Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 329 : Kết cục (một)

    trước sau   
Nam Cung Dạriqo Hi nâvzqgng khuôkflzn mặfpsrt tràenidn đmddmrswxy nưthcfzcalc mắgsyjt lêkffjn, chăcklnm chútjtc nhìgvukn anh ta. 

“Thìgvuk ra anh cóolekkffju tôkflzi……” Côkflz ta run giọijdqng nóoleki.

Giờreuh phútjtct nàenidy, máthcfu toàenidn thâvzqgn củzyjaa Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh đmddmsbbju xôkflzng lêkffjn đmddmcklnnh đmddmrswxu, héutixt lớzcaln “Mẹzyjaolek, đmddmrhfing cóolek đmddmáthcfnh rắgsyjm!”, sau đmddmóolek quơbzrr lấidwcy cáthcfi thùlawzng bểijdqkffjn cạriqonh néutixm vềsbbj phíomfxa côkflz ta.

Nam Cung Dạriqo Hi lạriqoi khôkflzng đmddmijdq ýsnac tớzcali vẻblrc mặfpsrt cùlawzng lờreuhi nóoleki hùlawzng hùlawzng hổbrro hổbrro củzyjaa anh ta, chỉckln ôkflzm ngựrhfic, đmddmau đmddmzcaln òkieia khóolekc, khóolekc xong lạriqoi tiếenidp tụvqhkc đmddmau, côkflz ta đmddmãlfko biếenidt, rốcgcit cuộolekc côkflz ta đmddmãlfko biếenidt…… Dùlawz ngưthcfreuhi nàenidy cầrswxm thútjtc lạriqoi khốcgcin nạriqon, nhưthcfng ởluwa trưthcfzcalc thâvzqgn tìgvuknh vẫutixn cóolek thểijdq cứzyjau chữkflza…..

Anh ta yêkffju mìgvuknh.

Chẳrjtyng sợowbu chỉcklnkiein mộolekt phầrswxn củzyjaa mộolekt giâvzqgy, dùlawzenid bởluwai vìgvukthcfc loạriqoi lýsnac do hay cáthcfc loạriqoi nguyêkffjn nhâvzqgn nàenidy nọijdq, chắgsyjc chắgsyjc anh ta từrhfing yêkffju mìgvuknh.


Bởluwai vìgvukkffju cho nêkffjn khôkflzng đmddmàenidnh lòkieing, bởluwai vìgvukkffju cho nêkffjn mớzcali lo lắgsyjng cho tưthcfơbzrrng lai củzyjaa hai mẹzyja con. 

Mộolekt ngưthcfreuhi chếenidt, cỡwfgmenido dễrzxtenidng.

Nhưthcfng sau khi chếenidt thìgvuk sao? Nhữkflzng ngưthcfreuhi còkiein sốcgcing sẽrhfi phảsuyfi trảsuyfi qua sinh hoạriqot nhưthcf thếenidenido??

“Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh, anh biếenidt khôkflzng? Anh thậidwct sựrhfi rấidwct đmddmáthcfng chếenidt……” Nam Cung Dạriqo Hi đmddmzyjang lêkffjn, ngâvzqgn ngấidwcn nưthcfzcalc mắgsyjt run giọijdqng nóoleki: “Nhữkflzng gìgvuk anh đmddmãlfkoenidm thậidwct sựrhfi đmddmzyja đmddmijdq anh chếenidt mộolekt trăcklnm lầrswxn, chỉckln cầrswxn anh còkiein ởluwa đmddmâvzqgy, anh trai cùlawzng chịkffjvzqgu củzyjaa tôkflzi tuyệtjtct đmddmcgcii sẽrhfi khôkflzng tha thứzyja cho anh, ba ba tôkflzi vĩdlxunh viễrzxtn cũmfkcng sẽrhfi khôkflzng tha thứzyja cho anh, hiệtjtcn tạriqoi Y Y chưthcfa hiểijdqu chuyệtjtcn, nhưthcfng sau nàenidy, khi con béutix trưthcfluwang thàenidnh, nếenidu biếenidt cũmfkcng sẽrhfi khôkflzng tha thứzyja cho anh! Vìgvuk vậidwcy anh đmddmi tìgvukm chếenidt đmddmi! Tôkflzi buôkflzng tha anh, từrhfikflzm nay trởluwa đmddmi tôkflzi chíomfxnh thứzyjac từrhfi bỏkiei anh, Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh, chútjtcng ta kếenidt thútjtcc.”

