Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 305 : Có tin tức của Y Y sao?

    trước sau   
‘Chámejbt!’, mộjemft cámejbi támejbt hung ámejbc giòtwwbn vang, ngay cảxxqngpkcu rêgpkcn cũeikfng khôhaqlng kịvaqhp, Thiêgpkcn Nhu đigmoãgrmp bịvaqh đigmoámejbnh ngãgrmp trêgpkcn mặwckgt đigmokmgot, nửmudqa bêgpkcn mặwckgt nóazhfng rámejbt màkjiq đigmoau nhứlstqc, hồigmoi lâegxeu côhaql mớzpqbi bắlnvft đigmoegxeu khóazhf khăcrpun màkjiqktqut thởlstq, thốprytng khổpwbm lậigxjt ngưxxqnsivzi ngồigmoi dậigxjy.

Sắlnvfc mặwckgt Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh dữlnvf tợgswvn, nghiếvrdpn răcrpung nóazhfi: “Quảxxqn nhiêgpkcn giốprytng chịvaqhhaql y nhưxxqn đigmoúsivzc, đigmowaixu hạkmgo tiệcsjvn nhưxxqn nhau…… Nam Cung Kìkfycnh Hiêgpkcn kia cóazhfmejbi gìkfyc tốprytt? Chuyệcsjvn cầegxem thúsivz anh ta làkjiqm còtwwbn nhiềwaixu hơfhjgn tôhaqli, tạkmgoi sao chịvaqh em cámejbc ngưxxqnsivzi đigmowaixu  nóazhfi tốprytt cho anh ta! Đbqhqúsivzng làkjiq trờsivzi sinh hạkmgo tiệcsjvn!”

Thiêgpkcn Nhu đigmoãgrmp đigmoau đigmoếvrdpn nóazhfi khôhaqlng nêgpkcn lờsivzi, cuộjemfn tròtwwbn trêgpkcn mặwckgt đigmokmgot, sợgswvgrmpi tớzpqbi cựsgshc đigmoiểpqzum.

Trong hơfhjgn hai mưxxqnơfhjgi năcrpum sinh mệcsjvnh củtwwba mìkfycnh, côhaql chưxxqna bao giờsivz gặwckgp phảxxqni chuyệcsjvn nhưxxqn thếvrdpkjiqy, ởlstq mộjemft nơfhjgi tốpryti tăcrpum ẩtwwbm ưxxqnzpqbt, mộjemft mìkfycnh đigmopryti mặwckgt vớzpqbi mộjemft têgpkcn ámejbc ma, đigmopryti mặwckgt vớzpqbi sựsgsh sốprytng chếvrdpt chưxxqna biếvrdpt ra sao ……

Trong mắlnvft ngâegxen ngấkmgon lệcsjv, hốprytc mắlnvft đigmoãgrmp ưxxqnơfhjgn ưxxqnzpqbt.

“Y Y đigmoâegxeu?” Giọeikfng côhaql khàkjiqn khàkjiqn hỏzeeci: “Y Y khôhaqlng phảxxqni làkjiq con gámejbi củtwwba anh sao…… Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh, đigmoếvrdpn cùigmong làkjiq anh muốprytn làkjiqm gìkfyc?”


Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh lạkmgonh lùigmong đigmolstqng dậigxjy, hừqyqq lạkmgonh mộjemft tiếvrdpng.

“Đbqhqóazhfkjiq con gámejbi củtwwba tôhaqli, côhaql nhọeikfc lòtwwbng cámejbi gìkfyc? Nếvrdpu đigmoãgrmpkjiq con củtwwba tôhaqli, cho dùigmohaqli giếvrdpt chếvrdpt hay xẻtyjjo thịvaqht cũeikfng khôhaqlng phảxxqni chuyệcsjvn củtwwba côhaql, côhaql nghĩwjbtkfycnh rấkmgot thiệcsjvn lưxxqnơfhjgng sao? Vôhaql cớzpqb thu dưxxqnzpqbng mộjemft đigmolstqa bépryt khôhaqlng rõqcqz lai lịvaqhch, côhaql đigmoúsivzng làkjiq bịvaqhazhfng đigmoegxeu!”

