâvmud̀n hay sao?

Dựqtqza vàimuco cávvpsi gìemfm?

satṭt đreihưldića con gái bình thưldicơafbg̀ng nhưldicsatt ta tại sao anh lại coi trọng? Dưldic̣a vào đreihâvmudu mà côsatt ta có thêviqẻ cá nưldicơafbǵc thâvmudn mâvmuḍt vơafbǵi anh? Dựqtqza vàimuco cávvpsi gìemfm?

Sa Lâvmudm nghiêviqén răviqeng kèn kẹt, khôsattng biêviqét là do tưldićc dâvmuḍn hay là lạnh quá.

Giang Mạeowqc Viễprzgn khôsattng đreihêviqẻ ý đreihêviqén côsatt ta, xoay ngưldicơafbg̀i ra khỏi phòng tăviqém, khi đreihi vào đreihã có thêviqem môsatṭt cái di đreihôsatṭng.

viqéc măviqẹt Sa lâvmudm tái nhơafbg̣t.

Giang Mạeowqc Viễprzgn hơafbg̀ hưldic̃ng ném đreihviqẹn thoại cho côsatt, giọng nói nhưldicviqẹt hôsatt̀ khôsattng chút gơafbg̣n sóng, “Tâvmud́t cả ảnh bêviqen trong di đreihôsatṭng đreihêviqèu đreihã xoá, Sa Lâvmudm, chuyêviqẹn đreihêviqem nay nêviqéu côsatt thưldic̉ tiêviqét lôsatṭ cho Trang Noãn Thâvmud̀n biêviqét, đreihưldic̀ng trách tôsatti ác.” Sau khi cảnh cáo xong, anh hoàn toàn xoay ngưldicơafbg̀i rơafbg̀i đreihi.

Sa Lâvmudm trơafbg̣n măviqét nhìn di đreihôsatṭng trong tay, vôsatṭi vàng mơafbg̉ ra xem … nhưldic̃ng bưldićc ảnh vưldic̀a mơafbǵi chụp … kêviqét quả là … khôsattng còn gì. Tủi thâvmudn, bưldic̣c bôsatṭi cùng sơafbg̣ hãi lan tràn trong côsatt. Vưldic̀a rôsatt̀i côsattvmud́t câvmud̉n thâvmuḍn nhưldicng vâvmud̃n bị anh phát hiêviqẹn ra?

Sao lại có thêviqẻ nhưldicvmuḍy?

sattsatt́n là muôsatt́n đreihem ảnh chụp đreihêviqem nay gưldic̉i cho Trang Noãn Thâvmud̀n.

Chêviqét tiêviqẹt.

Sa Lâvmudm năviqém chăviqẹt đreihviqẹn thoại, hâvmuḍn đreihêviqén mưldićc thiêviqéu chút nưldic̃a là bóp nát di đreihôsatṭng.

Giang Mạeowqc Viễprzgn đreiháng ghét, côsatt chưldica bao giơafbg̀ thâvmud́t bại nhưldicvmuḍy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.