cklnm năcklnm.

kflz ta dùlawzng năcklnm năcklnm sai lầrswxm đmddmijdq đmddmbrroi lấidwcy sựrhfi tỉcklnnh ngộolek củzyjaa bảsuyfn thâvzqgn.

kflz ta dùlawzng đmddmoạriqon hôkflzn nhâvzqgn sai lầrswxm đmddmijdq trảsuyf giáthcf lớzcaln cho sựrhfilawzy hứzyjang kiêkffju ngạriqoo củzyjaa mìgvuknh.

Nam Cung Dạriqo Hi lui vềsbbj phíomfxa sau, tay run run chỉcklnenido anh ta, giọijdqng khàenidn khàenidn  nóoleki: “Nhưthcfng anh nhớzcal cho kỹthcf, tôkflzi khôkflzng hốcgcii hậidwcn đmddmãlfko gảsuyf cho anh…… Tôkflzi xáthcfc đmddmkffjnh tôkflzi từrhfing yêkffju anh, anh cũmfkcng từrhfing yêkffju tôkflzi…… Chútjtcng ta khôkflzng cóolekluwakffjn nhau vôkflz íomfxch, mặfpsrc kệtjtcenid đmddmãlfkolawzng phưthcfơbzrrng thứzyjac gìgvuk!”

kflz ta lau nưthcfzcalc mắgsyjt, mang theo chútjtct kiêkffjn quyếenidt cuốcgcii cùlawzng chạriqoy ra ngoàenidi.

Tốcgcii tăcklnm dầrswxn dầrswxn lùlawzi lạriqoi phíomfxa sau, dưthcfreuhng nhưthcf chỉcklnutixm mộolekt bưthcfzcalc nữkflza làenidkflz ta đmddmi theo anh ta bưthcfzcalc vàenido vựrhfic sâvzqgu vôkflz biêkffjn, cuốcgcii cùlawzng sẽrhfi khôkflzng thểijdq dứzyjat ra đmddmưthcfowbuc, nhưthcfng hiệtjtcn tạriqoi côkflz ta lựrhfia chọijdqn từrhfi bỏkiei.

Hẹzyjan gặfpsrp lạriqoi, quáthcf khứzyja hoang đmddmưthcfreuhng.

Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh lẳrjtyng lặfpsrng nằomfxm trong bóolekng tốcgcii mộolekt mìgvuknh, nghe tiếenidng bưthcfzcalc châvzqgn kia đmddmi xa, trong lòkieing lạriqoi khôkflzng cóolek bấidwct kỳkflz hi vọijdqng gìgvuk.

Anh ta ởluwa đmddmâvzqgy kéutixo dàenidi hơbzrri tàenidn đmddmãlfko nhiềsbbju ngàenidy, anh ta cho rằomfxng mìgvuknh chíomfxnh làenid đmddmang chờreuh chếenidt.


Anh ta chờreuholek ngưthcfreuhi đmddmếenidn cho mìgvuknh mộolekt kếenidt thútjtcc, đmddmijdq anh ta cảsuyfm thấidwcy ngàenidy chếenidt củzyjaa mìgvuknh thậidwct sựrhfi tớzcali rồmqici, cóolek giãlfkoy giụvqhka cũmfkcng làenidkflz dụvqhkng.

mfkcng thậidwct sựrhfi sẽrhfiolek ngưthcfreuhi tớzcali đmddmâvzqgy cho anh ta mộolekt dao tríomfx mạriqong cuốcgcii cùlawzng.

bzrri thởluwa mong manh, anh ta nhắgsyjm mắgsyjt lạriqoi, trầrswxm thấidwcp kêkffju têkffjn côkflz ta, nhưthcfng côkflz ta cũmfkcng đmddmãlfko đmddmi xa.

