Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 312 : Chúng ta cùng nhau chơi, chơi chết bỏ

    trước sau   
Sắotozc mặtugtt củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain ảjcfom đpgoiugpnm xuốotozng.

Anh chậtugtm rãvfmbi bắotozt lấgvlny cájcfonh tay củsumea La Tìliaunh Uyểdkzon đpgoiang lôumyqi kédwgco ájcfoo khoájcfoc củsumea anh, kédwgco xuốotozng, siếbcznt chặtugtt ấgvlnn ởdwgc mộlavjt bêbgain, cútugti thấgvlnp đpgoikxslu, giốotozng nhưyoab ájcfoc ma la sájcfot trong bóxkmbng đpgoiêbgaim, nghiếbcznn răpadang trầkxslm thấgvlnp nóxkmbi: “La Tìliaunh Uyểdkzon, nếbcznu thứspsdc thờsumei, lậtugtp tứspsdc nóxkmbi cho tôumyqi biếbcznt Trìliaunh Dĩjahxbgainh đpgoiang ởdwgceomsi nàluqro, cóxkmb lẽomkvumyqi sẽomkvliau mộlavjt chútugtt lưyoabơeomsng tâwfpzm còwicln sóxkmbt lạugpni đpgoióxkmb củsumea côumyqluqr thưyoabơeomsng hạugpni côumyq, nếbcznu khôumyqng…… Côumyq muốotozn nghe nộlavji dung tiếbcznp theo khôumyqng?”

Tinh thầkxsln củsumea La Tìliaunh Uyểdkzon đpgoiãvfmb gầkxsln nhưyoab sụeazrp đpgoiliau, côumyq ta cắotozn môumyqi, run rẩpjway đpgoiếbcznn khôumyqng còwicln hìliaunh dạugpnng.

umyq ta đpgoiang sợoaym.

Sợoaym đpgoiếbcznn muốotozn chếbcznt.

umyq ta biếbcznt, khẳrjtrng đpgoibgainh làluqr Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain đpgoiãvfmb biếbcznt côumyq ta giútugtp Trìliaunh Dĩjahxbgainh, cho dùchipumyq ta cóxkmb phủsume nhậtugtn nhưyoab thếbcznluqro cũndkeng khôumyqng cóxkmbjcfoc dụeazrng, nhưyoabng côumyq ta thậtugtt sựluxx rấgvlnt sợoaym, sợoaym sau khi nóxkmbi ra thìliau sẽomkv vạugpnn kiếbcznp bấgvlnt phụeazrc…… Sợoaym sau khi nóxkmbi ra thìliauliaunh sẽomkv thậtugtt sựluxx bịbgai phájcfon tửobpxliaunh ởdwgc trong lòwiclng anh! Sợoaym sựluxx nghiệplrxp đpgoiang tràluqrn ngậtugtp nguy cơeoms củsumea ba ba từpjwa đpgoiâwfpzy sẽomkv thậtugtt sựluxx sụeazrp đpgoiliau, đpgoiếbcznn cuốotozi cùchipng khôumyqng gưyoaboaymng dậtugty nổliaui!


Khuôumyqn mặtugtt tájcfoi nhợoaymt, nưyoabwcixc mắotozt trong suốotozt rơeomsi xuốotozng, côumyq ta sợoaymvfmbi, cũndkeng đpgoiang do dựluxx, trájcfoi tim nhưyoab bịbgai dao cắotozt.

yoabơeomsng mặtugtt u ájcfom củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain đpgoiãvfmbpadang chặtugtt tớwcixi cựluxxc đpgoiiểdkzom.

Mộlavjt lájcfot sau, anh gậtugtt gậtugtt đpgoikxslu, khóxkmbe miệplrxng nhếbcznch lêbgain mộlavjt nụeazryoabsumei băpadang lạugpnnh đpgoiếbcznn cựluxxc đpgoiiểdkzom, buôumyqng côumyq ta ra, lùchipi lạugpni mộlavjt bưyoabwcixc, trong vẻrjtr ưyoabu nhãvfmb lộlavj ra sựluxx khájcfot májcfou kiêbgaiu căpadang vàluqr lạugpnnh nhạugpnt: “Tốotozt, rấgvlnt tốotozt……Côumyq khôumyqng nóxkmbi đpgoiútugtng khôumyqng?”

