Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 330 : Kết cục ( hai )

    trước sau   
Thiêvmfgn Nhu thoáiyjrng quay đokfjvjaiu lạvaisi, thấoflwy ngưtgscoraji đokfjàbhfrn ôvaisng cao lớpqzen kia cúaxoii ngưtgscoraji xuốvmring, thâbyczn mậexewt ôvaism chịvhfzbhfro trong ngựvbrkc lồutukng ngựvbrkc ấoflwm áiyjrp củkxvva mìykwfnh.

Đpkebôvaisi mắpqzet côvais thoáiyjrng lấoflwp láiyjrnh, khôvaisng nónujni mộosnst lờoraji nàbhfro.

nujn đokfjôvaisi khi, lờoraji chúaxoic phúaxoic tốvmrit nhấoflwt chíwvngnh làbhfr sựvbrk nhưtgsconltng bộosns, chíwvngnh làbhfr dấoflwu diếeskmm, côvais biếeskmt đokfjâbyczy làbhfr chuyệvsefn duy nhấoflwt mìykwfnh cónujn thểqaesbhfrm cho chịvhfz.

Nhìykwfn vẻohxk mặrqryt côvaisbhfr Nam Cung Dạvais Hi cónujn thểqaes đokfjiyjrn ra tâbyczm tưtgsc củkxvva côvais, cưtgscoraji nónujni: “Côvaisnyybng thíwvngch anh tôvaisi?”
Thiêvmfgn Nhu pháiyjrt hoảpkebng. 

“Biểqaesu hiệvsefn củkxvva tôvaisi rấoflwt rõvnyebhfrng sao? Đpkebjfhnu cónujn thểqaes nhìykwfn ra đokfjưtgsconltc?” Côvais quáiyjr thàbhfrnh thậexewt, vộosnsi vàbhfrng sờoraj sờoraj mặrqryt mìykwfnh, sợonlt lộosns ra gìykwf đokfjónujn.

Trưtgscpqzec kia, đokfjíwvngch xáiyjrc làbhfrvais khôvaisng hềjfhn giấoflwu diếeskmm cảpkebm tìykwfnh nàbhfry, nhưtgscng từrkhj sau khi đokfjưtgsconltc cứphsbu vềjfhn, côvais khôvaisng bao giờorajiyjrm suy nghĩiyjr loạvaisn nữnujna, cảpkebnh tưtgsconltng Nam Cung cảpkeb ngưtgscoraji đokfjvjaiy máiyjru khi bịvhfz Trìykwfnh Dĩiyjrvmfgnh đokfjâbyczm mộosnst dao, cảpkeb đokfjoraji côvais khôvaisng bao giờoraj quêvmfgn đokfjưtgsconltc.


“Côvais khôvaisng cónujn biểqaesu hiệvsefn ra, làbhfr do tôvaisi nhìykwfn ra đokfjưtgsconltc” Nam Cung Dạvais Hi đokfji xuốvmring bậexewc thang, nhàbhfrn nhạvaist liếeskmc nhìykwfn côvais mộosnst cáiyjri: “Khôvaisng cầvjain suy nghĩiyjr nữnujna, côvais khôvaisng cónujnhcsa hộosnsi, anh chịvhfzoflwy đokfjãvmrinujn hai đokfjphsba nhỏvsef.”

Ngưtgscoraji phụsuxe nữnujnbhfry nónujni chuyệvsefn luôvaisn sắpqzec béremnn nhưtgsc vậexewy, ởvsef phíwvnga sau, Thiêvmfgn Nhu híwvngt sâbyczu, híwvngt thậexewt sâbyczu, khónujn khăbrnwn lắpqzem mớpqzei bìykwfnh phụsuxec đokfjưtgsconltc tâbyczm tìykwfnh, vừrkhja muốvmrin mởvsef miệvsefng nónujni ‘Tôvaisi biếeskmt’, thìykwf Nam Cung Dạvais Hi đokfjãvmri xua xua tay, đokfjưtgsca lưtgscng vềjfhn phíwvnga côvais, nónujni: “Yêvmfgu đokfjơhcsan phưtgscơhcsang thìykwf khôvaisng cónujn kếeskmt quảpkeb, côvais vẫfzmin làbhfr đokfjrkhjng pháiyjrtgsc bọrqryn họrqry, đokfjiềjfhnu nàbhfry tôvaisi cùqrirng ba ba đokfjãvmri từrkhjng làbhfrm rồutuki, nếeskmu làbhfrvais? Phỏvsefng chừrkhjng khôvaisng lay đokfjosnsng đokfjưtgsconltc bọrqryn họrqry mộosnst chúaxoit xíwvngu.”

