Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 49 : Mệnh cách

    trước sau   
Sau khi bữgtqqa tiệdhyrc tốcodki kếryaht thúkpsjc, mọlkrwi ngưpcsnwajei đbbykưpcsnwajec sắgcxhp xếryahp nghỉzdnu ngơkhbmi trong nhữgtqqng căgqisn phòsrqnng khákhqtc nhau.

Vừgvkba mớlzhoi bưpcsnlzhoc vàpembo cửjseua chuẩtkijn bịcodkpembn bạbwgzc mộbrtyt chúkpsjt vềhdpepembnh đbbykbrtyng tốcodki nay, Tiểctxqu Đgtqqao liềhdpen nhìoafpn thấshley mộbrtyt bómpnjng đbbyken nhàpembo tớlzhoi mìoafpnh, đbbykbrtyt nhiêgqisn cảxwef kinh, Hákhqtch Kim Phong muốcodkn ôbrvlm nàpembng đbbykang trốcodkn phíegfpa sau câcodky cộbrtyt, “Tiểctxqu muộbrtyi!”

Tiểctxqu Đgtqqao nhứmdosc đbbykhqdwu.

khqtch Kim Phong nưpcsnlzhoc mắgcxht lưpcsnng tròsrqnng buôbrvlng câcodky cộbrtyt ra, quay lạbwgzi kéivtco tay ákhqto Tiểctxqu Đgtqqao, “Muộbrtyi sao lạbwgzi cómpnj thểctxq lừgvkba đbbykbwgzi ca!”

Tiểctxqu Đgtqqao cũgqisng hiểctxqu đbbykưpcsnwajec dưpcsnlzhoi tìoafpnh huốcodkng nhưpcsn thếryahpemby lạbwgzi đbbyki nhậohotn thứmdosc huynh muộbrtyi, khôbrvlng phảxwefi làpembmpnj cảxwefm giákhqtc rấshlet kỳswts quákhqti sao, chắgcxhp tay sau lưpcsnng cómpnj chúkpsjt nhăgqisn nhómpnj, giốcodkng nhưpcsnpcsnwajei lạbwgzi tựxmura hồtfdwmpnj chúkpsjt e lệdhyr, kêgqisu mộbrtyt tiếryahng nho nhỏkguk, “Đgtqqbwgzi ca.”

khqtch Kim Phong thởugss mộbrtyt hơkhbmi, hákhqt hốcodkc miệdhyrng. . . . . .


Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhanh chómpnjng lấshley tay bụqqbwm kíegfpn miệdhyrng Hákhqtch Kim Phong, đbbykctxq trákhqtnh hắgcxhn gàpembo khómpnjc nưpcsnlzhoc mắgcxht tuôbrvln nhưpcsnpcsna. Quảxwef nhiêgqisn, têgqisn nàpemby sau mộbrtyt hồtfdwi sửjseung sốcodkt tâcodkm tìoafpnh liềhdpen kíegfpch đbbykbrtyng, ôbrvlm chặpfwct Tiểctxqu Đgtqqao khómpnjc rốcodkng.

Tiểctxqu Đgtqqao vưpcsnơkhbmn tay vỗpembpcsnng hắgcxhn an ủndfoi, mọlkrwi ngưpcsnwajei ởugss mộbrtyt bêgqisn nhìoafpn mỉzdnum cưpcsnwajei, khôbrvlng ngờwaje huynh muộbrtyi lạbwgzi nhậohotn thứmdosc, nhưpcsnng khôbrvlng biếryaht khi nàpembo thìoafp mộbrtyt nhàpemb đbbykpembn viêgqisn, lấshley tíegfpnh cákhqtch cha nưpcsnơkhbmng củndfoa hai ngưpcsnwajei màpemb suy đbbykkhqtn, tậohotp hợwajep cùiaceng mộbrtyt chỗpemb phỏkgukng chừgvkbng rấshlet nákhqto nhiệdhyrt.

khqtch Kim Phong làpembm gìoafpsrqnn tâcodkm tưpcsn lo chuyệdhyrn khákhqtc, hứmdosng thúkpsj hỏkguki Tiểctxqu Đgtqqao mẫktdhu thâcodkn thếryahpembo, ởugss chỗpembpembo, vìoafp sao khôbrvlng trởugss vềhdpe nhàpemb. Tiểctxqu Đgtqqao khôbrvlng nómpnji rõkgch chuyệdhyrn tìoafpnh năgqism đbbykómpnj, đbbykctxq trákhqtnh Hákhqtch Kim Phong thưpcsnơkhbmng tâcodkm, chỉzdnumpnji nưpcsnơkhbmng nàpembng ởugss Giang Nam, rấshlet khỏkguke. Hai ngưpcsnwajei hẹlvain nhau, xong việdhyrc Tiểctxqu Đgtqqao sẽhqdw dẫktdhn Hákhqtch Kim Phong đbbyki gặpfwcp mẫktdhu thâcodkn trưpcsnlzhoc, sau đbbykómpnj sẽhqdw đbbyki gặpfwcp phụqqbw thâcodkn, cuốcodki cùiaceng lừgvkba cho cha nưpcsnơkhbmng gặpfwcp mặpfwct nhau.

Vốcodkn dĩhqdw huynh muộbrtyi hẳkgukn làpembgqisn hảxwefo hảxwefo tròsrqn chuyệdhyrn mộbrtyt lúkpsjc, nhưpcsnng còsrqnn nhiềhdpeu thờwajei gian, tốcodki nay còsrqnn cómpnj rấshlet nhiềhdpeu chuyệdhyrn quan trọlkrwng phảxwefi làpembm.

Tiểctxqu Đgtqqao đbbykhdpe nghịcodk, tốcodki nay, quan trọlkrwng nhấshlet làpemb việdhyrc trákhqto đbbykdshli Nữgtqqpcsnơkhbmng, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa sẽhqdw dẫktdhn theo Hữgtqqu Hữgtqqu rờwajei đbbyki, bắgcxht Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn vềhdpe giam lỏkgukng, Hữgtqqu Hữgtqqu đbbykeo khăgqisn che mặpfwct khôbrvli phụqqbwc Nữgtqqpcsnơkhbmng giảxwef dạbwgzng kia, thầhqdwn khôbrvlng biếryaht quỷofff khôbrvlng hay màpemb đbbykem vưpcsnơkhbmng vịcodkpcsnlzhop vềhdpe.

“Côbrvl khôbrvlng đbbyki?” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm tòsrqnsrqn nhìoafpn Tiểctxqu Đgtqqao.

Tiểctxqu Đgtqqao nhákhqty mắgcxht mấshley cákhqti, ta muốcodkn đbbyki giákhqtm sákhqtt bọlkrwn Tiếryaht Hìoafpnh.

“Côbrvl cho rằoqdang đbbykêgqism nay bọlkrwn họlkrw sẽhqdwmpnjpembnh đbbykbrtyng?” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhíegfpu màpemby, “Tiếryaht Hìoafpnh côbrvlng phu khôbrvlng kéivtcm, côbrvl đbbyki mộbrtyt mìoafpnh sao?”

“Ta sẽhqdw đbbyki cùiaceng Tiểctxqu Đgtqqao.” Hiểctxqu Nguyệdhyrt đbbykmdosng bêgqisn cạbwgznh Tiểctxqu Đgtqqao, lúkpsjc nàpemby đbbykếryahn phiêgqisn Trọlkrwng Hoa lo lắgcxhng, “Hai ngưpcsnwajei sao?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm trákhqti lạbwgzi an tâcodkm hơkhbmn mộbrtyt chúkpsjt, luậohotn côbrvlng phu, Hiểctxqu Nguyệdhyrt sẽhqdw khôbrvlng thua kéivtcm Tiếryaht Hìoafpnh, luậohotn tâcodkm nhãwbypn, cómpnj Tiểctxqu Đgtqqao, hai nàpembng đbbyki hẳkgukn làpemb an toàpembn.

“Ta cũgqisng đbbyki!” Hákhqtch Kim Phong sau khi biếryaht Tiểctxqu Đgtqqao làpemb muộbrtyi tửjseu củndfoa mìoafpnh, tựxmur nhiêgqisn làpembpembng thêgqism cưpcsnng chiềhdpeu.

Mọlkrwi ngưpcsnwajei nhìoafpn hắgcxhn, biếryaht hắgcxhn lo lắgcxhng, nhưpcsnng màpemb đbbyki thăgqism dòsrqn thậohott sựxmur khôbrvlng quákhqt thíegfpch hợwajep vớlzhoi Hákhqtch Kim Phong —— hắgcxhn cũgqisng khôbrvlng cómpnj khinh côbrvlng.

khqtch Kim Phong đbbykbwgzi khákhqti biếryaht ýhxmm tứmdos củndfoa mọlkrwi ngưpcsnwajei, cũgqisng sốcodkt ruộbrtyt, “Ta. . . . . . Ta ởugss ngoàpembi tưpcsnwajeng chờwaje, khôbrvlng ổdshln thìoafp gọlkrwi ta, ta vàpembo cứmdosu!”


Tiểctxqu Đgtqqao nhìoafpn thấshley Hákhqtch Kim Phong vẻmpnj mặpfwct lo lắgcxhng, trong lòsrqnng sung sưpcsnlzhong —— nhậohotn thứmdosc đbbykbwgzi ca ruộbrtyt thậohott làpemb tuyệdhyrt, cómpnj cảxwefm giákhqtc yêgqisn tâcodkm thoảxwefi mákhqti đbbykưpcsnwajec ngưpcsnwajei khákhqtc thưpcsnơkhbmng yêgqisu. Nghĩhqdw xong, Tiểctxqu Đgtqqao vôbrvl cớlzho liếryahc Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mộbrtyt cákhqti.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm bịcodkpembng liếryahc mộbrtyt cákhqti thìoafp giậohott mìoafpnh, chỉzdnu thấshley Tiểctxqu Đgtqqao kéivtco cákhqtnh tay Hákhqtch Kim Phong, “Ca, vềhdpe sau nếryahu cómpnj ngưpcsnwajei khi dễgcxh muộbrtyi làpembm sao bâcodky giờwaje?”

“Ta làpembm thịcodkt hắgcxhn.” Hákhqtch Kim Phong khôbrvlng hềhdpe nghĩhqdw ngợwajei. Buộbrtyt miệdhyrng thốcodkt ra.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm theo bảxwefn năgqisng sờwaje sờwaje cổdshl, bưpcsnng ly tràpemb uốcodkng giảxwef vờwaje nhưpcsn khôbrvlng nghe thấshley.

“Thếryah. . . . . . Nếryahu cómpnj ngưpcsnwajei chiếryahm tiệdhyrn nghi củndfoa muộbrtyi thìoafp sao?” Tiểctxqu Đgtqqao hỏkguki tiếryahp.

“Cákhqti gìoafp?!” Hákhqtch Kim Phong vỗpembpembn, “Kẻmpnjpembo cảxwef gan giởugss tròsrqn đbbykómpnj, lãwbypo tửjseu thiếryahn hắgcxhn!”

“Khụqqbw khụqqbw. . . . . .” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm vỗpemb ngựxmurc, Trọlkrwng Hoa bêgqisn cạbwgznh cưpcsnwajei đbbykếryahn vui sưpcsnlzhong khi cómpnj ngưpcsnwajei gặpfwcp họlkrwa.

Tiểctxqu Đgtqqao cưpcsnwajei vui vẻmpnj, vềhdpe sau cómpnj ngưpcsnwajei giúkpsjp đbbykkmhs ra mặpfwct, xem Tiếryaht Nhịcodk kia còsrqnn dákhqtm khôbrvlng thàpembnh thậohott nữgtqqa khôbrvlng!

Trờwajei tốcodki, mọlkrwi ngưpcsnwajei liềhdpen phâcodkn côbrvlng nhau hàpembnh đbbykbrtyng, tắgcxht đbbykègcxln sớlzhom, giảxwef vờwajepemb đbbykãwbyp nghỉzdnu ngơkhbmi. Chia làpembm hai đbbykưpcsnwajeng, Tiểctxqu Đgtqqao, Hiểctxqu Nguyệdhyrt cùiaceng Hákhqtch Kim Phong đbbyki hưpcsnlzhong tâcodky, Trọlkrwng Hoa, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Hữgtqqu Hữgtqqu đbbyki đbbykếryahn tẩtkijm cung củndfoa Nữgtqqpcsnơkhbmng.

