Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 299 : Phục tùng hay là phản kháng

    trước sau   
hiiei đlmbnưelqtơggpdng nhiêytqzn lànzjsezpr mắbzyft, đlmbnxhncu óezprc cũelqtng chẳvcdvng cóezpr vấmretn đlmbntfwcjkwy. Tôhiiei tựcaaw nghĩsanp trong lòwciong nhưelqt vậiuzay.

Nếcaawu nhưelqt khôhiieng cóezpr mắbzyft, đlmbnxhncu óezprc cóezpr vấmretn đlmbntfwc thìjkwy đlmbnãjkwy chọidrdn loạgoini ngưelqtiunzi biếcaawn tháxbhvi nhưelqt anh ta rồnbcbi. tôhiiei nghĩsanp.

hiiei quen vớwcioi anh Tráxbhvc sớwciom hơggpdn so vớwcioi anh ta, khi tôhiiei biếcaawt anh ta thìjkwyhiiei vànzjs anh Tráxbhvc đlmbnãjkwyxhncytqzn nhau rồnbcbi. Bâiuzay giờiunz anh ta thếcaawnzjsy, rõvfncnzjsng lànzjs đlmbnang cưelqtwciop ngưelqtiunzi phụnzjs nữlkox củjflea chívcdvnh bốnevzjkwynh, lạgoini còwcion cưelqtjevpng bứohcqc. Anh ta lànzjsm thếcaawnzjsy lànzjs bắbzyft cóezprc, hoànzjsn toànzjsn lànzjsnzjsnh đlmbnmhadng phạgoinm pháxbhvp. Tôhiiei nghĩsanp.

Anh Tráxbhvc từzizong cứohcqu tôhiiei khỏpucei nưelqtwcioc sôhiiei lửcuxja bỏpuceng, yêytqzu thưelqtơggpdng tôhiiei hếcaawt mựcaawc, dạgoiny tôhiiei rấmrett nhiềtfwcu đlmbniềtfwcu, còwcion anh ta thìjkwy sao, ngoànzjsi việjevpc chỉqtpj biếcaawt ăfvckn chơggpdi thìjkwywcion biếcaawt cáxbhvi gìjkwy? Tôhiiei nghĩsanp.

Nghĩsanp tớwcioi đlmbnâiuzay tôhiiei bènixin cưelqtiunzi.

“Côhiieelqtiunzi cáxbhvi gìjkwy?” Anh ta hỏpucei, giọidrdng nóezpri rõvfncnzjsng lànzjs đlmbnang cóezpr ýqqtv cảzizdnh giáxbhvc.




“Tôhiiei đlmbnang nghĩsanp xem mắbzyft anh, đlmbnxhncu óezprc anh hơggpdn tôhiiei ởxhnc chỗpajhnzjso!” Tôhiiei nóezpri: “Vìjkwy mộmhadt ngưelqtiunzi phụnzjs nữlkox nhưelqthiiei mànzjs lạgoini biếcaawn bảzizdn thâiuzan trởxhnc thànzjsnh kẻmxht thùkxis củjflea chívcdvnh bốnevzjkwynh, anh nóezpri xem, anh từzizo nhỏpuce tớwcioi lớwcion đlmbnãjkwy quen biếcaawt vớwcioi biếcaawt bao nhiêytqzu nhữlkoxng côhiiexbhvi ưelqtu túzizo, sao lạgoini đlmbni thívcdvch mộmhadt con vịnbcbt xấmretu xívcdv nhưelqthiiei.”

“Tôhiiei sinh ra rấmrett bìjkwynh thưelqtiunzng, còwcion anh sinh ra đlmbnãjkwyxhnc trong nhung lụnzjsa, sinh ra đlmbnãjkwyxhnc vạgoinch xuấmrett pháxbhvt, vớwcioi gia thếcaaw củjflea anh thìjkwy anh nêytqzn tìjkwym mộmhadt ngưelqtiunzi phụnzjs nữlkoxezpr thểhiie giúzizop đlmbnjevp cho tưelqtơggpdng lai củjflea anh sau nànzjsy chứohcq, nếcaawu khôhiieng phảzizdi thiêytqzn kim tiểhiieu thưelqt thìjkwyelqtng phảzizdi lànzjs con nhànzjs gia thếcaaw. Anh nóezpri xem anh tranh giànzjsnh gìjkwy vớwcioi bốnevz anh? Chắbzyfc khôhiieng phảzizdi vìjkwy xem phim nhiềtfwcu quáxbhvnzjs đlmbnxhncu óezprc cóezpr vấmretn đlmbntfwc chứohcq?”

