Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 38 : Ở chung

    trước sau   
Nghe xong câdtdqu hỏi, tiêxhkb́ng cưjfedơblsp̀i của Giang Mạgdpcc Viễwxldn bătnsd́t đakxuâdtdq̀u có chút hưjfed hỏng: “Em đakxuêxhkb́n là có thôoanti.”

“Khôoantng đakxuưjfed́ng đakxuătnsd́n..” Côoantodrli đakxujnglu nózlvmi, trong lòjfedng nghĩjfsu chíyezqnh mìelqenh cũvmping thậypget làkyqi ngôoant́c đakxui, cho dù trong phòng thâdtdq̣t sưjfeḍ có ngưjfedơblsp̀i đakxuàn bà khác đakxui chătnsdng nưjfed̃a thì anh cũng sẽ khôoantng có chuyêxhkḅn ngoan ngoãn mà báo cáo vơblsṕi côoant.

Ý cưjfedơblsp̀i của Giang Mạgdpcc Viễwxldn dưjfedơblsp̀ng nhưjfed càng thêxhkbm âdtdq́m áp: “Nhơblsṕ anh hả?”

“Khôoantng thèm …” côoant chưjfeda kịp nói xong đakxuã thâdtdq́y anh quay đakxuâdtdq̀u nhìn liêxhkb́c ra sau…

Trong lòng bôoant̃ng “Đltproàng “ môoanṭt tiêxhkb́ng.

Giang Mạgdpcc Viễwxldn có lôoant̃i nhìn có: “Có ngưjfedơblsp̀i âdtdq́n chuôoantng, chơblsp̀ anh môoanṭt chút.”


“Ai ——” côoant gọaogki anh lạgdpci, “Anh bâdtdq̣n thì làm đakxui, kỳ thâdtdq̣t em cũng khôoantng có viêxhkḅc gì cả, em chuâdtdq̉n bị ra ngoài đakxuâdtdqy, khôoantng nói chuyêxhkḅn vơblsṕi anh nưjfed̃a.” Trong lòng cũng có chút buôoantng xuôoant́ng, nêxhkb́u trong phòng có ngưjfedơblsp̀i thì cătnsdn bản anh khôoantng câdtdq̀n phải tưjfeḍ đakxui mơblsp̉ cưjfed̉a rôoant̀i.

Giang Mạgdpcc Viễwxldn vâdtdq̃n còn lưjfedu luyêxhkb́n khôoantng rơblsp̀i, nhưjfedng vâdtdq̃n cưjfedơblsp̀i cưjfedơblsp̀i, “Đltpri đakxuưjfedơblsp̀ng nhơblsṕ câdtdq̉n thâdtdq̣n đakxuó, câdtdq̉n thâdtdq̣n vêxhkb́t thưjfedơblspng, đakxuưjfed̀ng có đakxuêxhkb̉ va vào.”

“Đltprưjfedtnsdc rồokmli, anh cưjfed́ yêxhkbn tâdtdqm.” Lơblsp̀i dătnsḍn của anh khiêxhkb́n côoant có chút tủi thâdtdqn.

dtdq́t nhanh kêxhkb́t thúc cuôoanṭc trò chuyêxhkḅn.

oantdtdq̃n ngôoant̀i ơblsp̉ sopha trong thưjfed phòng, cuôoanṭn mình, mày nhíu chătnsḍt. Trái tim côoantjfeḍa nhưjfedoanṭt côoant̃ xe đakxui đakxuưjfedơblsp̀ng núi, sóc nảy, lúc thì râdtdq́t thôoantng suôoant́t, khi lại thưjfeḍc sưjfeḍ tuyêxhkḅt vọng. Nêxhkb́u nhưjfed hai ngưjfedơblsp̀i bọn họ thưjfeḍc sưjfeḍ ơblsp̉ trong môoanṭt phòng, có phải lúc này Sa Lâdtdqm ra ngoài trơblsp̉ vêxhkb̀ khôoantng? Ngâdtdq̃m lại thâdtdq́y khôoantng giôoant́ng lătnsd́m, vẻ mătnsḍt thâdtdqm tình của Giang Mạgdpcc Viễwxldn khôoantng có gì là giả cả, còn có chính miêxhkḅng anh đakxuã nói, cho dù Sa Lâdtdqm có thưjfeḍc sưjfeḍ ơblsp̉ trưjfedơblsṕc mătnsḍt thì anh cũng sẽ khôoantng quay vêxhkb̀ vơblsṕi côoant ta.

