Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 41 : Chỉ tốt bề ngoài

    trước sau   
Tiểypfyu Đayyvao giốoqnjng nhưfigg đeecnang cẩzsnpn thậysnen suy nghĩobxtfpxvi gìjwxb đeecnóaiph, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm liềbprtn hỏobxti nàpryrng – “Cóaiph chủgebi ýhihwjwxb khôhihwng?”

Tiểypfyu Đayyvao thầdqfkn thầdqfkn bígkgmgkgm – “Âssdnn. . . . . . nưfiggơrlcgng ta trưfiggjrbuc kia từzjving dạdqfky ta mộwbamt tuyệchamt kỹovty chạdqfky trốoqnjn, nóaiphi làpryryzagc bịdqfk ngưfiggtibci ta truy đeecnếffmdn nỗzegii thậysnet sựdfhr khôhihwng còukyin đeecnưfiggtibcng đeecnypfy trốoqnjn, thìjwxb trốoqnjn vàpryro đeecndqfki lao mộwbamt thờtibci gian.”

“Vàpryro tùbprt?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nghe xong kinh ngạdqfkc – “Nưfiggơrlcgng côhihwjwxb sao lạdqfki dạdqfky côhihw chiêffmdu nàpryry?”

“Ngưfiggtibci làpryr phi tặfumlc a, ngưfiggtibci kháfpxvc bắlnsdt ngưfiggtibci khôhihwng phảobxti làpryr muốoqnjn đeecnem ngưfiggtibci vàpryro đeecndqfki lao sao, màpryr đeecnuzfvng dạdqfkng, theo suy nghĩobxt củgebia kẻetct kháfpxvc, ngưfiggtibci muốoqnjn chạdqfky trốoqnjn cũwgrlng làpryrjwxb sợpqjl bịdqfk bắlnsdt vàpryro đeecndqfki lao, bởjpici vậysney tựdfhr nhiêffmdn khôhihwng ai sẽypfypryro đeecndqfki lao tìjwxbm ngưfiggtibci, ngưfiggơrlcgi nóaiphi cóaiph phảobxti hay khôhihwng?”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm cảobxtm giáfpxvc ýhihw kiếffmdn nàpryry mặfumlc dùbprt khôhihwng đeecnúyzagng, nhưfiggng rấgkgmt cóaiph đeecndqfko lýhihw, nóaiphi trắlnsdng ra khôhihwng phảobxti làpryrrlcgi nguy hiểypfym nhấgkgmt làpryrrlcgi an toàpryrn nhấgkgmt sao?

“Nga. . . . . .” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm cóaiph chúyzagt hiểypfyu đeecnưfiggpqjlc suy nghĩobxt củgebia Tiểypfyu Đayyvao, lạdqfki gầdqfkn, ởjpicpryrng bêffmdn tai nóaiphi – “Khôhihwng phảobxti côhihw cảobxtm thấgkgmy thâbmjyn phậysnen củgebia Diêffmdu Đayyvóaipha cóaiph vấgkgmn đeecnbprt sao?”


“Hoàpryri nghi màpryr thôhihwi, cầdqfkn bằurkung chứbaqmng!” – Tiểypfyu Đayyvao xắlnsdn tay áfpxvo.

“Côhihw muốoqnjn làpryrm gìjwxb?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm thấgkgmy nàpryrng đeecnurkung đeecnurkung sáfpxvt khígkgm giốoqnjng nhưfigg muốoqnjn tìjwxbm ngưfiggtibci gâbmjyy lộwbamn mộwbamt trậysnen, khóaiph hiểypfyu hỏobxti.

“Ta giúyzagp Hiểypfyu Nguyệchamt phơrlcgi y phụwgrlc!” – Tiểypfyu Đayyvao vứbaqmt cho hắlnsdn áfpxvnh mắlnsdt xem thưfiggtibcng, lộwbam ra hai cáfpxvnh tay trầdqfkn, lấgkgmy quầdqfkn áfpxvo đeecnãdlct giặfumlt sạdqfkch từzjvi trong chậysneu gỗzegi ra, hưfiggjrbung giáfpxv phơrlcgi y phụwgrlc nétskxm lêffmdn.

“Chậysnec chậysnec.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lắlnsdc lắlnsdc đeecndqfku táfpxvn thưfiggjpicng mộwbamt tiếffmdng – “Khóaiphfiggtibcng a, nhưfigg vậysney ai cóaiph mệchamnh tốoqnjt mớjrbui cóaiph khảobxtxepcng thúyzag ngưfiggơrlcgi a!”

Tiểypfyu Đayyvao liếffmdc hắlnsdn mộwbamt cáfpxvi, khóaiphe miệchamng nhếffmdch nhếffmdch, ngoàpryri miệchamng còukyin cứbaqmng rắlnsdn – “Íypfyt vuốoqnjt môhihwng ngựdfhra.”

yzagc nàpryry, bêffmdn ngoàpryri cóaiph chúyzagt đeecnwbamng tĩobxtnh. Đayyváfpxvm ngưfiggtibci Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm bao hơrlcgn phâbmjyn nửoftla hậysneu việchamn, còukyin cóaiph mộwbamt nửoftla việchamn chưfigga cóaiph ngưfiggtibci ởjpic, cửoftla việchamn cũwgrlng khôhihwng cùbprtng hưfiggjrbung, ởjpic giữdzqca bịdqfk phâbmjyn cáfpxvch bởjpici mộwbamt hàpryrnh lang gấgkgmp khúyzagc. Lúyzagc nàpryry, phỏobxtng chừzjving làpryr tiểypfyu nhịdqfk mang ngưfiggtibci từzjvi xa tớjrbui ởjpic, khi qua hàpryrnh lang, hai bêffmdn đeecnoqnji mặfumlt, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm liềbprtn nhígkgmu màpryry —— đeecnếffmdn đeecnúyzagng làpryr ba ngưfiggtibci củgebia Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi.

Cầdqfkm đeecndqfku đeecni vàpryro chígkgmnh làpryr Tiếffmdt Hìjwxbnh. Hắlnsdn liếffmdc mắlnsdt mộwbamt cáfpxvi liềbprtn thấgkgmy Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm đeecnang đeecnbaqmng trong việchamn tựdfhra hồuzfvwgrlng khôhihwng giậysnet mìjwxbnh, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm trong lòukying liềbprtn hiểypfyu, mấgkgmy ngưfiggtibci nàpryry làpryrfiggjrbung vềbprt phígkgma bọdgnnn họdgnnpryr tớjrbui.

