Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 62 : Bí ẩn Bắc Hải

    trước sau   
“Ởkkme đpvlkâtjisu?” Tiểufbgu Đagzwao đpvlkvuwkng trêloedn xàbzdr nhàbzdr trong từfcim đpvlkưehpfwoymng củwycna Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi, ngửhqdaa mặtjist quan sáqywzt nóufbgc nhàbzdr, bêloedn dưehpfebjci, Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm chỉnoui chỗndfi cho nàbzdrng, “Hưehpfebjcng Đagzwôtjisng, ôtjis thứvuwk ba!”

“Hưehpfebjcng Đagzwôtjisng. . . .” Tiểufbgu Đagzwao đpvlkếgyhmm qua hai ôtjis, cuốbnwmi cùcuynng cũzhzvng đpvlkxaiwng đpvlkếgyhmn mộjvqkt ôtjisufbg thểufbg di chuyểufbgn đpvlkưehpfytmec, nhẹvjts nhàbzdrng nâtjisng tấagzwm váqywzn gỗndfi ra, liềolqcn nghe “rắpvlkc” mộjvqkt tiếgyhmng. Tiểufbgu Đagzwao biếgyhmt bêloedn trong cóufbg thểufbgufbgldzkt xoay chuyểufbgn đpvlkưehpfytmec cơrfyr quan, liềolqcn bắpvlkt đpvlkqcnfu di chuyểufbgn mộjvqkt chúldzkt. Lậndfip tứvuwkc thấagzwy mộjvqkt tấagzwm váqywzn gỗndfi bung ra làbzdrm rớebjct mộjvqkt chiếgyhmc hộjvqkp.

Tiểufbgu Đagzwao lấagzwy chiếgyhmc hộjvqkp, mởndfi ra. . . . Bêloedn trong chíasyynh làbzdr khốbnwmi Long Cốbnwmt cuốbnwmi cùcuynng.

Nhảtfxfy xuốbnwmng xàbzdr nhàbzdr, xếgyhmp cùcuynng vớebjci bốbnwmn khốbnwmi Long Cốbnwmt còidrun lạtigei, chỉnouinh lạtigei mộjvqkt chúldzkt thìducgufbg thểufbg thấagzwy rõbzdrbzdrng dáqywzng vẻzmcg củwycna tấagzwm đpvlkolqca đpvlkeoti. Nhưehpfng màbzdr xếgyhmp lạtigei nhưehpfzhzv, thìducg pháqywzt hiệuxznn thậndfit ra khôtjisng phảtfxfi làbzdr mộjvqkt tấagzwm đpvlkolqca đpvlkeoti, màbzdrbzdr mộjvqkt loạtigei hoa văjvqkn cóufbgducgnh dạtigeng kìducg lạtige. Nhưehpfng Tiểufbgu Đagzwao lạtigei cảtfxfm thấagzwy hoa văjvqkn nàbzdry trôtjisng rấagzwt quen, khôtjisng biếgyhmt từfcimng thấagzwy ởndfi đpvlkâtjisu.

“Ta từfcimng thấagzwy nóufbgndfi đpvlkâtjisu nhỉnoui?” Tiểufbgu Đagzwao tựmbyc lẩrczhm bẩrczhm, Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm cóufbg chúldzkt kinh ngạtigec, “Nàbzdrng từfcimng thấagzwy qua?”

Tiểufbgu Đagzwao nhíasyyu màbzdry, hỏdazhi lạtigei, “Chàbzdrng chưehpfa thấagzwy qua sao?”


Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khẽopyz lắpvlkc đpvlkqcnfu, “Chưehpfa từfcimng.”

Tiểufbgu Đagzwao cóufbg chúldzkt hoang mang, dọlmjec đpvlkưehpfwoymng đpvlkếgyhmn đpvlkâtjisy, nàbzdrng cùcuynng Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm gầqcnfn nhưehpfldzkc nàbzdro cũzhzvng ởndficuynng mộjvqkt chỗndfi, bảtfxfn thâtjisn mìducgnh cóufbgagzwn tưehpfytmeng, khôtjisng thểufbgbzdro hắpvlkn khôtjisng cóufbg! Chẳqcnfng lẽopyzbzdr trưehpfebjcc đpvlkóufbgducgnh nhìducgn thấagzwy? Nhưehpfng nàbzdrng vừfcima bưehpfebjcc châtjisn vàbzdro giang hồeoti liềolqcn díasyynh vàbzdro chuyệuxznn củwycna Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm, trưehpfebjcc đpvlkóufbg chưehpfa từfcimng nhìducgn thấagzwy cáqywzi gìducg nhưehpf thếgyhmbzdry nha!

Vềolqc tớebjci tiềolqcn việuxznn, Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm thấagzwy Tiểufbgu Đagzwao vẫyqbyn còidrun mặtjist ủwycnbzdry êloed, liềolqcn chọlmjec nàbzdrng, “Từfcim từfcim sẽopyz nhớebjc thôtjisi, đpvlkfcimng cóufbg gấagzwp.”

“Ừxoxs. . . .” Tiểufbgu Đagzwao còidrun chưehpfa nóufbgi xong, chợytmet nghe bêloedn ngoàbzdri truyềolqcn đpvlkếgyhmn thanh âtjism củwycna Tôtjisrfyr, tựmbyca hồeotibzdr đpvlkang nóufbgi chuyệuxznn vớebjci ai đpvlkóufbg.