Lờoraji nónujni vôvais ýutuk, nhưtgscng lạvaisi tựvbrka nhưtgsc mộosnst bạvaist tai, cốvmri ýutuk hay vôvaisykwfnh táiyjrt lêvmfgn trêvmfgn mặrqryt củkxvva Thiêvmfgn Nhu.

vais thửncuvvais hấoflwp, nhưtgscng lồutukng ngựvbrkc vẫfzmin nhưtgsc bịvhfz đokfjèfzmi éremnp.

bhfr giờoraj phúaxoit nàbhfry ởvsef trong phòutukng, trêvmfgn bàbhfrn làbhfr mộosnst đokfjvmring lễltmu phụsuxec táiyjrn loạvaisn, Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt ngồutuki trêvmfgn sofa, cẩbqybn thậexewn giúaxoip anh càbhfri núaxoit ởvsef cổuoal áiyjro, côvais cắpqzen môvaisi nhìykwfn nhìykwfn, cưtgscoraji rộosnsvmfgn: “Vẫfzmin làbhfr cởvsefi hếeskmt soáiyjri hơhcsan.”

“Thiêvmfgn Tuyếeskmt……” Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn đokfjqaesbhfrn tay nhỏvsef củkxvva côvaisqriry ýutukiyjrc quáiyjri ởvsef cổuoal áiyjro mìykwfnh, chờoraj đokfjếeskmn khi côvais chơhcsai đokfjkxvv rồutuki mớpqzei gắpqzet gao ôvaism côvaisbhfro trong ngựvbrkc, nhẹdnkr giọrqryng nónujni: “Anh thậexewt khónujnnujn thểqaestgscvsefng tưtgsconltng đokfjưtgsconltc làbhfr ngàbhfry mai chúaxoing ta sẽexew kếeskmt hôvaisn…… Anh nghĩiyjr, trưtgscpqzec kia căbrnwn bảpkebn làbhfr anh khôvaisng hiểqaesu hôvaisn nhâbyczn làbhfrykwf, hiệvsefn tạvaisi hìykwfnh nhưtgscnujnhcsai hiểqaesu……”

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt bịvhfz anh ôvaism trong ngựvbrkc, nghe giọrqryng nónujni khàbhfrn khàbhfrn áiyjri muộosnsi củkxvva anh, trêvmfgn sốvmring lưtgscng truyềjfhnn đokfjếeskmn mộosnst trậexewn têvmfg dạvaisi.

“Anh hiểqaesu cáiyjri gìykwf?” Côvais bịvhfz ôvaism rấoflwt chặrqryt, hôvais hấoflwp sắpqzep khôvaisng thôvaisng, chỉykwfnujn thểqaes quấoflwn hai cáiyjrnh tay lêvmfgn cổuoal anh, tốvmrit xấoflwu gìykwfnyybng cónujn thểqaes thoảpkebi máiyjri mộosnst chúaxoit.

Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn giữnujn chặrqryt vòutukng eo củkxvva côvais, đokfjèfzmivaisvseftgscng dựvbrka sofa, đokfjôvaisi mắpqzet hơhcsai đokfjvsef chăbrnwm chúaxoi nhìykwfn mặrqryt côvais, cúaxoii đokfjvjaiu hôvaisn lêvmfgn cáiyjrnh môvaisi củkxvva côvais, trong xúaxoic cảpkebm thơhcsam mềjfhnm ngọrqryt ngàbhfro, giọrqryng khàbhfrn khàbhfrn nónujni: “Kếeskmt hôvaisn chíwvngnh làbhfr đokfjqaesnujnutuk do chíwvngnh đokfjáiyjrng màbhfr trónujni em ởvsefvmfgn ngưtgscoraji anh, khắpqzec lêvmfgn ấoflwn kýutuk củkxvva anh, nónujni cho mọrqryi ngưtgscoraji biếeskmt em làbhfr củkxvva anh…… Cảpkeb ngưtgscoraji em đokfjjfhnu làbhfr củkxvva anh……”

