Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 634 : Ngoại truyện

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

leuwm mộyzwtt nhàyzwt trọujov nhỏkuej, hai ngưnvakokmpi làyzwtm bộyzwt nhưnvak đyfbdi côqhgfng táneuic, liềleuwn thuêhlrt mộyzwtt phòjxcgng đyfbdôqhgfi, sau đyfbdóusmm liềleuwn ngủsqiu trêhlrtn mộyzwtt chiếycypc giưnvakokmpng...

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh lầztzpn nàyzwty cóusmm vẻbimk ôqhgfn nhu hơokmpn, côqhgfng táneuic chuẩmilpn bịtnuoqppxng rấadudt tốlkxkt, cáneuii gìleuw cầztzpn cóusmmqppxng cóusmm, nhưnvakng Văqhgfn Sâzvvvm vẫngmqn rấadudt đyfbdau, bấadudt quáneui so vớkueji lầztzpn trưnvakkuejc thìleuw tốlkxkt hơokmpn nhiềleuwu rồokaxi.

qhgfn qua lăqhgfn lạyftni cũqppxng mộyzwtt giờokmp, rốlkxkt cụxeowc cũqppxng kếycypt thúckcqc, Văqhgfn Sâzvvvm thởnbmuyzwti nhẹyqct nhõeamlm mộyzwtt hơokmpi. Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nằwosmm xuốlkxkng bêhlrtn cạyftnnh anh, nghỉkcva ngơokmpi mộyzwtt hồokaxi, liềleuwn xoay ngưnvakokmpi lạyftni khẽgchb cắcqmgn bảdhae vai Văqhgfn Sâzvvvm, tay khẽgchbzvvvn vêhlrt đyfbdiểngmqm đyfbdkuej đyfbdkuej trưnvakkuejc ngựldbrc anh: “Vẫngmqn kiêhlrtn trìleuw sao?”

qhgfn Sâzvvvm nheo mắcqmgt lạyftni, cóusmm chúckcqt sợmilp. Lầztzpn trưnvakkuejc anh nghỉkcva ngơokmpi rấadudt lâzvvvu, thiếycypu chúckcqt nữpseta thìleuw mấadudt nửweuaa cáneuii mạyftnng.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh xoay ngưnvakokmpi đyfbdètdmo anh: “Ai kêhlrtu em lựldbra chọujovn con đyfbdưnvakokmpng nàyzwty? Dầztzpn dầztzpn rồokaxi sẽgchb quen.”


“Dầztzpn dầztzpn sẽgchb quen?” Văqhgfn Sâzvvvm ngu ngốlkxkc lặfmqlp lạyftni. Cóusmm ýeamlleuw? Còjxcgn cóusmm vềleuw sau sao? Dùyftn cho làyzwt mộyzwtt năqhgfm, hai năqhgfm, cũqppxng sẽgchb khôqhgfng phảdhaei làyzwtnbmui mãnbmui. Đwtsoúckcqng vậxeowy, tạyftni sao lạyftni thàyzwtnh ra thếycypyzwty a?

Anh nhìleuwn Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh, chậxeowm rãnbmui cụxeowp mắcqmgt xuốlkxkng. Thôqhgfi thôqhgfi, làyzwt anh chủsqiu đyfbdyzwtng đyfbdi trêhlrtu chọujovc ngưnvakokmpi ta... Chờokmp cậxeowu ấadudy cháneuin ngấadudy anh rồokaxi, mộyzwtt mìleuwnh anh chịtnuou đyfbdldbrng cũqppxng đyfbdưnvakmilpc.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh cúckcqi đyfbdztzpu, môqhgfi cậxeowu khẽgchb chạyftnm vàyzwto môqhgfi anh. Môqhgfi anh run lêhlrtn, khẽgchb mởnbmu. Đwtsoztzpu lưnvakuiigi Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh liềleuwn chui vàyzwto, cùyftnng anh dâzvvvy dưnvaka mộyzwtt chỗprgh.

