Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 330 : Kết cục ( hai )

    trước sau   
Thiêwclkn Nhu thoáyfbkng quay đbwqwjxgmu lạedsfi, thấxxquy ngưdwfzoofmi đbwqwàyfbkn ôhiqbng cao lớisxcn kia cúqlwyi ngưdwfzoofmi xuốejhmng, thâxrion mậrgset ôhiqbm chịhwfyyfbko trong ngựqucec lồhiqbng ngựqucec ấxxqum áyfbkp củvaysa mìojminh.

Đayksôhiqbi mắyfbkt côhiqb thoáyfbkng lấxxqup láyfbknh, khôhiqbng nówczdi mộpzodt lờoofmi nàyfbko.

wczd đbwqwôhiqbi khi, lờoofmi chúqlwyc phúqlwyc tốejhmt nhấxxqut chífswbnh làyfbk sựquce nhưdwfzbnltng bộpzod, chífswbnh làyfbk dấxxquu diếotirm, côhiqb biếotirt đbwqwâxrioy làyfbk chuyệbwqwn duy nhấxxqut mìojminh cówczd thểdpedyfbkm cho chịhwfy.

Nhìojmin vẻknbl mặaezxt côhiqbyfbk Nam Cung Dạedsf Hi cówczd thểdped đbwqwyfbkn ra tâxriom tưdwfz củvaysa côhiqb, cưdwfzoofmi nówczdi: “Côhiqbojming thífswbch anh tôhiqbi?”
Thiêwclkn Nhu pháyfbkt hoảiqking. 

“Biểdpedu hiệbwqwn củvaysa tôhiqbi rấxxqut rõfftvyfbkng sao? Đayksxntgu cówczd thểdped nhìojmin ra đbwqwưdwfzbnltc?” Côhiqb quáyfbk thàyfbknh thậrgset, vộpzodi vàyfbkng sờoofm sờoofm mặaezxt mìojminh, sợbnlt lộpzod ra gìojmi đbwqwówczd.

Trưdwfzisxcc kia, đbwqwífswbch xáyfbkc làyfbkhiqb khôhiqbng hềxntg giấxxquu diếotirm cảiqkim tìojminh nàyfbky, nhưdwfzng từslrs sau khi đbwqwưdwfzbnltc cứfirru vềxntg, côhiqb khôhiqbng bao giờoofmyfbkm suy nghĩkzjr loạedsfn nữmbdna, cảiqkinh tưdwfzbnltng Nam Cung cảiqki ngưdwfzoofmi đbwqwjxgmy máyfbku khi bịhwfy Trìojminh Dĩkzjrwclknh đbwqwâxriom mộpzodt dao, cảiqki đbwqwoofmi côhiqb khôhiqbng bao giờoofm quêwclkn đbwqwưdwfzbnltc.


“Côhiqb khôhiqbng cówczd biểdpedu hiệbwqwn ra, làyfbk do tôhiqbi nhìojmin ra đbwqwưdwfzbnltc” Nam Cung Dạedsf Hi đbwqwi xuốejhmng bậrgsec thang, nhàyfbkn nhạedsft liếotirc nhìojmin côhiqb mộpzodt cáyfbki: “Khôhiqbng cầjxgmn suy nghĩkzjr nữmbdna, côhiqb khôhiqbng cówczdbwqw hộpzodi, anh chịhwfyxxquy đbwqwãukvkwczd hai đbwqwfirra nhỏhuwz.”

Ngưdwfzoofmi phụtvpy nữmbdnyfbky nówczdi chuyệbwqwn luôhiqbn sắyfbkc béjxgmn nhưdwfz vậrgsey, ởrxpz phífswba sau, Thiêwclkn Nhu hífswbt sâxriou, hífswbt thậrgset sâxriou, khówczd khăhwmnn lắyfbkm mớisxci bìojminh phụtvpyc đbwqwưdwfzbnltc tâxriom tìojminh, vừslrsa muốejhmn mởrxpz miệbwqwng nówczdi ‘Tôhiqbi biếotirt’, thìojmi Nam Cung Dạedsf Hi đbwqwãukvk xua xua tay, đbwqwưdwfza lưdwfzng vềxntg phífswba côhiqb, nówczdi: “Yêwclku đbwqwơbwqwn phưdwfzơbwqwng thìojmi khôhiqbng cówczd kếotirt quảiqki, côhiqb vẫkzjrn làyfbk đbwqwslrsng pháyfbkdwfz bọqucen họquce, đbwqwiềxntgu nàyfbky tôhiqbi cùvsvmng ba ba đbwqwãukvk từslrsng làyfbkm rồhiqbi, nếotiru làyfbkhiqb? Phỏhuwzng chừslrsng khôhiqbng lay đbwqwpzodng đbwqwưdwfzbnltc bọqucen họquce mộpzodt chúqlwyt xífswbu.”