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt trốvmrin khôvaisng thoáiyjrt nụsuxevaisn củkxvva anh, chỉykwfnujn thểqaes ngưtgsconltng ngùqrirng màbhfr thừrkhja nhậexewn, cảpkebm giáiyjrc rõvnye đokfjưtgsconltc tâbyczy trang màbhfru đokfjen trêvmfgn ngưtgscoraji anh lộosns ra sựvbrk xa cáiyjrch lạvaisnh nhạvaist, nhưtgscng nụsuxevaisn củkxvva anh thìykwf lạvaisi nónujnng nhưtgsc lửncuva, khôvaisng cho phéremnp kháiyjrng cựvbrk.

“Anh đokfjrkhjng cónujn trêvmfgu chọrqryc em nữnujna, rạvaisng sáiyjrng mai em phảpkebi dậexewy đokfjqaes trang đokfjiểqaesm, ngủkxvv khôvaisng đokfjưtgsconltc mấoflwy giờoraj……” Côvais xin tha, bàbhfrn tay nhỏvsef đokfjrqryt ởvsef trưtgscpqzec ngựvbrkc, sợonlt anh kíwvngch đokfjosnsng mộosnst cáiyjri lạvaisi lăbrnwn lộosnsn côvais mấoflwy phen, anh luôvaisn dưtgsc thừrkhja sứphsbc lựvbrkc cũnyybng nhưtgsc chủkxvv đokfjosnsng, lúaxoic nàbhfro cũnyybng cónujn thểqaes khiếeskmn côvais cảpkebm giáiyjrc đokfjưtgsconltc sựvbrk thâbyczn mậexewt trong lúaxoic hai ngưtgscoraji hoan áiyjri.

Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn chốvmring tráiyjrn mìykwfnh vàbhfro tráiyjrn côvais, ngónujnn tay dịvhfzu dàbhfrng vuốvmrit ve khuôvaisn mặrqryt nhỏvsef nhắpqzen củkxvva côvais, nởvsef nụsuxetgscoraji nónujni: “Khôvaisng sao, chỉykwf vấoflwt vảpkeb mộosnst ngàbhfry, vềjfhn sau thìykwf tốvmrit rồutuki, Nam Cung phu nhâbyczn, anh bảpkebo đokfjpkebm mỗhzmti ngàbhfry em muốvmrin ngủkxvv bao lâbyczu cũnyybng đokfjưtgsconltc ……”

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt theo thónujni quen đokfjáiyjrnh anh mộosnst cáiyjri, cónujn chúaxoit buồutukn ngủkxvv lạvaisi cónujn phầvjain khôvaisng muốvmrin xa rờoraji màbhfr cuộosnsn tròutukn trong ngựvbrkc anh.


“Em cũnyybng cảpkebm thấoflwy kỳpwtn quáiyjri, sao em lạvaisi gảpkeb cho anh, rõvnyebhfrng làbhfr em nêvmfgn hậexewn chếeskmt anh……” Côvais hoang mang, cắpqzen môvaisi lẩbqybm bẩbqybm, nhịvhfzn khôvaisng đokfjưtgsconltc ngẩbqybng đokfjvjaiu nhìykwfn anh, tay vuốvmrit ve mặrqryt anh nhưtgscykwfm kiếeskmm gìykwf đokfjónujn: “Anh nónujni cónujn phảpkebi anh cónujn hai khuôvaisn mặrqryt hay khôvaisng? 5 năbrnwm trưtgscpqzec gưtgscơhcsang mặrqryt nàbhfry rấoflwt đokfjáiyjrng giậexewn, bỗhzmtng nhiêvmfgn hiệvsefn tạvaisi lạvaisi biếeskmn thàbhfrnh tốvmrit nhưtgsc vậexewy, em cũnyybng khôvaisng rõvnyeaxoic nàbhfro thìykwf bắpqzet đokfjvjaiu biếeskmn thàbhfrnh tốvmrit……”

Anh hơhcsai hơhcsai nghiêvmfgng đokfjvjaiu hôvaisn ngónujnn tay côvais, trầvjaim thấoflwp nónujni: “Phảpkebi khôvaisng? Chỗhzmtbhfro tốvmrit?”

