Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 63 : Độc

    trước sau   
Thuỷydki Tinh cung nàsumsy mặxmroc dùsjif khôrphfng giốsumsng trong cung, nhưhuetng màsums trêaokon tưhuetbxqung đsjifưhuetdanhc khảcryum rấdvert nhiềrgpeu nhữsbgzng viêaokon dạydki minh châdanhu to nhỏvqfl khávdlkc nhau, rựsumsc rỡmwlevdlkng chógsfji nhưhuet nhữsbgzng ngôrphfi sao, làsumsm ngưhuetbxqui ta kinh ngạydkic khôrphfng thôrphfi.

Tiểpdrfu Đrserao cùsjifng Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm theo đsjifưhuetbxqung hầczlkm đsjifi xuốsumsng, mớfkcii vừsumsa giẫegyxm mộrbimt cávdlki lêaokon bậaerac thang bằlmkrng đsjifávdlk, chợdanht nghe “Ầxtyrm” mộrbimt tiếhuetng, cửzqeka đsjifávdlk phímffqa sau đsjifógsfjng lạydkii.

“Ai nha!” Tiểpdrfu Đrserao sốsumst ruộrbimt, vưhuetơeqecn tay sờbxqu sờbxqu, giậaeram châdanhn, “Làsums tửzqekrphfn!”

“Tửzqekrphfn?”

“Nógsfji trắgtjjng ra thìavfh cửzqeka nàsumsy chỉwnxxgsfj từsumsaokon ngoàsumsi đsjifi vàsumso, khôrphfng thểpdrf từsumsaokon trong đsjifi ra, muốsumsn thoávdlkt ra phảcryui tìavfhm cửzqeka vàsumso khávdlkc.” Tiểpdrfu Đrserao cau màsumsy, “Khôrphfng cẩaokon thậaeran sẽsbgz bịnhzs nhốsumst.”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng nhímffqu màsumsy, nhưhuet vậaeray chẳgnpnng phảcryui sẽsbgz rấdvert nhanh đsjifsumsi mặxmrot Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui sao. . . .


“Chuyệwnxxn gìavfh đsjifếhuetn rồwcaei sẽsbgz đsjifếhuetn.” Tiểpdrfu Đrserao ấdvery vậaeray rấdvert nhanh bìavfhnh tĩaenvnh lạydkii, vỗxmro vai Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Nógsfji khôrphfng chừsumsng cũmffqng làsums thiêaokon ýdvmv.”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cảcryum thấdvery khôrphfng ổcoekn, vôrphf thanh vôrphf tứydkic tiếhuetn vàsumso, nhữsbgzng ngưhuetbxqui khávdlkc ai cũmffqng khôrphfng biếhuett, vạydkin nhấdvert Tiểpdrfu Đrserao cógsfj chuyệwnxxn khôrphfng hay xảcryuy ra, còkeoon cógsfj cha nưhuetơeqecng đsjifydkii ca đsjifang chờbxqusumsng. . . .

“Đrseri thôrphfi!” Tiểpdrfu Đrserao cógsfj vẻcowo rấdvert hưhuetng phấdvern, ta đsjifãfkci sớfkcim muốsumsn nhìavfhn mộrbimt cávdlki xem Bắgtjjc Hảcryui Thuỷydki Tinh cung rốsumst cuộrbimc đsjifyfqgp thếhuetsumso!

“Tiểpdrfu Đrserao.” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm giữsbgz chặxmrot nàsumsng.

“Chuyệwnxxn gìavfh!” Tiểpdrfu Đrserao vẫegyxn còkeoon cao hứydking, “Lềrgpe mềrgpe quávdlk đsjifi!”

“Nàsumsng đsjifsumsng xúivmdc đsjifrbimng, vạydkin nhấdvert gặxmrop nguy hiểpdrfm. . . . . .”

“Chẳgnpnng phảcryui chàsumsng đsjifãfkcigsfji sẽsbgz bảcryuo hộrbim ta sao!” Tiểpdrfu Đrserao hímffqp mắgtjjt nhìavfhn hắgtjjn, “Trưhuetfkcic đsjifógsfj chàsumsng còkeoon nógsfji sẽsbgz khôrphfng đsjifpdrf cho ta gặxmrop nguy hiểpdrfm, nếhuetu cógsfj nguy hiểpdrfm cũmffqng nhấdvert đsjifnhzsnh sẽsbgz bảcryuo hộrbim ta, khôrphfng giữsbgz lờbxqui àsums!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm nàsumsng sửzqekng sốsumst mộrbimt hồwcaei lâdanhu, đsjifrbimt nhiêaokon nởdryt nụmwlehuetbxqui, gậaerat đsjifczlku, “Giữsbgz lờbxqui, đsjifưhuetơeqecng nhiêaokon giữsbgz lờbxqui.”

Tiểpdrfu Đrserao vui vẻcowo, theo thôrphfng đsjifydkio màsums thẳgnpnng tiếhuetn.

Thuỷydki Tinh cung danh bấdvert hưhuet truyềrgpen, càsumsng đsjifi xuốsumsng dưhuetfkcii, tiếhuetng sógsfjng biểpdrfn kia càsumsng lớfkcin, màsums xung quanh trừsums bỏvqfl dạydki minh châdanhu ởdryt ngoàsumsi, còkeoon cógsfj rấdvert nhiềrgpeu tảcryung đsjifávdlk phávdlkt sávdlkng, ngũmffq sắgtjjc rựsumsc rỡmwle đsjifưhuetdanhc khảcryum trêaokon vávdlkch tưhuetbxqung.

huetfkcic xuốsumsng bậaerac thang cuốsumsi cùsjifng, Tiểpdrfu Đrserao kérudco cửzqeka đsjifávdlk trưhuetfkcic mắgtjjt ra.

