Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 94 : Tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không đổi

    trước sau   
wiqmt ôurisn hòuhywa trêkeopn khuôurisn mặsnait Tăkeopng Thanh Hảiozyi phủjbho mộnytit lớjveip mâympny đnidten, ngay lúiyabc đnidtóxftf Quáabgwch Thanh Túiyab cảiozym thấnytiy nhưhdtb nghẹnidtn nơnytii cổqtzp họfykjng, côuris đnidtãfhzz sớjveim biếbylft báabgwc Tăkeopng khôurisng thívjifch côuris.

Đlyulúiyabng thếbylfmptg, lúiyabc nhỏqonnuris đnidtáabgwng yêkeopu ngâympny thơnyti, hai nhàmptg lạpdqyi thâympnn thiếbylft nhiềsjpnu đnidtpunai, cũzovbng coi nhưhdtb xứympnng vai xứympnng vếbylf.

Nhưhdtbng màmptg, hếbylft thảiozyy đnidtãfhzz thay đnidtqtzpi rồwjsli, Quáabgwch Thanh Túiyaburis đnidtãfhzz khôurisng còuhywn xứympnng vớjveii anh Hảiozyi nữmxwma.

mptgurisnyti mộnyting hãfhzzo huyềsjpnn, khờpuna dạpdqyi cho rằywyjng tấnytit cảiozy vẫuhywn giốqtzpng nhưhdtb trưhdtbjveic, nưhdtbjveic mắuunyt côurisfhzz chãfhzznytii xuốqtzpng báabgwt cơnytim

"Thậoceit xin lỗnytii, con đnidtếbylfn nhàmptg vệqjgl sinh mộnytit chúiyabt!"

Quáabgwch Thanh Túiyab đnidtuunyy ghếbylf dựxxkwa, đnidtympnng dậoceiy đnidti ra ngoàmptgi, côuris sợafoz bảiozyn thâympnn khôurisng khốqtzpng chếbylf nổqtzpi, sẽcweo khóxftfc lớjvein trêkeopn bàmptgn ăkeopn mấnytit.




uris đnidtãfhzz biếbylft từnyti trưhdtbjveic, vìicau sao vẫuhywn tớjveii chứympn?

keopng Thanh Hảiozyi gọfykji nhẹnidt mộnytit tiếbylfng, "Thanh Túiyab!"

Anh nhìicaun Quáabgwch Thanh Túiyab tổqtzpn thưhdtbơnyting xoay ngưhdtbpunai đnidti vàmptgo nhàmptg vệqjgl sinh, trong lòuhywng cũzovbng phảiozyi cựxxkwc lựxxkwc kiềsjpnm chếbylf.

Nhấnytit đnidtoxrcnh làmptg ba anh cốqtzp ýympn, biếbylft rõuuny anh dẫuhywn Thanh Túiyab vềsjpn khôurisng phảiozyi đnidttoda ôurisn chuyệqjgln màmptgicau muốqtzpn côurisng khai quan hệqjgl củjbhoa bọfykjn họfykj.

Khôurisng ngờpuna đnidtưhdtbafozc ba lạpdqyi thừnytia dịoxrcp anh chưhdtba nóxftfi ra, trựxxkwc tiếbylfp đnidtáabgwnh gãfhzzy mơnyti ưhdtbjveic viểtodan vôurisng củjbhoa anh.

"Ba, ba biếbylft rõuuny con vàmptg Vi Vi đnidtãfhzz chia tay rồwjsli, vìicau sao còuhywn nhưhdtb vậoceiy?"

"Nhưhdtb vậoceiy?" Tăkeopng Chívjif Thàmptgnh đnidtsnait báabgwt cơnytim xuốqtzpng, lạpdqynh lùnmccng nhìicaun Tăkeopng Thanh Hảiozyi, "Con dùnmccng giọfykjng đnidtiệqjglu gìicauxftfi chuyệqjgln vớjveii ba đnidtnytiy?" Đlyulôurisi mắuunyt Tăkeopng Thanh Hảiozyi trởkhjrkeopn rấnytit đnidtau buồwjsln.

"Ba, Thanh Túiyabmptg mộnytit côurisabgwi tốqtzpt!"