“Con gámejbi anh đigmoãgrmpkjiqm gìkfyc sai!” Thiêgpkcn Nhu rưxxqnng rưxxqnng nưxxqnzpqbc mắlnvft quámejbt lêgpkcn, tứlstqc giậigxjn đigmoếvrdpn cảxxqn ngưxxqnsivzi run rẩtwwby: “Con béprytkjiq ruộjemft thịvaqht củtwwba anh, làkjiq anh cựsgshc nhọeikfc nuôhaqli lớzpqbn đigmoúsivzng khôhaqlng?! Cho dùigmoazhfhaql dụcqxwng thìkfyceikfng kêgpkcu anh mộjemft tiếvrdpng ba, anh khôhaqlng cầegxen phảxxqni cầegxem thúsivz đigmoếvrdpn mứlstqc ngay cảxxqn con mìkfycnh cũeikfng khôhaqlng nhậigxjn!”“Câegxem miệcsjvng cho tôhaqli!!” Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh quámejbt lớzpqbn.

Trong ámejbnh sámejbng mờsivz tốpryti, hôhaql hấkmgop củtwwba cảxxqn hai vôhaqligmong rõqcqzkjiqng, trừqyqqng mắlnvft nhìkfycn nhau, giốprytng nhưxxqn hai con dãgrmp thúsivz sắlnvfp cắlnvfn xépryt lẫlstqn nhau.

Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh ngồigmoi xổpwbmm xuốprytng, bóazhfp mặwckgt côhaql, trầegxem giọeikfng nóazhfi: “Thậigxjt giốprytng…… Thiêgpkcn Nhu, côhaqlkjiq chịvaqh củtwwba côhaql, chỉnbzxazhf biểpqzuu tìkfycnh nàkjiqy làkjiq giốprytng nhau nhấkmgot…… Côhaqlkmgoy cũeikfng thíktquch dùigmong sắlnvfc mặwckgt nàkjiqy đigmopryti đigmoãgrmpi vớzpqbi tôhaqli…… Nhưxxqnng chếvrdpt tiệcsjvt, cốprytkfycnh tôhaqli chíktqunh làkjiq thíktquch…… Ha……”

Đbqhqôhaqli mắlnvft củtwwba Thiêgpkcn Nhu run run chớzpqbp, khàkjiqn giọeikfng hỏzeeci: “…… Anh muốprytn làkjiqm gìkfyc?”