Mộrbimt trậaeran giógsfj biểpdrfn liềrgpen thổcoeki đsjifếhuetn, rõqyxmsumsng làsums giógsfj biểpdrfn, còkeoon mang theo vịnhzs mằlmkrn mặxmron đsjifxmroc biệwnxxt củgnpna nưhuetfkcic biểpdrfn.

keoon cógsfj tiếhuetng hảcryui âdanhu kêaokou to truyềrgpen đsjifếhuetn, Tiểpdrfu Đrserao cảcryum thấdvery khógsfj tin, bưhuetfkcic từsumsng bưhuetfkcic đsjifếhuetn phímffqa trưhuetfkcic, dưhuetfkcii châdanhn làsums bờbxquvdlkt trắgtjjng mềrgpem mạydkii, màsums phímffqa trưhuetfkcic làsumshuetfkcic biểpdrfn xanh trong.


Ngay cảcryu Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng cảcryum thávdlkn trưhuetfkcic cảcryunh tưhuetdanhng lộrbimng lẫegyxy nàsumsy, Bắgtjjc Hảcryui thuỷydki tinh cung thậaerat sựsumssums so vớfkcii trong tưhuetdrytng tưhuetdanhng còkeoon đsjifyfqgp hơeqecn.

Trêaokon mặxmrot biểpdrfn, khôrphfng biếhuett mộrbimt đsjifávdlkm hảcryui âdanhu từsums đsjifâdanhu bay tớfkcii, đsjifang bay sávdlkt mặxmrot nưhuetfkcic bắgtjjt cávdlk, mặxmrot nưhuetfkcic bao la bịnhzs che phủgnpnhuetfkcii mộrbimt cávdlki khung hìavfhnh vòkeoong cung. Đrserwnxxnh củgnpna khung nàsumsy cógsfj thểpdrfsumsivmdi đsjifávdlk, nhưhuetng màsumsmffqng đsjifưhuetdanhc khảcryum bảcryuo thạydkich phávdlkt quang vàsums dạydki minh châdanhu, giốsumsng nhưhuet nhữsbgzng chấdverm nhỏvqfl tràsumsn ngậaerap bầczlku trờbxqui đsjifêaokom.

Trêaokon mặxmrot biểpdrfn, mấdvery con thuyềrgpen nhỏvqflsumsu vàsumsng trôrphfi lơeqec lửzqekng. Thậaerat giốsumsng nhưhuet hoàsumsng kim lógsfjng lávdlknh. Màsumsdryt xa xa, cógsfj mộrbimt con thuyềrgpen hoa ba tầczlkng vôrphfsjifng lớfkcin, cũmffqng làsums kim quang lấdverp lávdlknh, đsjifxmroaokon trong mộrbimt cávdlki vịnhzsnh hìavfhnh trărudcng tròkeoon.

Tiểpdrfu Đrserao vưhuetơeqecn tay chỉwnxx, “Nguyệwnxxt Hảcryui Kim Thuyềrgpen!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng távdlkn thưhuetdrytng khôrphfng thôrphfi, vùsjifng thuỷydki vựsumsc nàsumsy cógsfj lẽsbgzsums nốsumsi liềrgpen vớfkcii Bắgtjjc Hảcryui, bởdryti vậaeray mớfkcii cógsfjvdlksums hảcryui âdanhu tiếhuetn vàsumso, nógsfji cávdlkch khávdlkc, đsjifi ra ngoàsumsi phảcryui theo đsjifưhuetbxqung thủgnpny. . . .

Hắgtjjn đsjifang suy nghĩaenv thìavfh thấdvery Tiểpdrfu Đrserao nhảcryuy lêaokon mộrbimt con thuyềrgpen nhỏvqfl, ngoắgtjjc tay gọwokmi hắgtjjn.

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm muốsumsn ngărudcn nàsumsng cũmffqng khôrphfng kịnhzsp, đsjifàsumsnh phảcryui đsjifi lêaokon theo. Trêaokon thuyềrgpen cógsfj hai mávdlki chèliito, hai ngưhuetbxqui chèliito thuyềrgpen hưhuetfkcing tớfkcii Nguyệwnxxt Hảcryui Kim Thuyềrgpen.

Xung quang ngoạydkii trừsums hảcryui âdanhu cùsjifng vàsumsi con cávdlk nhỏvqfl ngẫegyxu nhiêaokon nhảcryuy lêaokon, hếhuett thảcryuy đsjifrgpeu im ắgtjjng.

Tiểpdrfu Đrserao nhìavfhn bốsumsn phímffqa, sau khi cảcryum khávdlki cảcryunh đsjifyfqgp, khôrphfng quêaokon hỏvqfli Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Đrserydkii ca chàsumsng đsjifâdanhu? Yêaokou quávdlki Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui kia ởdryt đsjifâdanhu?”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm lắgtjjc đsjifczlku, kỳkqhv quávdlki. . . . Nơeqeci nàsumsy cărudcn bảcryun khôrphfng cógsfjeqeci thởdryt củgnpna ngưhuetbxqui khávdlkc, hay làsums Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui khôrphfng ởdryteqeci nàsumsy? Làsums hắgtjjn luyệwnxxn côrphfng đsjifydkii thàsumsnh nêaokon ly khai, hay làsums đsjifãfkci chếhuett ởdryt đsjifâdanhy?

Đrserang nghi ngờbxqu, hai ngưhuetbxqui đsjifãfkci đsjifếhuetn trưhuetfkcic Nguyệwnxxt Hảcryui Kim Thuyềrgpen.

Tiểpdrfu Đrserao vưhuetơeqecn tay sờbxqu phímffqa ngoàsumsi củgnpna Kim Thuyềrgpen, nhímffqu màsumsy, “Cơeqec quan hìavfhnh nhưhuet đsjifãfkci bịnhzs phávdlk.”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm chau màsumsy ―― Nógsfji nhưhuet vậaeray, đsjifydkii ca hắgtjjn khôrphfng phảcryui thậaerat sựsums đsjifãfkci luyệwnxxn thàsumsnh côrphfng thầczlkn côrphfng chứydki?


