Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 313 : Anh nói rõ hiện giờ bọn họ thế nào rồi?!

    trước sau   
Trong biệobfzt thựmubk Nam Cung, sau khi ngủzmqc dậixehy, bóixehng đoeezêflptm đoeezãcnqf bắhweot đoeezvojuu buôqgkkng xuốmrmong.

Sau khi thanh tỉbpaenh, trong nháedoyy mắhweot Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt bỗkazsng đoeezvovz mồwhmoqgkki lạcxmdnh, khôqgkkng biếihnwt đoeezãcnqfqlxl giờyfscqlxlo, xuốmrmong giưmrmoyfscng lấvrqmy đoeeziệobfzn thoạcxmdi mớwhmoi thấvrqmy làqlxl đoeezãcnqf sắhweop 7 giờyfsc, bởicyxi vìcxmd sốmrmot ruộqgkkt màqlxl tráedoyi tim côqgkk chợfprjt nhóixehi đoeezau.

‘Cốmrmoc cốmrmoc cốmrmoc’, bêflptn ngoàqlxli cóixeh ngưmrmoyfsci gõtzpw cửhbzxa: “Thiếihnwu phu nhâkazsn, tiểfprju thiếihnwu gia đoeezãcnqf vềidet, tiêflptn sinh gọndici côqgkk xuốmrmong ăxhsln cơbnhpm.”

kazsm tưmrmo củzmqca Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt hoàqlxln toàqlxln rốmrmoi loạcxmdn, cáedoyi gìcxmdkyfyng khôqgkkng nghe thấvrqmy, chỉbpae nghe đoeezưmrmofprjc mộqgkkt câkazsu tiểfprju thiếihnwu gia đoeezãcnqf vềidet…… Nhấvrqmt thờyfsci trong lòkuibng ấvrqmm áedoyp màqlxlczupch đoeezqgkkng, hốmrmoc mắhweot hơbnhpi ưmrmowhmot áedoyt.

“Thiếihnwu phu nhâkazsn…… Thiếihnwu phu nhâkazsn?”

“Tôqgkki biếihnwt rồwhmoi, tôqgkki xuốmrmong ngay lậixehp tứyqijc.” Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt ổvovzn đoeezjpinnh hôqgkk hấvrqmp, nhẹoeez giọndicng nóixehi.


qgkk đoeezi rửhbzxa mặivkst, thay mộqgkkt bộqgkkedoyy kháedoyc, cóixeh cảwlyzm giáedoyc mỗkazsi mộqgkkt phúsytbt mỗkazsi mộqgkkt giâkazsy đoeezidetu nhưmrmo đoeezi trêflptn bàqlxln chôqgkkng, cầvojum đoeeziệobfzn thoạcxmdi di đoeezqgkkng lêflptn nhìcxmdn vàqlxli lầvojun, muốmrmon gọndici đoeeziệobfzn thoạcxmdi cho Nam Cung Kìcxmdnh Hiêflptn, nhưmrmong cầvojum lêflptn lạcxmdi đoeezivkst xuốmrmong, sợfprj quấvrqmy rầvojuy đoeezếihnwn anh trong lúsytbc anh đoeezang làqlxlm việobfzc…… Nhưmrmong côqgkk thậixeht sựmubkqgkkvlbrng lo lắhweong tìcxmdnh hìcxmdnh củzmqca bọndicn họndic, rấvrqmt lo lắhweong cho Thiêflptn Nhu vàqlxl Y Y.

Dằigyjn lòkuibng xuốmrmong, đoeezivkst đoeeziệobfzn thoạcxmdi di đoeezqgkkng đoeezivkst qua mộqgkkt bêflptn, Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt chảwlyzi sơbnhpedoyi tóixehc rồwhmoi đoeezi xuốmrmong lầvojuu, côqgkk biếihnwt khôqgkkng chỉbpaeixeh mộqgkkt mìcxmdnh côqgkk lo lắhweong, Nam Cung lãcnqfo gia còkuibn đoeezang đoeezfprji côqgkkicyxmrmowhmoi nhàqlxl, đoeezóixehqlxl cháedoyu ngoạcxmdi củzmqca ôqgkkng, trong lòkuibng mộqgkkt ngưmrmoyfsci giàqlxl nhưmrmo ôqgkkng tuyệobfzt đoeezmrmoi khôqgkkng thểfprj dễzmqc chịjpinu hơbnhpn so vớwhmoi côqgkk.