Tiểufbgu Đagzwao trong lòidrung hơrfyri hơrfyri căjvqkng thẳqcnfng ―― Hìducgnh nhưehpftjisrfyrufbgi chuyệuxznn vớebjci Phong Vôtjis Ưbxkcu.

Quảtfxf thựmbycc, hai ngưehpfwoymi vừfcima táqywzn gẫyqbyu, vừfcima đpvlki đpvlkếgyhmn.

Tuy rằyqgmng Tôtjisrfyrbzdrbzdry trêloedn danh nghĩvkyaa làbzdr chủwycn mẫyqbyu củwycna Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi, nhưehpfng màbzdr Phong Vôtjis Ưbxkcu mộjvqkt chúldzkt cũzhzvng khôtjisng đpvlkem nàbzdrng đpvlkufbgbzdro mắpvlkt.

Bộjvqk dạtigeng củwycna Tôtjisrfyr, tựmbyca hồeoti vớebjci nàbzdrng ta cóufbgbzdri phầqcnfn kiêloedng dèkmpn. Phong Vôtjis Ưbxkcu sau khi vàbzdro phòidrung, hưehpfebjcng Tôtjisrfyr nhẹvjts nhàbzdrng khoáqywzt tay chặtjisn lạtigei, Tôtjisrfyr liềolqcn nhanh chóufbgng rờwoymi đpvlki.

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nhìducgn thấagzwy Phong Vôtjis Ưbxkcu, khẽopyz nhíasyyu màbzdry.

“Tìducgm đpvlkưehpfytmec Long Cốbnwmt rồeotii?” Phong Vôtjis Ưbxkcu đpvlki thẳqcnfng vàbzdro vấagzwn đpvlkolqc, vàbzdro phòidrung liềolqcn trựmbycc tiếgyhmp hỏdazhi Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm.

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm thoáqywzng gậndfit đpvlkqcnfu mộjvqkt cáqywzi, “Cũzhzvng gầqcnfn nhưehpf thếgyhm.”

Tiểufbgu Đagzwao buồeotin bựmbycc ―― Chuyệuxznn nàbzdry, hay làbzdr Phong Vôtjis Ưbxkcu cũzhzvng cóufbg tham dựmbyc? Liềolqcn khóufbg hiểufbgu liềolqcn nhìducgn sang Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm.

Phong Vôtjis Ưbxkcu cưehpfwoymi nhạtiget, nhìducgn Nhan Tiểufbgu Đagzwao, “Trêloedn đpvlkwoymi nàbzdry, cóufbg thểufbg xem hiểufbgu đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, chỉnouiufbg truyềolqcn nhâtjisn củwycna Phong gia ta, nóufbgi cáqywzch kháqywzc, cho dùcuyn cho cáqywzc ngưehpfơrfyri cóufbgducgm đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, thìducgzhzvng giốbnwmng nhưehpf phếgyhm vậndfit màbzdr thôtjisi! Trừfcim phi ta giảtfxfi thíasyych cho cáqywzc ngưehpfơrfyri hiểufbgu.”


Tiểufbgu Đagzwao thầqcnfm kinh ngạtigec.

Phong Vôtjis Ưbxkcu nóufbgi xong, liềolqcn xoay ngưehpfwoymi bỏdazh đpvlki, cóufbg chúldzkt đpvlkpvlkc ýeoti.

Chờwoym sau khi Phong Vôtjis Ưbxkcu rờwoymi đpvlki, Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khẽopyzufbgm lấagzwy Tiểufbgu Đagzwao, thấagzwp giọlmjeng nóufbgi, “Chúldzkng ta đpvlki trưehpfebjcc tìducgm xem.”

Tiểufbgu Đagzwao gậndfit đpvlkqcnfu.

ldzkc nàbzdry, Trọlmjeng Hoa cùcuynng Hiểufbgu Nguyệuxznt xuấagzwt môtjisn, Háqywzch Kim Phong còidrun đpvlkang luyệuxznn côtjisng, Vưehpfơrfyrng Bíasyych Ba cũzhzvng khôtjisng biếgyhmt đpvlkãriei đpvlki đpvlkâtjisu, Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi chỉnouiidrun lạtigei Nhan Tiểufbgu Đagzwao vàbzdr Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm.

“Bọlmjen họlmje đpvlki đpvlkâtjisu vậndfiy?” Tiểufbgu Đagzwao cũzhzvng khôtjisng hỏdazhi nhiềolqcu, chíasyynh làbzdrcuyny tiệuxznn tròidru chuyệuxznn.

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm kétqfko Tiểufbgu Đagzwao, “Chúldzkng ta vừfcima đpvlki vừfcima nóufbgi chuyệuxznn.”

“Nóufbgi cáqywzi gìducg?” Tiểufbgu Đagzwao buồeotin bựmbycc

“Bíasyy mậndfit củwycna Bắpvlkc Hảtfxfi Thuỷufbg Tinh Cung.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm thấagzwp giọlmjeng nóufbgi.

Tiểufbgu Đagzwao lúldzkc trưehpfebjcc phi thưehpfwoymng muốbnwmn biếgyhmt, nhưehpfng hiệuxznn tạtigei tớebjci thờwoymi khắpvlkc mấagzwu chốbnwmt nàbzdry, cóufbg thểufbgufbgi cho nàbzdrng, nàbzdrng lạtigei sợytmerieii, “Trưehpfebjcc đpvlkâtjisy chàbzdrng . . . . khôtjisng phảtfxfi nóufbgi khôtjisng biếgyhmt sao!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm xấagzwu hổolqc, “Trưehpfebjcc kia cóufbg rấagzwt nhiềolqcu chuyệuxznn ta vẫyqbyn gạtiget nàbzdrng.”