Áazhfnh mắlnvft củtwwba Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh mêgpkc ly, trầegxem giọeikfng nóazhfi: “Côhaqlazhf biếvrdpt gia cảxxqnnh củtwwba tôhaqli kỳiaxr thậigxjt rấkmgot thảxxqnm hay khôhaqlng, thậigxjt sựsgsh rấkmgot khôhaqlng tốprytt, tôhaqli sốprytng nhiềwaixu năcrpum nhưxxqn vậigxjy, căcrpun bảxxqnn làkjiq khôhaqlng cóazhf bấkmgot kỳiaxr ai đigmopryti đigmoãgrmpi thiệcsjvt tìkfycnh vớzpqbi tôhaqli, côhaql biếvrdpt Nam Cung Dạkmgo Hi khôhaqlng? Đbqhqóazhfkjiq vợgswv củtwwba tôhaqli…… Ngưxxqnsivzi phụcqxw nữlnvf đigmoóazhf thoạkmgot nhìkfycn rấkmgot yêgpkcu tôhaqli, nhưxxqnng côhaql ta càkjiqng yêgpkcu tôhaqln nghiêgpkcm củtwwba côhaql ta hơfhjgn, cóazhf lẽsvve bảxxqnn thâegxen côhaql ta cũeikfng đigmomejbn ra, chẳmfhjng qua côhaql ta khôhaqlng muốprytn thừqyqqa nhậigxjn năcrpum đigmoóazhfkfycnh đigmoãgrmp chọeikfn sai ngưxxqnsivzi màkjiq thôhaqli…… Còtwwbn cóazhf đigmoámejbm ngưxxqnsivzi nhàkjiq Nam Cung kia, ai cũeikfng khinh thưxxqnsivzng tôhaqli, đigmoqyqqng tưxxqnlstqng tôhaqli khôhaqlng biếvrdpt bọeikfn họeikf khinh thưxxqnsivzng tôhaqli! Thiêgpkcn Nhu…… Nhiềwaixu năcrpum nhưxxqn vậigxjy chỉnbzxazhf chịvaqhhaql đigmopryti đigmoãgrmpi thiệcsjvt tìkfycnh vớzpqbi tôhaqli, lúsivzc ấkmgoy chúsivzng tôhaqli cóazhf phầegxen khóazhf khăcrpun, chẳmfhjng sợgswv mỗsjxmi ngàkjiqy ba bữlnvfa đigmowaixu ăcrpun mìkfycazhfi ăcrpun bámejbnh bao khôhaqlng, chúsivzng tôhaqli cũeikfng vẫlstqn chịvaqhu đigmosgshng đigmoưxxqngswvc, nhưxxqnng sao côhaqlkmgoy cóazhf thểpqzuazhfi khôhaqlng yêgpkcu liềwaixn khôhaqlng yêgpkcu tôhaqli nữlnvfa? Chúsivzng tôhaqli vẫlstqn luôhaqln đigmoigmong cam cộjemfng khổpwbm…… Hiệcsjvn tạkmgoi tôhaqli rơfhjgi xuốprytng khóazhf khăcrpun, sao côhaqlkmgoy cóazhf thểpqzu nhẫlstqn tâegxem mặwckgc kệcsjvhaqli?”

Áazhfnh mắlnvft củtwwba anh ta tựsgsha nhưxxqn bịvaqhgpkc hoặwckgc, đigmozeecxxqnơfhjgi nhìkfycn rấkmgot đigmoámejbng sợgswv.

Thiêgpkcn Nhu chậigxjm rãgrmpi lắlnvfc đigmoegxeu, run giọeikfng nóazhfi: “Tôhaqli cảxxqnnh cámejbo anh…… Khôhaqlng đigmoưxxqngswvc dùigmong tôhaqli đigmopqzu uy hiếvrdpp chịvaqh củtwwba tôhaqli, chịvaqhhaqli  sẽsvve khôhaqlng mắlnvfc mưxxqnu củtwwba anh!”

Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh đigmoang đigmolnvfm chìkfycm trong sựsgshxxqnlstqng tưxxqngswvng củtwwba mìkfycnh, biểpqzuu tìkfycnh lạkmgonh nhạkmgot, khôhaqlng chúsivzt nàkjiqo đigmopqzu ýevqo tớzpqbi côhaql.

“Chịvaqh củtwwba côhaql quan tâegxem hay mặwckgc kệcsjvhaql…… Đbqhqóazhfkjiq chuyệcsjvn củtwwba côhaqlkmgoy,” Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh thấkmgop giọeikfng nóazhfi: “Tôhaqli hiểpqzuu côhaqlkmgoy hơfhjgn côhaql.”

“Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh…… Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh!” Thiêgpkcn Nhu ngãgrmp trêgpkcn mặwckgt đigmokmgot, nhìkfycn anh ta chậigxjm rãgrmpi đigmolstqng dậigxjy, lùigmoi lạkmgoi càkjiqng đigmoi càkjiqng xa, sợgswvgrmpi lớzpqbn tiếvrdpng kêgpkcu lêgpkcn, nhưxxqnng anh ta khôhaqlng hềwaix dừqyqqng bưxxqnzpqbc.

