Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 493 : Vết sẹo trên đùi (03)

    trước sau   
igyf nuốosdmt mộcuoqt ngụsxpqm nưwppjatrwc bọugxpt, từwppj từwppjxevsng sứhqvcc đhqfdódtlnng cửwsdda, lútxupc cửwsdda sắnkjrp khéqsqop lạqvdli, côigyfmquhn mơrtdk hồpvpidtln thểkkbk nghe đhqfdưwppjltjuc tiếcalfng nódtlni rấdrqlt nhỏilgd tan vàphcso trong giódtln, lútxupc ẩodvhn lútxupc hiệaobqn: “Tôigyfi sẽzuex khôigyfng trởrmmx lạqvdli phòmquhng củpvpia mìklnonh.”

Tầfffzn Chỉhqvc Átcvci giốosdmng nhưwppj bịtaur đhqfdiểkkbkm huyệaobqt, cảsrbn ngưwppjhqvci cứhqvcng đhqfdhqvc.

Hắnkjrn muốosdmn nódtlni cho côigyf nghe, nhưwppjng sao lạqvdli phảsrbni nódtlni thầfffzm?

igyfi sẽzuex khôigyfng trởrmmx lạqvdli phòmquhng củpvpia tôigyfi… ýiosl củpvpia hắnkjrn làphcs, hắnkjrn biếcalft Lưwppjơrtdkng Đxqowodvhu Khấdrqlu ởrmmx trong phòmquhng củpvpia hắnkjrn rồpvpii, nhưwppjng hắnkjrn cũupmeng vìklnoigyf ta màphcs khôigyfng muốosdmn trởrmmx vềvzoe phòmquhng củpvpia mìklnonh sao?

Hứhqvca Ôiwzun Noãyfagn đhqfdãyfagdtlni vớatrwi côigyf hắnkjrn đhqfdãyfag pháaobqt hiệaobqn Lưwppjơrtdkng Đxqowodvhu Khấdrqlu tìklnom ngưwppjhqvci đhqfdódtlnng giảsrbn rồpvpii, vìklno vậodvhy màphcs mốosdmi quan hệaobq củpvpia hai ngưwppjhqvci bọugxpn họugxp mớatrwi tệaobq nhưwppj vậodvhy sao?

Tầfffzn Chỉhqvc Átcvci thậodvht sựzuex rấdrqlt vấdrqlt vảsrbn mớatrwi códtln thểkkbkklnonh târbhzm lạqvdli, lầfffzn thứhqvc hai lạqvdli hívzoet thởrmmx khôigyfng thôigyfng.


igyf nhìklnon bódtlnng lưwppjng củpvpia hắnkjrn, yêcuoqn lặfbkzng mộcuoqt chútxupt, éqsqop chívzoenh mìklnonh thu lạqvdli tầfffzm mắnkjrt, nhẹzath nhàphcsng đhqfdódtlnng cửwsdda lạqvdli, kéqsqoo rètaurm cửwsdda sổedof, ngăhqfdn tầfffzm mắnkjrt củpvpia mìklnonh tìklnom kiếcalfm hắnkjrn, sau đhqfdódtln tiệaobqn tay đhqfdfbkzt ly nưwppjatrwc lêcuoqn đhqfdfffzu tủpvpi lạqvdlnh, liềvzoen nằioslm xuốosdmng giưwppjhqvcng.

igyf khôigyfng muốosdmn đhqfdaobqn mòmquh, dùxevsrbhzu nódtlni kia hắnkjrn muốosdmn nódtlni cho côigyf nghe nhưwppjng đhqfdiềvzoeu đhqfdódtlndtln thểkkbkdtlni lêcuoqn đhqfdưwppjltjuc gìklno?

Đxqowwppjng quêcuoqn trưwppjatrwc khi đhqfdedofi lạqvdli vai, ởrmmx hộcuoqi quáaobqn, côigyf đhqfdãyfag nghe rấdrqlt rõupmephcsng đhqfdoạqvdln ghi ârbhzm đhqfdódtln.

Lạqvdli càphcsng khôigyfng thểkkbk quêcuoqn ngưwppjhqvci vìklno hắnkjrn táaobqm năhqfdm trưwppjatrwc đhqfdãyfag chịtauru quáaobq nhiềvzoeu đhqfdau khổedof, mộcuoqt lầfffzn, hai lầfffzn, khôigyfng thểkkbk cứhqvc thếcalf lao vàphcso lầfffzn thứhqvc ba nữtcvca, bằioslng khôigyfng, côigyf đhqfdútxupng làphcs đhqfdpvpi ngốosdmc, bịtaur ngưwppjhqvci ta chêcuoqwppjhqvci cũupmeng đhqfdáaobqng lắnkjrm.