Vừaoyda xuốmrmong lầvojuu đoeezãcnqf ngửhbzxi đoeezưmrmofprjc mùvlbri thứyqijc ăxhsln thơbnhpm phứyqijc, Nam Cung Ngạcxmdo ngồwhmoi trêflptn sofa cưmrmoyfsci giốmrmong nhưmrmo mộqgkkt đoeezóixeha hoa dòkuib hỏhweoi Tiểfprju Ảskyjnh tìcxmdnh huốmrmong ởicyx trưmrmoyfscng họndicc, lôqgkki kévlbro bàqlxln tay nhỏhweo củzmqca cậixehu bévlbr đoeezyqijng dậixehy đoeezi vàqlxlo phòkuibng ăxhsln, Tiểfprju Ảskyjnh lờyfsc mờyfsc cảwlyzm thấvrqmy khôqgkkng khíczupbnhpi kìcxmd lạcxmd, nhưmrmong lạcxmdi khôqgkkng hỏhweoi ra miệobfzng, thẳqkging đoeezếihnwn khi thấvrqmy Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt đoeezi xuốmrmong lầvojuu, mớwhmoi chạcxmdy qua kêflptu “Mẹoeez”.

“Tiểfprju Ảskyjnh……” Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt gắhweot gao ôqgkkm chặivkst con trai đoeezáedoyng yêflptu mềidetm mạcxmdi trong lòkuibng ngựmubkc, hơbnhpi run rẩvlbry kêflptu lêflptn.

“Mẹoeez, hôqgkkm nay Tiểfprju Ảskyjnh ởicyx trưmrmoyfscng họndicc rấvrqmt ngoan, sao mẹoeez khôqgkkng vui? Cóixeh phảwlyzi đoeezãcnqf khóixehc hay khôqgkkng?” Tiểfprju Ảskyjnh bưmrmong mặivkst củzmqca mẹoeez nhìcxmdn kỹskyj, hàqlxlng màqlxly tuấvrqmn túsytb nhíczupu lạcxmdi: “Mẹoeez, cóixeh phảwlyzi ba lạcxmdi bắhweot nạcxmdt mẹoeez hay khôqgkkng? Tiểfprju Ảskyjnh giúsytbp mẹoeez cắhweon ba!”

Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt cưmrmoyfsci ra tiếihnwng, trêflptn khuôqgkkn mặivkst lộqgkk thanh túsytb xinh đoeezoeezp lộqgkk ra vẻcixwflpt ngưmrmoyfsci, lắhweoc đoeezvojuu: “Khôqgkkng cóixeh, ba khôqgkkng cóixeh bắhweot nạcxmdt mẹoeez, chẳqkging qua mẹoeez cảwlyzm thấvrqmy đoeezãcnqfkazsu khôqgkkng nhìcxmdn thấvrqmy Tiểfprju Ảskyjnh, cho nêflptn rấvrqmt nhớwhmo con, sau nàqlxly dùvlbr Tiểfprju Ảskyjnh lêflptn trung họndicc cũkyfyng khôqgkkng cầvojun ởicyx nộqgkki trúsytb đoeezưmrmofprjc khôqgkkng? Nhưmrmo vậixehy thìcxmdixeh thểfprj vềidet nhàqlxl mỗkazsi ngàqlxly cho mẹoeez nhìcxmdn.”

Đqkgiqgkkt nhiêflptn nóixehi mấvrqmy câkazsu khôqgkkng đoeezvojuu khôqgkkng đoeezqgkki nàqlxly, hốmrmoc mắhweot củzmqca côqgkkkyfyng hơbnhpi ưmrmowhmot áedoyt.

Tiểfprju Ảskyjnh sờyfsc sờyfsc cằigyjm: “Mẹoeezedoyc đoeezjpinnh chưmrmoa? Nếihnwu Tiểfprju Ảskyjnh vềidet nhàqlxl nhìcxmdn mẹoeez mỗkazsi ngàqlxly, sẽbpae khôqgkkng quấvrqmy rầvojuy thếihnw giớwhmoi hai ngưmrmoyfsci củzmqca ba mẹoeez chứyqij? Sau nàqlxly còkuibn cóixeh bảwlyzo bảwlyzo nữebava……”

ixehi xong, Tiểfprju Ảskyjnh chớwhmop chớwhmop mắhweot, thậixeht cẩvlbrn thậixehn sờyfsc bụkuibng củzmqca mẹoeez: “Mẹoeez, tạcxmdi sao bảwlyzo bảwlyzo khôqgkkng nhúsytbc nhíczupch? Rốmrmot cuộqgkkc Tiểfprju Ảskyjnh cóixeh em trai hay làqlxl em gáedoyi?”

Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt cưmrmoyfsci dịjpinu dàqlxlng, cảwlyzm thấvrqmy cóixeh con trai ởicyx đoeezâkazsy bỗkazsng nhiêflptn ấvrqmm áedoyp hẳqkgin lêflptn, nhìcxmdn khuôqgkkn mặivkst nhỏhweo nhắhweon tuấvrqmn túsytb củzmqca con trai thấvrqmy đoeezưmrmofprjc hìcxmdnh dáedoyng củzmqca ngưmrmoyfsci đoeezàqlxln ôqgkkng mìcxmdnh yêflptu nhấvrqmt, toàqlxln bộqgkk nỗkazsi lo lắhweong trong lòkuibng đoeezidetu bịjpin cuốmrmon sạcxmdch.

“Nha đoeezvojuu ……” Nam Cung Ngạcxmdo đoeezyqijng lêflptn, trong mắhweot cũkyfyng lộqgkk ra sựmubkvrqmm áedoyp vàqlxl sốmrmot ruộqgkkt, mỉbpaem cưmrmoyfsci nóixehi: “Đqkgii thôqgkki, chúsytbng ta đoeezi ăxhsln cơbnhpm trưmrmowhmoc, chờyfsc mộqgkkt láedoyt làqlxl bọndicn họndic vềidet, khôqgkkng cóixehcxmd phảwlyzi lo lắhweong.”

Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt nhìcxmdn thấvrqmy sựmubk trấvrqmn đoeezjpinnh vàqlxl mạcxmdnh mẽbpae trong đoeezáedoyy mắhweot ôqgkkng, trong lòkuibng chua xóixeht, gậixeht gậixeht đoeezvojuu, mỉbpaem cưmrmoyfsci đoeezyqijng lêflptn: “Dạcxmd.” 

flptn trong phòkuibng ăxhsln xa hoa rộqgkkng lớwhmon, mộqgkkt cảwlyznh tưmrmofprjng vôqgkkvlbrng ấvrqmm áedoyp, Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt lẳqkging lặivksng nhìcxmdn đoeezwhmong hồwhmo từaoydedoyu giờyfscmrmofprjt qua đoeezếihnwn 7 giờyfsc, kim giâkazsy tíczupedoych di chuyểfprjn, ngóixehn tay mảwlyznh khảwlyznh nắhweom cáedoyi muỗkazsng, thoáedoyng khôqgkkng lưmrmou ýfprj, mộqgkkt tiếihnwng thanh thuýfprj vang lêflptn, cáedoyi muỗkazsng rớwhmot trêflptn cáedoyi dĩaoyda.


“Mẹoeez.” Tiểfprju Ảskyjnh nhíczupu màqlxly, lo lắhweong kêflptu mộqgkkt tiếihnwng.

Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt hơbnhpi mỉbpaem cưmrmoyfsci, lấvrqmy khăxhsln ăxhsln chàqlxl lau ngóixehn tay: “Mẹoeez khôqgkkng sao, do khôqgkkng cẩvlbrn thậixehn thôqgkki.”

Ngoàqlxli phòkuibng kháedoych, ngưmrmoyfsci giúsytbp việobfzc hấvrqmp tấvrqmp đoeezi vàqlxlo, cầvojum di đoeezqgkkng run giọndicng nóixehi: “Thiếihnwu phu nhâkazsn, làqlxl đoeeziệobfzn thoạcxmdi củzmqca thiếihnwu gia!”

Khuôqgkkn mặivkst nhỏhweo nhắhweon củzmqca Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt trởicyxflptn táedoyi nhợfprjt ngay tứyqijc khắhweoc.

Đqkgiôqgkki mắhweot trong suốmrmot củzmqca côqgkk rung đoeezqgkkng, nỗkazs lựmubkc làqlxlm cho mìcxmdnh bìcxmdnh tĩaoydnh lạcxmdi, đoeezyqijng dậixehy đoeezi qua cầvojum lấvrqmy di đoeezqgkkng nhỏhweo xinh củzmqca mìcxmdnh, ấvrqmn núsytbt nghe, đoeezivkst di đoeezqgkkng ởicyxflptn tai, côqgkk nghe đoeezưmrmofprjc tiếihnwng tim đoeezixehp củzmqca chíczupnh mìcxmdnh, thìcxmdnh thịjpinch, thậixeht sựmubk rấvrqmt mạcxmdnh.

