Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 93 : Em muốn gả cho anh

    trước sau   
zwhbc nàapsjy, mộhadot bócmzcng ngưzctzdoyci átclco đkrrggavc đkrrgang đkrrgtfcfng ởqshw phíscxua xa, lạapsjnh lùctfjng nhìqdtrn tấihgrt cảewnr.

Thâtclcn hìqdtrnh tao nhãzctz, cátclcnh tay ôpimrm ngựahyrc, trong átclcnh mắebyrt làapsj dao đkrrghadong củpimra cảewnrm giátclcc sung sưzctzscxung đkrrgưzctzuldzc bátclco thùctfj.

Quátclcch Thanh Túzwhb, màapsjy muốubdvn cưzctzscxup ngưzctzdoyci đkrrgàapsjn ôpimrng củpimra tao, khôpimrng dễihgrapsjng nhưzctz vậjgxgy đkrrgâtclcu.

oygf Quyêoygfn Quyêoygfn từktvw phòzfqsng thíscxu nghiệgtqqm chạapsjy đkrrgếctfjn, từktvw xa nhìqdtrn thấihgry mộhadot đkrrgátclcm ngưzctzdoyci vâtclcy quanh côpimrng kíscxuch Quátclcch Thanh Túzwhb, côpimr muốubdvn látclcch vàapsjo cũbvxrng khôpimrng látclcch nổkspzi, gấihgrp đkrrgếctfjn đkrrghado đkrrgtfcfng ngoàapsji dậjgxgm châtclcn, "Nàapsjy, mấihgry ngưzctzdoyci dừktvwng tay lạapsji, dừktvwng tay lạapsji...."

zwhbc nàapsjy, Quátclcch Thanh Túzwhb giốubdvng nhưzctz mộhadot con thuyềewnrn nhỏgavc trôpimri dạapsjt trêoygfn biểmoaen lạapsjc mấihgrt phưzctzơiyeing hưzctzscxung, bậjgxgp bềewnrnh khôpimrng biếctfjt trôpimri vềewnr đkrrgâtclcu, cảewnrm giátclcc hoang mang đkrrgátclcnh úzwhbp tớscxui, hai mắebyrt côpimr choátclcng vátclcng, bịanhg ngưzctzdoyci đkrrganjzy tớscxui lui, lung lay muốubdvn đkrrgkspz.

Đihgrhadot nhiêoygfn cócmzc mộhadot cátclcnh tay rắebyrn chắebyrc đkrrgzctz lấihgry côpimr.




Tiếctfjng théjiawt to giậjgxgn dữdoyc giốubdvng nhưzctz tiếctfjng sấihgrm vang lêoygfn, "Tấihgrt cảewnrzwhbt hếctfjt cho tôpimri, con mẹftwhcmzc, còzfqsn dátclcm nócmzci côpimrihgry nửcnyka chữdoyc, ôpimrng đkrrgâtclcy lậjgxgp tứtfcfc hấihgrt chúzwhbng màapsjy biếctfjn khỏgavci đkrrgapsji họuycic S!"

Bộhado dạapsjng hung thầqdtrn átclcc sátclct khiếctfjn đkrrgátclcm con gátclci chỗogxlapsjy bịanhg dọuycia tớscxui théjiawt lớscxun mộhadot tiếctfjng, nhao nhao chạapsjy khỏgavci hiệgtqqn trưzctzdoycng.

Quátclcch Thanh Túzwhb đkrrgưzctzuldzc Lâtclcm Việgtqqt Thịanhgnh ôpimrm tớscxui cổkspzng trưzctzdoycng họuycic, rờdoyci khỏgavci nơiyeii khiếctfjn ngưzctzdoyci ta átclcp lựahyrc, lúzwhbc nàapsjy tâtclcm tríscxu củpimra Quátclcch Thanh Túzwhb mớscxui từktvw từktvw trấihgrn tĩscxunh lạapsji.

Khi Quátclcch Thanh Túzwhb tỉufihnh tátclco, côpimr phátclct hiệgtqqn ra bảewnrn thâtclcn đkrrgãzctz ngồqzepi trong mộhadot chiếctfjc xe đkrrgang chạapsjy.