Quan trọugxpng hơrtdkn làphcs Tầfffzn Chỉhqvc Átcvci, màphcsy tuyệaobqt đhqfdosdmi khôigyfng nêcuoqn quêcuoqn, Cốosdmwppj Sinh làphcs ngưwppjhqvci đhqfdãyfagdtln vợltju,… hắnkjrn vàphcswppjơrtdkng Đxqowodvhu Khấdrqlu dùxevsklnoupmeng làphcs vợltju chồpvping.

phcsy chỉhqvcphcs ngưwppjhqvci đhqfdútxupng lútxupc đhqfdưwppjltjuc làphcsm thưwppjiosl củpvpia hắnkjrn, hơrtdkn nữtcvca cũupmeng chỉhqvcphcs thưwppjiosl thựzuexc tậodvhp, sau ba tháaobqng, códtln thểkkbkphcsy còmquhn chưwppja đhqfdưwppjltjuc làphcsm nhârbhzn viêcuoqn chívzoenh thứhqvcc nữtcvca khôigyfng chừwppjng.

klno vậodvhy, chớatrwklno mộcuoqt cârbhzu Tiểkkbku Phiềvzoen Toáaobqi củpvpia hắnkjrn màphcs bịtaur hắnkjrn mêcuoq hoặfbkzc, cũupmeng đhqfdwppjng vìklnorbhzu nódtlni “Tôigyfi sẽzuex khôigyfng trởrmmx vềvzoe phòmquhng củpvpia mìklnonh” làphcsm cho lay đhqfdcuoqng.

Khôigyfng biếcalft côigyf phảsrbni tựzuex nhắnkjrc nhởrmmx bảsrbnn thârbhzn mìklnonh bao lârbhzu, târbhzm tìklnonh củpvpia côigyf mớatrwi códtln thểkkbk từwppj từwppjklnonh tĩzemknh lạqvdli.

Thếcalf giớatrwi yêcuoqn tĩzemknh nhưwppj vậodvhy, Tầfffzn Chỉhqvc Átcvci nghĩzemkdtln lẽzuex Cốosdmwppj Sinh đhqfdãyfag rờhqvci đhqfdi rồpvpii.

Hiệaobqn tạqvdli đhqfdãyfagphcs bốosdmn giờhqvcaobqng, côigyfupmeng khôigyfng nêcuoqn suy nghĩzemk lung tung nữtcvca, nêcuoqn nghỉhqvc mộcuoqt chútxupt đhqfdi...

dtln thểkkbk đhqfdútxupng làphcs đhqfdãyfag muộcuoqn, tinh thầfffzn tiêcuoqu hao quáaobq nhiềvzoeu khiếcalfn Tầfffzn Chỉhqvc Átcvci thậodvht sựzuex ngủpvpi thiếcalfp đhqfdi.

igyf ngủpvpi đhqfdưwppjltjuc mộcuoqt lútxupc, bụsxpqng dưwppjatrwi lạqvdli béqsqon đhqfdau, côigyf cho rằioslng mìklnonh nằioslm mơrtdk, trởrmmxklnonh nhắnkjrm mắnkjrt, ôigyfm bụsxpqng, tìklnom mộcuoqt tưwppj thếcalf thoảsrbni máaobqi mộcuoqt chútxupt, nhưwppjng khôigyfng ngờhqvc lạqvdli càphcsng đhqfdau hơrtdkn, đhqfdếcalfn cuốosdmi cùxevsng, côigyf đhqfdau đhqfdếcalfn khôigyfng thởrmmx nổedofi, đhqfdau nhưwppjdtln mộcuoqt con dao đhqfdârbhzm vàphcso bụsxpqng củpvpia côigyf vậodvhy.

Ngủpvpiphcs khôigyfng ngủpvpi, vìklno đhqfdau bụsxpqng màphcsigyf lạqvdli khôigyfng nhịtaurn đhqfdưwppjltjuc rêcuoqn rỉhqvc thàphcsnh tiếcalfng.

Ngay lútxupc côigyf cho rằioslng mìklnonh khôigyfng thểkkbk chịtauru đhqfdzuexng đhqfdưwppjltjuc nữtcvca, lạqvdli códtln mộcuoqt bàphcsn tay ôigyfm lấdrqly mặfbkzt côigyf: “Thưwppjiosl Tầfffzn, thưwppjiosl Tầfffzn?”

Âxthxm thanh kia thậodvht quen tai, nhưwppjng vìklnoigyf quáaobq đhqfdau, nãyfago lạqvdli khôigyfng hoạqvdlt đhqfdcuoqng đhqfdưwppjltjuc bìklnonh thưwppjhqvcng, khôigyfng thểkkbk nhậodvhn ra đhqfdưwppjltjuc đhqfdódtlnphcs giọugxpng nódtlni củpvpia ai.

“Thưwppjiosl Tầfffzn, tỉhqvcnh lạqvdli đhqfdi? Thưwppjiosl Tầfffzn?”

Ngưwppjhqvci kia vẫtxupn gọugxpi côigyf, côigyfrtdkrtdkphcsng màphcsng mởrmmx mắnkjrt ra, khuôigyfn mặfbkzt đhqfdzathp đhqfdzuex tinh xảsrbno đhqfdếcalfn nỗzemki ai cũupmeng phảsrbni ghen tỵhmhh liềvzoen đhqfdodvhp vàphcso mắnkjrt côigyf.

igyf chuyểkkbkn đhqfdcuoqng mắnkjrt, bụsxpqng lạqvdli đhqfdau quặfbkzng lêcuoqn, côigyf khẽzuexcuoqn mộcuoqt tiếcalfng mớatrwi ýiosl thứhqvcc đhqfdưwppjltjuc thìklno ra khôigyfng phảsrbni côigyf đhqfdang nằioslm mơrtdkphcsphcs đhqfdau bụsxpqng hàphcsnh kinh táaobqi pháaobqt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.