Trưpcsnlzhoc khi đbbyki, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhẹlvai nhàpembng ôbrvlm Tiểctxqu Đgtqqao, thấshlep giọlkrwng nómpnji, “Côbrvl cẩtkijn thậohotn mộbrtyt chúkpsjt, Tiếryaht Hìoafpnh kia, tâcodkm nhãwbypn rấshlet xấshleu xa, mặpfwct khákhqtc. . . . . . Nếryahu Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba ởugss đbbykómpnj, côbrvlgqisng đbbykgvkbng thăgqism dòsrqn nữgtqqa.”

Tiểctxqu Đgtqqao thậohott khôbrvlng cảxwefm thấshley đbbykâcodky làpemb trởugss ngạbwgzi, “Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba khinh côbrvlng khôbrvlng giỏkguki bằoqdang ta, cómpnj Tiểctxqu Nguyệdhyrt ởugss đbbykómpnj, còsrqnn cómpnj đbbykbwgzi ca ta!”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhìoafpn trờwajei, nha đbbykhqdwu kia từgvkbkpsjc nhậohotn thứmdosc thâcodkn ca liềhdpen bắgcxht đbbykhqdwu kiêgqisu ngạbwgzo, “Tómpnjm lạbwgzi côbrvl cẩtkijn thậohotn mộbrtyt chúkpsjt.”

“Đgtqqi đbbyki.” Tiểctxqu Đgtqqao khoákhqtt tay, cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt vàpembkhqtch Kim Phong rờwajei đbbyki.


Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm quay đbbykhqdwu lạbwgzi, Trọlkrwng Hoa mỉzdnum cưpcsnwajei nhìoafpn hắgcxhn, “Ngưpcsnơkhbmi yêgqisn tâcodkm đbbykctxq cho nàpembng đbbyki, khôbrvlng sợwajepembng nghe đbbykưpcsnwajec chuyệdhyrn khôbrvlng nêgqisn nghe sao?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm ảxwefm đbbykbwgzm cưpcsnwajei, “Nha đbbykhqdwu kia rấshlet thôbrvlng minh, chỉzdnu sợwajegqisng muốcodkn nghe chuyệdhyrn kia, ngăgqisn cảxwefn nàpembng ngưpcsnwajec lạbwgzi làpembm cho nàpembng thêgqism nghi ngờwaje.”

Trọlkrwng Hoa nhìoafpn chằoqdam chằoqdam Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mộbrtyt lúkpsjc, bỗpembng nhiêgqisn hạbwgz giọlkrwng hỏkguki, “Ta hỏkguki ngưpcsnơkhbmi.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm ngẩtkijng đbbykhqdwu —— hỏkguki cákhqti gìoafp?

“Ngưpcsnơkhbmi. . . . . . Đgtqqếryahn tộbrtyt cùiaceng đbbykcodki vớlzhoi Nhan Tiểctxqu Đgtqqao cómpnj ýhxmm tứmdosoafp hay khôbrvlng?” Trọlkrwng Hoa cau màpemby, “Ngưpcsnơkhbmi cũgqisng đbbykgvkbng nómpnji cho ta biếryaht từgvkb đbbykhqdwu chíegfp cuốcodki ngưpcsnơkhbmi đbbykhdpeu làpemb gặpfwcp dịcodkp thìoafp chơkhbmi?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm trầhqdwm mặpfwcc mộbrtyt lúkpsjc lâcodku, héivtc miệdhyrng tựxmura hồtfdw muốcodkn nómpnji lạbwgzi thôbrvli. Màpemb ngay lúkpsjc Trọlkrwng Hoa nghĩhqdw hắgcxhn sẽhqdw trảxwef lờwajei, củndfoa phòsrqnng đbbyktkijy ra, Hữgtqqu Hữgtqqu vộbrtyi vãwbyp chạbwgzy vàpembo. Nàpembng vừgvkba rồtfdwi tốcodkn chúkpsjt thờwajei gian đbbykdshli y phụqqbwc dạbwgzpembnh.

“Tốcodkt lắgcxhm, đbbykwajei lâcodku rồtfdwi.” Hữgtqqu Hữgtqqu cómpnj chúkpsjt ngưpcsnwajeng ngùiaceng, nhưpcsnng nhìoafpn nhìoafpn, chỉzdnu thấshley Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm quay mặpfwct, Trọlkrwng Hoa cau màpemby, hai ngưpcsnwajei tựxmura hồtfdw đbbykang nómpnji chuyệdhyrn gìoafp mấshlet hứmdosng, khôbrvlng khíegfpmpnj chúkpsjt xấshleu hổdshl.

Hữgtqqu Hữgtqqu khẩtkijn trưpcsnơkhbmng, cómpnj phảxwefi lạbwgzi cãwbypi nhau hay khôbrvlng?

“Khụqqbw khụqqbw.” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm ho khan mộbrtyt tiếryahng, đbbykcodki Hữgtqqu Hữgtqqu ngoắgcxhc, “Nhanh lêgqisn.”

“Đgtqqưpcsnwajec!” Hữgtqqu Hữgtqqu cũgqisng khôbrvlng cómpnjcodkm tưpcsn quảxwefn chuyệdhyrn đbbykómpnj, chíegfpnh sựxmur quan trọlkrwng hơkhbmn.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa mang theo Hữgtqqu Hữgtqqu thi triểctxqn khinh côbrvlng lẻmpnjn vàpembo trong hoàpembng cung. Hữgtqqu Hữgtqqu từgvkb nhỏkguk đbbykãwbyp sốcodkng ởugsskhbmi nàpemby, đbbykcodki vớlzhoi đbbykcodka hìoafpnh thậohotp phầhqdwn quen thuộbrtyc, bởugssi vậohoty chỉzdnu đbbykiểctxqm Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa đbbyki theo đbbykưpcsnwajeng tắgcxht, cơkhbm hồtfdw khôbrvlng đbbykqqbwng tớlzhoi thủndfo vệdhyr.

Sau khi thi triểctxqn khinh côbrvlng, Hữgtqqu Hữgtqqu mớlzhoi biếryaht đbbykưpcsnwajec côbrvlng phu củndfoa Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa tốcodkt nhưpcsn vậohoty! Quảxwef nhiêgqisn nưpcsnơkhbmng nàpembng nómpnji mộbrtyt chúkpsjt cũgqisng khôbrvlng sai, võkgchcodkm Trung Nguyêgqisn nhiềhdpeu nhâcodkn tàpembi.

Tớlzhoi gầhqdwn tẩtkijm cung, Hữgtqqu Hữgtqqu ra hiệdhyru hai ngưpcsnwajei đbbykgvkbng nómpnjng vộbrtyi, “Đgtqqègcxln rấshlet sákhqtng, chỗpemb cửjseua đbbykómpnj hẳkgukn làpembmpnj thủndfo vệdhyrpemb cung nữgtqq.”


Trọlkrwng Hoa cùiaceng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm liếryahc mắgcxht nhìoafpn nhau mộbrtyt cákhqti, mang theo Hữgtqqu Hữgtqqu nhảxwefy lêgqisn nómpnjc nhàpemb, trưpcsnlzhoc tiêgqisn khôbrvlng dákhqtm tùiacey tiệdhyrn hàpembnh đbbykbrtyng, chỉzdnu trốcodkn trêgqisn nómpnjc nhàpemb nghe đbbykbrtyng tĩhqdwnh phíegfpa dưpcsnlzhoi.

Tiếryahng “Loảxwefng xoảxwefng” truyềhdpen đbbykếryahn, chợwajet nghe thanh âcodkm tứmdosc giậohotn củndfoa Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn, “Đgtqqhdpeu cúkpsjt cho ta!” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khómpnj hiểctxqu nhìoafpn Hữgtqqu Hữgtqqu.

Hữgtqqu Hữgtqqu lắgcxhc lắgcxhc đbbykhqdwu, cũgqisng khôbrvlng biếryaht Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn nàpemby từgvkb khi nàpembo lạbwgzi trởugssgqisn nómpnjng nảxwefy nhưpcsn vậohoty .

Ba ngưpcsnwajei cẩtkijn thậohotn nghe ngómpnjng, hìoafpnh nhưpcsnpemb Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn đbbykang mắgcxhng ngưpcsnwajei, mắgcxhng cákhqti gìoafp thìoafp nghe khôbrvlng rõkgch lắgcxhm, bấshlet quákhqt tiếryahng đbbykohotp phákhqt đbbyktfdw vậohott nàpemby nọlkrwgqisng rấshlet lớlzhon.

Chỉzdnukhqtt sau, cửjseua mởugss, mấshley binh líegfpnh ủndfogqis đbbyki ra, phíegfpa sau còsrqnn cómpnj mấshley nha hoàpembn đbbykang thấshlet kinh. Mộbrtyt binh sĩhqdw cầhqdwm đbbykhqdwu gọlkrwi tớlzhoi mộbrtyt đbbykbrtyi nhâcodkn mãwbyp khákhqt đbbykôbrvlng, “Nhanh tìoafpm đbbyki!”

Mấshley binh sĩhqdw hai mặpfwct nhìoafpn nhau, đbbykhdpeu hỏkguki, “Tìoafpm cákhqti gìoafp?”

“Bảxwefo ngọlkrwc truyềhdpen quốcodkc củndfoa Nữgtqqpcsnơkhbmng khôbrvlng thấshley.”

Mọlkrwi ngưpcsnwajei quákhqt sợwajewbypi, nhanh chómpnjng chia bốcodkn phíegfpa đbbyki tìoafpm.

Trọlkrwng Hoa nhìoafpn Hữgtqqu Hữgtqqu, nhưpcsnpemb hỏkguki, “Bảxwefo ngọlkrwc truyềhdpen quốcodkc làpembkhqti gìoafp?”

Hữgtqqu Hữgtqqu cưpcsnwajei híegfpp mắgcxht vưpcsnơkhbmn tay, xuấshlet ra mộbrtyt miếryahng ngọlkrwc bộbrtyi màpembu xanh biếryahc đbbykeo trêgqisn cổdshl. Dưpcsnlzhoi ákhqtnh trăgqisng, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa chỉzdnu thấshley miếryahng ngọlkrwc trong suốcodkt sákhqtng long lanh thậohott đbbyklvaip, màpembu xanh trơkhbmn bómpnjng nhưpcsnpcsnlzhoc, mang theo mộbrtyt loạbwgzi linh khíegfpmpnji khôbrvlng nêgqisn lờwajei —— quảxwef nhiêgqisn làpemb hảxwefo ngọlkrwc.

Nhưpcsnng màpemb Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa cũgqisng khôbrvlng hiểctxqu đbbykưpcsnwajec, Hữgtqqu Hữgtqqu làpembm sao đbbykem đbbykưpcsnwajec miếryahng ngọlkrwc bộbrtyi nàpemby ra khỏkguki hoàpembng cung đbbykưpcsnwajec.

Hữgtqqu Hữgtqqu chỉzdnu chỉzdnu giàpemby củndfoa mìoafpnh, hai ngưpcsnwajei lậohotp tứmdosc ngầhqdwm hiểctxqu, đbbykgvkbng nómpnji dùiacepemb nữgtqq tửjseu hiềhdpen làpembnh, cũgqisng cómpnj mộbrtyt mặpfwct ranh mãwbypnh.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm thấshlep giọlkrwng hỏkguki Hữgtqqu Hữgtqqu, “Nàpembng tìoafpm khôbrvlng thấshley ngọlkrwc bộbrtyi, vìoafp sao giậohotn dữgtqq?”


Hữgtqqu Hữgtqqu nhỏkguk giọlkrwng trảxwef lờwajei, “Ngọlkrwc bộbrtyi nàpemby, quan trọlkrwng giốcodkng nhưpcsn ngọlkrwc tỷofffugss Trung Nguyêgqisn củndfoa cákhqtc ngưpcsnwajei, trưpcsnlzhoc khi đbbyki mẫktdhu thâcodkn đbbykãwbyp thákhqto từgvkb trêgqisn cổdshl xuốcodkng cho ta, dặpfwcn ta đbbykgvkbng nómpnji cho ai biếryaht, vàpembwbypy giấshleu ởugss trong giàpemby.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm hơkhbmi hơkhbmi sửjseung sốcodkt, nómpnji nhưpcsn vậohoty, nưpcsnơkhbmng củndfoa Hữgtqqu Hữgtqqu cũgqisng khôbrvlng phảxwefi làpemb khôbrvlng đbbykkhqtn trưpcsnlzhoc đbbykưpcsnwajec cómpnj ngưpcsnwajei âcodkm mưpcsnu soákhqtn ngôbrvli vịcodk hoàpembng đbbykếryah củndfoa nàpembng, vìoafp sao khôbrvlng nhắgcxhc nhởugss nữgtqq nhi mộbrtyt tiếryahng đbbykâcodky? Cũgqisng đbbykkmhs cho nàpembng chịcodku thêgqism nhiềhdpeu nhiềhdpeu đbbykau khổdshl. . . . . .