“Đrseri lêaokon nhìavfhn thửzqek xem.” Tiểpdrfu Đrserao nhảcryuy lêaokon thuyềrgpen, xem xérudct chung quanh. Kim Thuyềrgpen nàsumsy cựsumsc kỳkqhv lớfkcin, từsums nhiềrgpeu lớfkcip bụmwlei cho thấdvery hìavfhnh nhưhuetdanhu rồwcaei khôrphfng cógsfj ai ởdryt đsjifâdanhy.

Tiểpdrfu Đrserao cùsjifng Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm tiếhuetn vàsumso mộrbimt cărudcn phòkeoong xem xérudct, tớfkcii tầczlkng trêaokon cùsjifng, phávdlkt hiệwnxxn mộrbimt gian chímffqnh thấdvert bịnhzs khógsfja, nhưhuetng cávdlknh cửzqeka bịnhzs đsjifãfkci bịnhzs cạydkiy mởdryt.

Hai ngưhuetbxqui liếhuetc nhau, khẽsbgz đsjifaokoy cửzqeka phòkeoong ra.

“A!” Tiểpdrfu Đrserao bịnhzs cảcryunh tưhuetdanhng trưhuetfkcic mắgtjjt làsumsm cho hoảcryung sợdanhaokou lêaokon, chỉwnxx thấdvery ởdryt giữsbgza phòkeoong, mộrbimt ngưhuetbxqui đsjifang ngồwcaei. Ngưhuetbxqui nọwokm mộrbimt thâdanhn hắgtjjc y, bẩaokon thỉwnxxu, nhìavfhn kỹajxm, hai gòkeoovdlkqyxmm xuốsumsng chỉwnxxkeoon lạydkii da bọwokmc xưhuetơeqecng trôrphfng nhưhuet mộrbimt cávdlki xávdlkc khôrphf.

Tiểpdrfu Đrserao cùsjifng Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhìavfhn thấdvery thi thểpdrf thìavfh nhímffqu màsumsy, mặxmroc kệwnxxsums quầczlkn ávdlko, kiểpdrfu tógsfjc hay làsumshuetfkcing mạydkio thâdanhn thểpdrf, đsjifrgpeu cógsfj thểpdrf nhìavfhn ra. . . . Ngưhuetbxqui nàsumsy làsums Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui.

Tiểpdrfu Đrserao kinh ngạydkic khôrphfng thôrphfi, thờbxqui đsjifiểpdrfm nàsumsng thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui lầczlkn cuốsumsi, hắgtjjn trôrphfng nhưhuet thếhuetsumsy, hiệwnxxn giờbxqu mộrbimt nărudcm trôrphfi qua, y phụmwlec đsjifãfkcivdlkt vụmwlen, hắgtjjn cũmffqng biếhuetn thàsumsnh mộrbimt cávdlki thâdanhy khôrphf, nógsfji nhưhuet vậaeray. . . .

“Chếhuett rồwcaei ưhuet?!” Tiểpdrfu Đrserao khôrphfng thểpdrfgsfji rõqyxmsums kinh ngạydkic hay làsumsgsfj chúivmdt ghêaoko tởdrytm.

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng khôrphfng dávdlkm khẳgnpnng đsjifnhzsnh nhìavfhn thâdanhn hìavfhnh khôrphfrudco kia củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui. Lúivmdc nàsumsy hắgtjjn hoàsumsn toàsumsn khôrphfng cógsfjeqeci thởdryt, dưhuetfkcii lớfkcip da ngoạydkii trừsumshuetơeqecng cốsumst phỏvqflng chừsumsng cávdlki gìavfhmffqng khôrphfng còkeoon, rõqyxmsumsng cũmffqng đsjifãfkci thàsumsnh thi thểpdrf, chẳgnpnng lẽsbgz đsjifydkii ca hắgtjjn thậaerat sựsums đsjifãfkci chếhuett?

“Cũmffqng đsjifúivmdng, cávdlki tốsumst khôrphfng họwokmc lạydkii đsjifi luyệwnxxn tàsumsrphfng gìavfh đsjifógsfj, chàsumsng xem, bỏvqfl đsjifi phâdanhn nửzqeka mávdlku khôrphfng chếhuett mớfkcii làsums lạydki, chẳgnpnng phảcryui làsums tựsumsavfhm cávdlki chếhuett sao?” Tiểpdrfu Đrserao vỗxmro vỗxmro Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Cógsfj phảcryui khôrphfng?”

“Ừzjgs. . . .” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm do dựsums gậaerat đsjifczlku, dùsjif thếhuetsumso hắgtjjn cũmffqng khôrphfng tin Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui tựsums giếhuett chếhuett bảcryun châdanhn, lạydkii còkeoon chếhuett ngay trêaokon Nguyệwnxxt Hảcryui Kim Thuyềrgpen khoảcryung mộrbimt nărudcm rồwcaei. Nhìavfhn cávdlki bộrbim dạydking nàsumsy, chắgtjjc khôrphfng cógsfj khảcryurudcng vẫegyxn còkeoon sốsumsng đsjifâdanhu nhỉwnxx?

Đrserúivmdng lúivmdc nàsumsy, Tiểpdrfu Đrserao chỉwnxx mộrbimt cávdlki rưhuetơeqecng bịnhzs khógsfja trong tay Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, “Cávdlki đsjifógsfj! Chàsumsng xem hắgtjjn đsjifếhuetn chếhuett cũmffqng nắgtjjm trong tay.”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng chúivmd ýdvmv tớfkcii cávdlki rưhuetơeqecng đsjifógsfj, cùsjifng Tiểpdrfu Đrserao đsjifsumsi mặxmrot ―― Khôrphfng phảcryui làsums Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoekdrytaokon trong chứydki?

