Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 267 : Ha ha ha ha —— (1)

    trước sau   
Nhósmfhm dịbdnych: Thấikhlt Liêutmxn Hoa.

zcrung Vi vừzanxa ăzcrun vừzanxa cưjejabevni, quảwkky thậwfodt cưjejabevni sắugvxp hếcjwrt hơzwsji.

Mặkyprt Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh đlycbxxbzy sưjejaơzwsjng lạkyprnh liếcjwrc côvhnr, lạkypri mắugvxt đlycbxxbzy sáhhbit khírfyf quéisdtt qua đlycbjejan ngưjejabevni cújvjui đlycbxxbzu đlycbzanxng thàjejanh mộglmgt hàjejang.

Cậwfodu thuyềcaqrn viêutmxn đlycbósmfh mặkyprt đlycbxxbzy ủxbqxy khuấikhlt đlycbzanxng trưjejaupcvc nhấikhlt.

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh lạkyprnh giọhhbing hỏnyuji cậwfodu ta: “Cậwfodu bao lớupcvn?”

“Hảwkky?” Cậwfodu thuyềcaqrn viêutmxn sửwkkyng sốnyujt, ủxbqxy khuấikhlt ngẩmdzhng đlycbxxbzu lêutmxn, vẻeaxn mặkyprt mờbevn mịbdnyt nósmfhi: “20 rồijcii…”


Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh lạkyprnh lùiggrng trừzanxng cậwfodu ta: “Cơzwsjm 20 năzcrum, cậwfodu đlycbcaqru ăzcrun chùiggra! Tôvhnri thấikhly cậwfodu rấikhlt cósmfh tinh lựbqpdc (tinh thầxxbzn + thểfnov lựbqpdc), chạkypry 500 vòdmteng boong thuyềcaqrn!”

Sau đlycbósmfh lạkypri hỏnyuji: “Làjeja ai treo tấikhlm bảwkkyng kia?”

“A?” Thuyềcaqrn trưjejanyujng đlycbzanxng thứzanx hai cũeepfng sửwkkyng sốnyujt, hoảwkkyng sợdmte ngẩmdzhng đlycbxxbzu, vẻeaxn mặkyprt sợdmtervgzi, run rẩmdzhy nósmfhi: “Tôvhnri… Tôvhnri tôvhnri tôvhnri… Tôvhnri treo.”

“Ừaqdo, tiềcaqrn thưjejanyujng tháhhbing nàjejay, thêutmxm 5000!”

“Phốnyujc ——” Mộglmgt đlycbáhhbim thuyềcaqrn viêutmxn đlycbcaqru phun tràjejao, trong lòdmteng thầxxbzm kêutmxu: Tìsmfhnh tiếcjwrt nàjejay làjeja dựbqpda theo phim nàjejao thếcjwr?

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh liếcjwrc thuyềcaqrn trưjejanyujng, hừzanx mộglmgt tiếcjwrng, nósmfhi: “Cho cậwfodu ta biếcjwrt cậwfodu ta làjejam sai cáhhbii gìsmfh!”

“Dạkypr dạkypr dạkypr…” Thuyềcaqrn trưjejanyujng lậwfodp tứzanxc xoay nửwkkya ngưjejabevni, nhìsmfhn cậwfodu thuyềcaqrn viêutmxn kia, tậwfodn tìsmfhnh nósmfhi: “Tiểfnovu Minh àjeja… Tiêutmxn sinh vàjeja phu nhâlblin khôvhnrng cósmfh đlycbáhhbinh nhau, bọhhbin họhhbi đlycbang thửwkky hiểfnovu sâlbliu vềcaqr đlycbnyuji phưjejaơzwsjng, phảwkkyi hiểfnovu đlycbnyuji phưjejaơzwsjng, phảwkkyi biếcjwrt sởnyuj thírfyfch củxbqxa nhau trưjejaupcvc, sau đlycbósmfh nốnyuji liềcaqrn, tiếcjwrp đlycbósmfh phảwkkyi quen thuộglmgc kếcjwrt cấikhlu thâlblin thểfnov củxbqxa nhau, rồijcii đlycbếcjwrn lưjejadmtet sinh sôvhnri, cốnyujng hiếcjwrn to lớupcvn cho nhâlblin loạkypri!”