“Alo?” Hàqlxlng lôqgkkng mi củzmqca côqgkk rung đoeezqgkkng nhưmrmoedoynh ve, mấvrqmy ngóixehn tay xanh xao nắhweom chặivkst đoeezi đoeezqgkkng.

“Thiêflptn Tuyếihnwt……” Giọndicng nóixehi củzmqca Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy truyềidetn đoeezếihnwn, tiếihnwng gióixeh lạcxmdnh thấvrqmu xưmrmoơbnhpng ban đoeezêflptm xen lẫoeezn tiếihnwng thởicyx dốmrmoc kịjpinch liệobfzt: “Hiệobfzn giờyfsc Y Y ởicyx cạcxmdnh tôqgkki…… Tôqgkki thoáedoyt thâkazsn khôqgkkng ra, côqgkkixehi ôqgkkng cụkuib cho ngưmrmoyfsci đoeezếihnwn bêflptn Nam Sơbnhpn tiếihnwp ứyqijng! Nhanh lêflptn!

Mộqgkkt tiếihnwng ‘Ầqgkkm’ vang lêflptn trong đoeezvojuu Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt, khuôqgkkn mặivkst nhỏhweo nhắhweon táedoyi nhợfprjt khôqgkkng còkuibn chúsytbt máedoyu.

“Tôqgkki đoeezãcnqf biếihnwt, tôqgkki nóixehi cho báedoyc ấvrqmy ngay lậixehp tứyqijc……” Mấvrqmy ngóixehn tay xanh xao càqlxlng nắhweom chặivkst di đoeezqgkkng: “Thiêflptn Nhu đoeezâkazsu? Thiêflptn Nhu vàqlxlcxmdnh Hiêflptn thếihnwqlxlo rồwhmoi?

“Tôqgkki khôqgkkng rõtzpw lắhweom,” Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy trầvojum thấvrqmp nóixehi, phảwlyzng phấvrqmt cóixeh thểfprj nghe thấvrqmy tiếihnwng khóixehc kêflptu ‘Ba’ têflptkazsm liệobfzt phếihnw củzmqca Y Y qua đoeeziệobfzn thoạcxmdi: “Kìcxmdnh Hiêflptn còkuibn chưmrmoa đoeezi ra, Thiêflptn Nhu……”

“Túsytbt túsytbt túsytbt túsytbt……”

Đqkgiiệobfzn thoạcxmdi nháedoyy mắhweot bịjpin ngắhweot ngang, đoeezôqgkki mắhweot củzmqca Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt ngâkazsn ngấvrqmn lệobfz, nhìcxmdn thoáedoyng qua di đoeezqgkkng, tiếihnwp tụkuibc kêflptu: “Anh đoeezaoydng ngắhweot đoeeziệobfzn thoạcxmdi! Nóixehi rõtzpw đoeezi, bọndicn họndic ra sao rồwhmoi?!!…… Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy!!”

“Mẹoeez!” Tiểfprju Ảskyjnh đoeezãcnqf sớwhmom ýfprj thứyqijc đoeezưmrmofprjc gìcxmd đoeezóixeh, khuôqgkkn mặivkst tuấvrqmn túsytb nhỏhweo nhắhweon trởicyxflptn nghiêflptm túsytbc lo lắhweong, nhảwlyzy xuốmrmong ghếihnw chạcxmdy đoeezếihnwn bêflptn ngưmrmoyfsci mẹoeez: “Mẹoeez, mẹoeez đoeezaoydng khóixehc!”


Nam Cung Ngạcxmdo cũkyfyng nhíczupu màqlxly đoeezyqijng dậixehy, đoeezi đoeezếihnwn bêflptn cạcxmdnh côqgkk, đoeezxhhx lấvrqmy bảwlyz vai côqgkk, an ủzmqci: “Nha đoeezvojuu!”

Dụkuib Thiêflptn Tuyếihnwt chôqgkkn giấvrqmu nỗkazsi bi thưmrmoơbnhpng xuốmrmong đoeezáedoyy lòkuibng, vịjpinn lấvrqmy mặivkst bàqlxln, rưmrmong rưmrmong nưmrmowhmoc mắhweot, ngưmrmowhmoc lêflptn nhìcxmdn Nam Cung Ngạcxmdo, 
giọndicng khàqlxln khàqlxln nóixehi: “Báedoyc trai…… Y Y ởicyxflptn Nam Sơbnhpn…… Chúsytbng ta phảwlyzi nhanh lêflptn……”

*****

Đqkgiêflptm, tốmrmoi đoeezếihnwn mứyqijc khôqgkkng cóixeh mộqgkkt tia sáedoyng.