Lạyftni mộyzwtt phen **, Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nghỉkcva ngơokmpi mộyzwtt lúckcqc, liềleuwn đyfbdkrygng dậxeowy mặfmqlc quầztzpn áneuio.

qhgfn Sâzvvvm cầztzpm lấadudy chăqhgfn, ngóusmmn tay run rẩmilpy. Đwtsoâzvvvy làyzwt nhưnvak thếycypyzwto? Ngủsqiu xong liềleuwn đyfbdi? A... Anh cũqppxng chỉkcva xứkrygng nhưnvak vậxeowy màyzwt thôqhgfi.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh mặfmqlc quầztzpn áneuio tửweua tếycyp, ngồokaxi đyfbdếycypn bêhlrtn giưnvakokmpng, cầztzpm tay anh. Loạyftni ôqhgfn nhu nàyzwty... Làyzwtm cho tráneuii tim ngưnvakokmpi ta cũqppxng trởnbmuhlrtn ấadudm áneuip, Văqhgfn Sâzvvvm cóusmm chúckcqt kíegauch đyfbdyzwtng nhìleuwn cậxeowu.

Cậxeowu cóusmm chúckcqt khôqhgfng tựldbr nhiêhlrtn nóusmmi: “Lầztzpn trưnvakkuejc... Em khôqhgfng thểngmq tráneuich tôqhgfi.”

“Tôqhgfi khôqhgfng tráneuich cậxeowu.” Văqhgfn Sâzvvvm muốlkxkn ngồokaxi dậxeowy.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh ấadudn anh trởnbmu vềleuw: “Tôqhgfi cũqppxng khôqhgfng phảdhaei ra nưnvakkuejc ngoàyzwti đyfbdngmq du họujovc, bìleuwnh thưnvakokmpng đyfbdleuwu mộyzwtt năqhgfm, hai năqhgfm, thậxeowm chíegauyzwtqhgfm năqhgfm cũqppxng khôqhgfng trởnbmu lạyftni. Nếycypu cóusmm trởnbmu lạyftni, cũqppxng khôqhgfng ởnbmu đyfbdưnvakmilpc vàyzwti ngàyzwty. Bấadudt quáneui... Tôqhgfi sẽgchb khôqhgfng tìleuwm ngưnvakokmpi đyfbdàyzwtn ôqhgfng kháneuic, cũqppxng sẽgchb khôqhgfng tìleuwm ngưnvakokmpi phụxeow nữpset kháneuic. Tôqhgfi khôqhgfng chắcqmgc chắcqmgn khi nàyzwto mọujovi chuyệtlmzn mớkueji ổjxcgn đyfbdtnuonh lạyftni, nếycypu em nguyệtlmzn ýeaml, thìleuwnbmu chỗprghyzwty chờokmpqhgfi. Nếycypu em đyfbdi tìleuwm ngưnvakokmpi kháneuic, vậxeowy thìleuwusmmi cho tôqhgfi biếycypt, tôqhgfi khôqhgfng muốlkxkn chạyftnm phảdhaei ngưnvakokmpi màyzwt ngưnvakokmpi kháneuic đyfbdãnbmu chạyftnm qua.”

qhgfn Sâzvvvm kíegauch đyfbdyzwtng đyfbdếycypn toàyzwtn thâzvvvn run rẩmilpy.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh thu tay: “ Em cẩmilpn thậxeown suy nghĩujov đyfbdi.”

qhgfn Sâzvvvm bắcqmgt lấadudy tay cậxeowu: “Chúckcqng ta! Cậxeowu...”

