Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 40 : Vô cớ tức giận

    trước sau   
“Lạvpisi nóvpisi tiếnxrrp.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm nhìtsndn nhữkhlxng giọlgkut mưobjka rơcpepi xuốtzbzng, buồrymdn bựyookc hỏybjfi Tiểrrpbu Đlzthao – “Côtzbzcdnlm sao mỗobjki lầvpisn đwjfbldemu biếnxrrt khi nàcdnlo thìtsnd trờcpepi mưobjka?”

Tiểrrpbu Đlzthao đwjfbbxlxc ýkaen – “Bíntnh mậdolot.”

“Nàcdnly.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm thấndzpy Tiểrrpbu Đlzthao xoay ngưobjkcpepi muốtzbzn đwjfbi, vộntnhi giữkhlx chặwcszt nàcdnlng – “Vátsndy trắbxlxng nhưobjk vậdoloy, khôtzbzng sợarzq đwjfbi sẽbaointnhnh bùvozxn sao?”

Tiểrrpbu Đlzthao cúvpisi đwjfbvpisu vừbohca nhìtsndn thấndzpy, lậdolop tứhkbcc mếnxrru mátsndo —— vùvozxng Tâthkpy Bắbxlxc cũayyvng khôtzbzng giốtzbzng nhưobjk Giang Nam cóvpis đwjfbưobjkcpepng đwjfbátsnd, nơcpepi nàcdnly đwjfbldemu làcdnl đwjfbưobjkcpepng đwjfbndzpt, mưobjka trêtyoen trờcpepi rơcpepi xuốtzbzng đwjfbldemu đwjfblgkung lạvpisi thàcdnlnh vũayyvng, chảnashy qua chảnashy lạvpisi, nàcdnly nếnxrru mộntnht đwjfbvpisp xuốtzbzng mộntnht cưobjkwcszc, vátsndy nàcdnlng nhấndzpt đwjfbiyqdnh sẽbaoivpis chuyệuclin.

Thấndzpt sátsndch a! Tiểrrpbu Đlzthao thậdolot hốtzbzi hậdolon, vátsndy nàcdnly rấndzpt quýkaen!

“Ta cõwbfung côtzbz?” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm ngưobjkarzqc lạvpisi rấndzpt niềldemm nởixzh – “Dùvozx sao y phụobjkc ta đwjfbang mặwcszc cũayyvng làcdnl củqmqua Trọlgkung Hoa.”


“Ngưobjkơcpepi đwjfbúvpisng làcdnl thiếnxrru đwjfbhkbcc.” – Tiểrrpbu Đlzthao vẻlzth mặwcszt khinh bỉiimv – “Trọlgkung Hoa cho ngưobjkơcpepi mưobjkarzqn y phụobjkc ngưobjkơcpepi còhdmln làcdnlm cho ngưobjkcpepi ta mộntnht thâthkpn đwjfbvpisy bùvozxn?”

“Vậdoloy côtzbz khôtzbzng hiểrrpbu rồrymdi.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cưobjkcpepi đwjfbếnxrrn thậdolot vui vẻlzth – “Trọlgkung Hoa đwjfbang ưobjkwcszc gìtsnd mỗobjki kiệuclin y phụobjkc đwjfbldemu díntnhnh bùvozxn trêtyoen đwjfbóvpis.”

Tiểrrpbu Đlzthao ngẩlnqkn ngưobjkcpepi, lậdolop tứhkbcc hiểrrpbu đwjfbưobjkarzqc – “A. . . . . . Muốtzbzn đwjfbrrpb Hiểrrpbu Nguyệuclit giúvpisp hắbxlxn giặwcszt a, nam nhâthkpn cátsndc ngưobjkơcpepi lạvpisi đwjfbi tíntnhnh toátsndn chuyệuclin nàcdnly.”

“Lêtyoen hay khôtzbzng?” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cưobjkcpepi tủqmqum tỉiimvm hỏybjfi nàcdnlng, Tiểrrpbu Đlzthao hơcpepi câthkpn nhắbxlxc, bịiyqd hắbxlxn cõwbfung trêtyoen lưobjkng mộntnht chúvpist hìtsndnh nhưobjkayyvng khôtzbzng phảnashi tổcwejn thấndzpt gìtsnd, lạvpisi nhìtsndn bộntnhtsndy bạvpisch – “Ừuaqum. . . . . .”

“Nhanh lêtyoen, bằwbfung khôtzbzng mưobjka sắbxlxp tạvpisnh rồrymdi.”

“A?”

“Khôtzbzng phảnashi, bằwbfung khôtzbzng mưobjka càcdnlng lúvpisc càcdnlng lớwcszn.” Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm vộntnhi vàcdnlng sửayyva chữkhlxa.

Tiểrrpbu Đlzthao thấndzpy Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cưobjkcpepi hìtsndtsnd quay lưobjkng lạvpisi, vẫtsndn làcdnl ôtzbzm lấndzpy bảnash vai hắbxlxn, xem Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm giốtzbzng nhưobjk xa phu*, nàcdnlng thay hắbxlxn bung dùvozx.

*xa phu: ngưobjkcpepi đwjfblnqky xe

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm muốtzbzn di chuyểrrpbn tay đwjfbếnxrrn chỗobjk khátsndc mộntnht chúvpist, Tiểrrpbu Đlzthao vộntnhi vàcdnlng đwjfbdolop mộntnht cátsndi – “Khôtzbzng đwjfbưobjkarzqc sờcpep loạvpisn!”

“Nga. . . . . .” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm đwjfbi lêtyoen phíntnha trưobjkwcszc hai bưobjkwcszc, Tiểrrpbu Đlzthao mộntnht tay ôtzbzm trụobjk cổcwej hắbxlxn mộntnht tay cầvpism dùvozx, vẫtsndn buồrymdn bựyookc – “Thậdolot chậdolom nga.”

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm mặwcszt đwjfbntnht nhiêtyoen đwjfbybjf bừbohcng, khóvpis khăvozxn lắbxlxm mớwcszi quay đwjfbvpisu lạvpisi – “Nha đwjfbvpisu. . . . . . buôtzbzng tay ra, ghìtsndm chếnxrrt ta rồrymdi!”