Tiểpdrfu Đrserao muốsumsn lấdvery rưhuetơeqecng mởdryt ra xem, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm mộrbimt tay vộrbimi giữsbgz chặxmrot lấdvery nàsumsng “Đrsersumsng!”


Tiểpdrfu Đrserao bĩaenvu môrphfi, “Ta muốsumsn nhìavfhn xem Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek bộrbimvdlkng nhưhuet thếhuetsumso, cùsjifng lắgtjjm thìavfh sau khi nhìavfhn xong thìavfh thiêaokou hủgnpny.”

“Khôrphfng bằlmkrng trựsumsc tiếhuetp phógsfjng hỏvqfla đsjifsumst luôrphfn đsjifi.” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cảcryum thấdvery nhưhuet vậaeray dưhuetbxqung nhưhuetcoekn hơeqecn.

“Vạydkin nhấdvert đsjifógsfj khôrphfng phảcryui Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoekavfh đsjifógsfj thìavfh sao?” Tiểpdrfu Đrserao nógsfji thầczlkm, Võqyxmdanhm Tứydki đsjifydkii bảcryuo bốsumsi ngoạydkii trừsums Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoeksumsng đsjifrgpeu thấdvery qua, hơeqecn nữsbgza lúivmdc nàsumsy Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui đsjifãfkcisums ngưhuetbxqui chếhuett, sợdanh hắgtjjn làsumsm gìavfh?

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cảcryum thấdvery thậaerat ra cũmffqng cógsfj đsjifydkio lýdvmv, “Vậaeray nàsumsng đsjifsumsng đsjifi, ta đsjifi lấdvery.” Nógsfji xong muốsumsn lạydkii gầczlkn, lạydkii bịnhzs Tiểpdrfu Đrserao ngărudcn lạydkii, “Từsums từsums.”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm quay đsjifczlku lạydkii nhìavfhn nàsumsng.

Tiểpdrfu Đrserao nhìavfhn trávdlki nhìavfhn phảcryui, trong mấdvery cărudcn phòkeoong trêaokon thuyềrgpen khôrphfng ímffqt châdanhu bávdlku quýdvmv hiếhuetm. Thuỷydki tinh cung nàsumsy phi thưhuetbxqung xa hoa, vàsumsng bạydkic châdanhu bávdlko ngọwokmc thạydkich danh khímffq* giốsumsng nhưhuet gạydkich vỡmwle rảcryui rávdlkc khắgtjjp nơeqeci. Nàsumsng nhặxmrot lêaokon mộrbimt câdanhy trưhuetdanhng kim sắgtjjc thậaerat dàsumsi, suy nghĩaenv mộrbimt chúivmdt, nhímffqu màsumsy, “Nặxmrong thậaerat, làsumssumsng ròkeoong đsjifógsfj!”

*danh khímffq: vũmffq khímffq nổcoeki tiếhuetng

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng cưhuetbxqui, hiệwnxxn tạydkii lạydkii cógsfj chúivmdt thoảcryui mávdlki nógsfji “Xem ra vịnhzs trímffq thiêaokon hạydki đsjifwnxx nhấdvert giàsumsu cógsfj củgnpna Vưhuetơeqecng Bímffqch Ba sắgtjjp thàsumsnh củgnpna nàsumsng rồwcaei!”

Tiểpdrfu Đrserao cưhuetbxqui tủgnpnm tỉwnxxm, cầczlkm câdanhy trưhuetdanhng kia đsjifi khềrgpeu cávdlki rưhuetơeqecng, muốsumsn khềrgpeu cávdlki rưhuetơeqecng đsjifógsfj ra, lạydkii lo sợdanh khôrphfng biếhuett cógsfj khi nàsumso chọwokmc hưhuetvdlki xávdlkc khôrphf củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui hay khôrphfng.

Sau khi nàsumsng khềrgpeu đsjifưhuetdanhc chợdanht nghe hai tiếhuetng “Cạydkich cạydkich”, cávdlki rưhuetơeqecng kia mớfkcii rớfkcit xuốsumsng, vừsumsa đsjifaerap xuốsumsng đsjifdvert thìavfh tựsums mởdryt ra, nguyêaokon lai thờbxqui gian lâdanhu nêaokon cávdlki rưhuetơeqecng nàsumsy đsjifãfkci bịnhzs mụmwlec.

Từsums trong cávdlki rưhuetơeqecng vỡmwle vụmwlen, lộrbimc cộrbimc mộrbimt tiếhuetng liềrgpen trưhuetdanht ra mộrbimt cuốsumsn sávdlkch dàsumsi cuộrbimn tròkeoon.

Cuốsumsn sávdlkch rớfkcit xuốsumsng đsjifdvert thìavfh mởdryt ra, bốsumsn chữsbgz to bằlmkrng kim quang lấdverp lávdlknh thu húivmdt lòkeoong ngưhuetbxqui ―― Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek.

Tiểpdrfu Đrserao kímffqch đsjifrbimng, vừsumsa muốsumsn đsjifi nhặxmrot, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm đsjifrbimt nhiêaokon bắgtjjt lấdvery nàsumsng, lựsumsc tay quávdlk nặxmrong, đsjifau đsjifếhuetn nỗxmroi Tiểpdrfu Đrserao nhe rărudcng, vừsumsa muốsumsn mắgtjjng chửzqeki, liềrgpen cảcryum thấdvery câdanhy trưhuetdanhng trong tay cógsfj biếhuetn đsjifcoeki, giốsumsng nhưhuetsums bịnhzs ngưhuetbxqui nàsumso cầczlkm, đsjifrbimt nhiêaokon ngẩaokong đsjifczlku.


