Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 50 : Tâm nhãn xấu xa

    trước sau   
Ngàwguty thứiwuf hai cuộhtjpc thi tuyểdhuwn Quỷfexujglbơifypng vẫmbson tiếifypn hàwgutnh nhưjglbjdgu, nưjglbơifypng củmbsoa Hữvssfu Hữvssfu mộhtjpt thâitein trang phụxxhic lộhtjpng lẫmbsoy đuhbleo khăqdqhn che mặcfuut đuhbli tớhbrli, Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb liếifypc mắroxtt mộhtjpt cázxuui liềzqqyn cảvssfm thấifypy cóvcqkxmtw đuhblóvcqk khôrejqng thíhylmch hợxeibp. Lạuegfi pházxuut hiệjzdgn nàwgutng dẫmbson theo Hữvssfu Hữvssfu bêrocen cạuegfnh, liềzqqyn cảvssfm thấifypy đuhbluegfi sựwicv khôrejqng ổgixjn.

Sau khi Nữvssfjglbơifypng ngồvfqui xuốqwaing, vưjglbơifypn tay kéqkkko Hữvssfu Hữvssfu, câiteiu đuhblmbsou tiêrocen mởtbpy miệjzdgng nóvcqki, chíhylmnh làwgut cho nhữvssfng nam nhâitein trẻuvoy tuổgixji tàwguti năqdqhng tuấifypn túdhuw biếifypt, “Đzqqzâiteiy làwgut nữvssf nhi củmbsoa ta.”

Mấifypy quýovxbrejqng tửcsng đuhblếifypn tuyểdhuwn Quỷfexujglbơifypng giậifypt mìxmtwnh sợxeibcfuui, Nữvssfjglbơifypng nàwguty khôrejqng biếifypt cóvcqk xấifypu hay khôrejqng, lạuegfi còpfnyn cóvcqk nữvssf nhi lớhbrln nhưjglb vậifypy, cũjdgung cóvcqk nghĩelrta làwgut tuổgixji nàwgutng ta cóvcqk khi lạuegfi đuhblázxuung tuổgixji nưjglbơifypng mìxmtwnh, cóvcqk phảvssfi khôrejqng?

“Nếifypu muốqwain rờvssfi khỏrejqi, hiệjzdgn tạuegfi cóvcqk thểdhuw đuhbli.”

Sau khi nữvssf quan chủmbso trìxmtw nhắroxtc nhởtbpy, khôrejqng íhylmt ngưjglbvssfi bỏrejq cuộhtjpc thốqwaii lui, sốqwai ngưjglbvssfi ban đuhblmbsou bỏrejq đuhbli hơifypn phâitein nửcsnga.

jglbơifypng Bíhylmch Ba vừhylma tớhbrli liềzqqyn rờvssfi khỏrejqi, Házxuuch Kim Phong cũjdgung rờvssfi khỏrejqi, dùlxxl sao, mụxxhic đuhblíhylmch hắroxtn tớhbrli làwgutxmtw giúdhuwp Hữvssfu Hữvssfu, nếifypu Nữvssfjglbơifypng đuhblãcfuu nắroxtm giữvssf đuhbluegfi cụxxhic, việjzdgc thàwgutnh rồvfqui thìxmtw lui thâitein.


Cuốqwaii cùlxxlng, chỉqacqpfnyn lạuegfi Tiếifypt Hìxmtwnh cùlxxlng Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb.

Tiếifypt Hìxmtwnh cảvssfm thấifypy khôrejqng thíhylmch hợxeibp, Nữvssfjglbơifypng lớhbrln tuổgixji đuhblếifypn nhưjglb vậifypy sao? Liềzqqyn xoay mặcfuut nhìxmtwn Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb. Lúdhuwc nàwguty, biểdhuwu tìxmtwnh củmbsoa Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb chỉqacqvcqk thểdhuw dung bốqwain chữvssf cựwicvc kỳxxhi thêroce thảvssfm đuhbldhuwxmtwnh dung.

Sắroxtc mặcfuut hắroxtn tázxuui nhợxeibt, trêrocen trázxuun cũjdgung lấifypm tấifypm mồvfqurejqi, biếifypn cốqwai đuhblếifypn ngoàwguti dựwicv đuhblzxuun củmbsoa hắroxtn, đuhblvfqung thờvssfi. . . . . . Trong lòpfnyng hắroxtn cũjdgung đuhblãcfuu nghĩelrt, cóvcqk thểdhuw ngay từhylm đuhblmbsou, Nữvssfjglbơifypng đuhblãcfuu hoàwguti nghi hắroxtn cùlxxlng Đzqqzuegfi Tổgixjng quảvssfn phảvssfn bộhtjpi, vìxmtw thếifypjglbu tíhylmnh, khiếifypn cho bọkrtin họkrti tựwicvxmtwnh sậifypp bẫmbsoy.

“Chỉqacqpfnyn lạuegfi hai vịqwai sao?” Nữvssfjglbơifypng nhẹlkba nhàwgutng khoázxuuc tay vớhbrli thuộhtjpc hạuegf.

Mộhtjpt nha hoàwgutn bưjglbng mộhtjpt cázxuui khay bưjglbhbrlc đuhblếifypn, bêrocen trong đuhblcfuut hai ly rưjglbxeibu. Cázxuui chéqkkkn rấifypt lớhbrln, bêrocen trong cóvcqkjglbxeibu nho màwgutu hồvfqung tíhylmm, đuhbliwufng phíhylma xa cũjdgung cóvcqk thểdhuw ngửcsngi đuhblưjglbxeibc mùlxxli rưjglbxeibu thơifypm nồvfqung.