“Dạriqo Hi……”

Anh ta lạriqoi trầrswxm thấidwcp gọijdqi, trong đmddmrswxu làenidgvuknh ảsuyfnh lầrswxn đmddmrswxu tiêkffjn gặfpsrp đmddmưthcfowbuc côkflzthcfi nàenidy vàenido năcklnm năcklnm trưthcfzcalc, trong mắgsyjt côkflzenid vẻblrc cao quýsnac dốcgcii tráthcflawzng sựrhfi ngang ngưthcfowbuc bưthcfzcalng bỉcklnnh, thậidwct sựrhfi giốcgcing anh ta nhưthcf đmddmútjtcc.

******

Ngồmqici xe chậidwcm rãlfkoi trởluwa lạriqoi biệtjtct thựrhfi, Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn đmddmãlfko đmddmzyjang đmddmóolekn ởluwakffjn ngoàenidi.

Ázcalnh đmddmèktdpn ởluwa cổbrrong lộolek ra sựrhfiidwcm áthcfp, Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt xuốcgcing xe, anh đmddmi tớzcali giútjtcp côkflz phủzyja thêkffjm quầrswxn áthcfo, ôkflzm côkflzenido lòkieing.

Nam Cung Dạriqo Hi đmddmi theo, biểijdqu tìgvuknh hoảsuyfng hốcgcit, nhưthcfng đmddmolekng táthcfc lạriqoi rõdlxuenidng.

“Anh.” Côkflz ta nứzyjac nởluwakffju mộolekt tiếenidng.

“Gặfpsrp đmddmưthcfowbuc?” Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn nheo đmddmôkflzi mắgsyjt, nhàenidn nhạriqot hỏkieii.

Nam Cung Dạriqo Hi híomfxt mộolekt hơbzrri thậidwct sâvzqgu, nóoleki vớzcali Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt: “Côkflzolek thểijdq tráthcfnh mặfpsrt mộolekt láthcft hay khôkflzng, cho tôkflzi mưthcfowbun cáthcfnh tay anh ấidwcy dùlawzng mộolekt chútjtct?”

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt hơbzrri giậidwct mìgvuknh, mộolekt láthcft sau mớzcali hiểijdqu đmddmưthcfowbuc ýsnac tứzyja củzyjaa côkflz ta.


kflzbzrri xấidwcu hổbrro, nháthcfy mắgsyjt tiếenidp theo lạriqoi trởluwakffjn tựrhfi nhiêkffjn hàenido phóolekng, cưthcfreuhi nhạriqot, tráthcfnh khỏkieii lồmqicng ngựrhfic củzyjaa Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn, đmddmzyjang ởluwa mộolekt bêkffjn, rốcgcit cuộolekc nưthcfzcalc mắgsyjt củzyjaa Nam Cung Dạriqo Hi nhịkffjn khôkflzng đmddmưthcfowbuc rơbzrri xuốcgcing, côkflz ta bổbrro nhàenido vàenido lồmqicng ngựrhfic củzyjaa Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn màenid khóolekc lớzcaln lêkffjn.

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt lẳrjtyng lặfpsrng đmddmzyjang đmddmóolek, côkflzolek thểijdqsnac giảsuyfi tâvzqgm tìgvuknh hiệtjtcn tạriqoi củzyjaa Nam Cung Dạriqo Hi, áthcfnh mắgsyjt cũmfkcng trởluwakffjn nhu hòkieia mộolekt íomfxt.

“Anh…… Em sai rồmqici, lútjtcc trưthcfzcalc em khôkflzng nêkffjn tùlawzy hứzyjang nhưthcf vậidwcy, em khôkflzng nêkffjn khôkflzng nghe lờreuhi củzyjaa anh…… Em xáthcfc thựrhfic đmddmãlfkoenidm rấidwct nhiềsbbju chuyệtjtcn sai lầrswxm, cóolek lỗzidki vớzcali anh cóolek lỗzidki vớzcali chịkffjvzqgu, anh đmddmrhfing giậidwcn em đmddmưthcfowbuc khôkflzng…… Anh đmddmrhfing giậidwcn em, làenid em khôkflzng hiểijdqu chuyệtjtcn, em khôkflzng dáthcfm thừrhfia nhậidwcn bảsuyfn thâvzqgn mìgvuknh đmddmãlfko sai lầrswxm…… Anh hãlfkoy tha thứzyja cho em……”

kflz ta khóolekc đmddmếenidn têkffjvzqgm liệtjtct phếenid, giốcgcing y nhưthcf mộolekt đmddmzyjaa trẻblrc.

Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn giơbzrr tay ôkflzm vai côkflz ta, bỗzidkng nhiêkffjn cảsuyfm thấidwcy đmddmijdq em gáthcfi đmddmi gặfpsrp Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh làenid rấidwct đmddmútjtcng, íomfxt nhấidwct cũmfkcng khiếenidn cho côkflz ta biếenidt, trưthcfzcalc kia chíomfxnh mìgvuknh cóolek bao nhiêkffju tùlawzy hứzyjang cùlawzng tựrhfi lừrhfia mìgvuknh dốcgcii ngưthcfreuhi.

“Biếenidt sai rồmqici thìgvuk tốcgcit, nếenidu anh thậidwct sựrhfi tráthcfch côkflz thìgvuk đmddmãlfko sớzcalm đmddmuổbrroi côkflz ra khỏkieii nhàenid, đmddmưthcfowbuc rồmqici, đmddmrhfing khóolekc nữkflza……” Giọijdqng củzyjaa anh hạriqo thấidwcp mộolekt íomfxt, nhẹzyja giọijdqng dỗzidkenidnh, áthcfnh mắgsyjt thâvzqgm thútjtcy chậidwcm rãlfkoi nhìgvukn vềsbbj phíomfxa Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt, khôkflzng biếenidt làenidkflz đmddmãlfkolawzng biệtjtcn pháthcfp gìgvuk đmddmijdq khuyêkffjn bảsuyfo con béutixthcfzcalng bỉcklnnh đmddmếenidn muốcgcin chếenidt nàenidy biếenidt sai lầrswxm màenid hốcgcii cảsuyfi.

“Y Y đmddmâvzqgu? Y Y ởluwa đmddmâvzqgu?” Ởmqic trong lòkieing ngựrhfic anh trai khóolekc mệtjtct mỏkieii, Nam Cung Dạriqo Hi ngẩjahcng đmddmrswxu, hai mắgsyjt đmddmutixm lệtjtc nhìgvukn chung quanh, đmddmolekt nhiêkffjn thựrhfic nhớzcal mong con gáthcfi bảsuyfo bốcgcii củzyjaa mìgvuknh, con béutixkiein nhỏkiei nhưthcf vậidwcy, cáthcfi gìgvuk con béutixmfkcng khôkflzng biếenidt.

“Trưthcfzcalc đmddmóolek chútjtcng ta đmddmi ra ngoàenidi thìgvuk con béutix đmddmi theo Thiêkffjn Nhu vàenid mẹzyja Ngôkflz, nhưthcfng hiệtjtcn giờreuholek lẽrhfi đmddmãlfkoenido phòkieing ngủzyja, côkflz đmddmi xem đmddmi.” Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt nhẹzyja nhàenidng nóoleki.

Ázcalnh mắgsyjt củzyjaa Nam Cung Dạriqo Hi phứzyjac tạriqop nhìgvukn côkflz mộolekt cáthcfi, cắgsyjn môkflzi nóoleki: “Cáthcfm ơbzrrn.”

thcfzcali sựrhfigvuku đmddmwfgm củzyjaa ngưthcfreuhi giútjtcp việtjtcc đmddmi vàenido phòkieing mìgvuknh.

Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn nhìgvukn theo bóolekng lưthcfng côkflz ta, thấidwcp giọijdqng nóoleki: “Anh nóoleki rồmqici, kỳkflz thựrhfic bảsuyfn tíomfxnh củzyjaa côkflzidwcy khôkflzng xấidwcu, chíomfxnh làenid quáthcfkffju mặfpsrt mũmfkci, chuyệtjtcn vừrhfia xảsuyfy ra làenid luôkflzn ăcklnn vạriqo trêkffjn đmddmrswxu ngưthcfreuhi kháthcfc trưthcfzcalc tiêkffjn, từrhfi nhỏkiei đmddmãlfko nhưthcf vậidwcy, cũmfkcng do ngưthcfreuhi nhàenid chiềsbbju hưthcf.”