“Chútugtng ta cũndkeng chỉwglo gặtugtp nhau đpgoiêbgaim nay …… Nóxkmbi vậtugty chắotozc hẳrjtrn côumyq khôumyqng biếbcznt hiệplrxn giờsume Trìliaunh Dĩjahxbgainh đpgoiang làluqrm gìliau…… Cậtugtu ta bắotozt cóxkmbc con gájcfoi củsumea mìliaunh vàluqr em gájcfoi củsumea Thiêbgain Tuyếbcznt, nếbcznu đpgoiêbgaim nay Thiêbgain Tuyếbcznt khôumyqng đpgoii gặtugtp cậtugtu ta, cóxkmb lẽomkv cậtugtu ta sẽomkv giếbcznt con tin…… Từpjwa trưyoabwcixc tớwcixi nay tôumyqi rấgvlnt tin tưyoabdwgcng ngưyoabsumei nàluqry vôumyqchipng ngoan đpgoilavjc, so vớwcixi côumyqwicln đpgoilavjc ájcfoc hơeomsn ……” Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain thấgvlnp giọdkzong nóxkmbi, trong giọdkzong nóxkmbi mang theo sựluxx từpjwabcznnh xen lẫlavjn khájcfot májcfou lởdwgcn vởdwgcn trong phòwiclng bệplrxnh: “Chỉwgloxkmb đpgoiiềplrxu, La Tìliaunh Uyểdkzon, côumyq nhớwcix kỹrvjh, nếbcznu đpgoiêbgaim nay Thiêbgain Nhu xảjcfoy ra chuyệplrxn gìliau, tôumyqi muốotozn côumyq hoàluqrn trảjcfo gấgvlnp đpgoiôumyqi.”

Anh chậtugtm rãvfmbi tớwcixi gầkxsln, giốotozng nhưyoab mộlavjt con bájcfoo săpadan khájcfot májcfou.

Đpjwaèegjo thấgvlnp giọdkzong, nóxkmbi bêbgain tai côumyq ta: “Nếbcznu em ấgvlny mấgvlnt mộlavjt bàluqrn tay, tôumyqi sẽomkv chặtugtt rớwcixt hai tay củsumea côumyq…… Em ấgvlny thiếbcznu mộlavjt con mắotozt, tôumyqi sẽomkvxkmbc cảjcfo đpgoiôumyqi mắotozt củsumea côumyq……Em ấgvlny chịbgaiu mộlavjt chútugtt thưyoabơeomsng tổliaun, tôumyqi sẽomkvluqrm cho côumyqluqrn phếbczn ngồndkei trêbgain xe lăpadan cảjcfo đpgoisumei…… Côumyqxkmb thểdkzo thửobpx…… Chútugtng ta cùchipng nhau chơeomsi, chơeomsi chếbcznt bỏlavj……”Giọdkzong nóxkmbi khàluqrn khàluqrn nhưyoabng vôumyqchipng rõdcztluqrng, chầkxslm chậtugtm róxkmbt vàluqro trong tai củsumea La Tìliaunh Uyểdkzon.

Đpjwaôumyqi mắotozt củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain lạugpnnh lẽomkvo tậtugtn xưyoabơeomsng, hờsume hữjahxng, u tĩjahxnh, giốotozng nhưyoab mộlavjt hồndkeyoabwcixc sâwfpzu yêbgain tĩjahxnh, nhưyoabng tuỳplrx thờsumei cóxkmb thểdkzodwgco ngưyoabsumei ta rơeomsi vàluqro đpgoibgaia ngụeazrc…… Nóxkmbi xong, anh chậtugtm rãvfmbi đpgoispsdng dậtugty muốotozn rờsumei đpgoii.

La Tìliaunh Uyểdkzon mởdwgc to hai mắotozt, khuôumyqn mặtugtt nhỏlavj nhắotozn tájcfoi nhợoaymt nhưyoab khôumyqng còwicln chútugtt májcfou, trong đpgoikxslu côumyq ta phájcfoc họdkzoa ra cảjcfonh tưyoaboaymng tàluqrn nhẫlavjn, májcfou chảjcfoy đpgoikxslm đpgoiìliaua, lồndkeng ngựluxxc đpgoièegjodwgcn nhưyoab sắotozp phájcfot nổliau, côumyq nhẫlavjn nhịbgain cảjcfom giájcfoc muốotozn thédwgct gàluqro lêbgain, nhàluqro tớwcixi ôumyqm chặtugtt phíbczna sau lưyoabng củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain, vùchipi đpgoikxslu ởdwgc trêbgain lưyoabng anh, sợoaymvfmbi màluqr thédwgct chóxkmbi tai ra tiếbcznng!!!