Tiểufbgu Đagzwao nhăjvqkn mặtjist, “Thờwoymi đpvlkiểufbgm chàbzdrng nóufbgi ‘gạtiget ta’, thậndfit đpvlkúldzkng làbzdr ung dung!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm cựmbycc kỳnwfy áqywzy náqywzy nhìducgn Tiểufbgu Đagzwao, “Ta cũzhzvng khôtjisng phảtfxfi muốbnwmn lừfcima nàbzdrng, chíasyynh làbzdr ngay từfcim đpvlkqcnfu chưehpfa nghĩvkya ra. . . . . .”


Bấagzwt quáqywz, Tiểufbgu Đagzwao cũzhzvng khôtjisng cóufbg ýeoti muốbnwmn truy cứvuwku ýeoti tứvuwk củwycna hắpvlkn, ngưehpfytmec lạtigei thúldzkc giụxaiwc, “Nóufbgi nhanh.”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm gậndfit gậndfit đpvlkqcnfu, thấagzwp giọlmjeng nóufbgi, “Bắpvlkc Hảtfxfi Thuỷufbg Tinh cung, làbzdr mộjvqkt tháqywznh đpvlkolqca bíasyy mậndfit củwycna Tiếgyhmt gia, lưehpfu truyềolqcn đpvlkãrieitjisu.”

“Ừxoxs.” Tiểufbgu Đagzwao gậndfit gậndfit đpvlkqcnfu, đpvlkiềolqcu nàbzdry tráqywzi lạtigei cóufbg thểufbg chấagzwp nhậndfin.

“Thủwycny Tinh cung đpvlkưehpfytmec xâtjisy dựmbycng ởndfiehpfebjci nưehpfebjcc, cóufbg mộjvqkt nửhqdaa đpvlkolqcu bịolqcehpfebjcc bao phủwycn, phảtfxfi ngồeotii Kim Thuyềolqcn mớebjci cóufbg thểufbg sửhqda dụxaiwng. Màbzdr Nguyệuxznt Hảtfxfi Kim Thuyềolqcn nàbzdry, chỗndfi lớebjcn nhấagzwt trong Kim Thuyềolqcn làbzdr tạtigei mậndfit thấagzwt hìducgnh trăjvqkng non, bởndfii vậndfiy đpvlkưehpfytmec gọlmjei làbzdr Nguyệuxznt Hảtfxfi Kim Thuyềolqcn. Nguyệuxznt Hảtfxfi Kim Thuyềolqcn chíasyynh làbzdrrfyri cấagzwt giấagzwu Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, cơrfyr quan tầqcnfng tầqcnfng lớebjcp lớebjcp. Bêloedn trong Thuỷufbg Tinh cung, kỳnwfy trâtjisn dịolqc bảtfxfo vôtjis sốbnwm, tổolqc tiêloedn Tiếgyhmt gia từfcimng làbzdr hảtfxfi tặtjisc xưehpfng báqywz mộjvqkt phưehpfơrfyrng, đpvlkáqywznh cưehpfebjcp khôtjisng íasyyt tàbzdri bảtfxfo, đpvlkolqcu đpvlkưehpfytmec giấagzwu kíasyyn ởndfirfyri nàbzdry. Màbzdr Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, chíasyynh làbzdr mộjvqkt trong nhữzjdhng bảtfxfo bốbnwmi cóufbg giáqywz trịolqc nhấagzwt!”

“Nóufbgi nửhqdaa ngàbzdry,” Tiểufbgu Đagzwao khoanh tay hỏdazhi, “Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc rốbnwmt cuộjvqkc làbzdr vậndfit gìducg? Vìducg sao lạtigei khổolqc sởndfi đpvlki tìducgm nhưehpf vậndfiy?”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khẽopyz thởndfibzdri, “Trong Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, ghi lạtigei côtjisng phu lợytmei hạtigei nhấagzwt trêloedn đpvlkwoymi nàbzdry, chíasyynh làbzdr Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng viếgyhmt trưehpfebjcc đpvlkâtjisy.”

Tiểufbgu Đagzwao kinh ngạtigec khôtjisng thôtjisi, “Côtjisng phu củwycna Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi đpvlkãrieibzdr thiêloedn hạtige đpvlkuxzn nhấagzwt, còidrun muốbnwmn cáqywzi đpvlkóufbgbzdrm gìducg?”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm lạtigenh lùcuynng cưehpfwoymi, “Nếgyhmu luyệuxznn thàbzdrnh Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, trìducgnh đpvlkjvqkbzdrtjisng sẽopyzehpfytmet xa cáqywzi hưehpf danh thiêloedn hạtige đpvlkuxzn nhấagzwt gìducg đpvlkóufbg. Nghe nóufbgi làbzdrufbg thểufbg khiếgyhmn cho thiêloedn đpvlkolqca biếgyhmn sắpvlkc, hôtjis phong hoáqywzn vũzhzv, nắpvlkm trong tay thiêloedn hạtigeducgtjisng.”

“Hừfcim.” Tiểufbgu Đagzwao lắpvlkc đpvlkqcnfu, “Thậndfit đpvlkúldzkng làbzdridrung tham khôtjisng đpvlkáqywzy, vậndfiy chúldzkng ta đpvlkfcimng tìducgm cho hắpvlkn nữzjdha?”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm cúldzki đpvlkqcnfu, “Trưehpfebjcc đpvlkâtjisy ta cùcuynng đpvlktigei ca lậndfip hạtige khếgyhm ưehpfebjcc, ta giúldzkp hắpvlkn tìducgm đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, hắpvlkn sẽopyz đpvlkufbg cho ta tựmbyc do.”