"Nóxftfi láabgwo!" Tăkeopng Chívjif Thàmptgnh gầbylfm nhẹnidt mộnytit tiếbylfng, "Côurisabgwi tốqtzpt? Côurisabgwi tốqtzpt sẽcweoicau tiềsjpnn màmptgmptgm tìicaunh nhâympnn cho ngưhdtbpunai ta? Côurisabgwi tốqtzpt sẽcweo quyếbylfn rũzovb anh rểtodamptgm chịoxrcicaunh tứympnc chếbylft? Côurisabgwi tốqtzpt sẽcweo khiếbylfn con vìicauuris ta màmptg chúiyabt nữmxwma táabgwng thâympnn dưhdtbjveii súiyabng đnidtpdqyn...."

"Ba!" Tăkeopng Thanh Hảiozyi lo lắuunyng đnidtènasz giọfykjng gọfykji mộnytit tiếbylfng, Quáabgwch Thanh Túiyab vẫuhywn ởkhjr trong nhàmptg vệqjgl sinh chưhdtba ra, chỉyfwsabgwch mộnytit cáabgwnh cửpdqya, ba lạpdqyi cốqtzp ýympnxftfi to, rõuunymptgng làmptgxftfi cho Quáabgwch Thanh Túiyab nghe, đnidttodauris biếbylft khóxftfmptg lui.

"Ba, ai nóxftfi vớjveii ba nhữmxwmng lờpunai nàmptgy, côurisnytiy khôurisng phảiozyi ngưhdtbpunai giốqtzpng nhưhdtb ba nghĩlyul...."

keopng Chívjif Thàmptgnh khôurisng đnidttoda cho Tăkeopng Thanh Hảiozyi giảiozyi thívjifch tiếbylfp, nghiêkeopm túiyabc nóxftfi: “Quáabgwch Thanh Túiyabympny giờpuna, mộnytit làmptg hoàmptgn cảiozynh gia đnidtìicaunh khôurisng tốqtzpt, hai làmptg khôurisng cóxftf chỗnyti dựxxkwa, căkeopn bảiozyn khôurisng trợafoz giúiyabp đnidtưhdtbafozc con trêkeopn mặsnait sựxxkw nghiệqjglp. Ba thấnytiy đnidtympna nhỏqonnmptgy cũzovbng mong manh yếbylfu ớjveit, chỉyfwsxftf thểtodamptgm mộnytit con sâympnu gạpdqyo kýympn sinh trêkeopn ngưhdtbpunai đnidtàmptgn ôurisng. Đlyulympna con gáabgwi nhưhdtb vậoceiy cóxftf thểtodamptgm đnidtưhdtbafozc gìicau? Lýympn Vi Vi làmptg con dâympnu tưhdtbơnyting lai màmptg ba chọfykjn, con muốqtzpn chơnytii bờpunai, tốqtzpt nhấnytit làmptg đnidtnyting mơnytihdtbkhjrng..."

Lờpunai nóxftfi củjbhoa hai cha con truyềsjpnn rõuunymptgng tớjveii tai Quáabgwch Thanh Túiyab, hai tay côuris siếbylft chặsnait lạpdqyi.




xftfng tay đnidtâympnm vàmptgo trong thịoxrct, máabgwu tưhdtbơnytii chảiozyy ra ngoàmptgi, côuris lạpdqyi chẳabgwng cảiozym thấnytiy gìicau.

Thìicau ra hiệqjgln thựxxkwc lạpdqyi tàmptgn khốqtzpc nhưhdtb vậoceiy, thìicau ra côuris thậoceit sựxxkwmptg ngưhdtbpunai phụxftf nữmxwm đnidtêkeop tiệqjgln làmptgm tìicaunh nhâympnn cho ngưhdtbpunai ta, thìicau ra côuris thậoceit sựxxkw khôurisng xứympnng vớjveii anh Hảiozyi.

Tấnytit cảiozy hạpdqynh phúiyabc, ngọfykjt ngàmptgo, tốqtzpt đnidtnidtp chỉyfwsmptg giảiozy dốqtzpi, hạpdqynh phúiyabc giốqtzpng nhưhdtb lớjveip hàmptgnh tâympny, cứympn mỗnytii mộnytit lớjveip đnidtưhdtbafozc bóxftfc ra lạpdqyi khiếbylfn đnidtôurisi mắuunyt cay xènasz chẳabgwng nhấnytic mi nổqtzpi.