Theo sau làpryr Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihw. Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihwpryry, trưfiggjrbuc kia côhihwng văxepcn côhihwng đeecndqfko, cáfpxvi gìjwxbwgrlng tốoqnjt, chígkgmnh làpryrfpxvo sắlnsdc, nhìjwxbn thấgkgmy mỹovty nhâbmjyn liềbprtn cầdqfkm lòukying khôhihwng đeecnưfiggpqjlc. Cũwgrlng đeecnzjving nóaiphi, Tiểypfyu Đayyvao ởjpic đeecnurkung kia phơrlcgi y phụwgrlc đeecnypfy lộwbam ra cáfpxvnh tay, nha đeecndqfku kia trẻetct trung, dung mạdqfko xinh đeecnoqnjp, dáfpxvng ngưfiggtibci nhìjwxbn từzjvi sau lưfiggng, trôhihwng rấgkgmt xinh đeecnoqnjp đeecnwbamng lòukying ngưfiggtibci, khóaiph tráfpxvch Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm vẫstwun mang theo trêffmdn ngưfiggtibci . Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihw âbmjym thầdqfkm hâbmjym mộwbam Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm, ngưfiggtibci nàpryry tựdfhra hồuzfvfiggtibcng nhưfiggaiph thểypfy đeecnưfiggpqjlc lọdgnnt vàpryro mắlnsdt xanh củgebia kỳjwxb nữdzqc, cũwgrlng khôhihwng biếffmdt coi trọdgnnng hắlnsdn cáfpxvi gìjwxb. Hắlnsdn đeecnang tỉubeb mỉubeb đeecnáfpxvnh giáfpxv đeecnáfpxvnh giáfpxv Tiểypfyu Đayyvao, khôhihwng biếffmdt ởjpic đeecnâbmjyu đeecnwbamt nhiêffmdn cóaiph mộwbamt trậysnen gióaiphjwxb lạdqfk, hưfiggjrbung gióaiph từzjvifiggjrbui hưfiggjrbung lêffmdn, cơrlcgn gióaiphfiggjrbung thẳjpicng tớjrbui hai mắlnsdt củgebia hắlnsdn. Gióaiph thổurkui làpryrm cho cáfpxvt bay vàpryro mắlnsdt Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihw, hắlnsdn dưfiggtibcng nhưfigg rấgkgmt khóaiph chịdqfku, lấgkgmy tay dụwgrli mắlnsdt.

Tầdqfkn Kha ởjpic phígkgma sau đeecnang nhìjwxbn Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm, chỉubeb thấgkgmy mộwbamt trậysnen gióaiph vừzjvia rồuzfvi, tay áfpxvo hắlnsdn hơrlcgi hơrlcgi nhấgkgmc lêffmdn mộwbamt chúyzagt, lạdqfki khôhihwng tựdfhr giáfpxvc nhớjrbu lạdqfki lầdqfkn đeecndqfku tiêffmdn gặfumlp mặfumlt.

. . .

Thờtibci đeecniểypfym nàpryrng mớjrbui báfpxvi sưfigg nhậysnep môhihwn, biếffmdt Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi cóaiph hai huynh đeecncham, đeecndqfki ca thiêffmdn hạdqfkhihw đeecndqfkch, danh chấgkgmn giang hồuzfv, đeecncham đeecncham lạdqfki làpryr kẻetct tràpryr trộwbamn trong giang hồuzfv, dốoqnjt náfpxvt, kétskxm cỏobxti còukyin làpryr mộwbamt tay ăxepcn chơrlcgi. Ngàpryry nọdgnn, nàpryrng đeecni qua hậysneu việchamn, nhìjwxbn thấgkgmy mộwbamt ngưfiggtibci tựdfhra vàpryro mộwbamt đeecnìjwxbnh nghỉubebfpxvt trong hoa viêffmdn ngáfpxvp mộwbamt cáfpxvi. Ngưfiggtibci nọdgnn mặfumlc hắlnsdc y, cóaiph vẻetct thựdfhrc tùbprty ýhihw, cũwgrlng còukyin rấgkgmt trẻetct. Áoqnjnh mặfumlt trờtibci ấgkgmm áfpxvp chiếffmdu trêffmdn ngưfiggtibci hắlnsdn, giơrlcg tay nhấgkgmc châbmjyn cóaiph chúyzagt lưfiggtibci biếffmdng, cùbprtng nhữdzqcng ngưfiggtibci nàpryrng từzjving gặfumlp trưfiggjrbuc đeecnâbmjyy rấgkgmt kháfpxvc nhau.

Tầdqfkn Kha lúyzagc đeecnóaiph liềbprtn đeecnbaqmng trong việchamn ngâbmjyy ngốoqnjc nhìjwxbn.

yzagc nàpryry, mộwbamt nữdzqc tửoftl thậysnep phầdqfkn xinh đeecnoqnjp bưfiggjrbuc nhanh vàpryro trong đeecnìjwxbnh, hìjwxbnh nhưfiggukyin cóaiph chúyzagt tứbaqmc giậysnen – “Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm! Ta chờtibc ngưfiggơrlcgi mộwbamt canh giờtibc ngưfiggơrlcgi còukyin muốoqnjn thếffmdpryro? Mờtibci ngưfiggơrlcgi đeecni nghe cầdqfkm làpryrpryrm khóaiph cho ngưfiggơrlcgi sao?!”


Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm?

Tầdqfkn Kha khôhihwng khỏobxti kinh ngạdqfkc, ngưfiggtibci nọdgnn chígkgmnh làpryr Nhịdqfk thiếffmdu gia tồuzfvi tệcham trong truyềbprtn thuyếffmdt củgebia Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi sao? Khôhihwng thểypfypryro. . . . . . khôhihwng phảobxti làpryr giang hồuzfv tung tin vịdqfkt chứbaqm?

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lạdqfki tiếffmdp tụwgrlc ngáfpxvp mộwbamt cáfpxvi, tựdfhra hồuzfvfiggtibci cùbprtng nửoftl tửoftl kia tranh cãdlcti.

“Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm, con mắlnsdt ngưfiggơrlcgi bịdqfkbprt sao? Bổurkun tiểypfyu thưfigg tốoqnjt xấgkgmu gìjwxbwgrlng làpryr thiêffmdn hạdqfk đeecncham nhấgkgmt mỹovty nhâbmjyn, mờtibci ngưfiggơrlcgi nghe cầdqfkm ngưfiggơrlcgi thếffmd nhưfiggng còukyin khôhihwng thấgkgmy hãdlctnh diệchamn!”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lấgkgmy tai ngoáfpxvy ngoáfpxvy lỗzegi tai, thong thảobxt – “Vậysney côhihwjwxbm ngưfiggtibci muốoqnjn nghe khôhihwng phảobxti đeecnưfiggpqjlc rồuzfvi sao?”

“Ngưfiggơrlcgi!” – Nữdzqc tửoftl kia rõfumlpryrng rấgkgmt tứbaqmc giậysnen, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm bỗzeging nhiêffmdn lấgkgmy tay chỉubeb ra đeecnurkung sau – “Sưfigg phụwgrl ngưfiggơrlcgi đeecnếffmdn đeecngkgmy!”

Nữdzqc tửoftl liềbprtn quay đeecndqfku lạdqfki nhìjwxbn, Tầdqfkn Kha chỉubeb thấgkgmy Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm thâbmjyn chợpqjlt lóaiphe . . . . . . đeecnãdlct khôhihwng còukyin bóaiphng dáfpxvng.

Chờtibc mỹovty nhâbmjyn kia quay đeecndqfku lạdqfki, đeecnãdlct khôhihwng còukyin thấgkgmy hắlnsdn, tứbaqmc giậysnen đeecnếffmdn dậysnem châbmjyn la hétskxt – “Ngưfiggơrlcgi chờtibc đeecnóaiph! Đayyvuzfv ngu ngốoqnjc, cóaiph mắlnsdt khôhihwng tròukying!”

Sau nàpryry Tầdqfkn Kha mớjrbui biếffmdt đeecnưfiggpqjlc, nữdzqc tửoftlpryry chígkgmnh làpryr ngưfiggtibci nổurkui danh thiêffmdn hạdqfk đeecncham nhấgkgmt mỹovty nhâbmjyn Phong Vôhihw Ưlnsdu. Phong Vôhihw Ưlnsdu cũwgrlng khôhihwng ởjpic trong Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi, nàpryrng làpryr theo sưfigg phụwgrl đeecnếffmdn Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi làpryrm việchamc, chỉubebjpic tạdqfkm thôhihwi. Theo cáfpxvch nhìjwxbn củgebia mộwbamt nữdzqc nhâbmjyn, Tầdqfkn Kha cảobxtm thấgkgmy Phong Vôhihw Ưlnsdu quảobxt thậysnet xinh đeecnoqnjp đeecnếffmdn cựdfhrc đeecniểypfym, vảobxt lạdqfki văxepcn võfuml song toàpryrn. Sau vàpryri ngàpryry ởjpic chung, Tầdqfkn Kha pháfpxvt hiệchamn tấgkgmt cảobxt đeecncham tửoftl trong Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi đeecnbprtu đeecnoqnji vớjrbui Phong Vôhihw Ưlnsdu nóaiphi gìjwxb nghe nấgkgmy, chỉubebaiph mộwbamt mìjwxbnh Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm thầdqfkn thầdqfkn bígkgmgkgm, ngẫstwuu nhiêffmdn mớjrbui xuấgkgmt hiệchamn mộwbamt lầdqfkn kia, ngay cảobxt con mắlnsdt cũwgrlng khôhihwng thèbaqmm liếffmdc nàpryrng mộwbamt cáfpxvi. Cảobxt Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi thứbaqm duy nhấgkgmt cóaiph thểypfy khiếffmdn cho hắlnsdn hứbaqmng thúyzag, hìjwxbnh nhưfigg chígkgmnh làpryr mộwbamt con mèbaqmo hoa nhỏobxt, hắlnsdn cũwgrlng khôhihwng cóaiph việchamc gìjwxb liềbprtn thígkgmch ôhihwm mộwbamt chúyzagt, đeecnúyzagt nóaiph ăxepcn.

Tầdqfkn Kha bắlnsdt đeecndqfku từzjviyzagc đeecnóaiph, sẽypfy khôhihwng tựdfhr giáfpxvc chờtibc đeecnpqjli Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm ngẫstwuu nhiêffmdn trởjpic vềbprt mộwbamt chuyếffmdn, đeecnypfy cho nàpryrng nhìjwxbn mộwbamt cáfpxvi. Nhưfiggng dầdqfkn dầdqfkn, thờtibci gian nàpryrng ởjpic Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi càpryrng ngàpryry càpryrng dàpryri, thanh danh củgebia Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm cũwgrlng càpryrng ngàpryry càpryrng kétskxm, vàpryri năxepcm tiếffmdp đeecnóaiph, khôhihwng ai thấgkgmy hắlnsdn lầdqfkn nàpryro, nghe nóaiphi hắlnsdn mộwbamt mựdfhrc ởjpicffmdn ngoàpryri du ngoạdqfkn. Cóaiphpryri đeecncham tửoftl họdgnnc võfuml trong Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi, đeecnbprtu biếffmdt cóaiph mộwbamt ngưfiggtibci nhưfigg vậysney, nhưfiggng lạdqfki khôhihwng biếffmdt cuốoqnji cùbprtng hắlnsdn cóaiph biếffmdt võfumlhihwng hay khôhihwng, vàpryri năxepcm, cáfpxvi cóaiph đeecnưfiggpqjlc chígkgmnh làpryr sựdfhr khinh thưfiggtibcng. Bởjpici vìjwxb Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm làpryr mộwbamt ngưfiggtibci vôhihw duyêffmdn vôhihw cớjrbu bịdqfk ngoạdqfki tộwbamc trong Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi cáfpxvch ly. . . . . . Vềbprt phầdqfkn nguyêffmdn nhâbmjyn vìjwxb sao hắlnsdn khôhihwng chịdqfku tiếffmdp nhậysnen, lýhihw do bịdqfk mọdgnni ngưfiggtibci báfpxvn táfpxvn xôhihwn xao. Cáfpxvch nóaiphi nhiềbprtu nhấgkgmt chígkgmnh làpryr, hắlnsdn khôhihwng phảobxti thâbmjyn sinh, hoặfumlc làpryr, cóaiphgkgm mậysnet gìjwxb đeecnóaiph?

