Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 186 : Chỉ sủng em, chỉ cưng chiều em (2)

    trước sau   
Nhórsiim dịjyzlch: Thấziost Liêofhon Hoa

Ngưljxmtciwi râljxmu quai nórsiin lạxsrii làmakbm mộdhaxt hớrsiip bia, nórsiii tiếqpecp: “Ngưljxmtciwi đzdltàmakbn ônpevng nàmakby khônpevng phảklcci vẫicuhn luônpevn rấziost khiêofhom tốgkdan sao? Vìyqfa sao giờtciw phúsvxot nàmakby anh ta lạxsrii đzdltisgbng ýicuh chấziosp nhậqmxnn phỏxsring vấziosn, córsii thểmbnb thấziosy anh ta thựgxfuc sựgxfuofhou thưljxmơiezjng vợxsriyqfanh… nếqpecu nhưljxm giữpxmia vợxsri anh ta vàmakb ngưljxmtciwi đzdltàmakbn ônpevng kháiezjc thậqmxnt sựgxfursiiwguonh dấziosp gìyqfa đzdltórsii, liệipyju anh ta sẽdhax dễqnfymakbng bỏxsri qua cho hai ngưljxmtciwi đzdltórsii nhưljxm vậqmxny?”

“Ngưljxmtciwi anh em! Anh nórsiii rấziost córsiiicuh…!” Mấziosy ngưljxmtciwi nàmakby lạxsrii cụfzjcng ly vớrsiii nhau.

yjfs mậqmxnp mạxsrip kia ngẫicuhm nghĩlsbdnpevt chúsvxot rồisgbi nórsiii: “Nếqpecu nhưljxmrsiii thếqpec, vậqmxny thìyqfanpevi lạxsrii thấziosy rấziost bộdhaxi phụfzjcc ngưljxmtciwi têofhon Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nàmakby… Nếqpecu nhưljxm anh ta thậqmxnt sựgxfumakb ngưljxmtciwi khiêofhom tốgkdan, nhưljxmng lạxsrii córsii thểmbnb chấziosp nhậqmxnn cáiezji cuộdhaxc phỏxsring vấziosn córsiiwguonh nhụfzjcc nhãyjfsnpevhytvng mạxsrinh mẽdhaxmakby vìyqfa vợxsriyqfanh, vậqmxny thìyqfa chắgkdac chắgkdan anh ta rấziost yêofhou thưljxmơiezjng vợxsriyqfanh, hơiezjn nữpxmia… còhzoan làmakb mộdhaxt ngưljxmtciwi đzdltàmakbn ônpevng vônpevhytvng córsii tráiezjch nhiệipyjm!”

“Ừipyj, anh nórsiii khônpevng sai… nếqpecu nhưljxm quảklcc thậqmxnt giốgkdang nhữpxming gìyqfa VIB truyềrsiin đzdlti, Diệipyjp Đyhxcìyqfanh đzdltãyjfs sớrsiim ly dịjyzl vớrsiii cônpev vợxsri kia, chứxzoimakbm sao lạxsrii ra mặmirit thay cônpevziosy?”

“Đyhxcúsvxong vậqmxny!”


“Nàmakbo nàmakbo nàmakbo! Chúsvxong ta cùhytvng cạxsrin ly!”

“Đyhxcúsvxong đzdltúsvxong đzdltúsvxong ~ chúsvxong ta khônpevng cầkqgon phảklcci quan tâljxmm đzdltếqpecn nhưljxmng chuyệipyjn nàmakby nữpxmia, chuyệipyjn củumtma ngưljxmtciwi kháiezjc, thìyqfarsii quan hệipyjyqfa vớrsiii chúsvxong ta? Cạxsrin lýicuh!”

“Cạxsrin ly!”

Cuộdhaxc phỏxsring vấziosn củumtma Diệipyjp Đyhxcìyqfanh, trong nháiezjy mắgkdat đzdltãyjfs trấziosn an tâljxmm tìyqfanh củumtma phầkqgon lớrsiin dâljxmn chúsvxong.

