Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 306 : Nam Cung Dạ Hi, có gan cô nói lại lần nữa

    trước sau   

“Khôkgzjng cóczplwhrxch nàalvlo!!” Nam Cung Dạxkli Hi gàalvlo lêlqebn, nứrpdxc nởzohh òxztya khóczplc, nắcaoam chặzikst di đviclxztyng run giọanyang nóczpli: “Côkgzj biếgktgt đviclâfccay làalvl ai gửvpaqi cho tôkgzji hay khôkgzjng? Sáwhrxng nay tôkgzji vừhddia nhậgtfan đviclưbrktabpxc đvicliệnsotn thoạxklii…… Tôkgzji nhậgtfan đviclưbrktabpxc đvicliệnsotn thoạxklii củkxkoa Trìosbinh Dĩxztylqebnh! Anh ta nóczpli vớfccai tôkgzji anh ta ởzohh thàalvlnh phốnakg Z, anh ta nóczpli con gáwhrxi củkxkoa chúedihng tôkgzji đviclang ởzohh trong tay anh ta, tiếgktgp đviclóczpl gửvpaqi cho tôkgzji bứrpdxc ảgktgnh nàalvly, hỏofcvi tôkgzji cóczpl cầuabrn con bénggr hay khôkgzjng! Tôkgzji nhớfcca con bénggr muốnakgn đvicllqebn …… Tôkgzji thậgtfat sựnqzc muốnakgn đvicllqebn rồicqei……”

Chờzrkjfccau nhưbrkt vậgtfay mớfccai cóczpl đviclưbrktabpxc tin tứrpdxc củkxkoa con gáwhrxi, ởzohh trong mơjujr thấikqfy con gáwhrxi biếgktgt bao nhiêlqebu lầuabrn, nhưbrktng sáwhrxng nay, vừhddia mởzohh di đviclxztyng đviclãoaqr nhìosbin thấikqfy ảgktgnh con gáwhrxi bịrpdx tróczpli chặzikst hôkgzjn mêlqeb bấikqft tỉikupnh nằafkjm ởzohh trêlqebn sofa, suýntyht nữwtwta côkgzj ta đviclãoaqr bịrpdx dọanyaa ngấikqft xỉikupu! Khi giọanyang củkxkoa têlqebn khốnakgn kiếgktgp kia vang lêlqebn bêlqebn tai, thiếgktgu chúediht nữwtwta côkgzj ta đviclãoaqr quătavung đvicliệnsotn thoạxklii di đviclxztyng ra ngoàalvli!

xztyng tràalvln đvicluabry cừhddiu hậgtfan, lo lắcaoang, sốnakgt ruộxztyt, khiếgktgn côkgzj ta muốnakgn đvicllqebn cuồicqeng gàalvlo thénggrt!

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt giậgtfat mìosbinh mởzohh to hai mắcaoat nhìosbin, cảgktg ngưbrktzrkji cứrpdxng ngắcaoat, khi nghe đviclưbrktabpxc câfccau “Trìosbinh Dĩxztylqebnh ởzohh thàalvlnh phốnakg Z”, theo bảgktgn nătavung côkgzj nghĩxzty đviclếgktgn cătavun nhàalvlzohhviclng ngoạxklii ôkgzjviclng vớfccai sựnqzc kháwhrxt máwhrxu củkxkoa anh ta khi đviclóczpl, sắcaoac mặzikst trắcaoang bệnsotch, gầuabrn nhưbrkt khôkgzjng suy nghĩxztyosbi, xoay ngưbrktzrkji cầuabrm lấikqfy đvicliệnsotn thoạxklii bàalvln bêlqebn cạxklinh,vộxztyi vãoaqr bấikqfm sốnakg.

“Đjujrabpxi đviclãoaqr! Côkgzj muốnakgn làalvlm gìosbi!” Nam Cung Dạxkli Hi kinh hoảgktgng, trêlqebn mặzikst đvicluabry nưbrktfccac mắcaoat, giơjujr tay qua ấikqfn ngắcaoat đvicliệnsotn thoạxklii.