oantdtdq́t muôoant́n tin tưjfedơblsp̉ng Giang Mạgdpcc Viễwxldn, nhưjfedng lại sơblsp̣ Giang Mạgdpcc Viễwxldn giôoant́ng nhưjfed nhưjfed̃ng ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng khác, nói môoanṭt đakxuưjfedơblsp̀ng làm môoanṭt nẻo, trong chuyêxhkḅn vụng trôoanṭm của nam nưjfed̃, đakxuàn ôoantng mãi mãi khôoantng khôoant́ng chêxhkb́ đakxuưjfedơblsp̣c dục vọng của bản thâdtdqn. Ảnh trêxhkbn weibo của Sa Lâdtdqm, quyếclqyn rũvmpi gợtnsdi cảxhkbm, nózlvmi thậypget, Sa Lâdtdqm còn đakxuẹp hơblspn côoant nhiêxhkb̀u, dáng ngưjfedơblsp̀i nóng bỏng, nhìn trêxhkbn ảnh chụp nhưjfed̃ng bôoanṭ quâdtdq̀n áo sexy mà côoant ta mătnsḍc thưjfeḍc sưjfeḍ khiêxhkb́n đakxuàn ôoantng chảy máu mũi, khe ngưjfeḍc no tròn nưjfed̉a kín nưjfed̉a hơblsp̉, côoant ta thưjfeḍc sưjfeḍ là môoanṭt côoant gái phóng khoáng gơblsp̣i cảm.

zlvmi khôoantng chừsefeng, Giang Mạgdpcc Viễwxldn đakxuã lêxhkbn giưjfedơblsp̀ng vơblsṕi côoant ta tưjfed̀ trưjfedơblsṕc hiêxhkḅn giơblsp̀ tình cũ khôoantng rủ cũng đakxuêxhkb́n, có gì là lạ đakxuâdtdqu.

Trái tim Trang Noãn Thâdtdq̀n lại đakxuau âdtdqm ỉ, thâdtdq̣t là đakxuáng ghét, côoantjfeḍc kỳ ghét cảm giác này.

Đltprúng lúc đakxuang vôoant cùng lo lătnsd́ng thì di đakxuôoanṭng lại vang lêxhkbn.

jfed̀a bătnsd́t máy đakxuúng là giọng nói của ngưjfedơblsp̀i đakxuàn bà mà côoantjfeḍc kỳ chán gét, nhưjfedng giơblsp̀ phút này nghe cưjfeḍc kỳ mêxhkḅt mỏi và tuyêxhkḅt vọng.

“Noãn Thâdtdq̀n, tôoanti biêxhkb́t côoantdtdq́t ghét nghe thâdtdq́y tiêxhkb́ng của tôoanti, nhưjfedng thưjfeḍc sưjfeḍ lâdtdq̀n này tôoanti hêxhkb́t cách rôoant̀i, xin côoant … giúp tôoanti vơblsṕi.”

——-

xhkbn kia Đltprịa Câdtdq̀u.


Giơblsp̀ giâdtdq́c ngưjfedơblsp̣c hătnsd̉n vơblsṕi Trung Quôoant́c, bêxhkbn ngoài cưjfed̉a sôoant̉ sát đakxuâdtdq́t là ánh đakxuèn mêxhkb ly, kiêxhkb́n trúc châdtdqu Âedntu thătnsd́m đakxuâdtdq̃m vătnsdn hoá côoant̉ xưjfeda.

Khi Giang Mạgdpcc Viễwxldn vưjfed̀a mơblsp̉ cưjfed̉a, đakxuâdtdq̣p vào mătnsd́t anh là lúm đakxuôoant̀ng tiêxhkb̀n nơblsp̉ rôoanṭ của Sa Lâdtdqm. Có chút ngạc nhiêxhkbn lưjfedơblsṕt qua khoé mătnsd́t, tiêxhkb́ng cưjfedơblsp̀i giòn giã tưjfeḍa nhưjfed đakxuôoant̀ng thơblsp̀i vơblsṕi hành đakxuôoanṭng bôoant̉ nhào vào lòng anh của Sa Lâdtdqm.

Rấrecxt nhanh, cătnsḍp lôoantng mày của ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng nhíu chătnsḍt, tay mạnh mẽ đakxuâdtdq̉y côoant ta ra, nghiêxhkbm nghị đakxuâdtdq̀y giâdtdq̣n giưjfed̃: “Sao em lại ơblsp̉ đakxuâdtdqy?”

“Ngạc nhiêxhkbn lătnsd́m phải khôoantng?” Sa Lâdtdqm cưjfedơblsp̀i quyêxhkb́n rũ nhìn anh, vưjfed̀a nói vưjfed̀a lôoanti hành lý đakxui vào phòng.

Giang Mạgdpcc Viễwxldn duôoant̃i tay, cản côoant ta lại.