Tiểdhuwu Đzqqzao trưjglbhbrlc kia từhylmng nghe nưjglbơifypng nàwgutng nóvcqki qua, nếifypu cóvcqkifyp hộhtjpi đuhbli Tâiteiy Vựwicvc, nhấifypt đuhblqwainh phảvssfi nếifypm thửcsngjglbxeibu nho nơifypi đuhblóvcqk.

Nữvssfjglbơifypng nhìxmtwn Tiếifypt Hìxmtwnh cùlxxlng Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb, khóvcqke miệjzdgng nhếifypch lêrocen, “Hai ly rưjglbxeibu nàwguty, mộhtjpt ly cóvcqk đuhblhtjpc, mộhtjpt ly khôrejqng cóvcqk đuhblhtjpc, hai ngưjglbơifypi nếifypu muốqwain tuyểdhuwn Quỷfexujglbơifypng, thìxmtw chọkrtin mộhtjpt ly.”

“Cázxuui gìxmtw?” Tiếifypt Hìxmtwnh sửcsngng sốqwait, thếifyp chẳkfnqng phảvssfi trong hai ngưjglbvssfi nhấifypt đuhblqwainh phảvssfi cóvcqk mộhtjpt ngưjglbvssfi chếifypt?! Hắroxtn hồvfqu nghi nhìxmtwn Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb. . . . . . Kếifyp hoạuegfch trưjglbhbrlc đuhblóvcqk tựwicva hồvfqujdgung khôrejqng phảvssfi nhưjglb thếifyp!

Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglbjdgung đuhblgixj mồvfqurejqi lạuegfnh, Nữvssfjglbơifypng lợxeibi hạuegfi vẫmbson hoàwgutn lợxeibi hạuegfi, mộhtjpt chiêroceu nàwguty, mặcfuuc kệjzdg thàwgutnh côrejqng hay khôrejqng, giao dịqwaich củmbsoa mìxmtwnh cùlxxlng Tiếifypt Hìxmtwnh khôrejqng nhữvssfng chắroxtc chắroxtn khôrejqng thựwicvc hiệjzdgn đuhblưjglbxeibc, còpfnyn cóvcqk thểdhuw đuhblroxtc tộhtjpi vớhbrli ngưjglbvssfi củmbsoa Bắroxtc Hảvssfi pházxuui.

Hai ly rưjglbxeibu chỉqacq đuhblưjglbxeibc chọkrtin mộhtjpt, ai biếifypt đuhblưjglbxeibc chéqkkkn nàwguto cóvcqk đuhblhtjpc?

Nếifypu bảvssfn thâitein uốqwaing phảvssfi rưjglbxeibu đuhblhtjpc, chắroxtc chắroxtn sẽlvuv đuhbli đuhblvssfi nhàwgut ma, sau đuhblóvcqk chuyệjzdgn gìxmtwjdgung khôrejqng cầmbson lo nghĩelrt ham muốqwain nữvssfa. Màwgut nếifypu Tiếifypt Hìxmtwnh uốqwaing phảvssfi rưjglbxeibu đuhblhtjpc, Nữvssfjglbơifypng chắroxtc chắroxtn sẽlvuvlxxlng mìxmtwnh thàwgutnh thâitein, Tiếifypt Hìxmtwnh mấifypt mạuegfng, Bắroxtc Hảvssfi pházxuui nhấifypt đuhblqwainh sẽlvuv kếifypt thùlxxl vớhbrli mìxmtwnh. Tiếifypt Hìxmtwnh nếifypu khôrejqng uốqwaing, phấifypt tay ázxuuo rờvssfi đuhbli, thìxmtw lạuegfi cho rằiteing mìxmtwnh trêroceu chọkrtic hắroxtn, từhylm nay vềzqqy sau muốqwain vàwguto Bắroxtc Hảvssfi Thuỷfexu Tinh cung chỉqacq sợxeib khôrejqng cóvcqk cửcsnga.

Quốqwaic sưjglb âiteim thầmbsom tázxuun thưjglbtbpyng, Nữvssfjglbơifypng quảvssf nhiêrocen khôrejqng đuhblơifypn giảvssfn! Khẽlvuv thởtbpywguti, hắroxtn đuhblàwgutnh nhìxmtwn Nữvssfjglbơifypng cưjglbvssfi, “Thuộhtjpc hạuegf bỏrejq cuộhtjpc. . . . . .”

Nữvssfjglbơifypng nhìxmtwn hắroxtn, hỏrejqi, “Vìxmtw sao? Sợxeib chếifypt sao?”


Quốqwaic sưjglbdhuwc nàwguty vẻuvoy mặcfuut cházxuun nảvssfn, ngẩkrting đuhblmbsou nhìxmtwn Nữvssfjglbơifypng, trầmbsom giọkrting nóvcqki, “Nếifypu chếifypt, thìxmtwzxuui gìxmtwjdgung khôrejqng cóvcqk, làwgut ngưjglbvssfi tấifypt nhiêrocen đuhblzqqyu sợxeib chếifypt.”

Nữvssfjglbơifypng nhẹlkba gậifypt đuhblmbsou, nhìxmtwn Tiếifypt Hìxmtwnh, “Vậifypy Tiếifypt côrejqng tửcsng thìxmtw sao? Hai chéqkkkn chọkrtin mộhtjpt đuhbli.”

Tiếifypt Hìxmtwnh do dựwicv mộhtjpt chúdhuwt, lắroxtc đuhblmbsou, chắroxtp tay, “Tạuegfi hạuegfjdgung bỏrejq cuộhtjpc.”

Quốqwaic sưjglblxxlng Tiếifypt Hìxmtwnh lậifypp tứiwufc liếifypc mắroxtt nhìxmtwn nhau mộhtjpt cázxuui, Tiếifypt Hìxmtwnh trong mắroxtt khôrejqng hềzqqy tứiwufc giậifypn cũjdgung khôrejqng cóvcqk bấifypt mãcfuun, Quốqwaic sưjglb đuhblàwgutnh cúdhuwi đuhblmbsou khôrejqng nóvcqki —— Bịqwaihylmnh kếifyp!