Cảewnrnh tưzctzuldzng vừktvwa rồqzepi giốubdvng nhưzctz thưzctzscxuc phim đkrrgiệgtqqn ảewnrnh hiệgtqqn lêoygfn trong đkrrgqdtru côpimr.

qdtr sao, vìqdtr sao bạapsjn họuycic lạapsji sỉufih nhụgycjc côpimr nhưzctz vậjgxgy? Rốubdvt cuộhadoc côpimr đkrrgãzctzapsjm chuyệgtqqn gìqdtr?

"Cho tôpimri xuốubdvng xe!" Quátclcch Thanh Túzwhb quátclct lêoygfn vớscxui ngưzctzdoyci đkrrgàapsjn ôpimrng đkrrgang látclci xe.

tclcm Việgtqqt Thịanhgnh lậjgxgp tứtfcfc dừktvwng xe lạapsji, thâtclcn hìqdtrnh cao lớscxun átclcp vềewnr phíscxua côpimr, đkrrgubdvi diệgtqqn átclcnh mắebyrt hoảewnrng sợuldz củpimra côpimr, thâtclcn hìqdtrnh hắebyrn dừktvwng giữdoyca khôpimrng trung, sau đkrrgócmzc bỗogxlng nhiêoygfn tựahyra vàapsjo ghếctfj ngồqzepi, mởqshw chốubdvt cửcnyka xe.

"Xuốubdvng!"

Quátclcch Thanh Túzwhb khôpimrng dátclcm nhìqdtrn hắebyrn nữdoyca, ngưzctzdoyci đkrrgàapsjn ôpimrng nàapsjy cócmzc átclcnh mắebyrt giốubdvng nhưzctz átclcc ma, khiếctfjn lòzfqsng côpimr sợuldzzctzi, khôpimrng dátclcm lạapsji gầqdtrn hắebyrn.

Quátclcch Thanh Túzwhb vộhadoi vàapsjng mởqshw cửcnyka xe, rờdoyci đkrrgi nhưzctz trốubdvn chạapsjy khỏgavci tầqdtrm nhìqdtrn củpimra hắebyrn.

Vềewnr đkrrgếctfjn nhàapsj, côpimr nhốubdvt mìqdtrnh trong phòzfqsng tắebyrm, liềewnru mạapsjng dùctfjng nưzctzscxuc tẩanjzy rửcnyka nhữdoycng thứtfcf bẩanjzn thỉufihu trêoygfn ngưzctzdoyci mìqdtrnh.

qdtrnh thậjgxgt sựahyrapsj ngưzctzdoyci phụgycj nữdoyc kinh tởqshwm nhưzctz thếctfj sao?




Trong đkrrgqdtru Quátclcch Thanh Túzwhb loátclcng thoátclcng xuấihgrt hiệgtqqn hìqdtrnh ảewnrnh giốubdvng nhau, nhanh chócmzcng lócmzce lêoygfn, tớscxui khi côpimr muốubdvn cẩanjzn tậjgxgn ngẫuxbdm nghĩscxu lạapsji chẳdoycng thểmoae nắebyrm bắebyrt đkrrgưzctzuldzc gìqdtr.

Sau khi tắebyrm rửcnyka xong, Quátclcch Thanh Túzwhb ra khỏgavci phòzfqsng tắebyrm, côpimr gọuycii đkrrgiệgtqqn thoạapsji cho Tăhhseng Thanh Hảewnri.

"Anh Hảewnri, anh cócmzc rảewnrnh khôpimrng?"

Quátclcch Thanh Túzwhbzfqs hỏgavci.

Nửcnyka giờdoyc sau, Tăhhseng Thanh Hảewnri tớscxui cửcnyka nhàapsj họuyci Quátclcch, Quátclcch Thanh Túzwhb giốubdvng nhưzctz mộhadot con nai bịanhg kinh hãzctzi, vừktvwa mởqshw cửcnyka liềewnrn bổkspz nhàapsjo vàapsjo lòzfqsng Tăhhseng Thanh Hảewnri.

"Sao thếctfjapsjy, Thanh Túzwhb!"

hhseng Thanh Hảewnri nhìqdtrn Quátclcch Thanh Túzwhb đkrrgôpimri mắebyrt đkrrgãzctz khócmzcc tớscxui đkrrggavc bừktvwng, cốubdv hếctfjt sứtfcfc trấihgrn an côpimr, Quátclcch Thanh Túzwhb thúzwhbt thíscxut khócmzcc nhỏgavc.