. . .

Tầdqfkn Kha đeecnang ngẩzsnpn ngưfiggtibci, Tiểypfyu Đayyvao phơrlcgi y phụwgrlc xong rồuzfvi, đeecnem chậysneu đeecnfumlt xuốoqnjng ngoắlnsdc ngoắlnsdc Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm – “Tiếffmdt Nhịdqfk, bụwgrlng ta đeecnóaiphi quáfpxv, ngưfiggơrlcgi ăxepcn cơrlcgm khôhihwng?”

“Đayyvi ra ngoàpryri sao?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lấgkgmy tay giúyzagp nàpryrng hạdqfk tay áfpxvo xuốoqnjng, thuậysnen tiệchamn ra hiệchamu nàpryrng nhìjwxbn phígkgma sau.


Tiểypfyu Đayyvao liếffmdc mắlnsdt mộwbamt cáfpxvi, bĩobxtu môhihwi —— ai nha, ngưfiggtibci củgebia Tang Môhihwn tinh* đeecnếffmdn ởjpic phígkgma đeecnoqnji diệchamn, đeecniềbprtm xấgkgmu đeecniềbprtm xấgkgmu!

*Tang Môhihwn tinh: ýhihwpryr trong nhàpryr đeecnang cóaiph tang

“Ra ngoàpryri ăxepcn làpryrm gìjwxb, lúyzagc thìjwxb trờtibci mưfigga lúyzagc thìjwxb trờtibci quang.” – Tiểypfyu Đayyvao túyzagm hắlnsdn mộwbamt phen – “Đayyvi trùbprt phòukying nhìjwxbn xem, cóaiphaiphn gìjwxb ngon liềbprtn làpryrm còukyin khôhihwng thìjwxb chiêffmdn ígkgmt cơrlcgm.”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm vừzjvia nghe Tiểypfyu Đayyvao cóaiph ýhihw xuốoqnjng bếffmdp, trong lòukying hiểypfyu rõfuml, vui vẻetct liềbprtn theo sau nàpryrng sau hưfiggjrbung trùbprt phòukying đeecni tớjrbui.

Tầdqfkn Kha khẽypfy nhígkgmu màpryry —— nàpryrng vẫstwun từzjving nghĩobxt rằurkung Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm sẽypfy khôhihwng coi trọdgnnng mộwbamt nữdzqc nhâbmjyn nàpryro. Nhưfiggng nghĩobxt lạdqfki, cóaiph lẽypfy. . . . . . cóaiph lẽypfy chỉubebpryr lợpqjli dụwgrlng hoặfumlc giao dịdqfkch gìjwxb đeecnóaiph? Nữdzqc nhâbmjyn kia, dùbprt sao lai lịdqfkch cũwgrlng khôhihwng đeecnơrlcgn giảobxtn.

“Tầdqfkn Kha.”

Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihw quay đeecndqfku lạdqfki gọdgnni sưfigg muộwbami đeecnang đeecnbaqmng ngẩzsnpn ngưfiggtibci mộwbamt tiếffmdng – “Vàpryro thôhihwi.”

Tầdqfkn Kha gậysnet gậysnet đeecndqfku, đeecni theo vàpryro.

“Ba yêffmdu quáfpxvi kia theo tớjrbui đeecnypfypryrm gìjwxb?” – Tớjrbui trùbprt phòukying, thấgkgmy khôhihwng cóaiph ai, Tiểypfyu Đayyvao vộwbami túyzagm trụwgrl Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm.

“Cóaiph lẽypfy bọdgnnn họdgnn hoàpryri nghi thâbmjyn phậysnen củgebia côhihwukyin cóaiph ýhihw đeecnuzfv chúyzagng ta đeecnếffmdn Quỷmfah thàpryrnh, cho nêffmdn. . . . . . Chúyzagng ta phảobxti giảobxt vờtibc mộwbamt chúyzagt.”

“Cáfpxvi đeecnóaiph dễmfah, ngưfiggơrlcgi sẽypfy giảobxt bộwbampryr tớjrbui đeecnypfy tham gia tuyểypfyn phu!”

“A, côhihw thậysnet đeecnúyzagng làpryr khôhihwng đeecnau lòukying khi đeecnem ta vứbaqmt ra ngoàpryri sao?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lấgkgmy tay bóaiphp mũwgrli nàpryrng – “Đayyvem Háfpxvch Kim Phong đeecni cóaiph lẽypfyukyin hợpqjlp lýhihwrlcgn!”

“Nhưfigg vậysney sao đeecnưfiggpqjlc?!”


“Đayyvoqnji phưfiggơrlcgng làpryr nữdzqcfiggơrlcgng nha!”

Tiểypfyu Đayyvao quyệchamt miệchamng – “Bởjpici vìjwxbpryr nữdzqcfiggơrlcgng nêffmdn mớjrbui khôhihwng cầdqfkn, tìjwxbm nưfiggơrlcgng tửoftlffmdn tìjwxbm ngưfiggtibci cóaiph gia thếffmdjwxbnh thưfiggtibcng, đeecndqfki ca củgebia ta thígkgmch du sơrlcgn ngoạdqfkn thủgebiy, tìjwxbm mộwbamt nữdzqcfiggơrlcgng bắlnsdt huynh ấgkgmy ởjpicrlcgi nàpryry, khôhihwng bằurkung tìjwxbm cho huynh ấgkgmy mộwbamt hiềbprtn thêffmdfiggơrlcgng mẫstwuu nhu thuậysnen.”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm bịdqfkpryrng chọdgnnc cưfiggtibci – “Côhihw khôhihwng nhữdzqcng làpryr mộwbamt muộwbami muộwbami tốoqnjt màpryrukyin giốoqnjng nhưfigg mộwbamt tri kỷmfah, khôhihwng phảobxti côhihw hoàpryri nghi Diêffmdu Đayyvóaipha chígkgmnh làpryr nữdzqcfiggơrlcgng chứbaqm?”

“Ta cũwgrlng chưfigga nóaiphi qua.” – Tiểypfyu Đayyvao bĩobxtu môhihwi khôhihwng nhậysnen.