Tiếbylfng nưhdtbjveic chảiozyy ầbylfm ầbylfm, cảiozym giáabgwc lạpdqynh lẽcweoo đnidtáabgwnh úiyabp tớjveii, lúiyabc nàmptgy côuris mớjveii giậoceit mìicaunh tỉyfwsnh lạpdqyi, thìicau ra vòuhywi nưhdtbjveic vẫuhywn đnidtang mởkhjr, dòuhywng nưhdtbjveic lạpdqynh đnidtãfhzz đnidtfykjng mộnytit tầbylfng dưhdtbjveii châympnn.

Vộnytii vàmptgng khóxftfa vòuhywi nưhdtbjveic lạpdqyi, chắuunyc chắuunyn đnidtưhdtbafozc bêkeopn ngoàmptgi đnidtãfhzz khôurisng nóxftfi chuyệqjgln nữmxwma, lúiyabc nàmptgy côuris mớjveii mởkhjr cửpdqya phòuhywng vệqjgl sinh.

Trong phòuhywng ăkeopn đnidtãfhzz khôurisng còuhywn thấnytiy bóxftfng dáabgwng củjbhoa Tôuris Thàmptgnh Chívjif, Tăkeopng Thanh Hảiozyi nghe đnidtưhdtbafozc tiếbylfng đnidtnyting vộnytii nhìicaun vềsjpn phívjifa Quáabgwch Thanh Túiyab.

Nhìicaun thấnytiy đnidtôurisi giàmptgy đnidtuhywm nưhdtbjveic củjbhoa côuris, anh lậoceip tứympnc hoảiozyng hốqtzpt, vộnytii vàmptgng bưhdtbjveic tớjveii.

"Thanh Túiyab, em sao thếbylf?"

Đlyulôurisi mắuunyt Quáabgwch Thanh Túiyabpdqyng hồwjslng, giốqtzpng nhưhdtb mộnytit con thỏqonn lạpdqyc đnidtưhdtbpunang, côuris hoang mang lắuunyc đnidtbylfu, khóxftf khăkeopn nặsnain ra mộnytit nụxftfhdtbpunai khẽcweo, nhưhdtbng nụxftfhdtbpunai kia còuhywn khóxftf coi hơnytin cảiozy khóxftfc.

keopng Thanh Hảiozyi vưhdtbơnytin tay, ôurism Quáabgwch Thanh Túiyabmptgo lòuhywng, "Cóxftf phảiozyi em đnidtãfhzz nghe thấnytiy cảiozy rồwjsli?"

Khuôurisn mặsnait nhỏqonn nhắuunyn củjbhoa Quáabgwch Thanh Túiyab tựxxkwa vàmptgo lồwjslng ngựxxkwc dàmptgy rộnyting củjbhoa Tăkeopng Thanh Hảiozyi, dùnmccng sứympnc gậoceit đnidtbylfu, giọfykjng nóxftfi nhỏqonn buồwjsln khổqtzp.

"Anh Hảiozyi, em muốqtzpn vềsjpn nhàmptg..."

lyulnyting, Thanh Túiyab, em nghe anh nóxftfi, ba anh, ôurisng ấnytiy khôurisng hiểtodau em nêkeopn mớjveii nóxftfi lung tung. Nhấnytit đnidtoxrcnh ôurisng ấnytiy đnidtãfhzz nghe thấnytiy ngưhdtbpunai kháabgwc nóxftfi nóxftfi huyêkeopn thuyêkeopn sau lưhdtbng nêkeopn mớjveii hiểtodau lầbylfm em nhưhdtb thếbylf. Thanh Túiyab, đnidtnyting buôurisng bỏqonn đnidtưhdtbafozc khôurisng? Em cóxftf biếbylft khôurisng, anh đnidtãfhzzicaum em mưhdtbpunai năkeopm, anh đnidtãfhzzkeopu em mưhdtbpunai năkeopm, 3600 ngàmptgy đnidtêkeopm, em biếbylft anh đnidtãfhzzhdtbafozt qua thếbylfmptgo khôurisng?"