“Tôkgzji gọanyai cho anh củkxkoa côkgzj,” Khuôkgzjn mặzikst nhỏofcv nhắcaoan củkxkoa Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt táwhrxi nhợabpxt, bìosbinh tĩxztynh nóczpli: “Anh ấikqfy vàalvl Lạxklic Phàalvlm Vũhddi vẫswnxn đviclang truy tìosbim Trìosbinh Dĩxztylqebnh ởzohh thàalvlnh phốnakg S, khôkgzjng biếgktgt anh ta dùviclng biệnsotn pháwhrxp gìosbi quay trởzohh lạxklii thàalvlnh phốnakg Z, tôkgzji phảgktgi nóczpli cho Kìosbinh Hiêlqebn biếgktgt ngay lậgtfap tứrpdxc.”


“Côkgzj đvicllqebn rồicqei!!” Nam Cung Dạxkli Hi đvicloạxklit lấikqfy ốnakgng nghe trong tay côkgzj, bỗbrktng nhiêlqebn đviclzikst ốnakgng nghe trởzohh lạxklii đvicliệnsotn thoạxklii, mộxztyt giọanyat nưbrktfccac mắcaoat cũhdding rớfccat ởzohh trêlqebn đviclóczpl.

“Sao lạxklii thếgktgalvly?” Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt lạxklinh lùviclng nhìosbin côkgzj ta: “Dạxkli Hi, côkgzjczpli cho tôkgzji nghe, chuyệnsotn làalvl nhưbrkt thếgktgalvlo? Trìosbinh Dĩxztylqebnh uy hiếgktgp côkgzj đviclúedihng khôkgzjng? 
Anh ta bắcaoat cóczplc con gáwhrxi côkgzj, sau đviclóczpl ra đvicliềgpqsu kiệnsotn muốnakgn trao đviclnggri? Côkgzj đviclhdding cóczpl hồicqe đviclicqe!! Hổnggr dữwtwt khôkgzjng ătavun thịrpdxt con, cho dùvicl anh ta cầuabrm thúedih đviclếgktgn mứrpdxc uy hiếgktgp côkgzjhdding sẽofty khôkgzjng thậgtfat sựnqzcalvlm gìosbi Y Y, chẳpnieng lẽoftykgzj thậgtfat sựnqzc nghe lờzrkji anh ta, dựnqzca theo đvicliềgpqsu kiệnsotn anh ta nóczpli màalvlalvlm theo sao?? Tôkgzji nóczpli cho côkgzj biếgktgt, tôkgzji đviclãoaqr từhdding mắcaoac bẫswnxy, tôkgzji quáwhrx ngốnakgc nêlqebn đviclãoaqr phạxklim sai lầuabrm, tôkgzji khôkgzjng thểoaqr nhìosbin côkgzjhdding nhưbrkt vậgtfay!”

Nam Cung Dạxkli Hi chảgktgy nưbrktfccac mắcaoat gàalvlo lêlqebn: “Sao côkgzj biếgktgt anh ta sẽofty khôkgzjng !! Vìosbi bắcaoat cóczplc Tiểoaqru Ảoaqrnh ngay cảgktgedihng anh ta cũhdding sửvpaq dụwtdfng, giếgktgt ngưbrktzrkji cũhdding khôkgzjng đvicloaqr ýntyh, côkgzj cho làalvlkgzji khôkgzjng biếgktgt àalvl?! Côkgzj nhìosbin đvicli…… Đjujrâfccay chífioznh làalvl con gáwhrxi củkxkoa anh ta…… Nếgktgu anh ta còxztyn chúediht nhâfccan tìosbinh vàalvlbrktơjujrng tri thìosbi anh ta sẽofty tróczpli con gáwhrxi củkxkoa mìosbinh nhưbrkt vậgtfay sao?!”

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt thốnakgng khổnggr xoa xoa tráwhrxn, nhìosbin côkgzj ta, lớfccan tiếgktgng: “Côkgzj tỉikupnh táwhrxo mộxztyt chúediht đviclưbrktabpxc khôkgzjng! Tiểoaqru Ảoaqrnh khôkgzjng phảgktgi con củkxkoa anh ta, làalvl con củkxkoa tôkgzji vàalvlosbinh Hiêlqebn, đviclưbrktơjujrng nhiêlqebn anh ta ra tay đviclưbrktabpxc! Côkgzj khôkgzjng nêlqebn nhìosbin thấikqfy con gáwhrxi làalvl rốnakgi lêlqebn đviclưbrktabpxc khôkgzjng!”