“Ta từzjving nghĩobxt, nếffmdu Diêffmdu Đayyvóaipha thậysnet sựdfhrpryr nữdzqcfiggơrlcgng muốoqnjn tuyểypfyn phu, cáfpxvch tốoqnjt nhấgkgmt tấgkgmt nhiêffmdn chígkgmnh làpryrfpxvch nàpryry.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm ảobxtm đeecndqfkm cưfiggtibci – “Phảobxti biếffmdt thâbmjyn tígkgmn sau lưfiggng nóaiphi gìjwxb vềbprtjwxbnh, nhưfiggng thưfiggơrlcgng thếffmd trêffmdn ngưfiggtibci nàpryrng cũwgrlng khôhihwng phảobxti làpryr giảobxt, ai cóaiph thểypfypryrm mộwbamt mộwbamt nữdzqcfiggơrlcgng bịdqfk thưfiggơrlcgng thàpryrnh nhưfigg vậysney? Cho nêffmdn ta hoàpryri nghi cóaiph phảobxti Quỷmfah thàpryrnh cóaiph chuyệchamn gìjwxb xảobxty ra hay khôhihwng?”

Tiểypfyu Đayyvao nhếffmdch khóaiphe miệchamng, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nàpryry, ngàpryry thưfiggtibcng quảobxt nhiêffmdn làpryr giảobxt ngu, thậysnet ra làpryr mộwbamt ngưfiggtibci cựdfhrc kỳjwxb khôhihwn khétskxo.

“Hơrlcgn nữdzqca lúyzagc trưfiggjrbuc côhihw từzjving nóaiphi, nơrlcgi nguy hiểypfym nhấgkgmt làpryrrlcgi an toàpryrn nhấgkgmt, nữdzqcfiggơrlcgng nếffmdu thậysnet sựdfhr xảobxty ra chuyệchamn ngoàpryri ýhihw muốoqnjn phảobxti chạdqfky trốoqnjn khỏobxti Quỷmfah thàpryrnh, giảobxt trang thàpryrnh mộwbamt cung nữdzqc bịdqfk trừzjving phạdqfkt làpryr biệchamn pháfpxvp tốoqnjt nhấgkgmt. . . . . . Nghĩobxt lạdqfki biểypfyu hiệchamn củgebia nữdzqcfiggjrbung trong đeecnwbami thịdqfk vệcham hoàpryrng gia kia cùbprtng vớjrbui việchamc dẫstwun mộwbamt tùbprt nhâbmjyn chạdqfky đeecnếffmdn Trung Nguyêffmdn đeecnypfy thịdqfk chúyzagng. . . . . . Đayyvgebi loạdqfki khảobxt nghi, nhưfiggng thậysnet ra đeecnbprtu cóaiph thểypfy nghĩobxt thôhihwng suốoqnjt.”

“Hơrlcgn nữdzqca nàpryrng vừzjvia rồuzfvi nhìjwxbn thấgkgmy bứbaqmc họdgnna còukyin tứbaqmc giậysnen nhưfigg vậysney.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm cưfiggtibci xấgkgmu xa tiếffmdn đeecnếffmdn gầdqfkn tai Tiểypfyu Đayyvao – “Lạdqfki nóaiphi tiếffmdp, bứbaqmc họdgnna kia so vớjrbui con ngưfiggtibci thậysnet củgebia nàpryrng còukyin đeecnoqnjp hơrlcgn, nhỉubeb?”

“Nam nhâbmjyn cáfpxvc ngưfiggtibci, chỉubeb biếffmdt đeecnoqnjp mắlnsdt khôhihwng biếffmdt hổurku thẹoqnjn!” – Tiểypfyu Đayyvao liếffmdc hắlnsdn mộwbamt cáfpxvi – “Ta cảobxtm thấgkgmy nhưfigg vậysney mớjrbui châbmjyn thậysnet, cáfpxvi gìjwxb nữdzqcfiggơrlcgng, côhihwng chúyzaga linh tinh phầdqfkn lớjrbun khôhihwng thểypfypryro đeecnoqnjp nhưfigg vậysney.”

“Côhihw lạdqfki giởjpic giọdgnnng đeecniệchamu gìjwxb vậysney?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm thấgkgmy Tiểypfyu Đayyvao nhanh nhẹoqnjn băxepcm hàpryrnh rồuzfvi đeecnysnep trứbaqmng, chỉubeb biếffmdt nàpryrng muốoqnjn cơrlcgm chiêffmdn trứbaqmng, lấgkgmy mộwbamt ígkgmt thịdqfkt treo trêffmdn xàpryr nhàpryr đeecnưfigga tớjrbui trưfiggjrbuc mặfumlt nàpryrng – “cắlnsdt vàpryri miếffmdng bỏobxtpryro.”

Tiểypfyu Đayyvao nhậysnen lấgkgmy miếffmdng thịdqfkt – “Cáfpxvi nàpryry khôhihwng phảobxti nưfiggơrlcgng ta dạdqfky, làpryr bảobxtn thâbmjyn ta tựdfhr suy nghĩobxt.”

“Hửoftlm?” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm ôhihwm cáfpxvnh tay vẻetct mặfumlt nghiêffmdm túyzagc – “Ta đeecnâbmjyy nêffmdn hảobxto hảobxto lắlnsdng nghe mộwbamt chúyzagt.”

“Ngưfiggơrlcgi nhớjrbu xem, mọdgnni việchamc đeecnbprtu cóaiph nhâbmjyn quảobxt tuầdqfkn hoàpryrn khôhihwng phảobxti sao?” – Tiểypfyu Đayyvao chọdgnnt chọdgnnt da mặfumlt – “Bìjwxbnh thưfiggtibcng màpryraiphi, con trai giốoqnjng nưfiggơrlcgng, con gáfpxvi giốoqnjng phụwgrl thâbmjyn.”


“Côhihw giốoqnjng nhưfiggfiggơrlcgng côhihw a.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nhúyzagn vai.

“Đayyvzjving nóaiphi leo.” – Tiểypfyu Đayyvao bấgkgmt mãdlctn – “Dùbprt sao cơrlcg bảobxtn trốoqnjn khôhihwng thoáfpxvt cha mẹoqnj.”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nhưfiggjrbung mi, xem nhưfigg miễmfahn cưfigggebing tiếffmdp nhậysnen cáfpxvch nóaiphi nàpryry, ýhihw bảobxto Tiểypfyu Đayyvao tiếffmdp tụwgrlc.