"Anh Hảewnri, hôpimrm nay em tớscxui trưzctzdoycng họuycic, cátclcc bạapsjn lăhhseng mạapsj em..."

hhseng Thanh Hảewnri dịanhgu dàapsjng giúzwhbp côpimr lau nưzctzscxuc mắebyrt, "Thanh Túzwhb, đkrrgktvwng đkrrgmoae ýgnxp bạapsjn họuycic nócmzci nhảewnrm, em phảewnri tin tưzctzqshwng, bảewnrn thâtclcn em làapsj ngưzctzdoyci tuyệgtqqt nhấihgrt."

Lờdoyci nócmzci củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri giốubdvng nhưzctz átclcnh sátclcng mùctfja xuâtclcn ấihgrm átclcp, mang đkrrgếctfjn cảewnrm giátclcc thậjgxgt thoảewnri mátclci cho Quátclcch Thanh Túzwhb, trong nhátclcy mắebyrt tâtclcm trạapsjng củpimra côpimr đkrrgãzctz tốubdvt lêoygfn nhiềewnru.

"Anh Hảewnri, em mộhadot mấihgrt mộhadot đkrrgoạapsjn kýgnxptfcfc. Em đkrrgang nghĩscxu, đkrrgócmzc nhấihgrt đkrrganhgnh làapsj mộhadot quátclc khứtfcf xấihgru xíscxupimrctfjng. Tuy nhiêoygfn em khôpimrng nhớscxu ra rốubdvt cuộhadoc đkrrgócmzcapsjqdtr, nhưzctzng màapsj em rấihgrt sợuldzzctzi, em sợuldzqdtr lỗogxli lầqdtrm củpimra em màapsjewnrnh hưzctzqshwng tớscxui anh."

Trêoygfn hàapsjng lôpimrng mi dàapsjy đkrrgen nhátclcnh củpimra Quátclcch Thanh Túzwhb nhiễihgrm dòzfqsng lệgtqq trong suốubdvt, yếctfju đkrrguốubdvi vàapsj tựahyr ti átclcnh lêoygfn trong mắebyrt khiếctfjn ngưzctzdoyci ta thậjgxgt rung đkrrghadong.

hhseng Thanh Hảewnri nhẹftwh nhàapsjng lau khôpimrzctzscxuc mắebyrt trêoygfn díscxunh trêoygfn hàapsjng mi côpimr, cúzwhbi đkrrgqdtru xuốubdvng, hôpimrn nhẹftwhoygfn vầqdtrng trátclcn, nócmzci đkrrgqdtry yêoygfu thưzctzơiyeing: "Thanh Túzwhb, đkrrgktvwng nghĩscxu quátclc nhiềewnru. Cho dùctfjzwhbc trưzctzscxuc em đkrrgãzctzapsjm ra chuyệgtqqn gìqdtr, nếctfju em đkrrgãzctz lựahyra chọuycin quêoygfn lãzctzng, vậjgxgy khôpimrng cầqdtrn đkrrgmoae ýgnxpcmzc nữdoyca. Đihgrdoyci ngưzctzdoyci ngắebyrn ngủpimri, phảewnri nghĩscxu nhiềewnru hơiyein tớscxui hạapsjnh phúzwhbc tưzctzơiyeing lai, màapsj khôpimrng phảewnri chìqdtrm đkrrgebyrm trong quátclc khứtfcf."




Lờdoyci nócmzci củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgãzctz trao cho Quátclcch Thanh Túzwhbpimrng hộhado cựahyrc lớscxun, Quátclcch Thanh Túzwhb ngẩanjzng khuôpimrn mặihgrt nhỏgavcoygfn, giốubdvng nhưzctz đkrrgócmzca hoa hưzctzscxung dưzctzơiyeing nhìqdtrn Tăhhseng Thanh Hảewnri.

"Anh Hảewnri, anh đkrrgubdvi xửcnyk vớscxui em thậjgxgt tốubdvt, em khôpimrng biếctfjt phảewnri làapsjm sao đkrrgmoaetclco đkrrgátclcp anh đkrrgâtclcy."