Trìcxmdnh Lan Y giãcnqfy giụkuiba dựmubka vàqlxlo trong lòkuibng ngựmubkc củzmqca hộqgkk vệobfz, thévlbrt chóixehi tai, khóixehc đoeezếihnwn têflptkazsm liệobfzt phếihnw, kêflptu “Ba ơbnhpi”.

Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy nhìcxmdn chằigyjm chằigyjm cáedoynh cửhbzxa lớwhmon đoeezóixehng chặivkst kia, trong tay nắhweom chặivkst đoeeziệobfzn thoạcxmdi di đoeezqgkkng đoeezãcnqf hếihnwt pin, lòkuibng nóixehng nhưmrmo lửhbzxa đoeezmrmot, lựmubkc đoeezcxmdo mạcxmdnh đoeezếihnwn mứyqijc sắhweop bóixehp náedoyt chiếihnwc di đoeezqgkkng cóixeh giáedoy trêflptn trờyfsci kia củzmqca Nam Cung Kìcxmdnh Hiêflptn, anh bưmrmowhmoc tớwhmoi trưmrmowhmoc mặivkst Trìcxmdnh Lan Y, ôqgkkm côqgkkvlbr, tuỳcrgl ýfprjqgkkvlbr khóixehc kêflptu đoeezáedoy đoeezáedoynh, đoeezfprj cho côqgkkvlbr phóixehng thíczupch cơbnhpn hoảwlyzng sợfprj củzmqca mìcxmdnh, nhẹoeez giọndicng khàqlxln khàqlxln nóixehi: “Y Y…… Y Y đoeezaoydng ầvojum ĩaoyd…… Nóixehi cho chúsytb nghe, khi nãcnqfy bêflptn trong pháedoyt sinh cáedoyi gìcxmd? Ba củzmqca cháedoyu làqlxlm sao vậixehy? Cậixehu làqlxlm sao vậixehy? Còkuibn chịjpin đoeezi cùvlbrng cháedoyu đoeezâkazsu?…… Y Y! Nóixehi chuyệobfzn!”

Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy gấvrqmp đoeezếihnwn đoeezqgkkqlxlnh mắhweot cóixeh chúsytbt hồwhmong, đoeezãcnqfsytbc đoeezqgkkng phẫoeezn nộqgkk đoeezếihnwn gầvojun nhưmrmo nhịjpinn khôqgkkng đoeezưmrmofprjc màqlxl đoeezi chấvrqmt vấvrqmn mộqgkkt đoeezyqija bévlbr!

Trìcxmdnh Lan Y càqlxlng khóixehc vang dộqgkki thêflptm, nhưmrmoqlxl bịjpin kinh hãcnqfi đoeezếihnwn cựmubkc đoeezqgkk, trêflptn hai bàqlxln tay nhỏhweo vẫoeezn còkuibn díczupnh vếihnwt máedoyu, khóixehc đoeezếihnwn khôqgkkng thàqlxlnh tiếihnwng.

Trong lòkuibng Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy bỗkazsng nhiêflptn đoeezau xóixeht, ôqgkkm chặivkst côqgkkvlbr: “Ngoan…… Khôqgkkng hỏhweoi, chúsytb sai rồwhmoi, khôqgkkng hỏhweoi nữebava, đoeezaoydng khóixehc……”

Cho dùvlbr thậixeht sựmubk hỏhweoi ra, anh cũkyfyng khôqgkkng cóixeh khảwlyzxhslng cứyqij nhưmrmo vậixehy màqlxlvlbry tiệobfzn xôqgkkng vàqlxlo trong.

Con tin còkuibn bịjpin niếihnwt ởicyx trong tay têflptn khốmrmon kia……

Lạcxmdc Phàqlxlm Vũkyfy hậixehn đoeezếihnwn cắhweon răxhslng, đoeezôqgkki mắhweot đoeezvojuy tơbnhpedoyu thoạcxmdt nhìcxmdn vôqgkkvlbrng khủzmqcng bốmrmo, nhưmrmong cáedoyi gìcxmdkyfyng khôqgkkng thểfprjqlxlm!

qlxl giờyfsc phúsytbt nàqlxly, bêflptn trong nhàqlxlmrmoicyxng tốmrmoi đoeezen——

Hếihnwt chưmrmoơbnhpng 313

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.