Quáabgwch Thanh Túiyab hoang mang lắuunyc đnidtbylfu, Tăkeopng Thanh Hảiozyi nhẹnidt nhàmptgng kéwiqmo tay côuris, "Đlyuli theo anh!"

Quáabgwch Thanh Túiyab ngơnyti ngáabgwc bịoxrckeopng Thanh Hảiozyi kéwiqmo chạpdqyy lêkeopn lầbylfu.

Chạpdqyy mộnytit hồwjsli, Tăkeopng Thanh Hảiozyi lạpdqyi cúiyabi đnidtbylfu, giúiyabp Quáabgwch Thanh Túiyab cởkhjri đnidtôurisi giàmptgy ưhdtbjveit ra khỏqonni châympnn, "Thívjifm Châympnu, lấnytiy mộnytit đnidtôurisi déwiqmp lêkeop tớjveii đnidtâympny."

"Vâympnng ạpdqy!"

Thívjifm Châympnu nhanh nhẹnidtn cầbylfm mộnytit dôurisi déwiqmp nhung tớjveii, Quáabgwch Thanh Túiyab cảiozym kívjifch nóxftfi mộnytit tiếbylfng cảiozym ơnytin.

Thívjifm Châympnu cẩuunyn thậocein quan sáabgwt Quáabgwch Thanh Túiyab, cưhdtbpunai nóxftfi: "Khóxftf tráabgwch trưhdtbjveic kia cậoceiu chủjbho luôurisn miệqjglng nhắuunyc tớjveii côuris Quáabgwch, dáabgwng vẻgpzbmptgy so vớjveii trêkeopn hìicaunh còuhywn xinh đnidtnidtp hơnytin nhiềsjpnu."

Khuôurisn mặsnait Quáabgwch Thanh Túiyabnytii ửpdqyng hồwjslng, Tăkeopng Thanh Hảiozyi cưhdtbpunai nóxftfi: "Thívjifm Châympnu ởkhjr nhàmptg anh nhiềsjpnu năkeopm, bàmptg luôurisn thívjifch nóxftfi lờpunai thậoceit lòuhywng." Quáabgwch Thanh Túiyab hiểtodau rõuunykeopng Thanh Hảiozyi đnidtang trấnytin an mìicaunh. Nhưhdtbng màmptg, lờpunai nóxftfi củjbhoa báabgwc Tăkeopng lạpdqyi giốqtzpng nhưhdtb mộnytit đnidtxftfn mâympny đnidten bao trùnmccm lêkeopn tráabgwi tim côuris, chẳabgwng thểtoda gạpdqyt đnidti.

keopng Thanh Hảiozyi dẫuhywn Quáabgwch Thanh Túiyab tớjveii phòuhywng ngủjbho củjbhoa anh, Quáabgwch Thanh Túiyab sợafoz ngâympny ngưhdtbpunai, trêkeopn mộnytit váabgwch tưhdtbpunang trong phòuhywng treo đnidtbylfy ảiozynh chụxftfp củjbhoa côuris, nhưhdtbng đnidtsjpnu làmptg củjbhoa mưhdtbpunai năkeopm trưhdtbjveic, cóxftfmptgi cáabgwi đnidtãfhzzqtzpmptgng, cóxftfmptgi cáabgwi đnidtưhdtbafozc phóxftfng to lêkeopn, còuhywn cóxftf cảiozymptgi tấnytim ảiozynh chụxftfp thờpunai gian nàmptgy.

Giọfykjng nóxftfi củjbhoa Tăkeopng Thanh Hảiozyi hơnytii run, "Thanh Túiyab, em thấnytiy khôurisng? Nơnytii đnidtâympny chívjifnh làmptg mụxftfc tiêkeopu phấnytin đnidtnytiu hơnytin mưhdtbpunai năkeopm nay củjbhoa anh, cho dùnmcc gặsnaip phảiozyi khóxftf khăkeopn bao nhiêkeopu, chỉyfws cầbylfn anh nghĩlyul tớjveii việqjglc cóxftf thểtodakhjrkeopn em, tấnytit cảiozy đnidtsjpnu trởkhjrkeopn cóxftf ýympn nghĩlyula."

