Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 298 : Đầu óc cô có vấn đề không_

    trước sau   
cqmvi xong câxbacu cuốnvuzi cùczgwng tôtsdii khôtsding nócqmvi nữrkysa chỉrkys đgcmkgknpi anh ta nócqmvi.

tsdii đgcmkãaalf đgcmkgknpi rấgbjlt lâxbacu, lâxbacu tớeeddi mứmtcmc tôtsdii tưtsdirflbng rằbhaung mìmtcmnh đgcmkãaalf đgcmkdmfmn sai, nhưtsding cuốnvuzi cùczgwng thìmtcm cậplvmu ta cũavtxng lêdlben tiếsidcng: “Côtsdi rấgbjlt thôtsding minh, thôtsding minh hơhmokn tôtsdii tưtsdirflbng, chẳylmjng trádmfmch lãaalfo ấgbjly thítmsjch côtsdi nhưtsdi vậplvmy.”

Lầcqmvn nàlxvdy làlxvd âxbacm tựczgw nhiêdlben, đgcmkúasflng làlxvd giọbnlang củgkoma Trádmfmc Hàlxvdng.

tsdii cảtsdim thấgbjly rấgbjlt khôtsding thoảtsdii mádmfmi vìmtcm hai từveir “Lãaalfo ấgbjly”, tôtsdii rấgbjlt muốnvuzn nócqmvi cậplvmu ta làlxvdm thếsidclxvdy làlxvd khôtsding đgcmkúasflng, nhưtsding tôtsdii cũavtxng rấgbjlt rõimuu, tôtsdii càlxvdng nócqmvi giúasflp cho anh Trádmfmc thìmtcmlxvdng làlxvdm cho cậplvmu ta nổdlbei đgcmkdlben.

“Côtsdiavtxng rấgbjlt cứmtcmng rắqnzwn.” Cậplvmu ta ngừveirng mộrflbt ládmfmt: “Tốnvuzi qua tôtsdii đgcmkãaalf lo rằbhaung côtsdi sẽxbac tựczgwdmfmt.....nhưtsding kếsidct quảtsdilxvdtsdiavtxng chỉrkys tuyệqofyt thựczgwc trong cócqmv mộrflbt ngàlxvdy.....khôtsding đgcmkưtsdigknpc trung trinh nhưtsditsdii tưtsdirflbng.”

“Xin lỗqofyi, tôtsdii làlxvdm cậplvmu thấgbjlt vọbnlang rồlxvdi.” tôtsdii nócqmvi: “Nếsidcu đgcmkswfpu làlxvd ngưtsdissgki quen rồlxvdi thìmtcm cầcqmvn gìmtcm phảtsdii bịeqopt mắqnzwt tôtsdii lạmkmpi thếsidclxvdy?”




“Đtsdiưtsdigknpc thôtsdii!” Trong giọbnlang nócqmvi củgkoma cậplvmu ta mang cảtsdi tiếsidcng cưtsdissgki, “Đtsdigknpi tớeeddi lúasflc tôtsdii bỏyarm miếsidcng vảtsdii bịeqopt mắqnzwt củgkoma côtsdi ra rồlxvdi, cócqmv phảtsdii côtsdi sẽxbac lạmkmpi yêdlbeu cầcqmvu tôtsdii cởrflbi trócqmvi cho côtsdi?”

“Nếsidcu đgcmkưtsdigknpc nhưtsdi vậplvmy thìmtcm mừveirng quádmfm!” Sau khi biếsidct làlxvd Trádmfmc Hàlxvdng, tôtsdii tựczgw nhiêdlben lạmkmpi cảtsdim thấgbjly khôtsding còevzin sợgknpaalfi nữrkysa.

Khôtsding phảtsdii vìmtcmtsdii quen cậplvmu ta, càlxvdng khôtsding phảtsdii vìmtcm cậplvmu ta làlxvd con trai củgkoma anh Trádmfmc, mộrflbt ngưtsdissgki cócqmv thểrflb bốnvuz trítmsj bắqnzwt tôtsdii đgcmki mộrflbt cádmfmch hoàlxvdn hảtsdio nhưtsdi vậplvmy trong buổdlbei tiệqofyc cuốnvuzi năhontm thìmtcmtsdii sẽxbac khôtsding đgcmkádmfmnh giádmfm thấgbjlp cậplvmu ta ởrflb bấgbjlt kìmtcm mặnjigt nàlxvdo.

tsdii khôtsding còevzin sợgknp nữrkysa vìmtcmtsdii đgcmkãaalf biếsidct đgcmknvuzi phưtsdiơhmokng làlxvd ai.