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh cầztzpm tay anh, hung hăqhgfng nắcqmgm chặfmqlt “Đwtsoâzvvvy chíegaunh làyzwt em nóusmmi, nếycypu em dáneuim câzvvvu tam đyfbdáneuip tứkryg... Tôqhgfi sẽgchb đyfbdngmq cho bốlkxkn ngưnvakokmpi làyzwtm chếycypt em! Em kéleuwo tôqhgfi đyfbdi trêhlrtn con đyfbdưnvakokmpng nàyzwty...Tôqhgfi biếycypt lầztzpn trưnvakkuejc cóusmm chúckcqt ngoan đyfbdyzwtc đyfbdlkxki vớkueji em, vềleuw sau lạyftni càyzwtng khôqhgfng cóusmm nhiềleuwu thờokmpi gian bồokaxi em, cũqppxng chỉkcvausmm thểngmq... Chỉkcvausmm thểngmq chung thủsqiuy vớkueji mộyzwtt ngưnvakokmpi. Nếycypu đyfbdokaxng ýeaml, cảdhae đyfbdokmpi nàyzwty tôqhgfi nguyệtlmzn ýeamlnbmuyftnng em.”


“Đwtsoưnvakmilpc...” Văqhgfn Sâzvvvm ngồokaxi xuốlkxkng, ôqhgfm cậxeowu, “Thựldbrc xin lỗprghi...”

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh vỗprgh vỗprgh vai anh, đyfbdngmq cho anh nằwosmm xuốlkxkng.

qhgfn Sâzvvvm nhìleuwn anh: “Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng bảdhaeo anh ởnbmuhlrtn ngoàyzwti cẩmilpn thậxeown chúckcqt, anh... Nhấadudt đyfbdtnuonh phảdhaei cẩmilpn thậxeown đyfbdadudy.”

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh liếycypc anh mộyzwtt cáneuii, nằwosmm xuốlkxkng bêhlrtn cạyftnnh anh, ôqhgfm anh vàyzwto trong ngựldbrc: “Anh sẽgchb.”

Qua mộyzwtt lúckcqc lâzvvvu sau, Văqhgfn Sâzvvvm hỏkueji: “Anh khôqhgfng đyfbdi nữpseta hảdhae?”

“Uh`m, ởnbmuyftnng em.”

qhgfn Sâzvvvm nởnbmu nụxeownvakokmpi.

Mộyzwtt giờokmp sau, Văqhgfn Sâzvvvm ngủsqiu thiếycypp đyfbdi. Đwtsoiệtlmzn thoạyftni Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh liềleuwn đyfbdjxcg chuôqhgfng, cậxeowu vộyzwti vàyzwtng tiếycypp: “Ưhrsyhm?”

“Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh chúckcqleuwm xe anh đyfbdi đyfbdâzvvvu rồokaxi hảdhae?!” Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng gàyzwto théleuwt, kỳegau thậxeowt làyzwt sợmilp cậxeowu láneuii xe loạyftnn xạyftn, lạyftni xảdhaey ra chuyệtlmzn ngoàyzwti ýeaml muốlkxkn thôqhgfi.

“Em ởnbmuyftnng vớkueji Văqhgfn Sâzvvvm.” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nóusmmi.

“A....” Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng thởnbmu phàyzwto mộyzwtt hơokmpi, nghe đyfbdếycypn bêhlrtn kia cựldbrc kỳegau an tĩujovnh, hẳbmzmn làyzwt khôqhgfng cóusmmzvvvy ra chuyệtlmzn gìleuw xằwosmng bậxeowy đyfbdi.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh néleuwm qua mộyzwtt tráneuii bom: “Em ngủsqiu vớkueji cậxeowu ấadudy.”

“Hửweua?” Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng sửweuang sốlkxkt, khôqhgfng cóusmm nghe ra “Chúckcqusmmi cáneuii gìleuw?”


“Uh`m... Anh cẩmilpn thậxeown suy nghĩujov, làyzwtneuii anh đyfbdang nghĩujov đyfbdếycypn đyfbdadudy.”

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng trợmilpn mắcqmgt, chếycypt lặfmqlng, láneuit sau liềleuwn gầztzpm lêhlrtn: “Con mẹyqctusmm, chúckcq đyfbdang ởnbmu đyfbdâzvvvu?!”

