Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1208 : 1208

    trước sau   



Nhữccvvng áscslp lựsrvzc nàfuoyy đeuemqpjsu bịanik Phong Thanh Dưwzqkơvssjng chốfzsmng lạrxihi.

Ôxyxnng ta nghiếsqton rămqphng, trong mắprjft hiệcignn lêfzsmn mộassst tia khinh thưwzqkiijbng.

“Mơvssj đeuemi!”  
vphzc nàfuoyy, trong lĩuwpdnh vựsrvzc nàfuoyy, gióeqgqnribt dữccvv dộasssi, lạrxihnh đeuemếsqton thấnribu xưwzqkơvssjng.

Phong Thanh Dưwzqkơvssjng lặbsqsng lẽdxqp nhìxoesn cảwunynh nàfuoyy.

Đasssáscslm ngưwzqkiijbi ởxhig phínriba xa cũghyhng chứxkivng kiếsqton tấnribt thảwunyy mọcigni chuyệcignn.


Vẻnrib mặbsqst củfrnwa họcign trởxhigfzsmn cựsrvzc kỳxhig vui vẻnrib, áscslnh mắprjft thiêfzsmu đeuemfzsmt nhìxoesn chằhnmlm chằhnmlm Phong Thanh Dưwzqkơvssjng.


Khínrib huyếsqtot trong ngưwzqkiijbi sôkyfri sụccvvc vìxoesnribch đeuemasssng.

vphzc nàfuoyy, mọcigni nỗwbpei sợwbpefsvei củfrnwa bọcignn họcign đeuemqpjsu tiêfzsmu tan cảwuny.

Dầoqfln dầoqfln, bọcignn họcign bắprjft đeuemoqflu cưwzqkiijbi sảwunyng khoáscsli, tânjtgm trạrxihng trởxhigfzsmn hứxkivng khởxhigi.

Nhiềqpjsu ngưwzqkiijbi bắprjft đeuemoqflu bàfuoyn luậbtprn sôkyfri nổrvlui.

Khung cảwunynh nàfuoyy so vớjlvdi trậbtprn chiếsqton lúvphzc nãfsvey, hoàfuoyn toàfuoyn giốfzsmng nhưwzqk hai thếsqto giớjlvdi kháscslc nhau.

“Hahahaha! Chúvphzng ta đeuemưwzqkwbpec cứxkivu rồnjtgi, cuốfzsmi cùqgpvng cũghyhng đeuemưwzqkwbpec cứxkivu rồnjtgi!”  
“Lãfsveo tổrvlu xuấnribt hiệcignn rồnjtgi, ôkyfrng ấnriby sẽdxqp khôkyfrng đeuemqpjs Huyếsqtot Cưwzqkơvssjng Bắprjfc Bămqphng bịanik tiêfzsmu diệcignt đeuemânjtgu, chúvphzng ta thắprjfng rồnjtgi!”  
“Cưwzqkiijbng giảwuny phong tháscslnh thìxoes sao? Thậbtprt sựsrvzwzqkxhigng rằhnmlng bảwunyn thânjtgn làfuoykyfr đeuemanikch? Lãfsveo tổrvlufuoywzqkiijbng giảwuny phong vưwzqkơvssjng đeuemnriby!”  

“Giếsqtot nhiềqpjsu ngưwzqkiijbi củfrnwa chúvphzng ta nhưwzqk vậbtpry màfuoynjtgn muốfzsmn chạrxihy? Ôxyxnng ta khôkyfrng thoáscslt nổrvlui đeuemânjtgu!”  
“Thỉwiianh lãfsveo tổrvlu giếsqtot chếsqtot Phong Thanh Dưwzqkơvssjng! Hủfrnwy diệcignt Chínrib Nam Quan Hảwunyi!”  
“Thỉwiianh lãfsveo tổrvlu xuấnribt quan! Báscslo thùqgpv rửicxha hậbtprn cho Huyếsqtot Cưwzqkơvssjng Bắprjfc Bămqphng!”  
Đasssáscslm bạrxiho đeuemnjtg kia giốfzsmng nhưwzqk pháscslt đeuemfzsmn, hébhtlt đeuemếsqton khảwunyn cảwuny cổrvlu.

Bọcignn họcign đeuemang mong chờiijb đeuemiềqpjsu đeuemóeqgq, trưwzqkjlvdc mắprjft đeuemânjtgy chínribnh làfuoy thờiijbi đeuemiểqpjsm tốfzsmt nhấnribt đeuemqpjs trảwuny thùqgpv.

Thậbtprm chínrib, bọcignn họcign đeuemãfsvefuoyn sẵanikn, đeuemwbpei láscslt nữccvva Phong Thanh Dưwzqkơvssjng khôkyfrng nhúvphzc nhínribch đeuemưwzqkwbpec, tấnribt cảwuny sẽdxqpkyfrng đeuemếsqton.

"Tôkyfri muốfzsmn cắprjfn thịanikt củfrnwa Phong Thanh Dưwzqkơvssjng, xébhtl từghyhng miếsqtong từghyhng miếsqtong thịanikt trêfzsmn ngưwzqkiijbi ôkyfrng ta, khiếsqton ôkyfrng ta phảwunyi chịaniku đeuemsrvzng sựsrvz đeuemau khổrvlu chưwzqka từghyhng cóeqgq!"  
“Tôkyfri muốfzsmn uốfzsmng cạrxihn máscslu củfrnwa ôkyfrng ta! Tôkyfri muốfzsmn khiếsqton ôkyfrng ta chếsqtot khôkyfrng đeuemưwzqkwbpec màfuoy sốfzsmng cũghyhng chẳwiiang xong!”  
"Tôkyfri muốfzsmn bắprjft đeuemoqflu húvphzt huyếsqtot mạrxihch trêfzsmn cáscslnh tay ôkyfrng ta, từghyhng chúvphzt từghyhng chúvphzt mộassst, húvphzt hếsqtot sạrxihch huyếsqtot mạrxihch trong cơvssj thểqpjs đeuemóeqgq! "  
"Tôkyfri muốfzsmn bẻnribfsvey hếsqtot thảwunyy xưwzqkơvssjng cốfzsmt củfrnwa ôkyfrng ta, khiếsqton ôkyfrng ta sợwbpefsvei, khiếsqton ôkyfrng ta hốfzsmi hậbtprn!"  
vssjn giậbtprn củfrnwa đeuemáscslm bạrxiho đeuemnjtgfuoyy càfuoyng ngàfuoyy càfuoyng sôkyfri sụccvvc.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.