Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 298 : Đầu óc cô có vấn đề không_

    trước sau   
rctui xong câihthu cuốpagri cùspglng tôhwwui khôhwwung nórctui nữpjrpa chỉgvbx đabzbclgei anh ta nórctui.

hwwui đabzbãkcde đabzbclgei rấnoevt lâihthu, lâihthu tớfmwri mứvsuhc tôhwwui tưlgexkcdeng rằqyfdng mìthvsnh đabzbãkcde đabzbzwrtn sai, nhưlgexng cuốpagri cùspglng thìthvs cậbozgu ta cũhnbang lêpvjkn tiếihthng: “Côhwwu rấnoevt thôhwwung minh, thôhwwung minh hơnoevn tôhwwui tưlgexkcdeng, chẳgfqeng trázwrtch lãkcdeo ấnoevy thípxgvch côhwwu nhưlgex vậbozgy.”

Lầnsdon nàlhrhy làlhrh âihthm tựgmsw nhiêpvjkn, đabzbúfdping làlhrh giọdlpxng củbozga Trázwrtc Hàlhrhng.

hwwui cảjuwhm thấnoevy rấnoevt khôhwwung thoảjuwhi mázwrti vìthvs hai từazuj “Lãkcdeo ấnoevy”, tôhwwui rấnoevt muốpagrn nórctui cậbozgu ta làlhrhm thếihthlhrhy làlhrh khôhwwung đabzbúfdping, nhưlgexng tôhwwui cũhnbang rấnoevt rõkkny, tôhwwui càlhrhng nórctui giúfdpip cho anh Trázwrtc thìthvslhrhng làlhrhm cho cậbozgu ta nổzikri đabzbpvjkn.

“Côhwwuhnbang rấnoevt cứvsuhng rắihthn.” Cậbozgu ta ngừazujng mộiasqt lázwrtt: “Tốpagri qua tôhwwui đabzbãkcde lo rằqyfdng côhwwu sẽfctf tựgmswzwrtt.....nhưlgexng kếihtht quảjuwhlhrhhwwuhnbang chỉgvbx tuyệzejlt thựgmswc trong córctu mộiasqt ngàlhrhy.....khôhwwung đabzbưlgexclgec trung trinh nhưlgexhwwui tưlgexkcdeng.”

“Xin lỗzitxi, tôhwwui làlhrhm cậbozgu thấnoevt vọdlpxng rồbbxki.” tôhwwui nórctui: “Nếihthu đabzblhrhu làlhrh ngưlgexspgli quen rồbbxki thìthvs cầnsdon gìthvs phảjuwhi bịnoevt mắihtht tôhwwui lạjjmfi thếihthlhrhy?”




“Đzikrưlgexclgec thôhwwui!” Trong giọdlpxng nórctui củbozga cậbozgu ta mang cảjuwh tiếihthng cưlgexspgli, “Đzikrclgei tớfmwri lúfdpic tôhwwui bỏkkny miếihthng vảjuwhi bịnoevt mắihtht củbozga côhwwu ra rồbbxki, córctu phảjuwhi côhwwu sẽfctf lạjjmfi yêpvjku cầnsdou tôhwwui cởkcdei trórctui cho côhwwu?”

“Nếihthu đabzbưlgexclgec nhưlgex vậbozgy thìthvs mừazujng quázwrt!” Sau khi biếihtht làlhrh Trázwrtc Hàlhrhng, tôhwwui tựgmsw nhiêpvjkn lạjjmfi cảjuwhm thấnoevy khôhwwung còadczn sợclgekcdei nữpjrpa.

Khôhwwung phảjuwhi vìthvshwwui quen cậbozgu ta, càlhrhng khôhwwung phảjuwhi vìthvs cậbozgu ta làlhrh con trai củbozga anh Trázwrtc, mộiasqt ngưlgexspgli córctu thểdphh bốpagr trípxgv bắihtht tôhwwui đabzbi mộiasqt cázwrtch hoàlhrhn hảjuwho nhưlgex vậbozgy trong buổzikri tiệzejlc cuốpagri nărldnm thìthvshwwui sẽfctf khôhwwung đabzbázwrtnh giázwrt thấnoevp cậbozgu ta ởkcde bấnoevt kìthvs mặbbxkt nàlhrho.

hwwui khôhwwung còadczn sợclge nữpjrpa vìthvshwwui đabzbãkcde biếihtht đabzbpagri phưlgexơnoevng làlhrh ai.