Đtsdia phầcqmvn nỗqofyi sợgknp củgkoma con ngưtsdissgki làlxvd khôtsding biếsidct mìmtcmnh đgcmkang phảtsdii đgcmknvuzi vớeeddi mặnjigt ai, nếsidcu đgcmkãaalf biếsidct cậplvmu ta làlxvd ai thìmtcm chỉrkys cầcqmvn tôtsdii khôtsding chếsidct, sớeeddm muộrflbn gìmtcmtsdii cũavtxng cócqmv thểrflb thoádmfmt ra đgcmkưtsdigknpc.

hmokn nữrkysa, tôtsdii tin anh Trádmfmc sớeeddm muộrflbn gìmtcmavtxng sẽxbacmtcmm thấgbjly tôtsdii.

tsdii cảtsdim giádmfmc cậplvmu ta đgcmkang tiếsidcn lạmkmpi gầcqmvn, bàlxvdn tay cậplvmu ta đgcmknjigt lêdlben mặnjigt tôtsdii, khi màlxvdtsdii tưtsdirflbng anh ta sẽxbac gỡwgrf bỏyarm tấgbjlm vảtsdii che mắqnzwt củgkoma tôtsdii ra thìmtcm cậplvmu ta cúasfli ngưtsdissgki xuốnvuzng, hơhmoki thởrflb củgkoma cậplvmu ta phảtsdilxvdo bêdlben tai tôtsdii.

“Cócqmv muốnvuzn cởrflbi trócqmvi ra khôtsding?” Cậplvmu ta hỏyarmi.

tsdii gậplvmt đgcmkcqmvu khôtsding chúasflt do dựczgw.

“Cũavtxng đgcmkưtsdigknpc! Chỉrkys cầcqmvn côtsdi hầcqmvu hạmkmptsdii khiếsidcn tôtsdii vui thìmtcmtsdii sẽxbac tha cho côtsdi.” Cậplvmu ta gằbhaun giọbnlang xuốnvuzng giốnvuzng nhưtsdi giọbnlang củgkoma mộrflbt têdlben ádmfmc quỷmtvm, mộrflbt bàlxvdn tay củgkoma cậplvmu ta lầcqmvn mòevzihmok thểrflbtsdii.

“Chẳylmjng phảtsdii làlxvd anh đgcmkãaalfcqmv đgcmkưtsdigknpc tôtsdii rồlxvdi sao?” Tôtsdii mãaalfi sau mớeeddi hỏyarmi lạmkmpi.

“Đtsdiócqmvlxvdtsdiwgrfng bứmtcmc, tôtsdii khôtsding tin khi côtsdirflbczgwng lãaalfo giàlxvd đgcmkócqmvavtxng khócqmvc nhưtsdi vậplvmy.” Cậplvmu ta cắqnzwn vàlxvdo tai tôtsdii, “Cócqmv thểrflbdlbe hoặnjigc lãaalfo giàlxvd đgcmkócqmv, khiếsidcn lãaalfo ta cưtsdieeddi côtsdi chắqnzwc côtsdiavtxng nhiềswfpu thủgkom đgcmkoạmkmpn lắqnzwm, kĩgkom thuậplvmt cũavtxng khôtsding đgcmkếsidcn nỗqofyi nàlxvdo đgcmkúasflng khôtsding? Nhưtsding sao khi làlxvdm chuyệqofyn đgcmkócqmv vớeeddi tôtsdii lạmkmpi khócqmvc rêdlben lêdlben nhưtsdi thếsidc?”

lxvdn tay anh ta lầcqmvn mòevzihmok thểrflbtsdii lúasflc mạmkmpnh lúasflc nhẹjeqr, cảtsdi ngưtsdissgki tôtsdii run lêdlben cầcqmvm cậplvmp, nghe cậplvmu ta nócqmvi vậplvmy chắqnzwc lầcqmvn trưtsdieeddc lúasflc làlxvdm vậplvmy vớeeddi tôtsdii cậplvmu ta vẫyarmn chưtsdia cảtsdim thấgbjly thỏyarma mãaalfn vàlxvd muốnvuzn bùczgw đgcmkqnzwp.




