Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 300 : Chẳng qua là anh không chịu thua thôi

    trước sau   
ivbpng làzozg cảxyzdnh đrxplgwhbi ngưggmitkoqi ta đrxpli tắpanxm, cũivbpng làzozg tiếyngtng nưggmilzqzc phun từjxnnvjfzi xuốstkyng, cũivbpng làzozgairri ởfsdj trêggnyn giưggmitkoqng đrxplgwhbi trưggmilzqzc, thếyngt nhưggming tâfthtm trạpanxng tôairri lúdgjzc nàzozgy hoàzozgn toàzozgn ngưggmigwhbc lạpanxi vớlzqzi trưggmilzqzc kia.

Trưggmilzqzc đrxplâfthty, khi ởfsdjggnyn cạpanxnh anh Trájunac, tôairri giốstkyng nhưggmi mộmrkkt bôairrng hoa đrxplgwhbi ngưggmitkoqi yêggnyu hoa tớlzqzi nâfthtng niu chăwrihm bóueutn; Thếyngt nhưggming bâfthty giờtkoq lạpanxi đrxpldhjyi thàzozgnh con trai củdhjya anh, tôairri chỉrxpl mong anh ta đrxpljxnnng bao giờtkoq xuấjunat hiệlzqzn trêggnyn đrxpltkoqi nàzozgy, đrxpllipju óueutc tôairri lúdgjzc nàzozgy chẳdlikng nghĩxgpk đrxplưggmigwhbc gìyngt nữjxnna.

Trong đrxpllipju tôairri đrxplãlnxbairr sốstky lầlipjn nghĩxgpk tớlzqzi Trájunac Hàzozgng củdhjya ngàzozgy hôairrm nay.

yngtnh ảxyzdnh Trájunac Hàzozgng từjxnnng đrxpli bêggnyn cạpanxnh anh Trájunac ởfsdj trong vưggmitkoqn trưggmitkoqng giốstkyng nhưggmi hai ngưggmitkoqi anh em, rồmjiei ájunanh mắpanxt củdhjya anh ta khi nóueuti vớlzqzi bốstky anh ta rằnsdxng tôairri vàzozg anh ta làzozg bạpanxn họmayuc cùrbanng trưggmitkoqng, anh ta củdhjya ngàzozgy đrxplóueut khájunac hoàzozgn toàzozgn vớlzqzi anh ta củdhjya bâfthty giờtkoq.....

fthty giờtkoq anh ta ởfsdj trong bộmrkk dạpanxng thếyngtzozgo chứsgrp, ájunanh mắpanxt anh ta, khuôairrn mặbaaft anh ta chắpanxc chắpanxn thay đrxpldhjyi rồmjiei, đrxplájunang sợgwhbzdbqn xưggmia.

airri chỉrxplzozg mộmrkkt ngưggmitkoqi qua đrxplưggmitkoqng, sao anh ta lạpanxi đrxplstkyi xửpaso vớlzqzi tôairri nhưggmi vậzgqiy?




airri khôairrng tin mộmrkkt ngưggmitkoqi lạpanxi cóueutyngtnh cảxyzdm sâfthtu sắpanxc tớlzqzi mứsgrpc dùrbanueut phảxyzdi hủdhjyy hoạpanxi đrxplstkyi phưggmiơzdbqng cũivbpng phảxyzdi cóueut đrxplưggmigwhbc đrxplstkyi phưggmiơzdbqng nhưggmi thếyngt.

Anh ta quájuna ílzqzch kỉrxpl, anh ta chỉrxplzozg quájunaggnyu bảxyzdn thâfthtn mìyngtnh, thứsgrp anh ta đrxplãlnxb thílzqzch thìyngt nhấjunat đrxplcidfnh cũivbpng phảxyzdi thílzqzch anh ta, còvjfzn tôairri, lạpanxi thílzqzch bốstky anh ta, vìyngt thếyngt, anh ta tứsgrpc giậzgqin!

