Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 268 : Ha ha ha ha —— (2)

    trước sau   
Nhóxspkm dịxnypch: Thấvahmt Liêxxyln Hoa.

Diệjokkp Đcptcìmqyynh bịxnyp dọutmqa sợxnyp, hốlzijt hoảpehqng ôbauom lấvahmy côbauo, nhanh chóxspkng ôbauom côbauo qua phòqcexng vệjokk sinh.

jpqrng Vi ngồpehqi trêxxyln bồpehqn cầkhdbu, run lẩqukmy bẩqukmy.

Diệjokkp Đcptcìmqyynh ởaoif ngoàrzvci đbasgi tớutmqi đbasgi lui, đbasgi tớutmqi đbasgi lui! Anh càrzvcng nghĩmqyyrzvcng tứgryzc giậqukmn! Côbauo ăjpqrn cátuygi gìmqyy? Lạbauoi biếxxyln thàrzvcnh nhưsxjm vậqukmy?!

“Tậqukmp hợxnypp ——” Diệjokkp Đcptcìmqyynh nhấvahmn núacuyt tậqukmp hợxnypp.

Thuyềjacxn trưsxjmaoifng dẫkhdbn thuyềjacxn viêxxyln rốlziji rịxnypt chạbauoy tớutmqi boong tậqukmp hợxnypp.


“Vợxnypbauoi đbasgau bụyuwwng! Nóxspki —— xảpehqy ra chuyệjokkn gìmqyy?”

“Phu nhâjokkn đbasgau bụyuwwng?” Mặgryzt thuyềjacxn trưsxjmaoifng đbasgkhdby khiếxxylp sợxnyp.

Mặgryzt đbasgkhdbu bếxxylp chíkwfunh đbasggryzng cạbauonh ôbauong đbasgfruft nhiêxxyln trắhcydng bệjokkch!

Đcptckhdbu bếxxylp chíkwfunh tựudafa nhưsxjm nhớutmq đbasgếxxyln cátuygi gìmqyy, nóxspki: “Tiêxxyln sinh… Nhấvahmt đbasgxnypnh làrzvc mấvahmy con sòqcex kia! Vỏcofdqcex trong biểhuuan sâjokku rấvahmt lạbauonh, cóxspk phảpehqi phu nhâjokkn... khôbauong thíkwfuch ứgryzng khôbauong? Chúacuyng tôbauoi ăjpqrn quen, khôbauong cảpehqm thấvahmy cóxspkmqyy, phu nhâjokkn khôbauong ăjpqrn thưsxjmqcexng xuyêxxyln, e làrzvc bụyuwwng khôbauong chịxnypu nổiexwi…”

Diệjokkp Đcptcìmqyynh xôbauong lêxxyln, níkwfuu lấvahmy cổiexw đbasgkhdbu bếxxylp: “Côbauovahmy khôbauong chịxnypu nổiexwi, anh còqcexn khôbauong nóxspki sớutmqm!”

Đcptckhdbu bếxxylp chíkwfunh oan uổiexwng! Thầkhdbm nghĩmqyy, phu nhâjokkn khôbauong thíkwfuch ứgryzng, hẳbvjbn anh ra ràrzvcng hơqzycn tôbauoi chứgryz

Diệjokkp Đcptcìmqyynh hơqzyci ảpehqo nãbhxqo, anh quêxxyln trưsxjmutmqc kia côbauojpqrn bảpehqn khôbauong ăjpqrn hảpehqi sảpehqn, côbauo khôbauong quen hảpehqi sảpehqn lạbauonh ởaoif biểhuuan sâjokku, nhấvahmt đbasgxnypnh bụyuwwng khôbauong chịxnypu nổiexwi.

“Tiêxxyln sinh, anh đbasgruoeng sốlzijt ruộfruft… Chuyệjokkn nàrzvcy rấvahmt dễhzgw giảpehqi quyếxxylt, phu nhâjokkn uốlzijng thuốlzijc làrzvc đbasgưsxjmxnypc… Chúacuyng tôbauoi cóxspkacuyc cũarvhng sẽsklk nhưsxjm vậqukmy.”

Mặgryzt Diệjokkp Đcptcìmqyynh đbasgkhdby tứgryzc giậqukmn!

“Cóxspk thuốlzijc! Còqcexn khôbauong mau đbasgi lấvahmy?”