“Côtsdi đgcmkang sợgknp hay làlxvd đgcmkang thèaalfm muốnvuzn?” Anh ta khẽxbactsdissgki, đgcmkôtsdii môtsdii anh ta đgcmkãaalf rờssgki khỏyarmi tai tôtsdii.

Thèaalfm muốnvuzn đgcmklxvd ma quỷmtvm nhưtsdi hắqnzwn ta?

“Khưtsdiơhmokng Kha, tôtsdii nghĩgkom thếsidclxvdo cũavtxng thấgbjly lẽxbac ra côtsdi phảtsdii thítmsjch tôtsdii hơhmokn mớeeddi phảtsdii chứmtcm?” Anh ta ngồlxvdi bêdlben cạmkmpnh giưtsdissgkng, dưtsdissgkng nhưtsdi đgcmkãaalf quêdlben mấgbjlt việqofyc sẽxbac thádmfmo miếsidcng vảtsdii che mắqnzwt ra cho tôtsdii, “Tôtsdii trẻdyjzhmokn ôtsding ấgbjly, anh túasflhmokn ôtsding ấgbjly, tôtsdii tiếsidcp cậplvmn vớeeddi thếsidc giớeeddi nàlxvdy cũavtxng trẻdyjz trung hơhmokn....”

cqmvi rồlxvdi, đgcmkrflbt nhiêdlben anh ta khẽxbactsdissgki: “Qua đgcmkêdlbem ngàlxvdy hôtsdim đgcmkócqmv chắqnzwc côtsdiavtxng biếsidct rõimuu, thểrflb lựczgwc củgkoma tôtsdii hơhmokn ôtsding ấgbjly....côtsdicqmvi xem, sao côtsdi lạmkmpi chọbnlan ôtsding ấgbjly?”

“Ôjnsyng ấgbjly chỉrkyscqmv mộrflbt ngưtsdissgki con trai làlxvdtsdii, sau nàlxvdy côtsding ty hay tấgbjlt cảtsdi mọbnlai thứmtcmavtxng đgcmkswfpu làlxvd củgkoma tôtsdii, nhàlxvd họbnla Trádmfmc trong tay tôtsdii nhấgbjlt đgcmkeqopnh sẽxbacevzin hơhmokn bâxbacy giờssgk, côtsdi chưtsdia từveirng títmsjnh toádmfmn hay sao? Nếsidcu côtsdidlben ôtsding ấgbjly thìmtcm qua vàlxvdi năhontm nữrkysa ôtsding ấgbjly cũavtxng giàlxvd rồlxvdi, tớeeddi lúasflc đgcmkócqmv sẽxbac khôtsding thỏyarma mãaalfn đgcmkưtsdigknpc côtsdi đgcmkâxbacu.”

“Đtsdigknpi ôtsding ấgbjly giàlxvd rồlxvdi, côtsdievzin trẻdyjz thìmtcmtsdilxvdm thếsidclxvdo? Còevzin nữrkysa, ngưtsdissgki giàlxvd rồlxvdi bệqofynh nhiềswfpu lắqnzwm, côtsdi đgcmkeqopnh sẽxbac chăhontm sócqmvc ôtsding giàlxvd đgcmkócqmv sao?”

“Ởbbgddlben tôtsdii thìmtcm sẽxbac khádmfmc, chúasflng ta đgcmkswfpu còevzin trẻdyjz, nếsidcu đgcmki ra ngoàlxvdi ngưtsdissgki ta sẽxbac bảtsdio trai tàlxvdi gádmfmi sắqnzwc, nam thanh nữrkysasfl, sau nàlxvdy giàlxvd rồlxvdi cũavtxng cócqmv thểrflbtsdiơhmokng tựczgwa lẫyarmn nhau. Khưtsdiơhmokng Kha, côtsdicqmvi xem, rốnvuzt cuộrflbc làlxvdtsdicqmv mắqnzwt khôtsding, đgcmkcqmvu ócqmvc côtsdicqmv vấgbjln đgcmkswfpmtcm khôtsding?” Trádmfmc Hàlxvdng hỏyarmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.