Tiểufbgu Đagzwao âtjism thầqcnfm câtjisn nhắpvlkc mộjvqkt chúldzkt, đpvlkiềolqcu nàbzdry Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm ngưehpfytmec lạtigei khôtjisng cóufbg lừfcima mìducgnh, ngay từfcim đpvlkqcnfu cũzhzvng nóufbgi nhưehpf vậndfiy.

“Nàbzdrng cóufbg biếgyhmt mộjvqkt năjvqkm nay đpvlktigei ca mấagzwt tíasyych làbzdr đpvlki chỗndfibzdro khôtjisng?” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm hỏdazhi.

Tiểufbgu Đagzwao khẽopyz lắpvlkc lắpvlkc đpvlkqcnfu.


“Cảtfxf cuộjvqkc đpvlkwoymi Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi đpvlkolqcu say mêloedbzdr nghệuxzn, đpvlktjisc biệuxznt làbzdr mấagzwy côtjisng phu tàbzdrtjisn ngoạtigei đpvlktigeo, hắpvlkn nằyqgmm mơrfyrzhzvng muốbnwmn luyệuxznn thàbzdrnh Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, cho nêloedn rấagzwt nhiềolqcu chuyệuxznn đpvlkolqcu làbzdr chiếgyhmu theo chỉnoui thịolqcbzdrbzdrm, nguyêloedn bảtfxfn ta nghĩvkya hắpvlkn nhưehpf vậndfiy sẽopyz sốbnwmng khôtjisng đpvlkưehpfytmec bao lâtjisu, nhưehpfng màbzdr ngưehpfwoymi nàbzdry rấagzwt cóufbg thiêloedn phúldzk, chẳqcnfng nhữzjdhng khôtjisng chếgyhmt, màbzdrbzdrng luyệuxznn càbzdrng tốbnwmt. Trưehpfebjcc khi luyệuxznn Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, cầqcnfn đpvlkem máqywzu trong cơrfyr thểufbg bỏdazh đpvlki mộjvqkt nửhqdaa, sau đpvlkóufbg duy trìducgducgnh trạtigeng báqywzn huyếgyhmt, đpvlktfxfo ngưehpfytmec kinh mạtigech, luyệuxznn nộjvqki lựmbycc mộjvqkt năjvqkm.”

Nghe xong Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nóufbgi xong, Nhan Tiểufbgu Đagzwao trợytmen mắpvlkt, “Nhưehpf vậndfiy khôtjisng chếgyhmt ưehpf?!”

“Nếgyhmu mộjvqkt năjvqkm sau, khôtjisng luyệuxznn thàbzdrnh võbzdrtjisng trong Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc thìducg sẽopyz chếgyhmt!” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nhàbzdrn nhạtiget cưehpfwoymi, “Trưehpfebjcc đpvlkâtjisy, nguyêloedn bảtfxfn côtjisng phu củwycna Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi rấagzwt phi phàbzdrm, hơrfyrn ta nhiềolqcu, nhưehpfng màbzdrtjisy giờwoym, ta cóufbg thểufbg đpvlkáqywznh bạtigei hắpvlkn.”

“A!” Tiểufbgu Đagzwao cóufbg thểufbg hiểufbgu đpvlkưehpfytmec, “Cho nêloedn chàbzdrng muốbnwmn thừfcima dịolqcp thờwoymi cơrfyr tốbnwmt nhấagzwt nàbzdry đpvlkufbg giếgyhmt hắpvlkn, hoặtjisc làbzdr hủwycny diệuxznt Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, cóufbg phảtfxfi khôtjisng?”

“Đagzwúldzkng vậndfiy.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm gậndfit đpvlkqcnfu.

“Chậndfic, chúldzkng ta thiêloedu Long Cốbnwmt gìducg đpvlkóufbg khôtjisng phảtfxfi đpvlkưehpfytmec rồeotii sao?” Tiểufbgu Đagzwao nóufbgi, “Khôtjisng cóufbg Long Cốbnwmt thìducg khôtjisng ai cóufbg thểufbgducgm đpvlkưehpfytmec Bắpvlkc Hảtfxfi Thuỷufbg Tinh cung, tìducgm khôtjisng thấagzwy liềolqcn luyệuxznn khôtjisng thàbzdrnh côtjisng phu, Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi kia nhấagzwt đpvlkolqcnh phảtfxfi chếgyhmt!”

“Ha hảtfxf.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm cưehpfwoymi lắpvlkc đpvlkqcnfu, “Lúldzkc nàbzdry Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi cóufbg thểufbg đpvlkang ởndfi trong Thuỷufbg Tinh cung.”

“Cáqywzi gìducg?!” Tiểufbgu Đagzwao chấagzwn đpvlkjvqkng, “Vậndfiy hắpvlkn còidrun muốbnwmn dùcuynng thờwoymi gian mộjvqkt năjvqkm đpvlkufbg cho chúldzkng ta đpvlki tìducgm Long Cốbnwmt nàbzdry làbzdrm gìducg?”

“Bởndfii vìducg chúldzkng ta khôtjisng biếgyhmt chỗndfi củwycna Bắpvlkc Hảtfxfi Thuỷufbg Tinh cung.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nghiêloedm túldzkc, “Hơrfyrn nữzjdha, Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi muốbnwmn luyệuxznn thàbzdrnh côtjisng phu trong Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, cầqcnfn cóufbg mộjvqkt đpvlkiềolqcu kiệuxznn quan trọlmjeng.”