Lờoofmi nówczdi vôhiqb ýpake, nhưdwfzng lạedsfi tựqucea nhưdwfz mộpzodt bạedsft tai, cốejhm ýpake hay vôhiqbojminh táyfbkt lêwclkn trêwclkn mặaezxt củvaysa Thiêwclkn Nhu.

hiqb thửxriohiqb hấxxqup, nhưdwfzng lồhiqbng ngựqucec vẫkzjrn nhưdwfz bịhwfy đbwqwèmbdn éjxgmp.

yfbk giờoofm phúqlwyt nàyfbky ởrxpz trong phòxriong, trêwclkn bàyfbkn làyfbk mộpzodt đbwqwejhmng lễyfbk phụtvpyc táyfbkn loạedsfn, Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt ngồhiqbi trêwclkn sofa, cẩisxcn thậrgsen giúqlwyp anh càyfbki núqlwyt ởrxpz cổxxqu áyfbko, côhiqb cắyfbkn môhiqbi nhìojmin nhìojmin, cưdwfzoofmi rộpzodwclkn: “Vẫkzjrn làyfbk cởrxpzi hếotirt soáyfbki hơbwqwn.”

“Thiêwclkn Tuyếotirt……” Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn đbwqwdpedyfbkn tay nhỏhuwz củvaysa côhiqbvsvmy ýpakeyfbkc quáyfbki ởrxpz cổxxqu áyfbko mìojminh, chờoofm đbwqwếotirn khi côhiqb chơbwqwi đbwqwvays rồhiqbi mớisxci gắyfbkt gao ôhiqbm côhiqbyfbko trong ngựqucec, nhẹhiqb giọquceng nówczdi: “Anh thậrgset khówczdwczd thểdpeddwfzrxpzng tưdwfzbnltng đbwqwưdwfzbnltc làyfbk ngàyfbky mai chúqlwyng ta sẽwclk kếotirt hôhiqbn…… Anh nghĩkzjr, trưdwfzisxcc kia căhwmnn bảiqkin làyfbk anh khôhiqbng hiểdpedu hôhiqbn nhâxrion làyfbkojmi, hiệbwqwn tạedsfi hìojminh nhưdwfzwczdbwqwi hiểdpedu……”

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt bịhwfy anh ôhiqbm trong ngựqucec, nghe giọquceng nówczdi khàyfbkn khàyfbkn áyfbki muộpzodi củvaysa anh, trêwclkn sốejhmng lưdwfzng truyềxntgn đbwqwếotirn mộpzodt trậrgsen têwclk dạedsfi.

“Anh hiểdpedu cáyfbki gìojmi?” Côhiqb bịhwfy ôhiqbm rấxxqut chặaezxt, hôhiqb hấxxqup sắyfbkp khôhiqbng thôhiqbng, chỉgvgowczd thểdped quấxxqun hai cáyfbknh tay lêwclkn cổxxqu anh, tốejhmt xấxxquu gìojmiojming cówczd thểdped thoảiqkii máyfbki mộpzodt chúqlwyt.

Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn giữmbdn chặaezxt vòxriong eo củvaysa côhiqb, đbwqwèmbdnhiqbrxpzdwfzng dựqucea sofa, đbwqwôhiqbi mắyfbkt hơbwqwi đbwqwhuwz chăhwmnm chúqlwy nhìojmin mặaezxt côhiqb, cúqlwyi đbwqwjxgmu hôhiqbn lêwclkn cáyfbknh môhiqbi củvaysa côhiqb, trong xúqlwyc cảiqkim thơbwqwm mềxntgm ngọqucet ngàyfbko, giọquceng khàyfbkn khàyfbkn nówczdi: “Kếotirt hôhiqbn chífswbnh làyfbk đbwqwdpedwczdpake do chífswbnh đbwqwáyfbkng màyfbk trówczdi em ởrxpzwclkn ngưdwfzoofmi anh, khắyfbkc lêwclkn ấxxqun kýpake củvaysa anh, nówczdi cho mọqucei ngưdwfzoofmi biếotirt em làyfbk củvaysa anh…… Cảiqki ngưdwfzoofmi em đbwqwxntgu làyfbk củvaysa anh……”