“Anh đokfjrkhjng đokfjuoali đokfjjfhnbhfri,” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt kháiyjrng nghịvhfz, khuôvaisn mặrqryt nhỏvsef nhắpqzen hơhcsai nhăbrnwn nhăbrnwn, nhìykwfn rấoflwt đokfjáiyjrng yêvmfgu: “Hồutuki trưtgscpqzec anh đokfjvmrii vớpqzei em xấoflwu xa nhưtgsc vậexewy, em thậexewt sựvbrk hậexewn anh chếeskmt đokfji đokfjưtgsconltc, bâbyczy giờoraj ngẫfzmim lạvaisi vẫfzmin còutukn hậexewn, khôvaisng đokfjưtgsconltc, em đokfjãvmrinujni làbhfr phảpkebi trảpkeb thùqrir anh, nhưtgscng cáiyjri gìykwf em cũnyybng chưtgsca cónujnbhfrm!”

Nhớpqze lạvaisi xưtgsca kia, ngưtgscoraji đokfjàbhfrn ôvaisng nàbhfry mộosnst hai phảpkebi bứphsbc éremnp côvaisbhfr khôvaisng hềjfhnnujnutuk do gìykwf, còutukn tùqriry ýutuk khi dễltmuvais, Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt lạvaisi cảpkebm thấoflwy khôvaisng cam lòutukng.

“Cáiyjri gìykwf em cũnyybng chưtgsca làbhfrm sao?” Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn cưtgscoraji rộosnsvmfgn, nắpqzem chặrqryt tay côvais, nhẹdnkr giọrqryng nónujni: “Mấoflwt tíwvngch năbrnwm năbrnwm đokfjãvmri đokfjkxvv giàbhfry vòutuk anh, em cho rằexewng anh thậexewt sựvbrk khôvaisng cónujntgscơhcsang tâbyczm hay sao? Chíwvngnh làbhfrykwfnujntgscơhcsang tâbyczm mớpqzei bịvhfz em tra tấoflwn lâbyczu nhưtgsc vậexewy, anh khôvaisng cónujn ngoạvaisi thưtgscơhcsang, anh làbhfr bịvhfz nộosnsi thưtgscơhcsang, khôvaisng tin em nhìykwfn xem……”

nujni xong, anh liềjfhnn cầvjaim tay côvaistgscpqzeng vàbhfro bêvmfgn trong tâbyczy trang màbhfr sờoraj soạvaisng.

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt khôvaisng hềjfhn phòutukng bịvhfz, thậexewt sựvbrk sờorajbhfro bêvmfgn trong tâbyczy trang củkxvva anh, xuyêvmfgn qua áiyjro sơhcsami làbhfr da thịvhfzt nónujnng bỏvsefng căbrnwng chặrqryt nam tíwvngnh ……

Mặrqryt côvais bỗhzmtng đokfjvsefvmfgn, muốvmrin rúaxoit tay vềjfhn, anh lạvaisi ấoflwn chặrqryt khôvaisng cho côvais đokfjosnsng đokfjexewy.

“Khôvaisng phảpkebi muốvmrin côvaisng bằexewng àbhfr?” Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn cưtgscoraji yếeskmu ớpqzet nónujni: “Anh nónujni cho em nghe, nơhcsai nàbhfry sớpqzem đokfjãvmri bịvhfz em tra tấoflwn đokfjếeskmn tan náiyjrt, khi đokfjónujn em cựvbrk tuyệvseft anh tàbhfrn nhẫfzmin biếeskmt bao nhiêvmfgu? Dáiyjrng vẻohxk lạvaisnh nhưtgscbrnwng khiếeskmn tim anh đokfjau đokfjpqzen tan náiyjrt.”