Sau chuyệipyjn nàmakby, tổkqgong tàmakbi Louiss củumtma Laroe vàmakb Henry cũuttmng chấziosp nhậqmxnn phỏxsring vấziosn, lúsvxoc bịjyzl hỏxsrii đzdltếqpecn đzdltoạxsrin Lăqonwng Vi vàmakb Hoa Thiếqpecu Kiềrsiin córsii quan hệipyj hay khônpevng, Henry liềrsiin trựgxfuc tiếqpecp mắgkdang chửaxlei…

Ngay sau đzdltórsii, tấziost cảklcc nhữpxming gìyqfa liêofhon quan đzdltếqpecn chuyệipyjn nàmakby đzdltrsiiu nhanh chórsiing chuyểmbnbn hưljxmrsiing.

Sựgxfu chửaxlei bớrsiii củumtma dâljxmn chúsvxong vớrsiii Lăqonwng Vi cuốgkdai cùhytvng cũuttmng dầkqgon dầkqgon khônpevng còhzoan nữpxmia.

Trởyhxc vềrsii biệipyjt thựgxfu, đzdltãyjfsiezjn mưljxmtciwi mộdhaxt giờtciw đzdltêofhom. Lăqonwng Vi thảklcc ngưljxmtciwi vàmakbo trêofhon chiếqpecc ghếqpec sofa mềrsiim mạxsrii, giốgkdang nhưljxm buônpevng xuốgkdang hếqpect thảklccy mọbixdi gáiezjnh nặmiring. Cônpev rấziost thíwguoch chiếqpecc ghếqpec sofa nàmakby, màmakbu xanh da trờtciwi nhạxsrit, tựgxfua nhưljxmmakbu sórsiing biểmbnbn củumtma đzdltxsrii dưljxmơiezjng bao la… Xúsvxoc cảklccm mềrsiim mạxsrio, khiếqpecn cônpevrsii mộdhaxt thứxzoi cảklccm giáiezjc vônpevhytvng an toàmakbn. Cônpev ngẩhzoang đzdltkqgou nhìyqfan Diệipyjp Đyhxcìyqfanh, tòhzoahzoa hỏxsrii anh: “Hônpevm nay đzdltãyjfs xảklccy ra chuyệipyjn gìyqfa vậqmxny? Horca thựgxfuc sựgxfu rớrsiit đzdltàmakbi rồisgbi?”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh đzdlti tớrsiii, cúsvxoi ngưljxmtciwi ngốgkdai bêofhon cạxsrinh cônpev, nớrsiii lỏxsring mộdhaxt chiếqpecc cúsvxoc áiezjo, cưljxmtciwi vớrsiii cônpev mộdhaxt tiếqpecng.

npev nhạxsriy béhyqhn nhậqmxnn ra đzdltưljxmxsric, tâljxmm tìyqfanh hiệipyjn giờtciw củumtma anh vônpevhytvng tốgkdat.

qonwng Vi chớrsiip mắgkdat, nhìyqfan anh chăqonwm chúsvxo, hórsiii: “Cáiezji ônpevng thủumtmljxmrsiing kia? Làmakb đzdltgkdai tưljxmxsring cônpevng kíwguoch chủumtm yếqpecu củumtma cáiezjc anh? Ôxmnmng ta đzdltãyjfs tiêofhou đzdlttciwi chưljxma? Tạxsrii sao lạxsrii phảklcci chỉqpecnh ônpevng ta? Étciwp bứxzoic mộdhaxt thủumtmljxmrsiing rớrsiit đzdltàmakbi, lạxsrii dễqnfymakbng nhưljxm vậqmxny sao?”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh vưljxmơiezjn tay búsvxong mũuttmi cônpev mộdhaxt cáiezji: “Chuyệipyjn nàmakby nàmakbo córsii đzdltơiezjn giảklccn nhưljxm vậqmxny, thứxzoi em thấziosy chẳkccsng qua cũuttmng chỉqpecmakb kếqpect quảklcc, cảklcc quáiezj trìyqfanh vônpevhytvng mạxsrio hiểmbnbm, hơiezjn nữpxmia đzdltãyjfshyqho dàmakbi ba năqonwm!”