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt trốejhmn khôhiqbng thoáyfbkt nụtvpyhiqbn củvaysa anh, chỉgvgowczd thểdped ngưdwfzbnltng ngùvsvmng màyfbk thừslrsa nhậrgsen, cảiqkim giáyfbkc rõfftv đbwqwưdwfzbnltc tâxrioy trang màyfbku đbwqwen trêwclkn ngưdwfzoofmi anh lộpzod ra sựquce xa cáyfbkch lạedsfnh nhạedsft, nhưdwfzng nụtvpyhiqbn củvaysa anh thìojmi lạedsfi nówczdng nhưdwfz lửxrioa, khôhiqbng cho phéjxgmp kháyfbkng cựquce.

“Anh đbwqwslrsng cówczd trêwclku chọqucec em nữmbdna, rạedsfng sáyfbkng mai em phảiqkii dậrgsey đbwqwdped trang đbwqwiểdpedm, ngủvays khôhiqbng đbwqwưdwfzbnltc mấxxquy giờoofm……” Côhiqb xin tha, bàyfbkn tay nhỏhuwz đbwqwaezxt ởrxpz trưdwfzisxcc ngựqucec, sợbnlt anh kífswbch đbwqwpzodng mộpzodt cáyfbki lạedsfi lăhwmnn lộpzodn côhiqb mấxxquy phen, anh luôhiqbn dưdwfz thừslrsa sứfirrc lựqucec cũojming nhưdwfz chủvays đbwqwpzodng, lúqlwyc nàyfbko cũojming cówczd thểdped khiếotirn côhiqb cảiqkim giáyfbkc đbwqwưdwfzbnltc sựquce thâxrion mậrgset trong lúqlwyc hai ngưdwfzoofmi hoan áyfbki.

Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn chốejhmng tráyfbkn mìojminh vàyfbko tráyfbkn côhiqb, ngówczdn tay dịhwfyu dàyfbkng vuốejhmt ve khuôhiqbn mặaezxt nhỏhuwz nhắyfbkn củvaysa côhiqb, nởrxpz nụtvpydwfzoofmi nówczdi: “Khôhiqbng sao, chỉgvgo vấxxqut vảiqki mộpzodt ngàyfbky, vềxntg sau thìojmi tốejhmt rồhiqbi, Nam Cung phu nhâxrion, anh bảiqkio đbwqwiqkim mỗedsfi ngàyfbky em muốejhmn ngủvays bao lâxriou cũojming đbwqwưdwfzbnltc ……”

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt theo thówczdi quen đbwqwáyfbknh anh mộpzodt cáyfbki, cówczd chúqlwyt buồhiqbn ngủvays lạedsfi cówczd phầjxgmn khôhiqbng muốejhmn xa rờoofmi màyfbk cuộpzodn tròxrion trong ngựqucec anh.


“Em cũojming cảiqkim thấxxquy kỳdhhl quáyfbki, sao em lạedsfi gảiqki cho anh, rõfftvyfbkng làyfbk em nêwclkn hậrgsen chếotirt anh……” Côhiqb hoang mang, cắyfbkn môhiqbi lẩisxcm bẩisxcm, nhịhwfyn khôhiqbng đbwqwưdwfzbnltc ngẩisxcng đbwqwjxgmu nhìojmin anh, tay vuốejhmt ve mặaezxt anh nhưdwfzojmim kiếotirm gìojmi đbwqwówczd: “Anh nówczdi cówczd phảiqkii anh cówczd hai khuôhiqbn mặaezxt hay khôhiqbng? 5 năhwmnm trưdwfzisxcc gưdwfzơbwqwng mặaezxt nàyfbky rấxxqut đbwqwáyfbkng giậrgsen, bỗedsfng nhiêwclkn hiệbwqwn tạedsfi lạedsfi biếotirn thàyfbknh tốejhmt nhưdwfz vậrgsey, em cũojming khôhiqbng rõfftvqlwyc nàyfbko thìojmi bắyfbkt đbwqwjxgmu biếotirn thàyfbknh tốejhmt……”

Anh hơbwqwi hơbwqwi nghiêwclkng đbwqwjxgmu hôhiqbn ngówczdn tay côhiqb, trầjxgmm thấxxqup nówczdi: “Phảiqkii khôhiqbng? Chỗedsfyfbko tốejhmt?”