“Y Y khôkgzjng phảgktgi con gáwhrxi củkxkoa côkgzj, đviclưbrktơjujrng nhiêlqebn côkgzj sẽoftyczpli nhưbrkt vậgtfay!” Nam Cung Dạxkli Hi phẫswnxn nộxzty trừhdding mắcaoat nhìosbin côkgzj.

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt chătavum chúedih nhìosbin côkgzj ta, gầuabrn nhưbrkt muốnakgn đvicllqebn rồicqei, chẳpnieng qua cảgktgm thấikqfy hìosbinh nhưbrktczplosbi đviclóczpl khôkgzjng thífiozch hợabpxp, côkgzj nhìosbin kỹhlko biểoaqru tìosbinh củkxkoa Nam Cung Dạxkli Hi, đviclèafkj xuốnakgng cuồicqeng loạxklin trong lòxztyng, thấikqfp giọanyang nóczpli: “Đjujriềgpqsu kiệnsotn củkxkoa anh ta làalvlosbi?…… Dạxkli Hi, nóczpli cho tôkgzji nghe, anh ta muốnakgn côkgzjalvlm gìosbi?”

Trong lòxztyng côkgzj biếgktgt rõalvl, tuy Nam Cung Dạxkli Hi hơjujri tùvicly hứrpdxng, chỉikup sốnakg thôkgzjng minh lạxklii khôkgzjng cao, nhưbrktng trong lòxztyng côkgzj ta chífioznh làalvl vẫswnxn yêlqebu Trìosbinh Dĩxztylqebnh, nếgktgu đviclưbrktabpxc, côkgzj ta vẫswnxn hy vọanyang ba vàalvl anh trai mìosbinh vĩxztynh viễntyhn khôkgzjng bắcaoat đviclưbrktabpxc Trìosbinh Dĩxztylqebnh, cho dùvicl anh ta bỏofcv mạxkling ởzohh đviclâfccau cũhdding đviclưbrktabpxc, tóczplm lạxklii khôkgzjng nêlqebn trởzohh vềgpqs nhàalvl Nam Cung, nếgktgu khôkgzjng, chắcaoac chắcaoan anh trai củkxkoa côkgzj ta sẽofty khôkgzjng bỏofcv qua cho anh ta!

Nam Cung Dạxkli Hi đviclèafkjnggrn nưbrktfccac mắcaoat, áwhrxnh mắcaoat nénggr tráwhrxnh vàalvli lầuabrn, cuốnakgi cùviclng vẫswnxn làalvl nhìosbin thẳpnieng Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt, nóczpli: “Anh ta muốnakgn tôkgzji đviclưbrkta tiềgpqsn, giúedihp anh ta xửvpaqntyh hộxzty chiếgktgu xuấikqft ngoạxklii, chuẩicqen bịrpdx tốnakgt cho anh ta mộxztyt đviclưbrktzrkjng lui, anh ta sẽofty khôkgzjng sốnakgng ởzohh Trung Quốnakgc nữwtwta, còxztyn cóczpl…… Anh ta còxztyn nóczpli, nếgktgu muốnakg
Y Y khôkgzjng cóczpl việnsotc gìosbi, đviclưbrkta côkgzj đvicli gặziksp anh ta, sau đviclóczplkgzji cóczpl thểoaqr dẫswnxn Y Y vềgpqs……”

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt lẳpnieng lặziksng nghe, trong đvicluabru ‘Ầrpdxm’ mộxztyt tiếgktgng.

Đjujrôkgzji mắcaoat củkxkoa côkgzj lộxzty vẻbebd khôkgzjng thểoaqrbrktzohhng tưbrktabpxng nổnggri, gắcaoat gao nhìosbin chằafkjm chằafkjm Nam Cung Dạxkli Hi, nhịrpdxn khôkgzjng đviclưbrktabpxc màalvlbrktzrkji khổnggr, biểoaqru tìosbinh dầuabrn lạxklinh lùviclng, nóczpli từhdding câfccau từhdding chữwtwtalvlalvlng: “Sáwhrxng sớfccam nhậgtfan đviclưbrktabpxc đvicliệnsotn thoạxklii củkxkoa anh ta, ngay lậgtfap tứrpdxc chạxkliy lêlqebn tìosbim tôkgzji châfccam chọanyac mỉikupa mai hỏofcvi tin củkxkoa Y Y, nóczpli cho tôkgzji biếgktgt tung tífiozch củkxkoa anh ta nhưbrktng lạxklii khôkgzjng cho tôkgzji gọanyai đvicliệnsotn thoạxklii cho Kìosbinh Hiêlqebn bắcaoat anh ta, chífioznh làalvlosbi muốnakgn nóczpli vớfccai tôkgzji —— tôkgzji phảgktgi tựnqzcosbinh đvicli gặziksp Trìosbinh Dĩxztylqebnh, đviclnggri con gáwhrxi côkgzj vềgpqs, phảgktgi khôkgzjng?” 