Trọlkrwng Hoa lạbwgzi nhắgcxhc Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm, “Quốcodkc sưpcsn khôbrvlng cómpnjugss đbbykâcodky.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm hiểctxqu đbbykưpcsnwajec ýhxmm củndfoa Trọlkrwng Hoa, cưpcsnwajei cưpcsnwajei, “Hai ngưpcsnwajei bọlkrwn họlkrwgqisng khôbrvlng phảxwefi vợwaje chồtfdwng, khôbrvlng ởugssiaceng nhau làpemb chuyệdhyrn bìoafpnh thưpcsnwajeng.”

Trọlkrwng Hoa thấshley hắgcxhn hàpembo hứmdosng cãwbypi lạbwgzi, bègcxln khôbrvlng nómpnji nữgtqqa.

kpsjc nàpemby, trong phòsrqnng im lặpfwcng, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa khómpnj hiểctxqu khôbrvlng biếryaht đbbykãwbyp xảxwefy ra chuyệdhyrn gìoafp, chỉzdnu nghe bêgqisn trong truyềhdpen đbbykếryahn mộbrtyt thanh âcodkm, rấshlet trầhqdwm tĩhqdwnh lạbwgznh nhạbwgzt, “Khôbrvlng cầhqdwn tìoafpm nữgtqqa, tìoafpm đbbykưpcsnwajec rồtfdwi.”

Mấshley binh líegfpnh quay đbbykhqdwu lạbwgzi, vịcodk đbbykbwgzi tưpcsnlzhong quâcodkn kia cũgqisng quay đbbykhqdwu lạbwgzi.

Nữgtqqpcsnơkhbmng đbbykmdosng ởugss cửjseua, “Giảxwefi tákhqtn hếryaht đbbyki, chuẩtkijn bịcodk ngàpemby mai tỷofff thíegfp.”

“Vâcodkng!” Bọlkrwn líegfpnh nhẹlvai nhàpembng thởugss ra, mấshley ngàpemby gầhqdwn đbbykâcodky chung quy vẫktdhn cảxwefm thấshley Nữgtqqpcsnơkhbmng bấshlet thưpcsnwajeng, bấshlet quákhqtbrvlm nay cómpnj vẻmpnj đbbykãwbyp khôbrvli phụqqbwc.

Chờwaje thịcodk vệdhyr ngoàpembi cửjseua đbbykhdpeu rúkpsjt đbbyki, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cảxwefm thấshley cơkhbm hộbrtyi khôbrvlng tồtfdwi, đbbykang muốcodkn đbbyki xuốcodkng, tay ákhqto lạbwgzi bịcodk Hữgtqqu Hữgtqqu bắgcxht đbbykưpcsnwajec.

Chỉzdnu thấshley Hữgtqqu Hữgtqqu nhăgqisn mặpfwct lắgcxhc lắgcxhc đbbykhqdwu, tựxmura hồtfdw rấshlet hoang mang, “Khôbrvlng đbbykúkpsjng.”

Đgtqqang nómpnji, chợwajet nghe trong phòsrqnng truyềhdpen đbbykếryahn thanh âcodkm, “Hữgtqqu Hữgtqqu? Cómpnjugss đbbykâcodky khôbrvlng?”

Hữgtqqu Hữgtqqu cảxwef kinh, đbbykcodknh đbbyki xuốcodkng, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa vộbrtyi vàpembng ngăgqisn lạbwgzi, ýhxmmpemb —— nàpembng làpembm sao phákhqtt hiệdhyrn đbbykưpcsnwajec?

Hữgtqqu Hữgtqqu cũgqisng xua tay, “Khôbrvlng sợwaje, đbbykómpnj khôbrvlng phảxwefi Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn!”

Hai ngưpcsnwajei khómpnj hiểctxqu, “Đgtqqómpnjpemb ai?”

“Nưpcsnơkhbmng ta!” Hữgtqqu Hữgtqqu cómpnj chúkpsjt kíegfpch đbbykbrtyng, từgvkbmpnjc nhàpemb liềhdpen trưpcsnwajet xuốcodkng. Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa cũgqisng hiểctxqu đbbykưpcsnwajec sựxmuroafpnh phákhqtt triểctxqn mộbrtyt cákhqtch khôbrvlng ngờwaje, bấshlet quákhqt vẫktdhn làpemb theo xuốcodkng.

Trong phòsrqnng, bìoafpnh hoa ấshlem tràpemb vỡkmhs thàpembnh mảxwefnh nhỏkgukkhbmi đbbykhqdwy đbbykshlet. Mộbrtyt nữgtqq nhâcodkn ngồtfdwi ởugssgqisn cạbwgznh bàpembn đbbykang uốcodkng tràpemb, phíegfpa sau cómpnj mấshley thịcodk vệdhyr, bêgqisn châcodkn làpemb mộbrtyt nữgtqq tửjseu bịcodk trómpnji đbbykang quỳswts, đbbykúkpsjng làpemb Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn kia.

Ngồtfdwi ởugssgqisn cạbwgznh làpemb mộbrtyt nữgtqq nhâcodkn khôbrvlng đbbykeo khăgqisn che mặpfwct, thoạbwgzt nhìoafpn thậohotp phầhqdwn trẻmpnj tuổdshli, dung mạbwgzo đbbyklvaip tuyệdhyrt trầhqdwn.

“Nưpcsnơkhbmng!” Hữgtqqu Hữgtqqu vừgvkba mừgvkbng vừgvkba sợwaje, ngồtfdwi ởugssgqisn cạbwgznh bàpembn hiểctxqn nhiêgqisn chíegfpnh làpemb Nữgtqqpcsnơkhbmng châcodkn chíegfpnh củndfoa Quỷofff thàpembnh, nàpembng khíegfp sắgcxhc thoạbwgzt nhìoafpn khôbrvlng tồtfdwi, vưpcsnơkhbmn tay hưpcsnlzhong Hữgtqqu Hữgtqqu vẫktdhy vẫktdhy, “Đgtqqếryahn đbbykâcodky.”

Hữgtqqu Hữgtqqu chạbwgzy tớlzhoi, Nữgtqqpcsnơkhbmng đbbykem nàpembng kéivtco đbbykếryahn bêgqisn ngưpcsnwajei, “Khiếryahn con thay nưpcsnơkhbmng chịcodku khổdshl.”

Hữgtqqu Hữgtqqu liêgqisn tụqqbwc lắgcxhc đbbykhqdwu, thấshley Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn đbbykãwbyp bịcodk xửjseu tríegfp, lậohotp tứmdosc nómpnji, “Nưpcsnơkhbmng, Quốcodkc sưpcsngqisng cómpnj tham dựxmur. . . . . .”

“Nưpcsnơkhbmng biếryaht.” Nữgtqqpcsnơkhbmng gậohott đbbykhqdwu, nhìoafpn hai ngưpcsnwajei phíegfpa sau Hữgtqqu Hữgtqqu, cao thấshlep đbbykákhqtnh giákhqt Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa mộbrtyt hồtfdwi, tựxmura hồtfdwpemb đbbykákhqtnh giákhqt kỹswtspembng từgvkb đbbykhqdwu tớlzhoi đbbykbrvli. Cuốcodki cùiaceng, Nữgtqqpcsnơkhbmng thu hồtfdwi tầhqdwm mắgcxht, hỏkguki Hữgtqqu Hữgtqqu, “Nữgtqq nhi ngoan, hai nam nhâcodkn nàpemby ai làpemb ngưpcsnwajei trong lòsrqnng con?”

Hữgtqqu Hữgtqqu sửjseung sốcodkt, cuốcodki cùiaceng vộbrtyi vàpembng lắgcxhc đbbykhqdwu, đbbykkguk mặpfwct, “Khôbrvlng phảxwefi đbbykâcodku nưpcsnơkhbmng! Khôbrvlng phảxwefi bọlkrwn họlkrw. . . . . .”

“Hm?” Nữgtqqpcsnơkhbmng sắgcxhc béivtcn nhưpcsnlzhong mi, “Nómpnji nhưpcsn vậohoty, thậohott sựxmurmpnj ngưpcsnwajei trong lòsrqnng? Cha con nómpnji mộbrtyt chúkpsjt cũgqisng khôbrvlng sai, nếryahu muốcodkn con cómpnj ngưpcsnwajei trong lòsrqnng, đbbykuổdshli con ra trưpcsnlzhoc.”

Hữgtqqu Hữgtqqu đbbykkguk mặpfwct nhỏkguk giọlkrwng hỏkguki, “Ngưpcsnwajei tìoafpm đbbykưpcsnwajec cha rồtfdwi?”

Nữgtqqpcsnơkhbmng cưpcsnwajei cưpcsnwajei, “Tìoafpm thìoafpoafpm thấshley, bấshlet quákhqt lạbwgzi đbbykctxq hắgcxhn chạbwgzy rồtfdwi.”

“Nhưpcsn thếryahpembo lạbwgzi. . . . . .”

“Trưpcsnlzhoc mắgcxht khôbrvlng nómpnji đbbykếryahn chuyệdhyrn nàpemby.” Nữgtqqpcsnơkhbmng nhẹlvai nhàpembng thởugsspembi, cúkpsji đbbykhqdwu nhìoafpn Đgtqqbwgzi Tổdshlng quảxwefn kia, “Nưpcsnơkhbmng tạbwgzm thờwajei đbbykem phảxwefn đbbyktfdwpemby đbbyki, ngàpemby mai, cho con xem mộbrtyt tròsrqn hay.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Trọlkrwng Hoa mơkhbm hồtfdw cảxwefm thấshley, khôbrvlng phảxwefi chứmdos, lầhqdwn nàpemby làpemb kếryah hoạbwgzch củndfoa Nữgtqqpcsnơkhbmng? Khổdshlcodkm nhiềhdpeu nhưpcsn vậohoty rốcodkt cuộbrtyc làpemboafp sao đbbykâcodky?

. . . . . .

Mộbrtyt chỗpemb khákhqtc, Tiểctxqu Đgtqqao cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt bíegfp mậohott đbbyki tớlzhoi sâcodkn màpemb ba ngưpcsnwajei củndfoa Bắgcxhc Hảxwefi phákhqti đbbykang ởugss, ba ngưpcsnwajei nàpemby đbbykang tụqqbw tậohotp ởugss trong thưpcsn phòsrqnng, cũgqisng đbbykang bàpembn luậohotn cuộbrtyc tỷofff thíegfp ngàpemby mai, hơkhbmn nữgtqqa. . . . . . còsrqnn nghe Tầhqdwn Kha nómpnji xấshleu Tiểctxqu Đgtqqao.

Tiểctxqu Đgtqqao tựxmura vàpembo nómpnjc nhàpemb nhăgqisn mặpfwct, giốcodkng nhưpcsn bịcodk mắgcxhng nhưpcsnng khôbrvlng cómpnjkhqtch nàpembo khákhqtc cãwbypi, đbbykếryahn mứmdosc bựxmurc bộbrtyi. Trong phòsrqnng Tầhqdwn Kha kia trákhqti mộbrtyt cákhqti “Nữgtqq tặpfwcc” phảxwefi mộbrtyt cákhqti “Tiểctxqu tiệdhyrn nhâcodkn”, nómpnji đbbykếryahn mỏkguki miệdhyrng.

Ba ngưpcsnwajei còsrqnn nómpnji tớlzhoi Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba, tựxmura hồtfdw đbbykcodki vớlzhoi hắgcxhn cómpnj chúkpsjt khôbrvlng tíegfpn nhiệdhyrm.

Tiểctxqu Đgtqqao nghe xong mộbrtyt lúkpsjc lâcodku cũgqisng cómpnj chúkpsjt mệdhyrt, Hiểctxqu Nguyệdhyrt nhìoafpn nàpembng, ýhxmm muốcodkn hỏkguki, cómpnj đbbyki hay khôbrvlng?

Tiểctxqu Đgtqqao vừgvkba đbbykcodknh gậohott đbbykhqdwu, liềhdpen nhìoafpn thấshley ngoàpembi sâcodkn Quốcodkc sưpcsn đbbykếryahn.

Hai ngưpcsnwajei trong lòsrqnng vui vẻmpnj, quảxwef nhiêgqisn cómpnj nộbrtyi tìoafpnh, may mắgcxhn đbbykếryahn đbbykâcodky.

Quốcodkc sưpcsn đbbykếryahn, làpembm cho ba ngưpcsnwajei trong phòsrqnng cũgqisng cómpnj chúkpsjt bấshlet ngờwaje, Tiếryaht Hìoafpnh đbbykmdosng lêgqisn nghêgqisnh đbbykómpnjn, bởugssi vìoafp biếryaht hắgcxhn cũgqisng làpemb mộbrtyt ngưpcsnwajei dựxmur thi, cho nêgqisn khôbrvlng biếryaht hắgcxhn tớlzhoi đbbykâcodky làpembmpnj ýhxmmoafp.

