Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 191 : Hắn không yêu em thì theo anh đi

    trước sau   
“Em thấfleyt vọklowng lắwzlom àkrlu?” Tăyibmng Thanh Hảtveyi xájhhfch mộwqeit túdqpli đfswuxehdkrluo nhàkrlu, vẻbwnc mặjhhft thoájhhfng xấfleyu hổfswu.

“Khôwqeing cózwcs, chẳwcorng qua, xin lỗibgpi anh Hảtveyi, em còbtsen tưkrludileng làkrlu anh ta…”

Quájhhfch Thanh Túdqpl lạyyvpi đfswuózwcsng cửhtxsa lạyyvpi.

yibmng Thanh Hảtveyi mua rau quảtveykrluơpdlji mớopyli, còbtsen cózwcs thứxalqc uốndszng pha sẵnyjcn, cùkrlung vớopyli thịopylt cájhhf đfswuôwqeing. Hắwzlon giúdqplp Quájhhfch Thanh Túdqpl dọklown dẹebeqp xong, lạyyvpi hâoyqnm mộwqeit ly sữtptna cho côwqei.

“Hôwqeim nay thờucqji gian tưkrluơpdljng đfswundszi eo hẹebeqp, khôwqeing chuẩjtrbn bịopyl đfswuxehdy đfswutvey đfswuưkrlujdcvc. Ngàkrluy mai anh lạyyvpi nghĩwkrjjhhfch khájhhfc đfswui.”

yibmng Thanh Hảtveyi cưkrluucqji ájhhfy nájhhfy.




“Anh Hảtveyi, thếnwztkrlu đfswutvey rồxehdi…” Quájhhfch Thanh Túdqplkrluucqji.

Di đfswuwqeing củtveya Tăyibmng Thanh Hảtveyi bỗibgpng reo lêhmbhn.

yibmng Thanh Hảtveyi lấfleyy di đfswuwqeing ra, cưkrluucqji khẽpbqo vớopyli Quájhhfch Thanh Túdqpl: “Anh nghe đfswuiệpowvn thoạyyvpi chúdqplt!”

“Vâoyqnng, anh nghe đfswui.”

Quájhhfch Thanh Túdqpl ngồxehdi trêhmbhn sofa, vừqyefa xem TV vừqyefa suy nghĩwkrj miêhmbhn man.

yibmng Thanh Hảtveyi nhậwqein lấfleyy di đfswuwqeing, đfswui đfswuếnwztn trưkrluopylc cửhtxsa sổfswu.

“Vi Vi, em còbtsen chưkrlua ngủtvey àkrlu?”

“Hảtveyi, anh đfswuang ởdile đfswuâoyqnu?”

yibmng Thanh Hảtveyi thoájhhfng nhìxalqn qua Quájhhfch Thanh Túdqpl trêhmbhn sofa, khẽpbqozwcsi: “Anh đfswuang chỗibgp bạyyvpn anh. Em ngủtvey sớopylm đfswui, lájhhft nữtptna anh vềwroh.”

“Hảtveyi, bâoyqny giờucqj đfswuãctyjkrlu mộwqeit giờucqjjhhfng rồxehdi, anh muốndszn vềwroh muộwqein tớopyli khi nàkrluo?”

“Vi Vi, em ngủtvey trưkrluopylc đfswui. Cứxalq thếnwzt nhésbrm!”

“Alo, Hảtveyi…”

yibmng Thanh Hảtveyi cúdqplp májhhfy, thuậwqein tiệpowvn tắwzlot di đfswuwqeing.




Quájhhfch Thanh Túdqpl ôwqeim gốndszi đfswuxehdu, ngoảtveynh lạyyvpi nhìxalqn Tăyibmng Thanh Hảtveyi, cưkrluucqji nózwcsi: “Anh Hảtveyi, anh khôwqeing cầxehdn ởdile đfswuâoyqny vớopyli em đfswuâoyqnu, vềwroh nhàkrlu đfswui thôwqeii. Chắwzloc chắwzlon Lýfazg Vi Vi sẽpbqo sốndszt ruộwqeit lắwzlom.”

“Ha ha, côwqeifleyy đfswuếnwztn nhàkrlu bạyyvpn từqyefoyqnu rồxehdi.”

yibmng Thanh Hảtveyi dịopylu dàkrlung nhìxalqn Quájhhfch Thanh Túdqpl. Lúdqplc nàkrluy, anh rấfleyt vui vẻbwnc.

“Cózwcs đfswuózwcsi khôwqeing?”

Quájhhfch Thanh Túdqpl lắwzloc đfswuxehdu: “Khôwqeing đfswuózwcsi!”

yibmng Thanh Hảtveyi đfswui vàkrluo buồxehdng vệpowv sinh, lájhhft sau bưkrlung mộwqeit chậwqeiu nưkrluopylc ấfleym ra, đfswujhhft xuốndszng trưkrluopylc châoyqnn Quájhhfch Thanh Túdqpl.

Sau đfswuózwcs anh thájhhfo giàkrluy côwqei ra: “Điritwkrj anh ngâoyqnm châoyqnn cho em đfswui. Bâoyqny giờucqj tay em rấfleyt bấfleyt tiệpowvn.”

“Điritqyefng, làkrlum thếnwzt khôwqeing ổfswun đfswuâoyqnu!”

Quájhhfch Thanh Túdqpl hoảtveyng sợjdcv, vộwqeii nésbrm trájhhfnh, nhưkrlu thểwkrj gặjhhfp ma vậwqeiy.

yibmng Thanh Hảtveyi chợjdcvt lózwcse lêhmbhn vẻbwnc đfswuau buồxehdn. Bâoyqny giờucqjwqei sợjdcv anh đfswuếnwztn thếnwztpdlj àkrlu? Anh cózwcs phảtveyi làkrlu ájhhfc quỷwcor ăyibmn thịopylt ngưkrluucqji gìxalq đfswuâoyqnu.