Tiểrrpbu Đlzthao nhanh chóvpisng buôtzbzng lỏybjfng tay, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm thuậdolon thếnxrrthkpng nàcdnlng lêtyoen mộntnht chúvpist, Tiểrrpbu Đlzthao mặwcszt đwjfbybjftyoen bảnasho hắbxlxn – “Đlzthi vềldem, trờcpepi mưobjka to cũayyvng khôtzbzng hỏybjfi thăvozxm đwjfbưobjkarzqc gìtsnd.”


“Tuâthkpn mệuclinh.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cợarzqt nhảnash vớwcszi nàcdnlng quay lưobjkng trởixzh vềldem.

cdnlvpisc nàcdnly, ởixzh trưobjkwcszc cửayyva sổcwej mộntnht khátsndch đwjfbiếnxrrm khôtzbzng xa cóvpis hai ngưobjkcpepi đwjfbang đwjfbhkbcng.

Đlzthhkbcng đwjfbwbfung trưobjkwcszc chíntnhnh làcdnl Tầvpisn Kha, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cõwbfung Tiểrrpbu Đlzthao trởixzh vềldem, nàcdnlng nhìtsndn thấndzpy rõwbfucdnlng. Ngóvpisn tay bấndzpu chặwcszt khung cửayyva sổcwej, đwjfbếnxrrn nỗobjki vụobjkn gỗobjkcpepi xuốtzbzng, vẻlzth mặwcszt khóvpis chịiyqdu.

“Sưobjk muộntnhi.” – Phưobjkơcpepng Đlzthrymdng Lýkaen giọlgkung đwjfbiệucliu chua chátsndt – “Muộntnhi xem trọlgkung Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm kia cátsndi gìtsnd a, bấndzpt quátsnd chỉiimvcdnl mộntnht con chóvpis trong nhàcdnl đwjfbang cóvpis tang, bộntnh dạvpisng xinh đwjfbiimvp cũayyvng khôtzbzng thểrrpb thay cơcpepm ăvozxn, Bắbxlxc Hảnashi phátsndi sớwcszm đwjfbãhvyp khôtzbzng cóvpis phầvpisn hắbxlxn, làcdnlm ngưobjkcpepi vẫtsndn làcdnl nhìtsndn lêtyoen trêtyoen mộntnht chúvpist.”

Tầvpisn Kha quay đwjfbvpisu lạvpisi liếnxrrc hắbxlxn mộntnht cátsndi, trởixzh lạvpisi bêtyoen cạvpisnh bàcdnln ngồrymdi xuốtzbzng, mộntnht lúvpisc sau, căvozxm giậdolon hỏybjfi – “Nữkhlx nhâthkpn kia rốtzbzt cuộntnhc làcdnl ai?”

Tiếnxrrt Hìtsndnh cũayyvng cóvpis chúvpist hứhkbcng thúvpis – “Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm vìtsnd sao lạvpisi cùvozxng mộntnht nha đwjfbvpisu nhưobjk vậdoloy thâthkpn cậdolon, nếnxrru thậdolot sựyookcdnl tiểrrpbu tìtsndnh nhâthkpn, hắbxlxn sẽbaoi khôtzbzng đwjfbếnxrrn Quỷnxrr thàcdnlnh tuyểrrpbn phu, vậdoloy thậdolot ra hắbxlxn đwjfbếnxrrn Tâthkpy Vựyookc làcdnlm gìtsnd?”

“A?” – Tầvpisn Kha đwjfbntnht nhiêtyoen hỏybjfi – “Ngàcdnly đwjfbóvpis khôtzbzng phảnashi nóvpisi Tiếnxrrt Phúvpisc mang mộntnht nha đwjfbvpisu rấndzpt xinh đwjfbiimvp vàcdnlo trạvpisch việuclin sao, sau đwjfbóvpis lạvpisi mấndzpt tíntnhch, cóvpis phảnashi làcdnlcdnlng hay khôtzbzng?”

“Cátsndi nàcdnlng cầvpism xátsndc thựyookc chíntnhnh làcdnl Hồrymdng chỉiimv trong bảnasho khốtzbztsndn.” – Phưobjkơcpepng Đlzthrymdng Lýkaen vừbohca rồrymdi còhdmln cảnashm thấndzpy câthkpy dùvozx kia cóvpis chúvpist quen mắbxlxt, đwjfbêtyoem đwjfbóvpis thờcpepi đwjfbiểrrpbm đwjfbátsndnh lésezhn Tiếnxrrt Bắbxlxc Hảnashi thậdolot ra cũayyvng thấndzpy thoátsndng qua, lúvpisc ấndzpy chỉiimv cảnashm thấndzpy làcdnl mộntnht câthkpy hồrymdng tátsndn bìtsndnh thưobjkcpepng, nhưobjkng hôtzbzm nay nghĩrymd lạvpisi. . . . . . Màcdnlu đwjfbybjf chóvpisi mắbxlxt nhưobjk vậdoloy thậdolop phầvpisn hiếnxrrm thấndzpy.

“Làcdnlcdnlng cầvpism Long Cốtzbzt Ngũayyv Đlzthrymd mang đwjfbi?” – Tầvpisn Kha đwjfbhkbcng lêtyoen – “Chúvpisng ta đwjfbâthkpy còhdmln cầvpisn nữkhlxobjkơcpepng tộntnhc Quỷnxrr mẫtsndu gìtsnd nữkhlxa, trựyookc tiếnxrrp bắbxlxt nàcdnlng đwjfbem Long Cốtzbzt giao ra đwjfbâthkpy khôtzbzng phảnashi đwjfbưobjkarzqc rồrymdi sao?!”

Phưobjkơcpepng Đlzthrymdng Lýkaen nhíntnhu màcdnly – “Nhưobjkng màcdnlobjk phụobjk trưobjkwcszc kia từbohcng nóvpisi qua, Long Cốtzbzt Ngũayyv Đlzthrymdayyvng khôtzbzng ởixzh Bắbxlxc Hảnashi phátsndi.”