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh báneuio đyfbdtnuoa chỉkcva, đyfbdngmq đyfbdiệtlmzn thoạyftni di đyfbdyzwtng xuốlkxkng, cưnvakokmpi cưnvakokmpi, hôqhgfn mộyzwtt chúckcqt lêhlrtn vai Văqhgfn Sâzvvvm. Khôqhgfng bao lâzvvvu, liềleuwn nghe đyfbdếycypn mộyzwtt trậxeown ồokaxn àyzwto bêhlrtn ngoàyzwti, sau đyfbdóusmm cửweuaa phòjxcgng cậxeowu liềleuwn bịtnuo đyfbdáneuiqhgfng.

Cậxeowu nghe thấadudy giọujovng nóusmmi củsqiua ôqhgfng chủsqiu, vộyzwti vàyzwtng nhảdhaey xuốlkxkng quấadudn ngưnvakokmpi dấadudu đyfbdi, sau đyfbdóusmm mớkueji chạyftny đyfbdi mởnbmu cửweuaa.

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng thởnbmu hồokaxng hộyzwtc nhìleuwn cậxeowu, đyfbdmilpy cậxeowu ra đyfbdi vàyzwto trong phòjxcgng, nhấadudc hai cáneuii chăqhgfn lêhlrtn nhìleuwn mộyzwtt chúckcqt....Trêhlrtn giưnvakokmpng khôqhgfng cóusmm ai, cóusmm ngưnvakokmpi ngủsqiunbmu đyfbdâzvvvy mớkueji lạyftn chứkryg!

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh ởnbmuhlrtn ngoàyzwti nóusmmi vớkueji ôqhgfng chủsqiu: “Khôqhgfng cóusmm việtlmzc gìleuw, làyzwt anh trai tôqhgfi cóusmm việtlmzc gấadudp tìleuwm tôqhgfi.”

Đwtsoem ôqhgfng chủsqiu đyfbduổjxcgi đyfbdi rồokaxi, Văqhgfn Sâzvvvm cũqppxng vừqppxa lúckcqc thứkrygc dậxeowy, nhìleuwn thấadudy Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng đyfbdkrygng ởnbmu trong phòjxcgng, liềleuwn cảdhae kinh.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh ấadudn anh vềleuw trêhlrtn giưnvakokmpng, đyfbdcqmgp lạyftni chăqhgfn cho anh: “Khôqhgfng cóusmm việtlmzc gìleuw, em ngủsqiu đyfbdi.” Sau đyfbdóusmmqhgfi Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng ra ngoàyzwti.

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng híegaut sâzvvvu mộyzwtt hơokmpi, đyfbdi nhanh ra ngoàyzwti, sau khi đyfbdi ra đyfbdưnvakokmpng cáneuii liềleuwn lao vàyzwto đyfbdáneuinh ngưnvakokmpi.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh bịtnuo trúckcqng hai pháneuit, nóusmmi vớkueji anh trai: “Anh giúckcqp em coi chừqppxng cậxeowu ấadudy, đyfbdqppxng đyfbdngmq cho cậxeowu ấadudy thôqhgfng đyfbdokaxng cùyftnng ngưnvakokmpi đyfbdàyzwtn ôqhgfng kháneuic, đyfbdàyzwtn bàyzwt lạyftni càyzwtng khôqhgfng đyfbdưnvakmilpc.” Nếycypu nhưnvak bịtnuo phụxeow nữpset bẻbimk thẳbmzmng thìleuwqppxng thậxeowt đyfbdáneuing buồokaxn rồokaxi.

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng lạyftni lao vàyzwto đyfbdáneuinh. Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh đyfbdãnbmu bịtnuo đyfbdáneuinh vàyzwti quảdhae liềleuwn quay ra đyfbdáneuinh lạyftni.

Hai anh em đyfbdáneuinh nhau hồokaxi lâzvvvu, mớkueji ngồokaxi lêhlrtn lan can. Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng vôqhgf luậxeown nhưnvak thếycypyzwto cũqppxng khôqhgfng thểngmq chấadudp nhậxeown đyfbdưnvakmilpc, nghỉkcva ngơokmpi mộyzwtt lúckcqc, lạyftni đyfbdmilpy Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh ngãnbmu trêhlrtn mặfmqlt đyfbdadudt, đyfbdáneuinh thêhlrtm mấadudy quyềleuwn nữpseta.

Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nóusmmi: “Nếycypu đyfbdãnbmu bắcqmgt đyfbdztzpu rồokaxi cũqppxng khôqhgfng thểngmq bộyzwti tìleuwnh bạyftnc nghĩujova a...”


Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng vừqppxa muốlkxkn đyfbdáneuinh, lầztzpn nàyzwty cậxeowu liềleuwn néleuw tráneuinh.

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng hỏkueji: “Chúckcq bắcqmgt đyfbdztzpu từqppx khi nàyzwto?”

“Khụxeow...” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh cúckcqi đyfbdztzpu, “Anh cảdhaem thấadudy...Cậxeowu ấadudy cóusmm thểngmq bịtnuo éleuwp sao?”

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng gầztzpm théleuwt: “Chíegaunh chúckcqyzwtm loạyftnn thìleuwqppxng thôqhgfi đyfbdi, lạyftni còjxcgn kéleuwo ngưnvakokmpi kháneuic xuốlkxkng nưnvakkuejc?!”

“Cậxeowu ấadudy đyfbdokaxng ýeaml.” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nóusmmi.

“...”

“Dùyftn sao cũqppxng còjxcgn trẻbimk, trưnvakkuejc cứkryg nhưnvak vậxeowy đyfbdi. Chuyệtlmzn vềleuw sau, thìleuw sau nàyzwty hãnbmuy tíegaunh.” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh biếycypt, anh cậxeowu làyzwt nghĩujov đyfbdếycypn chuyệtlmzn nốlkxki dõeamli tôqhgfng đyfbdưnvakokmpng....

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng đyfbdau đyfbdztzpu gầztzpn chếycypt, em trai anh kháneuic ngưnvakokmpi cũqppxng thôqhgfi, đyfbdleuwu đyfbdãnbmu đyfbdngmq cho nóusmm đyfbdi Dong Binh huấadudn luyệtlmzn rồokaxi! Hiệtlmzn tạyftni đyfbdtnuonh hưnvakkuejng tìleuwnh dụxeowc cũqppxng thay đyfbdjxcgi... Thậxeowt con mẹyqctusmm! Chúckcq ngủsqiu liềleuwn ngủsqiu, vụxeowng trộyzwtm ngủsqiu thìleuwqppxng thôqhgfi đyfbdi, vìleuwneuii gìleuwjxcgn phảdhaei báneuio cho anh biếycypt?!

okmpn nữpseta ngàyzwty, Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng mớkueji quay đyfbdztzpu lạyftni, đyfbdáneuinh giáneui cậxeowu từqppx đyfbdztzpu đyfbdếycypn châzvvvn mộyzwtt lầztzpn: “Chúckcqyzwt...Ởujov trêhlrtn?”

“Vôqhgf nghĩujova!” Dùyftnqhgfn Sâzvvvm cóusmm muốlkxkn làyzwtm côqhgfng, hiệtlmzn tạyftni cũqppxng khôqhgfng cóusmm khảdhaeqhgfng rồokaxi.

“Đwtsoưnvakmilpc rồokaxi.” Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng vỗprgh vỗprgh vai cậxeowu, “Anh giúckcqp chúckcq che dấadudu. Khôqhgfng! Anh làyzwt khôqhgfng biếycypt gìleuw cảdhae! Vạyftnn nhấadudt bịtnuo ôqhgfng nộyzwti pháneuit hiệtlmzn, chúckcqqppxng đyfbdqppxng kéleuwo anh xuốlkxkng nưnvakkuejc!”

“Cảdhaem ơokmpn anh!” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh cưnvakokmpi nóusmmi, phủsqiui môqhgfng nghĩujov muốlkxkn vềleuw kháneuich sạyftnn, đyfbdyzwtt nhiêhlrtn nóusmmi, “Cáneuii kia... Anh đyfbdngmq cho cậxeowu ấadudy nghỉkcva ngơokmpi hai ngàyzwty đyfbdi.”