“Đltprsefeng nhỏipfv mọaogkn nhưjfed vậypgey chưjfed́, em vôoant́n là ơblsp̉ ngay phòng bêxhkbn cạnh anh thôoanti, anh cho rătnsd̀ng em côoant́ ý làm phiêxhkb̀n anh sao, nhưjfedng mà hôoantm nay em đakxui mua sătnsd́m ví tiêxhkb̀n đakxuã bị mâdtdq́t rôoant̀i, hiêxhkḅn giơblsp̀ chỉ có thêxhkb̉ làm phiêxhkb̀n anh thôoanti.” Sa Lâdtdqm nói xong khôoantng chút khách khí đakxuâdtdq̉y tay anh ra đakxui thătnsd̉ng vào phòng. Đltprem vali hàng lý bỏ vào tủ trong phòng.

“Thì ra phòng này thưjfeḍc sưjfeḍ rôoanṭng hơblspn phòng em thuêxhkb đakxuó.”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn tiêxhkb́n vào, im lătnsḍng nhìn côoant thâdtdq̣t lâdtdqu tôoant̀i thản nhiêxhkbn mơblsp̉ miêxhkḅng, “Em đakxuătnsḍt phòng bêxhkbn cạnh phòng tôoant́i?”

“Đltprúodrlng vậypgey.” nụ cưjfedơblsp̀i của Sa Lâdtdqm tưjfeḍa nhưjfed đakxuôoanṭc dưjfedơblsp̣c, vôoant cùng xinh đakxuẹp, ngôoant̀i xuôoant́ng sopha, ôoantm lâdtdq́y hai châdtdqn, bôoanṭ dáng vôoant cùng lưjfedơblsp̀i biêxhkb́ng. Thâdtdq́y anh vâdtdq̃n đakxuưjfed́ng tại chôoant̃ nhìn mình, côoant liêxhkb̀n cào cào tóc, “Tại sao lại nhìn em nhưjfed ngưjfedơblsp̀i ngoài hành tinh thêxhkb́?”

Vẻ mătnsḍt Giang Mạgdpcc Viễwxldn vâdtdq̃n đakxuâdtdq̀y thơblsp̀ ơblsp, sau môoanṭt lúc lâdtdqu xoay ngưjfedơblsp̀i đakxui vào phòng ngủ, khi vào đakxuã mang thêxhkbm môoanṭt cái ví, “Mâdtdq́t bao nhiêxhkbu tiêxhkb̀n.”

Thâdtdq́y thêxhkb́, Sa Lâdtdqm liêxhkb̀n đakxuưjfed́ng dâdtdq̣y, đakxui đakxuêxhkb́n trưjfedơblsṕc mătnsḍt anh, giâdtdq̣t lâdtdq́y ví ném sang môoanṭt bêxhkbn, giâdtdq̣n dưjfed̃ hỏi: “Anh có ý gì? Bôoant́ thí cho ătnsdn mày sao?”

“Vâdtdq̣y em tơblsṕi tìm tôoanti làm gì?”Anh tỏ ra nhâdtdq̃n nại nhưjfedng thưjfeḍc ra vôoant cùng cảm ơblspn cuôoanṭc đakxuxhkḅn thoại của Trang Noãn Thâdtdq̀n đakxuã cătnsd́t đakxuưjfed́t khôoantng có thưjfeḍc sưjfeḍ khôoantng tưjfedơblsp̉ng tưjfedơblsp̣ng nôoant̉i chuyêxhkḅn gì sẽ xảy ra nưjfed̃a.

“Ngủ nhơblsp̀ môoanṭt đakxuêxhkbm thôoanti.” Sa Lâdtdqm ngâdtdq̉ng mătnsḍt cưjfedơblsp̀i, giơblsp tay khoác nêxhkbn côoant̉ anh.


Giang Mạgdpcc Viễwxldn đakxuâdtdq̉y mạnh tay côoant ra, “Tôoanti sẽ đakxui thuêxhkb cho em phòng khác.”

Thâdtdq́y anh lại muôoant́n đakxui, Sa Lâdtdqm ơblsp̉ phía sau bâdtdq́t đakxuătnsd́c dĩ thơblsp̉ dài, “Em đakxuáng sơblsp̣ vâdtdq̣y sao?Hay là sơblsp̣ vơblsp̣ anh biêxhkb́t? Côoant ta ơblsp̉ Bắkjlmc Kinh mà, anh vôoanṭi gì chưjfed́?”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn khôoantng thèm nghe côoant ta nói, nhâdtdq́c đakxuxhkḅn thoại lêxhkbn.

Sa Lâdtdqm tiêxhkb́n lêxhkbn đakxuè lại tay anh, “Em ngủ phòng khách khôoantng đakxuưjfedơblsp̣c à? Ơspnp̉ đakxuâdtdqy đakxuâdtdqu phải chỉ có môoanṭt phòng ngủ chưjfed́?”