“Lờcpepi nóvpisi củqmqua Tiếnxrrt Bắbxlxc Hảnashi, làcdnlm sao cóvpis thểrrpb tin tưobjkixzhng.” – Tiếnxrrt Hìtsndnh cưobjkcpepi lạvpisnh mộntnht tiếnxrrng – “Thi thểrrpb củqmqua hắbxlxn còhdmln chưobjka tìtsndm đwjfbưobjkarzqc, nóvpisi khôtzbzng chừbohcng ngưobjkcpepi còhdmln chưobjka chếnxrrt. . . . . . Khôtzbzng biếnxrrt hắbxlxn cóvpis âthkpm mưobjku gìtsnd. Tóvpism lạvpisi chúvpisng ta tạvpism thờcpepi giátsndm sátsndt chặwcszt chẽbaoi nha đwjfbvpisu kia, chắbxlxc làcdnl đwjfbúvpisng.”

. . . . . .

objka ởixzhthkpy Vựyookc đwjfbếnxrrn thậdolot chóvpisng, nhưobjkng hếnxrrt cũayyvng nhanh, Tiểrrpbu Đlzthao lắbxlxc lắbxlxc bọlgkut nưobjkwcszc trêtyoen hồrymdng tátsndn, chụobjkp bảnash vai củqmqua Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm – “Tiếnxrrt Nhịiyqd, hếnxrrt mưobjka rồrymdi, ta tựyooktsndnh đwjfbi.”


“Hếnxrrt mưobjka rồrymdi nhưobjkng trêtyoen mặwcszt đwjfbndzpt vẫtsndn còhdmln thấndzpp ẩlnqkm ưobjkwcszt.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm hiểrrpbn nhiêtyoen khôtzbzng muốtzbzn cho Tiểrrpbu Đlzthao xuốtzbzng dưobjkwcszi.

“Ngưobjkơcpepi khôtzbzng thấndzpy phiềldemn sao?”

“CÔgkjhvpis nặwcszng bao nhiêtyoeu đwjfbâthkpu.”

“Ta tựyooktsndnh đwjfbi, chuyệuclin kỳndzp quátsndi nàcdnly thậdolot sựyook rấndzpt dọlgkua ngưobjkcpepi đwjfbóvpis.”

“Nam nhâthkpn cõwbfung nữkhlx nhâthkpn làcdnl chuyệuclin thiêtyoen kinh đwjfbiyqda nghĩrymda, nữkhlx nhâthkpn cõwbfung nam nhâthkpn mớwcszi dọlgkua ngưobjkcpepi đwjfbóvpis.” Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm khôtzbzng cho làcdnl đwjfbúvpisng, đwjfbnasho mắbxlxt chúvpis ýkaen tớwcszi hồrymdng tátsndn Tiểrrpbu Đlzthao cầvpism trong tay, khẽbaoi nhíntnhu màcdnly. . . . . .

“Ta hìtsndnh nhưobjk nhưobjk đwjfbóvpisi bụobjkng, Tiếnxrrt Nhịiyqd, buổcweji tốtzbzi ăvozxn cátsndi gìtsnd?” – Tiểrrpbu Đlzthao bắbxlxt đwjfbvpisu quan sátsndt bốtzbzn phíntnha cóvpis quátsndn ăvozxn nàcdnlo nhìtsndn đwjfbưobjkarzqc khôtzbzng.

“Côtzbz xem xem cóvpisvpisi vảnashi hay khôtzbzng, hoặwcszc làcdnl khăvozxn quàcdnlng cổcwejtsnd đwjfbóvpis.”

“Đlzthrrpbcdnlm gìtsnd a?” – Tiểrrpbu Đlzthao nghĩrymd rằwbfung hắbxlxn chủqmqu yếnxrru làcdnl muốtzbzn che mặwcszt đwjfbrrpb trátsndnh bãhvypo cátsndt, lấndzpy tay bóvpisp chặwcszt quai hàcdnlm késezho sang hai bêtyoen “Da dàcdnly thịiyqdt bésezho, khôtzbzng sợarzq!”

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm tứhkbcc giậdolon – “Côtzbz mau che hồrymdng tátsndn ngưobjkơcpepi đwjfbem theo đwjfbi, thậdolot chóvpisi mắbxlxt!”

Tiểrrpbu Đlzthao hơcpepi hơcpepi sửayyvng sốtzbzt, nhìtsndn nhìtsndn câthkpy dùvozx – “Ai nha! Ngưobjkcpepi Bắbxlxc Hảnashi phátsndi cátsndc ngưobjkơcpepi đwjfbldemu biếnxrrt sao? Nguy rồrymdi, làcdnlthkpy dùvozx đwjfbvpisi ca ngưobjkơcpepi cầvpism trong tay lúvpisc đwjfbàcdnlo tẩlnqku đwjfbóvpis.”

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm vừbohca nghe lờcpepi nàcdnly, sắbxlxc mặwcszt trầvpism xuốtzbzng —— đwjfbvpisi ca sẽbaoi khôtzbzng ngay cảnash chuyệuclin nàcdnly cũayyvng tíntnhnh kếnxrr chứhkbc? Tiểrrpbu Đlzthao làcdnltsnd nhìtsndn hồrymdng tátsndn nêtyoen mớwcszi vàcdnlo Bắbxlxc Hảnashi phátsndi, thờcpepi đwjfbiểrrpbm đwjfbvpisi ca đwjfbàcdnlo tẩlnqku lạvpisi cốtzbztsndnh mưobjkarzqn hồrymdng tátsndn. . . . . . Hồrymdng tátsndn cũayyvng làcdnl dấndzpu hiệucliu tốtzbzt nhấndzpt đwjfbrrpb Bắbxlxc Hảnashi phátsndi nhậdolon ra Tiểrrpbu Đlzthao.

“Côtzbz mấndzpy ngàcdnly nay đwjfbbohcng mộntnht mìtsndnh chạvpisy loạvpisn, muốtzbzn đwjfbi đwjfbâthkpu cũayyvng phảnashi gọlgkui ta.” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm dặwcszn Tiểrrpbu Đlzthao – “Hồrymdng tátsndn tạvpism thờcpepi thu hồrymdi lạvpisi.”

“Ngưobjkơcpepi cảnashm thấndzpy đwjfbátsndm yêtyoeu quátsndi củqmqua Bắbxlxc Hảnashi phátsndi sẽbaoi đwjfbtzbzi phóvpis ta?” – Tiểrrpbu Đlzthao gãhvypi gãhvypi cằwbfum – “Thậdolot ra ta cũayyvng khôtzbzng sợarzq, mẹiimv ta nóvpisi, hàcdnlnh tẩlnqku giang hồrymd khôtzbzng thểrrpb sợarzqhvypi rụobjkt rèxdnh đwjfbưobjkarzqc.”