Trong lòuhywng Quáabgwch Thanh Túiyab bịoxrc mộnytit dòuhywng nưhdtbjveic ấnytim tràmptgn tớjveii, côurisvjifch đnidtnyting tớjveii mứympnc khôurisng nóxftfi thàmptgnh lờpunai.

keopng Thanh Hảiozyi thâympnm tìicaunh châympnn thàmptgnh nhìicaun côuris, nâympnng khuôurisn mặsnait nhỏqonn nhắuunyn củjbhoa côurisxftfi, "Thanh Túiyab, em cóxftf biếbylft hay khôurisng, anh đnidtãfhzz luôurisn kiêkeopn mưhdtbpunai năkeopm, bởkhjri vìicau tin rằywyjng em cũzovbng yêkeopu anh, anh tin tưhdtbkhjrng chúiyabng ta sẽcweokhjrkeopn nhau. Cho dùnmccxftf khóxftf khăkeopn gìicauzovbng sẽcweo giảiozyi quyếbylft đnidtưhdtbafozc thôurisi. Cho nêkeopn, bâympny giờpuna chúiyabng ta đnidtãfhzz gặsnaip lạpdqyi nhau, chẳabgwng dễnaszmptgng gìicau mớjveii ởkhjrkeopn nhau, anh hy vọfykjng em đnidtnyting bỏqonn cuộnytic, cóxftf đnidtưhdtbafozc khôurisng?"

Giọfykjt nưhdtbjveic mắuunyt xúiyabc đnidtnyting theo khóxftfe mắuunyt Quáabgwch Thanh Túiyab chảiozyy xuốqtzpng, côuris khôurisng biếbylft, Tăkeopng Thanh Hảiozyi lạpdqyi yêkeopu côurisympnu sắuunyc tớjveii vậoceiy.

uris vẫuhywn bịoxrcympny trong tựxxkw ti mặsnaic cảiozym củjbhoa mìicaunh, muốqtzpn đnidtuunyy Tăkeopng Thanh Hảiozyi đnidti, giờpunauris đnidtãfhzz biếbylft bảiozyn thâympnn mìicaunh cóxftf bao nhiêkeopu ngu ngốqtzpc.




"Thanh Túiyab, anh yêkeopu em, anh yêkeopu em còuhywn hơnytin yêkeopu chívjifnh mìicaunh...."

keopng Thanh Hảiozyi thâympnm tìicaunh châympnn thàmptgnh nhìicaun côuris chăkeopm chúiyab.

mptgng lôurisng mi dàmptgy cong cong củjbhoa Quáabgwch Thanh Túiyabvjifnh giọfykjt nưhdtbjveic mắuunyt lấnytip láabgwnh, đnidtôurisi mắuunyt to trong veo giốqtzpng nhưhdtb đnidtưhdtbafozc nưhdtbjveic mưhdtba gộnytit rửpdqya sạpdqych sẽcweo, cáabgwi mũzovbi nhỏqonnicau khóxftfc màmptgnytii ửpdqyng hồwjslng, cáabgwnh môurisi đnidtqonn giốqtzpng nhưhdtb nụxftf hồwjslng mêkeop ngưhdtbpunai, làmptgn da trắuunyng nõuunyn, nụxftfhdtbpunai cóxftfiyabm đnidtwjslng tiềsjpnn nhưhdtbuunyn nhưhdtb hiệqjgln, khuôurisn mặsnait nhỏqonn nhắuunyn hơnytii ngẩuunyng lêkeopn, vẻgpzb mặsnait yếbylfu ớjveit bấnytit lựxxkwc.

uris hấnytip củjbhoa Tăkeopng Thanh Hảiozyi đnidtnytit nhiêkeopn ứympn đnidtfykjng lạpdqyi, chỉyfws cầbylfn làmptg đnidtàmptgn ôurisng, sợafozmptg chẳabgwng ai kháabgwng cựxxkw đnidtưhdtbafozc loạpdqyi hấnytip dẫuhywn nàmptgy.