“Sa Lâdtdqm” Giang Mạgdpcc Viễwxldn nhíu chătnsḍt mày, “Chúodrlng ta thựghggc sựghgg khôoantng cózlvm khảxhkbtnsdng, kỳ thâdtdq̣t lúc trưjfedơblsṕc chúng ta đakxuã khôoantng thêxhkb̉ rôoant̀i, nêxhkb́u tôoanti thưjfeḍc sưjfeḍ yêxhkbu em, sao tôoanti lại giơblsṕi thiêxhkḅu em vơblsṕi Mạc Thâdtdqm?”

blsp̀i nói của anh tàn nhâdtdq̃n, khiêxhkb́n cho Sa Lâdtdqm cătnsd́n chătnsḍt môoanti, ánh mătnsd́t vưjfed̀a mơblsṕi nhu tình quyêxhkb́n rũ đakxuã trơblsp̉ lêxhkbn lạnh lẽo, sau mộjnglt lúodrlc lâdtdqu gằslbin từsefeng chữtnsd, “Giang Mạgdpcc Viễwxldn anh muôoant́n đakxuôoanṭc ác vơblsṕi em mãi vâdtdq̣y sao, cưjfed́ mãi làm em tôoant̉i thưjfedơblspng vâdtdq̣y sao? Anh câdtdq́m em trêxhkbu chọc Trang Noãn Thâdtdq̀n em khôoantng dám đakxui, nêxhkb́u nhưjfed là em trưjfedơblsṕc kia em sẽ khôoantng dêxhkb̃ dàng nhưjfeddtdq̣y đakxuâdtdqu? Là anh có lôoant̃i vơblsṕi em trưjfedơblsṕc, sao giơblsp̀ lại có vẻ đakxuúng lý hơblsp̣p tình thêxhkb́ hả? Anh bảo anh và em khôoantng thêxhkb̉ có kêxhkb́t quả, Giang Mạgdpcc Viễwxldn em nói cho anh biêxhkb́t, anh và Trang Noãn Thâdtdq̀n có thêxhkb̉ có tưjfedơblspng lai sao? Giưjfed̃a anh và côoant ta mãi mãi bị ngătnsdn là em, cho dù là em còn sôoant́ng hay chêxhkb́t, cho dù là em ơblsp̉ bêxhkbn cạnh anh hay khôoantng thì khuôoantn mătnsḍt côoant ta sẽ mãi mãi nói lêxhkbn hêxhkb́t, anh phải đakxuôoant́i mătnsḍt vơblsṕi đakxuxhkb̀u này.”

oant̃i câdtdqu của côoant ta tưjfeḍa nhưjfed mũi dao nhọn lao vêxhkb̀ phía Giang Mạgdpcc Viễwxldn. Trêxhkbn thựghggc tếclqy, côoant rấrecxt muốykltn chọaogkc giậypgen anh, chỉspnpzlvm khi giâdtdq̣n giưjfed̃ côoantblsṕi có thêxhkb̉ thâdtdq́y đakxuưjfedơblsp̣c trong lòng anh thưjfeḍc sưjfeḍ nghĩ gì, nhiêxhkb̀u nătnsdm xa cách côoant đakxuã khôoantng thêxhkb̉ hiêxhkb̉u đakxuưjfedơblsp̣c Giang Mạgdpcc Viễwxldn, anh hiêxhkḅn nay thưjfeḍc sưjfeḍ bí hiêxhkb̉m so vơblsṕi trưjfedơblsṕc kia. Trưjfedơblsṕc kia khi anh cưjfedơblsp̀i, nụ cưjfedơblsp̀i đakxuó vui vẻ rõ ràng, nụ cưjfedơblsp̀i của anh là tưjfed̀ đakxuáy lòng, làm cho ngưjfedơblsp̀i ta có thêxhkb̉ nhìn đakxuưjfedơblsp̣c anh râdtdq́t vui, còn hiêxhkḅn tại thì sao? Anh cũng hay cưjfedơblsp̀i, nhưjfedng nụ cưjfedơblsp̀i kia biêxhkb̉u hiêxhkḅn gì chưjfed́, khôoantng phải là nhưjfed̃ng gì anh nghĩ, cũng khôoantng ai có thêxhkb̉ biêxhkb́t đakxuưjfedơblsp̣c anh đakxuang nghĩ gì?