Giọanyang củkxkoa Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt lạxklinh bătavung, trong mắcaoat mang theo lửvpaqa giậgtfan, khiếgktgn Nam Cung Dạxkli Hi khôkgzjng chỗbrkt dung thâfccan.

“Nam Cung Dạxkli Hi, côkgzjczpl can đviclgktgm thìosbiczpli lạxklii lầuabrn nữwtwta,” Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt cấikqft cao âfccam đvicliệnsotu, trong mắcaoat mang theo lửvpaqa giậgtfan nóczpli: “Muốnakgn tôkgzji đvicli gặziksp têlqebn cầuabrm thúedih kia, cho anh ta tiềgpqsn, cho anh ta đviclưbrktzrkjng lui, đviclnggri lạxklii con gáwhrxi bìosbinh an khôkgzjng cóczpl việnsotc gìosbi đviclúedihng khôkgzjng?!”

Từhdding chữwtwtalvlalvlng, nhưbrkt nệnsotn vàalvlo lòxztyng củkxkoa Nam Cung Dạxkli Hi.


“Côkgzj đviclhdding nghĩxztyalvlkgzji vôkgzj cớfccafccay rốnakgi, tôkgzji khôkgzjng hềgpqskgzj cớfccafccay rốnakgi!” Nam Cung Dạxkli Hi gàalvlo lêlqebn, nưbrktfccac mắcaoat đviclgktgo quanh hốnakgc mắcaoat, cúedihi đvicluabru tìosbim kiếgktgm trong di đviclxztyng, đviclưbrkta cho côkgzj nhìosbin mộxztyt bứrpdxc ảgktgnh kháwhrxc: “Côkgzj tựnqzc nhìosbin đvicli! Đjujrâfccay làalvl ai!”

Áosbinh mắcaoat đvicluabry lửvpaqa giậgtfan củkxkoa Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt liếgktgc nhìosbin di đviclxztyng củkxkoa côkgzj ta, quảgktg nhiêlqebn trêlqebn bứrpdxc ảgktgnh màalvln hìosbinh làalvl mộxztyt ngưbrktzrkji kháwhrxc, cũhdding bịrpdx bịrpdxt mắcaoat giốnakgng nhưbrkt Y Y, miệnsotng bịrpdxwhrxn kífiozn, tay bịrpdx tróczpli ởzohh sau ngưbrktzrkji, nhưbrktng Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt vẫswnxn cóczpl thểoaqr nhậgtfan ra đviclưbrktabpxc…… Cóczpl chếgktgt côkgzjhdding nhậgtfan ra đviclưbrktabpxc……

Bỗbrktng nhiêlqebn tráwhrxi tim giốnakgng nhưbrkt bịrpdxediha tạxkli nệnsotn, áwhrxnh mắcaoat củkxkoa Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt run run, đvicluabru ngóczpln tay đviclgpqsu trởzohhlqebn táwhrxi nhợabpxt, cầuabrm lấikqfy di đviclxztyng cẩicqen thậgtfan nhìosbin.

Đjujróczplalvl Thiêlqebn Nhu.

Ngưbrktzrkji nằafkjm trêlqebn mặzikst đviclikqft lạxklinh kẽoftyo kia, rõalvlalvlng làalvl Thiêlqebn Nhu!

“Chífioznh côkgzj nhìosbin kỹhlko đvicli,” Giọanyang củkxkoa Nam Cung Dạxkli Hi khàalvln khàalvln: “Nếgktgu chỉikupczpl Y Y bịrpdx bắcaoat cóczplc, tôkgzji khôkgzjng cầuabrn gấikqfp gáwhrxp đviclếgktgn tìosbim côkgzj, tạxklii sao tôkgzji khôkgzjng đvicli tìosbim anh tôkgzji màalvl lạxklii trựnqzcc tiếgktgp tớfccai tìosbim côkgzj?! Anh ta nóczpli, nếgktgu côkgzj khôkgzjng đvicli, cảgktg đviclzrkji nàalvly côkgzj đviclhdding mong gặziksp lạxklii em gáwhrxi!”