Quốcodkc sưpcsngqisng khôbrvlng khákhqtch sákhqto, đbbyki thẳkgukng vàpembo vấshlen đbbykhdpe, nómpnji muốcodkn cùiaceng Bắgcxhc Hảxwefi phákhqti giao dịcodkch. Quốcodkc sưpcsn trợwaje giúkpsjp Tiếryaht Hìoafpnh tuyểctxqn thắgcxhng Quỷofffpcsnơkhbmng, màpemb Tiếryaht Hìoafpnh phảxwefi cam đbbykoan, sau nàpemby đbbykctxq cho hắgcxhn vàpembo Bắgcxhc Hảxwefi Thuỷofff Tinh cung, đbbyki thăgqism mộbrtyt chúkpsjt.

Tiểctxqu Đgtqqao nghe cómpnj chúkpsjt cổdshl quákhqti —— sau nàpemby làpemb thờwajei đbbykiểctxqm nàpembo? Chuyệdhyrn nàpemby cũgqisng quákhqt khôbrvlng rõkgchpembng. Bắgcxhc Hảxwefi Thuỷofff Tinh cung cómpnj tồtfdwn tạbwgzi hay khôbrvlng, chỉzdnumpnj Tiếryaht Bắgcxhc Hảxwefi biếryaht. Nómpnji sau, chỉzdnu muốcodkn nhìoafpn mộbrtyt chúkpsjt thìoafpmpnj lợwajei gìoafp? Cũgqisng sẽhqdw khôbrvlng nhiềhdpeu thêgqism miếryahng thịcodkt, chỉzdnuoafp chuyệdhyrn nàpemby, giúkpsjp đbbykkmhs ngưpcsnwajei ta tuyểctxqn thắgcxhng Quỷofffpcsnơkhbmng, ai tin!

Đgtqqákhqtm ngưpcsnwajei Tiếryaht Hìoafpnh cũgqisng khôbrvlng phảxwefi làpemb ngốcodkc tửjseu, cảxwefm thấshley Quốcodkc sưpcsn nhưpcsn vậohoty cũgqisng khôbrvlng cómpnj lợwajei íegfpch gìoafp.

Quốcodkc sưpcsngqisng nhìoafpn ra nghi ngờwaje củndfoa ba ngưpcsnwajei, chỉzdnupembxwefm đbbykbwgzm cưpcsnwajei, “Ba vịcodk, bổdshln nhâcodkn tinh thôbrvlng thuậohott sốcodk, đbbykưpcsna ra giao dịcodkch dĩhqdw nhiêgqisn làpemb bảxwefn thâcodkn sẽhqdw khôbrvlng thua thiệdhyrt. Nhưpcsnng màpemb ta cảxwefm thấshley hứmdosng thúkpsj vớlzhoi vàpembi vậohott, cùiaceng chuyệdhyrn cákhqtc ngưpcsnơkhbmi tranh quyềhdpen đbbykoạbwgzt lợwajei hoặpfwcc làpembpcsnng bákhqtkgchcodkm khôbrvlng cómpnj nửjseua đbbykiểctxqm quan hệdhyr, cho nêgqisn đbbykâcodky làpemb mộbrtyt giao dịcodkch cómpnj lợwajei cho ta, hy vọlkrwng ba vịcodk đbbykgvkbng lo lắgcxhng.”

Tiếryaht Hìoafpnh gậohott gậohott đbbykhqdwu, lạbwgzi hỏkguki, “Hôbrvlm nay ngưpcsnwajei tớlzhoi cùiaceng Hákhqtch Kim Phong kia làpemb Bắgcxhc Hảxwefi phákhqti Nhịcodk thiếryahu gia Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm, ngưpcsnơkhbmi vìoafp sao khôbrvlng cùiaceng hắgcxhn hợwajep tákhqtc? Màpemboafpm chúkpsjng ta, lạbwgzi nómpnji tiếryahp, chúkpsjng ta sao cómpnj thểctxq so sákhqtnh vớlzhoi hắgcxhn.”

“Ha hảxwef.” Đgtqqbwgzi Quốcodkc sưpcsn chỉzdnuxwefm đbbykbwgzm cưpcsnwajei, “Trưpcsnlzhoc đbbykómpnj ta đbbykãwbypmpnji, tạbwgzi hạbwgz tinh thôbrvlng thuậohott sốcodkiaceng vớlzhoi thuậohott tíegfpnh toákhqtn suy diễgcxhn, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm ngưpcsnwajei nàpemby, cũgqisng khôbrvlng giốcodkng nhưpcsn ngoàpembi mặpfwct hoàpembn toàpembn khôbrvlng cómpnjwbypcodkm, vảxwef lạbwgzi mệdhyrnh cákhqtch củndfoa hắgcxhn chíegfpnh làpemb minh châcodku xuấshlet hảxwefi, khôbrvlng lêgqisn tiếryahng cũgqisng vẫktdhn nổdshli tiếryahng, ngưpcsnwajei nàpemby trêgqisn ngưpcsnwajei chuyệdhyrn xấshleu nhiềhdpeu, khôbrvlng thểctxq hợwajep tákhqtc.”

“Ngưpcsnơkhbmi làpembmpnji, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm làpemb ngưpcsnwajei cómpnjwbypcodkm, cũgqisng khôbrvlng phảxwefi làpemb nhưpcsn bềhdpe ngoàpembi vôbrvl tranh vôbrvl cầhqdwu?” Phưpcsnơkhbmng Đgtqqtfdwng Lýhxmm đbbykcodki vớlzhoi đbbykiềhdpeu nàpemby cómpnj chúkpsjt khinh thưpcsnwajeng, “Nếryahu hắgcxhn thựxmurc sựxmurmpnjwbypcodkm, sưpcsn phụqqbw đbbykãwbyp chếryaht nêgqisn trởugss vềhdpe tranh vịcodk, vìoafp sao hắgcxhn lạbwgzi khôbrvlng xuấshlet hiệdhyrn? Hiệdhyrn giờwaje Bắgcxhc Hảxwefi phákhqti căgqisn bảxwefn khôbrvlng cómpnj chỗpemb cho hắgcxhn, hắgcxhn tranh nữgtqqa cómpnj thểctxq tranh đbbykưpcsnwajec cákhqti gìoafp?!”

Quốcodkc sưpcsnpcsnwajei màpemb khôbrvlng nómpnji, xoay mặpfwct nhìoafpn Tiếryaht Hìoafpnh, “Nếryahu ngưpcsnơkhbmi cómpnj thểctxqpembm chủndfo, ta hỏkguki ngưpcsnơkhbmi mộbrtyt câcodku, cómpnjpembm giao dịcodkch nàpemby hay khôbrvlng?”

Tiếryaht Hìoafpnh suy tưpcsn mộbrtyt lákhqtt, gậohott đbbykhqdwu, “Tốcodkt.”

Quốcodkc sưpcsngqisng khôbrvlng nómpnji thêgqism gìoafp nữgtqqa, hàpembi lòsrqnng rờwajei đbbyki.

Quốcodkc sưpcsn đbbyki rồtfdwi Phưpcsnơkhbmng Đgtqqtfdwng Lýhxmm truy vấshlen Tiếryaht Hìoafpnh, “Giang hồtfdw thuậohott sĩhqdwmpnji hưpcsnu nómpnji vưpcsnwajen, cákhqti gìoafp mệdhyrnh cákhqtch minh châcodku xuấshlet hảxwefi, hắgcxhn sao khôbrvlng nómpnji phếryah vậohott kia làpemb sao tửjseu vi hạbwgz phàpembm luôbrvln đbbyki?!”

Tiếryaht Hìoafpnh thấshley hắgcxhn tứmdosc giậohotn, xua tay ýhxmm bảxwefo hắgcxhn khôbrvlng cầhqdwn hàpembnh đbbykbrtyng theo cảxwefm tíegfpnh, “Vôbrvl luậohotn nhưpcsn thếryahpembo, giao dịcodkch nàpemby đbbykcodki vớlzhoi chúkpsjng ta cũgqisng cũgqisng khôbrvlng cómpnj tổdshln thấshlet gìoafp, gãwbyp Quốcodkc sưpcsn suy ghĩhqdw đbbykếryahn Thuỷofff Tinh cung xem chừgvkbng đbbykãwbypcodku, nếryahu chúkpsjng ta khôbrvlng đbbyktfdwng ýhxmmiaceng hắgcxhn hợwajep tákhqtc, nómpnji khôbrvlng chừgvkbng hắgcxhn sẽhqdwiaceng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm hợwajep tákhqtc, đbbykếryahn lúkpsjc đbbykómpnj chúkpsjng ta tổdshln thấshlet còsrqnn lớlzhon hơkhbmn nữgtqqa.”

“Trong Bắgcxhc Hảxwefi Thuỷofff Tinh cung cómpnjkhqti gìoafp đbbykákhqtng giákhqt khiếryahn têgqisn Quốcodkc sưpcsn kia đbbykctxq ýhxmm nhưpcsn vậohoty?” Tầhqdwn Kha nghi hoặpfwcc, “Hắgcxhn khôbrvlng nhắgcxhc đbbykếryahn Nguyệdhyrt Hảxwefi Kim Thuyềhdpen cũgqisng khôbrvlng nhắgcxhc đbbykếryahn Thákhqtnh Võkgch Hoàpembng Phổdshl, chỉzdnumpnji đbbykếryahn Thuỷofff Tinh cung nhìoafpn mộbrtyt cákhqti. . . . . . Đgtqqákhqtng tiếryahc muốcodkn tìoafpm đbbykưpcsnwajec Thuỷofff Tinh cung nhấshlet đbbykcodknh phảxwefi tìoafpm ra Long Cốcodkt Ngũgqis Đgtqqtfdw, Tiếryaht Bắgcxhc Hảxwefi rốcodkt cuộbrtyc đbbykãwbyp đbbykem nómpnj giấshleu ởugss chỗpembpembo rồtfdwi?”

“Lạbwgzi nómpnji tiếryahp. . . . . .” Tiếryaht Hìoafpnh nhưpcsnpemb bỗpembng nhiêgqisn nghĩhqdw ra đbbykiềhdpeu gìoafp, “Ta cảxwefm thấshley Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm dụqqbwng tâcodkm đbbyki lấshley lòsrqnng mộbrtyt nữgtqq nhâcodkn nhưpcsn vậohoty cómpnj chúkpsjt khákhqtc thưpcsnwajeng, hiệdhyrn tạbwgzi nghĩhqdw lạbwgzi, côbrvlpcsnơkhbmng kia làpemb nữgtqq nhi củndfoa Nhan Nhưpcsn Ngọlkrwc, ngàpemby trưpcsnlzhoc cómpnj nghe nómpnji, khinh côbrvlng củndfoa nàpembng cựxmurc cao.”

“Ngưpcsnơkhbmi muốcodkn nómpnji, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm làpemb đbbykang lợwajei dụqqbwng nàpembng?” Phưpcsnơkhbmng Đgtqqtfdwng Lýhxmmmpnji bộbrty dạbwgzng vui vẻmpnj, “Cũgqisng tốcodkt, dùiace sao côbrvlpcsnơkhbmng kia bộbrty dạbwgzng khôbrvlng tồtfdwi, vôbrvl luậohotn làpemb thậohott hay giảxwef, đbbykcodki vớlzhoi Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cũgqisng khôbrvlng cómpnj hạbwgzi.”

Trêgqisn nómpnjc nhàpemb, Hiểctxqu Nguyệdhyrt chỉzdnu thấshley Tiểctxqu Đgtqqao bìoafpnh tĩhqdwnh lắgcxhng nghe, trêgqisn mặpfwct khôbrvlng cómpnj biểctxqu tìoafpnh gìoafp đbbykpfwcc biệdhyrt, nhưpcsnng làpemb nhìoafpn ra đbbykưpcsnwajec, tâcodkm tìoafpnh cũgqisng khôbrvlng đbbykưpcsnwajec tốcodkt.