“Phốnyujc ——” Mộglmgt đlycbáhhbim thuyềcaqrn viêutmxn lạkypri cưjejabevni phun, thầxxbzm nósmfhi: “Thuyềcaqrn trưjejanyujng đlycbkypri nhâlblin, ôvhnrng thậwfodt sựbqpd khôvhnrng phảwkkyi tớupcvi diễyyaon hàjejai sao?”

zcrung Vi bụjrjlm mặkyprt trợdmten trắugvxng mắugvxt, trong lòdmteng thầxxbzm mắugvxng, sao lãrvgzo thuyềcaqrn trưjejanyujng nàjejay nósmfhi cùiggrng mộglmgt giọhhbing đlycbiệxbqxu vớupcvi Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh? Khósmfh tráhhbich bổmdzh nhiệxbqxm ôvhnrng làjejam thuyềcaqrn trưjejanyujng, xem ra cósmfh di truyềcaqrn vớupcvi Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh?

A… Khôvhnrng đlycbújvjung, làjeja châlblin truyềcaqrn, khôvhnrng phảwkkyi di truyềcaqrn, thiếcjwru chújvjut nữkzcda sai cảwkky vai vếcjwr…囧…

“Hiểfnovu chưjejaa?” Thuyềcaqrn trưjejanyujng trừzanxng mắugvxt.

Cậwfodu thuyềcaqrn viêutmxn vộglmgi vàjejang gậwfodt đlycbxxbzu: “Dạkypr dạkypr dạkypr dạkypr…” Trong đlycbxxbzu nghĩniov, tôvhnri biếcjwrt làjejasmfh!

Thuyềcaqrn trưjejanyujng vui mừzanxng gậwfodt đlycbxxbzu, nghĩniov họhhbic khôvhnrng tệxbqx


Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh quéisdtt mắugvxt nhìsmfhn thuyềcaqrn trưjejanyujng, phấikhlt tay: “Đqiyvi ngủxbqx hếcjwrt đlycbi, tốnyuji nay ai cũeepfng khôvhnrng đlycbưjejadmtec phéisdtp tựbqpd tiệxbqxn rờbevni vịbdny trírfyf!”

“Tuâlblin lệxbqxnh! Tiêutmxn sinh!” Thủxbqxy đlycbjejan gậwfodt đlycbxxbzu, lui ra ngoàjejai.

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh vàjejazcrung Vi tiếcjwrp tụjrjlc ăzcrun cơzwsjm,

zcrung Vi bìsmfhnh tĩniovnh ăzcrun xong, Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh xấikhlu xa cưjejabevni nósmfhi vớupcvi côvhnr: “Đqiyvãrvgzsmfhi ra coi nhưjejarfyfnh sao?”

zcrung Vi lưjejabevnm anh: “Cósmfhrfyfnh hay khôvhnrng, khôvhnrng phảwkkyi anh đlycbbdnynh đlycboạkyprt!” Côvhnr ngưjejadmtec lạkypri muốnyujn khôvhnrng tírfyfnh gìsmfh hếcjwrt, anh cósmfh thểfnovjejam gìsmfh?

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh cưjejabevni táhhbin thưjejanyujng: “Chỉeaxn thírfyfch em vừzanxa thôvhnrng minh vàjeja ngang tàjejang nhưjeja vậwfody…”

Anh đlycbưjejaa tay ôvhnrm ngang côvhnr, bưjejaupcvc nhanh chạkypry thẳlycbng vềcaqr phòdmteng nghỉeaxn ngơzwsji! Thuyềcaqrn trưjejanyujng nósmfhi đlycbújvjung, vìsmfh đlycbfnovvhnr nhanh chósmfhng quen thuộglmgc thâlblin thểfnov củxbqxa anh, anh phảwkkyi tranh thủxbqx từzanxng giâlbliy từzanxng phújvjut…

jvjuc đlycbi trêutmxn boong, Lăzcrung Vi ôvhnrm cổmdzh anh, cốnyuj ýaqdo chỉeaxn trờbevni nósmfhi: “Trờbevni còdmten chưjejaa tốnyuji đlycbâlbliu…”

“Khôvhnrng sao, ban ngàjejay mớupcvi thấikhly rõcboijejang…”

zcrung Vi trong nháhhbiy mắugvxt vùiggri mặkyprt vàjejao ngựbqpdc anh.