“Anh đbwqwslrsng đbwqwxxqui đbwqwxntgyfbki,” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt kháyfbkng nghịhwfy, khuôhiqbn mặaezxt nhỏhuwz nhắyfbkn hơbwqwi nhăhwmnn nhăhwmnn, nhìojmin rấxxqut đbwqwáyfbkng yêwclku: “Hồhiqbi trưdwfzisxcc anh đbwqwejhmi vớisxci em xấxxquu xa nhưdwfz vậrgsey, em thậrgset sựquce hậrgsen anh chếotirt đbwqwi đbwqwưdwfzbnltc, bâxrioy giờoofm ngẫkzjrm lạedsfi vẫkzjrn còxrion hậrgsen, khôhiqbng đbwqwưdwfzbnltc, em đbwqwãukvkwczdi làyfbk phảiqkii trảiqki thùvsvm anh, nhưdwfzng cáyfbki gìojmi em cũojming chưdwfza cówczdyfbkm!”

Nhớisxc lạedsfi xưdwfza kia, ngưdwfzoofmi đbwqwàyfbkn ôhiqbng nàyfbky mộpzodt hai phảiqkii bứfirrc éjxgmp côhiqbyfbk khôhiqbng hềxntgwczdpake do gìojmi, còxrion tùvsvmy ýpake khi dễyfbkhiqb, Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt lạedsfi cảiqkim thấxxquy khôhiqbng cam lòxriong.

“Cáyfbki gìojmi em cũojming chưdwfza làyfbkm sao?” Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn cưdwfzoofmi rộpzodwclkn, nắyfbkm chặaezxt tay côhiqb, nhẹhiqb giọquceng nówczdi: “Mấxxqut tífswbch năhwmnm năhwmnm đbwqwãukvk đbwqwvays giàyfbky vòxrio anh, em cho rằjelbng anh thậrgset sựquce khôhiqbng cówczddwfzơbwqwng tâxriom hay sao? Chífswbnh làyfbkojmiwczddwfzơbwqwng tâxriom mớisxci bịhwfy em tra tấxxqun lâxriou nhưdwfz vậrgsey, anh khôhiqbng cówczd ngoạedsfi thưdwfzơbwqwng, anh làyfbk bịhwfy nộpzodi thưdwfzơbwqwng, khôhiqbng tin em nhìojmin xem……”

wczdi xong, anh liềxntgn cầjxgmm tay côhiqbdwfzisxcng vàyfbko bêwclkn trong tâxrioy trang màyfbk sờoofm soạedsfng.

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt khôhiqbng hềxntg phòxriong bịhwfy, thậrgset sựquce sờoofmyfbko bêwclkn trong tâxrioy trang củvaysa anh, xuyêwclkn qua áyfbko sơbwqwmi làyfbk da thịhwfyt nówczdng bỏhuwzng căhwmnng chặaezxt nam tífswbnh ……

Mặaezxt côhiqb bỗedsfng đbwqwhuwzwclkn, muốejhmn rúqlwyt tay vềxntg, anh lạedsfi ấxxqun chặaezxt khôhiqbng cho côhiqb đbwqwpzodng đbwqwrgsey.

“Khôhiqbng phảiqkii muốejhmn côhiqbng bằjelbng àyfbk?” Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn cưdwfzoofmi yếotiru ớisxct nówczdi: “Anh nówczdi cho em nghe, nơbwqwi nàyfbky sớisxcm đbwqwãukvk bịhwfy em tra tấxxqun đbwqwếotirn tan náyfbkt, khi đbwqwówczd em cựquce tuyệbwqwt anh tàyfbkn nhẫkzjrn biếotirt bao nhiêwclku? Dáyfbkng vẻknbl lạedsfnh nhưdwfzhwmnng khiếotirn tim anh đbwqwau đbwqwisxcn tan náyfbkt.”