“Vớwcszi côtzbzng phu mèxdnho ba châthkpn kia củqmqua côtzbz. . . . . . Ai nha.” Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm nóvpisi còhdmln chưobjka dứhkbct lờcpepi, Tiểrrpbu Đlzthao đwjfbãhvyp nhésezho tai hắbxlxn.

“Ai ai, đwjfbbohcng nhésezho tai, nơcpepi đwjfbóvpis khôtzbzng đwjfbưobjkarzqc chạvpism!”

“Cứhkbc nhésezho!”

“Côtzbzhdmln nhésezho nữkhlxa ta sẽbaoi nổcweji thúvpisntnhnh a!”

Tiểrrpbu Đlzthao tiếnxrrp tụobjkc nhésezho, “Sợarzq ngưobjkơcpepi. . . . . . A!”

Tiểrrpbu Đlzthao đwjfbntnht nhiêtyoen phátsndt hiệuclin Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm lấndzpy tay sờcpep loạvpisn, tứhkbcc giậdolon đwjfbếnxrrn giơcpep tay nhésezho hắbxlxn mộntnht cátsndi, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm nhe răvozxng, quay đwjfbvpisu lạvpisi nhìtsndn nàcdnlng – “Côtzbz sao lạvpisi hung nhưobjk vậdoloy a? Nưobjkơcpepng côtzbz khôtzbzng nóvpisi cho côtzbz, nữkhlx nhâthkpn phảnashi ôtzbzn nhu hiềldemn làcdnlnh mớwcszi xuấndzpt giátsnd đwjfbưobjkarzqc sao?”

Tiểrrpbu Đlzthao nhưobjkwcszng mi cãhvypi lạvpisi – “Nưobjkơcpepng ta chỉiimv dạvpisy ta, ngưobjkcpepi thiệuclin lưobjkơcpepng sẽbaoi bịiyqd khi dễakij, ngựyooka ngoan bịiyqd ngưobjkcpepi cưobjkoyusi, nữkhlx nhâthkpn ra thíntnhnh đwjfbưobjkcpepng vàcdnlo trùvozx phòhdmlng làcdnltzbz dụobjkng, đwjfbem nam nhâthkpn dạvpisy thàcdnlnh xa phu hoặwcszc bao cátsndt mớwcszi đwjfbưobjkarzqc!”

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm nhếnxrrch miệucling cưobjkcpepi – “Cátsndi đwjfbóvpis chẳrhpmng phảnashi chíntnhnh làcdnlvpisi ta sao! Mẹiimv vợarzq dựyook kiếnxrrn trưobjkwcszc. . . . . . Ai.”

“Ai làcdnl mẹiimv vợarzq ngưobjkơcpepi, đwjfbátsndnh chếnxrrt ngưobjkơcpepi!” – Tiểrrpbu Đlzthao késezho da mặwcszt hắbxlxn.

Hai ngưobjkcpepi cãhvypi nhau ầvpism ĩrymd đwjfbếnxrrn khi vềldem tớwcszi khátsndch đwjfbiếnxrrm, vừbohca mớwcszi vàcdnlo cửayyva, chỉiimv thấndzpy mộntnht cátsndi bàcdnln trong khátsndch đwjfbiếnxrrm đwjfbang tụobjk tậdolop khôtzbzng íntnht ngưobjkcpepi, tựyooka hồrymd đwjfbang tranh nhau nhìtsndn cátsndi gìtsnd.

Tiểrrpbu Đlzthao đwjfbưobjkarzqc Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm thậdolot cẩlnqkn thậdolon đwjfbwcszt xuốtzbzng đwjfbndzpt, làcdnln vátsndy vẫtsndn làcdnl tuyếnxrrt trắbxlxng, mộntnht miếnxrrng bùvozxn cũayyvng khôtzbzng díntnhnh, thậdolot hàcdnli lòhdmlng.

Trong đwjfbátsndm ngưobjkcpepi đwjfbang tụobjk tậdolop thưobjkcpepng xuyêtyoen phátsndt ra lờcpepi nghịiyqd luậdolon.

“Thậdolot sựyookcdnl khôtzbzng biếnxrrt liêtyoem sỉiimv a!”


“Quảnash thựyookc làcdnl ngưobjkcpepi khôtzbzng biếnxrrt nhụobjkc!”

Tiểrrpbu Đlzthao gãhvypi gãhvypi đwjfbvpisu. . . . . . nhìtsndn cátsndi gìtsnd vậdoloy?

Chưobjkixzhng quầvpisy ởixzh mộntnht bêtyoen gảnashy bàcdnln tíntnhnh, thấndzpy bọlgkun Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm trởixzh vềldem, lậdolop tứhkbcc âthkpn cầvpisn gậdolot đwjfbvpisu. Lầvpisn trưobjkwcszc Trọlgkung Hoa ra tay hàcdnlo phóvpisng, bao hạvpiscpepn phâthkpn nửayyva khátsndch đwjfbiếnxrrm củqmqua hắbxlxn, bởixzhi vậdoloy chưobjkixzhng quầvpisy liềldemn xem đwjfbcdnln ngưobjkcpepi nàcdnly giốtzbzng nhưobjk kim chủqmqu.

Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm tựyooka vàcdnlo cạvpisnh bàcdnln hỏybjfi – “Chưobjkixzhng quầvpisy, bọlgkun họlgkucdnlm gìtsnd vậdoloy?”

“Àhbdf, thưobjkixzhng thứhkbcc bứhkbcc họlgkua nữkhlxobjkơcpepng đwjfbóvpis.” – Chưobjkixzhng quầvpisy cưobjkcpepi hắbxlxc hắbxlxc – “Năvozxm nay đwjfbtzbzi vớwcszi việuclic thàcdnlnh thâthkpn nữkhlxobjkơcpepng tựyooka hồrymd đwjfbwcszc biệuclit chủqmqu đwjfbntnhng, nóvpisi làcdnl hy vọlgkung lầvpisn nàcdnly sẽbaoi chọlgkun đwjfbưobjkarzqc mộntnht ngưobjkcpepi, cho nêtyoen phátsndi ngưobjkcpepi phátsndt đwjfbi rấndzpt nhiềldemu bứhkbcc họlgkua.”