“Anh nónujni lung tung, em thậexewt sựvbrk đokfjâbyczu cónujn lạvaisnh lùqrirng tàbhfrn nhẫfzmin nhưtgsc vậexewy, chíwvngnh làbhfr anh! Mộosnst chúaxoit đokfjutukng tìykwfnh cũnyybng khôvaisng cónujn! Năbrnwm năbrnwm trưtgscpqzec anh ứphsbc hiếeskmp em nhưtgsc thếeskmbhfro nhớpqze khôvaisng? Đpkebrkhjng nghĩiyjrnujni mộosnst câbyczu tan náiyjrt cõvnyei lòutukng làbhfr giảpkebi quyếeskmt xong, em muốvmrin báiyjro thùqrir!” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt đokfjphsbng dậexewy trêvmfgn sofa, đokfjôvaisi mắpqzet trong suốvmrit lấoflwp láiyjrnh áiyjrnh sáiyjrng, hai đokfjvjaiu gốvmrii quỳpwtn trêvmfgn sofa, tay bắpqzet lấoflwy cổuoal áiyjro sơhcsami củkxvva anh ấoflwn anh ngãvmri  trêvmfgn sofa.

“Nónujni, nónujni anh sai rồutuki, anh thựvbrkc cónujn lỗhzmti vớpqzei em, anh khôvaisng nêvmfgn ứphsbc hiếeskmp mộosnst phụsuxe nữnujn xinh đokfjdnkrp thiệvsefn lưtgscơhcsang lạvaisi đokfjáiyjrng yêvmfgu hàbhfro phónujnng củkxvva thếeskm kỷajeo 21 nhưtgsc em! Mau nónujni!” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt bónujnp cổuoal anh, khôvaisng thuậexewn theo nhấoflwt quyếeskmt khôvaisng buôvaisng tha.

Ngãvmribhfro trêvmfgn sofa, gưtgscơhcsang mặrqryt củkxvva ngưtgscoraji đokfjàbhfrn ôvaisng lộosns vẻohxk ôvaisn hòutuka, mịvhfz hoặrqryc lan tràbhfrn, nụsuxetgscoraji nhàbhfrn nhạvaist cũnyybng câbyczu hồutukn ngưtgscoraji.

“Thiêvmfgn Tuyếeskmt……”

“Khôvaisng thưtgscơhcsang lưtgsconltng! Anh cónujnnujni hay khôvaisng?” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt nheo đokfjôvaisi mắpqzet: “Khôvaisng nónujni sẽexew đokfjvaisi hìykwfnh hầvjaiu hạvais!”

Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn khôvaisng cónujn biệvsefn pháiyjrp, nhìykwfn từrkhjnujnc đokfjosnsbhfry, dáiyjrng vẻohxk luôvaisn luôvaisn dịvhfzu dàbhfrng xinh đokfjdnkrp củkxvva côvais lạvaisi trởvsefvmfgn cónujn phầvjain gợonlti cảpkebm, hai cáiyjri đokfjùqriri nhỏvsef xinh trắpqzeng nõvnyen lộosns ra dưtgscpqzei làbhfrn váiyjry, quỳpwtn gốvmrii ởvsef hai bêvmfgn thắpqzet lưtgscng anh, đokfjvaisi tónujnc dàbhfri hơhcsai quăbrnwn buôvaisng xoãvmrivsef trêvmfgn ngựvbrkc anh, nhẹdnkr nhàbhfrng trêvmfgu chọrqryc ýutuk niệvsefm củkxvva anh.

Ápdminh mắpqzet củkxvva Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn trởvsefvmfgn thâbyczm trầvjaim, mộosnst tay gắpqzet gao túaxoim lấoflwy côvais, siếeskmt chặrqryt vòutukng eo củkxvva côvais, bỗhzmtng nhiêvmfgn xoay ngưtgscoraji mộosnst cáiyjri áiyjrp côvais xuốvmring khỏvsefi sofa, trong lúaxoic côvais cảpkebm thấoflwy trờoraji đokfjoflwt quay cuồutukng, anh đokfjãvmrioflwn côvaisvsefvmfgn dưtgscpqzei thâbyczn mìykwfnh!

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt héremnt lêvmfgn mộosnst tiếeskmng, còutukn chưtgsca kịvhfzp phảpkebn ứphsbng thìykwf vịvhfz tríwvng củkxvva bọrqryn họrqry đokfjãvmri trao đokfjuoali.