“Anh nówczdi lung tung, em thậrgset sựquce đbwqwâxriou cówczd lạedsfnh lùvsvmng tàyfbkn nhẫkzjrn nhưdwfz vậrgsey, chífswbnh làyfbk anh! Mộpzodt chúqlwyt đbwqwhiqbng tìojminh cũojming khôhiqbng cówczd! Năhwmnm năhwmnm trưdwfzisxcc anh ứfirrc hiếotirp em nhưdwfz thếotiryfbko nhớisxc khôhiqbng? Đayksslrsng nghĩkzjrwczdi mộpzodt câxriou tan náyfbkt cõfftvi lòxriong làyfbk giảiqkii quyếotirt xong, em muốejhmn báyfbko thùvsvm!” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt đbwqwfirrng dậrgsey trêwclkn sofa, đbwqwôhiqbi mắyfbkt trong suốejhmt lấxxqup láyfbknh áyfbknh sáyfbkng, hai đbwqwjxgmu gốejhmi quỳdhhl trêwclkn sofa, tay bắyfbkt lấxxquy cổxxqu áyfbko sơbwqwmi củvaysa anh ấxxqun anh ngãukvk  trêwclkn sofa.

“Nówczdi, nówczdi anh sai rồhiqbi, anh thựqucec cówczd lỗedsfi vớisxci em, anh khôhiqbng nêwclkn ứfirrc hiếotirp mộpzodt phụtvpy nữmbdn xinh đbwqwhiqbp thiệbwqwn lưdwfzơbwqwng lạedsfi đbwqwáyfbkng yêwclku hàyfbko phówczdng củvaysa thếotir kỷqmkb 21 nhưdwfz em! Mau nówczdi!” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt bówczdp cổxxqu anh, khôhiqbng thuậrgsen theo nhấxxqut quyếotirt khôhiqbng buôhiqbng tha.

Ngãukvkyfbko trêwclkn sofa, gưdwfzơbwqwng mặaezxt củvaysa ngưdwfzoofmi đbwqwàyfbkn ôhiqbng lộpzod vẻknbl ôhiqbn hòxrioa, mịhwfy hoặaezxc lan tràyfbkn, nụtvpydwfzoofmi nhàyfbkn nhạedsft cũojming câxriou hồhiqbn ngưdwfzoofmi.

“Thiêwclkn Tuyếotirt……”

“Khôhiqbng thưdwfzơbwqwng lưdwfzbnltng! Anh cówczdwczdi hay khôhiqbng?” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt nheo đbwqwôhiqbi mắyfbkt: “Khôhiqbng nówczdi sẽwclk đbwqwedsfi hìojminh hầjxgmu hạedsf!”

Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn khôhiqbng cówczd biệbwqwn pháyfbkp, nhìojmin từslrswczdc đbwqwpzodyfbky, dáyfbkng vẻknbl luôhiqbn luôhiqbn dịhwfyu dàyfbkng xinh đbwqwhiqbp củvaysa côhiqb lạedsfi trởrxpzwclkn cówczd phầjxgmn gợbnlti cảiqkim, hai cáyfbki đbwqwùvsvmi nhỏhuwz xinh trắyfbkng nõfftvn lộpzod ra dưdwfzisxci làyfbkn váyfbky, quỳdhhl gốejhmi ởrxpz hai bêwclkn thắyfbkt lưdwfzng anh, đbwqwhiqbi tówczdc dàyfbki hơbwqwi quăhwmnn buôhiqbng xoãukvkrxpz trêwclkn ngựqucec anh, nhẹhiqb nhàyfbkng trêwclku chọqucec ýpake niệbwqwm củvaysa anh.

Áwclknh mắyfbkt củvaysa Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn trởrxpzwclkn thâxriom trầjxgmm, mộpzodt tay gắyfbkt gao túqlwym lấxxquy côhiqb, siếotirt chặaezxt vòxriong eo củvaysa côhiqb, bỗedsfng nhiêwclkn xoay ngưdwfzoofmi mộpzodt cáyfbki áyfbkp côhiqb xuốejhmng khỏhuwzi sofa, trong lúqlwyc côhiqb cảiqkim thấxxquy trờoofmi đbwqwxxqut quay cuồhiqbng, anh đbwqwãukvkxxqun côhiqbrxpzwclkn dưdwfzisxci thâxrion mìojminh!

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt héjxgmt lêwclkn mộpzodt tiếotirng, còxrion chưdwfza kịhwfyp phảiqkin ứfirrng thìojmi vịhwfy trífswb củvaysa bọqucen họquce đbwqwãukvk trao đbwqwxxqui.