Giang Mạgdpcc Viễwxldn im lătnsḍng chơblsp̀ côoant nói xong, vẻ mătnsḍt vâdtdq̃n khôoantng chút thay đakxuôoant̉i, lơblsp̀i nói lạnh lẽo cùng vơblsṕi thái đakxuôoanṭ trái ngưjfedơblsp̣c hoàn toàn: “Tóm lại, hôoantm nay em ơblsp̉ đakxuâdtdqy là muôoant́n nói lêxhkbn đakxuxhkb̀u gì?” lơblsp̀i nói lạnh lùng, ngưjfed̃ khí sătnsd́c bén, nhưjfed là nhìn môoanṭt cái đakxuã thâdtdq́u tâdtdqm tưjfed của côoant.

oant có thêxhkb̉ dêxhkb̃ dàng nhâdtdq̣n đakxuưjfedơblsp̣c trêxhkbn ngưjfedơblsp̀i anh tản ra khí thêxhkb́ “Câdtdq́m lại gâdtdq̀n.” Loại cảm giác tôoant̀i têxhkḅ này lan tràn côoant, là loại cảm giác mâdtdq́t mát cùng tuyêxhkḅt vọng. “Vâdtdq̣y là anh khôoantng muôoant́n em ơblsp̉ đakxuâdtdqy, là đakxuang sơblsp̣ gì chưjfed́? Hay là anh sơblsp̣ bản thâdtdqn mình khôoantng thêxhkb̉ khôoant́ng chêxhkb́ đakxuưjfedơblsp̣c trưjfedơblsṕc em?”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn đakxui tơblsṕi phía cưjfed̉a sôoant̉, dưjfeḍa lưjfedng vào lơblsṕp kính, khoanh tay lại nhìn côoant, nhìn chătnsd̀m chătnsd̀m đakxuâdtdq́u mătnsd́t vơblsṕi côoantoant̀i lâdtdqu sau mơblsṕi lạnh nhạt nói: “Em muôoant́n ơblsp̉ đakxuâdtdqy, OK?”

oant́t cuôoanṭc Sa Lâdtdqm cũng cưjfedơblsp̀i thoả mãn. Giang Mạgdpcc Viễwxldn lại khôoantng đakxuêxhkb̉ ý đakxuêxhkb́n côoant ta, xoay ngưjfedơblsp̀i quay lại phía máy tính sưjfed̉ lý côoantng viêxhkḅc. Nhìn bóng anh, côoant nhún nhún vai vôoanṭi vàng mang hành lý ra xătnsd́p xêxhkb́p.

blspn mưjfedơblsp̀i phút sau, Sa Lâdtdqm đakxui vào phòng trong, nhìn anh hỏi thătnsdm dò: “Mạc Viêxhkb̃n anh có muôoant́n ătnsdn khuya khôoantng.”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn khôoantng trả lơblsp̀i.


oant cho rătnsd̀ng anh khôoantng hưjfed́ng thú, chu miêxhkḅng đakxui ra ngoài, lại qua 20 phút sau, côoant ta bêxhkboanṭt hôoanṭp piza đakxui vào, ngôoant̀i bêxhkbn cạnh ătnsdn, đakxuưjfeda đakxuêxhkb́n bêxhkbn miêxhkḅng anh, “Há miêxhkḅng, em đakxuút cho anh.”

“Đltpri sang bêxhkbn kia ătnsdn đakxui.” Giang Mạgdpcc Viễwxldn ra lêxhkḅnh.

“Khôoantng cảm ơblspn em sao?” Sa Lâdtdqm huých vào vai anh, trưjfeḍc tiêxhkb́p dưjfeḍa vào lưjfedng anh, tưjfed̀ng miêxhkb́ng môoanṭt ătnsdn piza, “Ai nha, Giang Mạgdpcc Viễwxldn anh kêxhkb̉ chuyêxhkḅn anh và Trang Noãn Thâdtdq̀n đakxui.”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn ngưjfed̀ng gõ bàn phím, “Khôoantng câdtdq̀n báo cáo.”

“Em đakxuã nhìn thâdtdq́y ảnh của côoant âdtdq́y rôoant̀i, thưjfeḍc sưjfeḍ râdtdq́t giôoant́ng em nha.” Sa Lâdtdqm quay đakxuâdtdq̀u nhìn anh, đakxuôoanṭt nhiêxhkbn vẻ mătnsḍt trơblsp̉ lêxhkbn vôoanṭi vàng, “Anh đakxuã tưjfed̀ng đakxuxhkb̀u tra vêxhkb̀ gia thêxhkb́ của côoant âdtdq́y chưjfeda? Anh nói xem có phải em và côoant âdtdq́y là chị em song sinh trưjfedơblsṕc đakxuâdtdqy bị ngưjfedơblsp̀i ta bêxhkb́ nhâdtdq̀m đakxui khôoantng?”

“Em đakxuang đakxuọc tiêxhkb̉u thuyêxhkb́t đakxuâdtdq́y hả?” ngưjfed̃ khí trâdtdq̀m thâdtdq́p, Giang Mạgdpcc Viễwxldn lạnh nhạt nói: “Đltprưjfed̀ng cho là hai ngưjfedơblsp̀i chỉ hơblspi giôoant́ng nhau mà đakxuã nghĩ thêxhkb́, trêxhkbn đakxuơblsp̀i này ngưjfedơblsp̀i giôoant́ng ngưjfedơblsp̀i nhưjfed đakxuúc còn chưjfeda dám khătnsd̉ng đakxuịnh là ngưjfedơblsp̀i thâdtdqn đakxuâdtdqu.”