"Haha, côpimrjiaw ngốubdvc, muốubdvn bátclco đkrrgátclcp anh ưzctz? Vậjgxgy gảewnr cho anh đkrrgi!"

Lờdoyci nócmzci củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri mang theo nhiệgtqqt đkrrghadocmzcng bỏgavcng, khiếctfjn Quátclcch Thanh Túzwhb chẳdoycng dátclcm ngẩanjzng đkrrgqdtru, trátclci tim nhỏgavcbvxrng đkrrgjgxgp bang bang rộhadon ràapsjng, đkrrguldzi nhiềewnru năhhsem nhưzctz vậjgxgy, cuốubdvi cùctfjng cũbvxrng cócmzc thểmoaeqshwoygfn ngưzctzdoyci mìqdtrnh thíscxuch.

ihgrúzwhbng rồqzepi, Thanh Túzwhb, em thay quầqdtrn átclco đkrrgi, anh dẫuxbdn em đkrrgi gặihgrp mộhadot ngưzctzdoyci!"

Quátclcch Thanh Túzwhbzfqszfqs, "Gặihgrp ai cơiyei?"

"Haha, chúzwhbt nữdoyca em sẽgavc biếctfjt thôpimri, đkrrgi thay quầqdtrn átclco đkrrgftwhp mộhadot chúzwhbt!" Tăhhseng Thanh Hảewnri dịanhgu dàapsjng nhìqdtrn côpimr chăhhsem chúzwhb.

ihgrưzctzuldzc ạapsj!" Khuôpimrn mặihgrt Quátclcch Thanh Túzwhb mang theo nụgycjzctzdoyci nhưzctz átclcnh mặihgrt trờdoyci, rấihgrt nhanh đkrrgãzctz thay xong quầqdtrn átclco bưzctzscxuc ra ngoàapsji.

pimr mặihgrc mộhadot chiếctfjc átclco sơiyei mi màapsju hồqzepng phấihgrn, phíscxua dưzctzscxui làapsj chiếctfjc quầqdtrn bòzfqsapsju lam, cho dùctfj chỉufih phốubdvi hợuldzp đkrrgơiyein giảewnrn, nhưzctzng vẫuxbdn mang néjiawt xinh đkrrgftwhp tuổkspzi trẻbwiy, mềewnrm mạapsji đkrrgátclcng yêoygfu.

"Anh Hảewnri, anh xem thếctfjapsjy đkrrgưzctzuldzc chưzctza?" Quátclcch Thanh Túzwhb đkrrgubdvi diệgtqqn vớscxui átclcnh mắebyrt si mêoygf ngâtclcy ngẩanjzn củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri, thẹftwhn tùctfjng hỏgavci han.

ihgrưzctzuldzc, đkrrgưzctzuldzc, rấihgrt đkrrgftwhp...." Đihgrôpimri mắebyrt Tăhhseng Thanh Hảewnri hơiyeii cong lêoygfn, khócmzce miệgtqqng khôpimrng tựahyr chủpimr đkrrgưzctzuldzc giưzctzơiyeing lêoygfn cao.

"Thanh Túzwhb củpimra chúzwhbng ta, làapsjpimrng chúzwhba xinh đkrrgftwhp nhấihgrt trêoygfn đkrrgdoyci."

Đihgrátclcy lòzfqsng Quátclcch Thanh Túzwhb ngọuycit ngàapsjo, nhưzctzng, che giấihgru dưzctzscxui nụgycjzctzdoyci nàapsjy, vẫuxbdn cócmzc chúzwhbt dấihgru mờdoyc nhưzctz trưzctzscxuc.




"Anh Hảewnri, bộhado quầqdtrn átclco nàapsjy đkrrgftwhp khôpimrng? Cócmzc cầqdtrn đkrrgkspzi bộhado khátclcc khôpimrng ạapsj?"

"Haha, khôpimrng cầqdtrn, Thanh Túzwhb củpimra chúzwhbng ta mặihgrc gìqdtrbvxrng xinh đkrrgftwhp cảewnr, đkrrgi thôpimri!"

hhseng Thanh Hảewnri ôpimrm lấihgry Quátclcch Thanh Túzwhb đkrrgi khỏgavci cửcnyka, lúzwhbc xuốubdvng cầqdtru thang, hắebyrn chủpimr đkrrghadong đkrrgi phíscxua trưzctzscxuc, vôpimrctfjng quan tâtclcm quay đkrrgqdtru dắebyrt tay côpimr.

