Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 492 : Vết sẹo trên đùi (2)

    trước sau   
“Ừaprx.” Cốddhjcoot Sinh thậgaukt sựxcdl khôqofvng cóftyo hứsinxng thújixh vớigkmi phimHàsnuwn Quốddhjc,nhưcootng hắqaynn vẫkzmsn tỏnhpr vẻztnr rấoerht chăjrfkm chújixh trảpprs lờndqoi.

Hai ngưcootndqoi nóftyoi chuyệddhjn vớigkmi nhau mộowfdt lújixhc làsnuwm bầzjjbu khôqofvng khínhpr thoảpprsi mápudei hơzhpvn rấoerht nhiềcsqwu, Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi dầzjjbn cũqtfjng khôqofvng cògrhyn căjrfkng thẳzhpvng nữvksla, nãrtkwo thảpprs lỏnhprng, trògrhy chuyệddhjn vớigkmi Cốddhjcoot Sinh cũqtfjng tựxcdl nhiêkhtin hơzhpvn mộowfdt chújixht, trong lújixhc nhấoerht thờndqoi khôqofvng chújixh ýndqo, côqofv lạuvoii vôqofvtjitnh hỏnhpri thắqaync mắqaync trong lògrhyng mìtjitnh: “Sao Cốddhj tổjbljng lạuvoii khôqofvng vềcsqw phògrhyng mìtjitnh?”

Hỏnhpri xong, Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi mớigkmi ýndqo thứsinxc đeezwưcootmluec chínhprnh mìtjitnh đeezwãrtkw hỏnhpri nhữvkslng gìtjit, cóftyo thểmluesnuwo hắqaynn sẽbfng cảpprsm thấoerhy côqofv quảpprsn nhiềcsqwu chuyệddhjn củqvhla hắqaynn quápude khôqofvng, trong lògrhyng côqofv lạuvoii cóftyo mộowfdt con cừxskqu nhỏnhpr chạuvoiy loạuvoin.

“Nếxskqu nhưcootftyo thểmlue trởjsdf lạuvoii thìtjit sẽbfng khôqofvng…” cóftyo lẽbfngsnuwqtfjng vừxskqa cùcsqwng côqofvftyoi chuyệddhjn quápude hợmluep ýndqokhtin cũqtfjng khôqofvng cảpprsm thấoerhy vấoerhn đeezwcsqwsnuwqofv hỏnhpri khôqofvng ổjbljn, cũqtfjng khôqofvng cóftyotjit quápude lớigkmn, đeezwếxskqn khi hắqaynn phápudet hiệddhjn mìtjitnh sắqaynp nóftyoi ra hếxskqt nhữvkslng gìtjit trong lògrhyng thìtjitqtfjng đeezwãrtkwftyoi đeezwưcootmluec nửjsdfa câqkfiu rồuvoii.

Cốddhjcoot Sinh vộowfdi ngưcootng lạuvoii, bưcootng ly nưcootigkmc đeezwãrtkw nguộowfdi lạuvoinh lêkhtin uốddhjng mộowfdt hớigkmp, sau đeezwóftyo lạuvoii nhìtjitn vềcsqw phínhpra côqofv.

Đlmvmápudey mắqaynt trong suốddhjt đeezwen huyềcsqwn, hầzjjbu nhưcoot hộowfdi tụizsx tấoerht cảpprspudec ápudenh sápudeng, sápudeng đeezwếxskqn chóftyoi mắqaynt, khuôqofvn mặddhjt hắqaynn hầzjjbu nhưcootqtfjng trởjsdfkhtin ngỡbfng ngàsnuwng trưcootigkmc vẻztnr đeezwrorgp đeezwóftyo.


Khôqofvng biếxskqt cóftyo phảpprsi đeezwãrtkw quápude trễqiyg rồuvoii hay khôqofvng, hắqaynn hơzhpvi mệddhjt, cảpprs ngưcootndqoi cũqtfjng khôqofvng thểmlue kiềcsqwm chếxskq đeezwưcootmluec, vẫkzmsn làsnuw ápudenh mắqaynt rấoerht giốddhjng Tiểmlueu Phiềcsqwn Toápudei củqvhla côqofv khiếxskqn hắqaynn say rồuvoii, hắqaynn nhìtjitn côqofv mộowfdt chújixht, khôqofvng biếxskqt tạuvoii sao lạuvoii bỗzhpvng nhiêkhtin lẩhtlvm bẩhtlvm nóftyoi nhỏnhpr mộowfdt câqkfiu: “Tiểmlueu Phiềcsqwn Toápudei…”

Sẽbfng khôqofvng cápudei gìtjit chứsinx?

Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi cògrhyn đeezwang chờndqo hắqaynn nóftyoi hếxskqt, trong mắqaynt cóftyo chújixht khóftyo hiểmlueu.

qofv nghĩtyqa trăjrfkm ngàsnuwn lầzjjbn nhưcootng lạuvoii khôqofvng nghĩtyqa tớigkmi hắqaynn mởjsdf miệddhjng lạuvoii nóftyoi ra ba chữvksl Tiểmlueu Phiềcsqwn Toápudei.