“A ——!!!” La Tìliaunh Uyểdkzon hoàluqrn toàluqrn sụeazrp đpgoiliau, nứspsdc nởdwgc khóxkmbc lóxkmbc, giọdkzong nóxkmbi vôumyqchipng run rẩpjway: “Đpjwapjwang đpgoii, anh đpgoipjwang đpgoii…… Em sẽomkv khôumyqng dốotozi gạugpnt anh bấgvlnt cứspsd đpgoiiềplrxu gìliau, cájcfoi gìliau em cũndkeng đpgoiplrxu nóxkmbi!! Kìliaunh Hiêbgain…… Đpjwapjwang đpgoiotozi xửobpx vớwcixi em nhưyoab vậtugty……” 

Giọdkzong nóxkmbi khàluqrn khàluqrn màluqrdwgcn nhọdkzon củsumea côumyq ta nghe thựluxxc dọdkzoa ngưyoabsumei, phỏlavjng chừpjwang ngưyoabsumei bêbgain ngoàluqri cũndkeng nghe đpgoiưyoaboaymc, quảjcfo nhiêbgain, cha mẹzfsa củsumea La Tìliaunh Uyểdkzon biếbcznt đpgoiưyoaboaymc tin đpgoiãvfmb chạugpny tớwcixi muốotozn vọdkzot vàluqro trong, nhưyoabng bịbgai Lạugpnc Phàluqrm Vũndke lạugpnnh nhạugpnt vôumyqliaunh chặtugtn ởdwgcbgain ngoàluqri, mặtugtc cho hai ngưyoabsumei nàluqry chửobpxi ầkxslm lêbgain, anh chỉwglo ưyoabu nhãvfmbluqryoabsumei lạugpnnh, tùchipy ýkhtf vẫlavjy vẫlavjy tay cho ngưyoabsumei dẫlavjn bọdkzon họdkzo đpgoii.

bgain trong phòwiclng bệplrxnh, đpgoiôumyqi mắotozt lạugpnnh lẽomkvo củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain lộlavj ra sựluxx nghiêbgaim nghịbgai.

Sắotozc mặtugtt u ájcfom củsumea anh hoàluqr hoãvfmbn mộlavjt chútugtt, kédwgco cájcfonh tay đpgoiang ôumyqm eo mìliaunh củsumea La Tìliaunh Uyểdkzon xuốotozng, lạugpnnh nhạugpnt xoay ngưyoabsumei hỏlavji: “Ởajpb đpgoiâwfpzu?”

La Tìliaunh Uyểdkzon thởdwgc hổliaun hểdkzon, giốotozng nhưyoab ngưyoabsumei đpgoiang hấgvlnp hốotozi giãvfmby giụeazra giữjahxa biểdkzon khơeomsi, run rẩpjway nứspsdc nởdwgcxkmbi: “…… Lútugtc trưyoabwcixc anh ta tớwcixi bệplrxnh việplrxn tìliaum em, em khôumyqng biếbcznt anh ta từpjwa đpgoiâwfpzu chạugpny ra…… Anh ta muốotozn em cho anh ta tiềplrxn, cho anh ta chỗotozdwgc bảjcfoo đpgoijcfom sựluxx an toàluqrn củsumea anh ta, em cho anh ta đpgoibgaia chỉwglo mấgvlny khu nhàluqryoabdwgcng ởdwgc Nam Sơeomsn củsumea ba ba, em khôumyqng biếbcznt anh ta cóxkmb đpgoiếbcznn đpgoióxkmb hay khôumyqng, ngưyoabsumei củsumea em cũndkeng cho anh ta sửobpx dụeazrng, bêbgain kia cũndkeng cóxkmb ngưyoabsumei bảjcfoo vệplrx……”


bczn mắotozt củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain nhảjcfoy mộlavjt cájcfoi, đpgoibgaia phậtugtn bêbgain Nam Sơeomsn kia khájcfo xa nộlavji thàluqrnh, hoàluqrn toàluqrn khájcfoc vớwcixi đpgoibgaia chỉwgloluqr Trìliaunh Dĩjahxbgainh đpgoiãvfmb cung cấgvlnp cho Nam Cung Dạugpn Hi.

Nởdwgc nụeazryoabsumei lạugpnnh, anh hờsume hữjahxng hỏlavji: “Còwicln gìliau nữjahxa?”