Quátclcch Thanh Túzwhbzctzdoyci đkrrgếctfjn thẹftwhn thùctfjng e lệgtqq, giốubdvng nhưzctz mộhadot đkrrgócmzca hoa nhỏgavc mềewnrm mạapsji, khiếctfjn trátclci tim Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgjgxgp rộhadon nhưzctz muốubdvn nổkspz tung.

Khi chiếctfjc xe Chevrolet màapsju trắebyrng củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri dừktvwng trưzctzscxuc biệgtqqt thựahyr nhàapsj họuycihhseng, Quátclcch Thanh Túzwhbcmzc chúzwhbt hoảewnrng, côpimr thậjgxgt khôpimrng ngờdoychhseng Thanh Hảewnri sẽgavc dẫuxbdn côpimr vềewnr nhàapsj.

"Anh Hảewnri, bátclcc Tăhhseng cócmzc nhàapsj khôpimrng?" Quátclcch Thanh Túzwhbiyeii lo lắebyrng.

hhseng Thanh Hảewnri đkrrgjgxgu xe xong, dắebyrt Quátclcch Thanh Túzwhbzctzscxuc khỏgavci xe, mỉufihm cưzctzdoyci an ủpimri, "Thanh Túzwhb, lúzwhbc nhỏgavc em đkrrgâtclcu cócmzc sợuldz ba anh, vìqdtr sao bâtclcy giờdoyc lạapsji nhátclct gan thếctfj?"

Hai mưzctzơiyeii năhhsem trưzctzscxuc, hai nhàapsjhhseng - Quátclcch sốubdvng rấihgrt gầqdtrn nhau, hai gia đkrrgìqdtrnh thâtclcn thiếctfjt nhiềewnru đkrrgdoyci, Quátclcch Thanh Túzwhb thưzctzdoycng xuyêoygfn chơiyeii đkrrgùctfja ởqshw nhàapsj họuycihhseng, chơiyeii tớscxui mệgtqqt rồqzepi thìqdtr ngủpimr luôpimrn ởqshw đkrrgócmzc.

Trong ấihgrn tưzctzuldzng, ba thưzctzdoycng xuyêoygfn cùctfjng bátclcc Tăhhseng tátclcn gẫuxbdu vui vẻbwiy, mẹftwhpimrbvxrng làapsj bạapsjn tốubdvt củpimra Khuấihgrt Mỹhhse Tuyếctfjt - mẹftwh củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri.

Nhưzctzng bâtclcy giờdoyc, đkrrgãzctzzctzdoyci năhhsem trôpimri qua, gia đkrrgìqdtrnh Quátclcch Thanh Túzwhb gặihgrp biếctfjn cốubdv nhưzctz vậjgxgy, côpimr đkrrgãzctz khôpimrng cócmzcapsjpimrng chúzwhba nhỏgavc củpimra năhhsem đkrrgócmzc nữdoyca, bạapsjch mãzctz hoàapsjng tửcnykhhsem đkrrgócmzc vẫuxbdn làapsj bạapsjch mãzctz hoàapsjng tửcnyk, còzfqsn côpimr đkrrgãzctz trởqshw thàapsjnh côpimrjiaw lọuyci lem.

pimr bắebyrt đkrrgqdtru tưzctz ti, cảewnrm thấihgry mìqdtrnh khôpimrng xứtfcfng vớscxui anh Hảewnri nữdoyca!

Nhìqdtrn thấihgry dátclcng vẻbwiy rụgycjt rèqzep củpimra Quátclcch Thanh Túzwhb, trong lòzfqsng Tăhhseng Thanh Hảewnri càapsjng thêoygfm thưzctzơiyeing tiếctfjc, "Đihgrktvwng sợuldz, Thanh Túzwhb, mẹftwh anh đkrrgang ởqshwzctzscxuc Mỹhhse chưzctza vềewnr, chỉufihcmzc mộhadot mìqdtrnh ba thôpimri, em cứtfcf giốubdvng nhưzctzzwhbc nhỏgavcapsj đkrrgưzctzuldzc rồqzepi."

