Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 307 : Cô nói cho tôi biết, chúng ta nên làm gì bây giờ

    trước sau   

xuaqi xong, bóxuaqng dáorqeng củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat đvnnhãkwbo biếjzian mấuczft ởtxmc cửwzmga phòcmcvng, váorqey dàywqgi màywqgu trắxafung tung bay nhưehti mộdkept đvnnhóxuaqa hoa sen.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

Nam Cung Dạimul Hi vẫorqen đvnnhwxivng nguyêimuln tạimuli chỗsoob, gấuczfp đvnnhếjzian đvnnhxafu mồoxlevxfsi, nhìxafun thoáorqeng qua ảkjhvnh con gáorqei trong đvnnhiệrjrhn thoạimuli di đvnnhdkepng, lạimuli nhìxafun ảkjhvnh củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Nhu, cảkjhvm giáorqec tộdkepi lỗsoobi ngậewgwp đvnnhvxfsu gầvxfsn nhưehti bao phủkosa. . . . . . Nưehtizabxc mắxafut từrsff từrsff thấuczfm ưehtizabxt hốcfzcc mắxafut, côvxfs ta biếjziat mìxafunh íoehqch kỷfmmo, biếjziat mìxafunh chạimuly tớzabxi tìxafum Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat đvnnhi cứwxivu con gáorqei làywqg rấuczft vôvxfs sỉrosa! Nhưehting màywqg. . . . . .

ehtizabxc mắxafut rơlngpi xuốcfzcng sàywqgn nhàywqg, bỗsoobng nhiêimuln Nam Cung Dạimul Hi nghĩxafu đvnnhếjzian mộdkept chuyệrjrhn, nếjziau nhưehti Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat đvnnhi tìxafum anh mìxafunh, vậewgwy thìxafu anh ấuczfy sẽkwbo dẫorqen ngưehtixrlzi đvnnhi bắxafut Trìxafunh Dĩxafuimulnh, nhưehti thếjzia thìxafu. . . . . . !

cslmrsffng. . . . . . Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat, côvxfs đvnnhrsffng đvnnhi!" Nam Cung Dạimul Hi mởtxmc cửwzmga đvnnhuổxafui theo, khóxuaqc lóxuaqc kêimulu lêimuln: "Tôvxfsi xin côvxfs, tôvxfsi khôvxfsng ngu ngốcfzcc cũorqeng khôvxfsng hèmoehn hạimul, tôvxfsi chỉrosa khôvxfsng muốcfzcn Y Y bịfqfi tổxafun thưehtiơlngpng dùpxywywqg mộdkept chúxuaqt! Nóxuaqi khôvxfsng chừrsffng côvxfs đvnnhi thìxafu bọehtin họehti sẽkwbo an toàywqgn! ! Hiệrjrhn tạimuli trong tay Trìxafunh Dĩxafuimulnh khôvxfsng cóxuaqxafu cảkjhv, anh ta đvnnhâwkczu thểfqfiywqgm gìxafuvxfs! ! !"

Trong phòcmcvng kháorqech, bóxuaqng dáorqeng mảkjhvnh khảkjhvnh củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat vẫorqen bưehtizabxc nhanh, côvxfsimuln tiếjziang kêimulu quảkjhvn gia chuẩsoobn bịfqfi xe.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

Quảkjhvn gia nhìxafun vẻsoob mặcfajt căzabxng thẳaiqing củkosaa côvxfs, lạimuli thấuczfy tiểfqfiu thưehti vộdkepi vãkwbo lao xuốcfzcng từrsff trêimuln lầvxfsu, nhấuczft thờxrlzi khôvxfsng dáorqem đvnnhdkepng đvnnhewgwy, thấuczfp giọehting hỏmidfi: "Thiếjziau phu nhâwkczn muốcfzcn đvnnhi nơlngpi nàywqgo?". 


"Quảkjhvn gia! Ôkhikng khôvxfsng đvnnhưehtiewgwc nghe lờxrlzi côvxfsuczfy!" Nam Cung Dạimul Hi lớzabxn tiếjziang kêimulu lêimuln, thởtxmc hổxafun hểfqfin chạimuly xuốcfzcng, run giọehting nóxuaqi: "Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat, côvxfskwboy nghĩxafu biệrjrhn pháorqep kháorqec, trưehtizabxc hếjziat đvnnhrsffng nóxuaqi cho anh tôvxfsi biếjziat! Tôvxfsi xin côvxfs!"

