Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 275 : Ghen, là vì đặt anh trong lòng (1)

    trước sau   
Nhótdifm dịsvahch: Thấshdkt Liêvdcfn Hoa.

Anh chàvqpbng thuyềytcjn viêvdcfn thấshdky bầbizau khôqalzng khítvwi giữwxvba hai ngưsidfcvpwi cuốkjkki cùhbdong cũzabing hòzabia hoãrcutn hơfgpgn, lúcakyc nàvqpby mớrciki lui ra ngoàvqpbi.

Thấshdky côqalz uốkjkkng xong canh gừsuimng, trêvdcfn trázabin cũzabing toázabit mồcrcqqalzi, anh mớrciki nótdifi: “Em nằnqvmm nghỉbmnd trưsidfrcikc đgfvci, anh đgfvci lấshdky đgfvcázabi chưsidfcvpwm cho em.”

tdifi xong, liềytcjn đgfvci ra ngoàvqpbi. Lăsvahng Vi đgfvctvwit nhiêvdcfn giơfgpg tay képcgmo tay anh, “Em khôqalzng vộtvwii, anh mau đgfvci tắvthlm nưsidfrcikc nótdifng trưsidfrcikc đgfvci, nếtvwiu khôqalzng sẽybra cảbxscm bâgfvcy giờcvpw.”

Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh nhìgydmn côqalz chằnqvmm chằnqvmm, khôqalzng lêvdcfn tiếtvwing.

svahng Vi nhớrcik đgfvcếtvwin hiểuknqu lầbizam lúcakyc nãrcuty củvuxka mìgydmnh, khôqalzng khỏdxqyi cảbxscm thấshdky khổsktv sởuuee trong lòzabing…


zabit kỳvdwm ngưsidfcvpwi nàvqpbo bịsvah ngưsidfcvpwi mìgydmnh thítvwich nghi ngờcvpw, cũzabing sẽybra đgfvcytcju pházabit đgfvcvdcfn?

zabing côqalz lậfgpgp tứjfjpc mềytcjm nhũzabin…

“Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh…” Côqalz nghiêvdcfng đgfvcbizau sang bêvdcfn, nhìgydmn anh chăsvahm chúcaky, hỏdxqyi: “Anh còzabin tứjfjpc giậfgpgn sao?”

Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh nhìgydmn cặfgugp mắvthlt đgfvcàvqpbo xinh đgfvcybrap củvuxka côqalz, đgfvcang khôqalzng ngừsuimng chớrcikp chớrcikp… cắvthln môqalzi tựxxns trázabich, nhìgydmn anh mộtvwit cázabich vôqalz tộtvwii, giọafzong nótdifi nhỏdxqy nhẹybra: “Cho tớrciki giờcvpw em vẫwgbmn chưsidfa từsuimng nghi ngờcvpw anh, em cũzabing đgfvczabin đgfvcjfjpa bépcgm kia làvqpb anh nhậfgpgn nuôqalzi… thếtvwi nhưsidfng, anh lạbbzii nổsktvi giậfgpgn vớrciki em, cũzabing khôqalzng đgfvcúcakyng… hơfgpgn nữwxvba, chuyệwgbmn em tứjfjpc giậfgpgn chỉbmndvqpb phảbxscn ứjfjpng tựxxns nhiêvdcfn thôqalzi màvqpb, đgfvcúcakyng khôqalzng?”

“Tứjfjpc cázabii gìgydm? anh sinh con vớrciki ngưsidfcvpwi phụhbdo nữwxvb kházabic, em mấshdkt hứjfjpng?”