Thàzozg hủdhjyy hoạpanxi tấjunat cảxyzdivbpng phảxyzdi cóueut đrxplưggmigwhbc thứsgrp anh ta muốstkyn cóueut.

Chỉrxpl thếyngtzozg thôairri.

Tiếyngtng nưggmilzqzc trong nhàzozg tắpanxm rấjunat nhanh đrxplãlnxb ngừjxnnng lạpanxi rồmjiei, tôairri khôairrng kiểqoswm soájunat đrxplưggmigwhbc màzozg run lêggnyn lẩocony bẩocony, cảxyzdnh tưggmigwhbng củdhjya đrxplêggnym trưggmilzqzc đrxplóueut lạpanxi hiệlzqzn lêggnyn trong đrxpllipju tôairri.

Đrocbóueut khôairrng phảxyzdi làzozg sựlzqzfthtn hoan, làzozg sựlzqz thỏknhba mãlnxbn mộmrkkt phílzqza.

airri đrxplau muốstkyn chếyngtt, toàzozgn thâfthtn chỗpxbyzozgo cũivbpng êggnyoconm.

Anh ta cũivbpng chẳdlikng khájunazdbqn tôairri làzozg bao, làzozgm chuyệlzqzn đrxplóueut vớlzqzi mộmrkkt kẻeelv chỉrxpl nhưggmi mộmrkkt thi thểqosw, anh ta làzozgm thếyngt chỉrxplzozg đrxplqosw giàzozgy vòvjfzairri, từjxnndgjzc bắpanxt đrxpllipju tớlzqzi khi kếyngtt thúdgjzc, tuy anh ta cũivbpng cóueutdgjzc cảxyzdm thấjunay thỏknhba mãlnxbn nhưggming đrxpla phầlipjn thờtkoqi gian tôairri cảxyzdm nhậzgqin đrxplưggmigwhbc đrxplóueutzozg sựlzqz đrxplau khổdhjy, anh ta rêggnyn lêggnyn nhưggmi mộmrkkt loàzozgi dãlnxb thúdgjz.

“Bảxyzdo bốstkyi, đrxplãlnxb nghĩxgpk xong chưggmia?”

Tiếyngtng anh ta truyềudarn vàzozgo, rồmjiei anh ta chiếyngtm mộmrkkt phầlipjn trêggnyn chiếyngtc giưggmitkoqng.

airri thựlzqzc sựlzqz hốstkyi hậzgqin hơzdbqn bao giờtkoq hếyngtt, bịcidf đrxplggnyn nêggnyn mớlzqzi gọmayui anh ta tớlzqzi đrxplâfthty, đrxpljunan đrxplưggmigwhbc ra thâfthtn phậzgqin củdhjya anh ta rồmjiei nhưggming chẳdlikng cóueutjunac dụjxnnng gìyngt cảxyzd, bâfthty giờtkoq giốstkyng nhưggmi mộmrkkt cựlzqzc hìyngtnh đrxplang chờtkoq đrxplgwhbi tôairri phílzqza trưggmilzqzc.

“Mấjunay ngàzozgy rồmjiei tôairri khôairrng tắpanxm.” Tôairri khẽlipjueuti.

“Ha ha!” Anh ta bậzgqit cưggmitkoqi, dưggmitkoqng nhưggmifthtm trạpanxng anh ta rấjunat tốstkyt, anh ta kédhjyo chăwrihn ra, chẳdlikng mấjunay chốstkyc anh ta đrxplãlnxb đrxplèqcdfggnyn ngưggmitkoqi tôairri.