Hai ngưhdtbpunai dựxxkwa sáabgwt vàmptgo nhau, Quáabgwch Thanh Túiyab cảiozym giáabgwc đnidtưhdtbafozc hơnytii thởkhjr củjbhoa anh phảiozykeopn trêkeopn mặsnait mìicaunh, quéwiqmt tớjveii từnyting lỗnyti châympnn lôurisng, cóxftf chúiyabt cảiozym giáabgwc ngưhdtba ngứympna.

Trốqtzpng ngựxxkwc côuris đnidtoceip thìicaunh thịoxrcch, áabgwnh mắuunyt hoảiozyng hốqtzpt giốqtzpng nhưhdtb nai con, côuris vộnytii vàmptgng hơnytii nhắuunym mắuunyt lạpdqyi.

Đlyulôurisi môurisi dịoxrcu dàmptgng chầbylfm chậoceim hôurisn lêkeopn môurisi côuris, mộnytit làmptgn hưhdtbơnyting bạpdqyc hàmptg dễnasz chịoxrcu kềsjpnabgwt bêkeopn.

Quáabgwch Thanh Túiyab cảiozym giáabgwc nhưhdtb tráabgwi tim mìicaunh cũzovbng nhảiozyy ra ngoàmptgi, khuôurisn mặsnait nhỏqonn nhắuunyn ửpdqyng hồwjslng đnidtbylfy ngưhdtbafozng ngùnmccng.

Đlyulôurisi môurisi Tăkeopng Thanh Hảiozyi rấnytit nhẹnidt nhàmptgng rấnytit dịoxrcu dàmptgng, giốqtzpng nhưhdtb sợafoz sẽcweo tổqtzpn thưhdtbơnyting côuris, dừnyting trêkeopn môurisi côuris, quấnytin quýympnt vấnytin vưhdtbơnyting.

abgwnh tay to lớjvein củjbhoa anh từnyti từnyti đnidtưhdtba tớjveii đnidtbylfu vai côuris, ôurism lấnytiy thâympnn thểtoda mềsjpnm mạpdqyi nhưhdtb muốqtzpn nhũzovbn ra kia.

Anh ra sứympnc kéwiqmo côuris lạpdqyi gầbylfn hơnytin nữmxwma, nồwjslng ngựxxkwc đnidtbylfy đnidtsnain nởkhjr nang củjbhoa côuris lậoceip tứympnc khiếbylfn anh cảiozym thấnytiy thâympnn dưhdtbjveii mìicaunh bùnmccng lêkeopn mộnytit luồwjslng lửpdqya thiêkeopu đnidtqtzpt.

Anh hôurisn côuris thêkeopm cuồwjslng nhiệqjglt rồwjsli nhẹnidt nhàmptgng cạpdqyy mởkhjr miệqjglng côuris, nhấnytip nháabgwp hưhdtbơnyting vịoxrc ngọfykjt ngàmptgo trong đnidtóxftf.

Tráabgwi tim anh cũzovbng đnidtang đnidtoceip đnidtkeopn cuồwjslng, thâympnn thểtoda mềsjpnm mạpdqyi trong lòuhywng làmptg ngưhdtbpunai con gáabgwi anh đnidtãfhzz mong ưhdtbjveic mưhdtbpunai năkeopm.




Xinh đnidtnidtp vàmptg quyếbylfn rũzovb nhưhdtb vậoceiy, cáabgwnh tay anh dùnmccng sứympnc, nhưhdtb muốqtzpn khảiozym côurismptgo trong thâympnn thểtoda củjbhoa mìicaunh.

Nụxftfurisn thơnytim máabgwt, mềsjpnm mạpdqyi củjbhoa anh Hảiozyi, nhưhdtbng, vìicau sao côuris lạpdqyi cảiozym thấnytiy cóxftf chúiyabt khôurisng đnidtúiyabng.

Đlyulnytit nhiêkeopn Quáabgwch Thanh Túiyabnmccng sứympnc đnidtuunyy Tăkeopng Thanh Hảiozyi ra, néwiqmt mặsnait hoảiozyng hốqtzpt củjbhoa côuris đnidtâympnm vàmptgo đnidtưhdtbpunang nhìicaun củjbhoa anh.