“Tôhaqli phảxxqni đigmoi nhìkfycn con gámejbi, lâegxeu rồigmoi khôhaqlng gặwckgp con bépryt, khôhaqlng biếvrdpt đigmoãgrmp bịvaqh mụcqxw đigmoiếvrdpm Nam Cung Dạkmgo Hi kia dạkmgoy thàkjiqnh cámejbi dạkmgong gìkfyc……” Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh cưxxqnsivzi lạkmgonh: “Nóazhf rấkmgot khôhaqlng nghe lờsivzi, ngay cảxxqn ba cũeikfng khôhaqlng chịvaqhu kêgpkcu, côhaqlazhfi làkjiqgpkcn khốprytn kiếvrdpp nàkjiqo ởlstq nhàkjiq Nam Cung dạkmgoy?”


“Trìkfycnh Dĩwjbtgpkcnh!” Tiếvrdpng kêgpkcu củtwwba Thiêgpkcn Nhu càkjiqng lúsivzc càkjiqng xa dầegxen.

“Tạkmgom thờsivzi tôhaqli cũeikfng khôhaqlng nuôhaqli nổpwbmi chíktqunh mìkfycnh, càkjiqng khôhaqlng nuôhaqli nổpwbmi thêgpkcm hai ngưxxqnsivzi, côhaqlgpkcn cầegxeu nguyệcsjvn nhìkfycn thấkmgoy Thiêgpkcn Tuyếvrdpt trưxxqnzpqbc mìkfycnh đigmoóazhfi chếvrdpt …… Bâegxey giờsivz đigmoiềwaixu duy nhấkmgot tôhaqli muốprytn, chíktqunh làkjiq tiềwaixn, còtwwbn cóazhfhaqlkmgoy ……”

Thâegxen ảxxqnnh màkjiqu đigmoen xa dầegxen, càkjiqng đigmoi càkjiqng xa, mộjemft tiếvrdpng ‘Ầnbzxm!’ thậigxjt lớzpqbn, cửmudqa sắlnvft bịvaqh khoámejb lạkmgoi.

******

Trong biệcsjvt thựsgsh an tĩwjbtnh, thờsivzi đigmoiểpqzum Nam Cung Dạkmgo Hi xôhaqlng lêgpkcn, Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt đigmoãgrmp rờsivzi giưxxqnsivzng, côhaql đigmoang dọeikfn dẹiaxrp phòtwwbng ốprytc.

“Làkjiqm sao vậigxjy?” Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt nhìkfycn vẻtyjj mặwckgt sốprytt ruộjemft củtwwba côhaql ta, hỏzeeci: “Côhaql vộjemfi vộjemfi vàkjiqng vàkjiqng nhưxxqn vậigxjy làkjiqm gìkfyc? Cóazhf phảxxqni cóazhf tin tứlstqc củtwwba Y Y rồigmoi khôhaqlng?”

Sắlnvfc mặwckgt Nam Cung Dạkmgo Hi támejbi nhợgswvt, nưxxqnzpqbc mắlnvft còtwwbn treo ởlstq khóazhfe mắlnvft.

Ngưxxqnsivzi giúsivzp việcsjvc gấkmgop gámejbp chạkmgoy vàkjiqo, thởlstq hồigmong hộjemfc: “Thiếvrdpu phu nhâegxen! Xin lỗsjxmi, tôhaqli đigmoãgrmpazhfi vớzpqbi tiểpqzuu thưxxqnkjiqazhf lẽsvvehaqltwwbn chưxxqna rờsivzi giưxxqnsivzng, nhưxxqnng tôhaqli khôhaqlng ngăcrpun cảxxqnn đigmoưxxqngswvc, lúsivzc sámejbng, trưxxqnzpqbc khi đigmoếvrdpn côhaqlng ty thiếvrdpu gia đigmoãgrmp dặwckgn làkjiq khôhaqlng đigmoưxxqngswvc đigmoámejbnh thứlstqc côhaql, nóazhfi khi nàkjiqo côhaql dậigxjy mớzpqbi kêgpkcu côhaql xuốprytng ăcrpun sámejbng……”

Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt nhưxxqnkjiq hiểpqzuu ra, gậigxjt gậigxjt đigmoegxeu: “Tôhaqli đigmoãgrmp biếvrdpt, côhaql xuốprytng dưxxqnzpqbi đigmoi, lámejbt nữlnvfa tôhaqli đigmoi xuốprytng cùigmong Dạkmgo Hi.”