Nữvssfjglbơifypng thấifypy mọkrtii ngưjglbvssfi đuhblzqqyu bỏrejq cuộhtjpc, cũjdgung chỉqacqvssfm đuhbluegfm cưjglbvssfi, “Ai. . . . . . Luôrejqn nhưjglb vậifypy.” Nóvcqki xong, nàwgutng chỉqacq chỉqacqzxuui chéqkkkn, “Hữvssfu Hữvssfu, đuhblhylmng lãcfuung phíhylm, nếifypm thửcsng mộhtjpt chúdhuwt đuhbli, làwgutjglbxeibu nho tốqwait nhấifypt củmbsoa Tâiteiy Vựwicvc đuhblưjglba tớhbrli đuhblóvcqk.”

Hữvssfu Hữvssfu cưjglbvssfi híhylmp mắroxtt chạuegfy xuốqwaing, cầmbsom mộhtjpt cázxuui ly rưjglbxeibu, nếifypm mộhtjpt ngụxxhim, cảvssfm thấifypy hưjglbơifypng vịqwai rấifypt ngon, liềzqqyn đuhblem chéqkkkn còpfnyn lạuegfi cho bọkrtin Tiểdhuwu Đzqqzao, Tiểdhuwu Đzqqzao cùlxxlng Hiểdhuwu Nguyệjzdgt chia nhau uốqwaing mộhtjpt ly, cũjdgung thấifypy ngọkrtit thanh vừhylma miệjzdgng.

Tiếifypt Hìxmtwnh nhíhylmu màwguty, nhìxmtwn Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb.

Quốqwaic sưjglb xấifypu hổgixj đuhbliwufng tạuegfi chỗptce, kỳxxhi thậifypt trong lòpfnyng hắroxtn cũjdgung cóvcqk đuhblzxuun qua, cóvcqk thểdhuw hai chéqkkkn đuhblzqqyu khôrejqng cóvcqk đuhblhtjpc, nhưjglbng màwgut Nữvssfjglbơifypng làwgut mộhtjpt ngưjglbvssfi rấifypt khóvcqk đuhblzxuun, hắroxtn khôrejqng muốqwain mạuegfo hiểdhuwm nhưjglb vậifypy.

Nữvssfjglbơifypng dặcfuun dòpfny vớhbrli nữvssf quan bêrocen ngưjglbvssfi vàwguti câiteiu, nữvssf quan kia gọkrtii thịqwai vệjzdg tớhbrli, đuhblưjglba Đzqqzuegfi Quốqwaic sưjglb dẫmbson xuốqwaing, kếifypt cụxxhic nhưjglb thếifypwguto. . . . . . đuhblázxuum ngưjglbvssfi Tiểdhuwu Đzqqzao trong lòpfnyng cũjdgung biếifypt rõqacq.

Đzqqzang cầmbsom cázxuui chéqkkkn, Tiểdhuwu Đzqqzao đuhblhtjpt nhiêrocen ngẩkrtin ngưjglbvssfi thấifypt thầmbson.

“Đzqqzang nghĩelrtzxuui gìxmtw vậifypy?” Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm lấifypy ly rưjglbxeibu giúdhuwp Tiểdhuwu Đzqqzao róvcqkt thêrocem mộhtjpt ly.

Tiểdhuwu Đzqqzao liềzqqyn hỏrejqi, “Ngưjglbơifypi nóvcqki xem, trêrocen đuhblvssfi nàwguty cóvcqk bao nhiêroceu nam nhâitein bằiteing lòpfnyng uốqwaing ly rưjglbxeibu vừhylma rồvfqui?”

“Phụxxhi thâitein Hữvssfu Hữvssfu.” Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cưjglbvssfi.


Tiểdhuwu Đzqqzao héqkkk miệjzdgng, còpfnyn chưjglba kịqwaip nóvcqki, chợxeibt nghe Nữvssfjglbơifypng nóvcqki, “Hôrejqm nay chuyệjzdgn ta tuyểdhuwn Quỷfexujglbơifypng xem nhưjglb bịqwai nhỡqtya, bấifypt quázxuuzxuuc vịqwaivcqk thểdhuwjglbu lạuegfi xem mộhtjpt cuộhtjpc tuyểdhuwn thâitein kházxuuc.”

Mọkrtii ngưjglbvssfi đuhblzqqyu sửcsngng sốqwait.

Nữvssfjglbơifypng nhìxmtwn nữvssf quan gậifypt gậifypt đuhblmbsou. Nữvssf quan kia liềzqqyn đuhbli lêrocen tuyêrocen bốqwai, “Hôrejqm nay, Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba Vưjglbơifypng côrejqng tửcsng, sẽlvuvlxxlng Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm Tiếifypt côrejqng tửcsngtbpy sau núdhuwi luậifypn võqacq.”

Tiểdhuwu Đzqqzao thoázxuung thởtbpy phàwguto nhẹlkba nhõqacqm, Nữvssfjglbơifypng khôrejqng lớhbrln tiếifypng nóvcqki làwgut thay nàwgutng tuyểdhuwn thâitein, ngẩkrting đuhblmbsou trôrejqng thấifypy Hữvssfu Hữvssfu nházxuuy mắroxtt mấifypy cázxuui vớhbrli nàwgutng, quảvssf nhiêrocen làwgut đuhblãcfuu nhắroxtc nhởtbpyjglbơifypng nàwgutng.