Chỉykwf kháiyjrc nhau làbhfr, hai cáiyjri đokfjùqriri củkxvva côvais vẫfzmin còutukn dừrkhjng ởvsef hai bêvmfgn thắpqzet lưtgscng củkxvva anh, lúaxoic nàbhfry anh lấoflwy tưtgsc thếeskm kiêvmfgu căbrnwng củkxvva báiyjro săbrnwn chốvmring đokfjqogf thâbyczn thểqaes đokfjang lơhcsa lửncuvng củkxvva côvais, khiếeskmn côvais hoàbhfrn toàbhfrn bạvaisi lộosns khôvaisng sónujnt chúaxoit gìykwf.

“Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn!” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt phẫfzmin hậexewn kêvmfgu mộosnst tiếeskmng.

vaisqrirng khuỷajeou tay chốvmring đokfjqogf thâbyczn thểqaes, tónujnc rơhcsai trêvmfgn bờoraj vai trắpqzeng nõvnyen mềjfhnm mạvaisi, đokfjdnkrp rung đokfjosnsng lòutukng ngưtgscoraji.

Thâbyczn thểqaes củkxvva Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn éremnp tớpqzei rấoflwt thấoflwp, thấoflwp đokfjếeskmn mứphsbc đokfjôvaisi môvaisi chạvaism đokfjếeskmn tráiyjrn côvais, vòutukng eo tinh tráiyjrng xâbyczm nhậexewp giữnujna hai châbyczn côvais, cúaxoii đokfjvjaiu hôvaisn lêvmfgn cáiyjri miệvsefng nhỏvsefhcsai hơhcsai chu lêvmfgn: “Anh đokfjâbyczy…… Bảpkebo bốvmrii, anh sai rồutuki, anh thựvbrkc rấoflwt xin lỗhzmti em, anh khôvaisng nêvmfgn luôvaisn bắpqzet nạvaist em…… Nhưtgsc vậexewy đokfjưtgsconltc chưtgsca?”

vais muốvmrin nghe, anh sẽexewnujni cho côvais nghe.

Giơhcsa tay nâbyczng cáiyjri cằexewm xinh xắpqzen củkxvva côvais, mấoflwy ngónujnn tay khốvmring chếeskm lựvbrkc đokfjvaiso, hơhcsai hơhcsai nâbyczng lêvmfgn, đokfjqaes anh càbhfrng phưtgscơhcsang tiệvsefn màbhfrtgscpqzep lấoflwy hưtgscơhcsang thơhcsam củkxvva côvais.

Đpkebôvaisi mắpqzet củkxvva Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt trừrkhjng lớpqzen, theo bảpkebn năbrnwng muốvmrin trốvmrin tráiyjrnh, bỗhzmtng nhiêvmfgn lạvaisi bịvhfz anh giữnujn chặrqryt gáiyjry, buộosnsc phảpkebi ngẩbqybng đokfjvjaiu nghêvmfgnh đokfjónujnn nụsuxevaisn nhiệvseft tìykwfnh củkxvva anh.

Đpkebosnsng táiyjrc củkxvva anh quáiyjr hung mãvmrinh, Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt bịvhfz anh hôvaisn đokfjếeskmn ưtgscm ưtgscm ra tiếeskmng, hơhcsai thởvsef nặrqryng nềjfhn tràbhfrn ngậexewp giữnujna hai ngưtgscoraji, hai khuỷajeou tay chốvmring đokfjqogf thâbyczn thểqaes đokfjãvmri pháiyjrt run, lạvaisi khôvaisng dáiyjrm nằexewm xuốvmring, vìykwf thếeskm chỉykwfnujn thểqaes đokfjqaes anh tuỳpwtn ýutukvaisn cho đokfjếeskmn khi híwvngt thởvsef khôvaisng thôvaisng, đokfjvjaiu ónujnc côvaisvmfg ly, đokfjvjaiu lưtgscqogfi hăbrnwng say cưtgscorajng hãvmrin quấoflwy đokfjosnsng trong miệvsefng côvais, đokfjoạvaist lấoflwy nưtgscpqzec bọrqryt ngọrqryt ngàbhfro thơhcsam tho củkxvva côvais.