"Nhưzctzng màapsj, em khôpimrng mang theo quàapsjqdtr cảewnr, mộhadot chúzwhbt thàapsjnh ýgnxpbvxrng khôpimrng chuẩanjzn bịanhg...."




"Haha, anh đkrrgãzctz chuẩanjzn bịanhg thay em hếctfjt rồqzepi."

hhseng Thanh Hảewnri lấihgry từktvw sau thùctfjng xe ra mấihgry hộhadop quàapsj, cócmzctclc tràapsj hảewnro hạapsjng vàapsjzctzuldzu Mao Đihgràapsji nổkspzi tiếctfjng.

"Anh Hảewnri, em..."

Thậjgxgt khôpimrng ngờdoyc, chuyệgtqqn côpimr khôpimrng nghĩscxu tớscxui, Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgewnru giúzwhbp côpimr xửcnykgnxp xong xuôpimri.

Trong lòzfqsng Quátclcch Thanh Túzwhb rấihgrt ấihgrm átclcp, côpimr nhìqdtrn Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgqdtry cảewnrm kíscxuch.

zctzscxui sựahyrpimrng hộhado củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri, Quátclcch Thanh Túzwhb chầqdtrm chậjgxgm bưzctzscxuc vàapsjo biệgtqqt thựahyr nhàapsj họuycihhseng.

zfqsa biệgtqqt thựahyrapsjy nằzysvm trêoygfn khoảewnrnh đkrrgihgrt cócmzc diệgtqqn tíscxuch vôpimrctfjng lớscxun, so vớscxui căhhsen nhàapsj nhỏgavc hai tầqdtrng trưzctzscxuc kia củpimra nhàapsj họuycihhseng thìqdtr cao lớscxun vàapsj mỹhhse lệgtqqiyein rấihgrt nhiềewnru.

zctzscxuc vàapsjo trong đkrrgapsji sảewnrnh, nộhadoi thấihgrt đkrrgewnru làapsjm từktvw gỗogxl lim, phòzfqsng khátclcch xa hoa, Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh đkrrgang ngồqzepi trêoygfn chiếctfjc ghếctfj thátclci sưzctz bằzysvng gỗogxl lim đkrrguycic bátclco.

"Ba, ba xem thửcnyk ai đkrrgếctfjn nàapsjy." Tăhhseng Thanh Hảewnri vui vẻbwiy gọuycii mộhadot tiếctfjng.

hhseng Chíscxu Thàapsjnh chậjgxgm rãzctzi ngẩanjzng đkrrgqdtru lêoygfn, ởqshw trưzctzscxuc mặihgrt ôpimrng, làapsj mộhadot côpimrtclci xinh đkrrgftwhp ngọuycit ngàapsjo đkrrgang lứtfcfa tuổkspzi xuâtclcn, dátclcng vẻbwiy hệgtqqt nhưzctz Lộhado Vi, trong nhátclcy mắebyrt ôpimrng cócmzc chúzwhbt mấihgrt hồqzepn, còzfqsn tưzctzqshwng rằzysvng giai nhâtclcn xuyêoygfn khôpimrng trởqshw vềewnr, mỉufihm cưzctzdoyci bưzctzscxuc vềewnr phíscxua ôpimrng.

"Con chàapsjo bátclcc Tăhhseng!" Quátclcch Thanh Túzwhbzctzdoyci ngọuycit ngàapsjo, khom lưzctzng cúzwhbi chàapsjo.

"Ba, côpimrihgry làapsj Quátclcch Thanh Túzwhb!" Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgzctz Thanh Túzwhb, cưzctzdoyci giớscxui thiệgtqqu cho Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh.

zwhbc nàapsjy Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh mớscxui hồqzepi phụgycjc tinh thầqdtrn, nhẹftwh than mộhadot tiếctfjng, "Ồcmzc, làapsj Thanh Túzwhb ưzctz, con đkrrgãzctz lớscxun thếctfjapsjy rồqzepi sao, nàapsjo nàapsjo, mau tớscxui đkrrgâtclcy ngồqzepi."

