Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 635 : Ngoại truyện

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

Bắqbnbt đdcruehmfu từwgtmrrawa đdcruôeguang năysgzm ngoáaojzi, mẹmgsb Từwgtm liềfkjqn khôeguang ngừwgtmng sinh bệlekbnh. Vừwgtma vàehmfo đdcruôeguang đdcruãulve phảtyibi ởydtb lạydtbi bệlekbnh việlekbn vàehmfi ngàehmfy, qua năysgzm mớdnpbi lạydtbi vàehmfo ởydtbehmfi ngàehmfy, hiệlekbn tạydtbi vừwgtma mớdnpbi qua tháaojzng Giêkzyhng, lạydtbi khôeguang tốowodt rồpxwvi. Bàehmf cảtyibm thấzumby chídxlrnh mìaojznh cũxqmvng sắqbnbp chếqrtgt, liềfkjqn muốowodn thanh thảtyibn ởydtb nhàehmf chờxqmv chếqrtgt, mặafkmc cho chồpxwvng con, họgneeehmfng thâlchxn thídxlrch tớdnpbi khuyêkzyhn bảtyibo, bàehmfxqmvng khôeguang muốowodn đdcrui.

Từwgtm gia lúhizvc nàehmfy khôeguang chỉymvb mộkwrnt mìaojznh bàehmfehmf bệlekbnh nhâlchxn, bàehmf nộkwrni Từwgtmxqmvng đdcruãulve bịncmn bệlekbnh vàehmfi năysgzm, gầehmfn đdcruâlchxy bệlekbnh tìaojznh lạydtbi càehmfng trởydtbkzyhn nguy kịncmnch.

kzyhn kia cũxqmvng khôeguang khuyêkzyhn đdcruưskldxaiec, bàehmf nộkwrni Từwgtm cầehmfm lấzumby quyểcvqsn sổcvqs tiếqrtgt kiệlekbm đdcruãulve nhàehmfu náaojzt, cófkjqehmfi lờxqmvi di ngôeguan muốowodn nófkjqi vớdnpbi con cháaojzu: “ Ta chếqrtgt rồpxwvi cũxqmvng khôeguang cầehmfn tốowodn tiềfkjqn tốowodn bạydtbc củkzyha con cháaojzu, bảtyibn thâlchxn ta cófkjq, thếqrtgehmfy làehmf đdcrukzyh rồpxwvi, khôeguang cầehmfn làehmfm lớdnpbn, cầehmfm lấzumby sốowod tiềfkjqn nàehmfy, cófkjq thểcvqsehmfm nhưskld thếqrtgehmfo thìaojz liềfkjqn làehmfm nhưskld thếqrtg đdcruzumby đdcrui...”

ehmf đdcruãulvefkjqi đdcruưskldxaiec nhữmgsbng lờxqmvi nàehmfy, mọgneei ngưskldxqmvi đdcrufkjqu nghĩzafhehmf lầehmfn nàehmfy cũxqmvng sẽpxwv khôeguang chếqrtgt đdcruưskldxaiec. Cũxqmvng đdcruãulve khuyêkzyhn bàehmf khôeguang cầehmfn nófkjqi nhữmgsbng lờxqmvi nàehmfy, dưskldcvqsng bệlekbnh cho thậqbnbt tốowodt, kếqrtgt quảtyib lờxqmvi còdxlrn chưsklda cófkjq dứyxhnt, bàehmf thậqbnbt sựrraw đdcruãulve đdcrui rồpxwvi.

Ngưskldxqmvi luôeguan luôeguan muốowodn chếqrtgt, màehmfehmf nộkwrni Từwgtm bịncmn bệlekbnh vàehmfi năysgzm, rốowodt cụgneec cũxqmvng đdcruãulve chếqrtgt, mọgneei ngưskldxqmvi đdcrufkjqu cảtyibm thấzumby thanh thảtyibn hơninrn đdcruưskldxaiec mộkwrnt chúhizvt. Tuy làehmf đdcruưskldxaiec thảtyib lỏncmnng nhưskldng ngưskldxqmvi trong nhàehmf vẫgzjrn rấzumbt khổcvqs sởydtb, khófkjqc đdcruếqrtgn cựrrawc kỳuuix thưskldơninrng tâlchxm, cho nêkzyhn khôeguang khídxlr củkzyha gia đdcruìaojznh cófkjq tang cầehmfn cófkjq thìaojz vẫgzjrn phảtyibi cófkjq.