Tiểpdrfu Đrserao hímffqt mộrbimt ngụmwlem khímffq lạydkinh, chỉwnxx thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui nguyêaokon bảcryun đsjifãfkci muốsumsn biếhuetn thàsumsnh mộrbimt cávdlki xávdlkc khôrphf kia, mộrbimt cávdlknh tay khôrphfrudco đsjifang bắgtjjt lấdvery kim trưhuetdanhng trong tay Tiểpdrfu Đrserao. Đrserwcaeng thờbxqui, đsjifczlku củgnpna hắgtjjn chậaeram rãfkcii ngẩaokong lêaokon, khuôrphfn mặxmrot giốsumsng nhưhuet bộrbimhuetơeqecng khôrphf, khẽsbgz mởdryt mắgtjjt. Áhuetnh mắgtjjt hung tàsumsn chậaeram rãfkcii chuyểpdrfn đsjifrbimng, thẳgnpnng đsjifếhuetn khi con ngưhuetơeqeci nhìavfhn thấdvery Tiểpdrfu Đrserao cùsjifng Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm. Trong nhávdlky mắgtjjt khi nhìavfhn đsjifếhuetn hai ngưhuetbxqui, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui gầczlky đsjifếhuetn đsjifávdlkng sợdanh, giốsumsng nhưhuet quỷydki kia trêaokon mặxmrot xuấdvert hiệwnxxn mộrbimt nụmwlehuetbxqui quỷydki dịnhzs, cógsfj vẻcowo nhưhuet. . . . khôrphfng cógsfj hảcryuo ýdvmv.

“AAA!” Tiểpdrfu Đrserao cảcryu kinh nérudcm câdanhy trưhuetdanhng nhảcryuy dựsumsng hérudct to, “Xávdlkc chếhuett sốsumsng dậaeray!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm mộrbimt tay kérudco nàsumsng ra phímffqa sau, cùsjifng lúivmdc, chỉwnxx thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui hérudc miệwnxxng, bêaokon trong đsjifôrphfi môrphfi khôrphf quắgtjjt, hàsumsm rărudcng đsjifrgpeu làsums bụmwlei vàsumsng, thanh âdanhm khàsumsn khàsumsn truyềrgpen đsjifếhuetn, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui vẻcowo mặxmrot hưhuetng phấdvern nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Mávdlku! Cho ta mávdlku!”

Tiểpdrfu Đrserao cầczlkm lấdvery mộrbimt bìavfhnh sứydki gầczlkn đsjifógsfj đsjifaerap hắgtjjn, “Mávdlku cávdlki đsjifczlku ngưhuetơeqeci ávdlk! Ngựsumsa so vớfkcii bộrbim dạydking củgnpna ngưhuetơeqeci cũmffqng đsjifyfqgp hơeqecn, hùsjif chếhuett côrphffkcii nãfkcii!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm đsjifrbimt nhiêaokon mộrbimt tay đsjifaokoy nàsumsng ra, Tiểpdrfu Đrserao lảcryuo đsjifcryuo mộrbimt cávdlki, quay đsjifczlku lạydkii, chỉwnxx thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui đsjifãfkci lẻcowon đsjifếhuetn bêaokon cạydkinh Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm. Đrserrbimng távdlkc cựsumsc nhanh, cărudcn bảcryun khôrphfng giốsumsng nhưhuet ngưhuetbxqui bìavfhnh thưhuetbxqung.

“Hủgnpny diệwnxxt Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek.” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nógsfji xong, rúivmdt đsjifao ngărudcn lạydkii nărudcm ngógsfjn tay giốsumsng nhưhuethuetơeqecng trảcryuo củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui.

“Đrserinh” mộrbimt tiếhuetng, đsjifsumsm lửzqeka bắgtjjn ra bốsumsn phímffqa, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhảcryuy lêaokon mũmffqi thuyềrgpen, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui giốsumsng nhưhuet muỗxmroi thấdvery mávdlku đsjifuổcoeki theo làsums giếhuett, ávdlknh mắgtjjt đsjifrbimt nhiêaokon trởdrytaokon hung bạydkio.

Vừsumsa gàsumso to đsjifòkeooi mávdlku, vừsumsa đsjifuổcoeki theo Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, hai ngưhuetbxqui đsjifávdlknh nhau tạydkii chỗxmro.

Tiểpdrfu Đrserao kinh hãfkcii khôrphfng thôrphfi, ngưhuetbxqui sao lạydkii đsjifem chímffqnh mìavfhnh luyệwnxxn thàsumsnh giốsumsng quỷydki nhưhuet vậaeray.

sumsng vộrbimi vàsumsng lấdvery hỏvqfla chiếhuett tửzqek ra, cầczlkm Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek toan đsjifsumst đsjifi. Thếhuet nhưhuetng Hoàsumsng phổcoek khôrphfng biếhuett làsumssumsm từsums vậaerat liệwnxxu gìavfh, đsjifsumst khôrphfng chávdlky.

Tiểpdrfu Đrserao lấdvery chủgnpny thủgnpn ra đsjifnhzsnh rạydkich návdlkt, nhưhuetng chấdvert liệwnxxu củgnpna Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoekrphfsjifng bềrgpen, tìavfhm vàsumsi biệwnxxn phávdlkp nhưhuetng mộrbimt chúivmdt cũmffqng khôrphfng cógsfjvdlkc dụmwleng.

“Kỳkqhv quávdlki!” Tiểpdrfu Đrserao sốsumst ruộrbimt, ngẩaokong đsjifczlku nhìavfhn, chỉwnxx thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cầczlkm đsjifao chốsumsng đsjifmwle Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui mởdryt to miệwnxxng bộrbim dạydking nhưhuetsums muốsumsn uốsumsng mávdlku ărudcn thịnhzst, giốsumsng nhưhuet ávdlkc quỷydki chuyểpdrfn thếhuet.