Chỉrxpl dựlzqza vàzozgo cảxyzdm giájunac da thịcidft chạpanxm vàzozgo nhau, tôairri biếyngtt lúdgjzc nàzozgy anh ta chẳdlikng mặbaafc gìyngt trêggnyn ngưggmitkoqi cảxyzd.

zdbqi thởfsdj củdhjya anh ta phảxyzdzozgo bờtkoq vai tôairri, sau đrxplóueutzozgjunai lưggmipxbyi ấjunam nóueutng lưggmilzqzt trêggnyn da thịcidft tôairri.

“Nhanh thếyngt đrxplãlnxb biếyngtt làzozgm cho tôairri vui rồmjiei?” Anh ta khẽlipj cắpanxn, “Lạpanxi còvjfzn biếyngtt tắpanxm rửpasoa sạpanxch sẽlipj nữjxnna.”

airri khôairrng nóueuti gìyngt.

Anh ta lạpanxi khẽlipjggmitkoqi, rồmjiei bếyngtairri lêggnyn bưggmilzqzc vàzozgo phòvjfzng tắpanxm.

“Chẳdlikng phảxyzdi đrxplãlnxbueuti làzozg sẽlipj bỏknhb khăwrihn che mắpanxt cho tôairri àzozg?” So vớlzqzi nỗpxbyi sợgwhblnxbi ngàzozgy hôairrm đrxplóueut, hôairrm nay tôairri bìyngtnh tĩxgpknh hơzdbqn nhiềudaru rồmjiei.

“Cũivbpng đrxplưggmigwhbc, tôairri càzozgng muốstkyn côairr nhìyngtn cho rõefkv xem ai đrxplang nằnsdxm lêggnyn cơzdbq thểqoswairr!” Anh ta nóueuti rồmjiei liềudarn bỏknhb khăwrihn bịcidft mắpanxt cho tôairri, rồmjiei vứsgrpt chiếyngtc khăwrihn đrxplóueut đrxpli.

airri nhìyngtn thấjunay chiếyngtc khăwrihn đrxplãlnxb bịcidft mắpanxt tôairri mấjunay ngàzozgy hôairrm nay, thựlzqzc tếyngtzozg mộmrkkt mảxyzdnh vảxyzdi băwrihng, cũivbpng nhìyngtn thấjunay Trájunac Hàzozgng đrxplang ngồmjiei bêggnyn médhjyp bồmjien tắpanxm vớlzqzi cơzdbq thểqosw khôairrng mặbaafc gìyngt.

airri chỉrxpl liếyngtc nhìyngtn rồmjiei lậzgqip tứsgrpc thu ájunanh mắpanxt vềudar.

“Cóueut cảxyzdm thấjunay cơzdbq thểqoswairri cưggmitkoqng trájunang hơzdbqn lãlnxbo giàzozgjunay khôairrng? Thứsgrp đrxplóueutivbpng to hơzdbqn màzozg!” Anh ta hỏknhbi: “Thựlzqzc sựlzqz khôairrng biếyngtt mỗpxbyi lầlipjn tay côairr chạpanxm vàzozgo làzozgn da chẳdlikng còvjfzn chúdgjzt đrxplàzozgn hồmjiei nàzozgo củdhjya lãlnxbo ấjunay thìyngtairr cảxyzdm thấjunay thếyngtzozgo?”

Áukvcnh nhìyngtn củdhjya tôairri sớlzqzm đrxplãlnxbggmilzqzng vềudar phílzqza cơzdbq thểqoswyngtnh, thựlzqzc sựlzqz rấjunat khóueut coi!

Nhữjxnnng vếyngtt tílzqzm lớlzqzn nhỏknhb hiệlzqzn rõefkv trêggnyn làzozgn da trắpanxng khắpanxp cơzdbq thểqosw.....

“Trájunac Hàzozgng, anh cóueut từjxnnng nghĩxgpk rằnsdxng anh khôairrng hềudarggnyu tôairri nhưggmi anh tưggmifsdjng tưggmigwhbng, chẳdlikng qua làzozg anh khôairrng chịcidfu thua thôairri!” Tôairri nóueuti.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.