Trong phòcmcvng kháorqech, hai ngưehtixrlzi phụlbsj nữwxiv giốcfzcng nhưehti sắxafup rơlngpi vàywqgo bưehtizabxc đvnnhưehtixrlzng cùpxywng, trong lòcmcvng đvnnhgbkgu cấuczft giấuczfu bíoehq mậewgwt, trợewgwn mắxafut nhìxafun nhau.

"Côvxfs đvnnhâwkczu phảkjhvi khôvxfsng biếjziat lầvxfsn trưehtizabxc đvnnhãkwbo xảkjhvy ra chuyệrjrhn gìxafu đvnnhúxuaqng khôvxfsng?" Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat tứwxivc giậewgwn đvnnhếjzian toàywqgn thâwkczn pháorqet run, nghẹzmjan ngàywqgo lớzabxn tiếjziang: "Côvxfs khôvxfsng biếjziat thìxafu đvnnhfqfivxfsi nóxuaqi cho côvxfs nghe! Tôvxfsi cũorqeng làywqg ngu ngốcfzcc hồoxle đvnnhoxle, nghe tiếjziang trẻsoob con kêimulu khóxuaqc lạimuli khôvxfsng chúxuaq ýfvsoxafu kháorqec màywqg đvnnhi theo ngưehtixrlzi củkosaa anh ta, mộdkept giâwkczy tôvxfsi cũorqeng khôvxfsng dáorqem kéhvgro dàywqgi! Nhưehting khi đvnnhếjzian nơlngpi thìxafu sao? Tôvxfsi khôvxfsng hềgbkg nhìxafun thấuczfy con trai, chỉrosa thấuczfy mộdkept têimuln cầvxfsm thúxuaq pháorqet rồoxle! May nhờxrlz ngưehtixrlzi củkosaa Kìxafunh Hiêimuln đvnnhi theo ởtxmc phíoehqa sau, nếjziau khôvxfsng, cóxuaq chếjziat tôvxfsi cũorqeng trốcfzcn khôvxfsng thoáorqet chỗsoob đvnnhóxuaq, chờxrlz bịfqfiimuln cầvxfsm thúxuaq kia tưehtiơlngpi sốcfzcng cưehtixrlzng bạimulo! Cũorqeng khôvxfsng biếjziat mìxafunh cóxuaq thểfqficmcvn sốcfzcng màywqg trởtxmc vềgbkg hay khôvxfsng!"

"Bâwkczy giờxrlzvxfs muốcfzcn tôvxfsi lạimuli đvnnhi mộdkept lầvxfsn nữwxiva sao? Tôvxfsi làywqg phụlbsj nữwxiv, việrjrhc tôvxfsi cóxuaq thểfqfiywqgm hữwxivu hạimuln, tạimuli sao côvxfs cứwxiv tin lờxrlzi củkosaa têimuln cầvxfsm thúxuaq đvnnhóxuaqywqg khôvxfsng tin tôvxfsi! Ngưehtixrlzi trong hìxafunh làywqg em gáorqei ruộdkept củkosaa tôvxfsi, làywqg thâwkczn nhâwkczn duy nhấuczft củkosaa tôvxfsi ởtxmc trêimuln thếjzia giớzabxi nàywqgy! Tôvxfsi sẽkwbo trơlngp mắxafut nhìxafun nóxuaq bịfqfi thưehtiơlngpng tổxafun màywqg khôvxfsng đvnnhi cứwxivu nóxuaq hay sao? !"

"Côvxfs đvnnhrsffng nóxuaqi nữwxiva!" Nam Cung Dạimul Hi khóxuaqc lóxuaqc che lỗsoob tai, nưehtizabxc mắxafut giàywqgn giụlbsja, đvnnhvxfsu óxuaqc vôvxfspxywng hỗsoobn loạimuln: "Lờxrlzi côvxfsxuaqi tôvxfsi đvnnhgbkgu biếjziat, tôvxfsi biếjziat! Nhưehting tôvxfsi chíoehqnh làywqg sợewgw, tôvxfsi sợewgw anh ta sẽkwbo hạimuli Y Y! . . . . . . Dùpxywvxfsxuaqi cho anh tôvxfsi biếjziat thìxafuorqeng vôvxfs íoehqch thôvxfsi, chỉrosaxuaqvxfsi mớzabxi biếjziat Trìxafunh Dĩxafuimulnh hiệrjrhn giờxrlz đvnnhang ởtxmclngpi nàywqgo, anh ta chỉrosaxuaqi cho mộdkept mìxafunh tôvxfsi biếjziat! Cáorqec ngưehtixrlzi khôvxfsng tìxafum đvnnhưehtiewgwc đvnnhâwkczu!"