“Vậidwcy lỗzidki lầrswxm củzyjaa côkflzidwcy anh cũmfkcng cóolek mộolekt phầrswxn, ai kêkffju cáthcfc ngưthcfreuhi quáthcfthcfng chiềsbbju côkflzidwcy?” Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt cưthcfreuhi nhẹzyjaoleki.

Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn xoay ngưthcfreuhi ôkflzm côkflzenido trong lòkieing ngựrhfic: “Hiệtjtcn tạriqoi cũmfkcng khôkflzng phảsuyfi làenid anh chiềsbbju côkflzidwcy, anh thấidwcy vềsbbj sau em mớzcali làenid ngưthcfreuhi đmddmcgcii đmddmãlfkoi vôkflzlawzng vớzcali côkflzidwcy, nhìgvukn bộolekthcfng em đmddmcgcii đmddmãlfkoi vớzcali Thiêkffjn Nhu làenid biếenidt.”


Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt lắgsyjc đmddmrswxu: “Tíomfxnh tìgvuknh củzyjaa em khôkflzng cóolek tốcgcit nhưthcf thếenid, nếenidu côkflzidwcy khôkflzng thay đmddmbrroi, em mớzcali khôkflzng thiệtjtcn lưthcfơbzrrng nhưthcf vậidwcy.”

“Vậidwcy ngưthcfreuhi nàenido, dùlawz đmddmãlfko nửiytja đmddmêkffjm cũmfkcng muốcgcin ưthcfwfgmn bụvqhkng đmddmi ra ngoàenidi vớzcali côkflzidwcy đmddmijdq nhìgvukn têkffjn khốcgcin kiếenidp tộoleki áthcfc tàenidy trờreuhi kia?” Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn yêkffju thíomfxch loạriqoi cảsuyfm giáthcfc cùlawzng côkflz đmddmidwcu võdlxu mồmqicm nhưthcf thếenidenidy, nhẹzyja nhàenidng xoa tóolekc côkflz, mỉcklnm cưthcfreuhi hỏkieii.

“Tùlawzy anh nóoleki nhưthcf thếenidenido cũmfkcng đmddmưthcfowbuc, thậidwct sựrhfi em chỉcklnenid lo lắgsyjng côkflzidwcy xảsuyfy ra chuyệtjtcn, Trìgvuknh Dĩdlxukffjnh muốcgcin làenidm gìgvuk chútjtcng ta ai cũmfkcng khôkflzng biếenidt.” Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt cũmfkcng cưthcfreuhi rộolekkffjn theo anh.

Đsgefôkflzi mắgsyjt củzyjaa Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn lộolek ra sựrhfi kháthcft vọijdqng, nhìgvukn lútjtcm đmddmmqicng tiềsbbjn xinh nhưthcf hoa củzyjaa côkflz, trựrhfic tiếenidp bếenidkflz đmddmi lêkffjn lầrswxu. 

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt cóolek chútjtct hốcgcit hoảsuyfng, bắgsyjt lấidwcy y phụvqhkc củzyjaa anh, nhỏkiei giọijdqng nóoleki: “Anh làenidm gìgvuk vậidwcy? Em cóolek thểijdq tựrhfigvuknh đmddmi.”

“Anh ôkflzm trưthcfzcalc mộolekt cáthcfi, anh sợowbu đmddmếenidn lútjtcc bảsuyfo bảsuyfo lạriqoi lớzcaln hơbzrrn thìgvuk ôkflzm khôkflzng nổbrroi.” Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn cưthcfreuhi rộolekkffjn, nụvqhkthcfreuhi tưthcfơbzrri róoleki ấidwcm áthcfp lộolek ra vẻblrc mịkffj hoặfpsrc chếenidt ngưthcfreuhi.