Từwgtm gia rấzumbt nhanh liềfkjqn bậqbnbn rộkwrnn. Theo tậqbnbp tụgneec đdcruncmna phưskldơninrng thìaojz nhàehmffkjq ngưskldxqmvi chếqrtgt đdcrufkjqu phảtyibi bắqbnbn pháaojzo.Bàehmf nộkwrni Từwgtm vừwgtma chúhizvt hơninri thởydtb cuốowodi cùrrawng, chúhizv Từwgtm liềfkjqn kêkzyhu con trai đdcrui bắqbnbn pháaojzo, vìaojz thếqrtgninrn phâlchxn nửoeika ngưskldxqmvi trong thôeguan đdcrufkjqu biếqrtgt bàehmf cụgnee đdcruãulve đdcrui rồpxwvi.

ninr thểcvqs mẹmgsb Từwgtm tốowodt lêkzyhn đdcruưskldxaiec chúhizvt nhưskldng trong nhàehmffkjq ngưskldxqmvi mấzumbt nêkzyhn vẫgzjrn phảtyibi giữmgsb vữmgsbng tinh thầehmfn màehmf tớdnpbi. Bàehmfrrawng bàehmf nộkwrni Từwgtm đdcruzumbu tranh cảtyib đdcruxqmvi, bâlchxy giờxqmv chuyệlekbn gìaojzxqmvng chẳywwjng muốowodn quảtyibn. Nhưskldng cũxqmvng bởydtbi vìaojz trong lòdxlrng khôeguang muốowodn quảtyibn, nêkzyhn hàehmfnh đdcrukwrnng biểcvqsu hiệlekbn ra bêkzyhn ngoàehmfi lạydtbi càehmfng phảtyibi quảtyibn, chẳywwjng thếqrtg thìaojz họgneeehmfng gầehmfn xa đdcruếqrtgn đdcruâlchxy, ngưskldxqmvi ta sẽpxwvfkjqi nhưskld thếqrtgehmfo?

Lo xong việlekbc hậqbnbu sựrraw, mẹmgsb Từwgtm liềfkjqn cũxqmvng vôegua lựrrawc nằvlinm trêkzyhn giưskldxqmvng.

Từwgtm Thanh ởydtbkzyhn cạydtbnh chăysgzm sófkjqc bàehmf, bàehmfninrninrehmfng màehmfng tỉymvbnh lạydtbi, cầehmfm lấzumby tay Từwgtm Thanh nófkjqi: “Mẹmgsb đdcrui rồpxwvi, con phảtyibi chăysgzm sófkjqc ba con thậqbnbt tốowodt!”

“Mẹmgsb, ngưskldxqmvi khôeguang nêkzyhn nófkjqi lung tung.” Từwgtm Thanh nófkjqi, “Trưsklddnpbc cứyxhn uốowodng thuốowodc màehmf ôeguang nộkwrni Lưskldu đdcruãulvekzyh đdcruơninrn, nếqrtgu vẫgzjrn khôeguang tốowodt vậqbnby thìaojz liềfkjqn đdcruếqrtgn bệlekbnh việlekbn kháaojzm lạydtbi.Nếqrtgu nhưskld mẹmgsb đdcrui rồpxwvi, ba sẽpxwv phảtyibi làehmfm sao bâlchxy giờxqmv?Mẹmgsbxqmvng nêkzyhn vìaojz ba màehmf suy nghĩzafh mộkwrnt chúhizvt...”

Mẹmgsb Từwgtm im lặafkmng mộkwrnt hồpxwvi, nghĩzafh đdcruếqrtgn ngưskldxqmvi bạydtbn giàehmf, lạydtbi khôeguang nỡcvqs chếqrtgt. Bàehmfydtb trêkzyhn giưskldxqmvng trởydtbaojznh mộkwrnt cáaojzi, hai mắqbnbt trốowodng rỗmrtbng nhìaojzn trầehmfn nhàehmf, sau đdcruófkjq hỏncmni: “Thanh Thanh... Con nófkjqi cho mẹmgsb biếqrtgt, em trai con lúhizvc trưsklddnpbc cùrrawng cáaojzi ngưskldxqmvi họgnee Đtdhhinh kia...rốowodt cuộkwrnc làehmf xảtyiby ra chuyệlekbn gìaojz?”

Từwgtm Thanh sửoeikng sốowodt. Chuyệlekbn nàehmfy cũxqmvng đdcruãulve trôeguai qua bao nhiêkzyhu năysgzm rồpxwvi, làehmfm sao đdcruếqrtgn bâlchxy giờxqmv mẹmgsb vẫgzjrn còdxlrn nhớdnpb???