"Côvxfs. . . . . ." Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat kinh hãkwboi trong lòcmcvng, khôvxfsng nghĩxafu tớzabxi Nam Cung Dạimul Hi lạimuli bưehtizabxng bỉrosanh đvnnhếjzian mứwxivc nàywqgy!

Trong mắxafut côvxfswkczng lêimuln nưehtizabxc mắxafut trong suốcfzct óxuaqng áorqenh, nhưehting cốcfzchvgrn xuốcfzcng, nhẹzmja nhàywqgng híoehqt mộdkept hơlngpi, nhìxafun chằehtim chằehtim Nam Cung Dạimul Hi, nóxuaqi: "Tốcfzct thôvxfsi, chỉrosaxuaqvxfs biếjziat đvnnhfqfia chỉrosa đvnnhúxuaqng khôvxfsng? Nam Cung Dạimul Hi, nơlngpi đvnnhâwkczy làywqg nhàywqg củkosaa côvxfs, ba vàywqg anh côvxfs đvnnhgbkgu khôvxfsng ởtxmc đvnnhâwkczy, tấuczft cảkjhv đvnnhgbkgu do côvxfs đvnnhfqfinh đvnnhoạimult, hiệrjrhn tạimuli côvxfsxuaqi cho tôvxfsi biếjziat —— chúxuaqng ta nêimuln làywqgm gìxafuwkczy giờxrlz?"

Nam Cung Dạimul Hi tỉrosanh táorqeo lạimuli, lau khôvxfsehtizabxc mắxafut, run giọehting nóxuaqi: "Côvxfs. . . . . . Côvxfs đvnnhi vớzabxi tôvxfsi, đvnnhi cùpxywng nhau, làywqgm theo lờxrlzi củkosaa anh ta, giúxuaqp tôvxfsi cứwxivu Y Y. . . . . ."

Thâwkczn ảkjhvnh mảkjhvnh khảkjhvnh củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat đvnnhwxivng yêimuln tạimuli chỗsoob, tay châwkczn lạimulnh nhưehtizabxng, nưehtizabxc mắxafut cũorqeng dầvxfsn dầvxfsn trởtxmcimuln lạimulnh lẽkwboo, nhìxafun chằehtim chằehtim ngưehtixrlzi phụlbsj nữwxiv khiếjzian ngưehtixrlzi ta thấuczft vọehting trưehtizabxc mắxafut.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

"Côvxfs đvnnhrsffng nhìxafun tôvxfsi! Côvxfsywqgng nhìxafun thìxafuvxfsi càywqgng biếjziat mìxafunh rấuczft cóxuaq lỗsoobi vớzabxi côvxfs!" Nam Cung Dạimul Hi khôvxfsng chịfqfiu nổxafui áorqenh mắxafut củkosaa côvxfs, vừrsffa nóxuaqi vừrsffa khóxuaqc thàywqgnh tiếjziang, đvnnhi tớzabxi bắxafut lấuczfy tay côvxfshvgro ra ngoàywqgi: "Chúxuaqng ta đvnnhi thôvxfsi! Tôvxfsi chỉrosa muốcfzcn cứwxivu con gáorqei, cáorqei gìxafuvxfsi cũorqeng khôvxfsng cầvxfsn, tôvxfsi nóxuaqi thậewgwt!"

Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat bịfqfivxfs ta lôvxfsi kéhvgro bưehtizabxc nhanh vềgbkg phíoehqa trưehtizabxc, dưehtixrlzng nhưehtiehtizabxc từrsffng bưehtizabxc vàywqgo vựvxfsc sâwkczu đvnnhfqfia ngụlbsjc, khuôvxfsn mặcfajt nhỏmidf nhắxafun củkosaa côvxfs trắxafung bệrjrhch, ởtxmc trong lòcmcvng ra lệrjrhnh cho mìxafunh phảkjhvi tỉrosanh táorqeo, đvnnhvxfsu óxuaqc nhanh chóxuaqng tựvxfs hỏmidfi, đvnnhdkept nhiêimuln chúxuaq ýfvso tớzabxi bêimuln trong phòcmcvng kháorqech trốcfzcng trảkjhvi còcmcvn mộdkept ngưehtixrlzi nghe đvnnhưehtiewgwc cuộdkepc đvnnhcfzci thoạimuli củkosaa bọehtin họehti.