“Cànzjsng bấmrett lựcaawc hơggpdn đlmbnóezprnzjs anh lạgoini giởxhnc tròwcio đlmbnóezprxhnc ngay trong tiệjevpc cuốnevzi năfvckm củjflea côhiieng ty! Anh khôhiieng nghĩsanp tớwcioi thểhiie diệjevpn củjflea cha con anh ànzjs? Sau sựcaaw việjevpc nànzjsy hai ngưelqtiunzi sẽpajh trởxhnc thànzjsnh tròwcioelqtiunzi củjflea thànzjsnh phốnevznzjsy, sẽpajh trởxhnc thànzjsnh chủjfle đlmbntfwc trong mỗpajhi bữlkoxa cơggpdm củjflea mọidrdi ngưelqtiunzi.....côhiieng ty bỏpuce ra bao nhiêytqzu tiềtfwcn nhưelqt thếcaaw nhằhuhqm xâiuzay dựcaawng hìjkwynh ảzizdnh nhưelqtng đlmbntfwcu bịnbcb anh hủjfley hoạgoini hếcaawt rồnbcbi.....”

“Đsdnzâiuzay lànzjs ngưelqtiunzi thừzizoa kếcaawelqtơggpdng lai củjflea côhiieng ty sao? ” Tôhiiei nóezpri rồnbcbi cưelqtiunzi, “Đsdnzzizong cóezprezpri đlmbnùkxisa nữlkoxa, đlmbnếcaawn tôhiiei cũelqtng khôhiieng muốnevzn tin.”

“Mộmhadt ngưelqtiunzi đlmbnggpdt lợudxpi ívcdvch côhiieng ty sau lợudxpi ívcdvch cáxbhvc nhâiuzan thìjkwynzjsm sao cóezpr thểhiiejkwynh đlmbngoino đlmbnưelqtudxpc côhiieng ty chứohcq? Mấmrety ngànzjsy nay cha anh khôhiieng nhữlkoxng lo cho vấmretn đlmbntfwciuzam lýqqtv củjflea anh, cho ngưelqtiunzi tìjkwym tôhiiei khắbzyfp nơggpdi mànzjs con nghĩsanpxbhvch giảzizdm bớwciot hậiuzau quảzizd củjflea sựcaaw việjevpc mànzjs anh gâiuzay ra.”

“Nóezpri thựcaawc, bốnevz anh thựcaawc sựcaaw rấmrett đlmbnáxbhvng thưelqtơggpdng, kểhiie từzizo khi tôhiiei vừzizoa quen biếcaawt ôhiieng ấmrety thìjkwy ôhiieng ấmrety đlmbnãjkwy thưelqtiunzng xuyêytqzn nhắbzyfc tớwcioi anh, nóezpri rằhuhqng anh rấmrett xuấmrett sắbzyfc, nóezpri rằhuhqng anh lànzjs niềtfwcm tựcaawnzjso củjflea nhànzjs họidrd Tráxbhvc, ôhiieng ấmrety yêytqzu anh nhưelqt vậiuzay, khôhiieng ngờiunz anh lạgoini đlmbnnevzi xửcuxj vớwcioi ôhiieng ấmrety thếcaawnzjsy.....”

“Tráxbhvc Hànzjsng, rốnevzt cuộmhadc anh còwcion cóezprelqtơggpdng tâiuzam khôhiieng, tim anh khôhiieng thấmrety đlmbnau ànzjs?” tôhiiei hỏpucei.

hiiei nghĩsanp, chắbzyfc tim anh ta cũelqtng khôhiieng thấmrety đlmbnau, nhưelqtng nếcaawu lànzjs con ngưelqtiunzi còwcion mộmhadt chúzizot lưelqtơggpdng tâiuzam thìjkwy sẽpajh tuyệjevpt đlmbnnevzi khôhiieng đlmbnggpdy ngưelqtiunzi thâiuzan củjflea mìjkwynh vànzjso hoànzjsn cảzizdnh nhưelqt vậiuzay.

Quảzizd nhiêytqzn, anh ta mởxhnc miệjevpng rồnbcbi, đlmbniểhiiem anh ta quan tâiuzam khôhiieng phảzizdi lànzjshiieng ty mànzjsnzjs bốnevz anh ta.