Tiểctxqu Đgtqqao lúkpsjc nàpemby suy nghĩhqdwkhqti gìoafp, Hiểctxqu Nguyệdhyrt đbbykkhqtn khôbrvlng ra, Đgtqqbwgzi Quốcodkc sưpcsn mộbrtyt chúkpsjt nómpnji cũgqisng khôbrvlng sai, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm đbbykíegfpch thậohott làpemb thâcodkm tàpembng bấshlet khảxwef lộbrty. Việdhyrc hắgcxhn đbbykcodki Tiểctxqu Đgtqqao âcodkn cầhqdwn đbbykhqdwy đbbykndfo, Hiểctxqu Nguyệdhyrt làpemb cảxwefm thấshley Tiểctxqu Đgtqqao làpemb loạbwgzi ngưpcsnwajei gặpfwcp ngưpcsnwajei thíegfpch, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm coi trọlkrwng nàpembng làpemb hợwajep tìoafpnh hợwajep lýhxmm, nhưpcsnng vềhdpe phầhqdwn cómpnj bao nhiêgqisu sao hợwajep tìoafpnh hợwajep lýhxmm. . . . . . Thựxmurc cũgqisng khôbrvlng biếryaht, thíegfpch vớlzhoi khôbrvlng thíegfpch, vốcodkn khôbrvlng thểctxqiaceng lýhxmm tríegfppembmpnji đbbykưpcsnwajec.

“Ta thấshley cũgqisng khôbrvlng phảxwefi lợwajei dụqqbwng.” Tầhqdwn Kha căgqism giậohotn nómpnji mộbrtyt câcodku, “Tựxmuroafpnh đbbykưpcsna tớlzhoi cửjseua, cũgqisng ngủndfo chung mộbrtyt phòsrqnng, khôbrvlng biếryaht xấshleu hổdshl.”

Tiểctxqu Đgtqqao nghe đbbykưpcsnwajec tứmdosc giậohotn, buộbrtyt miệdhyrng mộbrtyt câcodku, “Hừgvkb!”

Hiểctxqu Nguyệdhyrt cảxwef kinh, vộbrtyi vàpembng lôbrvli kéivtco Tiểctxqu Đgtqqao, nàpembng sao cómpnj thểctxq thấshlet thầhqdwn gâcodky đbbykbrtyng tĩhqdwnh nhưpcsn vậohoty, Tiếryaht Hìoafpnh cùiaceng Phưpcsnơkhbmng Đgtqqtfdwng Lýhxmm trong phòsrqnng cũgqisng khôbrvlng phảxwefi làpemb khôbrvlng cảxwefnh giákhqtc, lúkpsjc nàpemby đbbykãwbyp phákhqtt hiệdhyrn.

Tầhqdwn Kha đbbykmdosng lêgqisn, Tiếryaht Hìoafpnh ýhxmm bảxwefo mọlkrwi ngưpcsnwajei chớlzhompnjgqisn tiếryahng.

Tiểctxqu Đgtqqao cũgqisng biếryaht đbbykbwgzi khákhqti đbbykãwbyp bịcodk phákhqtt hiệdhyrn, thầhqdwm mắgcxhng bảxwefn thâcodkn tứmdosc giậohotn đbbykếryahn hồtfdw đbbyktfdw, vừgvkba rồtfdwi mọlkrwi ngưpcsnwajei nómpnji đbbykếryahn Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mộbrtyt phen, khiếryahn cho nàpembng cómpnj chúkpsjt buồtfdwn bựxmurc. Việdhyrc cấshlep bákhqtch làpemb nhanh chómpnjng chạbwgzy trốcodkn, nhưpcsnng hai ngưpcsnwajei vừgvkba đbbykmdosng lêgqisn, chợwajet nghe đbbykếryahn trong phòsrqnng truyềhdpen đbbykếryahn thanh âcodkm củndfoa Tiếryaht Hìoafpnh, “Đgtqqgvkbng nhúkpsjc nhíegfpch, bằoqdang khôbrvlng ta cũgqisng khôbrvlng cam đbbykoan cákhqtc ngưpcsnơkhbmi cómpnj thểctxq bịcodk thưpcsnơkhbmng hay khôbrvlng.”

Hiểctxqu Nguyệdhyrt đbbykègcxl lạbwgzi cákhqtnh tay Tiểctxqu Đgtqqao, nhákhqty mắgcxht vớlzhoi nàpembng. . . . . . Nếryahu bọlkrwn họlkrw di đbbykbrtyng, ngưpcsnwajei trong phòsrqnng cómpnj thểctxq biếryaht đbbykưpcsnwajec chíegfpnh xákhqtc vịcodk tríegfp củndfoa cákhqtc nàpembng, nếryahu dùiaceng ákhqtm khíegfp, hai ngưpcsnwajei thựxmurc sựxmurmpnj thểctxq sẽhqdw bịcodk thưpcsnơkhbmng. Màpemb nếryahu hiệdhyrn tạbwgzi khôbrvlng đbbyki, mộbrtyt khi bịcodk nhìoafpn thấshley mặpfwct lạbwgzi càpembng phiềhdpen toákhqti.

Ngay lúkpsjc Tiểctxqu Đgtqqao cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt khôbrvlng biếryaht nêgqisn làpembm thếryahpembo cho phảxwefi, phíegfpa sau tiếryahng giómpnjmpnj phầhqdwn phậohott, tựxmura hồtfdwmpnj ai đbbykómpnj nhảxwefy xuốcodkng.

Tiểctxqu Đgtqqao thầhqdwm nghĩhqdw, xong rồtfdwi! Phíegfpa sau cómpnj ngưpcsnwajei đbbykákhqtnh léivtcn ưpcsn?!

pembng vừgvkba quay đbbykhqdwu lạbwgzi, thìoafp bịcodk mộbrtyt ngưpcsnwajei nắgcxhm lấshley cổdshl tay chạbwgzy ra phíegfpa sau hậohotu việdhyrn, Hákhqtch Kim Phong đbbyki sákhqtt bêgqisn, theo sau làpemb Hiểctxqu Nguyệdhyrt. . . . . .

Tiểctxqu Đgtqqao liềhdpen nhìoafpn thấshley cákhqti bómpnjng trắgcxhng bay lêgqisn nómpnjc nhàpemb, trákhqtnh thoákhqtt mấshley cákhqti phi tiêgqisu, hạbwgz xuốcodkng bêgqisn cạbwgznh cákhqtc nàpembng.

Đgtqqcodki diệdhyrn thấshley rõkgch mặpfwct nhau, Tiểctxqu Đgtqqao nhưpcsnlzhong màpemby —— làpembpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba!

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cũgqisng khôbrvlng nómpnji gìoafp, mang theo mọlkrwi ngưpcsnwajei bỏkguk chạbwgzy, tung ngưpcsnwajei vàpembi cákhqti, trốcodkn vàpembo nơkhbmi cómpnj vẻmpnj gầhqdwn biệdhyrt việdhyrn mìoafpnh nhấshlet.

“Khôbrvlng cómpnj việdhyrc gìoafp chứmdos!” Hákhqtch Kim Phong dừgvkbng lạbwgzi liềhdpen xem xéivtct tìoafpnh trạbwgzng củndfoa Tiểctxqu Đgtqqao. Vừgvkba rồtfdwi hắgcxhn ởugss trong sâcodkn, tuy rằoqdang khinh côbrvlng khôbrvlng cómpnj nhưpcsnng nộbrtyi lựxmurc thâcodkm hậohotu nhĩhqdw lựxmurc lạbwgzi tốcodkt, nghe đbbykưpcsnwajec thanh âcodkm bêgqisn trong liềhdpen biếryaht Tiểctxqu Đgtqqao cákhqtc nàpembng bịcodk phákhqtt hiệdhyrn, đbbykang sốcodkt ruộbrtyt, Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba đbbykếryahn đbbykâcodky, vìoafp thếryah tiếryahn vàpembo cứmdosu Tiểctxqu Đgtqqao cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt.

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba đbbykómpnjng cửjseua phòsrqnng, cũgqisng hỏkguki, “Khôbrvlng sao chứmdos?”

Tiểctxqu Đgtqqao lưpcsnwajem hắgcxhn mộbrtyt cákhqti, “Ngưpcsnơkhbmi làpemb ai? Khôbrvlng quen ngưpcsnơkhbmi!”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba gãwbypi gãwbypi đbbykhqdwu, quảxwef nhiêgqisn vẫktdhn còsrqnn giậohotn.

khqtch Kim Phong thấshley khôbrvlng cómpnj ngưpcsnwajei đbbykuổdshli theo, cảxwefm tạbwgzpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba, liềhdpen hỏkguki Tiểctxqu Đgtqqao muốcodkn trởugss vềhdpe hay khôbrvlng, Tiểctxqu Đgtqqao đbbykưpcsnơkhbmng nhiêgqisn làpemb ưpcsnlzhoc gìoafp nhanh chómpnjng rờwajei đbbyki rồtfdwi, nhưpcsnng Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba ngăgqisn nàpembng lạbwgzi, “Từgvkb từgvkb, ta muốcodkn mộbrtyt mìoafpnh nómpnji chuyệdhyrn vớlzhoi côbrvl.”

Tiểctxqu Đgtqqao nhăgqisn mặpfwct nhăgqisn màpemby, “Nómpnji chuyệdhyrn gìoafp. . . . . . Ta khôbrvlng quen ngưpcsnơkhbmi.”

“Hầhqdwy.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cómpnj chúkpsjt vôbrvl lựxmurc, “Ta nómpnji đbbykmdosng đbbykgcxhn đbbykómpnj.” Nómpnji xong, hắgcxhn nhìoafpn nhìoafpn Hákhqtch Kim Phong cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt.

khqtch Kim Phong thấshley Tiểctxqu Đgtqqao tâcodkm khôbrvlng cam tìoafpnh khôbrvlng nguyệdhyrn, biếryaht nàpembng còsrqnn đbbykang giậohotn Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba, nhưpcsnng vừgvkba rồtfdwi dùiace sao cũgqisng làpembpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba ra tay cứmdosu giúkpsjp. . . . . .

“Chúkpsjng ta chờwaje muộbrtyi ởugss cửjseua.” Hákhqtch Kim Phong liềhdpen cùiaceng Hiểctxqu Nguyệdhyrt canh giữgtqqugss cửjseua.

Tiểctxqu Đgtqqao thởugss phìoafp phìoafp tớlzhoi bêgqisn cạbwgznh bàpembn ngồtfdwi, cũgqisng khôbrvlng nhìoafpn Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba.

“Nàpembng còsrqnn tứmdosc giậohotn?” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba đbbykếryahn bêgqisn cạbwgznh nàpembng, “Ta nhậohotn lỗpembi vớlzhoi nàpembng, nàpembng muốcodkn ta làpembm nhưpcsn thếryahpembo mớlzhoi nguôbrvli giậohotn? Ta đbbykem tấshlet cảxwefpembi sảxwefn củndfoa ta cho nàpembng hếryaht, thếryahpembo?”

Tiểctxqu Đgtqqao đbbykbrtyt nhiêgqisn ngẩtkijng đbbykhqdwu, hai mắgcxht mởugss to lấshlep lákhqtnh, “Thậohott sựxmur sao?”

“Nghĩhqdw hay nhỉzdnu!” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba vưpcsnơkhbmn tay chọlkrwt mũgqisi nàpembng, “Nàpembng làpembm nưpcsnơkhbmng tửjseu củndfoa ta, nhàpemb củndfoa ta đbbykưpcsnơkhbmng nhiêgqisn làpemb củndfoa nàpembng!”

Tiểctxqu Đgtqqao quay mặpfwct.

“Ta nómpnji thậohott màpemb.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba xíegfpch lạbwgzi gầhqdwn mộbrtyt chúkpsjt.

“Khôbrvlng cómpnj hứmdosng thúkpsj.” Tiểctxqu Đgtqqao lưpcsnwajem hắgcxhn mộbrtyt cákhqti, “Ta ghéivtct nhấshlet bịcodk nam nhâcodkn tam tâcodkm nhịcodk ýhxmm.”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba nómpnji thậohott nghiêgqism túkpsjc, “Cómpnjpembng thìoafp ta toàpembn tâcodkm toàpembn ýhxmm!”

Tiểctxqu Đgtqqao bịcodkt tai, “Mau trởugss vềhdpe, biểctxqu muộbrtyi ngưpcsnơkhbmi thàpembnh thâcodkn ngưpcsnơkhbmi sẽhqdw khómpnjc!”

“Lan Chi thàpembnh thâcodkn ta sẽhqdw khôbrvlng khómpnjc.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba vưpcsnơkhbmn tay kéivtcp hai tay đbbykang bịcodkt tai củndfoa nàpembng xuốcodkng, “Nàpembng thàpembnh thâcodkn ta mớlzhoi khómpnjc.”

Tiểctxqu Đgtqqao ngoákhqty ngoákhqty lỗpemb tai, “Vừgvkba rồtfdwi cómpnj tiếryahng ong vo ve.”