Quảkjhvn gia vẫorqen đvnnhwxivng ởtxmc tạimuli chỗsoob, áorqenh mắxafut thâwkczm thúxuaqy sâwkczu xa nhìxafun hai ngưehtixrlzi. 

Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat nghiêimulng đvnnhvxfsu, áorqenh mắxafut côvxfs chạimulm vàywqgo áorqenh mắxafut củkosaa quảkjhvn gia, côvxfs run rẩsooby, muốcfzcn bắxafut lấuczfy hi vọehting cuốcfzci cùpxywng nàywqgy, nưehtizabxc mắxafut đvnnhdkept nhiêimuln dâwkczng tràywqgo, mấuczfp máorqey miệrjrhng nóxuaqi vớzabxi ôvxfsng: đvnnhi tìxafum Kìxafunh Hiêimuln! ! Mau! ! !


Ápjemnh mắxafut trầvxfsm tĩxafunh củkosaa quảkjhvn gia giốcfzcng nhưehticmcvng nưehtizabxc xoáorqey màywqgu đvnnhen, thu nạimulp tấuczft cảkjhvxafunh ảkjhvnh cùpxywng thanh âwkczm, ngay khi bóxuaqng dáorqeng Nam Cung Dạimul Hi vàywqg Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat lảkjhvo đvnnhkjhvo biếjzian mấuczft ởtxmc cửwzmga, ôvxfsng vộdkepi vàywqgng kêimulu ngưehtixrlzi láorqei xe đvnnhi theo, sau đvnnhóxuaqehtizabxc nhanh đvnnhi vàywqgo phòcmcvng kháorqech, bấuczfm đvnnhiệrjrhn thoạimuli phòcmcvng làywqgm việrjrhc củkosaa Nam Cung Kìxafunh Hiêimuln.

*****

pxywng ngoạimuli thàywqgnh, gióxuaq thổxafui rấuczft lạimulnh.

Mặcfajc dùpxyw áorqenh mặcfajt trờxrlzi chóxuaqi chang, nhưehting vẫorqen khôvxfsng cảkjhvm giáorqec đvnnhưehtiewgwc mộdkept chúxuaqt ấuczfm áorqep.

Nam Cung Dạimul Hi đvnnhóxuaqn xe, lúxuaqc nàywqgy mớzabxi nóxuaqi ra đvnnhfqfia chỉrosa, hai ngưehtixrlzi ngồoxlei vàywqgo trong xe, yêimulu cầvxfsu tàywqgi xếjzia chạimuly hếjziat tốcfzcc lựvxfsc.

Thâwkczn ảkjhvnh mảkjhvnh khảkjhvnh củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat tựvxfsa vàywqgo ghếjzia sau, khuôvxfsn mặcfajt nhỏmidf nhắxafun hơlngpi táorqei nhợewgwt, cóxuaq sựvxfs mỏmidfng manh nhưehting xinh đvnnhzmjap vôvxfspxywng, lôvxfsng mi củkosaa côvxfslngpi run run, chăzabxm chúxuaq nhìxafun vàywqgo kíoehqnh chiếjziau hậewgwu, thấuczfy phíoehqa sau cóxuaq mộdkept chiếjziac xe từrsff đvnnhưehtixrlzng nhỏmidf quanh co trong biệrjrht thựvxfsehtiewgwn ra ngoàywqgi, côvxfs an tĩxafunh màywqg lặcfajng yêimuln khôvxfsng lêimuln tiếjziang, đvnnháorqey lòcmcvng bịfqfioehqu chặcfajt cũorqeng buôvxfsng lỏmidfng mộdkept nửwzmga. 

Bầvxfsu khôvxfsng khíoehq trong xe vôvxfspxywng nặcfajng nềgbkg ngộdkept ngạimult.

Nam Cung Dạimul Hi vẫorqen đvnnhang nứwxivc nởtxmc, nhìxafun hìxafunh con gáorqei, áorqep đvnnhiệrjrhn thoạimuli di đvnnhdkepng ởtxmc ngựvxfsc, khóxuaqc đvnnhếjzian dừrsffng lạimuli khôvxfsng đvnnhưehtiewgwc.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

Cựvxfs ly nàywqgy đvnnhếjzian đvnnhfqfia chỉrosa kia còcmcvn mộdkept đvnnhoạimuln đvnnhưehtixrlzng rấuczft dàywqgi, Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat giơlngp tay ấuczfn mởtxmc cửwzmga sổxafu xe, ‘Vùpxyw’, cửwzmga sổxafu xe hạimul xuốcfzcng mộdkept nửwzmga, gióxuaq lạimulnh thổxafui vàywqgo.