Quáabgwch Thanh Túiyab vộnytii vàmptgng cúiyabi đnidtbylfu, nhỏqonn giọfykjng nóxftfi: "Anh Hảiozyi, em khôurisng phảiozyi đnidtympna con gáabgwi tùnmccy tiệqjgln nhưhdtb vậoceiy!"

keopng Thanh Hảiozyi dịoxrcu dàmptgng hấnytit nhẹnidtabgwi tóxftfc dàmptgi mềsjpnm nhưhdtb tháabgwc nưhdtbjveic củjbhoa côuris, khẽcweohdtbpunai: "Đlyulưhdtbơnyting nhiêkeopn! Thanh Túiyab củjbhoa anh làmptg ngưhdtbpunai con gáabgwi tốqtzpt nhấnytit, làmptg anh khôurisng tốqtzpt, anh cóxftf chúiyabt kívjifch đnidtnyting rồwjsli."

hdtbơnyting mặsnait anh cũzovbng hơnytii đnidtqonn, buôurisng nhẹnidt tay thảiozy Quáabgwch Thanh Túiyab ra, áabgwy náabgwy nóxftfi: "Anh xin lỗnytii, anh sẽcweourisn trọfykjng em." Quáabgwch Thanh Túiyab khóxftf xửpdqy gậoceit đnidtbylfu, "Chờpuna sau khi chúiyabng ta kếbylft hôurisn..."

"Haha, Thanh Túiyab, chúiyabng ta sẽcweomptgnh lầbylfn đnidtbylfu tiêkeopn cho đnidtêkeopm tâympnn hôurisn!"

Khuôurisn mặsnait nhỏqonn nhắuunyn củjbhoa Quáabgwch Thanh Túiyab đnidtqonn rựxxkwc lêkeopn, đnidtqonn nhưhdtbmptgu màmptgu, lan tớjveii tậocein cổqtzp.

Phòuhywng ngủjbho củjbhoa Tăkeopng Thanh Hảiozyi gọfykjn gàmptgng sạpdqych sẽcweo, ngoạpdqyi trừnytiiozynh chụxftfp củjbhoa Quáabgwch Thanh Túiyab thìicau khôurisng cóxftfmptgi trívjifhdtb thừnytia nàmptgo kháabgwc.

Quáabgwch Thanh Túiyab nhìicaun sơnyti qua mộnytit vòuhywng rồwjsli đnidti ra.

nmcc sao cũzovbng làmptg lầbylfn đnidtbylfu tớjveii nhàmptg họfykjkeopng, cứympn thếbylfnmccng anh ởkhjr mộnytit mìicaunh trong phòuhywng ngủjbho, sẽcweo đnidttoda lạpdqyi ấnytin tưhdtbafozng xấnytiu cho ngưhdtbpunai kháabgwc.

"Anh Hảiozyi, em phảiozyi vềsjpnuhywi."

Quáabgwch Thanh Túiyab đnidti tớjveii cầbylfu thang, trong phòuhywng kháabgwch khôurisng nhìicaun thấnytiy bóxftfng dáabgwng củjbhoa Tăkeopng Chívjif Thàmptgnh.

keopng Thanh Hảiozyi vộnytii vàmptgng ngăkeopn cảiozyn côuris, "Thanh Túiyab, ăkeopn tốqtzpi xong rồwjsli đnidti, ba anh ra ngoàmptgi rồwjsli, em khôurisng cầbylfn ngạpdqyi."

Nghe thấnytiy Tăkeopng Chívjif Thàmptgnh khôurisng còuhywn ởkhjr đnidtâympny, Quáabgwch Thanh Túiyab liềsjpnn đnidtwjslng ýympnkhjr lạpdqyi.

xftf thểtodakhjrkeopn Tăkeopng Thanh Hảiozyi, côuriszovbng rấnytit vui vẻgpzb.

lyulúiyabng rồwjsli, giờpuna chúiyab Quáabgwch cóxftfvjifnh toáabgwn gìicau khôurisng?"

keopng Thanh Hảiozyi cầbylfm mộnytit quảiozyabgwo, vừnytia gọfykjt cho Quáabgwch Thanh Túiyab, vừnytia thâympnn thiếbylft hỏqonni.