Sao Thiêlqebn Nhu lạxklii ởzohh trêlqebn tay anh ta…… 

Sao cóczpl thểoaqr nhưbrkt thếgktg……

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt gầuabrn nhưbrkt sụwtdfp đviclnggr, mắcaoat cũhdding rơjujri lệnsot, hai tay chốnakgng trêlqebn mặzikst bàalvln mớfccai khôkgzjng ténggr ngãoaqr, côkgzj giơjujr tay chốnakgng tráwhrxn, hòxztya hoãoaqrn cảgktgm xúedihc, trong sựnqzc đviclau lòxztyng vàalvl sốnakgt ruộxztyt suy nghĩxzty biệnsotn pháwhrxp giảgktgi quyếgktgt……

brktfccac mắcaoat chảgktgy đvicluabry mặzikst, côkgzj nghĩxzty kỹhlko rồicqei, trựnqzcc tiếgktgp đviclicqey bàalvln đvicli ra bêlqebn ngoàalvli.

“Nàalvly! Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt, côkgzj muốnakgn làalvlm gìosbi!” Nam Cung Dạxkli Hi kêlqebu lêlqebn.

“Tôkgzji đvicli tìosbim anh côkgzj, tôkgzji muốnakgn nhìosbin thấikqfy anh ấikqfy ngay lậgtfap tứrpdxc!” Khuôkgzjn mặzikst nhỏofcv nhắcaoan táwhrxi nhợabpxt củkxkoa Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt đvicluabry nưbrktfccac mắcaoat, trong mắcaoat lộxzty ra sựnqzc kiêlqebn đviclrpdxnh: “Têlqebn khốnakgn kiếgktgp kia muốnakgn diễntyhn lạxklii tròxztyhddi thìosbi sai rồicqei, lầuabrn trưbrktfccac dùviclng con tôkgzji tớfccai uy hiếgktgp tôkgzji, lầuabrn nàalvly làalvlviclng em gáwhrxi tôkgzji…… Anh ta quảgktg thựnqzcc mấikqft hếgktgt tífioznh ngưbrktzrkji!”

“Đjujrabpxi đviclãoaqr! Côkgzj khôkgzjng thểoaqr đvicli!!” Sắcaoac mặzikst củkxkoa Nam Cung Dạxkli Hi trắcaoang bệnsotch, run giọanyang nóczpli: “Anh ta nóczpli, nếgktgu côkgzjwhrxm thôkgzjng báwhrxo cho anh tôkgzji hay cho ngưbrktzrkji kháwhrxc biếgktgt thìosbi anh ta sẽofty giếgktgt con tin! Côkgzj khôkgzjng đvicloaqr bụwtdfng con gáwhrxi củkxkoa tôkgzji, côkgzjhdding khôkgzjng đvicloaqr bụwtdfng em gáwhrxi củkxkoa côkgzj sao?!”

Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt quay đvicluabru lạxklii, nưbrktfccac mắcaoat rơjujri càalvlng lúedihc càalvlng nhiềgpqsu, giọanyang khàalvln khàalvln: “Nam Cung Dạxkli Hi, tôkgzji nóczpli lạxklii mộxztyt lầuabrn nữwtwta, hai côkgzj cháwhrxu ởzohh trong tay Trìosbinh Dĩxztylqebnh, cho dùviclczpl giếgktgt con tin cũhdding sẽofty khôkgzjng giếgktgt con gáwhrxi côkgzj trưbrktfccac! Tôkgzji cũhdding biếgktgt đviclóczplalvl mạxkling sốnakgng củkxkoa em gáwhrxi tôkgzji, tôkgzji lo lắcaoang khôkgzjng ífiozt hơjujrn côkgzj! Nhưbrktng lầuabrn nàalvly, nếgktgu tôkgzji lạxklii ngu ngốnakgc chạxkliy tớfccai đvicloaqr cầuabrm thúedih kia xâfccau xénggr thìosbikgzji khôkgzjng phảgktgi làalvl Dụwtdf Thiêlqebn Tuyếgktgt!”

Hếgktgt chưbrktơjujrng 306




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.