Giốddhjng nhưcootftyo mộowfdt thứsinx đeezwuvoitjit đeezwóftyo đeezwápudenh trújixhng tim côqofv, làsnuwm cho hơzhpvi thởjsdfsnuw nhịtjitp tim củqvhla Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi nhưcoot dừxskqng lạuvoii.

Tiểmlueu Phiềcsqwn Toápudei… lújixhc côqofv đeezwóftyong giảpprssnuwm Lưcootơzhpvng Đlmvmgauku Khấoerhu, hắqaynn vẫkzmsn luôqofvn gọfhwoi côqofv nhưcoot vậgauky… hắqaynn đeezwowfdt nhiêkhtin nóftyoi ba chữvkslsnuwy vàsnuwo lújixhc nàsnuwy làsnuwftyo ýndqotjit?

Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi vừxskqa mớigkmi lémrqtn khóftyoc hai lầzjjbn lújixhc nàsnuwy trong mắqaynt lạuvoii trởjsdfkhtin cay xògrhye, côqofv cầzjjbm lấoerhy lan can, tay run lêkhtin, cảpprsqofvi cũqtfjng run đeezwếxskqn kỳkzms cụizsxc.

Mộowfdt trậgaukn gióftyo mạuvoinh quậgaukt thẳzhpvng lêkhtin mặddhjt côqofv, khiếxskqn côqofvmrqtn đeezwau.

Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi hoàsnuwn hồuvoin, vộowfdi vàsnuwng dờndqoi mắqaynt khỏnhpri Cốddhjcoot Sinh, sau đeezwóftyoqtfj mi mắqaynt, trong lògrhyng cốddhj gắqaynng bìtjitnh tĩtyqanh lạuvoii, đeezwếxskqn khi côqofv thấoerhy tâqkfim trạuvoing củqvhla mìtjitnh đeezwãrtkwtjitnh thưcootndqong rồuvoii mớigkmi cưcootndqoi nhẹrorg, chậgaukm chạuvoip màsnuw buồuvoin bựxcdlc lêkhtin tiếxskqng hỏnhpri lạuvoii: “Cốddhj tổjbljng, anh vừxskqa mớigkmi nóftyoi gìtjit vậgauky?”

Giọfhwong nóftyoi khôqofvng phảpprsi củqvhla Tiểmlueu Phiềcsqwn Toápudei làsnuwm cho Cốddhjcoot Sinh hoảpprsng hốddhjt giậgaukt mìtjitnh tỉkyvonh lạuvoii.

Hắqaynn hơzhpvi đeezwpprso mắqaynt, nhìtjitn côqofv mộowfdt chújixht, lạuvoii trầzjjbm mặddhjc thu lạuvoii tầzjjbm mắqaynt, yêkhtin lặddhjng đeezwsinxng mộowfdt lápudet mớigkmi lêkhtin tiếxskqng: “Ngoàsnuwi nàsnuwy lạuvoinh rồuvoii, cũqtfjng trễqiyg nhưcoot vậgauky, côqofvkhtin vàsnuwo trong nghỉkyvo ngơzhpvi sớigkmm mộowfdt chújixht.”

ftyoi xong, hắqaynn đeezwưcoota ly nưcootigkmc trong tay đeezwưcoota cho Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi.

Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi nhậgaukn, ngữvksl khínhprtjitnh thưcootndqong: “Tạuvoim biệddhjt Cốddhj tổjbljng, ngủqvhl ngon.”

“Ừaprx.” Cốddhjcoot Sinh khôqofvng nhìtjitn côqofv, chỉkyvo nhìtjitn chằtugem chằtugem vàsnuwo hưcoot khôqofvng, đeezwếxskqn khi côqofv quay vàsnuwo chuẩhtlvn bịtjit mởjsdf cửjsdfa vàsnuwo phògrhyng mớigkmi hoàsnuwn hồuvoin lạuvoii nóftyoi: “Ngủqvhl ngon.”

cootigkmc châqkfin Tầzjjbn Chỉkyvo Ákzmsi dừxskqng lạuvoii, khôqofvng quay đeezwzjjbu lạuvoii, cũqtfjng khôqofvng nóftyoi gìtjit, chỉkyvo cấoerht bưcootigkmc vàsnuwo phògrhyng.

jixhc côqofv đeezwưcoota tay đeezwóftyong cửjsdfa sổjblj, ngẩhtlvng đeezwzjjbu lêkhtin, Cốddhjcoot Sinh vẫkzmsn duy trìtjitcoot thápudei lújixhc nãrtkwy đeezwsinxng ngoàsnuwi ban côqofvng đeezwưcoota lưcootng vềcsqw phínhpra côqofv.

Khôqofvng biếxskqt cóftyo phảpprsi làsnuwpprso giápudec hay khôqofvng, côqofv luôqofvn thấoerhy giờndqo phújixht nàsnuwy, Cốddhjcoot Sinh cóftyo đeezwzjjby côqofv đeezwơzhpvn vàsnuw đeezwau thưcootơzhpvng trong lògrhyng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.