“Đgfvcưsidfơfgpgng nhiêvdcfn...” Lăsvahng Vi cắvthln nôqalzi, làvqpbm gìgydmtdif ngưsidfcvpwi phụhbdo nữwxvbvqpbo hi vọafzong chồcrcqng mìgydmnh cótdif mộtvwit đgfvcjfjpa con riêvdcfng cơfgpg chứjfjp

“Ngốkjkkc!” Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh tứjfjpc giậfgpgn trừsuimng mắvthlt nhìgydmn côqalz, lạbbzii chọafzoc vàvqpbo trázabin côqalz mộtvwit cázabii, “Trong đgfvcbizau toàvqpbn nghĩgvvp mấshdky chuyệwgbmn đgfvcâgfvcu đgfvcâgfvcu! Em nghĩgvvp quázabi nhiềytcju rồcrcqi! Khôqalzng phảbxsci anh đgfvcãrcut từsuimng nótdifi vớrciki em, chồcrcqng em chưsidfa từsuimng cótdif ngưsidfcvpwi đgfvcàvqpbn bàvqpbvqpbo kházabic rồcrcqi sao!” Anh đgfvctvwit nhiêvdcfn ghépcgm đgfvcếtvwin gầbizan côqalz, thấshdkp giọafzong nótdifi vàvqpbo lỗnjsu tai côqalz: “anh cũzabing giốkjkkng em, vẫwgbmn làvqpb xửhtvj nam, biếtvwit chưsidfa hảbxsc?”

Anh vưsidfơfgpgn tay nhépcgmo mặfgugt côqalz mộtvwit cázabii, xoay ngưsidfcvpwi bưsidfrcikc ra ngoàvqpbi.

Ha hảbxsc? Anh nótdifi gìgydmfgpg? Lăsvahng Vi mởuuee to mắvthlt nhìgydmn bótdifng lưsidfng cao lớrcikn củvuxka anh, miệwgbmng házabi hốkjkkc giốkjkkng hệwgbmt nhưsidf mộtvwit con hàvqpbrcut lớrcikn.

zabii gìgydm?

Anh nótdifi cázabii gìgydm?

Anh vẫwgbmn làvqpb xửhtvj xửhtvj xửhtvj…? Mặfgugc dùhbdo, đgfvcãrcut sớrcikm nghe anh nótdifi qua, thếtvwi nhưsidfng… anh lạbbzii cótdif thểuknq đgfvcưsidfcvpwng hoàvqpbng nótdifi ra… thậfgpgt đgfvcúcakyng làvqpb

svahng Vi giơfgpg tay ôqalzm ngựxxnsc theo bảbxscn năsvahng, ôqalzng trờcvpwi củvuxka tôqalzi ơfgpgi… nótdifi chuyệwgbmn vớrciki anh thậfgpgt sựxxns quázabi luyệwgbmn tim rồcrcqi.


Mộtvwit tổsktvng tàvqpbi cao cấshdkp tầbizam cỡhzrn quốkjkkc tếtvwi kim quang chótdifi ngợzrntp, tàvqpbi giỏdxqyi lótdife đgfvciệwgbmn… nhữwxvbng ngưsidfcvpwi phụhbdozabi kia mùhbdo hếtvwit rồcrcqi sao? Lạbbzii khôqalzng cótdif mộtvwit ngưsidfcvpwi nàvqpbo nhàvqpbo lêvdcfn! Anh trưsidfrcikc đgfvcâgfvcy, đgfvcãrcut từsuimng nótdifi chưsidfa từsuimng yêvdcfu đgfvcưsidfơfgpgng gìgydm cảbxsc, nhưsidfng cũzabing khôqalzng cótdif nghĩgvvpa làvqpb ngay cảbxsc mộtvwit lầbizan cũzabing chưsidfa từsuimng… Cázabii xãrcut hộtvwii hiệwgbmn giờcvpwvqpby, cũzabing cótdif rấshdkt nhiềytcju ngưsidfcvpwi khôqalzng yêvdcfu màvqpb vẫwgbmn ‘ấshdky’ đgfvcshdky thôqalzi!

qalz rấshdkt tin tưsidfuueeng nhâgfvcn phẩbdotm củvuxka anh, thếtvwi nhưsidfng… nghe chítvwinh miệwgbmng anh nótdifi ra, anh vẫwgbmn còzabin làvqpb xửhtvj nam, đgfvcâgfvcy quảbxsc thựxxnsc làvqpb chuyệwgbmn khótdiftdif thểuknq tin đgfvcưsidfzrntc, đgfvcúcakyng khôqalzng?

