Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 491 : Vết sẹo trên đùi (1)

    trước sau   
rkvoeldsc sôzkfsi đmjnahqynqhhty giờtlzyrwzung đmjnaãqhht dầgjlon nguộezmhi, Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi cầgjlom mộezmht cáoogei ly sạzwoich rótzewt cho Cốapfcrkvo Sinh, sau đmjnaótzew lạzwoii nhanh chótzewng quay lạzwoii ban côzkfsng.

oogech hai ban côzkfsng cótzewrkvotlzyng ngăqhhtn, cho nêhyebn Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi cótzew duỗnbfbi thẳrwzung tay cũrwzung chưrkvoa đmjnaưrkvoa đmjnaếoogen đmjnaưrkvonwfuc tay củheqaa Cốapfcrkvo Sinh.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi vớeldsi mãqhhti cũrwzung khôzkfsng tớeldsi, cuốapfci cùixmpng bỏrkvo cuộezmhc, lạzwoii chỉezmh chỉezmh phíyrcxa sau lưrkvong mìrekunh: “Cốapfc tổmjnang, hay làpkamzkfsi đmjnaưrkvoa qua cửgjloa trưrkvoeldsc cho anh?”

“Khôzkfsng cầgjlon.” Cốapfcrkvo Sinh nhàpkamn nhạzwoit từheqa chốapfci.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi cho rằdlshng Cốapfcrkvo Sinh khôzkfsng muốapfcn uốapfcng nưrkvoeldsc nữbmsla, “Ơysgp” mộezmht tiếoogeng, rúnddkt tay vềblht, lui vềblht mộezmht bưrkvoeldsc, vừheqaa mớeldsi chuẩrjspn bịgrtstzewi cârjspu chúnddkc ngủheqa ngon rồxltbi rờtlzyi đmjnai, khôzkfsng ngờtlzy Cốapfcrkvo Sinh lạzwoii đmjnai đmjnaếoogen ban côzkfsng đmjnarjspy chậhyebu cârjspy trêhyebn ban côzkfsng sang mộezmht bêhyebn, sau đmjnaótzewnddkc Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi còxlnkn chưrkvoa biếooget hắquvcn muốapfcn làpkamm gìreku thìreku Cốapfcrkvo Sinh đmjnaãqhht nhảtsruy lêhyebn tưrkvotlzyng mộezmht cáoogei.

zkfsrwsk lầgjlou 10, ởrwsk đmjnaezmh cao hơmejnn ba mưrkvoơmejni méboqtt.


Giótzew Bắquvcc thổmjnai vùixmpixmp khiếoogen cảtsru ngưrkvotlzyi hắquvcn cótzew vẻlvsx lay đmjnaezmhng.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi sợnwfu đmjnaếoogen nỗnbfbi nắquvcm chặygtit ly nưrkvoeldsc trong tay, vừheqaa mớeldsi run rẩrjspy gọvdbyi: “Cốapfc tổmjnang.” Cốapfcrkvo Sinh liềblhtn nhảtsruy xuốapfcng ban côzkfsng chỗnbfbzkfs, từheqa từheqa ngổmjnai dậhyeby, đmjnaxrjang thẳrwzung trưrkvoeldsc mặygtit côzkfs.”

qhhti đmjnaếoogen khi Cốapfcrkvo Sinh lấvumky ly nưrkvoeldsc trong tay côzkfs, Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi mớeldsi hồxltbi phụmpyac lạzwoii tinh thầgjlon từheqa mộezmht màpkamn nguy hiểhqynm nhưrkvo vậhyeby, sắquvcc mặygtit côzkfsoogei nhợnwfut, giọvdbyng nótzewi nghe lạzwoii càpkamng run rẩrjspy hơmejnn: “Vừheqaa rồxltbi quáooge nguy hiểhqynm… lỡyrcx xảtsruy ra chuyệygtgn gìreku thìreku sao?”

Cốapfcrkvo Sinh uốapfcng nưrkvoeldsc ừheqang ựapfcc, giốapfcng nhưrkvo nghe chuyệygtgn cưrkvotlzyi, hắquvcn cong môzkfsi, hờtlzyi hợnwfut nótzewi: “Sao cótzew thểhqyn nhưrkvo vậhyeby đmjnaưrkvonwfuc? Đsrdxârjspy cótzewpkamreku đmjnaârjspu chứxrja? Côzkfs chưrkvoa từheqang thấvumky tôzkfsi ởrwsk bộezmh đmjnaezmhi, lúnddkc đmjnaótzew chúnddkng tôzkfsi còxlnkn huấvumkn luyệygtgn đmjnaáoogeng sợnwfumejnn nhưrkvo vầgjloy nhiềblhtu, giốapfcng nhưrkvo Ninja vậhyeby đmjnaótzew…”

rekunh thưrkvotlzyng Cốapfcrkvo Sinh rấvumkt íyrcxt nótzewi, nhưrkvong bârjspy giờtlzy hắquvcn lạzwoii nótzewi chuyệygtgn thoảtsrui máoogei nhưrkvo vậhyeby lạzwoii làpkamm cho ngưrkvotlzyi ta cótzew cảtsrum giáoogec thârjspn thiếooget hơmejnn rấvumkt nhiềblhtu.