Đzikra phầnsdon nỗzitxi sợclge củbozga con ngưlgexspgli làlhrh khôhwwung biếihtht mìthvsnh đabzbang phảjuwhi đabzbpagri vớfmwri mặbbxkt ai, nếihthu đabzbãkcde biếihtht cậbozgu ta làlhrh ai thìthvs chỉgvbx cầnsdon tôhwwui khôhwwung chếihtht, sớfmwrm muộiasqn gìthvshwwui cũhnbang córctu thểdphh thoázwrtt ra đabzbưlgexclgec.

noevn nữpjrpa, tôhwwui tin anh Trázwrtc sớfmwrm muộiasqn gìthvshnbang sẽfctfthvsm thấnoevy tôhwwui.

hwwui cảjuwhm giázwrtc cậbozgu ta đabzbang tiếihthn lạjjmfi gầnsdon, bàlhrhn tay cậbozgu ta đabzbbbxkt lêpvjkn mặbbxkt tôhwwui, khi màlhrhhwwui tưlgexkcdeng anh ta sẽfctf gỡrldn bỏkkny tấnoevm vảjuwhi che mắihtht củbozga tôhwwui ra thìthvs cậbozgu ta cúfdpii ngưlgexspgli xuốpagrng, hơnoevi thởkcde củbozga cậbozgu ta phảjuwhlhrho bêpvjkn tai tôhwwui.

“Córctu muốpagrn cởkcdei trórctui ra khôhwwung?” Cậbozgu ta hỏkknyi.

hwwui gậbozgt đabzbnsdou khôhwwung chúfdpit do dựgmsw.

“Cũhnbang đabzbưlgexclgec! Chỉgvbx cầnsdon côhwwu hầnsdou hạjjmfhwwui khiếihthn tôhwwui vui thìthvshwwui sẽfctf tha cho côhwwu.” Cậbozgu ta gằqyfdn giọdlpxng xuốpagrng giốpagrng nhưlgex giọdlpxng củbozga mộiasqt têpvjkn ázwrtc quỷqyfd, mộiasqt bàlhrhn tay củbozga cậbozgu ta lầnsdon mòadcznoev thểdphhhwwui.

“Chẳgfqeng phảjuwhi làlhrh anh đabzbãkcderctu đabzbưlgexclgec tôhwwui rồbbxki sao?” Tôhwwui mãkcdei sau mớfmwri hỏkknyi lạjjmfi.

“Đzikrórctulhrhlgexrldnng bứvsuhc, tôhwwui khôhwwung tin khi côhwwukcdespglng lãkcdeo giàlhrh đabzbórctuhnbang khórctuc nhưlgex vậbozgy.” Cậbozgu ta cắihthn vàlhrho tai tôhwwui, “Córctu thểdphhpvjk hoặbbxkc lãkcdeo giàlhrh đabzbórctu, khiếihthn lãkcdeo ta cưlgexfmwri côhwwu chắihthc côhwwuhnbang nhiềlhrhu thủbozg đabzboạjjmfn lắihthm, kĩbbxk thuậbozgt cũhnbang khôhwwung đabzbếihthn nỗzitxi nàlhrho đabzbúfdping khôhwwung? Nhưlgexng sao khi làlhrhm chuyệzejln đabzbórctu vớfmwri tôhwwui lạjjmfi khórctuc rêpvjkn lêpvjkn nhưlgex thếihth?”

lhrhn tay anh ta lầnsdon mòadcznoev thểdphhhwwui lúfdpic mạjjmfnh lúfdpic nhẹclge, cảjuwh ngưlgexspgli tôhwwui run lêpvjkn cầnsdom cậbozgp, nghe cậbozgu ta nórctui vậbozgy chắihthc lầnsdon trưlgexfmwrc lúfdpic làlhrhm vậbozgy vớfmwri tôhwwui cậbozgu ta vẫjnmdn chưlgexa cảjuwhm thấnoevy thỏkknya mãkcden vàlhrh muốpagrn bùspgl đabzbihthp.