“Nàpembng khôbrvlng phảxwefi thậohott sựxmur thíegfpch Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm chứmdos?” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba biếryaht nàpembng giảxwef bộbrty hồtfdw đbbyktfdw, “Làpembm gìoafp lạbwgzi bịcodk cuốcodkn vàpembo trong giang hồtfdw phâcodkn tranh, theo ta trởugss vềhdpe. . . . . .”

“Ai nha, cómpnj muỗpembi.” Tiểctxqu Đgtqqao vỗpemb vỗpemb xung quanh, giảxwef bộbrty khôbrvlng nghe thấshley.

“Vừgvkba rồtfdwi khôbrvlng dễgcxhpembng tìoafpm đbbykưpcsnwajec đbbykbwgzi ca nàpembng, khôbrvlng hốcodki hậohotn khi cuốcodkn hắgcxhn vàpembo nguy hiểctxqm chứmdos?” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba biếryaht Tiểctxqu Đgtqqao giảxwef ngu, “Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm thậohott sựxmur khôbrvlng phảxwefi đbbykơkhbmn giảxwefn nhưpcsn vậohoty. . . . . .”

Tiểctxqu Đgtqqao dứmdost khoákhqtt che tai lạbwgzi, “Khôbrvlng lưpcsnơkhbmng tâcodkm, uổdshlng phíegfp Lan Chi mộbrtyt tấshlem châcodkn tâcodkm.”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba nghiêgqism mặpfwct, “Vậohoty nàpembng cũgqisng khôbrvlng lưpcsnơkhbmng tâcodkm, uổdshlng phíegfp ta mộbrtyt mảxwefnh châcodkn tâcodkm tíegfpnh nhưpcsn thếryahpembo?”

Tiểctxqu Đgtqqao còsrqnn chưpcsna nómpnji, chợwajet nghe bêgqisn ngoàpembi cómpnj ngưpcsnwajei xen mồtfdwm, “Ngưpcsnơkhbmi làpemb thiệdhyrt tìoafpnh, nhưpcsnng ngưpcsnwajei khákhqtc khôbrvlng thấshley đbbykưpcsnwajec thìoafppemb giảxwef ýhxmm.”

Tiểctxqu Đgtqqao sửjseung sốcodkt, nhíegfpu màpemby —— Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm làpembm sao đbbykếryahn đbbykâcodky? Chẳkgukng lẽhqdw nhanh nhưpcsn vậohoty đbbykãwbyp thuậohotn lợwajei giúkpsjp Hữgtqqu Hữgtqqu rồtfdwi?

Cửjseua lớlzhon mởugss ra, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mỉzdnum cưpcsnwajei đbbyki đbbykếryahn, “May mắgcxhn ta tớlzhoi sớlzhom, bằoqdang khôbrvlng nưpcsnơkhbmng tửjseu bịcodk ngưpcsnwajei khákhqtc lừgvkba đbbyki rồtfdwi.”

“Ngưpcsnơkhbmi íegfpt nómpnji bậohoty đbbyki.” Tiểctxqu Đgtqqao vừgvkba rồtfdwi nghe Tiếryaht Hìoafpnh bêgqisn kia nómpnji mộbrtyt lầhqdwn, trong lòsrqnng cómpnj chúkpsjt vưpcsnlzhong mắgcxhc, thấshley Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cũgqisng tứmdosc giậohotn.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cưpcsnwajei lắgcxhc đbbykhqdwu, nhẹlvai nhàpembng túkpsjm tay ákhqto Tiểctxqu Đgtqqao, “Đgtqqi vềhdpe thôbrvli.”

“Ta nómpnji còsrqnn chưpcsna nómpnji xong.” Tay ákhqto còsrqnn lạbwgzi củndfoa Tiểctxqu Đgtqqao bịcodkpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba nắgcxhm.

Tiểctxqu Đgtqqao thấshley tảxwef hữgtqqu hai bêgqisn ra sứmdosc cũgqisng khôbrvlng buôbrvlng tay, vộbrtyi vàpembng nómpnji, “Y phụqqbwc nàpemby củndfoa ta rấshlet đbbykgcxht tiềhdpen!”

“Đgtqqhdpen cho côbrvl bộbrty mớlzhoi!” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cùiaceng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm trăgqism miệdhyrng mộbrtyt lờwajei.

Tiểctxqu Đgtqqao nhìoafpn trákhqti nhìoafpn phảxwefi, cảxwefm thấshley khôbrvlng khíegfp quỷofff dịcodk đbbykếryahn luốcodkng cuốcodkng, Hiểctxqu Nguyệdhyrt cùiaceng Hákhqtch Kim Phong ởugss cửjseua thấshley sốcodkt ruộbrtyt, Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cùiaceng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khôbrvlng biếryaht cómpnj thểctxq đbbykákhqtnh nhau hay khôbrvlng.

“Nàpemby, Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba.” Hákhqtch Kim Phong xen mồtfdwm hỏkguki mộbrtyt câcodku, “Ngưpcsnơkhbmi khôbrvlng phảxwefi tớlzhoi tuyểctxqn Quỷofffpcsnơkhbmng sao? Tiểctxqu Đgtqqao nhàpemb ta khôbrvlng thểctxqpembm thiếryahp cho ngưpcsnwajei ta đbbykưpcsnwajec!”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba bĩhqdwu môbrvli, “Quỷofffpcsnơkhbmng tíegfpnh cákhqti gìoafp, khôbrvlng tuyểctxqn!”

“Mộbrtyt khi đbbykãwbyp nhưpcsn vậohoty, khôbrvlng bằoqdang ngàpemby mai sau khi tuyểctxqn Quỷofffpcsnơkhbmng, lạbwgzi thay Tiểctxqu Đgtqqao côbrvlpcsnơkhbmng tuyểctxqn mộbrtyt vịcodkbrvln phu?”

gqisn nàpemby đbbykang bậohotn túkpsji bụqqbwi, bêgqisn kia cómpnj ngưpcsnwajei chen vàpembo nómpnji, thanh âcodkm cho tớlzhoi bâcodky giờwaje chưpcsna từgvkbng nghe qua, làpemb tiếryahng củndfoa nữgtqq nhâcodkn, mộbrtyt nữgtqq nhâcodkn trêgqisn ngưpcsnwajei lộbrty ra vẻmpnj cao quýhxmm xuấshlet hiệdhyrn.

Mọlkrwi ngưpcsnwajei nhìoafpn lạbwgzi, chỉzdnu thấshley ngưpcsnwajei tớlzhoi đbbykeo khăgqisn che mặpfwct, mặpfwcc mộbrtyt chiếryahc vákhqty dàpembi ung dung hoa lệdhyr. Tiểctxqu Đgtqqao ban đbbykhqdwu nghĩhqdw rằoqdang bọlkrwn Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm đbbykãwbyp thàpembnh côbrvlng, nhưpcsnng Nữgtqqpcsnơkhbmng nàpemby bộbrtykhqtng lạbwgzi khôbrvlng giốcodkng nhưpcsnpemb Hữgtqqu Hữgtqqu giảxwef trang, khíegfp thếryah bấshlet đbbyktfdwng. Nhìoafpn kỹswts. . . . . . Chỉzdnu thấshley Hữgtqqu Hữgtqqu ngoan ngoãwbypn đbbyki theo phíegfpa sau nàpembng kia.

iaceng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm liếryahc mắgcxht mộbrtyt cákhqti, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm gậohott đbbykhqdwu, Tiểctxqu Đgtqqao cómpnj thểctxq hiểctxqu đbbykưpcsnwajec —— đbbykâcodky mớlzhoi làpemb Nữgtqqpcsnơkhbmng thậohott sựxmur? Lúkpsjc nàpemby xuấshlet hiệdhyrn. . . . . . chứmdosng tỏkguk trong đbbykómpnjmpnjegfpnh kếryah!

Tiểctxqu Đgtqqao trong đbbykhqdwu đbbykang suy nghĩhqdw Nữgtqqpcsnơkhbmng vìoafp sao đbbykếryahn đbbykâcodky, màpembgqisn kia, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cũgqisng cảxwefm thấshley rấshlet hứmdosng thúkpsj hỏkguki Nữgtqqpcsnơkhbmng, “Tuyểctxqn nhưpcsn thếryahpembo?”

Nữgtqqpcsnơkhbmng mỉzdnum cưpcsnwajei, “Cákhqtc ngưpcsnơkhbmi tựxmur quyếryaht đbbykcodknh.”

Hai ngưpcsnwajei lạbwgzi nhìoafpn Tiểctxqu Đgtqqao.

Tiểctxqu Đgtqqao vộbrtyi vàpembng vung tay, “Hồtfdw nhákhqto cákhqti gìoafp, ta mộbrtyt ngưpcsnwajei cũgqisng khôbrvlng muốcodkn!” Nómpnji xong, xoay ngưpcsnwajei chạbwgzy ra ngoàpembi cửjseua, nghi hoặpfwcc hỏkguki Hữgtqqu Hữgtqqu, “Sao lạbwgzi thếryahpemby?”

Hữgtqqu Hữgtqqu ởugssgqisn tai nàpembng thấshlep giọlkrwng nómpnji vàpembi câcodku.

Tiểctxqu Đgtqqao nhíegfpu màpemby —— Nữgtqqpcsnơkhbmng sớlzhom đbbykãwbypmpnjpcsnu kếryah, cụqqbw thểctxq ngàpemby mai mớlzhoi biếryaht đbbykưpcsnwajec? Hómpnja ra hơkhbmn nửjseua đbbykêgqism chạbwgzy đbbyki tựxmuroafpnh khổdshloafpnh.

“Vậohoty giảxwefi tákhqtn trởugss vềhdpe ngủndfo.” Tiểctxqu Đgtqqao gọlkrwi mọlkrwi ngưpcsnwajei, “Sákhqtng sớlzhom ngàpemby mai còsrqnn tuyểctxqn Quỷofffpcsnơkhbmng nữgtqqa.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm bấshlet đbbykgcxhc dĩhqdw nhìoafpn Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba nhúkpsjn vai, xoay ngưpcsnwajei cũgqisng muốcodkn đbbyki, lạbwgzi nghe Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba phíegfpa sau nómpnji, “Kỳswts thậohott cũgqisng cómpnj mộbrtyt biệdhyrn phákhqtp tốcodkt.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm quay đbbykhqdwu lạbwgzi, mọlkrwi ngưpcsnwajei cũgqisng dừgvkbng cưpcsnlzhoc bộbrty.

“Muốcodkn thửjseu mộbrtyt lầhqdwn hay khôbrvlng?” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba nhìoafpn Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm, “Luậohotn võkgch, đbbykơkhbmn giảxwefn thôbrvli.”

Tiểctxqu Đgtqqao nhíegfpu màpemby, “Đgtqqshleu cákhqti gìoafp, ta cákhqti gìoafpgqisng chưpcsna đbbykákhqtp ứmdosng!”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba lắgcxhc đbbykhqdwu, “Khôbrvlng cầhqdwn nàpembng đbbykákhqtp ứmdosng gìoafp hếryaht, Tiếryaht huynh cùiaceng ta chỉzdnupemb luậohotn bàpembn, nhưpcsn thếryahpembo?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cưpcsnwajei, “Khôbrvlng đbbykpfwct cưpcsnwajec, thìoafppembm cákhqti gìoafp? Thếryah thìoafp khôbrvlng cómpnj tinh thầhqdwn đbbykâcodku nha.”

“Ngưpcsnơkhbmi vớlzhoi ta, dĩhqdw nhiêgqisn làpemb tựxmurmpnj đbbykiềhdpeu kiệdhyrn.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cưpcsnwajei thậohott tựxmur tạbwgzi, “Tiếryaht huynh cũgqisng khôbrvlng phảxwefi hạbwgz khôbrvlng nổdshli ta.”

“Hầhqdwy, nómpnji nhưpcsn thếryahpembo Vưpcsnơkhbmng huynh cũgqisng chịcodku thiệdhyrt, nhàpemb ngưpcsnơkhbmi gia tàpembi bạbwgzc triệdhyru, ta côbrvl đbbykbrtyc, chỉzdnumpnj mộbrtyt nưpcsnơkhbmng tửjseu.”

Tiểctxqu Đgtqqao đbbykákhqt mộbrtyt hòsrqnn đbbykákhqt bay thẳkgukng vàpembo hắgcxhn.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm hơkhbmi hơkhbmi nghiêgqisng đbbykhqdwu trákhqtnh thoákhqtt, nụqqbwpcsnwajei Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba trêgqisn mặpfwct càpembng sâcodku, “Ngưpcsnơkhbmi sợwaje sao?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cùiaceng hắgcxhn đbbykcodki diệdhyrn mộbrtyt lúkpsjc lâcodku, nởugss nụqqbwpcsnwajei, “Ta cómpnjoafp phảxwefi sợwaje?”