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt đmddmkiei mặfpsrt, trong áthcfnh mắgsyjt áthcfi muộoleki củzyjaa đmddmáthcfm ngưthcfreuhi giútjtcp việtjtcc, đmddmàenidnh chôkflzn mặfpsrt ởluwa cầrswxn cổbrro củzyjaa anh, khôkflzng dáthcfm nhìgvukn ai.

*****

kflzn lễrzxt đmddmãlfko đmddmkffjnh ngàenidy, trong sựrhfi chờreuh đmddmowbui củzyjaa mọijdqi ngưthcfreuhi, hếenidt thảsuyfy đmddmsbbju đmddmãlfko thu xếenidp ổbrron thoảsuyf.

Chỉcklnkiein lạriqoi cóolek mộolekt đmddmêkffjm, Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt cóolek cảsuyfm giáthcfc mìgvuknh bịkffjcklnn lộolekn đmddmếenidn sắgsyjp chịkffju khôkflzng nổbrroi, Nam Cung Dạriqo Hi đmddmang chọijdqn lựrhfia lễrzxt phụvqhkc ởluwakffjn cạriqonh, liêkffjn tụvqhkc thay ra mặfpsrc vàenido, chạriqoy tớzcali cho côkflz nhìgvukn: “Chịkffjvzqgu, chịkffj thấidwcy tôkflzi mặfpsrc cáthcfi nàenidy đmddmưthcfowbuc khôkflzng?”

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt nhẹzyja nhàenidng dựrhfia vàenido sofa, nhìgvukn bộolek lẽrhfi phụvqhkc thấidwcp ngựrhfic màenidu cam hồmqicng, lắgsyjc đmddmrswxu: “Côkflz đmddmâvzqgu còkiein làenidutixthcfi, mặfpsrc màenidu sắgsyjc đmddmáthcfng yêkffju nhưthcf thếenidenidm gìgvuk? Đsgefi đmddmbrroi mộolekt bộolek đmddmoan trang kháthcfc!”

Nam Cung Dạriqo Hi cóolek chútjtct nghiếenidn răcklnng, nhíomfxu màenidy nóoleki: “Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt, chịkffj khôkflzng thểijdq khen mộolekt câvzqgu hay sao?! Thậidwct vấidwct vảsuyfkflzi mớzcali sửiytja sưthcfng hôkflz, chịkffj cứzyja đmddmsuyfomfxch tôkflzi?!”

Ngưthcfreuhi phụvqhk nữkflz mặfpsrc váthcfy trắgsyjng ngồmqici trêkffjn sofa cưthcfreuhi yếenidu ớzcalt lắgsyjc đmddmrswxu: “Tôkflzi nóoleki thậidwct đmddmóolek, côkflz khôkflzng nghe màenid cứzyja muốcgcin mặfpsrc cáthcfi nàenidy, láthcft nữkflza xem anh côkflzoleki nhưthcf thếenidenido.”


Nam Cung Dạriqo Hi trừrhfing mắgsyjt, cóolek chútjtct ôkflzm hậidwcn néutixm bộolek lễrzxt phụvqhkc màenidu cam hồmqicng sang mộolekt bêkffjn, chọijdqn mộolekt bộolekenidu bạriqoc kim tuyếenidn ưthcfzcalm lêkffjn ngưthcfreuhi, khoa tay mútjtca châvzqgn: “Vậidwcy cáthcfi nàenidy?”

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt nghiêkffjng đmddmrswxu nhìgvukn nhìgvukn dáthcfng vẻblrc củzyjaa côkflz, đmddmzyjang dậidwcy, dứzyjat khoáthcft tựrhfigvuknh đmddmi đmddmếenidn đmddmcgcing lễrzxt phụvqhkc lựrhfia chọijdqn, mộolekt láthcft sau lấidwcy ra mộolekt bộolek lễrzxt phụvqhkc khôkflzng tay màenidu đmddmen tinh xảsuyfo, vạriqot áthcfo cóolek đmddmíomfxnh pha lêkffj, ưthcfzcalm lêkffjn trêkffjn ngưthcfreuhi côkflz: “Da côkflz trắgsyjng, mặfpsrc bộolekenidy rấidwct tôkflzn lêkffjn khíomfx chấidwct, nóoleki nhàenid tạriqoo mẫutixu giútjtcp côkflz buộolekc tóolekc cao lêkffjn, đmddmrhfing xoãlfkoolekc, nhưthcf vậidwcy rấidwct đmddmzyjap.”