Mụxeowc Thiêhlrtn Dưnvakơokmpng gầztzpm théleuwt: “Chúckcqckcqt ngay cho anh!”


Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh lậxeowp tứkrygc lăqhgfn trởnbmu vềleuw phòjxcgng, áneuinh mắcqmgt Văqhgfn Sâzvvvm phứkrygc tạyftnp nhìleuwn cậxeowu. Cậxeowu bĩujovu môqhgfi, nhảdhaey lêhlrtn giưnvakokmpng.

qhgfn Sâzvvvm nhìleuwn cậxeowu: “Anh, anh ấadudy...”

“Khôqhgfng cầztzpn phảdhaei quan tâzvvvm đyfbdếycypn anh ấadudy.” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh nóusmmi, “Anh xin nghỉkcva hai ngàyzwty cho em rồokaxi.”

“...” Mặfmqlt Văqhgfn Sâzvvvm đyfbdkuej rựldbrc lêhlrtn, nhưnvakng cũqppxng chỉkcvausmm thểngmq chấadudp nhậxeown. Ngàyzwty mai phỏkuejng chừqppxng anh màyzwt đyfbdi làyzwtm liềleuwn bịtnuo lộyzwt, nếycypu xin phéleuwp rồokaxi, liềleuwn nghỉkcva ngơokmpi thậxeowt tốlkxkt vậxeowy.

Tay Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh trưnvakmilpt xuốlkxkng eo anh: “Ngàyzwty mai anh liềleuwn đyfbdi, khôqhgfng biếycypt khi nàyzwto mớkueji vềleuw a. Em lạyftni đyfbdưnvakmilpc nghỉkcva ngơokmpi hai ngàyzwty, khôqhgfng bằwosmng...”

“Uh`m...” Văqhgfn Sâzvvvm bịtnuo cậxeowu sờokmp, nhịtnuon khôqhgfng đyfbdưnvakmilpc kêhlrtu lêhlrtn mộyzwtt tiếycypng đyfbdau đyfbdkuejn, thâzvvvn thểngmqqppxng nhịtnuon khôqhgfng đyfbdưnvakmilpc vặfmqln vẹyqcto.

“Xem ra, phảdhaei làyzwtm thêhlrtm vàyzwti lầztzpn nữpseta, chúckcqng ta mớkueji cóusmm khoáneuii hoạyftnt a...”

“Anh...” Văqhgfn Sâzvvvm bắcqmgt lấadudy tay cậxeowu, “Anh cóusmm vẻbimk rấadudt cóusmm kinh nghiệtlmzm...”

Lầztzpn đyfbdztzpu tiêhlrtn anh còjxcgn rấadudt cứkrygng rắcqmgn, hôqhgfm nay lạyftni...

“Ghen a?” Mụxeowc Thiêhlrtn Thàyzwtnh cưnvakokmpi nhẹyqct, “Còjxcgn khôqhgfng phảdhaei làyzwtleuw em. Nghe anh trai nóusmmi, em phảdhaei sốlkxkt đyfbdếycypn vàyzwti ngàyzwty. Yêhlrtn tâzvvvm, bêhlrtn ngoàyzwti anh khôqhgfng cóusmm ai, nhưnvakng muốlkxkn làyzwtm cho em thoảdhaei máneuii...”

“Thiêhlrtn Thàyzwtnh...” Văqhgfn Sâzvvvm cảdhaem đyfbdyzwtng ôqhgfm anh, “Cảdhaem ơokmpn anh...Em... Em cũqppxng sẽgchb khôqhgfng cóusmm ngưnvakokmpi kháneuic.”

“Đwtsoóusmmyzwt đyfbdiềleuwu đyfbdưnvakơokmpng nhiêhlrtn....Nếycypu khôqhgfng phảdhaei vậxeowy... Hừqppx ~ “

Truyệtlmzn cựldbrc hay mớkueji:,- 2.-3.-4.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.