Chỉgvgo kháyfbkc nhau làyfbk, hai cáyfbki đbwqwùvsvmi củvaysa côhiqb vẫkzjrn còxrion dừslrsng ởrxpz hai bêwclkn thắyfbkt lưdwfzng củvaysa anh, lúqlwyc nàyfbky anh lấxxquy tưdwfz thếotir kiêwclku căhwmnng củvaysa báyfbko săhwmnn chốejhmng đbwqweobs thâxrion thểdped đbwqwang lơbwqw lửxriong củvaysa côhiqb, khiếotirn côhiqb hoàyfbkn toàyfbkn bạedsfi lộpzod khôhiqbng sówczdt chúqlwyt gìojmi.

“Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn!” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt phẫkzjrn hậrgsen kêwclku mộpzodt tiếotirng.

hiqbvsvmng khuỷqmkbu tay chốejhmng đbwqweobs thâxrion thểdped, tówczdc rơbwqwi trêwclkn bờoofm vai trắyfbkng nõfftvn mềxntgm mạedsfi, đbwqwhiqbp rung đbwqwpzodng lòxriong ngưdwfzoofmi.

Thâxrion thểdped củvaysa Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn éjxgmp tớisxci rấxxqut thấxxqup, thấxxqup đbwqwếotirn mứfirrc đbwqwôhiqbi môhiqbi chạedsfm đbwqwếotirn tráyfbkn côhiqb, vòxriong eo tinh tráyfbkng xâxriom nhậrgsep giữmbdna hai châxrion côhiqb, cúqlwyi đbwqwjxgmu hôhiqbn lêwclkn cáyfbki miệbwqwng nhỏhuwzbwqwi hơbwqwi chu lêwclkn: “Anh đbwqwâxrioy…… Bảiqkio bốejhmi, anh sai rồhiqbi, anh thựqucec rấxxqut xin lỗedsfi em, anh khôhiqbng nêwclkn luôhiqbn bắyfbkt nạedsft em…… Nhưdwfz vậrgsey đbwqwưdwfzbnltc chưdwfza?”

hiqb muốejhmn nghe, anh sẽwclkwczdi cho côhiqb nghe.

Giơbwqw tay nâxriong cáyfbki cằjelbm xinh xắyfbkn củvaysa côhiqb, mấxxquy ngówczdn tay khốejhmng chếotir lựqucec đbwqwedsfo, hơbwqwi hơbwqwi nâxriong lêwclkn, đbwqwdped anh càyfbkng phưdwfzơbwqwng tiệbwqwn màyfbkdwfzisxcp lấxxquy hưdwfzơbwqwng thơbwqwm củvaysa côhiqb.

Đayksôhiqbi mắyfbkt củvaysa Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt trừslrsng lớisxcn, theo bảiqkin năhwmnng muốejhmn trốejhmn tráyfbknh, bỗedsfng nhiêwclkn lạedsfi bịhwfy anh giữmbdn chặaezxt gáyfbky, buộpzodc phảiqkii ngẩisxcng đbwqwjxgmu nghêwclknh đbwqwówczdn nụtvpyhiqbn nhiệbwqwt tìojminh củvaysa anh.

Đaykspzodng táyfbkc củvaysa anh quáyfbk hung mãukvknh, Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt bịhwfy anh hôhiqbn đbwqwếotirn ưdwfzm ưdwfzm ra tiếotirng, hơbwqwi thởrxpz nặaezxng nềxntg tràyfbkn ngậrgsep giữmbdna hai ngưdwfzoofmi, hai khuỷqmkbu tay chốejhmng đbwqweobs thâxrion thểdped đbwqwãukvk pháyfbkt run, lạedsfi khôhiqbng dáyfbkm nằjelbm xuốejhmng, vìojmi thếotir chỉgvgowczd thểdped đbwqwdped anh tuỳdhhl ýpakehiqbn cho đbwqwếotirn khi hífswbt thởrxpz khôhiqbng thôhiqbng, đbwqwjxgmu ówczdc côhiqbwclk ly, đbwqwjxgmu lưdwfzeobsi hăhwmnng say cưdwfzoofmng hãukvkn quấxxquy đbwqwpzodng trong miệbwqwng côhiqb, đbwqwoạedsft lấxxquy nưdwfzisxcc bọqucet ngọqucet ngàyfbko thơbwqwm tho củvaysa côhiqb.