Ngưxxqnsivzi giúsivzp việcsjvc đigmoámejbp trảxxqn mộjemft tiếvrdpng rồigmoi quay ngưxxqnsivzi trámejbnh ra, trưxxqnzpqbc khi đigmoi còtwwbn sợgswvgrmpi liếvrdpc nhìkfycn Nam Cung Dạkmgo Hi mộjemft cámejbi.

“Côhaqltwwbn cóazhf bụcqxwng dạkmgo ăcrpun cơfhjgm?” Nam Cung Dạkmgo Hi mởlstq miệcsjvng, lạkmgoi làkjiq mộjemft câegxeu lạkmgonh lùigmong.

Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt hơfhjgi hơfhjgi nhíktquu màkjiqy.

“Cóazhf chuyệcsjvn gìkfyc thìkfychaqlazhfi đigmoi, khôhaqlng cầegxen phảxxqni châegxem chọeikfc nhưxxqn vậigxjy, rốprytt cuộjemfc làkjiqkjiqm sao?”

Nam Cung Dạkmgo Hi nắlnvfm chặwckgt di đigmojemfng, tay vẫlstqn luôhaqln run rẩtwwby, nưxxqnzpqbc mắlnvft rơfhjgi càkjiqng lúsivzc càkjiqng nhiềwaixu, gầegxen nhưxxqn nhịvaqhn khôhaqlng đigmoưxxqngswvc muốprytn khóazhfc ra tiếvrdpng.

sivzc nàkjiqy Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt mớzpqbi phámejbt hiệcsjvn khôhaqlng thíktquch hợgswvp, nhìkfycn bêgpkcn ngoàkjiqi khôhaqlng cóazhf ngưxxqnsivzi khámejbc, sámejbng hôhaqlm nay cũeikfng khôhaqlng nghe thấkmgoy đigmojemfng tĩwjbtnh kỳiaxr lạkmgokfyc, ámejbnh mắlnvft lộjemf ra vẻtyjj nghi hoặwckgc, dắlnvft tay côhaql ta đigmoi vàkjiqo phòtwwbng, mềwaixm giọeikfng hỏzeeci: “Đbqhqưxxqngswvc rồigmoi, cóazhf chuyệcsjvn gìkfychaqlazhfi đigmoi, mớzpqbi sámejbng sớzpqbm đigmoãgrmpmejbu kỉnbzxnh, ai chọeikfc ghẹiaxro côhaql?”

“Phưxxqnơfhjgng phámejbp củtwwba côhaqligmong đigmoưxxqngswvc khôhaqlng? Cóazhf tin tứlstqc gìkfyc chưxxqna? Tìkfycm đigmoưxxqngswvc Y Y khôhaqlng?” Nam Cung Dạkmgo Hi rưxxqnng rưxxqnng nưxxqnzpqbc mắlnvft hỏzeeci.

Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt chăcrpum chúsivz nhìkfycn côhaql ta, hìkfycnh nhưxxqnkjiq hiểpqzuu ra gìkfyc đigmoóazhf.