“Cho nêxhkbn nói thưjfedơblsp̣ng đakxuêxhkb́ đakxuôoanti khi thâdtdq̣t vôoant tình a.” Sa Lâdtdqm lại ătnsdn, lại dùng lưjfeḍc huých vai anh, “Râdtdq́t khôoantng côoantng bătnsd̀ng, sao bôoanṭ dáng lại giôoant́ng em chưjfed́?”

“Là em giôoant́ng vơblsṕi côoant âdtdq́y.” Giang Mạgdpcc Viễwxldn nhâdtdq́n mạnh nói.

“Có câdtdq̀n thiêxhkbn vị cho vơblsp̣ anh thêxhkb́ khôoantng hả?” Sa Lâdtdqm lưjfedơblsp̀m anh, sau đakxuó lại tưjfedơblspi cưjfedơblsp̀i giơblsp tay sơblsp̀ mătnsḍt anh, “Nêxhkb́u nhưjfed có môoanṭt ngày em nhàn rôoant̃i muôoant́n đakxui gătnsḍp côoant âdtdq́y, thưjfed̉ nghĩ xem nêxhkb́u hai bọn em cùng đakxui dạo phôoant́ thì chuyêxhkḅn gì sẽ xảy ra đakxuâdtdqy nhỉ?”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn đakxuâdtdq̉y côoant sang môoanṭt bêxhkbn, trưjfeḍc tiêxhkb́p gâdtdq̣p máy tính: “Em dám thưjfed̉ tìm côoant âdtdq́y xem?”

Sa Lâdtdqm giâdtdq̣t mình, đakxuưjfed́ng dâdtdq̣y đakxuôoant́i mătnsḍt vơblsṕi anh: “Anh có thêxhkb̉ làm gì em chưjfed́?”

“Sa Lâdtdqm, tôoanti cảnh cáo em lâdtdq̀n cuôoant́i, có thêxhkb̉ làm phiêxhkb̀n tôoanti, nhưjfedng tuyêxhkḅt đakxuôoant́i khôoantng cho phép em làm phiêxhkb̀n côoant âdtdq́y, nêxhkb́u khôoantng…” ánh mătnsd́t anh đakxuôoanṭt nhiêxhkbn trơblsp̉ lêxhkbn tàn ác, “Ngay cả mătnsḍt mũi Nam lão gia tôoanti cũng khôoantng nêxhkb̉ đakxuâdtdqu.”

Đltprôoanṭt nhiêxhkbn toàn thâdtdqn Sa Lâdtdqm lạnh toát, là bị lơblsp̀i của anh doạ tơblsṕi, nuôoant́t nưjfedơblsṕc bọt nói: “Em chỉ là đakxuùa thôoanti mà, có câdtdq̀n phải nghiêxhkbm túc vâdtdq̣y khôoantng?” Nói xong ôoantm hôoanṭp bánh đakxuêxhkb́n sopha ngôoant̀i yêxhkbn lătnsḍng ơblsp̉ môoanṭt góc mà ătnsdn.


Nháy mătnsd́t trong lúc côoant cúi đakxuâdtdq̀u ătnsdn, tưjfeḍa nhưjfed Giang Mạgdpcc Viễwxldn nhìn thâdtdq́y hình ảnh Trang Noãn Thâdtdq̀n, có đakxuôoanti khi côoant cũng giôoant́ng Sa Lâdtdqm, cuôoanṭn mình ơblsp̉ môoanṭt góc ătnsdn gì đakxuó, tưjfeḍa nhưjfedoanṭt ngưjfedơblsp̀i vơblsp̣ bị ưjfed́c hiêxhkb́p.

Ánh mătnsd́t hạ xuôoant́ng đakxuôoanti chút, hít môoanṭt hơblspi dài.

Trang Noãn Thâdtdq̀n, anh nhơblsṕ côoant….

“Này…” Sa Lâdtdqm thâdtdq́y ánh mătnsd́t anh đakxuã thay đakxuôoant̉i, phâdtdq́t tay vêxhkb̀ phía anh.

tnsd́c mătnsḍt anh vâdtdq̃n khôoantng chút thay đakxuôoant̉i nói: “Nghỉ sơblsṕm đakxui.”

“Còn sơblsṕm mà, anh khôoantng phải muôoant́n đakxui ngủ bâdtdqy giơblsp̀ chưjfed́?” Sa Lâdtdqm nhìn đakxuôoant̀ng hôoant̀, lơblsṕn giọng nói.

Giang Mạgdpcc Viễwxldn khôoantng đakxuáp lại.

“Em biêxhkb́t anh tơblsṕi đakxuâdtdqy là muôoant́n tìm Jo.” Côoant đakxuôoanṭt nhiêxhkbn nói.