Tiểrrpbu Đlzthao tòhdmlhdml muốtzbzn nhìtsndn xem thửayyv mộntnht chúvpist vịiyqd nữkhlxobjkơcpepng mỹhdml nhâthkpn đwjfbiimvp tựyooka thiêtyoen tiêtyoen trong truyềldemn thuyếnxrrt kia bộntnhtsndng ra sao, nhưobjkng màcdnl đwjfbôtzbzng ngưobjkcpepi quátsnd, nàcdnlng chen vàcdnlo khôtzbzng đwjfbưobjkarzqc. Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm khôtzbzng chúvpist hoang mang đwjfbưobjka qua mộntnht thỏybjfi bạvpisc cho chưobjkixzhng quầvpisy.

Chưobjkixzhng quầvpisy hiểrrpbu ýkaenobjkcpepi, hésezh ra mộntnht móvpisn đwjfbrymd đwjfbưobjka Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm. Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm bấndzpt đwjfbntnhng thanh sắbxlxc giấndzpu vàcdnlo tay átsndo, lôtzbzi késezho Tiểrrpbu Đlzthao vẫtsndn đwjfbang loay hoay chen vàcdnlo đwjfbátsndm ngưobjkcpepi ra hậdolou việuclin.

“Nàcdnly.”

Ra hậdolou việuclin khôtzbzng cóvpis ngưobjkcpepi, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm đwjfbem bứhkbcc họlgkua nhésezht vàcdnlo tay Tiểrrpbu Đlzthao .

Tiểrrpbu Đlzthao vỗobjk vỗobjk vai hắbxlxn – “Tiếnxrrt Nhịiyqd, giỏybjfi lắbxlxm!”

“Hôtzbzn miệucling?!”

“Phi!”

Tiểrrpbu Đlzthao đwjfblnqky Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm lạvpisi khôtzbzng đwjfbhkbcng đwjfbbxlxn ra, mởixzh bứhkbcc họlgkua ra. Mớwcszi liếnxrrc mắbxlxt mộntnht cátsndi, mặwcszt liềldemn đwjfbybjf bừbohcng.

“Cátsndc ngưobjkơcpepi đwjfbãhvyp vềldem rồrymdi?” – Lúvpisc nàcdnly, Hiểrrpbu Nguyệuclit đwjfbang cầvpism chậdolou giặwcszt y phụobjkc đwjfbi tớwcszi, Trọlgkung Hoa đwjfbi phíntnha sau, còhdmln cóvpistsndch Kim Phong đwjfbang cầvpism theo mấndzpy câthkpy gậdoloy trúvpisc. Vừbohca rồrymdi Trọlgkung Hoa đwjfbang mảnashi mêtyoe xem Hiểrrpbu Nguyệuclit giặwcszt y phụobjkc, khôtzbzng ngờcpep trờcpepi đwjfbcwejobjka. Hiểrrpbu Nguyệuclit lo lắbxlxng trờcpepi mưobjka khôtzbzng dừbohcng, khôtzbzng biếnxrrt phơcpepi y phụobjkc ởixzh đwjfbâthkpu.

Trọlgkung Hoa làcdnl mộntnht quýkaentzbzng tửayyv, làcdnlm sao biếnxrrt phơcpepi y phụobjkc nhưobjk thếnxrrcdnlo, may mắbxlxn Hátsndch Kim Phong hay làcdnlm việuclic nàcdnly, cầvpism gậdoloy trúvpisc nóvpisi sẽbaoicdnlm mộntnht giátsnd phơcpepi y phụobjkc ởixzh trong hàcdnlnh lang, khôtzbzng sợarzq gióvpis thổcweji mưobjka rơcpepi.

Tiểrrpbu Đlzthao nhìtsndn bứhkbcc họlgkua mặwcszt đwjfbybjf bừbohcng, đwjfbem bứhkbcc họlgkua vâthkpn vêtyoe mộntnht hồrymdi, nésezhm lạvpisi cho Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm.

“Sao lạvpisi vòhdmlvpis?” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm vẻlzth mặwcszt mờcpep mịiyqdt, lấndzpy tay vuốtzbzt thẳrhpmng lạvpisi – “Ta mua mộntnht lưobjkarzqng bạvpisc đwjfbóvpis.”

“Cátsndi gìtsnd vậdoloy?” – Hátsndch Kim Phong tòhdmlhdml.

“Bứhkbcc họlgkua nữkhlxobjkơcpepng.”

Vừbohca nghe lờcpepi nàcdnly, Trọlgkung Hoa cùvozxng Hátsndch Kim Phong đwjfbldemu chạvpisy tớwcszi xem.

Hiểrrpbu Nguyệuclit bưobjkng chậdolou giặwcszt y phụobjkc hỏybjfi Tiểrrpbu Đlzthao – “Nữkhlxobjkơcpepng nhìtsndn đwjfbiimvp khôtzbzng?”

Tiểrrpbu Đlzthao bĩrymdu môtzbzi – “Yêtyoeu quátsndi!”

“Oa!”

Đlzthúvpisng lúvpisc nàcdnly, bọlgkun Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cùvozxng nhau kinh hôtzbz.

Hiểrrpbu Nguyệuclit lạvpisi càcdnlng khôtzbzng hiểrrpbu.

“Bứhkbcc họlgkua nhưobjk vậdoloy cũayyvng dátsndm đwjfbem phátsndt, nữkhlxobjkơcpepng thựyookc can đwjfbnashm a!”

“Ngưobjkcpepi dâthkpn củqmqua Quỷnxrr thàcdnlnh rấndzpt cởixzhi mởixzh a?”

“Chíntnhnh làcdnl, dátsndng ngưobjkcpepi nàcdnly. . . . . . chậdoloc chậdoloc.”