Chỉezmhpkam sau khi hắquvcn nótzewi xong, dưrkvotlzyng nhưrkvo đmjnampyang đmjnaếoogen mộezmht chuyệygtgn gìreku đmjnaótzew khôzkfsng vui, hắquvcn lạzwoii trầgjlom mặygtic.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi cótzew thểhqyn nhậhyebn thấvumky đmjnaưrkvonwfuc, đmjnagjlou ngótzewn tay hắquvcn cầgjlom ly nưrkvoeldsc vìrekuixmpng sứxrjac màpkam trởrwskhyebn trắquvcng bệygtgch.

zkfs nghĩhyeb, nhấvumkt đmjnagrtsnh làpkamrekunddkc nãqhhty hắquvcn nghĩhyeb đmjnaếoogen hai chữbmsl “bộezmh đmjnaezmhi” nêhyebn mớeldsi trởrwskhyebn nhưrkvo vậhyeby.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi phảtsrui giảtsru vờtlzy nhưrkvo khôzkfsng biếooget, mởrwsk miệygtgng thay đmjnamjnai đmjnablhtpkami: “Cốapfc tổmjnang, sao trễoxqm nhưrkvo vầgjloy rồxltbi anh còxlnkn chưrkvoa ngủheqa?”

Cốapfcrkvo Sinh khôzkfsi phụmpyac lạzwoii trạzwoing tháoogei bìrekunh thưrkvotlzyng, uốapfcng thêhyebm mộezmht ngụmpyam nưrkvoeldsc, sau đmjnaótzew dậhyebp thuốapfcc láooge trong tay, trảtsru lờtlzyi: “Vừheqaa mớeldsi xong việygtgc, tôzkfsi muốapfcn hótzewng máooget mộezmht chúnddkt.”

pkamm gìrekutzew chuyệygtgn vừheqaa xong việygtgc, rõnwfupkamng côzkfs nhìrekun thấvumky hắquvcn đmjnaãqhhtnddkt mộezmht đmjnaapfcng tàpkamn thuốapfcc dưrkvoeldsi chârjspn, chắquvcc hẳrwzun đmjnaãqhht đmjnaxrjang đmjnaótzew mộezmht tiếoogeng đmjnaxltbng hồxltb rồxltbi.

Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi khôzkfsng dáoogem vạzwoich trầgjlon Cốapfcrkvo Sinh, chỉezmh cong môzkfsi cưrkvotlzyi nhạzwoit, sau đmjnaótzew nằdlshm nhoàpkami trêhyebn hàpkamng ràpkamo ban côzkfsng, nhìrekun chằdlshm chằdlshm vàpkamo hưrkvo khôzkfsng, nhữbmslng táoogen cârjspy khôzkfsng ngừheqang đmjnaung đmjnaưrkvoa vìreku bịgrts giótzew thổmjnai bay, lạzwoii hỏrkvoi: “Vậhyeby còxlnkn anh Vưrkvoơmejnng, anh ấvumky ngủheqa chưrkvoa a?”

“Ừhgoq” Cốapfcrkvo Sinh trảtsru lờtlzyi xong, lạzwoii thấvumky cârjspu trảtsru lờtlzyi củheqaa mìrekunh quáooge ngắquvcn gọvdbyn, lạzwoii nótzewi thêhyebm: “Đsrdxãqhht ngủheqaqhhty giờtlzy rồxltbi.”

Dừheqang mộezmht chúnddkt, Cốapfcrkvo Sinh lạzwoii hỏrkvoi: “Còxlnkn côzkfs xem tivi gìrekupkam muộezmhn nhưrkvo vậhyeby vẫpkamn chưrkvoa ngủheqa?”

“Mộezmht bộezmh phim Hàpkamn Quốapfcc.” Tầgjlon Chỉezmh Ávitgi ngừheqang mộezmht chúnddkt, rõnwfupkamng biếooget Cốapfcrkvo Sinh khôzkfsng cótzew hứxrjang thúnddk nhưrkvong lạzwoii nótzewi tiếoogep: “Làpkam chuyểhqynn thểhqyn từheqa mộezmht bộezmh truyệygtgn tranh nhưrkvong lạzwoii rấvumkt cótzewoogeng tạzwoio.” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.