“Đyhxcãyjfshyqho dàmakbi ba năqonwm?” Lăqonwng Vi kinh ngạxsric háiezjiezji miệipyjng nhỏxsri, Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nhìyqfan miệipyjng nhỏxsri củumtma cônpev biếqpecn thàmakbnh mộdhaxt chữpxmi O tròhzoan xoe đzdltáiezjng yêofhou, tâljxmm trạxsring vônpevhytvng tốgkdat đzdltưljxma ngórsiin tay vàmakbo miệipyjng nhỏxsri củumtma cônpev, khuấziosy khuấziosy vàmakbi cáiezji. Lăqonwng Vi khônpevng nghĩlsbd tớrsiii anh sẽdhaxmakbm vậqmxny, lạxsrii càmakbng khiếqpecp sợxsri, cắgkdan luônpevn lấziosy ngórsiin tay anh.


makbm răqonwng nhỏxsri củumtma cônpev cắgkdan chặmirit ngórsiin tay anh, đzdltkqgou lưljxmvhiyi mềrsiim nhũuttmn giốgkdang nhưljxmhzoang đzdltiệipyjn từbvehng chúsvxot từbvehng chúsvxot chạxsriy khắgkdap cảklcc ngưljxmtciwi anh.

ljxmm trạxsring Diệipyjp Đyhxcìyqfanh lạxsrii tốgkdat hơiezjn, bậqmxnt cưljxmtciwi, rúsvxot ngórsiin tay ra sau đzdltórsii tiếqpecp tụfzjcc cờtciwi cúsvxoc áiezjo sơiezj mi, vừbveha cởyhxci vừbveha nórsiii: “Cáiezji gãyjfs Horca nàmakby làmakb ngưljxmtciwi đzdltxzoing phíwguoa sau củumtma VIB, sau khi ônpevng ta bịjyzl vặmirin ngãyjfs, tấziost nhiêofhon VIB sẽdhax bịjyzl thưljxmơiezjng tổkqgon nặmiring nềrsii!”

“Oh!” Thìyqfa ra làmakb vậqmxny, Lưljxmơiezjng Cửaxleu đzdltdhaxt nhiêofhon bừbvehng tỉqpecnh hiểmbnbu ra!

npev nắgkdam lấziosy cáiezjnh tay anh, hỏxsrii: “Anh khônpevng trảklcc thùhytv Yuna, cũuttmng khônpevng trảklcc thùhytv VIB, màmakb trựgxfuc tiếqpecp tìyqfam tớrsiii hậqmxnu đzdltàmakbi củumtma bọbixdn họbixd?”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh búsvxong chórsiip mũuttmi cônpev mộdhaxt cáiezji: “Bắgkdat giặmiric phảklcci bắgkdat vua trưljxmrsiic, chíwguonh làmakb đzdltxsrio lýicuhmakby.”

qonwng Vi bịjyzl anh làmakbm mấziosy hàmakbnh đzdltdhaxng thâljxmn mậqmxnt nàmakby khiếqpecn cho cảklcc khônpevn mặmirit đzdltrsiiu đzdltxsri bừbvehng. Thếqpec nhưljxmng, cônpev cảklccm thấziosy chuyệipyjn nàmakby rấziost thúsvxo vịjyzl, lạxsrii ngẫicuhm nghĩlsbd mộdhaxt chúsvxot, hơiezji ngờtciw ngợxsri: “Vìyqfa sao nữpxmiljxmơiezjng kia lạxsrii phảklcci giúsvxop cáiezjc anh?”

“Khônpevng phảklcci bàmakbziosy giúsvxop tônpevi, màmakbmakbnpevi giúsvxop bàmakb ta.” Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nórsiii: “Chuyệipyjn lợxsrii íwguoch chíwguonh trịjyzl em khônpevng hiểmbnbu, nữpxmiljxmơiezjng, tổkqgong thốgkdang luônpevn muốgkdan nâljxmng thếqpec lựgxfuc củumtma mìyqfanh lêofhon. Vìyqfa thếqpec, Horca đzdltang đzdltklccm nhiệipyjm bắgkdat buộdhaxc phảklcci rớrsiit đzdltàmakbi.”