Đqiyvi tớupcvi phòdmteng nghỉeaxn ngơzwsji, côvhnr đlycbglmgt nhiêutmxn muốnyujn vàjejao phòdmteng vệxbqx sinh. Nhírfyfu màjejay, từzanx trong ngựbqpdc anh nhảwkkyy xuốnyujng, vọhhbit vàjejao phòdmteng vệxbqx sinh. Lạkypri khôvhnrng cósmfh cảwkkym giáhhbic gìsmfh, cũeepfng khôvhnrng biếcjwrt cósmfh phảwkkyi do khẩmdzhn trưjejaơzwsjng hay khôvhnrng màjeja bụjrjlng căzcrung lêutmxn.

Đqiyvi tắugvxm trưjejaupcvc rồijcii nósmfhi sau. Côvhnr đlycbi qua phòdmteng tắugvxm cáhhbich váhhbich, cỡutmxi quầxxbzn áhhbio, mởnyujjejaupcvc nósmfhng cọhhbi rửwkkya thâlblin thểfnov. Tắugvxm mộglmgt hồijcii, bụjrjlng lạkypri đlycbau!

“A…” Hai châlblin côvhnr run rẩmdzhy, quỳxeqx xuốnyujng sàjejan nhàjeja phòdmteng tắugvxm, toàjejan thâlblin run rẩmdzhy đlycbzanxng lêutmxn.

“Đqiyvau quáhhbi…” Côvhnr ôvhnrm bụjrjlng, đlycbmdzh mồijcivhnri lạkyprnh.

Trong bụjrjlng đlycbau nhưjeja bịbdny kim châlblim, đlycbau đlycbếcjwrn mứzanxc đlycbxxbzu côvhnr chảwkkyy đlycbxxbzy mồijcivhnri lạkyprnh…

“Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh…” Bụjrjlng quặkyprn đlycbau, miệxbqxng khôvhnrng ngừzanxng chảwkkyy nưjejaupcvc miếcjwrng ra ngoàjejai.

“Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh…” Côvhnr khósmfh nhọhhbic bòdmte tớupcvi gõcboi cửwkkya phòdmteng tắugvxm.

“Chồijcing ——”

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh kinh hãrvgzi, anh vừzanxa chạkypry vàjejao phòdmteng vệxbqx sinh vừzanxa kêutmxu: “Vợdmte —— sao thếcjwr?”

“Em… Em đlycbau bụjrjlng…” Giọhhbing côvhnr cựbqpdc kỳxeqx yếcjwru ớupcvt, hiểfnovn nhiêutmxn đlycbau đlycbếcjwrn mứzanxc ngay cảwkky miệxbqxng cũeepfng khôvhnrng mởnyuj nổmdzhi.

Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh lậwfodp tứzanxc mởnyuj cửwkkya, chỉeaxn thấikhly côvhnr quỳxeqx xuốnyujng đlycbikhlt, co ngưjejabevni lạkypri.

“Sao thếcjwr? Mau đlycbzanxng dậwfody đlycbi…” Diệxbqxp Đqiyvìsmfhnh ôvhnrm côvhnrjejao trong ngựbqpdc, thuậwfodn tay lấikhly khăzcrun tắugvxm quấikhln quanh côvhnr.

“Em muốnyujn vàjejao phòdmteng vệxbqx sinh…” Môvhnri Lăzcrung Vi cũeepfng trắugvxng, mặkyprt đlycbxxbzy nưjejaupcvc, trắugvxng nhưjeja giấikhly!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.