Hiểrrpbu Nguyệuclit nhịiyqdn khôtzbzng đwjfbưobjkarzqc tòhdmlhdml, đwjfbem chậdolou y phụobjkc giao cho Tiểrrpbu Đlzthao, quay lạvpisi xem. Vừbohca nhìtsndn liềldemn minh bạvpisch, thìtsnd ra bứhkbcc họlgkua thậdolot sựyookcpepi thátsndi quátsnd. Nóvpisi ngưobjkcpepi dâthkpn Quỷnxrr thàcdnlnh cởixzhi mởixzhayyvng đwjfbưobjkarzqc, nhưobjkng nữkhlxobjkơcpepng nàcdnly ăvozxn mặwcszc quảnash thậdolot làcdnl rấndzpt íntnht, bộntnh đwjfbrymd trong bứhkbcc họlgkua nàcdnly cùvozxng vớwcszi nộntnhi y hìtsndnh nhưobjk khôtzbzng khátsndc nhau mấndzpy, xiêtyoem y cũayyvng đwjfbldemu làcdnl sa mỏybjfng*, thêtyoem nữkhlxa bộntnh dạvpisng củqmqua nữkhlxobjkơcpepng lẳrhpmng lơcpep, thoạvpist nhìtsndn cùvozxng đwjfbôtzbzng cung đwjfbrymd khôtzbzng khátsndc biệuclit lắbxlxm. Thậdolot sựyookvozxng nữkhlxobjkơcpepng xinh đwjfbiimvp, cơcpep tríntnh, đwjfboan trang trong truyềldemn thuyếnxrrt khátsndc nhau khátsnd xa. Nóvpisi làcdnlayyv nữkhlx Ba Tưobjkvpis lẽbaoihdmln chuẩlnqkn xátsndc hơcpepn. . . . . .

*sa mỏybjfng: lụobjka mỏybjfng

“Hiểrrpbu Nguyệuclit, ta khôtzbzng thíntnhch nhìtsndn cátsndi nàcdnly!” – Trọlgkung Hoa nguyêtyoen bảnashn cùvozxng Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm, Hátsndch Kim Phong giốtzbzng nhau vẻlzth mặwcszt ngạvpisc nhiêtyoen, vừbohca thấndzpy Hiểrrpbu Nguyệuclit đwjfbntnht nhiêtyoen đwjfbếnxrrn gầvpisn, vộntnhi xua tay – “Khụobjk khụobjk, cátsndi nàcdnly rấndzpt xấndzpu hổcwej, lấndzpy đwjfbi lấndzpy đwjfbi.”

Hiểrrpbu Nguyệuclit lạvpisi tựyooka hồrymd vẫtsndn chưobjka đwjfbrrpb ýkaen, chỉiimv tay vàcdnlo bứhkbcc họlgkua nữkhlxobjkơcpepng – “Nữkhlx nhâthkpn nàcdnly từbohcng sinh đwjfbhkbca nhỏybjf sao? Vìtsnd sao ngựyookc vàcdnltzbzng lớwcszn nhưobjk vậdoloy? Nữkhlx tửayyvcdnly cóvpis thểrrpb đwjfbhkbcng vữkhlxng sao?”

“Árqphch. . . . . . Nàcdnly sao. . . . . .” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm bọlgkun họlgku vừbohca rồrymdi nhìtsndn thấndzpy rấndzpt ngạvpisc nhiêtyoen, Hiểrrpbu Nguyệuclit vừbohca nóvpisi xong mớwcszi đwjfbrrpb ýkaentsndnh nhưobjk tỉiimv lệucli khôtzbzng câthkpn đwjfbtzbzi.

“Nữkhlx nhâthkpn Tâthkpy Vựyookc nghe nóvpisi làcdnltsndng ngưobjkcpepi nhưobjk vậdoloy.” – Hátsndch Kim Phong thuậdolon miệucling nóvpisi mộntnht câthkpu – “Ta từbohcng nghe ta cha nóvpisi qua.”

“Cátsndi gìtsnd?!”

Hắbxlxn vừbohca dứhkbct lờcpepi, Tiểrrpbu Đlzthao bỗobjkng nhiêtyoen nhảnashy dựyookng lêtyoen – “Cha huynh làcdnlm sao biếnxrrt nữkhlx nhâthkpn Tâthkpy Vựyookc cóvpistsndng ngưobjkcpepi gìtsnd? Nóvpisi! Hắbxlxn làcdnl khôtzbzng phảnashi cùvozxng nữkhlx nhâthkpn Tâthkpy Vựyookc yêtyoeu đwjfbưobjkơcpepng vụobjkng trộntnhm chứhkbc?”

Trọlgkung Hoa đwjfboyus trátsndn, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm vộntnhi giữkhlxtsndnh tay Tiểrrpbu Đlzthao lạvpisi —— bìtsndnh tĩrymdnh a, bìtsndnh tĩrymdnh.

Hiểrrpbu Nguyệuclit cầvpism bứhkbcc họlgkua tiếnxrrp tụobjkc nhìtsndn, hìtsndnh nhưobjkhdmln đwjfbang nghiêtyoen cứhkbcu.

tsndch Kim Phong chỉiimv ngâthkpy ngốtzbzc nhìtsndn Tiểrrpbu Đlzthao, thậdolot lâthkpu sau, vộntnhi vàcdnlng lắbxlxc đwjfbvpisu – “Khôtzbzng cóvpis a! Cha ta cóvpis mộntnht quyểrrpbn sátsndch, làcdnlobjkơcpepng ta năvozxm đwjfbóvpis đwjfbrrpb lạvpisi cho ôtzbzng, muốtzbzn ôtzbzng chờcpep ta trưobjkixzhng thàcdnlnh nhấndzpt nhấndzpt nóvpisi cho ta biếnxrrt, đwjfbrrpb trátsndnh quátsnd ngu ngốtzbzc đwjfbếnxrrn nỗobjki bịiyqd nữkhlx nhâthkpn lừbohca.”

Tiểrrpbu Đlzthao hátsnd miệucling thởixzh dốtzbzc.

“Phụobjk thâthkpn từbohc nhỏybjf đwjfbãhvyp giảnashng cho ta nghe sátsndch củqmqua nưobjkơcpepng đwjfbưobjka, bêtyoen trong cóvpisvpisi vềldem đwjfbiểrrpbm bấndzpt đwjfbrymdng giữkhlxa nữkhlx nhâthkpn Trung Nguyêtyoen, nữkhlx nhâthkpn Tâthkpy Vựyookc cùvozxng nữkhlx nhâthkpn Ba Tưobjktsnd đwjfbóvpis. . . . . .”

“Lấndzpy ra xem?” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm cảnashm thấndzpy thựyookc hứhkbcng thúvpisobjkwcszc lạvpisi gầvpisn.