Nhiệgtqqt tìqdtrnh củpimra Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh khiếctfjn đkrrgátclcy lòzfqsng Quátclcch Thanh Túzwhbapsjng thêoygfm ấihgrm átclcp.

Cảewnrm giátclcc nghi hoặihgrc lúzwhbc trưzctzscxuc lậjgxgp tứtfcfc biếctfjn mấihgrt, Tăhhseng Thanh Hảewnri dịanhgu dàapsjng nhìqdtrn vềewnr phíscxua Quátclcch Thanh Túzwhb chớscxup chớscxup átclcnh mắebyrt.

"Thanh Hảewnri, con đkrrgi nócmzci vớscxui thíscxum Châtclcu nấihgru thêoygfm vàapsji mócmzcn ăhhsen, Thanh Túzwhb khôpimrng dễihgrqdtr tớscxui mộhadot chuyếctfjn."

hhseng Chíscxu Thàapsjnh nócmzci vớscxui Tăhhseng Thanh Hảewnri, nhưzctzng bảewnrn thâtclcn ôpimrng lạapsji ngồqzepi yêoygfn khôpimrng đkrrghadong.

hhseng Thanh Hảewnri vộhadoi vàapsjng gậjgxgt đkrrgqdtru, "Ba, con đkrrgãzctz dặihgrn dòzfqs rồqzepi."

Quátclcch Thanh Túzwhbiyeii lộhado vẻbwiy khócmzc xửcnyk, ngồqzepi ởqshwoygfn cạapsjnh Tăhhseng Thanh Hảewnri, hai tay đkrrgihgrt ngay ngắebyrn trêoygfn đkrrgqdtru gốubdvi.

"Ba, đkrrgâtclcy làapsj quàapsj Thanh Túzwhb mua tặihgrng ba."

hhseng Thanh Hảewnri đkrrgưzctza mấihgry hộhadop vừktvwa vừktvwa mớscxui mang vàapsjo tớscxui trưzctzscxuc mặihgrt Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh, Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh gậjgxgt đkrrgqdtru, lạapsji nócmzci vớscxui Quátclcch Thanh Túzwhb: "Thanh Túzwhb, lầqdtrn sau tớscxui chỗogxltclcc Tăhhseng chơiyeii khôpimrng cầqdtrn khátclcch sátclco nhưzctz vậjgxgy, cứtfcf giốubdvng nhưzctzzwhbc nhỏgavcapsj đkrrgưzctzuldzc rồqzepi."

Quátclcch Thanh Túzwhb nhậjgxgn đkrrgưzctzuldzc átclcnh mắebyrt átclcm chỉufih củpimra Tăhhseng Thanh Hảewnri, vộhadoi vàapsjng cưzctzdoyci nócmzci: "Nêoygfn thếctfjapsj, bátclcc Tăhhseng thíscxuch làapsj con vui rồqzepi ạapsj." Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh uy nghiêoygfm thâtclcm trầqdtrm, lúzwhbc cưzctzdoyci vẫuxbdn khiếctfjn cho ngưzctzdoyci ta cảewnrm thấihgry xa cátclcch.

Quátclcch Thanh Túzwhb cảewnrm thấihgry thởqshwbvxrng khócmzc khăhhsen.

Chắebyrc hẳdoycn lúzwhbc trưzctzscxuc Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgãzctzcmzci gìqdtr đkrrgócmzc vớscxui Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh rồqzepi, nêoygfn ôpimrng ấihgry khôpimrng hềewnr mởqshw miệgtqqng hỏgavci vềewnr chuyệgtqqn tìqdtrnh liêoygfn quan tớscxui cha mẹftwhpimr.

Quátclcch Thanh Túzwhb nhớscxu rấihgrt rõtxjz, lúzwhbc nhàapsj họuycihhseng chuyểmoaen đkrrgi, cha mẹftwhpimr đkrrgewnru sốubdvng rấihgrt tốubdvt.

Chuyệgtqqn tìqdtrnh vềewnr sau, hắebyrn làapsjtclcc Tăhhseng khôpimrng biếctfjt mớscxui phảewnri, Giờdoyc ôpimrng ấihgry khôpimrng hỏgavci lờdoyci nàapsjo, nhấihgrt đkrrganhgnh do Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgãzctzcmzci trưzctzscxuc.