Áonpvnh mắuunyt Quáabgwch Thanh Túiyab chăkeopm chúiyab nhìicaun bàmptgn tay Tăkeopng Thanh Hảiozyi, trong đnidtbylfu côuris khôurisng biếbylft vìicau sao lạpdqyi nhớjvei tớjveii mộnytit hìicaunh ảiozynh, dưhdtbpunang nhưhdtbzovbng từnyting cóxftf mộnytit bàmptgn tay kháabgwc gọfykjt táabgwo nhưhdtb thếbylfkhjr trưhdtbjveic mặsnait côuris.

Nhưhdtbng côuris khôurisng nhớjvei ra khuôurisn mặsnait hắuunyn.

Mỗnytii lầbylfn côuris muốqtzpn nhớjvei lạpdqyi, đnidtsjpnu nhớjvei tớjveii chỗnytimptgy thìicau đnidtau đnidtbylfu.

"Thanh Túiyab, em sao thếbylf?" Tăkeopng Thanh Hảiozyi nhìicaun thấnytiy trong mắuunyt Quáabgwch Thanh Túiyab lộnyti ra néwiqmt đnidtau khổqtzp, liềsjpnn thâympnn thiếbylft hỏqonni han.

"Khôurisng sao ạpdqy, chắuunyc hiệqjgln giờpuna ba em đnidtang muốqtzpn tớjveii Áonpvympnn làmptgm việqjglc, cụxftf thểtoda em cũzovbng khôurisng rõuuny lắuunym, hôurism nay ôurisng ấnytiy đnidti phỏqonnng vấnytin, phảiozyi đnidtafozi buổqtzpi tốqtzpi mớjveii cóxftf tin tứympnc."

"Thanh Túiyab, thếbylfmptgy đnidti, anh cảiozym thấnytiy em đnidtnyting vộnytii vềsjpn trưhdtbpunang, mộnytit thờpunai gian nữmxwma anh tìicaum trưhdtbpunang kháabgwc cho em, đnidtqtzpi mộnytit môurisi trưhdtbpunang mớjveii, cóxftf thểtoda sẽcweo tốqtzpt hơnytin cho tâympnm trạpdqyng củjbhoa em." Tăkeopng Thanh Hảiozyi nóxftfi.

Quáabgwch Thanh Túiyab chầbylfn chừnyti mộnytit lúiyabc rồwjsli cưhdtbpunai lắuunyc đnidtbylfu, "Khôurisng cầbylfn đnidtâympnu, em khôurisng muốqtzpn đnidti họfykjc nữmxwma. Chờpuna qua khoảiozyng thờpunai gian nàmptgy, em sẽcweo đnidti tìicaum việqjglc."

"Tìicaum việqjglc? Hay làmptg tớjveii côurisng ty củjbhoa anh đnidti..."

"Khôurisng đnidtưhdtbafozc, anh Hảiozyi! Em khôurisng thểtoda cứympn dựxxkwa vàmptgo anh, em khôurisng muốqtzpn làmptgm sâympnu gạpdqyo!" Trong mắuunyt Quáabgwch Thanh Túiyab hiệqjgln lêkeopn mộnytit tia buồwjsln bãfhzz.

uris chưhdtba từnyting muốqtzpn mìicaunh làmptgm kẻgpzb ăkeopn báabgwm.

keopng Thanh Hảiozyi áabgwy náabgwy nắuunym lấnytiy bàmptgn tay nhỏqonnwiqm củjbhoa côuris, "Xin lỗnytii em, lờpunai ba anh nóxftfi, em đnidtnyting đnidttoda ýympn quáabgw."

"Haha, anh Hảiozyi, anh yêkeopn tâympnm, em sẽcweo khôurisng dễnaszmptgng buôurisng tay. Em muốqtzpn chứympnng minh cho báabgwc Tăkeopng thấnytiy, em làmptg mộnytit côurisabgwi tốqtzpt."

Quáabgwch Thanh Túiyabhdtbpunai đnidtếbylfn xinh đnidtnidtp tựxxkw tin, Tăkeopng Thanh Hảiozyi cũzovbng nhậocein đnidtưhdtbafozc sựxxkw khívjifch lệqjgl, cho dùnmcc khóxftf khăkeopn lớjvein thếbylfmptgo, anh cũzovbng sẽcweo khôurisng buôurisng tay côuris.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.