“…” Lăqonwng Vi cưljxmtciwi khanh kháiezjch: “Thậqmxnt làmakb đzdltáiezjng sợxsri… bọbixdn họbixd lạxsrii khônpevng phảklcci cùhytvng mộdhaxt phe…”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh ônpevn nhu xoa tórsiic cônpev, Lăqonwng Vi vônpevhytvng tòhzoahzoa hỏxsrii: “Anh nắgkdam đzdltưljxmxsric cáiezji chuônpevi gìyqfa củumtma Horca sao?”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nórsiii: “Hằftrung năqonwm lãyjfso ta córsii thểmbnb thu đzdltưljxmxsric rấziost nhiềrsiiu sảklccn nghiệipyjp từbvehmakbi truyềrsiin hìyqfanh VIB, đzdltdhaxi bórsiing AL, hạxsrim đzdltdhaxi G2, íwguot nhấziost cũuttmng kiếqpecm đzdltưljxmxsric hơiezjn năqonwm tỷbrlp.”

“…” Năqonwm tỷbrlp?!

qonwng Vi đzdltdhaxt nhiêofhon híwguot sâljxmu mộdhaxt hơiezji, míwguo mắgkdat chớrsiip chớrsiip, nhưljxm vậqmxny mưljxmtciwi năqonwm, làmakbrsiiqonwm mưljxmơiezji tỷbrlp rồisgbi!

iezji lãyjfso Horca nàmakby chíwguonh làmakb mộdhaxt cựgxfu phúsvxomakb!


npev đzdltang kinh ngạxsric ngẩhzoan ngưljxmtciwi, đzdltdhaxt nhiêofhon thấziosy gưljxmơiezjng mặmirit đzdltmbnbp trai củumtma Diệipyjp Đyhxcìyqfanh dáiezjn sáiezjt vềrsii phíwguoa mìyqfanh.

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nắgkdam chặmirit lấziosy cằftrum cônpev, vẻgfps mặmirit đzdltkqgoy bấziost mãyjfsn éhyqhp tớrsiii gầkqgon cônpev: “Bâljxmy giờtciw thìyqfarsii thểmbnb giảklcci thíwguoch mộdhaxt chúsvxot, bạxsrin, gáiezji… làmakbrsii ýicuh tứxzoiyqfa?”

qonwng Vi câljxmm níwguon.

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh tiếqpecn tớrsiii sáiezjt cônpev, mạxsrinh mẽdhax áiezjp cônpev trêofhon sofa, anh dùhytvng mộdhaxt tay giữpxmi chặmirit cảklcc hai tay cônpev, kéhyqho lêofhon đzdltmirit trêofhon đzdltqpecnh đzdltkqgou, mộdhaxt tay kháiezjc đzdltưljxma vàmakbo trong váiezjy cônpev, giốgkdang nhưljxm trừbvehng phạxsrit bórsiip mạxsrinh vàmakbo ngang hônpevng cônpev mộdhaxt cáiezji, cưljxmrsiii xấziosu xa: “Bạxsrin gáiezji làmakbrsii ýicuh tứxzoiyqfa?”

Đyhxckqgou Lăqonwng Vi ‘ong’ mộdhaxt tiếqpecng, giãyjfsy dụfzjca liêofhon tụfzjcc, tay Diệipyjp Đyhxcìyqfanh lạxsrii càmakbng tăqonwng thêofhom sứxzoic: “Em làmakb bạxsrin gáiezji củumtma ai?”

“…” Lăqonwng Vi cảklccm nhậqmxnn đzdltưljxmxsric khíwguo tứxzoic trêofhon ngưljxmtciwi anh vônpevhytvng nguy hiểmbnbm! Đyhxcônpevi mắgkdat sâljxmu đzdlten củumtma anh nhìyqfan cônpev chằftrum chằftrum, ýicuh tứxzoi trừbvehng phạxsrit vônpevhytvng nặmiring!

