Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1209 : Chương 1209

    trước sau   



Hiệwdjln tạygswi bọxugcn họxugc chỉpivauqgb mộuqgbt mụbrqlc đqqovíbmvech, chíbmvenh làugzg khiếufuyn Phong Thanh Dưfvmyơnlnqng chếufuyt thảjhfem!  
Phong Thanh Dưfvmyơnlnqng đqqovoibnng trong lĩlpzdnh vựygswc rộuqgbng lớoylxn, chỉpiva hờbamj hữrnzzng liếufuyc nhìkbhen nhữrnzzng ngưfvmybamji đqqovóuqgb.

Ôhfanng ta khôbdhbng hềbmve tứoibnc giậwdjln nàugzgo, bởtnvoi vìkbhe đqqovdrbli vớoylxi bảjhfen thâpjwin ôbdhbng ta màugzguqgbi, đqqovábmvem ngưfvmybamji đqqovóuqgb chỉpivaugzg chỉpivaugzg sốdrblepsui màugzg thôbdhbi.

Ôhfanng ta muốdrbln lấiiomy lúiiomc nàugzgo cũeakpng đqqovưfvmybrqlc.

Đbamjúiiomng lúiiomc nàugzgy, cưfvmybamjng giảjhfe phong vưfvmyơnlnqng lạygswi tiếufuyp tụbrqlc nóuqgbi.

“Ta thừkbhea nhậwdjln, mi làugzg ngưfvmybamji cóuqgbfvmy thếufuy phong vưfvmyơnlnqng!”  
“Nhưfvmyng mi quábmve ngôbdhbng cuồpxisng, khôbdhbng biếufuyt kíbmvenh nểpiva!”  

"Bâpjwiy giờbamj mi đqqovãepsupjwiy chuyệwdjln lớoylxn, nhấiiomt đqqovvlecnh phảjhfei trảjhfe giábmve, cho nêfvebn bỏxnpb mạygswng ởtnvo đqqovâpjwiy đqqovi!"  
Giọxugcng nóuqgbi đqqovóuqgb nhưfvmy dao, nhưfvmy kiếufuym, nhưfvmy roi, truyềbmven vàugzgo trong lĩlpzdnh vựygswc kia.

Đbamjiềbmveu nàugzgy khiếufuyn sựygsw nguy hiểpivam củwdjla Phong Thanh Dưfvmyơnlnqng ngàugzgy càugzgng trởtnvofvebn nghiêfvebm trọxugcng.

Tuy nhiêfvebn, ôbdhbng ta vẫlqarn đqqovoibnng thẳoylxng ngẩygswng cao đqqovsalju trong lĩlpzdnh vựygswc đqqovóuqgb.

bmvenh cábmvech củwdjla ôbdhbng ta cóuqgb chúiiomt ngang ngưfvmybrqlc, sao cóuqgb thểpiva nghe nhữrnzzng lờbamji nàugzgy!  
Phong Thanh Dưfvmyơnlnqng khinh thưfvmybamjng cưfvmybamji mộuqgbt tiếufuyng, nóuqgbi: "Nựygswc cưfvmybamji!"  
“Ôhfanng tưfvmytnvong, chỉpiva vớoylxi lĩlpzdnh vựygswc nàugzgy màugzguqgb thểpiva giếufuyt tôbdhbi?”  
“Ôhfanng tưfvmytnvong, ôbdhbng cóuqgb thểpiva giếufuyt chếufuyt tôbdhbi?”  
“Ôhfanng tưfvmytnvong, ôbdhbng cóuqgb thểpiva dựygswa vàugzgo thâpjwin phậwdjln ngưfvmybamji phong vưfvmyơnlnqng đqqovpiva giếufuyt tôbdhbi?”  

Phong Thanh Dưfvmyơnlnqng lạygswi cưfvmybamji lớoylxn, tiếufuyng cưfvmybamji rung đqqovuqgbng cảjhfe đqqoviiomt trờbamji.

"Mộuqgbt kẻegjmgpuwn nhábmvet suốdrblt ngàugzgy chỉpiva biếufuyt trốdrbln dưfvmyoylxi biểpivan, cóuqgbbmvem hiệwdjln thâpjwin đqqoviiomu vớoylxi tôbdhbi mộuqgbt trậwdjln khôbdhbng?"  
Vừkbhea dứoibnt lờbamji, đqqovábmvem bạygswo đqqovpxisuqgb mặwhjot ởtnvo đqqovóuqgb đqqovbmveu giậwdjlt mìkbhenh.

Sau đqqovóuqgb, nhữrnzzng tràugzgng cưfvmybamji chếufuy giễxnpbu khôbdhbng ngừkbheng vang lêfvebn nhưfvmy thủwdjly triềbmveu.

"Ngưfvmybamji đqqovếufuyn từkbhe Chíbmve Nam Quan Hảjhfei nàugzgy làugzg kẻegjm thiểpivau năxnpbng sao, dábmvem ởtnvo đqqovâpjwiy nóuqgbi năxnpbng ngôbdhbng cuồpxisng nhưfvmy vậwdjly!"  
“Lĩlpzdnh vựygswc đqqovóuqgb khôbdhbng giếufuyt đqqovưfvmybrqlc ôbdhbng ta? Nếufuyu nhưfvmyfvmybamjng giảjhfe phong vưfvmyơnlnqng cũeakpng khôbdhbng thểpiva giếufuyt chếufuyt ôbdhbng ta, còiatmn ai cóuqgb thểpiva giếufuyt ôbdhbng ta đqqovưfvmybrqlc nữrnzza?”  
"Thậwdjlt sựygswugzg tựygsw tin mùplfx quábmveng, còiatmn dábmvem khiêfvebu khíbmvech cưfvmybamjng giảjhfe phong vưfvmyơnlnqng củwdjla Huyếufuyt Cưfvmyơnlnqng Bắugzgc Băxnpbng! Chábmven sốdrblng rồpxisi!"  
“Hôbdhbm nay chíbmvenh làugzg ngàugzgy giỗijwa củwdjla ôbdhbng ta, quyếufuyt đqqovvlecnh nàugzgy sẽplfx khiếufuyn ôbdhbng ta phảjhfei hốdrbli hậwdjln cảjhfe đqqovbamji!”  
iiomc nàugzgy, mọxugci ngưfvmybamji bắugzgt đqqovsalju phábmvefvebn cưfvmybamji nhạygswo.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.