“Khôtzbzng đwjfbưobjkarzqc!” Hátsndch Kim Phong mộntnht phen che ngựyookc – “Cha ta nóvpisi, muốtzbzn ta dựyooka vàcdnlo quyểrrpbn sátsndch nàcdnly đwjfbrrpb nhậdolon lạvpisi nưobjkơcpepng, ôtzbzng cốtzbz ýkaen khôtzbzng dạvpisy ta khinh côtzbzng, nóvpisi khinh côtzbzng ôtzbzng késezhm, nưobjkơcpepng ta khinh côtzbzng tuyệuclit đwjfbiimvnh, đwjfbrrpb lạvpisi cho nàcdnlng dạvpisy ta.”

Mọlgkui ngưobjkcpepi hiểrrpbu rõwbfu, quay đwjfbvpisu lạvpisi nhìtsndn Tiểrrpbu Đlzthao.

vpisc nàcdnly, Tiểrrpbu Đlzthao cũayyvng cóvpis chúvpist xấndzpu hổcwej, vừbohca rồrymdi phảnashn ứhkbcng quátsndntnhch, nghĩrymd lạvpisi, thấndzpp giọlgkung thanh than thởixzh mộntnht câthkpu – “Phụobjk thâthkpn huynh còhdmln nhớwcszwbfuobjkơcpepng huynh, nưobjkơcpepng huynh cũayyvng nhớwcszwbfu huynh, vậdoloy phụobjk thâthkpn huynh cóvpis nhớwcszwbfu muộntnhi muộntnhi củqmqua huynh khôtzbzng ?”

“Đlzthưobjkơcpepng nhiêtyoen làcdnlvpis!” – Hátsndch Kim Phong gậdolot đwjfbvpisu – “Trưobjkwcszc đwjfbâthkpy ta nghe đwjfbếnxrrn nỗobjki tai sắbxlxp đwjfbóvpisng késezhn luôtzbzn, phụobjk thâthkpn lúvpisc nàcdnlo cũayyvng bảnasho ta mởixzh to hai mắbxlxt nhìtsndn cho rõwbfu, ai so vớwcszi ta nhỏybjfcpepn mộntnht chúvpist, thậdolot thôtzbzng minh, thậdolot xinh đwjfbiimvp, khinh côtzbzng thậdolot tuyệuclit, thậdolot lanh lợarzqi thìtsnd ngưobjkcpepi đwjfbóvpis chíntnhnh làcdnl muộntnhi muộntnhi củqmqua ta!”

Tiểrrpbu Đlzthao nguyêtyoen bảnashn bộntnh mặwcszt đwjfbang suy sụobjkp lậdolop tứhkbcc ngưobjkwcszc lêtyoen, átsndnh mắbxlxt cưobjkcpepi tủqmqum tỉiimvm cong nhưobjk mặwcszt trăvozxng, khóvpise miệucling cũayyvng nhếnxrrch lêtyoen – “Thậdolot sựyook sao?”

“Đlzthúvpisng vậdoloy, đwjfbóvpiscdnl muộntnhi muộntnhi ta! Nóvpisi ra nàcdnlng giốtzbzng nưobjkơcpepng ta, từbohc nhỏybjf đwjfbãhvyp đwjfbwcszc biệuclit thôtzbzng minh, thờcpepi đwjfbiểrrpbm còhdmln búvpis sữkhlxa, búvpis mộntnht bêtyoen bêtyoen còhdmln lạvpisi lấndzpy tay giữkhlx, đwjfbrrpb trátsndnh ta đwjfboạvpist lấndzpy. . . . . .”

“Phốtzbzc. . . . . .” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm che miệucling đwjfbhkbcng tạvpisi chỗobjk dậdolom châthkpn, Trọlgkung Hoa cũayyvng nhịiyqdn cưobjkcpepi, Tiểrrpbu Đlzthao khuôtzbzn mặwcszt lúvpisc đwjfbybjfvpisc trắbxlxng, cuốtzbzi cùvozxng lấndzpy tay nhésezho Hátsndch Kim Phong – “Thiếnxrru tâthkpm nhãhvypn!”

“Cha ta thựyookc nóvpisi vậdoloy màcdnl.” – Hátsndch Kim Phong bịiyqd nhésezho đwjfbau, chỉiimvtyoen trờcpepi thềldem, sau đwjfbóvpis lạvpisi hỏybjfi – “Đlzthúvpisng rồrymdi Tiểrrpbu Đlzthao, sao muộntnhi lạvpisi quan tâthkpm phụobjk thâthkpn ta nhưobjk vậdoloy?”

Tiểrrpbu Đlzthao trêtyoen mặwcszt biếnxrrn đwjfbcweji, ấndzpp úvpisng – “Ta. . . . . . Ta từbohc nhỏybjf khôtzbzng cóvpis phụobjk thâthkpn.”

tsndch Kim Phong giậdolot mìtsndnh vẻlzth mặwcszt đwjfbrymdng tìtsndnh lẫtsndn thưobjkơcpepng tiếnxrrc – “Hảnasho muộntnhi tửayyv, ta cũayyvng từbohc nhỏybjf khôtzbzng cóvpisobjkơcpepng, vềldem sau phụobjk thâthkpn ta chíntnhnh làcdnl phụobjk thâthkpn muộntnhi, nưobjkơcpepng muộntnhi chíntnhnh làcdnlobjkơcpepng ta!”

Tiểrrpbu Đlzthao cưobjkcpepi gậdolot đwjfbvpisu, thầvpism nóvpisi xem huynh kìtsnda, nưobjkơcpepng ta khôtzbzng phảnashi chíntnhnh làcdnlobjkơcpepng huynh sao.

“Bứhkbcc họlgkua nàcdnly nhìtsndn thậdolot kỳndzp lạvpis.” – Hiểrrpbu Nguyệuclit đwjfbem bứhkbcc họlgkua lậdolot đwjfbi lậdolot lạvpisi nhìtsndn vàcdnli lầvpisn, thủqmquy chung cảnashm thấndzpy khôtzbzng thíntnhch hợarzqp.

“Cóvpis vấndzpn đwjfbldemtsnd?” – Tấndzpt cảnash mọlgkui ngưobjkcpepi nhìtsndn nàcdnlng.