“Côhwwu đabzbang sợclge hay làlhrh đabzbang thètxgjm muốpagrn?” Anh ta khẽfctflgexspgli, đabzbôhwwui môhwwui anh ta đabzbãkcde rờspgli khỏkknyi tai tôhwwui.

Thètxgjm muốpagrn đabzbbbxk ma quỷqyfd nhưlgex hắihthn ta?

“Khưlgexơnoevng Kha, tôhwwui nghĩbbxk thếihthlhrho cũhnbang thấnoevy lẽfctf ra côhwwu phảjuwhi thípxgvch tôhwwui hơnoevn mớfmwri phảjuwhi chứvsuh?” Anh ta ngồbbxki bêpvjkn cạjjmfnh giưlgexspglng, dưlgexspglng nhưlgex đabzbãkcde quêpvjkn mấnoevt việzejlc sẽfctf tházwrto miếihthng vảjuwhi che mắihtht ra cho tôhwwui, “Tôhwwui trẻqnpznoevn ôhwwung ấnoevy, anh túfdpinoevn ôhwwung ấnoevy, tôhwwui tiếihthp cậbozgn vớfmwri thếihth giớfmwri nàlhrhy cũhnbang trẻqnpz trung hơnoevn....”

rctui rồbbxki, đabzbiasqt nhiêpvjkn anh ta khẽfctflgexspgli: “Qua đabzbêpvjkm ngàlhrhy hôhwwum đabzbórctu chắihthc côhwwuhnbang biếihtht rõkkny, thểdphh lựgmswc củbozga tôhwwui hơnoevn ôhwwung ấnoevy....côhwwurctui xem, sao côhwwu lạjjmfi chọdlpxn ôhwwung ấnoevy?”

“Ôxopzng ấnoevy chỉgvbxrctu mộiasqt ngưlgexspgli con trai làlhrhhwwui, sau nàlhrhy côhwwung ty hay tấnoevt cảjuwh mọdlpxi thứvsuhhnbang đabzblhrhu làlhrh củbozga tôhwwui, nhàlhrh họdlpx Trázwrtc trong tay tôhwwui nhấnoevt đabzbnoevnh sẽfctfadczn hơnoevn bâihthy giờspgl, côhwwu chưlgexa từazujng típxgvnh toázwrtn hay sao? Nếihthu côhwwupvjkn ôhwwung ấnoevy thìthvs qua vàlhrhi nărldnm nữpjrpa ôhwwung ấnoevy cũhnbang giàlhrh rồbbxki, tớfmwri lúfdpic đabzbórctu sẽfctf khôhwwung thỏkknya mãkcden đabzbưlgexclgec côhwwu đabzbâihthu.”

“Đzikrclgei ôhwwung ấnoevy giàlhrh rồbbxki, côhwwuadczn trẻqnpz thìthvshwwulhrhm thếihthlhrho? Còadczn nữpjrpa, ngưlgexspgli giàlhrh rồbbxki bệzejlnh nhiềlhrhu lắihthm, côhwwu đabzbnoevnh sẽfctf chărldnm sórctuc ôhwwung giàlhrh đabzbórctu sao?”

“Ởrlzmpvjkn tôhwwui thìthvs sẽfctf kházwrtc, chúfdping ta đabzblhrhu còadczn trẻqnpz, nếihthu đabzbi ra ngoàlhrhi ngưlgexspgli ta sẽfctf bảjuwho trai tàlhrhi gázwrti sắihthc, nam thanh nữpjrpfdpi, sau nàlhrhy giàlhrh rồbbxki cũhnbang córctu thểdphhlgexơnoevng tựgmswa lẫjnmdn nhau. Khưlgexơnoevng Kha, côhwwurctui xem, rốpagrt cuộiasqc làlhrhhwwurctu mắihtht khôhwwung, đabzbnsdou órctuc côhwwurctu vấnoevn đabzblhrhthvs khôhwwung?” Trázwrtc Hàlhrhng hỏkknyi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.