“Vậohoty đbbykcodknh ngàpemby mai sau khi tuyểctxqn Quỷofffpcsnơkhbmng, chúkpsjng ta chọlkrwn nơkhbmi phong cảxwefnh hợwajep lòsrqnng ngưpcsnwajei luậohotn võkgch, thếryahpembo?”

“Đgtqqưpcsnwajec.” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm gậohott đbbykhqdwu đbbykákhqtp ứmdosng, Nữgtqqpcsnơkhbmng thấshley hai ngưpcsnwajei ưpcsnlzhoc hẹlvain xong, “Sưpcsnwajen núkpsji phíegfpa sau hoàpembng cung rấshlet tốcodkt.”

Tiểctxqu Đgtqqao dậohotm châcodkn, bọlkrwn ngưpcsnwajei nàpemby, chỉzdnu sợwaje thiêgqisn hạbwgz bấshlet loạbwgzn, khôbrvlng khuyêgqisn thìoafp thôbrvli, còsrqnn hùiacea theo hai têgqisn đbbykgqisn kia. Luậohotn võkgchbrvlng, Tiểctxqu Đgtqqao trong lòsrqnng hiểctxqu rõkgch, Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cómpnj thểctxq thắgcxhng khôbrvlng nổdshli Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm, nhưpcsnng têgqisn ẻmpnjo lảxwefpemby cũgqisng khôbrvlng phảxwefi đbbykègcxln cạbwgzn dầhqdwu, vạbwgzn nhấshlet đbbykákhqtnh đbbykếryahn lưpcsnkmhsng bạbwgzi câcodku thưpcsnơkhbmng, thếryah khôbrvlng phảxwefi thêgqism phiềhdpen sao?

khqtch Kim Phong vui mừgvkbng hớlzhon hởugss đbbykếryahn bêgqisn cạbwgznh nàpembng, “Muộbrtyi tửjseu, đbbykgvkbng đbbykctxq ýhxmm đbbykếryahn bọlkrwn hắgcxhn, rấshlet tốcodkt màpemb, nam nhâcodkn đbbykoạbwgzt nữgtqq nhâcodkn thiêgqisn kinh đbbykcodka nghĩhqdwa!”

Tiểctxqu Đgtqqao nhìoafpn trờwajei mắgcxht trợwajen trắgcxhng, ca nàpembng thậohott đbbykúkpsjng làpembkhqti gìoafpgqisng khôbrvlng đbbykctxq ýhxmm!

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba thấshley bàpembn bạbwgzc ổdshln thỏkguka, rờwajei đbbyki, lúkpsjc đbbyki qua bêgqisn ngưpcsnwajei Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm lạbwgznh giọlkrwng nómpnji, “Tộbrtyi gìoafppembm cuộbrtyc giao dịcodkch lỗpemb vốcodkn nàpemby, cũgqisng khôbrvlng giốcodkng chuyệdhyrn Vưpcsnơkhbmng đbbykbwgzi tàpembi chủndfo hay làpembm.”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba cũgqisng khôbrvlng hoảxwefng khôbrvlng vộbrtyi, liếryahc Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mộbrtyt cákhqti, “Hợwajep hay khôbrvlng hợwajep, ngưpcsnwajei làpembm ăgqisn đbbykcodknh đbbykoạbwgzt, so vớlzhoi ta, Tiếryaht huynh khôbrvlng ngạbwgzi hảxwefo hảxwefo tíegfpnh toákhqtn.”

“Tíegfpnh toákhqtn cákhqti gìoafp?”

“Nếryahu làpemb ta thắgcxhng, muốcodkn hỏkguki ngưpcsnơkhbmi mộbrtyt vấshlen đbbykhdpe, ngưpcsnơkhbmi nêgqisn trảxwef lờwajei đbbykhqdwu đbbykbrvli gốcodkc ngọlkrwn cho ta.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khẽhqdw nhíegfpu màpemby, “Vấshlen đbbykhdpe?”

pcsnơkhbmng Bíegfpch Ba đbbyki tớlzhoi, thấshlep giọlkrwng ghéivtcpembo lỗpemb tai hắgcxhn nómpnji, “Ta kiểctxqm kêgqis mộbrtyt íegfpt bảxwefo bốcodki trong Bíegfpch Ba sơkhbmn trang cùiaceng biêgqisn lai gửjseui tiềhdpen, phákhqtt hiệdhyrn trừgvkb bỏkguk mấshley thứmdos Tiểctxqu Đgtqqao lấshley đbbyki, cũgqisng vẫktdhn còsrqnn thiếryahu, ngưpcsnơkhbmi đbbykkhqtn làpembkhqti gìoafp?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhàpembn nhạbwgzt cưpcsnwajei, “Ta cũgqisng khôbrvlng đbbykkhqtn đbbykưpcsnwajec.”

“Mộbrtyt tấshlem mai rùiacea.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba giảxwef vờwaje khómpnj hiểctxqu, “Ta chỉzdnu muốcodkn ngưpcsnơkhbmi trảxwef lờwajei, ngưpcsnơkhbmi đbbykếryahn tộbrtyt cùiaceng phảxwefi lợwajei dụqqbwng Tiểctxqu Đgtqqao đbbyki làpembm chuyệdhyrn nguy hiểctxqm kia hay khôbrvlng.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cưpcsnwajei thậohott bìoafpnh tĩhqdwnh, “Làpemb chuyệdhyrn gìoafp?”

“Trong lòsrqnng ngưpcsnơkhbmi hiểctxqu rõkgch.” Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba vỗpemb vỗpembkpsji tiềhdpen bêgqisn hôbrvlng, “Cómpnj tiềhdpen thìoafpmpnj thểctxq khiếryahn quỷofff nghe lờwajei, chỉzdnu cầhqdwn bỏkguk tiềhdpen ra, cómpnj mộbrtyt sốcodk việdhyrc, ta cũgqisng cómpnj thểctxq hỏkguki thăgqism đbbykưpcsnwajec đbbykbwgzi khákhqti. Hai huynh đbbykdhyrkhqtc ngưpcsnơkhbmi đbbykang mưpcsnu đbbyktfdwkhqti gìoafp ta làpemb khôbrvlng biếryaht, nhưpcsnng ngưpcsnơkhbmi đbbykoạbwgzt ngưpcsnwajei trong lòsrqnng củndfoa ta, ta khôbrvlng chấshlep nhậohotn. Nómpnji đbbykếryahn cuốcodki cùiaceng, ngưpcsnwajei lỗpemb vốcodkn cũgqisng khôbrvlng nhấshlet đbbykcodknh làpemb ta.” Nómpnji xong, xoay ngưpcsnwajei rờwajei đbbyki.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khoanh tay đbbykmdosng ởugss cửjseua, Trọlkrwng Hoa đbbykếryahn bêgqisn cạbwgznh hắgcxhn, “Ngưpcsnơkhbmi thậohott muốcodkn cùiaceng hắgcxhn tỷofff thíegfp? Thắgcxhng hắgcxhn thậohott khôbrvlng đbbykưpcsnwajec, thua phiềhdpen toákhqti còsrqnn lớlzhon hơkhbmn nữgtqqa. . . . . . Ngưpcsnơkhbmi khôbrvlng sợwaje bịcodk ngưpcsnwajei khákhqtc nhìoafpn ra sơkhbm hởugss?”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khôbrvlng trảxwef lờwajei, ngẩtkijng đbbykhqdwu, nhìoafpn thấshley Tiểctxqu Đgtqqao đbbykmdosng trong việdhyrn vẻmpnj mặpfwct mấshlet hứmdosng, vẻmpnj mặpfwct nha đbbykhqdwu kia, tựxmura hồtfdw đbbykang lo lắgcxhng gìoafp đbbykómpnj. Nếryahu làpemb luậohotn võkgchbrvlng, trong lòsrqnng nàpembng hẳkgukn làpembgqisng biếryaht, hắgcxhn sẽhqdw khôbrvlng thua Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba, vậohoty nàpembng đbbykang lo lắgcxhng cákhqti gìoafp? Làpemb lo lắgcxhng Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba thấshlet bạbwgzi sao? Trong lòsrqnng Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cảxwefm thấshley bựxmurc bộbrtyi. . . . . . Nha đbbykhqdwu chếryaht tiệdhyrt kia, thậohott khiếryahn cho lòsrqnng ngưpcsnwajei đbbykbwgzi loạbwgzn.

“Nàpemby.” Trọlkrwng Hoa vỗpemb Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm mộbrtyt cákhqti.

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm lấshley lạbwgzi tinh thầhqdwn, “Cómpnjkhbm hởugssoafp sao?”

Trọlkrwng Hoa nhíegfpu màpemby, “Ngưpcsnơkhbmi. . . . . .”

“Ngưpcsnơkhbmi khôbrvlng nghe Hákhqtch Kim Phong nómpnji sao.” Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhúkpsjn vai, “Nam nhâcodkn đbbykoạbwgzt nữgtqq nhâcodkn, thiêgqisn kinh đbbykcodka nghĩhqdwa.” Nómpnji xong, cũgqisng vẫktdhy tay ákhqto rờwajei đbbyki.

Đgtqqi qua bêgqisn ngưpcsnwajei Tiểctxqu Đgtqqao, Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhưpcsn trưpcsnlzhoc cợwajet nhảxwef hỏkguki nàpembng, “Côbrvl hy vọlkrwng ngưpcsnwajei nàpembo thắgcxhng?”

Tiểctxqu Đgtqqao đbbykmdosng cúkpsji đbbykhqdwu lòsrqnng bàpembn châcodkn nghiềhdpen nghiềhdpen viêgqisn sỏkguki, rầhqdwu rĩhqdw khôbrvlng vui, “Cómpnj quan hệdhyroafp vớlzhoi ta chứmdos?”

“A, đbbykbwgzi tiểctxqu thưpcsnbrvl tốcodkt xấshleu gìoafpgqisng nêgqisn quan tâcodkm lo lắgcxhng, hai ta cũgqisng làpemb do đbbykoạbwgzt côbrvl đbbykómpnj.”

Tiểctxqu Đgtqqao đbbykem đbbykákhqt vụqqbwn đbbykákhqtpembo trong bụqqbwi hoa, khôbrvlng cómpnj hứmdosng thúkpsj, “Hôbrvlm nay cho dùiacepemb a miêgqisu a cẩtkiju gìoafp, cákhqtc ngưpcsnơkhbmi cũgqisng sẽhqdw đbbykoạbwgzt, cómpnjoafp đbbykákhqtng đbbykctxq quan tâcodkm.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm sửjseung sốcodkt, “Sao lạbwgzi lấshley bảxwefn thâcodkn ra so sákhqtnh vớlzhoi a miêgqisu a cẩtkiju.”

Tiểctxqu Đgtqqao buôbrvlng tay, “Hai ngưpcsnơkhbmi tranh cákhqti gìoafp, hắgcxhn muốcodkn cho ta biếryaht ngưpcsnơkhbmi khôbrvlng phảxwefi ngưpcsnwajei tốcodkt, khôbrvlng nêgqisn chọlkrwn ngưpcsnơkhbmi. Ngưpcsnơkhbmi muốcodkn cho ta biếryaht ngưpcsnơkhbmi làpemb ngưpcsnwajei tốcodkt, nêgqisn chọlkrwn ngưpcsnơkhbmi.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm nhíegfpu màpemby lạbwgzi, “Nómpnji nhảxwefm gìoafp thếryah?”

Tiểctxqu Đgtqqao buồtfdwn cưpcsnwajei, “Đgtqqưpcsnwajec, kỳswts thậohott ta cákhqti gìoafpgqisng khôbrvlng muốcodkn biếryaht, nưpcsnơkhbmng ta từgvkbng nómpnji, nam nhâcodkn đbbykcodki vớlzhoi nữgtqq nhâcodkn quákhqt tốcodkt hoặpfwcc làpemb quákhqtpcsn hỏkgukng cũgqisng đbbykhdpeu cómpnj nguyêgqisn nhâcodkn. Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm ngưpcsnơkhbmi làpemb mệdhyrnh minh châcodku xuấshlet hảxwefi, Vưpcsnơkhbmng Bíegfpch Ba hắgcxhn làpemb ngưpcsnwajei phúkpsj giákhqtp thiêgqisn hạbwgz, ta bấshlet quákhqt chỉzdnupemb mộbrtyt tiểctxqu tặpfwcc bàpembmpnj tuyệdhyrt kỹswts, cákhqtc ngưpcsnơkhbmi tranh nhau làpembm tặpfwcc côbrvlng, trừgvkb khi đbbykhqdwu bịcodk kẹlvait vàpembo cửjseua, thìoafp chíegfpnh làpembmpnj ýhxmm đbbyktfdw. Đgtqqgvkbng nómpnji cho ta biếryaht nguyêgqisn nhâcodkn, bổdshln côbrvlpcsnơkhbmng khôbrvlng cầhqdwn.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm khôbrvlng ngờwaje thìoafp ra nha đbbykhqdwu Nhan Tiểctxqu Đgtqqao kia cho tớlzhoi nay cákhqti gìoafpgqisng đbbykhdpeu hiểctxqu chỉzdnupemb giảxwef bộbrty hồtfdw đbbyktfdw, cuốcodki cùiaceng đbbykơkhbmn giảxwefn cưpcsnwajei, “Côbrvl khôbrvlng sợwaje bịcodk lừgvkba?”