“Phưxxqnơfhjgng phámejbp củtwwba tôhaqli cũeikfng khôhaqlng nhấkmgot đigmovaqhnh hữlnvfu dụcqxwng, đigmoếvrdpn bâegxey giờsivz khôhaqlng cóazhf tin tứlstqc cũeikfng làkjiqkfycnh thưxxqnsivzng, con cámejbi mấkmgot tíktquch chúsivzng ta thựsgshc sựsgsh rấkmgot lo lắlnvfng, nhưxxqnng đigmopryti phưxxqnơfhjgng cũeikfng khôhaqlng thểpqzu nhanh nhưxxqn vậigxjy đigmoãgrmp chúsivz ýevqo tớzpqbi, cũeikfng khôhaqlng thểpqzu nhanh nhưxxqn vậigxjy đigmoưxxqna ngưxxqnsivzi vềwaix cho chúsivzng ta, côhaql khôhaqlng hiểpqzuu sao?”

Nam Cung Dạkmgo Hi lắlnvfc đigmoegxeu, nưxxqnzpqbc mắlnvft rơfhjgi xuốprytng mộjemft giọeikft: “Tôhaqli khôhaqlng hiểpqzuu, hiệcsjvn giờsivzhaqli chỉnbzx biếvrdpt nếvrdpu nhưxxqnhaql khôhaqlng đigmoi cứlstqu con gámejbi tôhaqli, sẽsvve khôhaqlng ai cứlstqu đigmoưxxqngswvc con gámejbi củtwwba tôhaqli.”

Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt chấkmgon đigmojemfng, trong mắlnvft lộjemf vẻtyjj khôhaqlng thểpqzuxxqnlstqng tưxxqngswvng: “Rốprytt cuộjemfc làkjiqkjiqm sao?”

Nam Cung Dạkmgo Hi nhanh chóazhfng mởlstq di đigmojemfng củtwwba mìkfycnh ra, ngóazhfn tay run run, nhanh chóazhfng bấkmgom tìkfycm tin nhắlnvfn kia, đigmoưxxqna cho côhaql xem ảxxqnnh chụcqxwp —— trêgpkcn ảxxqnnh chụcqxwp, Trìkfycnh Lan Y nằsvvem ởlstq trêgpkcn sofa, đigmoôhaqli mắlnvft bịvaqh che lạkmgoi, miệcsjvng bịvaqhmejbn kíktqun, hai tay bịvaqh tróazhfi, toàkjiqn bộjemfkfycnh ảxxqnnh nhìkfycn thấkmgoy màkjiq đigmoau lòtwwbng.

Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt chỉnbzx nhìkfycn thoámejbng qua, sắlnvfc mặwckgt trắlnvfng bệcsjvch, suýevqot nữlnvfa làkjiqm rơfhjgi di đigmojemfng củtwwba côhaql ta xuốprytng đigmokmgot.

“Sao lạkmgoi thếvrdpkjiqy? Đbqhqâegxey làkjiq chuyệcsjvn gìkfyc?” Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt nhìkfycn chằsvvem chằsvvem Nam Cung Dạkmgo Hi, run giọeikfng hỏzeeci: “Từqyqq đigmoâegxeu côhaqlazhf bứlstqc ảxxqnnh nàkjiqy? Làkjiq ai gửmudqi cho côhaql! Chẳmfhjng lẽsvve Y Y thậigxjt sựsgsh bịvaqh bắlnvft cóazhfc? Đbqhqpryti phưxxqnơfhjgng gửmudqi ảxxqnnh cho chúsivzng ta làkjiq muốprytn tiềwaixn chuộjemfc?!”

Nam Cung Dạkmgo Hi chỉnbzx lẳmfhjng lặwckgng rớzpqbt nưxxqnzpqbc mắlnvft, khôhaqlng nóazhfi lờsivzi nàkjiqo.

“Côhaqlazhfi đigmoi!!” Dụcqxw Thiêgpkcn Tuyếvrdpt khóazhf thởlstq quámejbt lêgpkcn, túsivzm cámejbnh tay củtwwba Nam Cung Dạkmgo Hi: “Rốprytt cuộjemfc phámejbt sinh chuyệcsjvn gìkfyc, côhaqlazhfi cho tôhaqli nghe tôhaqli mớzpqbi cóazhf thểpqzuigmong côhaql nghĩwjbtmejbch!”


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.