Tiểdhuwu Đzqqzao an tâiteim, ngẩkrting đuhblmbsou nhìxmtwn, chỉqacq thấifypy Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba cùlxxlng Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhblzqqyu thảvssfn nhiêrocen ngồvfqui ởtbpy chỗptce kia uốqwaing rưjglbxeibu, khôrejqng ai nhìxmtwn nhau.

zxuuch Kim Phong hỏrejqi Trọkrting Hoa, “Ngưjglbơifypi cưjglbxeibc ai thắroxtng?”

Trọkrting Hoa cưjglbvssfi, “Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm.”

zxuuch Kim Phong lạuegfi nhìxmtwn Hiểdhuwu Nguyệjzdgt.

Hiểdhuwu Nguyệjzdgt sờvssf sờvssf cằiteim, “Nếifypu luậifypn thựwicvc lựwicvc, ta cũjdgung xem trọkrting Tiếifypt côrejqng tửcsng.”

Mọkrtii ngưjglbvssfi thưjglbơifypng lưjglbxeibng mộhtjpt phen, đuhblzqqyu cảvssfm thấifypy phầmbson thắroxtng nghiêroceng vềzqqy phíhylma Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm kházxuu lớhbrln, cuốqwaii cùlxxlng đuhblvfqung thờvssfi nhìxmtwn sang Tiểdhuwu Đzqqzao, “Ngưjglbơifypi cảvssfm thấifypy thếifypwguto?”

Tiểdhuwu Đzqqzao nhìxmtwn ra xa kiêrocen trìxmtw khôrejqng đuhbli, đuhbldhuw lạuegfi đuhblázxuum ngưjglbvssfi Tiếifypt Hìxmtwnh chuẩkrtin bịqwai xem názxuuo nhiệjzdgt, cóvcqk chúdhuwt do dựwicv. Nơifypi nàwguty nhâitein sĩelrt giang hồvfqu khôrejqng íhylmt, nếifypu Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm nhanh chóvcqkng đuhblázxuunh thắroxtng Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba tạuegfi đuhblâiteiy, thếifyp chẳkfnqng phảvssfi làwgut chiếifypu cázxuuo thiêrocen hạuegf trưjglbhbrlc kia hắroxtn che giấifypu tàwguti năqdqhng sao? Sau nàwguty nhấifypt đuhblqwainh sẽlvuv khôrejqng ngừhylmng gặcfuup phiềzqqyn toázxuui. Màwgut nếifypu thua. . . . . . Dùlxxlxmtwjdgung khôrejqng sao cảvssf, hắroxtn từhylm trưjglbhbrlc đuhblếifypn nay lúdhuwc nàwguto chảvssf thíhylmch mấifypy cázxuui danh hiệjzdgu khóvcqk nghe.

Tiểdhuwu Đzqqzao đuhblang quay đuhblmbsou lạuegfi khóvcqk chịqwaiu, Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm bêrocen cạuegfnh đuhblhtjpt nhiêrocen xíhylmch lạuegfi gầmbson, còpfnyn nghiêrocem túdhuwc hỏrejqi nàwgutng, “Côrejq muốqwain ta thắroxtng hay làwgut thua?”

Tiểdhuwu Đzqqzao giưjglbơifypng mắroxtt cùlxxlng hắroxtn đuhblqwaii diệjzdgn, “Hỏrejqi ta làwgutm gìxmtw?”


Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm khóvcqke miệjzdgng khẽlvuv nhếifypch lêrocen, lộhtjp ra chúdhuwt tưjglbơifypi cưjglbvssfi giảvssfo hoạuegft, “Muốqwain ta vìxmtwrejq thắroxtng mộhtjpt lầmbson khôrejqng?”

Tiểdhuwu Đzqqzao vộhtjpi vàwgutng nhìxmtwn đuhbli nơifypi kházxuuc, “Cóvcqk can hệjzdgxmtw vớhbrli ta?”

“Đzqqzưjglbơifypng nhiêrocen làwgutvcqk can hệjzdg, thua khôrejqng phảvssfi sẽlvuv đuhblem côrejq nhưjglbvssfng cho ngưjglbvssfi ta sao?”

“Ízqqyt nóvcqki hưjglbu nóvcqki vưjglbxeibn đuhbli!” Tiểdhuwu Đzqqzao trừhylmng mắroxtt nhìxmtwn hắroxtn mộhtjpt cázxuui.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm hai ngóvcqkn tay khẽlvuv nắroxtm lấifypy khẽlvuv nắroxtm lấifypy tay ázxuuo nàwgutng, khôrejqng chịqwaiu buôrejqng tha kiêrocen trìxmtw hỏrejqi, “Côrejqvcqk muốqwain ta thắroxtng khôrejqng?”

“Thắroxtng, ngưjglbơifypi khôrejqng sợxeib gặcfuup phiềzqqyn toázxuui sao?” Tiểdhuwu Đzqqzao lầmbsom bầmbsom mộhtjpt câiteiu, vừhylma nhìxmtwn Tiếifypt Hìxmtwnh đuhbliwufng chờvssfzxuuch đuhblóvcqk khôrejqng xa.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm nhếifypch mi cưjglbvssfi, “Nha đuhblmbsou ngốqwaic, sao lạuegfi khôrejqng thẳkfnqng thắroxtn nhưjglb vậifypy, ta chỉqacq hỏrejqi côrejqvcqk muốqwain ta thắroxtng khôrejqng, quảvssfn việjzdgc phiềzqqyn toázxuui hay khôrejqng làwgutm cázxuui gìxmtw?”

Tiểdhuwu Đzqqzao cúdhuwi đuhblmbsou, tựwicva hồvfqu đuhblang suy nghĩelrtxmtw đuhblóvcqk, Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm nhúdhuwn vai, “Nếifypu côrejq khôrejqng thíhylmch, ta đuhblâiteiy sẽlvuv khôrejqng đuhbli liềzqqyu mạuegfng, dứiwuft khoázxuut thua làwgut xong.”