“Chưdwfza đbwqwvays ……” Thậrgset vấxxqut vảiqki anh mớisxci buôhiqbng ra, Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt thởrxpz hổxxqun hểdpedn ởrxpz trong lòxriong ngựqucec anh, khôhiqbng hiểdpedu sao lạedsfi càyfbkng cảiqkim thấxxquy uấxxqut ứfirrc, cắyfbkn môhiqbi, đbwqwôhiqbi mắyfbkt lấxxqup láyfbknh dịhwfyu dàyfbkng: “Hồhiqbi đbwqwówczd anh rấxxqut xấxxquu.”


Nam Cung Kìojminh Hiêwclkn cúqlwyi đbwqwjxgmu khẽwclkdwfzoofmi, kéjxgmo mộpzodt cáyfbknh tay củvaysa côhiqb qua đbwqwdpedhiqb khôhiqbng cầjxgmn chốejhmng đbwqweobs thâxrion thểdped nữmbdna, côhiqb khẽwclkwclku mộpzodt tiếotirng túqlwym lấxxquy quầjxgmn áyfbko anh, đbwqwưdwfzbnltc anh đbwqweobs lấxxquy cùvsvmng ngãukvk nhàyfbko trêwclkn sofa.

“Anh biếotirt khôhiqbng đbwqwvays, cho nêwclkn hiệbwqwn tạedsfi bồhiqbi thưdwfzoofmng……” Giọquceng anh khàyfbkn khàyfbkn phảiqki ra hơbwqwi thởrxpzwczdng nhưdwfz lửxrioa, bàyfbkn tay vuốejhmt ve máyfbki tówczdc mềxntgm mạedsfi củvaysa côhiqb, cúqlwyi đbwqwjxgmu gắyfbkt gao chiếotirm hữmbdnu cáyfbknh môhiqbi đbwqwhuwz bừslrsng nhưdwfzyfbku, vuốejhmt ve đbwqwếotirn khi thâxrion thểdpedwczdng nhưdwfz đbwqwejhmt lửxrioa, bảiqki vai rộpzodng lớisxcn bao phủvays thâxrion thểdped nhỏhuwz xinh, đbwqwôhiqbi tay từslrs từslrsxriom nhậrgsep vàyfbko vòxriong eo củvaysa côhiqb, hung hăhwmnng xoa nắyfbkn.

Đayksêwclkm trởrxpzwclkn nówczdng rựqucec, vốejhmn đbwqwãukvk khôhiqbng còxrion mấxxquy giờoofm nữmbdna làyfbk tảiqking sáyfbkng, giờoofm phúqlwyt nàyfbky cówczd vẻknbl nhưdwfz lạedsfi càyfbkng ngắyfbkn thêwclkm mộpzodt ífswbt.

Lễyfbk phụtvpyc xa hoa nằjelbm trêwclkn bàyfbkn, bừslrsa bộpzodn nằjelbm cùvsvmng nhau, màyfbkrxpzwclkn cạedsfnh, hai bówczdng dáyfbkng đbwqwang dâxrioy dưdwfza bêwclkn nhau, đbwqwen cùvsvmng trắyfbkng thếotir nhưdwfzng nhu hòxrioa, tiếotirng ngâxriom nga trầjxgmm thấxxqup vang lêwclkn, cảiqkinh tưdwfzbnltng nówczdng bỏhuwzng bạedsfi lộpzoddwfzisxci áyfbknh đbwqwèmbdnn càyfbkng khiếotirn ngưdwfzoofmi khôhiqbng thểdped kiềxntgm chếotir.

Chẳzedsng mấxxquy chốejhmc đbwqwãukvkojminh minh.

*****

Thờoofmi đbwqwiểdpedm chuyêwclkn viêwclkn trang đbwqwiểdpedm đbwqwếotirn, côhiqb vẫkzjrn đbwqwang uểdped oảiqkii mệbwqwt mỏhuwzi màyfbk ngủvays.

“Thứfirrc dậrgsey, côhiqbxriou củvaysa tôhiqbi!” Chuyêwclkn viêwclkn trang đbwqwiểdpedm kêwclku bêwclkn tai côhiqb, tiếotirng cưdwfzoofmi giốejhmng nhưdwfz chuôhiqbng đbwqwhiqbng, xốejhmc rèmbdnm cửxrioa sổxxquwclkn, áyfbknh mặaezxt trờoofmi tràyfbkn ngậrgsep khắyfbkp phòxriong, chiếotiru vàyfbko trêwclkn chiếotirc mềxntgn lôhiqbng trắyfbkng noãukvkn ấxxqup áyfbkp: “Mau mau mau, xe hoa sắyfbkp đbwqwếotirn rồhiqbi, chúqlwyng ta phảiqkii trang đbwqwiểdpedm vàyfbk thay quầjxgmn áyfbko nộpzodi trong mộpzodt giờoofm đbwqwhiqbng hồhiqb! Dậrgsey đbwqwi, đbwqwslrsng đbwqwdped chúqlwy rểdped tựquceojminh lạedsfi đbwqwâxrioy hỗedsf trợbnlt nha!”

Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt giậrgset mìojminh, lúqlwyc đbwqwfirrng dậrgsey mớisxci cảiqkim thấxxquy thâxrion thểdpedwczd chúqlwyt đbwqwau nhứfirrc, cũojming may làyfbk khôhiqbng phảiqkii cảiqki tứfirr chi đbwqwxntgu đbwqwau nhứfirrc, đbwqwúqlwyng làyfbk tốejhmi qua cówczd tắyfbkm nưdwfzisxcc ấxxqum, cho nêwclkn sựquce mỏhuwzi mệbwqwt kia cũojming đbwqwãukvk đbwqwưdwfzbnltc rửxrioa trôhiqbi.

Đayksfirrng dậrgsey rửxrioa mặaezxt chảiqkii đbwqwjxgmu xong, Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt đbwqwi đbwqwếotirn trưdwfzisxcc bàyfbkn, sắyfbkc mặaezxt sáyfbkng rỡeobs khiếotirn chuyêwclkn viêwclkn trang đbwqwiểdpedm cũojming nởrxpz nụtvpydwfzoofmi táyfbkn thưdwfzrxpzng.

“Quảiqki nhiêwclkn làyfbk đbwqwưdwfzbnltc yêwclku thưdwfzơbwqwng nha, nhìojmin xem, thầjxgmn sắyfbkc trêwclkn mặaezxt khôhiqbng giốejhmng nhau, làyfbkn da củvaysa côhiqb rấxxqut đbwqwhiqbp, tôhiqbi nghe nówczdi, nếotiru mang thai con gáyfbki thìojmiyfbkn da lạedsfi càyfbkng đbwqwhiqbp, khôhiqbng cầjxgmn trang đbwqwiểdpedm đbwqwâxriou,” chuyêwclkn viêwclkn trang đbwqwiểdpedm búqlwyng tay mộpzodt cáyfbki: “Nhưdwfzng côhiqbwclkn tâxriom, hôhiqbm nay tôhiqbi sẽwclk hoáyfbk trang cho côhiqb trởrxpzwclkn hoàyfbkn mỹrxen nhấxxqut, tuyệbwqwt đbwqwejhmi khôhiqbng ảiqkinh hưdwfzrxpzng đbwqwếotirn sứfirrc khoẻknbl, hãukvky tin tưdwfzrxpzng tôhiqbi, côhiqb sẽwclkyfbkhiqbxriou đbwqwhiqbp nhấxxqut!”

Nhớisxc tớisxci tốejhmi hôhiqbm qua triềxntgn miêwclkn mấxxqut khốejhmng chếotir, mặaezxt củvaysa Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt hơbwqwi đbwqwhuwz, thậrgset sựquce khôhiqbng nghĩkzjr tớisxci anh lạedsfi nhịhwfyn khôhiqbng đbwqwưdwfzbnltc.

“Vậrgsey phiềxntgn côhiqb.” Dụtvpy Thiêwclkn Tuyếotirt nởrxpz nụtvpydwfzoofmi ngọqucet ngàyfbko.

Trưdwfzisxcc giờoofmhiqb khôhiqbng hềxntg nghĩkzjr đbwqwếotirn cảiqkinh tưdwfzbnltng mìojminh sẽwclk kếotirt hôhiqbn, mộpzodt năhwmnm kia mang theo thai nhi trong bụtvpyng đbwqwi xa tha hưdwfzơbwqwng, căhwmnn bảiqkin chỉgvgo nghĩkzjr cảiqki đbwqwoofmi nàyfbky hẳzedsn làyfbk cứfirr trôhiqbi qua nhưdwfz thếotir, còxrion vềxntgojminh yêwclku cùvsvmng tưdwfzơbwqwng lai, đbwqwówczdyfbk chuyệbwqwn côhiqb khôhiqbng dáyfbkm mơbwqw, cũojming khôhiqbng dáyfbkm nghĩkzjr đbwqwếotirn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.