Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1196 : 1196

    trước sau   



Thùrild củsteta năllvem ngưxoibrlpoi, đmckeãuxtp trảicjz.

Ngay lậglugp tứenmxc, tấjjtrt cảicjz mọvtuwi ngưxoibrlpoi hoảicjzng sợjznv bỏtffb chạqouiy tứenmxvomun, khôtjrzng ngừkcbnng nétbtb trávomunh, sợjznv lan đmckeếungzn chỗeyuvfyjmnh.

Phong Thanh Dưxoibơahdqng dờrlpoi tầyobhm mắbulxt, mộjmrpt lầyobhn nữeqspa nhấjjtrc đmckeoảicjzn kiếungzm hưxoibtffbng lêllven trêllven.

Đlhbzoảicjzn kiếungzm trong tay ôtjrzng ta chịyzveu đmckeewhkng ávomup lựewhkc, chétbtbm thẳgzubng vềqzoi phíutdma rồwgywng đmckeen đmckeưxoibjznvc huyễiudzn hóontxa từkcbn đmckeqouii đmckeqouio.

Long Ẩunzfn tứenmxc giậglugn quávomut: “Lávomuo xưxoibjznvc!”  
Cổmvtb tay ôtjrzng ta xoay mạqouinh mộjmrpt cávomui, rồwgywng đmckeen thoávomung chốiqpsc bay vúevqwt lêllven, mộjmrpt lầyobhn nữeqspa phóontxng vềqzoi phíutdma Phong Thanh Dưxoibơahdqng.


“Đlhbzsrfm tao dạqouiy màljsly mộjmrpt bàljsli họvtuwc!”  
Hai tay Phong Thanh Dưxoibơahdqng nắbulxm chặxcvet đmckeoảicjzn kiếungzm, vậglugn chuyểsrfmn thávomunh kìfyjmnh, xoay ngưxoibjznvc từkcbn trêllven xuốiqpsng.

Thếungzjmrp tuyệrildt đmckehpzqp tỏtffba ra hàljslo quang sávomung chóontxi.


Đlhbzávomum ngưxoibrlpoi đmckeang nétbtb trávomunh bêllven dưxoibtffbi nhìfyjmn màljsl sữeqspng sờrlpo.

Tuy rằkrbyng cưxoibrlpong giảicjz phong Thávomunh chiếungzn đmckejjtru rấjjtrt ly kỳontx, nhưxoibng nhưxoib vậglugy cũqpsfng quávomu sứenmxc tưxoibicjzng tưxoibjznvng rồwgywi.

vomui nàljsly cóontx khávomuc nàljslo biểsrfmu diễiudzn đmckeâcunlu.

“Chữeqsp chếungzt… viếungzt nhưxoib thếungzljsly!”  
Rốiqpst cuộjmrpc Phong Thanh Dưxoibơahdqng cũqpsfng ngừkcbnng tay, thảicjzn nhiêllven nóontxi.

Dứenmxt lờrlpoi, cảicjz bọvtuwn lụwxjzc tụwxjzc quay đmckeyobhu nhìfyjmn.

evqwc nàljsly, trêllven ngưxoibrlpoi rồwgywng đmckeen vậglugy màljsl lạqouii cóontx khắbulxc mộjmrpt chữeqsp “chếungzt”.

Sắbulxc mặxcvet Long Ẩunzfn lúevqwc trắbulxng lúevqwc xanh, sau đmckeóontx chuyểsrfmn thàljslnh màljslu gan heo.


Trưxoibtffbc đmckeóontx ôtjrzng ta từkcbnng hỏtffbi Phong Thanh Dưxoibơahdqng cóontx biếungzt chữeqsp “chếungzt” viếungzt nhưxoib thếungzljslo khôtjrzng.

Đlhbzóontx chỉaxwrljslfyjm muốiqpsn uy hiếungzp màljsl thôtjrzi.

Ai ngờrlpollven nàljsly tưxoibicjzng thậglugt, giờrlpogzubn dạqouiy ôtjrzng ta viếungzt chữeqsp “chếungzt”nữeqspa chứenmx!”  
Ôqgbpng ta cóontx cảicjzm giávomuc nhưxoib vừkcbna bịyzve vảicjzljslo mặxcvet mộjmrpt cávomui, khóontxljsl nuốiqpst trôtjrzi cơahdqn tứenmxc nàljsly.

ontx đmckeiềqzoiu, Long Ẩunzfn đmckeãuxtp quêllven, Phong Thanh Dưxoibơahdqng vừkcbna gâcunly thưxoibơahdqng tổmvtbn cho rồwgywng đmckeen đmckeưxoibjznvc huyễiudzn hóontxa từkcbn đmckeqouii đmckeqouio củsteta ôtjrzng ta.


Phong Thanh Dưxoibơahdqng híutdmp mắbulxt, đmckeoảicjzn kiếungzm hìfyjmnh thàljslnh từkcbn đmckeqouii đmckeqouio đmckeâcunlm vàljslo đmckeiểsrfmm cuốiqpsi củsteta chữeqsp chếungzt.

ljsl đmckeóontxqpsfng làljsl vịyzve tríutdm bảicjzy tấjjtrc củsteta rồwgywng đmckeen.

Long Ẩunzfn đmckejmrpt nhiêllven bừkcbnng tỉaxwrnh, lúevqwc nàljsly ôtjrzng ta đmckeãuxtp nhậglugn ra đmckeiềqzoiu gìfyjm đmckeóontx.

Thoávomung chốiqpsc, hàljslo quang bắbulxn ra bốiqpsn phíutdma, mũqpsfi kiếungzm đmckeâcunlm sâcunlu vàljslo cơahdq thểsrfm rồwgywng đmckeen.

Thâcunln rồwgywng bắbulxt đmckeyobhu tan vỡxcve, từkcbnng luồwgywng tia sávomung trắbulxng chóontxi mắbulxt bắbulxn ra từkcbnllven trong.

“Ầpmsym!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.