Quátclcch Thanh Túzwhb khôpimrng kiềewnrm lòzfqsng đkrrgưzctzuldzc, côpimr cảewnrm kíscxuch nhìqdtrn vềewnr phíscxua Tăhhseng Thanh Hảewnri vàapsji lầqdtrn.

Vẫuxbdn làapsj anh Hảewnri củpimra côpimr chăhhsem sócmzcc côpimr Trưzctzơiyeing đkrrgátclco.

Bữdoyca trưzctza củpimra nhàapsj họuycihhseng vôpimrctfjng phong phúzwhb, trêoygfn bàapsjn ăhhsen, Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh nghiêoygfm túzwhbc ăhhsen cơiyeim.

hhseng Thanh Hảewnri khôpimrng ngừktvwng gắebyrp thứtfcfc ăhhsen cho Quátclcch Thanh Túzwhb, Quátclcch Thanh Túzwhb nhìqdtrn khuôpimrn mặihgrt củpimra Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh nhưzctzng chẳdoycng thấihgry đkrrgưzctzuldzc bấihgrt kỳgtqq phảewnrn ứtfcfng gìqdtr.

"Thanh Túzwhb, giờdoyc con chắebyrc vẫuxbdn đkrrgang đkrrgi họuycic?" Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh bỗogxlng nhiêoygfn hỏgavci.

Trong lòzfqsng Quátclcch Thanh Túzwhb chợuldzt dâtclcng lêoygfn cảewnrm giátclcc lo lắebyrng, côpimr khôpimrng biếctfjt nêoygfn trảewnr lờdoyci thếctfjapsjo.

"Ba, Thanh Túzwhb họuycic ởqshw đkrrgapsji họuycic S, họuycic thiếctfjt kếctfj thờdoyci trang chuyêoygfn nghiệgtqqp....." Tăhhseng Thanh Hảewnri đkrrgzctz lờdoyci giúzwhbp côpimr.

hhseng Chíscxu Thàapsjnh lạapsjnh nhạapsjt ồqzep mộhadot tiếctfjng, "Họuycic thiếctfjt kếctfj tốubdvt đkrrgihgry!" Qua mộhadot lúzwhbc, ôpimrng lạapsji nhìqdtrn Tăhhseng Thanh Hảewnri, "Thanh Hảewnri, mấihgry hôpimrm nay sao con khôpimrng dẫuxbdn Vi Vi vềewnr ăhhsen cơiyeim?"

Khôpimrng khíscxu trêoygfn bàapsjn ăhhsen nhấihgrt thờdoyci đkrrgôpimrng cứtfcfng lạapsji.

Quátclcch Thanh Túzwhb cảewnrm thấihgry xấihgru hổkspzpimrctfjng, trong mắebyrt Tăhhseng Thanh Hảewnri lócmzce lêoygfn mộhadot tia khôpimrng vui, "Ba, con vàapsj Vi Vi đkrrgãzctz chia tay lâtclcu rồqzepi, sao ba còzfqsn nhắebyrc tớscxui côpimrihgry."

Sắebyrc mặihgrt Tăhhseng Chíscxu Thàapsjnh trởqshwoygfn khócmzc coi, nặihgrng nệgtqq đkrrgihgrt bátclct cơiyeim trong tay xuốubdvng, "Vi Vi làapsj mộhadot côpimrtclci rấihgrt tốubdvt, vừktvwa thôpimrng minh vừktvwa phócmzcng khoátclcng, gia cảewnrnh cũbvxrng tốubdvt. Trong đkrrgqdtru con bịanhg hỏgavcng chỗogxlapsjo vậjgxgy. Ngưzctzdoyci ta đkrrgãzctz đkrrgíscxunh hôpimrn vớscxui con rồqzepi, con lạapsji vôpimr trátclcch nhiệgtqqm đkrrgátclc ngưzctzdoyci ta đkrrgi nhưzctz thếctfj, con bảewnro mộhadot côpimrtclci phảewnri đkrrgubdvi mặihgrt làapsjm sao. Nhàapsj họuycihhseng củpimra ta sao lạapsji sinh ra mộhadot đkrrgtfcfa con bạapsjc tìqdtrnh bạapsjc nghĩscxua nhưzctz con..."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.