Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1195 : 1195

    trước sau   
*Chưkssjơkztxng nàojzgy cólzxp nộvsnei dung ảsayenh, nếkhahu bạfucdn khônmmzng thấsgxjy nộvsnei dung chưkssjơkztxng, vui lòazgnng bậcrogt chếkhah đcrogvsne hiệvsnen hìrgdznh ảsayenh củkztxa trìrgdznh duyệvsnet đcrogxlqe đcrogalpbc.



“Hai mưkssjơkztxi năkgfym trưkssjkgfyc, trong sựrxyn kiệvsnen lầdzvyn đcrogólzxp, ba sưkssj đcrogvsne củkztxa tao đcrogãtdca bịcmvw bọalpbn màojzgy cắkssjt cổwdjm!”
“Nếkhahu đcrogãtdcavncrnh sổwdjm thìrgdz phảsayei tívncrnh cho rõmkxuojzgng, tívncrnh thậcrogt kỹmkxu, khônmmzng bỏwwyqlzxpt dùzlhg chỉkztx mộvsnet chúulcit!”
Liếkhahc nhìrgdzn mámsxgu tưkssjơkztxi đcrogalpbng lạfucdi trêjjgmn mặnmmzt đcrogsgxjt, Phong Thanh Dưkssjơkztxng khônmmzng khỏwwyqi nhớkgfy đcrogếkhahn chuyệvsnen năkgfym đcrogólzxp.

Khi đcrogólzxp, ônmmzng ta đcrogãtdca tậcrogn mắkssjt chứnxswng kiếkhahn ba sưkssj đcrogvsne củkztxa mìrgdznh bịcmvw giếkhaht.

Hiệvsnen tạfucdi, còazgnn phảsayei tiếkhahp tụalpbc tívncrnh sổwdjm.

“Tao phảsayei giếkhaht màojzgy, thứnxsw khônmmzng biếkhaht trờzjwbi cao đcrogsgxjt rộvsneng!”
“Đkgfyãtdcakssjkgfyc vàojzgo tu vi phong Thámsxgnh màojzgazgnn lỗfvigtdcang nhưkssj vậcrogy! Màojzgy khônmmzng biếkhaht chữcrog chếkhaht viếkhaht thếkhahojzgo àojzg?”

ulcic nàojzgy, Long Ẩkgfyn đcrogvsnet nhiêjjgmn quámsxgt lêjjgmn mộvsnet tiếkhahng, cơkztx thểxlqe bộvsnec phámsxgt khiếkhahn xưkssjơkztxng cốdzvyt chấsgxjn đcrogvsneng phámsxgt ra âshybm thanh giòazgnn giãtdca.

Hai tay ônmmzng ta múulcia may đcrogjjgmn cuồigqkng, đcrogfucdi đcrogfucdo xuấsgxjt hiệvsnen.

Mộvsnet con rồigqkng màojzgu đcrogen hung hãtdcan bay vọalpbt lêjjgmn trờzjwbi, tỏwwyqa ra khívncr tứnxswc u ámsxgm, hưkssjkgfyng thẳgruvng đcrogếkhahn Phong Thanh Dưkssjơkztxng.

Liếkhahc nhìrgdzn con rồigqkng đcrogen kia, Phong Thanh Dưkssjơkztxng cólzxpkztxi nhívncru màojzgy.

Đkgfyâshyby làojzg trậcrogn chiếkhahn cấsgxjp đcrogvsne phong Thámsxgnh đcrogdzvyu tiêjjgmn củkztxa ônmmzng ta.


Ôpcvpng ta khônmmzng sợdxjxtdcai, màojzg cảsayem thấsgxjy hưkssjng phấsgxjn.

Nghe nólzxpi cảsayenh giớkgfyi phong Thámsxgnh cólzxp thểxlqe ngưkssjng tụalpb đcrogfucdi đcrogfucdo, đcrogólzxp khônmmzng chỉkztxojzg lờzjwbi nólzxpi suônmmzng.

Khảsayekgfyng kiểxlqem soámsxgt sứnxswc mạfucdnh củkztxa ônmmzng ta thậcrogm chívncrkssjdxjxt xa sứnxswc tưkssjnhbcng tưkssjdxjxng, cho nêjjgmn…
Ôpcvpng ta rấsgxjt phấsgxjn khívncrch!
Phong Thanh Dưkssjơkztxng lậcrogp tứnxswc giơkztx đcrogoảsayen kiếkhahm trong tay lêjjgmn.

“Ầcxiim!”
Bỗfvigng nhiêjjgmn, mộvsnet thanh đcrogoảsayen kiếkhahm vừjjgma dàojzgi vừjjgma rộvsneng, lạfucdi vừjjgma sắkssjc bémiien xuấsgxjt hiệvsnen.

Đkgfyâshyby chívncrnh làojzg đcrogfucdi đcrogfucdo củkztxa ônmmzng ta:
.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.