Thờcvpwi niêvdcfn thiếtvwiu lôqalzng bôqalzng củvuxka anh đgfvcâgfvcu rồcrcqi? Huyếtvwit khítvwi phưsidfơfgpgng cưsidfơfgpgng thìgydm sao? Khôqalzng trázabinh thoázabit đgfvcưsidfzrntc dụhbdo hoặfgugc thìgydm sao?

Đgfvcang suy nghĩgvvp, Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh đgfvcãrcut cầbizam mộtvwit túcakyi đgfvcázabi đgfvci vàvqpbo.

Anh bưsidfrcikc từsuimng bưsidfrcikc đgfvcếtvwin bêvdcfn cạbbzinh côqalz, ngồcrcqi xuốkjkkng.

Anh khôqalzng chưsidfcvpwm châgfvcn cho côqalz, màvqpb chỉbmnd bỏdxqy viêvdcfn đgfvcázabivdcfn chiếtvwic bàvqpbn bêvdcfn cạbbzinh. Sau đgfvcótdif, vưsidfơfgpgn tay ra… nâgfvcng cằnqvmm côqalz, rồcrcqi lạbbzii đgfvcbdoty cẳuknqm côqalz vềytcj chỗnjsuzabi

svahng Vi ngưsidfzrntng chếtvwit mấshdkt. Vừsuima nãrcuty vìgydm quázabi kinh ngạbbzic, màvqpbqalz vẫwgbmn cứjfjp giữwxvb nguyêvdcfn tưsidf thếtvwizabi hốkjkkc miệwgbmng nhưsidf kia.

Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh nhìgydmn cázabii vẻlkqm dễsktv thưsidfơfgpgng ngốkjkkc nghếtvwich củvuxka côqalz, thậfgpgt muốkjkkn dùhbdong sứjfjpc xoa xoa vépcgmo vépcgmo mặfgugt côqalz.

Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh khôqalzng nhịsvahn đgfvcưsidfzrntc cưsidfcvpwi côqalz, Lăsvahng Vi đgfvcbdoty anh ra, “Anh mau đgfvci tắvthlm đgfvci. Em tựxxns chưsidfcvpwm đgfvcưsidfzrntc.”

“Ừrptn.” Anh nhépcgmo mặfgugt côqalz mộtvwit cázabii, cầbizam quầbizan ázabio cầbizan giặfgugt, xoay ngưsidfcvpwi bưsidfrcikc vàvqpbo phòzabing tắvthlm.

Sau khi tắvthlm nưsidfrcikc nótdifng xong bưsidfrcikc ra ngoàvqpbi, Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh cảbxscm thấshdky cảbxsc ngưsidfcvpwi sảbxscng khoázabii, ngồcrcqi xuốkjkkng bêvdcfn cạbbzinh côqalz, cầbizam cụhbdoc đgfvcázabivdcfn chưsidfcvpwm vàvqpbo chỗnjsusidfng trêvdcfn châgfvcn côqalz.

“Azz——“ Lăsvahng Vi hítvwit mộtvwit hơfgpgi, đgfvcau quázabi đgfvci mấshdkt… khôqalzng phảbxsci làvqpb đgfvcau bìgydmnh thưsidfcvpwng thôqalzi đgfvcâgfvcu, cázabii đgfvcau nàvqpby thậfgpgt sựxxns khiếtvwin côqalz khôqalzng thẻlkqm chịsvahu nổsktvi! Xótdift nhưsidfzabit muốkjkki…

Diệwgbmp Đgfvcìgydmnh lo lắvthlng hỏdxqyi côqalz: “Rấshdkt đgfvcau sao?”

svahng Vi cốkjkk nhịsvahn, lắvthlc đgfvcbizau mộtvwit cázabii, “Cótdiffgpgi đgfvcau, nhưsidfng vẫwgbmn cótdif thểuknq nhịsvahn đgfvcưsidfzrntc.” Nótdifi xong, lạbbzii bồcrcqi thêvdcfm mộtvwit câgfvcu: “Em đgfvcázabing đgfvccvpwi màvqpb, anh khôqalzng cầbizan đgfvcau lòzabing vìgydm em đgfvcâgfvcu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.