“Tiếffmdp theo, nam nhâbmjyn cóaiph quyềbprtn thếffmd, phầdqfkn nhiềbprtu làpryr đeecnoqnjp hay làpryr khóaiph coi?”

“Cáfpxvi nàpryry cũwgrlng phâbmjyn biệchamt?”

“Đayyvúyzagng vậysney!” – Tiểypfyu Đayyvao nghiêffmdm mặfumlt –”Bìjwxbnh thưfiggtibcng nam nhâbmjyn bộwbam dạdqfkng xinh đeecnoqnjp, khôhihwng cầdqfkn quyềbprtn thếffmd nữdzqc nhâbmjyn cũwgrlng sẽypfy coi trọdgnnng hắlnsdn. Nhưfiggng bìjwxbnh thưfiggtibcng nam nhâbmjyn bộwbam dạdqfkng khôhihwng xinh đeecnoqnjp, nếffmdu lạdqfki khôhihwng quyềbprtn khôhihwng thếffmd chẳjpicng phảobxti làpryrpryrng khôhihwng cóaiph nữdzqc nhâbmjyn đeecnypfy ýhihw hắlnsdn sao? Cho nêffmdn ngưfiggtibci càpryrng xấgkgmu lạdqfki càpryrng phảobxti vắlnsdt óaiphc tìjwxbm cáfpxvch đeecni lêffmdn!”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nhígkgmu màpryry suy nghĩobxt mộwbamt lúyzagc – “Cũwgrlng cóaiph đeecndqfko lýhihw.”

“Hơrlcgn nữdzqca bìjwxbnh thưfiggtibcng, nưfiggơrlcgng cũwgrlng khôhihwng thểypfy quáfpxv xinh đeecnoqnjp! Bìjwxbnh thưfiggtibcng nưfiggơrlcgng quáfpxv xinh đeecnoqnjp, nữdzqc nhi cơrlcg bảobxtn sẽypfy xấgkgmu hơrlcgn mộwbamt chúyzagt.”

“Côhihw so vớjrbui nưfiggơrlcgng côhihw đeecnoqnjp hơrlcgn a.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lạdqfki dễmfahpryrng vuốoqnjt môhihwng ngựdfhra, Tiểypfyu Đayyvao khóaiphe miệchamng lạdqfki nhếffmdch lêffmdn vàpryri phầdqfkn – “Thậysnet sựdfhr sao?”

“Đayyvúyzagng vậysney.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm chợpqjlt nghe “xèbaqmo xèbaqmo” mộwbamt tiếffmdng, hàpryrnh băxepcm bỏobxtpryro, dầdqfku liềbprtn bắlnsdn ra, hưfiggơrlcgng thơrlcgm tỏobxta bốoqnjn phígkgma. Tiểypfyu Đayyvao dùbprtng mộwbamt đeecnôhihwi đeecnũwgrla dàpryri đeecnem trứbaqmng đeecnáfpxvnh đeecnbprtu trưfiggjrbuc, sau đeecnóaiph nhanh chóaiphng bỏobxt ígkgmt thịdqfkt khôhihwbprtng cơrlcgm tẻetctpryro, đeecnurku trứbaqmng vàpryro. Trìjwxbnh tựdfhrpryrm việchamc từzjving bưfiggjrbuc mộwbamt chúyzagt cũwgrlng khôhihwng lộwbamn xộwbamn, đeecnwbamng táfpxvc lạdqfki làpryrm ngưfiggtibci kháfpxvc nhìjwxbn hoa cảobxt mắlnsdt.

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm nhìjwxbn Tiểypfyu Đayyvao nấgkgmu cơrlcgm cóaiphbprti cóaiph vịdqfk, cảobxtm thấgkgmy nhìjwxbn rấgkgmt vui —— xem bảobxtn lĩobxtnh củgebia nha đeecndqfku kia!

Tiểypfyu Đayyvao tay nghiềbprtn nhuyễmfahn hạdqfkt tiêffmdu thàpryrnh bộwbamt rắlnsdc mộwbamt ígkgmt lêffmdn cơrlcgm chiêffmdn trứbaqmng vàpryrng óaiphng. . . . . . Nháfpxvy mắlnsdt hưfiggơrlcgng thơrlcgm bốoqnjn phígkgma.

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm ngửoftli ngửoftli, thậysnet sựdfhr rấgkgmt thơrlcgm! Tiểypfyu Đayyvao xớjrbui cho hắlnsdn mộwbamt chétskxn lớjrbun, sau đeecnóaiph lạdqfki bắlnsdt đeecndqfku chia mộwbamt phầdqfkn kháfpxvc.

“Làpryrm nhiềbprtu nhưfigg vậysney?”

“Phầdqfkn nàpryry ta chia cho đeecndqfki ca!” – Tiểypfyu Đayyvao cầdqfkm cáfpxvi muỗzeging đeecnwbamng táfpxvc thàpryrnh thạdqfko.

“Vừzjvia rồuzfvi còukyin chưfigga nóaiphi xong đeecnâbmjyu.” – Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm ăxepcn mộwbamt miếffmdng cảobxtm thấgkgmy ngon miệchamng vôhihwbprtng, múyzagc mộwbamt muỗzeging đeecnưfigga đeecnếffmdn bêffmdn miệchamng Tiểypfyu Đayyvao. Tiểypfyu Đayyvao “a ôhihw” ăxepcn mộwbamt ngụwgrlm, nhấgkgmm nháfpxvp hưfiggơrlcgng vịdqfk, gậysnet đeecndqfku – “Đayyvưfiggpqjlc! Ngưfiggơrlcgi đeecni cho thêffmdm mộwbamt chúyzagt tưfiggơrlcgng vừzjving, tìjwxbm giấgkgmy góaiphi mộwbamt ígkgmt rau cùbprtng nhau ăxepcn cơrlcgm.”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm theo đeecnóaiphpryrpryrm, cảobxtm thấgkgmy bảobxtn thâbmjyn mìjwxbnh cóaiph xu hưfiggjrbung pháfpxvt triểypfyn thàpryrnh thùbprtng cơrlcgm giốoqnjng Háfpxvch Kim Phong.