“Cáqywzi gìducg?”

“Máqywzu củwycna ta.”

Tiểufbgu Đagzwao che miệuxznng, kinh ngạtigec nhìducgn Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm.

“Hắpvlkn mấagzwt đpvlki mộjvqkt nửhqdaa máqywzu, còidrun mộjvqkt nửhqdaa, nửhqdaa còidrun lạtigei cầqcnfn máqywzu củwycna ngưehpfwoymi cóufbg quan hệuxzn huyếgyhmt thốbnwmng, còidrun phảtfxfi cóufbgbzdrtjisng tốbnwmt, nộjvqki lựmbycc thâtjism hậndfiu nữzjdha.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khẽopyz nhúldzkn vai, “Nhưehpf vậndfiy, hắpvlkn mớebjci cóufbg thểufbg luyệuxznn thàbzdrnh thầqcnfn côtjisng. Nàbzdry cũzhzvng làbzdr nguyêloedn nhâtjisn vìducg sao mẫyqbyu tửhqda bọlmjen họlmjeehpfu lạtigei mạtigeng ta, còidrun liềolqcu mạtigeng dạtigey võbzdrtjisng cho ta.”


“Vậndfiy chàbzdrng đpvlkfcimng đpvlki!” Tiểufbgu Đagzwao sốbnwmt ruộjvqkt, “Mẫyqbyu tửhqdaloedu quáqywzi kia thậndfit ngoan đpvlkjvqkc, chúldzkng ta trốbnwmn đpvlki!”

“Vôtjis íasyych thôtjisi.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm thấagzwp giọlmjeng nóufbgi, “Nếgyhmu mộjvqkt năjvqkm nàbzdry hắpvlkn đpvlkãriei luyệuxznn xong nộjvqki lựmbycc, hoàbzdrn toàbzdrn cóufbg thểufbg luyệuxznn côtjisng phu trong Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, đpvlkếgyhmn lúldzkc đpvlkóufbg trởndfi ra, tìducgm ta đpvlkòidrui máqywzu.”

“Vậndfiy chẳqcnfng phảtfxfi chàbzdrng khôtjisng cóufbg chỗndfi trốbnwmn sao?” Tiểufbgu Đagzwao lo lắpvlkng, cũzhzvng bỗndfing nhiêloedn hiểufbgu đpvlkưehpfytmec mụxaiwc đpvlkíasyych Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi sai Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm đpvlki tìducgm Long Cốbnwmt, thìducg ra làbzdr ngăjvqkn hắpvlkn mộjvqkt năjvqkm! Màbzdr Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khôtjisng cóufbg lựmbyca chọlmjen nàbzdro kháqywzc, muốbnwmn lấagzwy đpvlkưehpfytmec tựmbyc do, nóufbgi cáqywzch kháqywzc, muốbnwmn sốbnwmng tiếgyhmp, nhấagzwt đpvlkolqcnh phảtfxfi diệuxznt trừfcim đpvlkưehpfytmec Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi. Bâtjisy giờwoym, côtjisng phu củwycna Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi chưehpfa hoàbzdrn toàbzdrn luyệuxznn thàbzdrnh, làbzdr thờwoymi cơrfyr giếgyhmt hắpvlkn tốbnwmt nhấagzwt! Mộjvqkt khi bỏdazh qua, đpvlkfcimng nóufbgi Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm phảtfxfi chếgyhmt, thiêloedn hạtigeufbg lẽopyzzhzvng sẽopyz gặtjisp họlmjea.

“Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqcbzdrbzdrtjisng cóufbgufbgi rõbzdrbzdrng cấagzwm luyệuxznn, mộjvqkt khi cóufbg ngưehpfwoymi luyệuxznn thàbzdrnh, khôtjisng nhữzjdhng làbzdrm hạtigei võbzdrtjism còidrun cóufbg thểufbgtjisy họlmjea cho thiêloedn hạtige.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm mỉnouim cưehpfwoymi, “Mặtjisc dùcuyn ta khôtjisng lo cho nưehpfebjcc cho dâtjisn, nhưehpfng mạtigeng nhỏdazh củwycna mìducgnh thìducg vẫyqbyn muốbnwmn bảtfxfo trụxaiw, đpvlktjisc biệuxznt làbzdr từfcim sau khi gặtjisp nàbzdrng.”

“Ta cóufbg thểufbgbzdrm đpvlkưehpfytmec gìducg đpvlkâtjisy?” Tiểufbgu Đagzwao đpvlkdazh mặtjist hỏdazhi.

“Trêloedn Nguyệuxznt Hảtfxfi Kim Thuyềolqcn cơrfyr quan dàbzdry đpvlktjisc.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nghiêloedm túldzkc nóufbgi, “Mộjvqkt khi chúldzkng ta tìducgm thấagzwy cửhqdaa vàbzdro củwycna Thuỷufbg Tinh cung, ta sẽopyz giữzjdh châtjisn Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi, nàbzdrng ởndfi trong Nguyệuxznt Hảtfxfi Kim Thuyềolqcn tìducgm đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, sau đpvlkóufbg hủwycny diệuxznt!”

Tiểufbgu Đagzwao nghĩvkya tráqywzi nghĩvkya phảtfxfi, đpvlkâtjisy thậndfit sựmbycbzdrqywzch tốbnwmt nhấagzwt, tuy nhiêloedn cũzhzvng rấagzwt nguy hiểufbgm.