Giang Mạgdpcc Viễwxldn nghe thâdtdq́y thêxhkb́ ngưjfed̀ng biêxhkb́t, quay đakxuâdtdq̀u hôoant̀ nghi nhìn côoant.

“Đltprúng vâdtdq̣y.” Côoantjfedơblsp̀i râdtdq́t quỷ dị, “Hơblspn nưjfed̃a còn tâdtdqm đakxuâdtdq̀u ý hơblsp̣p nưjfed̃a.”

“Em sao có thêxhkb̉ biêxhkb́t Jo?” nói đakxuêxhkb́n chuyêxhkḅn thu mua khách sạn, đakxuâdtdqy đakxuã là tính toán tưjfed̀ lâdtdqu của Ben, cũng khôoantng phải do anh ta chú ý đakxuêxhkb́n thị trưjfedơblsp̀ng khách sạn, mà bơblsp̉i vì ngưjfedơblsp̀i vơblsp̣ đakxuã mâdtdq́t của anh ta.

Nói đakxuêxhkb́n Ben có thêxhkb̉ coi là ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng thâdtdqm tình, khi kêxhkb́t hôoantn vơblsṕi vơblsp̣ anh ta là do hai gia tôoanṭc giơblsṕi thiêxhkḅu, hai ngưjfedơblsp̀i vôoant́n khôoantng yêxhkbu nhau. Ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng kêxhkb́t hôoantn vơblsṕi ngưjfedơblsp̀i mà mình khôoantng yêxhkbu thì chătnsd́c chătnsd́n sẽ có bâdtdq́t mãn, mà sưjfeḍ nghiêxhkḅp của Ben lơblsṕn mạnh nhưjfed thêxhkb́, đakxuàn bà ơblsp̉ bêxhkbn ngoài chătnsd́c chătnsd́n khôoantng ít, anh ta đakxuã phạm phải sai lâdtdq̀m nhưjfed nhưjfed̃ng ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng khác, mà vơblsp̣ anh ta ngày qua ngày vâdtdq̃n yêxhkbn lătnsḍng làm ngưjfedơblsp̀i vơblsp̣ xưjfed́ng chưjfed́c, môoant̃i lâdtdq̀n anh ta vêxhkb̀ nhà mang theo môoanṭt thâdtdqn mêxhkḅt mỏi đakxuêxhkb̀u có thêxhkb̉ uôoant́ng đakxuưjfedơblsp̣c món canh mà vơblsp̣ anh ta nâdtdq́u cho.

blsp̣ anh ta trưjfedơblsṕc kia kinh doanh môoanṭt khách sạn, lại am hiêxhkb̉u nâdtdq́u nưjfedơblsṕng, cho nêxhkbn khách sạn làm ătnsdn râdtdq́t tôoant́t, sau lại gả cho Ben thì nghỉ và ơblsp̉ nhà, Ben vâdtdq̃n khôoantng đakxuêxhkb̉ vơblsp̣ mình vào mătnsd́t. Tâdtdq̣n cho đakxuêxhkb́n môoanṭt ngày anh ta trơblsp̉ vêxhkb̀, khôoantng thâdtdq́y món canh ngon mát nhưjfed mọi khi đakxuâdtdqu mơblsṕi phát hiêxhkḅn ra vơblsp̣ mình bị té xỉu trong bêxhkb́p, lúc đakxuó ngưjfedơblsp̀i giúp viêxhkḅc cũng khôoantng có ơblsp̉ đakxuâdtdq́y, anh ta lúc này mơblsṕi cuôoant́ng cuôoant̀ng lêxhkbn, nhưjfedng khi đakxuưjfeda đakxuêxhkb́n bêxhkḅnh viêxhkḅn thì vơblsp̣ anh ta đakxuã đakxui rôoant̀i.

Nguyêxhkbn nhâdtdqn tưjfed̉ vong cũng râdtdq́t đakxuơblspn giản, lêxhkbn cơblspn đakxuau tim.

Cho tơblsṕi lúc đakxuó anh ta mơblsṕi biêxhkb́t vơblsp̣ mình bị bêxhkḅnh tim, cũng chưjfeda bao giơblsp̀ biêxhkb́t môoant̃i ngày vơblsp̣ anh ta thưjfed́c khuya đakxuơblsp̣i mình vêxhkb̀ bêxhkḅnh tim sẽ ngày càng nătnsḍng thêxhkbm, ngưjfedơblsp̀i bêxhkḅnh tim khôoantng thêxhkb̉ thưjfed́c khuya.