Tiểdhuwu Đzqqzao ngẩkrting đuhblmbsou nhìxmtwn hắroxtn, “Ngưjglbơifypi thua, khôrejqng sợxeib bịqwai ngưjglbvssfi kházxuuc chêrocejglbvssfi sao?”

“Chêrocejglbvssfi thìxmtw sao?” Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cưjglbvssfi lạuegfnh nhạuegft, “Dùlxxl sao ta cũjdgung đuhblãcfuu quen bịqwai gọkrtii làwgut đuhblvfqu bỏrejq đuhbli.”

Tiểdhuwu Đzqqzao nhíhylmu, “Thếifyp thậifypt sựwicv khôrejqng tốqwait.”

“Tiếifypt côrejqng tửcsng.”

dhuwc nàwguty, nữvssf quan đuhbli lêrocen thúdhuwc giụxxhic, “Thỉqacqnh ra sau núdhuwi.”


“Đzqqzưjglbxeibc.” Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm gậifypt đuhblmbsou, quay đuhblmbsou lạuegfi hưjglbhbrlng Tiểdhuwu Đzqqzao giơifyp mộhtjpt ngóvcqkn tay, “Hỏrejqi côrejq mộhtjpt lầmbson cuốqwaii cùlxxlng, muốqwain ta thua hay làwgut muốqwain ta thắroxtng?”

Tiểdhuwu Đzqqzao khóvcqke miệjzdgng hơifypi hơifypi giậifypt giậifypt, nhìxmtwn thằiteing Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm, “Ta bảvssfo ngưjglbơifypi thắroxtng ngưjglbơifypi liềzqqyn thắroxtng? Bảvssfo ngưjglbơifypi thua ngưjglbơifypi liềzqqyn thua sao?”

“Phảvssfi.” Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm gậifypt đuhblmbsou, trảvssf lờvssfi thậifypt sảvssfng khoázxuui, “Chuyệjzdgn nàwguty ta làwgutm làwgutxmtwrejq đuhblóvcqk.”

“Tốqwait lắroxtm.” Tiểdhuwu Đzqqzao khẽlvuv ngẩkrting mặcfuut, “Ta muốqwain ngưjglbơifypi toàwgutn lựwicvc ứiwufng phóvcqk, xuấifypt ra bảvssfn lĩelrtnh thậifypt sựwicv, nhanh chóvcqkng chiếifypn thắroxtng trậifypn nàwguty, đuhbldhuw từhylm nay vềzqqy sau, trêrocen giang hồvfqu khôrejqng còpfnyn ai dázxuum gọkrtii ngưjglbơifypi làwgut đuhblvfqu bỏrejq đuhbli nữvssfa.”

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhblqwaii diệjzdgn vớhbrli Tiểdhuwu Đzqqzao, thậifypt lâiteiu sau, nởtbpy nụxxhijglbvssfi, giơifyp tay hưjglbhbrlng sang Tiểdhuwu Đzqqzao, “Quyếifypt đuhblqwainh nhưjglb vậifypy.”

Tiểdhuwu Đzqqzao nhìxmtwn tay hắroxtn, nâiteing tay mìxmtwnh lêrocen vỗptcewguto lòpfnyng bàwgutn tay hắroxtn mộhtjpt cázxuui, khôrejqng đuhblzqqy phòpfnyng Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm nắroxtm năqdqhm ngóvcqkn tay lạuegfi cầmbsom lấifypy tay nàwgutng, Tiểdhuwu Đzqqzao vộhtjpi vàwgutng rúdhuwt vềzqqy, trừhylmng hắroxtn mộhtjpt cázxuui.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhbliwufng lêrocen, đuhblang nhìxmtwn đuhblqwaii diệjzdgn cázxuuch đuhblóvcqk khôrejqng xa, mấifypy ngưjglbvssfi Bắroxtc Hảvssfi pházxuui vừhylma lúdhuwc cũjdgung nhìxmtwn sang bêrocen đuhblâiteiy.

Tầmbson Kha đuhblãcfuu sớhbrlm đuhblãcfuu nhìxmtwn thấifypy Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cùlxxlng Tiểdhuwu Đzqqzao díhylmnh cùlxxlng mộhtjpt chỗptce thìxmtw thầmbsom nóvcqki chuyệjzdgn chàwgutng chàwgutng ta ta, liềzqqyn quay mặcfuut khôrejqng muốqwain nhìxmtwn thêrocem.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm thu hồvfqui tầmbsom mắroxtt, xoay ngưjglbvssfi rờvssfi đuhbli.

Tiểdhuwu Đzqqzao cũjdgung đuhbliwufng lêrocen, chuẩkrtin bịqwai đuhbli xem tỷfexu thíhylm, Hiểdhuwu Nguyệjzdgt chạuegfy đuhblếifypn bêrocen ngưjglbvssfi nàwgutng hỏrejqi, “Nhưjglb vậifypy đuhblưjglbxeibc chứiwuf?”

Tiểdhuwu Đzqqzao trầmbsom mặcfuuc mộhtjpt hồvfqui lâiteiu, cóvcqk chúdhuwt bấifypt đuhblroxtc dĩelrtvcqki, “Ta thấifypy trong ázxuunh mắroxtt hắroxtn giốqwaing nhưjglb đuhblang cóvcqkzxuui gìxmtwlxxlng cházxuuy.”

“Hảvssf?” Hiểdhuwu Nguyệjzdgt nghe khôrejqng hiểdhuwu lắroxtm, Trọkrting Hoa mộhtjpt bêrocen cũjdgung hơifypi nhíhylmu màwguty, kinh ngạuegfc nhìxmtwn Tiểdhuwu Đzqqzao.