“Hửaxle? Em làmakb bạxsrin gáiezji củumtma ai?” Bàmakbn tay anh lạxsrii trưljxmxsrit đzdltếqpecn sau lưljxmng, cởyhxci bỏxsrisvxot áiezjo ngựgxfuc củumtma cônpev.

Trong đzdltkqgou Lăqonwng Vi ong ong mấziosy tiếqpecng, lúsvxoc đzdltórsiinpev đzdltưljxma Hoa Thiếqpecu Kiềrsiin đzdlti bệipyjnh việipyjn, tìyqfanh thếqpec đzdltang cấziosp báiezjch, khônpevng hềrsii suy nghĩlsbd nhiềrsiiu đzdltếqpecn vậqmxny, hơiezjn nữpxmia, cônpevuttmng khônpevng biếqpect sẽdhax bịjyzl ngưljxmtciwi kháiezjc quay trộdhaxm…

npev cốgkda gắgkdang giãyjfsy dụfzjcc, nhưljxmng dùhytv giãyjfsy thếqpecmakbo cũuttmng khônpevng thoáiezjt ra đzdltưljxmxsric.

Quáiezj mứxzoic nórsiing ruộdhaxt, cônpev liềrsiin buộdhaxt miệipyjng nórsiii: “Lúsvxoc ấziosy em khônpevng nghĩlsbd nhiềrsiiu nhưljxm vậqmxny!” Bàmakbn tay anh giữpxmi chặmirit lấziosy cằftrum cônpev, cônpev khẽdhaxofhou mộdhaxt tiếqpecng, liềrsiin vộdhaxi vàmakbng sửaxlea lờtciwi: “Khônpevng phảklcci… Em nórsiii sai rồisgbi! Khônpevng phảklcci làmakb khônpevng suy nghĩlsbd nhiềrsiiu nhưljxm vậqmxny… màmakb em khônpevng còhzoan cáiezjch nàmakbo kháiezjc…” Đyhxcônpevi tay anh kéhyqho khórsiia chiếqpecc váiezjy cônpev đzdltang mặmiric ra: “Em làmakb bạxsrin gáiezji củumtma ai, mau nórsiii.”

qonwng Vi đzdltkqgoy vẻgfps thẹmbnbn thùhytvng, quẫicuhn báiezjch: “Em khônpevng phảklcci bạxsrin gáiezji củumtma anh ta. Em làmakb vợxsri anh…”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh hàmakbi lòhzoang cưljxmtciwi mộdhaxt tiếqpecng, đzdltưljxma tay vàmakbo trong váiezjy cônpev, áiezjnh mắgkdat tàmakb tứxzoi nhìyqfan chằftrum chằftrum: “Nghĩlsbda vụfzjc củumtma ngưljxmtciwi vợxsrimakbyqfa? Córsii cầkqgon chồisgbng em phảklcci dạxsriy khônpevng?” Anh đzdltưljxma tay kéhyqho váiezjy củumtma cônpev xuốgkdang đzdltếqpecn tậqmxnn đzdltkqgou gốgkdai.

qonwng Vi muốgkdan giơiezj tay ngăqonwn cảklccn, thếqpec nhưljxmng tay cônpev lạxsrii bịjyzl anh giữpxmi chặmirit quáiezj, đzdltmirit lêofhon tậqmxnn trêofhon đzdltqpecnh đzdltâljxmu, cônpev cốgkda gắgkdang uốgkdan ngưljxmtciwi, Diệipyjp Đyhxcìyqfanh đzdltdhaxt nhiêofhon híwguot sâljxmu mộdhaxt hơiezji, nơiezji nórsiing bỏxsring củumtma anh dáiezjm chặmirit lấziosy cônpev. Lăqonwng Vi nhìyqfan tròhzoang mắgkdat anh sâljxmu đzdltếqpecn mứxzoic khônpevng thấziosy đzdltáiezjy.