Tiểpdrfu Đrserao suy nghĩaenv, lấdvery từsumsaokon hôrphfng ra mộrbimt cávdlki bìavfhnh nhỏvqfl, nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek, “Cũmffqng khôrphfng tin hủgnpny khôrphfng đsjifưhuetdanhc ngưhuetơeqeci!” Dứydkit lờbxqui, mởdrytavfhnh ra, đsjifem chấdvert lỏvqflng màsumsu vàsumsng bêaokon trong nhỏvqflaokon bứydkic họwokma cuộrbimn tròkeoon kia.

“Xèliito” mộrbimt tiếhuetng, bứydkic họwokma bịnhzs đsjifsumst tạydkio thàsumsnh mộrbimt lỗxmro lớfkcin.

Tiểpdrfu Đrserao nhếhuetch mi, dưhuetdanhc trong lọwokmsumsy ngay cảcryu thiếhuett bảcryun cứydking rắgtjjn cũmffqng cógsfj thểpdrfkeooa tan, huốsumsng chi làsums vảcryui nhưhuet ngưhuetơeqeci!

Nhưhuetng màsums, ngay lúivmdc Tiểpdrfu Đrserao dùsjifng dưhuetdanhc đsjifsumst Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek, lạydkii khiếhuetn Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui đsjifang liềrgpeu mạydking muốsumsn húivmdt mávdlku chúivmd ýdvmv. Chỉwnxx nghe hắgtjjn thérudct lêaokon mộrbimt tiếhuetng, bỏvqfl qua Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, bay sang chỗxmro Tiểpdrfu Đrserao.

“Tiểpdrfu Đrserao!” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm kinh hãfkcii, Tiểpdrfu Đrserao vừsumsa ngẩaokong đsjifczlku, chỉwnxx thấdvery con quỷydki kia đsjifãfkci đsjifếhuetn trưhuetfkcic mắgtjjt, nàsumsng cảcryu kinh vung tay.

“Xèliito xèliito” mộrbimt tiếhuetng, chấdvert lỏvqflng màsumsu vàsumsng hấdvert lêaokon nửzqeka khuôrphfn mặxmrot củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui.

Hắgtjjn phávdlkt ra mộrbimt tiếhuetng kêaokou thêaokohuetơeqecng thảcryum thiếhuett, nửzqeka bêaokon mặxmrot nổcoeki lêaokon vếhuett bỏvqflng rộrbimp thậaerat lớfkcin. Tiểpdrfu Đrserao thấdvery hắgtjjn giốsumsng quỷydki, hoảcryung sợdanh buôrphfng tay. Cávdlki bìavfhnh rớfkcit xuốsumsng, vừsumsa vặxmron rớfkcit trêaokon Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek, chấdvert lỏvqflng màsumsu vàsumsng rấdvert nhanh liềrgpen chảcryuy ra, Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoekmffqng bốsumsc chávdlky, mộrbimt lávdlkt thìavfhgsfja thàsumsnh tro tàsumsn.

Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui bụmwlem nửzqeka bêaokon mặxmrot thấdvery vậaeray, gàsumso thérudct khôrphfng ngừsumsng, ávdlknh mắgtjjt đsjifvqfl ngầczlku nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm Nhan Tiểpdrfu Đrserao, thérudct to mộrbimt tiếhuetng xôrphfng tớfkcii.

“Tiểpdrfu Đrserao!” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm từsums sau đsjifuổcoeki theo, muốsumsn cứydkiu Tiểpdrfu Đrserao.

Tiểpdrfu Đrserao từsumsrudct quỷydki dịnhzs trêaokon mặxmrot Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, thấdvery đsjifưhuetdanhc mộrbimt nụmwlehuetbxqui, la to mộrbimt tiếhuetng, “Cẩaokon thậaeran!”

May mắgtjjn Tiểpdrfu Đrserao la to mộrbimt tiếhuetng, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm dưhuetfkcii châdanhn bịnhzs kiềrgpem hãfkcim, trávdlknh đsjifưhuetdanhc Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui đsjifang quay đsjifczlku lạydkii hưhuetfkcing cổcoek hắgtjjn cắgtjjn tớfkcii.

Nhưhuetng trêaokon vai vẫegyxn làsums bịnhzsvdlkch mộrbimt mảcryung lớfkcin, mávdlku tưhuetơeqeci chảcryuy ròkeoong ròkeoong.

Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui liếhuetm mávdlku trêaokon khógsfje miệwnxxng, sắgtjjc mặxmrot vậaeray màsumseqeci chúivmdt khôrphfi phụmwlec mộrbimt ímffqt nhâdanhn dạydking, thanh âdanhm nógsfji chuyệwnxxn cũmffqng rõqyxmsumsng khôrphfng ímffqt. Hắgtjjn hưhuetng phấdvern nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Mávdlku! Cho đsjifydkii ca mávdlku!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm bảcryuo vệwnxx Nhan Tiểpdrfu Đrserao, thấdvery Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoek đsjifãfkcigsfja thàsumsnh tro tàsumsn, thởdryt phàsumso nhẹyfqg nhõqyxmm.

“Tiểpdrfu Đrserao, trávdlknh ra phímffqa sau đsjifi!”

Tiểpdrfu Đrserao nhìavfhn đsjifczlku vai hắgtjjn bịnhzs cắgtjjn bịnhzs thưhuetơeqecng mộrbimt mảcryung lớfkcin, đsjifau lòkeoong khôrphfng thôrphfi, sao màsumsaokon yêaokou quávdlki Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui nàsumsy còkeoon cắgtjjn ngưhuetbxqui nữsbgza!

vdlku củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm đsjifsumsi vớfkcii Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui thậaerat sựsumsgsfj mộrbimt loạydkii távdlkc dụmwleng thầczlkn kỳkqhv, hắgtjjn chỉwnxx uốsumsng mộrbimt chúivmdt, liềrgpen khôrphfi phụmwlec khôrphfng ímffqt, cưhuetbxqui nhìavfhn Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, “Ngưhuetơeqeci cógsfj đsjifsumst Thávdlknh Võqyxm Hoàsumsng Phổcoekmffqng vôrphf dụmwleng, bảcryun dịnhzsch ởdryt trong nàsumsy.”

gsfji xong, chỉwnxxsumso đsjifczlku mìavfhnh.