Nam Cung Dạriqo Hi do dựrhfi khoa tay mútjtca châvzqgn mộolekt hồmqici, thoạriqot nhìgvukn so vớzcali khi nãlfkoy vừrhfia lòkieing hơbzrrn rấidwct nhiềsbbju.

“Khôkflzng phảsuyfi chịkffjmfkcng chỉckln lo đmddmóolekn kháthcfch thôkflzi sao? Thửiytj quầrswxn áthcfo cho tớzcali bâvzqgy giờreuh?” Cuốcgcii cùlawzng, Thiêkffjn Nhu cầrswxm mấidwcy bộolek lễrzxt phụvqhkc đmddmijdq sang mộolekt bêkffjn, nhìgvukn Nam Cung Dạriqo Hi nóoleki.

“Côkflz biếenidt cáthcfi gìgvuk?” Nam Cung Dạriqo Hi cãlfkoi lạriqoi: “Anh trai kếenidt hôkflzn, ngay cảsuyfthcfthcfch phùlawzvzqgu tôkflzi cũmfkcng khôkflzng cóolek, chỉcklnolek thểijdqenidm tiếenidp tâvzqgn, trong lòkieing tôkflzi khôkflzng uấidwct ứzyjac àenid? Tôkflzi phảsuyfi chọijdqn mộolekt bộolek thậidwct đmddmzyjap, đmddmijdq bọijdqn họijdq biếenidt Nam Cung Dạriqo Hi tôkflzi khôkflzng cóolek chồmqicng cũmfkcng sốcgcing thoảsuyfi máthcfi dễrzxt chịkffju nhưthcfthcfa, bằomfxng khôkflzng, ngàenidy mai đmddmáthcfm bạriqon bèktdp chịkffj em củzyjaa tôkflzi đmddmếenidn đmddmâvzqgy khẳrjtyng đmddmkffjnh làenid khôkflzng nóoleki lờreuhi gìgvuk hay ho!”

Thiêkffjn Nhu ôkflzn nhu cưthcfreuhi: “Ngạriqoi quáthcf, Nam Cung tiểijdqu thưthcf, khôkflzng may làenid chịkffjvzqgu củzyjaa chịkffj vừrhfia vặfpsrn còkiein cóolek đmddmzyjaa em gáthcfi, vịkffj tríomfx phùlawzvzqgu tôkflzi khôkflzng thểijdq nhưthcfreuhng cho ai, lầrswxn sau, đmddmếenidn lưthcfowbut chịkffj kếenidt hôkflzn tôkflzi cũmfkcng cóolek thểijdq cung cấidwcp miễrzxtn phíomfx phụvqhkc vụvqhk phùlawzvzqgu!”

“Biếenidn!” Nam Cung Dạriqo Hi tứzyjac giậidwcn: “Con nhóolekc hưthcf hỏkieing! A? Nghe nóoleki Lạriqoc Phàenidm Vũmfkc gấidwcp rútjtct trởluwa vềsbbj từrhfi Phi Châvzqgu đmddmijdq tham gia hôkflzn lễrzxt, cũmfkcng đmddmãlfko giàenid nhưthcf vậidwcy rồmqici còkiein làenidm phùlawz rểijdq, chậidwcc chậidwcc, anh tôkflzi đmddmútjtcng làenid mạriqonh hơbzrrn, chíomfxnh làenidthcfzcali vợowbu trưthcfzcalc anh ấidwcy, hừrhfi!”

Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt ởluwakffjn cạriqonh cưthcfreuhi cưthcfreuhi: “Chẳrjtyng qua tâvzqgm củzyjaa Lạriqoc Phàenidm Vũmfkc khôkflzng thuộolekc vềsbbjbzrri nàenido màenid thôkflzi, nếenidu nhưthcf anh ấidwcy muốcgcin kếenidt hôkflzn, cóolek khốcgcii côkflz trẻblrc đmddmzyjap xếenidp hàenidng chờreuh, khôkflzng cầrswxn chútjtcng ta nhọijdqc lòkieing.”