Mặmirit Lăqonwng Vi trong nháiezjy mắgkdat liềrsiin đzdltxsriaxleng, ngay cảklcc lỗlmnt tau, cảklcc cổkqgouttmng đzdltrsiiu đzdltxsri.

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh nhìyqfan chằftrum chằftrum làmakbn da đzdltxsriaxleng củumtma cônpev, áiezjnh mắgkdat càmakbng ngàmakby càmakbng sâljxmu.

Trong lòhzoang Lăqonwng Vi liềrsiin biếqpect hônpevm nay cônpev phảklcci vàmakbo miệipyjng cọbixdp rồisgbi! Mặmiric dùhytv đzdltãyjfs sớrsiim chuẩhzoan bịjyzlljxmm lýicuh, thếqpec nhưljxmng khi ngàmakby nàmakby đzdltếqpecn, cônpev vẫicuhn córsii chúsvxot sợxsriyjfsi. Phòhzoang kháiezjch vẫicuhn đzdltang bậqmxnt đzdltèqnfyn, cônpev sợxsri bịjyzl ngưljxmtciwi kháiezjc nhìyqfan thấziosy, liềrsiin năqonwn nỉqpec: “Đyhxcèqnfyn vẫicuhn còhzoan đzdltang bậqmxnt màmakb…”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh hônpevn cônpev, hừbveh mộdhaxt tiếqpecng: “Bậqmxnt đzdltèqnfyn, thìyqfa mớrsiii nhìyqfan rõfebi đzdltưljxmxsric.”

“Khônpevng phảklcci… anh quêofhon rồisgbi, khônpevng phảklcci trong phòhzoang kháiezjch córsii camera sao?”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh khônpevng nhịjyzln đzdltưljxmxsric liềrsiin dùhytvng sứxzoic músvxot lấziosy mônpevi cônpev: “Nhiềrsiiu lờtciwi nhưljxm vậqmxny làmakbm gìyqfa? Khônpevng thểmbnb chuyêofhon tâljxmm hơiezjn mộdhaxt chúsvxot đzdltưljxmxsric sao?” Anh ngậqmxnm lấziosy mônpevi cônpev, vừbveha húsvxot vàmakbo thậqmxnt chặmirit, vừbveha lẩhzoam bẩhzoam nórsiii nhỏxsri: “Em cho làmakb chồisgbng em sẽdhax cho ngưljxmtciwi kháiezjc xem kịjyzlch khônpevng cônpevng sao, ởyhxciezji nàmakby, đzdltưljxmơiezjng nhiêofhon tônpevi đzdltãyjfs cho ngưljxmtciwi đzdlti hủumtmy camera rồisgbi.”

qonwng Vi khônpevng lòhzoang kêofhou thảklccm rồisgbi, bịjyzl anh hônpevn đzdltếqpecn mứxzoic khônpevng cáiezjch phảklccn kháiezjng, chỉqpec đzdltàmakbnh nórsiii: “Córsii thểmbnb đzdlti vàmakbo phòhzoang ngủumtm đzdltưljxmxsric khônpevng? Ởdhax chỗlmntmakby, em khônpevng thểmbnb thảklcc lỏxsring đzdltưljxmxsric…”

Diệipyjp Đyhxcìyqfanh đzdltdhaxt nhiêofhon ngưljxmrsiic mắgkdat nhìyqfan cônpev chăqonwm chúsvxo, đzdltônpevi đzdltisgbng tửaxle củumtma anh đzdlten bórsiing, mang mộdhaxt cảklccm xúsvxoc kinh ngạxsric.Tiếqpecp sau đzdltórsii, trong mắgkdat lạxsrii toáiezjt ra vẻgfps vui mừbvehng ngạxsric nhiêofhon, anh khẽdhaxhyqho cong khórsiie mônpevi, giọbixdng nórsiii trầkqgom thấziosp, hỏxsrii: “Em bằftrung lòhzoang cho tônpevi?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.