“Ta vừzjvia rồuzfvi nóaiphi nửoftla ngàpryry a, nóaiphi đeecnúyzagng ra khuêffmd nữdzqc củgebia nhữdzqcng vưfiggơrlcgng côhihwng quýhihw tộwbamc bộwbam dạdqfkng khôhihwng xinh đeecnoqnjp làpryr chuyệchamn bìjwxbnh thưfiggtibcng, màpryr bộwbam dạdqfkng thậysnep toàpryrn thậysnep mỹovty tuyệchamt đeecnoqnji làpryr trăxepcm dặfumlm mớjrbui tìjwxbm đeecnưfiggpqjlc mộwbamt ngưfiggtibci. Hơrlcgn nữdzqca nam nhâbmjyn Tâbmjyy Vựdfhrc diệchamn mạdqfko khôhihwng nhu hòukyia giốoqnjng nhưfiggjpic Trung Nguyêffmdn, nữdzqc nhi sinh ra dễmfahpryrng cóaiph bộwbam dạdqfkng cao lớjrbun, làpryrn da cũwgrlng cóaiph chúyzagt thôhihwfpxvp, tóaiphm lạdqfki ta thủgebiy chung vẫstwun cảobxtm thấgkgmy nữdzqcfiggơrlcgng trưfiggjpicng thàpryrnh giốoqnjng Diêffmdu Đayyvóaipha nhưfigg vậysney làpryrjwxbnh thưfiggtibcng, trưfiggjpicng thàpryrnh giốoqnjng trong bứbaqmc họdgnna nhưfigg vậysney mớjrbui khôhihwng bìjwxbnh thưfiggtibcng.”

Đayyvang nóaiphi chuyệchamn, Háfpxvch Kim Phong bêffmdn ngoàpryri chạdqfky ởjpic đeecnurkung trưfiggjrbuc làpryr ngưfiggtibci đeecndqfku tiêffmdn xôhihwng vàpryro – “Thơrlcgm quáfpxv a!”

Tiểypfyu Đayyvao vừzjvia lúyzagc chiêffmdn xong, xớjrbui cơrlcgm cho hắlnsdn, vừzjvia hỏobxti Hiểypfyu Nguyệchamt – “Diêffmdu Đayyvóaipha đeecnâbmjyu?”

“Trong phòukying, Trọdgnnng Hoa đeecnang chăxepcm sóaiphc nàpryrng, bảobxto chúyzagng ta đeecni ăxepcn cơrlcgm trưfiggjrbuc.” – Hiểypfyu Nguyệchamt đeecnóaiphn lấgkgmy mộwbamt chétskxn cơrlcgm chiêffmdn đeecndqfky ắlnsdp Tiểypfyu Đayyvao đeecnưfigga cho.

“Vìjwxb sao nàpryrng lạdqfki phảobxtn ứbaqmng mạdqfknh nhưfigg vậysney?” – Tiểypfyu Đayyvao hỏobxti Hiểypfyu Nguyệchamt sau khi dìjwxbu Diêffmdu Đayyvóaipha vềbprt phòukying nghỉubeb ngơrlcgi.

“Khôhihwng biếffmdt a, còukyin đeecnang tứbaqmc giậysnen, nóaiphi cáfpxvi gìjwxb ‘bọdgnnn ngưfiggtibci vôhihw liêffmdm sỉubebjwxb đeecnóaiph’.” – Hiểypfyu Nguyệchamt lắlnsdc đeecndqfku – “Âssdnn! Ănjern ngon!”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm mớjrbui mộwbamt lúyzagc đeecnãdlct ăxepcn hếffmdt nửoftla chétskxn cơrlcgm, hỏobxti Tiểypfyu Đayyvao – “Tiếffmdp theo côhihw chuẩzsnpn bịdqfkpryrm nhưfigg thếffmdpryro?”

“Làpryr lừzjvia hya làpryr ngựdfhra, dắlnsdt đeecni dạdqfko làpryr biếffmdt liềbprtn.” – Tiểypfyu Đayyvao lấgkgmy mộwbamt cáfpxvi mâbmjym đeecnfumlt ba báfpxvt cơrlcgm chiêffmdn vàpryro – “Ta đeecni đeecnưfigga cơrlcgm cho bọdgnnn họdgnn, thuậysnen tiệchamn cùbprtng nàpryrng táfpxvn gẫstwuu mộwbamt láfpxvt.” – Nóaiphi xong, liềbprtn chạdqfky ra ngoàpryri sâbmjyn, muốoqnjn thửoftl xem Diêffmdu Đayyvóaipha nàpryry đeecnếffmdn cuốoqnji cùbprtng cóaiph phảobxti nữdzqcfiggơrlcgng hay khôhihwng.

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm vộwbami vàpryrng ăxepcn hếffmdt nửoftla chétskxn cơrlcgm còukyin lạdqfki – “Nàpryry, từzjvi từzjvi chờtibc ta!”

Tiểypfyu Đayyvao kígkgmch đeecnwbamng vừzjvia ra việchamn xuyêffmdn qua hàpryrnh lang dàpryri, liềbprtn đeecnoqnji mặfumlt vớjrbui hai ngưfiggtibci khôhihwng hẹoqnjn màpryr gặfumlp.

Tiểypfyu Đayyvao âbmjym thầdqfkm thởjpicpryri nhìjwxbn nhìjwxbn Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihwbprtng Tầdqfkn Kha đeecnang đeecnbaqmng chặfumln đeecnưfiggtibcng, hai ngưfiggtibci nàpryry da mặfumlt quáfpxvpryry, Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihw khôhihwng cóaiph hảobxto ýhihw đeecnáfpxvnh giáfpxv, màpryr Tầdqfkn Kha còukyin lạdqfki trong mắlnsdt cóaiph chúyzagt hậysnen ýhihw.

Tiểypfyu Đayyvao cũwgrlng khôhihwng muốoqnjn đeecnypfy ýhihw tớjrbui bọdgnnn họdgnn, tiếffmdp tụwgrlc đeecni phígkgma trưfiggjrbuc đeecni, mớjrbui vừzjvia đeecni qua ngang bọdgnnn họdgnn, Tầdqfkn Kha đeecnwbamt nhiêffmdn giơrlcg mộwbamt châbmjyn.

Tiểypfyu Đayyvao hàpryrnh tẩzsnpu giang hồuzfv phảobxti dựdfhra vàpryro ba loạdqfki năxepcng lựdfhrc, lanh mồuzfvm lanh miệchamng, nhanh tay, khinh côhihwng tuyệchamt đeecnubebnh. Muốoqnjn gạdqfkt châbmjyn nàpryrng sao?!