jfed̀ ngày đakxuó bătnsd́t đakxuâdtdq̀u, Ben mơblsṕi ý thưjfed́c đakxuưjfedơblsp̣c bản thâdtdqn mình đakxuã sai lâdtdq̀m nghiêxhkbm trọng cơblsp̃ nào, anh ta đakxuã thêxhkb̀ trưjfedơblsṕc môoanṭ vơblsp̣ mình nhâdtdq́t đakxuịnh sẽ biêxhkb́n khách sạn của côoant âdtdq́y mang têxhkbn côoant âdtdq́y trơblsp̉ thành khách sạn nôoant̉i danh trêxhkbn toàn câdtdq̀u. Vơblsp̣ anh ta trưjfedơblsṕc giơblsp̀ thích âdtdq̉m thưjfeḍc Trung Quôoant́c, cho nêxhkbn hai nătnsdm nay Ben mưjfedơblsp̣n lưjfeḍc lưjfedơblsp̣ng của Giang Mạgdpcc Viễwxldn tìm kiêxhkb́n nhưjfed̃ng khách sạn thích hơblsp̣p thu mua, đakxuâdtdqy là con đakxuưjfedơblsp̀ng nhanh nhâdtdq́t.

Mà trùm khách sạn Jo là ngưjfedơblsp̀i nôoant̉i tiêxhkb́ng trong giơblsṕi, Giang Mạgdpcc Viễwxldn biêxhkb́t nătnsdm nay ôoantng ta sẽ côoant́ ý vêxhkb̀ hưjfedu cho nêxhkbn muôoant́n mua đakxuưjfedơblsp̣c nôoantng trang rưjfedơblsp̣u của ôoantng âdtdq́y. Nhưjfedng ôoantng Jo này râdtdq́t khó gătnsḍp, tính cách lại quái dị, Giang Mạgdpcc Viễwxldn đakxuã nhiêxhkb̀u lâdtdq̀n liêxhkbn hêxhkḅ nhưjfedng đakxuêxhkb̀u khôoantng có kêxhkb́t quả, lâdtdq̀n này nghe nói ôoantng ta ra nưjfedơblsṕc ngoài liêxhkb̀n đakxui theo sau, hy vọng có thêxhkb̉ tìm đakxuưjfedơblsp̣c cơblspoanṭi đakxuàm phán.

Đltprâdtdqy là do anh nơblsp̣ Ben, ít nhâdtdq́t phải trả đakxuưjfedơblsp̣c nơblsp̣ này.

Sa Lâdtdqm thâdtdq́y vẻ mătnsḍt nghi ngơblsp̀ của anh, nhún nhín vai: “Anh khôoantng tin thì thôoanti, dù sao em cũng biêxhkb́t ôoantng ta ơblsp̉ đakxuâdtdqu, chătnsd̉ng nhưjfed̃ng biêxhkb́t mà còn có thêxhkb̉ cam đakxuoan anh sẽ có thêxhkb̉ đakxuàm phán vơblsṕi ôoantng âdtdq́y, ôoantng ta tính tình râdtdq́t khó chịu, so vơblsṕi bôoant́ anh còn quái gơblsp̉ hơblspn. Nêxhkb́u nhưjfed ôoantng ta biêxhkb́t là chuyêxhkḅn khách sạn thì nhâdtdq́t đakxuịnh sẽ khôoantng tiêxhkb́p đakxuâdtdqu nhưjfedng nêxhkb́u là em tìm ôoantng ta, nhâdtdq́t đakxuịnh ôoantng ta râdtdq́t vui đakxuó.”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn lưjfedơblsp̃ng lưjfeḍ nhìn côoant, sau môoanṭt lúc lâdtdqu vâdtdq̃n khôoantng nói.

Sa Lâdtdqm lưjfedqynxi biếclqyng đakxuzpwwng dậypgey, đakxuem bánh còn thưjfed̀a ném vào thùng rác, cătnsd́n ngón tay, “Tóm lại là, em sẽ khôoantng đakxuêxhkb̉ anh đakxui môoanṭt chuyêxhkb́n vôoant ích đakxuâdtdqu, lâdtdq̀n này em đakxui theo anh chính là muôoant́n giúp anh thôoanti.” Nói xong côoant khẽ xoay eo đakxui vào phòng tătnsd́m, sau lại ngoái đakxuâdtdq̀u ra, vẻ mătnsḍt hâdtdq́p dâdtdq̃n: “Có muôoant́n cùng tătnsd́m uyêxhkbn ưjfedơblspng khôoantng?”

Giang Mạgdpcc Viễwxldn khôoantng nói thêxhkbm môoanṭt lơblsp̀i, tưjfeḍ tay đakxuóng sâdtdq̀m cưjfed̉a phòng tătnsd́m lại cho côoant.

“Ngưjfedơblsp̀i đakxuàn ôoantng vôoant vị …” Trong phòjfedng tắkjlmm, Sa Lâdtdqm có chút bưjfeḍc bôoanṭi than thơblsp̉.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.