“Chuyệplrxn khájcfoc em thậtugtt sựluxx khôumyqng biếbcznt, anh ta cóxkmb rấgvlnt nhiềplrxu biệplrxn phájcfop cầkxslm tiềplrxn nơeomsi nơeomsi tiêbgaiu xàluqri, muốotozn làluqrm cájcfoi gìliaundkeng cóxkmb thểdkzoluqrm đpgoiưyoaboaymc, bêbgain ngưyoabsumei anh ta còwicln cóxkmb ngưyoabsumei màluqr em phájcfoi đpgoii bảjcfoo vệplrx anh ta……” La Tìliaunh Uyểdkzon bắotozt lấgvlny bàluqrn tay to lớwcixn củsumea anh, hai mắotozt đpgoilavjm lệplrxumyqng lung: “Em cầkxslu xin anh, em thậtugtt sựluxx đpgoiãvfmbxkmbi hếbcznt nhữjahxng gìliauliaunh biếbcznt, khôumyqng cóxkmb giấgvlnu diếbcznm chútugtt nàluqro……”

Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain nheo mắotozt lạugpni, nâwfpzng tay lêbgain chậtugtm rãvfmbi védwgcn mấgvlny sợoaymi tóxkmbc lòwicla xoàluqrjcfon loạugpnn trêbgain trájcfon côumyq ta, nhìliaun khuôumyqn mặtugtt xinh đpgoizfsap nhưyoabng yếbcznu ớwcixt củsumea côumyq ta, giọdkzong khàluqrn khàluqrn: “Côumyq biếbcznt khôumyqng? Lútugtc trưyoabwcixc, thờsumei đpgoiiểdkzom tôumyqi lựluxxa chọdkzon muốotozn kếbcznt hôumyqn vớwcixi côumyq, chíbcznnh làluqr coi trọdkzong đpgoiôumyqi mắotozt nàluqry củsumea côumyq, cájcfoi gìliaundkeng hiểdkzou, nhưyoabng đpgoiplrxu giấgvlnu diếbcznm tấgvlnt cảjcfo, rấgvlnt thôumyqng minh, biếbcznt cájcfoi gìliaubgain nóxkmbi cájcfoi gìliau khôumyqng nêbgain nóxkmbi, nêbgain quảjcfon cájcfoi gìliau khôumyqng nêbgain quảjcfon cájcfoi gìliau…… Nhưyoabng cóxkmb đpgoiôumyqi khi, tríbczn thôumyqng minh vàluqrwfpzm kếbczn củsumea côumyq đpgoiãvfmbchipng sai chỗotoz, vìliau thếbczn mớwcixi khiếbcznn tôumyqi càluqrng ngàluqry càluqrng chájcfon ghédwgct côumyq……”

Mấgvlny ngóxkmbn tay ưyoabu nhãvfmb luồndken vàluqro májcfoi tóxkmbc củsumea côumyq ta, hung hăpadang nắotozm chặtugtt, làluqrm cho côumyq ta ngẩpjwang đpgoikxslu lêbgain nhìliaun anh, giọdkzong khàluqrn khàluqrn nóxkmbi: “La Tìliaunh Uyểdkzon, khôumyqng nêbgain lạugpni đpgoiùchipa giỡeomsn bấgvlnt cứspsd thủsume đpgoioạugpnn gìliau nữjahxa, nếbcznu khôumyqng, côumyq sẽomkv khôumyqng gájcfonh vájcfoc nổliaui hậtugtu quảjcfo……”

Ngoàluqri cửobpxa sổliau, ájcfonh mặtugtt trờsumei chóxkmbi chang, trong phòwiclng bệplrxnh lạugpni bởdwgci vìliau sựluxx tồndken tạugpni củsumea anh màluqr giốotozng nhưyoab hầkxslm băpadang lạugpnnh lẽomkvo.

Mắotozt thấgvlny Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain từpjwabgain trong đpgoii ra, Lạugpnc Phàluqrm Vũndke vẫlavjy vẫlavjy tay cho ngưyoabsumei thảjcfo vợoaym chồndkeng nhàluqr họdkzo La, bọdkzon họdkzo vọdkzot vàluqro phòwiclng bệplrxnh xem tìliaunh huốotozng củsumea con gájcfoi.

Lạugpnc Phàluqrm Vũndke nhíbcznu nhíbcznu màluqry, đpgoii nhanh đpgoiuổliaui theo ngưyoabsumei đpgoiàluqrn ôumyqng phíbczna trưyoabwcixc: “Hỏlavji đpgoiưyoaboaymc cájcfoi gìliau khôumyqng?”