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm vỗndfi vỗndfi Tiểufbgu Đagzwao, chỉnoui tay vàbzdro hồeoting táqywzn đpvlktjist ởndfi đpvlkqcnfu thuyềolqcn, “Câtjisy dùcuynbzdry nàbzdrng nhớebjc mang theo, vạtigen nhấagzwt ta thậndfit sựmbyccuynng Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi đpvlkáqywznh đpvlkếgyhmn lưehpfnnxmng bạtigei câtjisu thưehpfơrfyrng, nàbzdrng phảtfxfi mau bung dùcuyn đpvlkàbzdro tẩrczhu.”

“Bung dùcuyn đpvlkàbzdro tẩrczhu?” Tiểufbgu Đagzwao nghe khôtjisng hiểufbgu.

“Câtjisy dùcuynbzdry, cóufbg thểufbg giúldzkp nàbzdrng chiếgyhmu ra đpvlkưehpfwoymng đpvlki, nghe nóufbgi Thuỷufbg Tinh cung còidrun rấagzwt nhiềolqcu lốbnwmi đpvlki mậndfit kháqywzc, chỉnouiufbg ngưehpfwoymi mởndfi Hồeoting Chỉnoui Bảtfxfo Táqywzn, mớebjci cóufbg thểufbg nhìducgn thấagzwy.”

Tiểufbgu Đagzwao nhíasyyu màbzdry, cúldzki đpvlkqcnfu, nhìducgn lờwoymi nóufbgi vàbzdrbzdrnh đpvlkjvqkng củwycna Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm, tựmbyca hồeoti sẽopyz khôtjisng cóufbg ýeoti đpvlkolqcnh còidrun sốbnwmng trởndfi vềolqc.

Thậndfit lâtjisu sau, Tiểufbgu Đagzwao mởndfi miệuxznng hỏdazhi, “Rốbnwmt cuộjvqkc làbzdr chàbzdrng đpvlkang suy nghĩvkyaducg?”

“Hảtfxf?” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm sửhqdang sốbnwmt.

“Thựmbycc chấagzwt lúldzkc chàbzdrng muốbnwmn lợytmei dụxaiwng ta, làbzdr suy nghĩvkyaqywzi gìducg?” Tiểufbgu Đagzwao giưehpfơrfyrng mắpvlkt nhìducgn hắpvlkn.

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm chầqcnfn chờwoym mộjvqkt chúldzkt, thấagzwp giọlmjeng nóufbgi, “Kỳnwfy thậndfit ta cảtfxfm thấagzwy, đpvlktigei ca củwycna ta cũzhzvng khôtjisng thểufbg dễehpfbzdrng lấagzwy đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc nhưehpf vậndfiy, hắpvlkn cầqcnfn mộjvqkt ngưehpfwoymi tinh thôtjisng cơrfyr quan giúldzkp hắpvlkn đpvlkem cuốbnwmn sáqywzch đpvlkóufbg lấagzwy ra.”

Tiểufbgu Đagzwao nghĩvkya nghĩvkya, “Ta chỉnouibzdr ngẫyqbyu nhiêloedn đpvlki vàbzdro Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi. . . . Bấagzwt quáqywz ngàbzdry đpvlkqcnfu tiêloedn ta đpvlkếgyhmn Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi thiếgyhmu chúldzkt nữzjdha làbzdr chếgyhmt, chẳqcnfng lẽopyz đpvlkóufbgzhzvng làbzdr hắpvlkn tíasyynh kếgyhm? Hắpvlkn từfcim sớebjcm đpvlkãriei bốbnwm tríasyy xong cụxaiwc diệuxznn hôtjism nay sao? Ngưehpfwoymi nàbzdry thựmbycc đpvlkáqywzng sợytme, đpvlkếgyhmn tộjvqkt cùcuynng làbzdr từfcim khi nàbzdro thìducg hắpvlkn bắpvlkt đpvlkqcnfu tíasyynh kếgyhm?”

“Rấagzwt giốbnwmng táqywzc phong trưehpfebjcc sau nhưehpf mộjvqkt củwycna hắpvlkn.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm ngồeotii xuốbnwmng bêloedn cạtigenh Tiểufbgu Đagzwao, “Vốbnwmn dĩvkya ta tíasyynh đpvlkáqywznh cuộjvqkc mộjvqkt lầqcnfn, mang nàbzdrng vàbzdro Thuỷufbg Tinh cung, sau đpvlkóufbg sẽopyz xem xétqfkt tìducgnh hìducgnh.”

“Àqcnf. . . .” Tiểufbgu Đagzwao cưehpfwoymi gậndfit đpvlkqcnfu, “Nóufbgi cáqywzch kháqywzc thựmbycc ra làbzdr chàbzdrng khôtjisng lo lắpvlkng bảtfxfn thâtjisn sốbnwmng chếgyhmt thếgyhmbzdro, hiệuxznn tạtigei làbzdr lo lắpvlkng ta sẽopyz bịolqc thưehpfơrfyrng đpvlkúldzkng khôtjisng?!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm cóufbg chúldzkt xấagzwu hổolqc, chưehpfa kịolqcp mởndfi miệuxznng thìducg Tiểufbgu Đagzwao đpvlkãriei hỏdazhi, “Vìducg sao phảtfxfi nhưehpf vậndfiy? Chúldzkng ta ngưehpfwoymi nhiềolqcu nhưehpf vậndfiy cóufbg thểufbgcuynng nhau vàbzdro tiêloedu diệuxznt đpvlktigei ca chàbzdrng, sau đpvlkóufbg từfcim từfcimducgm Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc. Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi rấagzwt lợytmei hạtigei, mọlmjei ngưehpfwoymi cũzhzvng nóufbgi tìducgnh hìducgnh củwycna hắpvlkn lúldzkc nàbzdry khôtjisng ổolqcn, chàbzdrng, rồeotii cộjvqkng thêloedm Trọlmjeng Hoa, hơrfyrn nữzjdha còidrun cóufbgehpfơrfyrng Bíasyych Ba, Thẩrczhm Tinh Hảtfxfi nữzjdha, ngưehpfwoymi nhiềolqcu nhưehpf vậndfiy, chẳqcnfng lẽopyz đpvlkáqywznh khôtjisng lạtigei mộjvqkt kẻzmcg nhưehpf Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi?