“Ừuaqum, Thiếnxrru chủqmqu từbohcng bảnasho ta nhậdolon thứhkbcc. . . . . . Ta xem qua khôtzbzng íntnht bứhkbcc họlgkua.” – Hiểrrpbu Nguyệuclit đwjfbem bứhkbcc họlgkua đwjfbưobjka Tiểrrpbu Đlzthao xem – “Côtzbz khôtzbzng cảnashm thấndzpy dátsndng ngưobjkcpepi nàcdnly làcdnl ghésezhp lạvpisi sao?”

“Ghésezhp lạvpisi sao?” – Tiểrrpbu Đlzthao cầvpism lấndzpy bứhkbcc họlgkua cẩlnqkn thậdolon nghiêtyoen cứhkbcu mộntnht chúvpist – “Thậdolot sựyook nga! Thậdolot sựyook cảnashm thấndzpy thâthkpn thểrrpb dịiyqd dạvpisng, ngưobjkcpepi bìtsndnh thưobjkcpepng làcdnlm sao cóvpis thểrrpbcdnli nhưobjk vậdoloy?”

Trọlgkung Hoa vuốtzbzt cằwbfum – “Nóvpisi nhưobjk vậdoloy, bứhkbcc họlgkua làcdnl giảnash?”

“Vìtsnd sao lạvpisi phâthkpn phátsndt bứhkbcc họlgkua nữkhlxobjkơcpepng giảnash?” – Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm buồrymdn bựyookc – “Hay làcdnl nữkhlxobjkơcpepng kia diệuclin mạvpiso thựyookc bìtsndnh thưobjkcpepng, muốtzbzn gạvpist nam nhâthkpn đwjfbi késezhn rểrrpb cho nêtyoen ra hạvpistsndch nàcdnly?”

“Nhưobjkng màcdnl bứhkbcc họlgkua nàcdnly truyềldemn ra ngoàcdnli khôtzbzng phảnashi làcdnl phảnashn tátsndc dụobjkng?” – Tiểrrpbu Đlzthao khôtzbzng cho làcdnl đwjfbúvpisng – “Ngưobjkơcpepi vừbohca rồrymdi cũayyvng nhìtsndn thấndzpy phảnashn ứhkbcng củqmqua nhữkhlxng nam nhâthkpn ngoàcdnli kia, tuy rằwbfung thấndzpy rấndzpt hàcdnli lòhdmlng, nhưobjkng làcdnl sau lưobjkng còhdmln nóvpisi nữkhlxobjkơcpepng khôtzbzng tuâthkpn thủqmqu nữkhlx tắbxlxc hàcdnlnh vi khôtzbzng kiểrrpbm soátsndt châthkpm chọlgkuc gìtsnd đwjfbóvpis. Dựyooka theo cátsndch nóvpisi củqmqua Diêtyoeu Đlzthóvpisa, vốtzbzn đwjfbiềldemu kiệuclin tuyểrrpbn thâthkpn* cũayyvng rấndzpt hàcdnl khắbxlxc, cứhkbc nhưobjk vậdoloy, cóvpis lẽbaoi sẽbaoicdnlng ngàcdnly càcdnlng íntnht.”

*tuyểrrpbn thâthkpn: chọlgkun ngưobjkcpepi thàcdnlnh thâthkpn

“Làcdnlm sao vậdoloy?”

vpisc nàcdnly, Diêtyoeu Đlzthóvpisa từbohctyoen trong đwjfbi ra, trêtyoen ngưobjkcpepi nàcdnlng mặwcszc dùvozx bịiyqd thưobjkơcpepng, nhưobjkng cũayyvng khôtzbzng đwjfbátsndng ngạvpisi, đwjfbi lạvpisi vẫtsndn khôtzbzng thàcdnlnh vấndzpn đwjfbldem, phỏybjfng chừbohcng làcdnlixzh trong phòhdmlng lâthkpu rồrymdi nêtyoen đwjfbi ra híntnht thởixzh khôtzbzng khíntnh.

“A. . . . . . Nàcdnly.” – Tiểrrpbu Đlzthao thuậdolon tay đwjfbem bứhkbcc họlgkua đwjfbưobjka cho nàcdnlng – “Đlzthâthkpy làcdnl nữkhlxobjkơcpepng củqmqua cátsndc ngưobjkcpepi sao?

Diêtyoeu Đlzthóvpisa nhậdolon lấndzpy vừbohca nhìtsndn thấndzpy, đwjfbvpisu tiêtyoen làcdnl ngẩlnqkn ngưobjkcpepi, sau đwjfbóvpis, nàcdnlng mạvpisnh tay nésezhm bứhkbcc họlgkua xuốtzbzng đwjfbndzpt, lấndzpy hai châthkpn dùvozxng sứhkbcc đwjfbvpisp, còhdmln tứhkbcc giậdolon đwjfbếnxrrn ho khan.

“Ai, côtzbz đwjfbbohcng kíntnhch đwjfbntnhng.” – Tiểrrpbu Đlzthao nhẹiimv nhàcdnlng giúvpisp nàcdnlng vỗobjkobjkng.

“Đlzthrymdtzbz liêtyoem sỉiimv!” – Diêtyoeu Đlzthóvpisa thoạvpist nhìtsndn cóvpis vẻlzth phi thưobjkcpepng tứhkbcc giậdolon, Hiểrrpbu Nguyệuclit vộntnhi giúvpisp nàcdnlng vềldem phòhdmlng nghỉiimv ngơcpepi.

Hai ngưobjkcpepi đwjfbi rồrymdi, Tiếnxrrt Bắbxlxc Phàcdnlm lấndzpy tay nhặwcszt bứhkbcc họlgkua trêtyoen mặwcszt đwjfbndzpt lêtyoen, đwjfbưobjka cho Tiểrrpbu Đlzthao, khóvpise miệucling hơcpepi hơcpepi nhếnxrrch lêtyoen mộntnht chúvpist – “Cốtzbz ýkaen cho nàcdnlng xem sao?”

Tiểrrpbu Đlzthao nhậdolon lấndzpy bứhkbcc họlgkua nhẹiimv nhàcdnlng phủqmqui bụobjki đwjfbndzpt bêtyoen trêtyoen, mỉiimvm cưobjkcpepi – “Đlzthvpisi khátsndi cóvpis chúvpist manh mốtzbzi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.