“Con cũxqmvng biếqrtgt.” Mẹmgsb Từwgtmfkjqi, “Mẹmgsb đdcruãulve tráaojzch nhầehmfm đdcruyxhna nhỏncmnzumby phảtyibi khôeguang?”

Từwgtm Thanh trầehmfm mặafkmc mộkwrnt phen, thấzumby bàehmf vẫgzjrn lẳywwjng lặafkmng nhìaojzn côegua, côegua liềfkjqn đdcruem châlchxn tưsklddnpbng chuyệlekbn Từwgtm Trọgneeng cùrrawng Uyểcvqsn Tìaojznh kếqrtgt hôeguan ra nófkjqi: “Đtdhhâlchxy cũxqmvng khôeguang phảtyibi làehmf lỗmrtbi củkzyha mộkwrnt mìaojznh Uyểcvqsn Tìaojznh, màehmf mẹmgsbxqmvng đdcruwgtmng tráaojzch em trai, thằvlinng béqrtghizvc ấzumby cũxqmvng rấzumbt khổcvqs sởydtb... Em ấzumby làehmf muốowodn đdcrucvqs cho mẹmgsb vui vẻqmlo.”

Mẹmgsb Từwgtm khófkjqc rốowodng lêkzyhn: “Mẹmgsb biếqrtgt... Mẹmgsb đdcrufkjqu biếqrtgt... Cáaojzc con làehmf do mẹmgsb sinh, làehmfm sao mẹmgsb lạydtbi cófkjq thểcvqs khôeguang biếqrtgt a?”Khi đdcruófkjq chỉymvbfkjq thểcvqs đdcruem sai lầehmfm đdcrucvqskzyhn đdcruehmfu ngưskldxqmvi kháaojzc thìaojzehmf mớdnpbi tiếqrtgp tụgneec kiêkzyhn trìaojz đdcruưskldxaiec..

“Đtdhhyxhna nhỏncmnehmfy tráaojzi lạydtbi cũxqmvng khôeguang mang thùrraw...” Mẹmgsb Từwgtmfkjqi, tay nắqbnbm chắqbnbc bàehmfn tay Từwgtm Thanh, “Con đdcruãulve giúhizvp con béqrtg, ngưskldxaiec lạydtbi nófkjqehmfng nhớdnpbbulk...! Phảtyibi nhớdnpbehmfm chuyệlekbn xấzumbu, tấzumbt cófkjqaojzo ứyxhnng!”

Từwgtm Thanh háaojz miệlekbng thởydtb dốowodc, côeguaxqmvng khôeguang biếqrtgt phảtyibi nófkjqi gìaojz.Nếqrtgu nhưskld thựrrawc sựrraw gặafkmp báaojzo ứyxhnng côeguaxqmvng khôeguang biếqrtgt phảtyibi khuyêkzyhn giảtyibi lãulveo nhâlchxn gia ngưskldxqmvi nhưskld thếqrtgehmfo.

Mẹmgsb Từwgtmfkjqi: “Nếqrtgu con khôeguang gặafkmp báaojzo ứyxhnng thìaojz con trai con sẽpxwv gặafkmp báaojzo ứyxhnng. Nếqrtgu con trai con khôeguang gặafkmp báaojzo ứyxhnng thìaojz cháaojzu con cũxqmvng sẽpxwv gặafkmp màehmf thôeguai...Em trai con đdcruãulve chếqrtgt, cũxqmvng coi nhưskld ôeguang trờxqmvi chừwgtmng phạydtbt gia đdcruìaojznh ta rồpxwvi!”


“Mẹmgsb... Mẹmgsb khôeguang cầehmfn phảtyibi suy nghĩzafh nhiềfkjqu!” Từwgtm Thanh hôeguakzyhn mộkwrnt tiếqrtgng, lạydtbi sợxaieehmf quáaojz thưskldơninrng tâlchxm, nêkzyhn muốowodn ngắqbnbt mạydtbch suy nghĩzafh củkzyha bàehmf.

Mẹmgsb Từwgtm lắqbnbc đdcruehmfu, thấzumbp giọgneeng nófkjqi: “ Trong lòdxlrng bàehmf nộkwrni con cũxqmvng thựrrawc ngoan đdcrukwrnc a... Cáaojzi kia...Con làehmf cháaojzu nộkwrni hai, vềfkjq sau nhấzumbt đdcruncmnnh cũxqmvng phảtyibi cẩmgsbn thậqbnbn.”

“Dạydtb.” Từwgtm Thanh gậqbnbt đdcruehmfu.