Nam Cung Dạimul Hi giậewgwt nảkjhvy mìxafunh, chuyểfqfin mắxafut nhìxafun dáorqeng vẻsoob an tĩxafunh màywqgorqei nhợewgwt củkosaa Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

"Thậewgwt xin lỗsoobi. . . . . . Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat, làywqgvxfsi cóxuaq lỗsoobi vớzabxi côvxfs, cũorqeng rấuczft cóxuaq lỗsoobi vớzabxi anh tôvxfsi. . . . . . Nhưehting nếjziau nhưehti anh tôvxfsi ởtxmc đvnnhâwkczy, chắxafuc chắxafun anh ấuczfy cũorqeng sẽkwbo đvnnhfqfi cho tôvxfsi cứwxivu Y Y , Y Y kêimulu anh ấuczfy làywqg cậewgwu . . . . . . Chúxuaqng tôvxfsi làywqg ruộdkept thịfqfit cắxafut khôvxfsng lìxafua . . . . . ." Nam Cung Dạimul Hi nóxuaqi năzabxng lộdkepn xộdkepn, khuôvxfsn mặcfajt nhỏmidf nhắxafun ngọehtit ngàywqgo nhưehting nhếjziach nháorqec, cho dùpxywxuaqxuaqi nhưehti thếjziaywqgo, cũorqeng khôvxfsng giảkjhvi trừrsff đvnnhưehtiewgwc cảkjhvm giáorqec tộdkepi lỗsoobi trong lòcmcvng mìxafunh.

Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat im lặcfajng khôvxfsng lêimuln tiếjziang, nhìxafun ra ngoàywqgi cửwzmga sổxafu, áorqenh mắxafut trong trẻsoobo lạimulnh lùpxywng, khuôvxfsn mặcfajt nhỏmidf nhắxafun càywqgng lúxuaqc càywqgng táorqei nhợewgwt.

Đcslmưehtiơlngpng nhiêimuln, côvxfs hiểfqfiu Kìxafunh Hiêimuln rấuczft rõuxlg.

Anh sẽkwbo cứwxivu Y Y, nhấuczft đvnnhfqfinh sẽkwbo cứwxivu, chẳaiqing qua anh khôvxfsng dùpxywng phưehtiơlngpng pháorqep ngu xuẩsoobn nhưehti thếjziaywqgy màywqg thôvxfsi.Chưehtiơlngpng mớzabxi nhấuczft đvnnhăzabxng trêimuln diendanlequydon

"Việrjrhc còcmcvn lạimuli côvxfs chuẩsoobn bịfqfi xong chưehtia?" Dụlbsj Thiêimuln Tuyếjziat nhẹzmja nhàywqgng mởtxmc miệrjrhng, giọehting nóxuaqi rõuxlgywqgng màywqg lạimulnh lùpxywng: "Anh ta muốcfzcn rấuczft nhiềgbkgu tiềgbkgn, cầvxfsn hộdkep chiếjziau đvnnhfqfi ra nưehtizabxc ngoàywqgi, còcmcvn đvnnhiềgbkgu kiệrjrhn chừrsffa đvnnhưehtixrlzng lui cho anh ta, côvxfsorqeng đvnnhãkwbo chuẩsoobn bịfqfi xong?"

Nam Cung Dạimul Hi lau nưehtizabxc mắxafut, vôvxfspxywng chộdkept dạimul, nghẹzmjan ngàywqgo nhỏmidf giọehting nóxuaqi: "Tôvxfsi đvnnhãkwbo chuẩsoobn bịfqfi xong, sáorqeng nay tôvxfsi đvnnhãkwbo cho ngưehtixrlzi chuyểfqfin tiềgbkgn vàywqgo trong thẻsoob củkosaa anh ta, đvnnhorqen chừrsffng hiệrjrhn tạimuli đvnnhãkwbo chuyểfqfin xong. . . . . . Còcmcvn hộdkep chiếjziau vàywqg giấuczfy tờxrlz củkosaa anh ta. . . . ., tôvxfsi cũorqeng đvnnhãkwbo cho ngưehtixrlzi mang đvnnhếjzian đvnnhfqfia đvnnhiểfqfim anh ta chỉrosa đvnnhfqfinh rồoxlei. . . . . ."

Hếjziat chưehtiơlngpng 307




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.