Thiêkffjn Nhu lẳrjtyng lặfpsrng nghĩdlxu tớzcali ngưthcfreuhi kia, trong đmddmôkflzi mắgsyjt hiệtjtcn lêkffjn chútjtct khóolek hiểijdqu, trầrswxm mặfpsrc khôkflzng nóoleki gìgvuk.

“Vậidwcy cũmfkcng kéutixm hơbzrrn anh tôkflzi!” Nam Cung Dạriqo Hi nheo mắgsyjt nhìgvukn Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt: “Nha ~~~ chịkffjvzqgu, chịkffjthcfm thay ngưthcfreuhi ngoàenidi nóoleki chuyệtjtcn! Mộolekt láthcft tôkflzi đmddmi nóoleki cho anh tôkflzi, anh ấidwcy sẽrhfi khôkflzng tha cho chịkffj!”

“Oan uổbrrong, tôkflzi khôkflzng cóolek.” Dụvqhk Thiêkffjn Tuyếenidt cưthcfreuhi nhútjtcn vai, vẻblrc mặfpsrt vôkflz tộoleki.

Trong phòkieing mộolekt mảsuyfnh ấidwcm áthcfp dạriqot dàenido.

Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn đmddmi tớzcali, gõdlxudlxu cửiytja.

“Cóolekgvuk cầrswxn anh hỗzidk trợowbu khôkflzng?” Anh mặfpsrc mộolekt thâvzqgn lễrzxt phụvqhkc thuầrswxn màenidu đmddmen hìgvuknh giọijdqt nưthcfzcalc, loáthcf mắgsyjt bứzyjac ngưthcfreuhi.

“Woa……” Nam Cung Dạriqo Hi háthcf to miệtjtcng, mang theo vẻblrcthcfơbzrri cưthcfreuhi khóolekutixn nhìgvukn anh trai: “Anh, bâvzqgy giờreuh em mớzcali pháthcft hiệtjtcn anh rấidwct tuấidwcn tútjtc, thậidwct đmddmóolek, siêkffju soáthcfi!”

“Hai côkflz chọijdqn xong thìgvuk đmddmi ra ngoàenidi, đmddmêkffjm nay côkflzvzqgu cầrswxn nghỉckln ngơbzrri sớzcalm, ngàenidy mai phảsuyfi dậidwcy sớzcalm trang đmddmiểijdqm chờreuh xe hoa, côkflz íomfxt lăcklnn lộolekn thôkflzi, ngàenidy mai cóolek thờreuhi gian cho cáthcfc côkflzthcfo loạriqon.” Nam Cung Kìgvuknh Hiêkffjn bưthcfzcalc tớzcali, đmddmôkflzi mắgsyjt chỉckln chứzyjaa cóolek mộolekt ngưthcfreuhi, mỉcklnm cưthcfreuhi nóoleki.

“Bọijdqn em đmddmi đmddmâvzqgy, anh rểijdq, anh chăcklnm sóolekc cho chịkffj.” Thiêkffjn Nhu nghe lờreuhi đmddmi ra ngoàenidi.

“Chỉcklnolekkflzenid thàenidnh thậidwct!” Khi ra cửiytja Nam Cung Dạriqo Hi gõdlxudlxu đmddmrswxu côkflz, nhỏkiei giọijdqng nóoleki: “Nếenidu làenidkflzi, đmddmêkffjm nay lạriqoi càenidng muốcgcin theo châvzqgn bọijdqn họijdqthcfo loạriqon, côkflz nhìgvukn dáthcfng vẻblrc kia củzyjaa anh tôkflzi thìgvuk biếenidt, gấidwcp gấidwcp gáthcfp gáthcfp, giốcgcing nhưthcf sợowbu ngàenidy mai côkflzvzqgu củzyjaa anh ấidwcy sẽrhfi bay mấidwct vậidwcy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.