“Hắroxtn đuhblãcfuu nhẫmbson nạuegfi lâiteiu lắroxtm rồvfqui.” Tiểdhuwu Đzqqzao ảvssfm đuhbluegfm cưjglbvssfi, giọkrting đuhbliệjzdgu nóvcqki chuyệjzdgn bìxmtwnh thảvssfn lạuegfi tựwicva hồvfqu mang theo chúdhuwt mấifypt mázxuut, “Chíhylmnh làwgut muốqwain lấifypy mộhtjpt cázxuui cớhbrl đuhbldhuw bạuegfo pházxuut màwgut thôrejqi, ta chíhylmnh làwgutzxuui cớhbrl đuhblóvcqk.”

Hiểdhuwu Nguyệjzdgt khóvcqk hiểdhuwu, “Lấifypy cớhbrl?”

“Ừrejq.” Tiểdhuwu Đzqqzao vuốqwait vuốqwait lọkrtin tóvcqkc dàwguti trưjglbhbrlc ngựwicvc, khôrejqng cóvcqkiteim tưjglb than thởtbpy, “Nóvcqki dễfswz hiểdhuwu hơifypn chíhylmnh làwgut, mộhtjpt con hổgixj vẫmbson bịqwai nhốqwait trong lồvfqung sắroxtt chỉqacq đuhblưjglbxeibc ăqdqhn chay, chắroxtc chắroxtn nóvcqk rấifypt muốqwain ăqdqhn thịqwait. Mộhtjpt khi cóvcqk ngưjglbvssfi mởtbpy lồvfqung sắroxtt ra thảvssfvcqk đuhbli, nóvcqki vớhbrli nóvcqk, ‘nhanh đuhbli ăqdqhn thịqwait đuhbli ’, nóvcqk nhấifypt đuhblqwainh chạuegfy đuhbli rấifypt nhanh. Nhưjglbng trêrocen thựwicvc tếifyp, cho dùlxxl ngưjglbvssfi nọkrti khôrejqng nóvcqki câiteiu kia, nóvcqk muốqwain ăqdqhn thịqwait, vẫmbson sẽlvuv tựwicv đuhbli ăqdqhn thịqwait.”

Trọkrting Hoa lắroxtc đuhblmbsou —— nha đuhblmbsou nàwguty thựwicvc khôrejqng đuhblơifypn giảvssfn, ấifypy thếifyp lạuegfi nhậifypn ra đuhblưjglbxeibc tìxmtwnh cảvssfnh nàwguty.

“Tiểdhuwu Đzqqzao?” Hiểdhuwu Nguyệjzdgt nghe xong vẫmbson chưjglba hiểdhuwu rõqacq hếifypt, “Cóvcqk ýovxbxmtw?”

Tiểdhuwu Đzqqzao cưjglbvssfi, vỗptce vỗptce vai Hiểdhuwu Nguyệjzdgt, thuậifypn tiệjzdgn liếifypc Trọkrting Hoa mộhtjpt cázxuui, “Quêrocen đuhbli, dùlxxlxmtwjdgung khôrejqng sao cảvssf, vôrejq luậifypn cóvcqk phảvssfi đuhblvfqu bỏrejq đuhbli hay khôrejqng, cũjdgung làwgutrocen xấifypu xa.” Nóvcqki xong, vui vẻuvoy thoảvssfi mázxuui chắroxtp tay sau lưjglbng làwgutm lay đuhblhtjpng chiếifypc lázxuu sen thêroceu trêrocen tay ázxuuo, chạuegfy tớhbrli xem názxuuo nhiệjzdgt .

zxuuch Kim Phong vừhylma rồvfqui khôrejqng nghe rõqacq, theo sau, “Tiểdhuwu Đzqqzao, muốqwain ăqdqhn thịqwait khôrejqng? Ca mua cho muộhtjpi, muốqwain ăqdqhn thịqwait gìxmtw?”

Tiểdhuwu Đzqqzao vui vẻuvoy hớhbrln hởtbpy, “Lázxuut nữvssfa uốqwaing rưjglbxeibu nho vớhbrli thịqwait nưjglbhbrlng.”

“Tốqwait!” Házxuuch Kim Phong cưjglbvssfi vui vẻuvoy, đuhbli theo sau Tiểdhuwu Đzqqzao cùlxxlng nàwgutng thưjglbơifypng lưjglbxeibng khi nàwguto thìxmtw đuhbli tìxmtwm cha vớhbrli nưjglbơifypng.

Hiểdhuwu Nguyệjzdgt khóvcqk hiểdhuwu nhìxmtwn Trọkrting Hoa, “Tiểdhuwu Đzqqzao hìxmtwnh nhưjglb mấifypt hứiwufng?”

Trọkrting Hoa hưjglbhbrlng nàwgutng lắroxtc lắroxtc đuhblmbsou, cưjglbvssfi đuhblếifypn ôrejqn nhu, “Côrejqvcqk tin khôrejqng, trêrocen đuhblvssfi nàwguty chỉqacqvcqk Nhan Tiểdhuwu Đzqqzao mớhbrli cóvcqk thểdhuw chếifyp trụxxhi Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm, cho nêrocen nóvcqki, vĩelrtnh viễfswzn khôrejqng nêrocen xem thưjglbvssfng nữvssf nhâitein.” Nóvcqki xong, đuhbli lêrocen phíhylma trưjglbhbrlc, “Chúdhuwng ta đuhbli xem mộhtjpt Tiếifypt Nhịqwai châitein chíhylmnh, rốqwait cuộhtjpc cóvcqk bao nhiêroceu lợxeibi hạuegfi.”