“Mau mau mau, mau đbasgi lấvahmy thuốlzijc…” Thuyềjacxn trưsxjmaoifng vộfrufi kêxxylu thuyềjacxn viêxxyln đbasgi lấvahmy thuốlzijc. Thủlucey đbasgrzvcn chưsxjma từruoeng thấvahmy Diệjokkp tiêxxyln sinh tứgryzc giậqukmn nhưsxjm vậqukmy… khôbauong phảpehqi đbasgau bụyuwwng thôbauoi sao? Nhìmqyyn dátuygng vẻelhx khẩqukmn trưsxjmơqzycng củlucea anh, giốlzijng nhưsxjm vợxnyp anh bịxnyptuyg mậqukmp đbasguổiexwi theo…

Trưsxjmutmqc kia Lăjpqrng Vi chưsxjma bao giờqcex ăjpqrn hảpehqi sảpehqn, nêxxyln lầkhdbn nàrzvcy đbasggryzc biệjokkt nghiêxxylm trọutmqng.

Nhìmqyyn côbauo chịxnypu đbasgudafng, Diệjokkp Đcptcìmqyynh đbasgau lòqcexng, hậqukmn khôbauong thểhuua đbasghuuamqyynh chịxnypu thay côbauo


Uốlzijng thuốlzijc hai ngàrzvcy, rốlzijt cuộfrufc vưsxjmxnypt qua. Lăjpqrng Vi từruoe phòqcexng vệjokk sinh đbasgi ra, xoa xoa bụyuwwng: “Đcptcau quátuyg… Sắhcydp trựudafc tiếxxylp khóxspkc ngấvahmt trong vệjokk sinh.”

Diệjokkp Đcptcìmqyynh rấvahmt muốlzijn hỏcofdi côbauo: “Khôbauong phảpehqi em vừruoea ởaoif trong đbasgóxspk ra sao? Khóxspkc ngấvahmt trong phòqcexng vệjokk sinh, thíkwfuch mùvvdni đbasgóxspk àrzvc? Hay làrzvc thíkwfuch chỗrufw đbasgóxspk?”

Hai ngàrzvcy nay, Lăjpqrng Vi bịxnyprzvcy vòqcex toàrzvcn vẹbhxqn…

Diệjokkp Đcptcìmqyynh muốlzijn ăjpqrn thịxnypt cũarvhng khôbauong ăjpqrn đbasgưsxjmxnypc. Lăjpqrng Vi ởaoif trong ngựudafc anh chắhcydp tay: “Nêxxyln trao cho anh phầkhdbn thưsxjmaoifng nam chủlucemqyym némliyn tốlzijt nhấvahmt…”

Sắhcydc mặgryzt Diệjokkp Đcptcìmqyynh âjokkm trầkhdbm, nóxspki: “Trao em phầkhdbn thưsxjmaoifng vai chíkwfunh đbasghcydc ýsjog nhấvahmt…”

jpqrng Vi che mặgryzt. Hai ngàrzvcy nay côbauo gầkhdby đbasgi, cằvotgm cũarvhng nhọutmqn, toàrzvcn thâjokkn mệjokkt lảpehq đbasgếxxyln mứgryzc ngay cảpehq đbasgfrufng mộfruft cátuygi cũarvhng tốlzijn sứgryzc.

Diệjokkp Đcptcìmqyynh siếxxylt tay côbauo: “Nhìmqyyn tay nàrzvcy đbasgi… cũarvhng gầkhdby thàrzvcnh châjokkn gàrzvc rồpehqi…”

Diệjokkp Đcptcìmqyynh —— cóxspk thểhuuaxspki chuyệjokkn nghiêxxylm túacuyc khôbauong?”

Anh kémliyo côbauorzvco ngựudafc, ôbauom sátuygt, đbasgau lòqcexng nóxspki: “Bảpehqo bốlziji củlucea anh gầkhdby rồpehqi… Chờqcexxxyln bờqcex, phảpehqi bồpehqi bổiexw thậqukmt tốlzijt cho em.”

jpqrng Vi khôbauong muốlzijn anh ôbauom, cảpehqm thấvahmy ngưsxjmqcexi rấvahmt thúacuyi. Nhưsxjmng anh khôbauong hềjacx ngạbauoi.

Lạbauoi qua hai ngàrzvcy, rốlzijt cuộfrufc khátuygqzycn mộfruft chúacuyt. Diệjokkp Đcptcìmqyynh ôbauom côbauorzvco phòqcexng tắhcydm, tắhcydm cho côbauo, sẵcofdn tiệjokkn quen thuộfrufc thâjokkn thểhuuabauo

jpqrng Vi bịxnyp anh trêxxylu ghẹbhxqo đbasgếxxyln khóxspk nhịxnypn: “Đcptcruoeng phátuyg!”

“Anh khôbauong cóxspk phátuyg nha, khôbauong phảpehqi anh đbasgang cốlzij gắhcydng tíkwfuch cựudafc cốlzijng hiếxxyln sựudaf nghiệjokkp sinh sôbauoi cho nhâjokkn loạbauoi sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.