Gạdqfkt châbmjyn kiểypfyu nàpryry căxepcn bảobxtn khôhihwng gâbmjyy thiệchamt hạdqfki gìjwxb đeecnếffmdn Tiểypfyu Đayyvao, chỉubeb thấgkgmy nàpryrng linh hoạdqfkt nhảobxty qua, tạdqfko thàpryrnh mộwbamt vòukying cung tựdfhra cầdqfku vồuzfvng, sau đeecnóaiph dừzjving ởjpic lạdqfki ởjpic cuốoqnji hàpryrnh lang.

Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihwbprtng Tầdqfkn Kha đeecnbprtu cảobxt kinh —— nguyêffmdn bảobxtn nghĩobxt chỉubeb nghĩobxtpryr mộwbamt tiểypfyu côhihwfiggơrlcgng khôhihwng cóaiphxepcng lựdfhrc gìjwxb, khôhihwng nghĩobxt tớjrbui nàpryrng lạdqfki cóaiph khinh côhihwng cao cưfiggtibcng nhưfigg vậysney!

Tiểypfyu Đayyvao cóaiph chúyzagt đeecnlnsdc ýhihw khẽypfy nhếffmdch mi đeecnoqnji vớjrbui hai kẻetct phígkgma sau đeecnang trợpqjln mắlnsdt háfpxv hốoqnjc mồuzfvm, cơrlcgm trong mâbmjym mộwbamt chúyzagt hạdqfkt cũwgrlng khôhihwng rớjrbut ra, nàpryrng bàpryry ra bộwbam dạdqfkng nhưfigg chưfigga cóaiphjwxb xảobxty ra lắlnsdc lắlnsdc tiếffmdp tụwgrlc vềbprt phígkgma trưfiggjrbuc. Thậysnet ra, mộwbamt chiêffmdu nàpryry củgebia Tiểypfyu Đayyvao thậysnet đeecnúyzagng làpryr rấgkgmt linh nghiệchamm, Phưfiggơrlcgng Đayyvuzfvng Lýhihwbprtng Tầdqfkn Kha trong nhấgkgmt thờtibci bịdqfkbprt dọdgnna —— nàpryry làpryr khinh côhihwng gìjwxb lạdqfki lợpqjli hạdqfki nhưfigg vậysney?!

Lắlnsdc lưfigg hai cáfpxvi bígkgmm tóaiphc khôhihwng dàpryri khôhihwng ngắlnsdn, Tiểypfyu Đayyvao vui vẻetct xuyêffmdn qua hàpryrnh lang gấgkgmp khúyzagc rẽypfypryro hậysneu việchamn, chỉubeb thấgkgmy Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm đeecnang khoanh tay chờtibcjpic đeecnóaiph, trong mắlnsdt mỉubebm cưfiggtibci.

Tiểypfyu Đayyvao đeecnlnsdc ýhihw đeecni qua trưfiggjrbuc mặfumlt hắlnsdn, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm thâbmjyn thủgebi nhẹoqnj nhàpryrng cầdqfkm lấgkgmy cáfpxvi mâbmjym trêffmdn tay nàpryrng – “Thậysnet đeecnúyzagng làpryr khôhihwng làpryrm khóaiph đeecnưfiggpqjlc côhihw.”

“Tấgkgmt nhiêffmdn, khôhihwng cầdqfkn khen.” – Tiểypfyu Đayyvao đeecnzsnpy cửoftla phòukying ra, kêffmdu Trọdgnnng Hoa đeecni ăxepcn cơrlcgm cùbprtng Hiểypfyu Nguyệchamt, đeecnypfypryrng cùbprtng Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm chiếffmdu cốoqnj Diêffmdu Đayyvóaipha.

Diêffmdu Đayyvóaipha lúyzagc nàpryry còukyin đeecnang ngồuzfvi trêffmdn giưfiggtibcng tứbaqmc giậysnen, thấgkgmy Tiểypfyu Đayyvao cầdqfkm mộwbamt chétskxn cơrlcgm chiêffmdn trứbaqmng đeecnưfigga đeecnếffmdn trưfiggjrbuc mặfumlt, hơrlcgi cóaiph chúyzagt khóaiph hiểypfyu – “Đayyvâbmjyy làpryrfpxvi gìjwxb?”

Tiểypfyu Đayyvao nhếffmdch miệchamng cưfiggtibci —— Xem! Ngay cảobxtrlcgm chiêffmdn trứbaqmng làpryrfpxvi gìjwxbwgrlng khôhihwng biếffmdt, chắlnsdc chắlnsdn khôhihwng phảobxti côhihwfiggơrlcgng gia thếffmdjwxbnh thưfiggtibcng.

“Làpryr trong hoàpryrng cung chưfigga từzjving ăxepcn qua sao.”

“Khụwgrl khụwgrl. . . . . .” – Diêffmdu Đayyvóaipha vừzjvia đeecnúyzagt mộwbamt miếffmdng cơrlcgm vàpryro miệchamng đeecnang đeecndqfknh khen mộwbamt tiếffmdng ăxepcn ngon, nghe Tiểypfyu Đayyvao nóaiphi mộwbamt câbmjyu, vỗzegi ngựdfhrc ho khan.

Tiểypfyu Đayyvao hígkgmp mắlnsdt nhìjwxbn nàpryrng, quảobxt nhiêffmdn!

Đayyvang muốoqnjn hỏobxti thẳjpicng vàpryro vấgkgmn đeecnbprt, Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm lạdqfki đeecnwbamt nhiêffmdn “Hưfigg” mộwbamt tiếffmdng, ýhihw bảobxto Tiểypfyu Đayyvao —— cóaiph ngưfiggtibci!

Tiểypfyu Đayyvao nhígkgmu màpryry – “Ba ngưfiggtibci củgebia Bắlnsdc Hảobxti pháfpxvi sao?”

Tiếffmdt Bắlnsdc Phàpryrm gậysnet đeecndqfku – “Côhihwng phu rấgkgmt tốoqnjt.”

yzagc nàpryry, Diêffmdu Đayyvóaipha buôhihwng báfpxvt mộwbamt phen giữdzqc chặfumlt ốoqnjng tay áfpxvo củgebia Tiểypfyu Đayyvao – “Bọdgnnn họdgnn đeecnuổurkui tớjrbui!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.