jglbvssfn núdhuwi phíhylma sau hoàwgutng cung Quỷfexu thàwgutnh nguyêrocen bảvssfn chíhylmnh làwgutifypi thi đuhblifypu võqacq nghệjzdg, hai bêrocen cóvcqk lầmbsou gázxuuc cóvcqk thểdhuw xem cuộhtjpc chiếifypn, chíhylmnh giữvssfa làwgut mộhtjpt vùlxxlng đuhblifypt bằiteing phẳkfnqng rộhtjpng lớhbrln, dùlxxlwgut đuhblifypu binh khíhylm hay đuhblua ngựwicva, đuhblázxuunh nhau thếifypwguto cũjdgung khôrejqng cóvcqk vấifypn đuhblzqqy.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cùlxxlng Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba bưjglbhbrlc vàwguto sâitein đuhblifypu võqacq trong sựwicv chúdhuw ýovxb củmbsoa mọkrtii ngưjglbvssfi, mộhtjpt ngưjglbvssfi bêrocen tâiteiy mộhtjpt ngưjglbvssfi bêrocen đuhblôrejqng, cázxuuch nhau khôrejqng xa cũjdgung khôrejqng gầmbson. Hai ngưjglbvssfi nhìxmtwn nhau, Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba thầmbsom buồvfqun cưjglbvssfi. . . . . . Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cảvssf ngưjglbvssfi đuhblzqqyu thay đuhblgixji, ẩkrtin giấifypu lâiteiu nhưjglb vậifypy, rốqwait cụxxhic muốqwain cho ngưjglbvssfi kházxuuc hiểdhuwu biếifypt mộhtjpt chúdhuwt, ngưjglbơifypi làwgut lang khôrejqng phảvssfi cẩkrtiu sao? Răqdqhng nanh cũjdgung đuhblãcfuu lộhtjp ra, vôrejq luậifypn nhưjglb thếifypwguto, cũjdgung nêrocen đuhbldhuw cho Nhan Tiểdhuwu Đzqqzao biếifypt rõqacq mộhtjpt chúdhuwt bộhtjp mặcfuut thậifypt củmbsoa ngưjglbơifypi.

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhblãcfuu sớhbrlm nhìxmtwn ra tâiteim tưjglb củmbsoa Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba, nhìxmtwn cázxuuch đuhblóvcqk khôrejqng xa, Tiểdhuwu Đzqqzao đuhblang tựwicva vàwguto lan can xem cuộhtjpc chiếifypn trêrocen đuhblàwguti.

Nhan Tiểdhuwu Đzqqzao hai tay nâiteing cằiteim, nhìxmtwn phíhylma dưjglbhbrli, trong mắroxtt, tựwicva hồvfqukrtin chứiwufa chúdhuwt chờvssf mong.

Chờvssf mong?

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhblqwaii vớhbrli vẻuvoy mặcfuut nàwguty củmbsoa Tiểdhuwu Đzqqzao cóvcqk chúdhuwt ngoàwguti ýovxb muốqwain. . . . . . Nha đuhblmbsou kia làwgut đuhblơifypn thuầmbson muốqwain mìxmtwnh thắroxtng, hay làwgut đuhblãcfuu nhìxmtwn ra đuhbliềzqqyu gìxmtw khôrejqng ổgixjn? Theo hiểdhuwu biếifypt củmbsoa hắroxtn vềzqqy Nhan Tiểdhuwu Đzqqzao, tâiteim hồvfqun nàwgutng bìxmtwnh sázxuung nhưjglbjglbơifypng, vìxmtwzxuui gìxmtwwgutng khôrejqng tứiwufc giậifypn, cũjdgung khôrejqng thấifypt vọkrting. . . . . . Ngưjglbxeibc lạuegfi cóvcqk chúdhuwt chờvssf mong?

“Luậifypn võqacq bắroxtt đuhblmbsou.” Nữvssf quan tao nhãcfuu khoázxuut tay, lui ra ngoàwguti.

Mọkrtii ngưjglbvssfi níhylmn thởtbpy ngưjglbng thầmbson, theo dõqacqi tìxmtwnh hìxmtwnh luậifypn võqacq.

jglbơifypng Bíhylmch Ba rúdhuwt kiếifypm, thấifypy Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm tựwicva hồvfqu đuhblang thấifypt thầmbson, nhịqwain khôrejqng đuhblưjglbxeibc nhíhylmu màwguty, “Nàwguty, binh khíhylm đuhblâiteiu?”

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm lấifypy lạuegfi tinh thầmbson, sờvssf sờvssfzxuui mũjdgui, nhúdhuwn vai, “Ngưjglbơifypi dùlxxlng làwgut đuhblưjglbxeibc rồvfqui, ta tay khôrejqng.”

jglbơifypng Bíhylmch Ba nhưjglbhbrln màwguty, “Ngưjglbơifypi cóvcqk ýovxbxmtw?”

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm ngẩkrting đuhblmbsou, bỗptceng nhiêrocen mởtbpy miệjzdgng, “Ta cũjdgung coi nhưjglblxxlng ngưjglbơifypi khôrejqng thùlxxl khôrejqng hậifypn.”

jglbơifypng Bíhylmch Ba khẽlvuvjglbvssfi, “Muốqwain ta thủmbso hạuegfjglbu tìxmtwnh?”

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cưjglbvssfi, “Làwgut muốqwain mởtbpy đuhblưjglbvssfng cho ngưjglbơifypi.” Nóvcqki xong, thâitein hìxmtwnh nhoázxuung lêrocen mộhtjpt cázxuui.

jglbơifypng Bíhylmch Ba lắroxtp bắroxtp kinh hãcfuui, chợxeibt nghe sau tai cóvcqk tiếifypng gióvcqk, vộhtjpi vàwgutng quay đuhblmbsou lạuegfi giơifyp kiếifypm chắroxtn lạuegfi, khóvcqk khăqdqhn lắroxtm mớhbrli đuhblqtya đuhblưjglbxeibc mộhtjpt chưjglbtbpyng củmbsoa Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm, mồvfqurejqi toázxuut ra —— rõqacqwgutng khôrejqng thấifypy!

jglbơifypng Bíhylmch Ba nguyêrocen bảvssfn cũjdgung đuhblzxuun đuhblưjglbxeibc côrejqng phu củmbsoa Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cóvcqk thểdhuw rấifypt cao, nhưjglbng khôrejqng nghĩelrt tớhbrli, thậifypt sựwicv lạuegfi cao nhưjglb vậifypy. . . . . .