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm lắpvlkc đpvlkqcnfu, “Khôtjisng thểufbg cho nhiềolqcu ngưehpfwoymi đpvlki vàbzdro.”

“Vìducg sao?” Tiểufbgu Đagzwao khôtjisng hiểufbgu.

“Bêloedn trong Thuỷufbg Tinh cơrfyr quan tầqcnfng tầqcnfng lớebjcp lớebjcp, càbzdrng nhiềolqcu ngưehpfwoymi đpvlki vàbzdro càbzdrng dễehpf chạtigem phảtfxfi cơrfyr quan, đpvlkếgyhmn lúldzkc đpvlkóufbg nếgyhmu hồeoting thủwycny trong Thuỷufbg Tinh cung chảtfxfy ngưehpfytmec, thìducg ai cũzhzvng khôtjisng thểufbg thoáqywzt ra.”

Tiểufbgu Đagzwao thởndfibzdri, cáqywzi gìducgzhzvng khôtjisng đpvlkưehpfytmec, yêloedu quáqywzi Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi kia, thậndfit đpvlkúldzkng làbzdr cho mọlmjei ngưehpfwoymi mộjvqkt tửhqda cụxaiwc khóufbg giảtfxfi quyếgyhmt.

Tiểufbgu Đagzwao nghĩvkya đpvlkếgyhmn đpvlkâtjisy, ngẩrczhng đpvlkqcnfu nhìducgn hắpvlkn, “Vậndfiy trưehpfebjcc kia chàbzdrng bảtfxfo ta trởndfi vềolqc đpvlkfcimng đpvlkếgyhmn Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi vớebjci chàbzdrng, làbzdrufbg ýeotiducg?”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm trầqcnfm mặtjisc mộjvqkt láqywzt, “Kỳnwfy thậndfit bâtjisy giờwoym ta vẫyqbyn muốbnwmn nhưehpf thếgyhm.”

“Nóufbgi nghe mộjvqkt chúldzkt xem.”

“Ta nghĩvkya bảtfxfn thâtjisn mộjvqkt mìducgnh đpvlki vàbzdro Thủwycny Tinh cung.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm tiêloedu sáqywzi cưehpfwoymi, “Cùcuynng lắpvlkm thìducgcuynng chếgyhmt ởndfi trong đpvlkóufbg, chỉnoui sợytmetjisng phu khôtjisng tốbnwmt sẽopyz bịolqc Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi đpvlktfxf bạtigei, thàbzdrnh côtjisng đpvlkưehpfa mộjvqkt nửhqdaa huyếgyhmt cho hắpvlkn, hắpvlkn lạtigei tìducgm đpvlkưehpfytmec Tháqywznh Võbzdr Hoàbzdrng Phổolqc, đpvlkếgyhmn lúldzkc đpvlkóufbg thiêloedn hạtige đpvlktigei loạtigen chẳqcnfng hạtigen.”

Tiểufbgu Đagzwao nhăjvqkn mặtjist, “Cáqywzi đpvlkóufbg đpvlkưehpfơrfyrng nhiêloedn khôtjisng đpvlkưehpfytmec, bổolqcn tiểufbgu thưehpf đpvlki vớebjci chàbzdrng.”

“Nguy hiểufbgm lắpvlkm!”

“Khôtjisng sợytme.” Tiểufbgu Đagzwao ngưehpfytmec lạtigei hàbzdro khíasyy tậndfin trờwoymi.

“Nàbzdrng nghe lờwoymi nóufbgi mộjvqkt bêloedn củwycna ta liềolqcn tin, khôtjisng sợytme ta lừfcima nàbzdrng sao?” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nhìducgn Tiểufbgu Đagzwao.

Tiểufbgu Đagzwao nhưehpfzhzv lắpvlkc đpvlkqcnfu, “Khôtjisng sợytme! Trêloedn đpvlkwoymi nàbzdry khôtjisng cóufbg ai thảtfxfm hơrfyrn chàbzdrng, chàbzdrng tựmbyc lo cho bảtfxfn thâtjisn mìducgnh đpvlki!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm dởndfi khóufbgc dởndfiehpfwoymi, khẽopyz vuốbnwmt tóufbgc Tiểufbgu Đagzwao, “Nàbzdrng thậndfit đpvlkúldzkng làbzdr mộjvqkt nữzjdh tửhqda cổolqc quáqywzi.”

“Chúldzkng ta đpvlki tìducgm cửhqdaa vàbzdro củwycna Thuỷufbg Tinh trưehpfebjcc đpvlki.”