“Khu nhàluqryoabdwgcng bêbgain Nam Sơeomsn, Trìliaunh Dĩjahxbgainh cóxkmb khảjcfopadang ởdwgc đpgoióxkmb!”

“Phảjcfoi khôumyqng? Vậtugty mìliaunh nhanh chóxkmbng phájcfoi ngưyoabsumei đpgoii qua! Chẳrjtrng qua chỉwgloluqr khu vựluxxc nhỏlavj, mìliaunh mưyoaboaymn ngưyoabsumei bêbgain vùchipng biểdkzon qua đpgoiâwfpzy trựluxxc tiếbcznp giếbcznt cậtugtu ta!” Lạugpnc Phàluqrm Vũndke nảjcfoy sinh ájcfoc đpgoilavjc, ngẫlavjm nghĩjahx, loạugpni ngưyoabsumei nàluqry nêbgain trựluxxc tiếbcznp dùchipng bạugpno lựluxxc giảjcfoi quyếbcznt.

“Cẩpjwan thậtugtn mộlavjt chútugtt, Y Y vàluqr Thiêbgain Nhu ởdwgc trêbgain tay cậtugtu ta, cậtugtu ta sẽomkv khôumyqng thỏlavja hiệplrxp, còwicln nữjahxa —— La Tìliaunh Uyểdkzon cũndkeng khôumyqng thậtugtt sựluxxxkmbi hếbcznt, thỏlavj khôumyqn cóxkmb ba hang, nếbcznu Trìliaunh Dĩjahxbgainh chếbcznt sốotozng chỉwglodwgc mộlavjt chỗotoz, vậtugty đpgoibgaia phưyoabơeomsng màluqr buổliaui sájcfong cậtugtu ta lừpjwaa Dạugpn Hi vàluqr Thiêbgain Tuyếbcznt chạugpny đpgoiếbcznn thìliau sao, từpjwa đpgoiâwfpzu màluqr cậtugtu ta biếbcznt nơeomsi đpgoióxkmb?” Ákxslnh mắotozt củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain âwfpzm u lạugpnnh lẽomkvo: “La Tìliaunh Uyểdkzon nàluqry, quảjcfo thựluxxc làluqr đpgoiang tựluxx đpgoiàluqro mồndke chôumyqn mìliaunh!”

“Vậtugty cậtugtu muốotozn nhưyoab thếbcznluqro? Trêbgain tay cậtugtu ta cóxkmb con tin, chútugtng ta cũndkeng khôumyqng thểdkzo cứspsd bịbgaixkmb buộlavjc nhưyoab vậtugty.” Giọdkzong nóxkmbi củsumea Lạugpnc Phàluqrm Vũndke dầkxsln trởdwgcbgain lạugpnnh lẽomkvo.

“Mìliaunh đpgoii nhửobpx cậtugtu ta, trêbgain ngưyoabsumei mìliaunh sẽomkv khôumyqng mang theo đpgoindke chơeomsi, cậtugtu đpgoii theo phíbczna sau, nhớwcix phảjcfoi bảjcfoo đpgoijcfom Thiêbgain Nhu vàluqr Y Y khôumyqng xảjcfoy ra chuyệplrxn gìliau ——” Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain lạugpnnh nhạugpnt nóxkmbi, sau đpgoióxkmb đpgoii vàluqro thang májcfoy.

“Cậtugtu bệplrxnh tâwfpzm thầkxsln đpgoiútugtng khôumyqng?” Lạugpnc Phàluqrm Vũndke bỗotozng nhiêbgain bẻrjtr bảjcfo vai củsumea anh xoay lạugpni, nhíbcznu màluqry: “Chẳrjtrng lẽomkv cậtugtu đpgoibgainh đpgoii tìliaum chếbcznt?”

Đpjwaôumyqi mắotozt củsumea Nam Cung Kìliaunh Hiêbgain lạugpnnh lẽomkvo, nhàluqrn nhạugpnt nóxkmbi: “Tìliaum chếbcznt chíbcznnh làluqr cậtugtu ta.”

Cửobpxa thang májcfoy ‘Đpjwainh’ mộlavjt tiếbcznng đpgoióxkmbng lạugpni, Lạugpnc Phàluqrm Vũndke giơeoms tay nhìliaun nhìliaun đpgoindkeng hồndke, kim giâwfpzy kia nhíbcznch từpjwang chútugtt khiếbcznn lòwiclng ngưyoabsumei nóxkmbng nhưyoab bịbgai lửobpxa đpgoiotozt.

Hếbcznt chưyoabơeomsng 312

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.