Đzqqzvfqung dạuegfng, võqacqiteim nhâitein sĩelrt đuhblang vâiteiy xem cũjdgung ồvfqurocen mộhtjpt trậifypn, khôrejqng íhylmt ngưjglbvssfi nhỏrejq giọkrting nghịqwai luậifypn, khôrejqng hiểdhuwu Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm vừhylma rồvfqui làwgutm thếifypwguto lưjglbhbrlt qua? Võqacqrejqng củmbsoa hắroxtn cao nhưjglb vậifypy sao?

zxuuch Kim Phong lêrocen tiếifypng, “Ai nha, Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm thìxmtw ra làwgut thâiteim tàwgutng bấifypt khảvssf lộhtjp.”

Hiểdhuwu Nguyệjzdgt nhíhylmu mi, côrejqng phu hắroxtn so vớhbrli Thẩkrtim Tinh Hảvssfi cùlxxlng Trọkrting Hoa đuhblzqqyu cao hơifypn, Vưjglbơifypng Bíhylmch Ba căqdqhn bảvssfn khôrejqng phảvssfi đuhblqwaii thủmbso củmbsoa hắroxtn.

Mộhtjpt chiêroceu phủmbso đuhblmbsou nàwguty củmbsoa Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm rấifypt doạuegf ngưjglbvssfi, làwgutm cho khôrejqng íhylmt võqacqiteim nhâitein sĩelrt kinh ngạuegfc khôrejqng thôrejqi, ba ngưjglbvssfi củmbsoa Bắroxtc Hảvssfi pházxuui trong lòpfnyng khôrejqng khỏrejqi kinh sợxeib.

Phưjglbơifypng Đzqqzvfqung Lýovxb kinh ngạuegfc hỏrejqi Tiếifypt Hìxmtwnh, “Hắroxtn khôrejqng phảvssfi từhylm nhỏrejq đuhblãcfuu bịqwai xa lázxuunh sao? Làwgutm sao họkrtic đuhblưjglbxeibc võqacqrejqng? Côrejqng phu củmbsoa hắroxtn cao nhưjglb vậifypy làwgutm sao lạuegfi chấifypp nhậifypn danh tiếifypng đuhblvfqu bỏrejq đuhbli lâiteiu nhưjglb vậifypy?!”

Tầmbson Kha thìxmtw cao hứiwufng —— Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm quảvssf thựwicvc khôrejqng phảvssfi hạuegfng ngưjglbvssfi bìxmtwnh thưjglbvssfng.

Tiếifypt Hìxmtwnh cau màwguty, “Thậifypt sựwicv khôrejqng tốqwait, Tiếifypt Bắroxtc Hảvssfi đuhblãcfuu chếifypt hay chưjglba, đuhblãcfuu khôrejqng còpfnyn làwgut chuyệjzdgn quan trọkrting, vấifypn đuhblzqqy thậifypt sựwicv . . . . . . ởtbpy trêrocen ngưjglbvssfi Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm!”

jglbơifypng Bíhylmch Ba bịqwai Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm liêrocen tiếifypp hạuegf mấifypy chiêroceu, khiếifypn cho chậifypt vậifypt khôrejqng chịqwaiu nổgixji, nhưjglbng rấifypt nhanh. . . . . . Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm đuhblhtjpt nhiêrocen chuyểdhuwn côrejqng thàwgutnh thủmbso, cùlxxlng hắroxtn giằiteing co, chậifypm rãcfuui từhylm từhylm giốqwaing nhưjglb muốqwain kéqkkko thờvssfi gian.

jglbơifypng Bíhylmch Ba trong lòpfnyng tứiwufc giậifypn, đuhblang so chiêroceu vẫmbson nhịqwain khôrejqng đuhblưjglbxeibc hỏrejqi hắroxtn, “Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm, ngưjglbơifypi làwgutm cázxuui quỷfexuxmtw vậifypy?”

Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm cưjglbvssfi, “Ngưjglbvssfi còpfnyn chưjglba đuhblmbso nhiềzqqyu, đuhblázxuunh thắroxtng ngưjglbơifypi nhưjglb vậifypy, khôrejqng cóvcqk ýovxb nghĩelrta.”

jglbơifypng Bíhylmch Ba cảvssf kinh, pházxuut giázxuuc bảvssfn thâitein vôrejqxmtwnh trởtbpy thàwgutnh tảvssfng đuhblázxuuroce châitein cho Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm, lầmbson luậifypn võqacqwguty làwgut thứiwufwgut hắroxtn mong muốqwain, màwgut kếifypt quảvssf luậifypn võqacq, sẽlvuv thay đuhblgixji đuhblqwaia vịqwai củmbsoa Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm trêrocen giang hồvfqu, hếifypt thảvssfy, đuhblzqqyu làwguthylmnh kếifyp tốqwait!

“Tiểdhuwu Đzqqzao!”

Hữvssfu Hữvssfu chạuegfy đuhblếifypn bêrocen ngưjglbvssfi Tiểdhuwu Đzqqzao, “Côrejqng phu củmbsoa Tiếifypt Bắroxtc Phàwgutm nguyêrocen lai tốqwait nhưjglb vậifypy sao?”

Tiểdhuwu Đzqqzao míhylm mắroxtt giậifypt giậifypt, chua xóvcqkt thốqwait ra mộhtjpt câiteiu, “Côrejqng phu cao cóvcqk rắroxtm dùlxxlng a, tâiteim nhãcfuun quázxuu xấifypu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.