Tiểctxqu Đgtqqao nhìoafpn hắgcxhn mộbrtyt cákhqti, bỗpembng nhiêgqisn thấshlep giọlkrwng nómpnji, “Kỳswts thậohott, mấshley ngàpemby nay ta rấshlet vui vẻmpnj.”

Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm cómpnj chúkpsjt khómpnj hiểctxqu, nhưpcsnng Tiểctxqu Đgtqqao thầhqdwn sắgcxhc mơkhbm hồtfdwmpnj chúkpsjt thưpcsnơkhbmng cảxwefm, vẫktdhn làpembm cho lòsrqnng hắgcxhn nhómpnji mộbrtyt chúkpsjt, “Ừvkiu?”

Tiểctxqu Đgtqqao nhếryahch miệdhyrng, “Nếryahu kếryaht quảxwef khôbrvlng thay đbbykdshli đbbykưpcsnwajec, íegfpt nhấshlet quákhqt trìoafpnh vui vẻmpnjgqisng đbbykưpcsnwajec rồtfdwi, cákhqtc ngưpcsnơkhbmi đbbykhdpeu làpemb nam nhâcodkn, mộbrtyt chúkpsjt ýhxmm tứmdosgqisng khôbrvlng cómpnj.” Nómpnji xong, thởugsspembi, chậohotm rãwbypi rờwajei rồtfdwi, thuậohotn đbbykưpcsnwajeng dẫktdhn Hiểctxqu Nguyệdhyrt cùiaceng Hữgtqqu Hữgtqqu đbbyki ăgqisn khuya.

Nữgtqqpcsnơkhbmng đbbykmdosng ởugsskhqtch đbbykómpnj khôbrvlng xa nghe thấshley rõkgchpembng, vỗpemb vỗpemb vai củndfoa Hữgtqqu Hữgtqqu, “Côbrvlpcsnơkhbmng Tiểctxqu Đgtqqao nàpemby thậohott thúkpsj vịcodk.”

“Đgtqqúkpsjng vậohoty, Tiểctxqu Đgtqqao biếryaht rấshlet nhiềhdpeu đbbykbwgzo lýhxmm!” Hữgtqqu Hữgtqqu ngẩtkijng mặpfwct, Nữgtqqpcsnơkhbmng thuậohotn tay xoa xoa mặpfwct nàpembng, “Nữgtqq nhâcodkn xinh đbbyklvaip lạbwgzi cómpnjcodkm nhãwbypn, dễgcxh đbbykqqbwng phảxwefi nam nhâcodkn hưpcsn hỏkgukng.”

Hữgtqqu Hữgtqqu nghi hoặpfwcc, “Sao cơkhbm?”

Nữgtqqpcsnơkhbmng híegfpp mắgcxht chỉzdnu chỉzdnukhqtch Kim Phong phíegfpa sau Tiểctxqu Đgtqqao đbbykang hỏkguki han âcodkn cầhqdwn, mởugss miệdhyrng ngậohotm miệdhyrng đbbykhdpeu muộbrtyi tửjseu, “Nưpcsnơkhbmng thíegfpch têgqisn ngốcodkc kia làpembm con rểctxqkhbmn.”

Tiếryahng nómpnji vừgvkba dứmdost, Hữgtqqu Hữgtqqu mákhqt đbbykkguk bừgvkbng.

Tiểctxqu Đgtqqao vừgvkba quẹlvaio ra cửjseua vừgvkba lúkpsjc nhìoafpn thấshley Nữgtqqpcsnơkhbmng chỉzdnukhqtch Kim Phong, âcodkm thầhqdwm le lưpcsnkmhsi —— ai nha, ngay cảxwef Nữgtqqpcsnơkhbmng quảxwef nhiêgqisn tâcodkm nhãwbypn cũgqisng khôbrvlng tầhqdwm thưpcsnwajeng! Chỉzdnu sợwaje đbbykbwgzi ca nàpembng khôbrvlng cầhqdwn tuyểctxqn Quỷofffpcsnơkhbmng thìoafp phòsrqnwbyp phỏkgukng chừgvkbng cũgqisng đbbykcodknh rồtfdwi.

“Tiểctxqu Đgtqqao.”

Phíegfpa sau, Hiểctxqu Nguyệdhyrt đbbykuổdshli theo gọlkrwi Tiểctxqu Đgtqqao mộbrtyt tiếryahng.

Tiểctxqu Đgtqqao ngẩtkijng đbbykhqdwu nhìoafpn nàpembng.

Hiểctxqu Nguyệdhyrt lo lắgcxhng hỏkguki, “Hiệdhyrn giờwaje ngưpcsnwajei trong thiêgqisn hạbwgz đbbykhdpeu biếryaht thâcodkn phậohotn củndfoa côbrvl, cũgqisng biếryaht Tiếryaht Bắgcxhc Hảxwefi khôbrvlng chếryaht. . . . . . Côbrvloafpkhqti gìoafpsrqnn ởugss lạbwgzi đbbykâcodky giúkpsjp Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm?”

Tiểctxqu Đgtqqao nhứmdosc đbbykhqdwu, “Cákhqti đbbykómpnj, thíegfpch ăgqisn vớlzhoi uốcodkng.”

Hiểctxqu Nguyệdhyrt thởugsspembi, “Gạbwgzt ngưpcsnwajei.”

Tiểctxqu Đgtqqao nhìoafpn nhìoafpn Hákhqtch Kim Phong phíegfpa trưpcsnlzhoc, “Đgtqqbwgzi ca củndfoa ta còsrqnn đbbykang tra ákhqtn.”

“Vẫktdhn làpemb gạbwgzt ngưpcsnwajei.” Hiểctxqu Nguyệdhyrt khôbrvlng bỏkguk qua khôbrvlng buôbrvlng tha, “Côbrvl thàpembnh thậohott nómpnji cho ta biếryaht, cómpnj phảxwefi côbrvl thậohott sựxmur thíegfpch Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm hay khôbrvlng?”

Tiểctxqu Đgtqqao trêgqisn mặpfwct đbbykkguk hồtfdwng, “Khôbrvlng cómpnj!”

“Côbrvl ngàpembn vạbwgzn lầhqdwn khôbrvlng thểctxq đbbykbrtyng châcodkn tâcodkm, nếryahu khôbrvlng sẽhqdw đbbyki vàpembo chỗpemb chếryaht!” Hiểctxqu Nguyệdhyrt vẻmpnj mặpfwct thậohott sựxmur nghiêgqism túkpsjc.

Tiểctxqu Đgtqqao bịcodk bộbrty dạbwgzng củndfoa nàpembng dọlkrwa nhảxwefy dựxmurng, “Vìoafp sao?”

“Tấshlet cảxwef nữgtqq nhâcodkn thíegfpch Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm đbbykhdpeu khôbrvlng cómpnj kếryaht cụqqbwc tốcodkt, côbrvl biếryaht khôbrvlng?” Hiểctxqu Nguyệdhyrt nómpnji mộbrtyt câcodku, làpembm cho Tiểctxqu Đgtqqao sợwaje đbbykếryahn toàpembn thâcodkn đbbykdshl mồtfdwbrvli lạbwgznh, “Hắgcxhn thậohott sựxmurpemb tai họlkrwa, làpemb thiêgqisn sákhqtt côbrvl tinh chuyểctxqn thếryah sao?”

Hiểctxqu Nguyệdhyrt cũgqisng khôbrvlng biếryaht Tiểctxqu Đgtqqao từgvkb chỗpembpembo lạbwgzi nómpnji nhiềhdpeu từgvkb lung tung lộbrtyn xộbrtyn hếryaht cảxwefgqisn nhưpcsn vậohoty, chỉzdnu lắgcxhc đbbykhqdwu, “Ngưpcsnwajei hắgcxhn thíegfpch, sẽhqdw bịcodkpcsnơkhbmng hắgcxhn cùiaceng Tiếryaht Bắgcxhc Hảxwefi giếryaht chếryaht, ngưpcsnwajei thíegfpch hắgcxhn, thìoafp sẽhqdw bịcodk Phong Vôbrvl Ưktdhu giếryaht chếryaht.”

Tiểctxqu Đgtqqao cảxwef kinh lôbrvlng tơkhbm dựxmurng thẳkgukng, “Phong Vôbrvl Ưktdhu? Làpembwbypo bảxwefn nưpcsnơkhbmng xinh đbbyklvaip kia?”

Hiểctxqu Nguyệdhyrt khôbrvlng phảxwefi khôbrvlng cómpnj lo lắgcxhng, “Côbrvliaceng hắgcxhn gặpfwcp dịcodkp thìoafp chơkhbmi thìoafp khôbrvlng sao, nếryahu làpemb đbbykbrtyng châcodkn tâcodkm, ta lo lắgcxhng cho an toàpembn củndfoa côbrvl. Còsrqnn cómpnj, nếryahu cuốcodki cùiaceng làpemb Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm làpembm côbrvl thưpcsnơkhbmng tâcodkm. . . . . .”

Tiểctxqu Đgtqqao chỉzdnu xua tay, “Sai lầhqdwm rồtfdwi sai lầhqdwm rồtfdwi.”

“Sai cákhqti gìoafp?”

“Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm kia mớlzhoi khôbrvlng phảxwefi cákhqti gìoafp minh châcodku xuấshlet hảxwefi mệdhyrnh cákhqtch đbbykâcodku!” Tiểctxqu Đgtqqao vẻmpnj mặpfwct nghiêgqism túkpsjc, “Rõkgchpembng làpemb mệdhyrnh phạbwgzm hung sákhqtt tinh!” Nómpnji xong, nàpembng nắgcxhm thậohott chặpfwct cổdshl ákhqto, “Bắgcxht đbbykhqdwu từgvkb ngàpemby mai bổdshln tiểctxqu thưpcsn phảxwefi cùiaceng hắgcxhn bảxwefo trìoafp khoảxwefng cákhqtch ba trưpcsnwajeng!” Nómpnji xong, chạbwgzy trốcodkn vềhdpe phòsrqnng.

Hiểctxqu Nguyệdhyrt thấshley nàpembng còsrqnn chạbwgzy nhảxwefy loạbwgzn cảxwefgqisn, nhưpcsnng màpemb ngay khi chạbwgzy vàpembo phòsrqnng thìoafp khuôbrvln mặpfwct nhỏkguk nhắgcxhn thoạbwgzt nhìoafpn trắgcxhng xanh, nhìoafpn ra đbbykưpcsnwajec vẫktdhn làpemb khôbrvlng vui.

Đgtqqêgqism đbbykómpnj, Tiểctxqu Đgtqqao “Ai nha” mộbrtyt tiếryahng bịcodk mộbrtyng làpembm tỉzdnunh lạbwgzi, Hiểctxqu Nguyệdhyrt cùiaceng Hữgtqqu Hữgtqqu cảxwef kinh đbbykhdpeu chạbwgzy đbbykếryahn bêgqisn giưpcsnwajeng nàpembng xem. Tiểctxqu Đgtqqao ôbrvlm đbbykhqdwu gốcodki đbbykang đbbykgcxhp chăgqisn cảxwefm thấshley bựxmurc mìoafpnh —— trong mộbrtyng, gưpcsnơkhbmng mặpfwct Tiếryaht Bắgcxhc Phàpembm lạbwgznh nhưpcsngqisng, tàpemb khíegfp nhìoafpn mìoafpnh, biểctxqu tìoafpnh nhưpcsnpemb con rắgcxhn theo dõkgchi chúkpsj chuộbrtyt nhỏkguk. Hắgcxhn mởugss miệdhyrng khôbrvlng biếryaht nómpnji câcodku gìoafp, Tiểctxqu Đgtqqao chợwajet tỉzdnunh giấshlec, chỉzdnu tiếryahc sau khi tỉzdnunh lạbwgzi, dùiace hắgcxhn cómpnjmpnji gìoafp, Tiểctxqu Đgtqqao kiểctxqu gìoafpgqisng khôbrvlng muốcodkn đbbykmdosng dậohoty.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.