“Chưtgsca đokfjkxvv ……” Thậexewt vấoflwt vảpkeb anh mớpqzei buôvaisng ra, Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt thởvsef hổuoaln hểqaesn ởvsef trong lòutukng ngựvbrkc anh, khôvaisng hiểqaesu sao lạvaisi càbhfrng cảpkebm thấoflwy uấoflwt ứphsbc, cắpqzen môvaisi, đokfjôvaisi mắpqzet lấoflwp láiyjrnh dịvhfzu dàbhfrng: “Hồutuki đokfjónujn anh rấoflwt xấoflwu.”


Nam Cung Kìykwfnh Hiêvmfgn cúaxoii đokfjvjaiu khẽexewtgscoraji, kéremno mộosnst cáiyjrnh tay củkxvva côvais qua đokfjqaesvais khôvaisng cầvjain chốvmring đokfjqogf thâbyczn thểqaes nữnujna, côvais khẽexewvmfgu mộosnst tiếeskmng túaxoim lấoflwy quầvjain áiyjro anh, đokfjưtgsconltc anh đokfjqogf lấoflwy cùqrirng ngãvmri nhàbhfro trêvmfgn sofa.

“Anh biếeskmt khôvaisng đokfjkxvv, cho nêvmfgn hiệvsefn tạvaisi bồutuki thưtgscorajng……” Giọrqryng anh khàbhfrn khàbhfrn phảpkeb ra hơhcsai thởvsefnujnng nhưtgsc lửncuva, bàbhfrn tay vuốvmrit ve máiyjri tónujnc mềjfhnm mạvaisi củkxvva côvais, cúaxoii đokfjvjaiu gắpqzet gao chiếeskmm hữnujnu cáiyjrnh môvaisi đokfjvsef bừrkhjng nhưtgsciyjru, vuốvmrit ve đokfjếeskmn khi thâbyczn thểqaesnujnng nhưtgsc đokfjvmrit lửncuva, bảpkeb vai rộosnsng lớpqzen bao phủkxvv thâbyczn thểqaes nhỏvsef xinh, đokfjôvaisi tay từrkhj từrkhjbyczm nhậexewp vàbhfro vòutukng eo củkxvva côvais, hung hăbrnwng xoa nắpqzen.

Đpkebêvmfgm trởvsefvmfgn nónujnng rựvbrkc, vốvmrin đokfjãvmri khôvaisng còutukn mấoflwy giờoraj nữnujna làbhfr tảpkebng sáiyjrng, giờoraj phúaxoit nàbhfry cónujn vẻohxk nhưtgsc lạvaisi càbhfrng ngắpqzen thêvmfgm mộosnst íwvngt.

Lễltmu phụsuxec xa hoa nằexewm trêvmfgn bàbhfrn, bừrkhja bộosnsn nằexewm cùqrirng nhau, màbhfrvsefvmfgn cạvaisnh, hai bónujnng dáiyjrng đokfjang dâbyczy dưtgsca bêvmfgn nhau, đokfjen cùqrirng trắpqzeng thếeskm nhưtgscng nhu hòutuka, tiếeskmng ngâbyczm nga trầvjaim thấoflwp vang lêvmfgn, cảpkebnh tưtgsconltng nónujnng bỏvsefng bạvaisi lộosnstgscpqzei áiyjrnh đokfjèfzmin càbhfrng khiếeskmn ngưtgscoraji khôvaisng thểqaes kiềjfhnm chếeskm.

Chẳvjaing mấoflwy chốvmric đokfjãvmriykwfnh minh.

*****

Thờoraji đokfjiểqaesm chuyêvmfgn viêvmfgn trang đokfjiểqaesm đokfjếeskmn, côvais vẫfzmin đokfjang uểqaes oảpkebi mệvseft mỏvsefi màbhfr ngủkxvv.

“Thứphsbc dậexewy, côvaisbyczu củkxvva tôvaisi!” Chuyêvmfgn viêvmfgn trang đokfjiểqaesm kêvmfgu bêvmfgn tai côvais, tiếeskmng cưtgscoraji giốvmring nhưtgsc chuôvaisng đokfjutukng, xốvmric rèfzmim cửncuva sổuoalvmfgn, áiyjrnh mặrqryt trờoraji tràbhfrn ngậexewp khắpqzep phòutukng, chiếeskmu vàbhfro trêvmfgn chiếeskmc mềjfhnn lôvaisng trắpqzeng noãvmrin ấoflwp áiyjrp: “Mau mau mau, xe hoa sắpqzep đokfjếeskmn rồutuki, chúaxoing ta phảpkebi trang đokfjiểqaesm vàbhfr thay quầvjain áiyjro nộosnsi trong mộosnst giờoraj đokfjutukng hồutuk! Dậexewy đokfji, đokfjrkhjng đokfjqaes chúaxoi rểqaes tựvbrkykwfnh lạvaisi đokfjâbyczy hỗhzmt trợonlt nha!”

Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt giậexewt mìykwfnh, lúaxoic đokfjphsbng dậexewy mớpqzei cảpkebm thấoflwy thâbyczn thểqaesnujn chúaxoit đokfjau nhứphsbc, cũnyybng may làbhfr khôvaisng phảpkebi cảpkeb tứphsb chi đokfjjfhnu đokfjau nhứphsbc, đokfjúaxoing làbhfr tốvmrii qua cónujn tắpqzem nưtgscpqzec ấoflwm, cho nêvmfgn sựvbrk mỏvsefi mệvseft kia cũnyybng đokfjãvmri đokfjưtgsconltc rửncuva trôvaisi.

Đpkebphsbng dậexewy rửncuva mặrqryt chảpkebi đokfjvjaiu xong, Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt đokfji đokfjếeskmn trưtgscpqzec bàbhfrn, sắpqzec mặrqryt sáiyjrng rỡqogf khiếeskmn chuyêvmfgn viêvmfgn trang đokfjiểqaesm cũnyybng nởvsef nụsuxetgscoraji táiyjrn thưtgscvsefng.

“Quảpkeb nhiêvmfgn làbhfr đokfjưtgsconltc yêvmfgu thưtgscơhcsang nha, nhìykwfn xem, thầvjain sắpqzec trêvmfgn mặrqryt khôvaisng giốvmring nhau, làbhfrn da củkxvva côvais rấoflwt đokfjdnkrp, tôvaisi nghe nónujni, nếeskmu mang thai con gáiyjri thìykwfbhfrn da lạvaisi càbhfrng đokfjdnkrp, khôvaisng cầvjain trang đokfjiểqaesm đokfjâbyczu,” chuyêvmfgn viêvmfgn trang đokfjiểqaesm búaxoing tay mộosnst cáiyjri: “Nhưtgscng côvaisvmfgn tâbyczm, hôvaism nay tôvaisi sẽexew hoáiyjr trang cho côvais trởvsefvmfgn hoàbhfrn mỹqaes nhấoflwt, tuyệvseft đokfjvmrii khôvaisng ảpkebnh hưtgscvsefng đokfjếeskmn sứphsbc khoẻohxk, hãvmriy tin tưtgscvsefng tôvaisi, côvais sẽexewbhfrvaisbyczu đokfjdnkrp nhấoflwt!”

Nhớpqze tớpqzei tốvmrii hôvaism qua triềjfhnn miêvmfgn mấoflwt khốvmring chếeskm, mặrqryt củkxvva Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt hơhcsai đokfjvsef, thậexewt sựvbrk khôvaisng nghĩiyjr tớpqzei anh lạvaisi nhịvhfzn khôvaisng đokfjưtgsconltc.

“Vậexewy phiềjfhnn côvais.” Dụsuxe Thiêvmfgn Tuyếeskmt nởvsef nụsuxetgscoraji ngọrqryt ngàbhfro.

Trưtgscpqzec giờorajvais khôvaisng hềjfhn nghĩiyjr đokfjếeskmn cảpkebnh tưtgsconltng mìykwfnh sẽexew kếeskmt hôvaisn, mộosnst năbrnwm kia mang theo thai nhi trong bụsuxeng đokfji xa tha hưtgscơhcsang, căbrnwn bảpkebn chỉykwf nghĩiyjr cảpkeb đokfjoraji nàbhfry hẳvjain làbhfr cứphsb trôvaisi qua nhưtgsc thếeskm, còutukn vềjfhnykwfnh yêvmfgu cùqrirng tưtgscơhcsang lai, đokfjónujnbhfr chuyệvsefn côvais khôvaisng dáiyjrm mơhcsa, cũnyybng khôvaisng dáiyjrm nghĩiyjr đokfjếeskmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.