“Khưelqtơggpdng Kha, côhiie thựcaawc sựcaawnzjsm tôhiiei bấmrett ngờiunz.” Tráxbhvc Hànzjsng tựcaawelqtiunzi mộmhadt mìjkwynh: “Mấmrety ngànzjsy hôhiiem trưelqtwcioc, côhiiewcion khôhiieng biếcaawt tôhiiei lànzjs ai, côhiie đlmbnãjkwy khóezprc lóezprc van xin tôhiiei tha cho côhiie, nhưelqtng nànzjsy hôhiiem nay, khi biếcaawt tôhiiei lànzjs Tráxbhvc Hànzjsng thìjkwyhiie nhưelqt biếcaawn thànzjsnh con ngưelqtiunzi hoànzjsn toànzjsn kháxbhvc.....”

“Côhiieelqtxhncng lànzjshiie dạgoiny bảzizdo tôhiiei thếcaaw thìjkwyhiiei sẽpajh tha cho côhiie ànzjs? côhiieezpr biếcaawt lànzjshiienzjsng tỏpuce ra cứohcqng rắbzyfn, mạgoinnh mẽpajh thìjkwyhiiei cànzjsng muốnevzn khiếcaawn cho côhiie phảzizdi khóezprc.”

“Ngưelqtiunzi phụnzjs nữlkox củjflea lãjkwyo giànzjs đlmbnóezpr bịnbcbhiiei lànzjsm cho khóezprc, lànzjsm cho hôhiien mêytqz, chỉqtpj cầxhncn nghĩsanp thôhiiei cũelqtng khiếcaawn ngưelqtiunzi kháxbhvc thấmrety hưelqtng phấmretn....”

“Chẳvcdvng phảzizdi lànzjshiie muốnevzn tôhiiei cởxhnci tróezpri cho côhiie ànzjs? Vậiuzay thìjkwy thểhiie hiệjevpn chúzizot bảzizdn lĩsanpnh thựcaawc sựcaaw đlmbni, nếcaawu nhưelqthiiei vui cũelqtng cóezpr thểhiie sẽpajh đlmbnáxbhvp ứohcqng mong muốnevzn củjflea côhiie.”

hiiei khôhiieng nóezpri gìjkwy, chỉqtpj quay đlmbnxhncu sang mộmhadt bêytqzn.

“Côhiieytqzn biếcaawt, côhiie khôhiieng thểhiienzjso thoáxbhvt khỏpucei đlmbnâiuzay, nếcaawu côhiie chịnbcbu phốnevzi hợudxpp vớwcioi tôhiiei thìjkwyhiiewcion đlmbnjevp khổywkm, còwcion nếcaawu cứohcq ngang bưelqtwciong....thựcaawc sựcaawhiiei khôhiieng dáxbhvm đlmbnzizdm bảzizdo tôhiiei sẽpajhnzjsm gìjkwy đlmbnâiuzau.” Anh ta nóezpri đlmbnxhncy vẻmxht uy hiếcaawp.

“Cóezpriuzau nóezpri thếcaawnzjso ấmrety nhỉqtpj? Cuộmhadc sốnevzng giốnevzng nhưelqtnzjs bịnbcbelqtjevpng bứohcqc ấmrety, nếcaawu đlmbnãjkwy khôhiieng cóezpr sứohcqc đlmbnhiie phảzizdn kháxbhvng thìjkwyjkwyy ngoan ngoãjkwyn hưelqtxhncng thụnzjs.....côhiiexhnc chỗpajhhiiei đlmbnâiuzay chỉqtpjezpr hai lựcaawa chọidrdn, hoặggpdc lànzjs đlmbnau khổywkm đlmbnhiiehiiei cưelqtjevpng bứohcqc, hoặggpdc lànzjs vui vẻmxht ngoan ngoãjkwyn đlmbnáxbhvp ứohcqng tôhiiei.”

“Tựcaawhiie nghĩsanp cho kĩsanp, phụnzjsc tùkxisng hay lànzjs phảzizdn kháxbhvng?” bànzjsn tay anh ta lưelqtwciot trêytqzn môhiiei tôhiiei, rồnbcbi hắbzyfn đlmbnohcqng lêytqzn: “Tôhiiei đlmbni tắbzyfm trưelqtwcioc đlmbnâiuzay, hi vọidrdng khi tôhiiei xong thìjkwyhiieelqtng đlmbnãjkwyezpr quyếcaawt đlmbnnbcbnh củjflea riêytqzng mìjkwynh......”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.