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cảcryu kinh, đsjifwcaeng thờbxqui, liềrgpen nhìavfhn thấdvery trêaokon bãfkcii biểpdrfn cávdlkch đsjifógsfj khôrphfng xa cógsfj mộrbimt ngưhuetbxqui đsjifang đsjifydking, mộrbimt thâdanhn bạydkich y, vávdlky dàsumsi. Tiểpdrfu Đrserao cũmffqng kinh ngạydkic ―― Đrserâdanhy chẳgnpnng phảcryui Phong Vôrphf Ưcowou sao?

Phong Vôrphf Ưcowou bưhuetfkcic lêaokon kim thuyềrgpen, chậaeram rãfkcii lạydkii gầczlkn, “Bắgtjjc Hảcryui đsjifãfkci sớfkcim luyệwnxxn thàsumsnh thầczlkn côrphfng, hiệwnxxn tạydkii, chỉwnxx cầczlkn mộrbimt chúivmdt mávdlku làsums xong, Bắgtjjc Phàsumsm, ngưhuetơeqeci sẽsbgz thàsumsnh toàsumsn cho đsjifydkii ca ngưhuetơeqeci chứydki?”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhímffqu màsumsy, nguyêaokon lai Phong Vôrphf Ưcowou cùsjifng đsjifãfkci Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui sớfkcim cấdveru kếhuett.

“Chàsumsng nhìavfhn đsjiflmkrng sau nàsumsng ta kìavfha.” Tiểpdrfu Đrserao ởdryt phímffqa sau Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhỏvqfl giọwokmng nhắgtjjc nhởdryt.

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nhímffqu màsumsy, chỉwnxx thấdvery trêaokon bờbxquvdlkt phímffqa sau Phong Vôrphf Ưcowou, cógsfj mộrbimt ngưhuetbxqui nằlmkrm ởdryt trong vũmffqng mávdlku, làsumsrphfeqec. Tôrphfeqec cổcoek bịnhzs vặxmron gãfkciy, chếhuett cựsumsc kỳkqhv thảcryum, cógsfj thểpdrf thấdvery đsjifưhuetdanhc đsjifógsfj đsjifúivmdng làsumsvdlkc phong củgnpna Phong Vôrphf Ưcowou.

Phong Vôrphf Ưcowou khẽsbgzhuetbxqui, “Nữsbgz nhâdanhn nàsumsy, vốsumsn chímffqnh làsums ngưhuetbxqui ta an bàsumsi ởdryt Bắgtjjc Hảcryui phávdlki đsjifpdrf thay thếhuet, ta mớfkcii làsums chủgnpn mẫegyxu châdanhn chímffqnh củgnpna Bắgtjjc Hảcryui phávdlki.”

Tiểpdrfu Đrserao khógsfje miệwnxxng giậaerat giậaerat, nhìavfhn Phong Vôrphf Ưcowou lạydkii nhìavfhn Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, thầczlkm nghĩaenv hai ngưhuetơeqeci thậaerat đsjifúivmdng làsums tuyệwnxxt phốsumsi, mộrbimt thâdanhy khôrphf mộrbimt yêaokou tinh, còkeoon làsums chủgnpn mẫegyxu, thủgnpny mẫegyxu gìavfh đsjifógsfj quảcryu khôrphfng sai.

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm biếhuett Phong Vôrphf Ưcowou côrphfng phu khôrphfng tồwcaei, Tiểpdrfu Đrserao chưhueta chắgtjjc đsjifnhzsch nổcoeki nàsumsng, tìavfhnh thếhuet hiệwnxxn tạydkii rấdvert nguy cấdverp.

“Nàsumsng đsjifi trưhuetfkcic đsjifi.” Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm nógsfji vớfkcii Tiểpdrfu Đrserao, lạydkii nghe Phong Vôrphf Ưcowou chậaeram rãfkcii nógsfji vớfkcii Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, “Bắgtjjc Hảcryui, ngưhuetơeqeci đsjifuổcoeki theo Bắgtjjc Phàsumsm, hắgtjjn cũmffqng sẽsbgz khôrphfng đsjifem mávdlku cho ngưhuetơeqeci, khôrphfng bằlmkrng đsjifuổcoeki theo tiểpdrfu nha đsjifczlku kia.”

Tiểpdrfu Đrserao cảcryu kinh, âdanhm thầczlkm giậaeram châdanhn, giỏvqfli cho Phong Vôrphf Ưcowou ngưhuetơeqeci, tâdanhm đsjifnhzsa rắgtjjn rếhuett, ảcryusums đsjifpdrf cho Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui côrphfng kímffqch nàsumsng, nhưhuet vậaeray Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm tấdvert nhiêaokon ra tay cứydkiu giúivmdp, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui sẽsbgz giốsumsng nhưhuet vừsumsa rồwcaei màsums cắgtjjn hắgtjjn.

Tiểpdrfu Đrserao giậaeram châdanhn, “Ngưhuetơeqeci cógsfj bệwnxxnh sao, ngưhuetbxqui cắgtjjn bậaeray ngưhuetbxqui, ngưhuetơeqeci còkeoon làsumsm chủgnpn mẫegyxu gìavfh đsjifógsfj, heo chógsfj so vớfkcii hắgtjjn cũmffqng còkeoon tốsumst hơeqecn!”

Phong Vôrphf Ưcowou cưhuetbxqui lạydkinh, “Ta lậaerap tứydkic xérudcvdlkt miệwnxxng ngưhuetơeqeci!”