“Lúhizvc trưsklddnpbc bàehmf nộkwrni con cùrrawng côegua con đdcrupxwvng thờxqmvi mang ngưskldxqmvi đdcrui, đdcrui đdcruếqrtgn nửoeika đdcruưskldxqmvng, bàehmf nộkwrni con khôeguang muốowodn tiễhjepn tặafkmng, liềfkjqn muốowodn đdcruem ngưskldxqmvi giếqrtgt chếqrtgt...”

Từwgtm Thanh thởydtb hốowodc vìaojz kinh ngạydtbc.

“Lúhizvc ấzumby bàehmfeguai con xúhizvi dụgneec côegua con vấzumbt đdcruyxhna nhỏncmn kia xuốowodng ruộkwrnng. Cũxqmvng may làehmfegua con chạydtby vềfkjq, bàehmf ta mớdnpbi cófkjq thểcvqs thu tay lạydtbi, nếqrtgu khôeguang thìaojzxqmvng đdcruãulve chếqrtgt từwgtmlchxu rồpxwvi!”

“Mẹmgsb... Mẹmgsbehmfm sao màehmf biếqrtgt?” Từwgtm Thanh kinh hãulvei hỏncmni. Tuy trong ấzumbn tưskldxaieng củkzyha côegua, bàehmf nộkwrni cófkjq chúhizvt nghiêkzyhm khắqbnbc, nhưskldng côegua chưsklda bao giờxqmv nghĩzafh đdcruếqrtgn bàehmf nộkwrni lạydtbi cófkjqlchxm giếqrtgt ngưskldxqmvi!

“Làehmfegua con vụgneeng trộkwrnm nófkjqi cho mẹmgsb biếqrtgt.” Mẹmgsb Từwgtm cuộkwrnn cuộkwrnn chăysgzn, cảtyibm thấzumby sốowodng lưskldng cófkjq chúhizvt ớdnpbn lạydtbnh, “Bàehmf nộkwrni con cũxqmvng khôeguang biếqrtgt làehmfm sao cófkjq thểcvqs nhẫgzjrn tâlchxm nhưskld vậqbnby? Khẳywwjng đdcruncmnnh làehmfehmf ta đdcruãulveehmfm rấzumbt nhiềfkjqu chuyệlekbn xấzumbu nêkzyhn ôeguang trờxqmvi muốowodn trừwgtmng phạydtbt, khiếqrtgn cho em trai con phảtyibi chếqrtgt...”

Từwgtm Thanh cảtyibm thấzumby tâlchxm tìaojznh bàehmf khôeguang đdcruưskldxaiec ổcvqsn đdcruncmnnh, liềfkjqn khôeguang giáaojzm hỏncmni tiếqrtgp nữmgsba. Nếqrtgu cứyxhn tiếqrtgp tụgneec nhưskld vậqbnby, cófkjq khi chídxlrnh côeguaxqmvng sẽpxwv khôeguang thểcvqs chấzumbp nhậqbnbn đdcruưskldxaiec nêkzyhn đdcruàehmfnh nófkjqi: “Mẹmgsb, mẹmgsbxqmvng đdcruwgtmng suy nghĩzafh nhiềfkjqu nữmgsba, mẹmgsbkzyhn dưskldcvqsng thâlchxn thểcvqs cho thậqbnbt tốowodt! Tiểcvqsu Kiệlekbt cũxqmvng sắqbnbp kếqrtgt hôeguan rồpxwvi, chờxqmv thằvlinng béqrtg sinh con, nhàehmfaojznh liềfkjqn cófkjq ngưskldxqmvi nốowodi dõbulki tôeguang đdcruưskldxqmvng!”

Tiểcvqsu Kiệlekbt làehmf con trai thứyxhn hai củkzyha Từwgtm Thanh. Từwgtm sau khi Tửoeik Trọgneeng mấzumbt, côeguaehmf chồpxwvng liềfkjqn thốowodng nhấzumbt đdcrucvqs Tiểcvqsu Kiệlekbt sửoeika thàehmfnh họgnee”Từwgtm”, đdcrucvqs cho Từwgtm gia cófkjq ngưskldxqmvi nốowodi dõbulki tôeguang đdcruưskldxqmvng.

Mẹmgsb Từwgtm gậqbnbt đdcruehmfu, vỗmrtb vỗmrtb tay côegua: “Con hẳywwjn sẽpxwv hạydtbnh phúhizvc hơninrn mẹmgsb...”

Truyệlekbn cựrrawc hay mớdnpbi:,- 2.-3.-4.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.