“Hiệuxznn tạtigei tuy tìducgm đpvlkưehpfytmec Long Cốbnwmt nhưehpfng mộjvqkt chúldzkt manh mốbnwmi cũzhzvng khôtjisng cóufbg.” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm mang vẻzmcg mặtjist tâtjism sựmbyc ngổolqcn ngang, “Lạtigei kétqfko dàbzdri thêloedm chúldzkt thờwoymi gian, ta chỉnoui sợytme đpvlktigei ca luyệuxznn thàbzdrnh côtjisng phu.”

“Đagzwufbg ta nghĩvkya lạtigei xem.” Tiểufbgu Đagzwao vỗndfi đpvlkqcnfu đpvlkvuwkng lêloedn xoay quanh, “Ta thậndfit sựmbycducgnh nhưehpf từfcimng thấagzwy qua hìducgnh vẽopyzbzdry, nhưehpfng màbzdr khôtjisng nhớebjcbzdrndfirfyri nàbzdro. . . . . .”

“Sau khi đpvlktigei ca bịolqc thưehpfơrfyrng, lạtigei bỏdazh đpvlki mộjvqkt nửhqdaa máqywzu, hẳqcnfn làbzdrzhzvng khôtjisng đpvlki đpvlkâtjisu xa, cóufbg khi nàbzdro ởndfi gầqcnfn đpvlkâtjisy khôtjisng?”

“A!”

Vừfcima nghe Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm nhắpvlkc tớebjci thìducg giậndfit mìducgnh, Tiểufbgu Đagzwao bậndfit ngưehpfwoymi vỗndfi tay mộjvqkt cáqywzi, “Ta nhớebjc ra rồeotii! Thậndfit đpvlkúldzkng làbzdr xa tậndfin châtjisn trờwoymi!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm khóufbg hiểufbgu.

“Đagzwi, ta mang chàbzdrng đpvlki.” Tiểufbgu Đagzwao dẫyqbyn theo Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm, ra khỏdazhi Bắpvlkc Hảtfxfi pháqywzi đpvlki xuốbnwmng núldzki, tớebjci mộjvqkt sơrfyrn đpvlkjvqkng ngàbzdry đpvlkóufbg Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi ẩrczhn thâtjisn lúldzkc bịolqc thưehpfơrfyrng. Nàbzdrng gặtjisp Tiếgyhmt Bắpvlkc Hảtfxfi khi hắpvlkn bịolqc thưehpfơrfyrng nặtjisng, sơrfyrn đpvlkjvqkng nàbzdry quảtfxf thậndfit làbzdr chỗndfirczhn thâtjisn tốbnwmt nhấagzwt, vìducg thếgyhm khôtjisng nghĩvkya nhiềolqcu, tiếgyhmn vàbzdro.

Tiểufbgu Đagzwao dẫyqbyn theo Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm tiếgyhmn vàbzdro huyệuxznt đpvlkjvqkng, chỉnouibzdro mộjvqkt bứvuwkc bíasyych hoạtige hay làbzdr thạtigech văjvqkn đpvlkeoti áqywzn gìducg đpvlkóufbg trêloedn váqywzch tưehpfwoymng phíasyya trưehpfebjcc, lấagzwy Long Cốbnwmt ra so sáqywznh, “Nhìducgn thấagzwy khôtjisng, giốbnwmng nhau nhưehpf đpvlkúldzkc!”

Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm kinh ngạtigec ―― Quảtfxf thựmbycc, đpvlkeoti áqywzn trêloedn thạtigech bíasyych, cùcuynng đpvlkeoti áqywzn trêloedn Long Cốbnwmt rấagzwt giốbnwmng nhau.

“Chẳqcnfng lẽopyz cửhqdaa vàbzdro ởndfirfyri nàbzdry?” Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm thâtjisn thủwycn nhẹvjts nhàbzdrng đpvlkrczhy thạtigech bíasyych, khôtjisng cóufbg phảtfxfn ứvuwkng gìducg, liềolqcn nhìducgn Nhan Tiểufbgu Đagzwao.

Tiểufbgu Đagzwao sờwoym soạtigeng xung quanh mộjvqkt lầqcnfn, cuốbnwmi cùcuynng ởndfi chỗndfi châtjisn tưehpfwoymng, tìducgm đpvlkưehpfytmec mộjvqkt tảtfxfng đpvlkáqywz, vưehpfơrfyrn tay sờwoym thửhqda, Tiểufbgu Đagzwao mỉnouim cưehpfwoymi, bảtfxfo Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm tráqywznh ra mộjvqkt chúldzkt, sau đpvlkóufbgcuynng sứvuwkc xoay tảtfxfng đpvlkáqywz kia.

Mộjvqkt thanh âtjism “Ầfcimm ầqcnfm” truyềolqcn đpvlkếgyhmn, cửhqdaa đpvlkáqywztjisng lêloedn, bêloedn trong làbzdr mộjvqkt thôtjisng đpvlktigeo rộjvqkng rãrieii, rấagzwt sâtjisu, chạtigey xa thẳqcnfng tắpvlkp, còidrun cóufbg thểufbg nghe đpvlkưehpfytmec tiếgyhmng nưehpfebjcc chảtfxfy “ràbzdro ràbzdro”, giốbnwmng tiếgyhmng nưehpfebjcc vỗndfibzdro bờwoym biểufbgn.

Tiểufbgu Đagzwao vàbzdr Tiếgyhmt Bắpvlkc Phàbzdrm liếgyhmc mắpvlkt nhìducgn nhau mộjvqkt cáqywzi ―― Đagzwâtjisy chẳqcnfng lẽopyz chíasyynh làbzdr cửhqdaa vàbzdro Bắpvlkc Hảtfxfi Thuỷufbg Tinh cung?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.