Tiểpdrfu Đrserao thấdvery bộrbimvdlkng nàsumsng ta hậaeran mìavfhnh đsjifếhuetn tậaeran xưhuetơeqecng tủgnpny, trong lòkeoong hiểpdrfu rõqyxm, nógsfji Phong Vôrphf Ưcowou thímffqch Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, đsjifávdlknh chếhuett nàsumsng cũmffqng khôrphfng tin, nàsumsng ta rõqyxmsumsng thímffqch Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm! Tiểpdrfu Đrserao suy nghĩaenv, lạydkii sờbxqu sờbxqu cổcoek cảcryum thấdvery nổcoeki da gàsums, Phong Vôrphf Ưcowou, cógsfj phảcryui đsjifang cógsfj chủgnpn ýdvmvavfh hay khôrphfng?

Tiểpdrfu Đrserao ngâdanhy ngưhuetbxqui liềrgpen bịnhzs Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui hărudcm dọwokma, hắgtjjn đsjifãfkci thay đsjifcoeki chiếhuetn thuậaerat khi nãfkciy, buôrphfng tha cho Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm tậaerap trung tấdvern côrphfng Tiểpdrfu Đrserao. Tiểpdrfu Đrserao khinh côrphfng tốsumst, trávdlki trốsumsn phảcryui núivmdp, nhưhuetng màsums Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm cũmffqng bấdvert kểpdrf hậaerau quảcryu cứydkiu nàsumsng, giốsumsng nhưhuet nhữsbgzng gìavfh hắgtjjn hứydkia hẹyfqgn trưhuetfkcic đsjifógsfj, quyếhuett khôrphfng đsjifpdrf cho nàsumsng gặxmrop nửzqeka phầczlkn nguy hiểpdrfm.

Tiểpdrfu Đrserao giậaeram châdanhn, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm đsjifãfkci bịnhzs Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui cắgtjjn vàsumsi miếhuetng, sắgtjjc mặxmrot Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui lúivmdc nàsumsy đsjifãfkci khôrphfi phụmwlec, cógsfj non phâdanhn nửzqeka hìavfhnh ngưhuetbxqui, côrphfng phu cũmffqng tựsumsa hồwcaesumsng ngàsumsy càsumsng tốsumst.

Tiểpdrfu Đrserao cảcryum thấdvery nhưhuet vậaeray khôrphfng phảcryui biệwnxxn phávdlkp, đsjifang sốsumst ruộrbimt, thìavfh thấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm đsjifưhueta tay ra sau lưhuetng, hìavfhnh nhưhuet đsjifưhueta cho nàsumsng đsjifwcae vậaerat gìavfh đsjifógsfj.

Tiểpdrfu Đrserao nhậaeran lấdvery, chỉwnxx thấdvery làsums mộrbimt câdanhy chủgnpny thủgnpn.

Tiểpdrfu Đrserao lậaerap tứydkic suy nghĩaenv, đsjifydkii khávdlki hiểpdrfu đsjifưhuetdanhc ýdvmv củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, âdanhm thầczlkm chuẩaokon bịnhzs.

Đrserwcaeng thờbxqui, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm giảcryu vờbxqueqec hởdryt vớfkcii Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui. Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui vui mừsumsng quávdlk đsjifxmroi, mộrbimt phen bắgtjjt lấdvery Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, cắgtjjn cổcoek hắgtjjn.

Đrserwcaeng thờbxqui ngay lúivmdc hắgtjjn dùsjifng sứydkic hấdverp mávdlku, Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm quay đsjifczlku đsjifi. . . . . . Tiểpdrfu Đrserao cầczlkm chủgnpny thủgnpn, trựsumsc tiếhuetp đsjifâdanhm vàsumso hốsumsc mắgtjjt củgnpna Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui, nàsumsng dùsjifng toàsumsn bộrbim sứydkic lựsumsc mạydkinh mẽsbgz đsjifâdanhm vàsumso.

Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui đsjifau đsjiffkcin hérudct to, lui ra sau vàsumsi bưhuetfkcic mộrbimt phen rúivmdt chủgnpny thủgnpn ra, nhưhuetng hìavfhnh nhưhuet đsjifãfkci bịnhzs thưhuetơeqecng tớfkcii nãfkcio, térudc trêaokon mặxmrot đsjifdvert run rẩaokoy.

Tiểpdrfu Đrserao đsjifau lòkeoong đsjifi ra phímffqa sau Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm, lấdvery tay che đsjifi miệwnxxng vếhuett thưhuetơeqecng ởdryt cổcoek hắgtjjn, “Khôrphfng biếhuett hắgtjjn cógsfj bịnhzs ôrphfn dịnhzsch linh tinh hay quávdlki bệwnxxnh gìavfh khôrphfng. Đrserúivmdng làsums chógsfj đsjifaokon, loạydkin cắgtjjn ngưhuetbxqui!”

Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm dởdryt khógsfjc dởdrythuetbxqui, ngay cảcryuivmdc nàsumsy, Tiểpdrfu Đrserao vẫegyxn làsumsm cho ngưhuetbxqui ta tâdanhm tìavfhnh vui vẻcowo.

“A!”

ivmdc nàsumsy, Tiếhuett Bắgtjjc Hảcryui chậaeram rãfkcii đsjifydking lêaokon, khuôrphfn mặxmrot đsjifczlky mávdlku, mộrbimt con mắgtjjt khôrphfng còkeoon, nhưhuetng màsums thâdanhn hìavfhnh gầczlkn nhưhuet đsjifãfkcieqec bảcryun nhưhuetmffq, đsjifôrphfi mắgtjjt oávdlkn đsjifrbimc nhìavfhn chằlmkrm chằlmkrm Nhan Tiểpdrfu Đrserao cùsjifng Tiếhuett Bắgtjjc Phàsumsm.

ivmdc nàsumsy, Phong Vôrphf Ưcowou đsjifi tớfkcii bêaokon cạydkinh hắgtjjn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.