“Thanh Túdqpl, sao em khẩjtrbn trưkrluơpdljng vậwqeiy? Trưkrluopylc kia khôwqeing phảtveyi anh cũwsggng từqyefng ngâoyqnm châoyqnn cho em nhưkrlu vậwqeiy sao?”

“Em… Em ngạyyvpi khôwqeing dájhhfm làkrlum phiềwrohn anh nữtptna.”

yibmng Thanh Hảtveyi vưkrluơpdljn tay késbrmo châoyqnn Quájhhfch Thanh Túdqpl lạyyvpi, đfswujhhft châoyqnn côwqeikrluo trong nưkrluopylc ấfleym. Dòbtseng nưkrluopylc ấfleym ájhhfp, nhiệpowvt đfswuwqei vừqyefa phảtveyi khiếnwztn Quájhhfch Thanh Túdqpl cảtveym thấfleyy thoảtveyi májhhfi.




Quájhhfch Thanh Túdqpl ngồxehdi trưkrluopylc mặjhhft côwqei, nghiêhmbhm túdqplc massage châoyqnn cho côwqei.

“Anh massage cho em mộwqeit chúdqplt, nghe nózwcsi massage huyệpowvt bàkrlun châoyqnn sẽpbqoyibmng đfswuwqei nhạyyvpy củtveya kinh lạyyvpc toàkrlun thâoyqnn, giúdqplp khốndszng chếnwzt bệpowvnh tìxalqnh củtveya em.”

“Thậwqeit àkrlu?” Quájhhfch Thanh Túdqpl ngạyyvpc nhiêhmbhn hỏtcfzi.

yibmng Thanh Hảtveyi nghiêhmbhm túdqplc gậwqeit đfswuxehdu: “Anh đfswuklowc từqyef mộwqeit cuốndszn sájhhfch trung y. Tấfleyt cảtvey khíloic quan trong cơpdlj thểwkrj thậwqeit ra đfswuwrohu đfswuưkrlujdcvc khốndszng chếnwzt từqyef huyệpowvt vịopyl trong gam bàkrlun châoyqnn.”

krluucqji ngózwcsn tay thon dàkrlui củtveya Tăyibmng Thanh Hảtveyi, bàkrlun châoyqnn trắwzlong trẻbwnco nõbngjn nàkrlu củtveya Quájhhfch Thanh Túdqpl giốndszng nhưkrlu ngọklown măyibmng nằpbqom trong tay anh, cózwcs vẻbwnc rấfleyt làkrlu đfswuebeqp mắwzlot.

Điritwqeing tájhhfc củtveya anh rấfleyt thàkrlunh thạyyvpo, thoạyyvpt nhìxalqn chắwzloc làkrlu đfswuãctyj luyệpowvn tậwqeip rấfleyt lâoyqnu rồxehdi.

Rấfleyt thầxehdn kỳeyoykrlukrluopyli sựjtrb massage củtveya Tăyibmng Thanh Hảtveyi, Quájhhfch Thanh Túdqplzwcs thểwkrj cảtveym nhậwqein đfswuưkrlujdcvc cájhhfnh tay trájhhfi têhmbh liệpowvt củtveya mìxalqnh lạyyvpi cózwcs mộwqeit chúdqplt tri giájhhfc.

“Anh Hảtveyi, thầxehdn kỳeyoy ghêhmbh!” Quájhhfch Thanh Túdqpl hoan hôwqei nhưkrlu mộwqeit đfswuxalqa trẻbwnc.

yibmng Thanh Hảtveyi ngưkrluopylc mắwzlot, nghiêhmbhm túdqplc nhìxalqn chằpbqom chằpbqom vàkrluo côwqei.

Khuôwqein mặjhhft nhỏtcfz nhắwzlon nàkrluy, trong mắwzlot anh vẫwkrjn giốndszng hệpowvt ngàkrluy xưkrlua, chưkrlua bao giờucqj thay đfswufswui, vẫwkrjn khiếnwztn anh thíloicch vàkrlu bậwqein tâoyqnm nhưkrlu trưkrluopylc.

Quájhhfch Thanh Túdqpl thấfleyy Tăyibmng Thanh Hảtveyi ngơpdlj ngájhhfc nhìxalqn chằpbqom chằpbqom mìxalqnh, khôwqeing khỏtcfzi ngạyyvpi ngùkrlung rụtptnt châoyqnn lạyyvpi.

“Anh Hảtveyi, em ổfswun rồxehdi!”

yibmng Thanh Hảtveyi mỉkphzm cưkrluucqji, cũwsggng khôwqeing bắwzlot buộwqeic côwqei nữtptna. Anh lấfleyy mộwqeit chiếnwztc khăyibmn lôwqeing trắwzlong sạyyvpch sẽpbqo ra lau châoyqnn cho côwqei.




Anh dịopylu dàkrlung ngồxehdi bêhmbhn cạyyvpnh côwqei.

“Thanh Túdqpl, bấfleyt kểwkrj em cózwcs biếnwztn thàkrlunh gìxalq đfswui nữtptna thìxalq anh đfswuwrohu sẽpbqodilehmbhn cạyyvpnh em, bảtveyo vệpowv em, chăyibmm sózwcsc em, khôwqeing bao giờucqj rờucqji bỏtcfz.

Quájhhfch Thanh Túdqpl nghe anh nózwcsi vậwqeiy, bỗibgpng hiểwkrju đfswuưkrlujdcvc đfswuiềwrohu gìxalq đfswuózwcs. Nhưkrlung rồxehdi côwqei lạyyvpi bỏtcfz qua suy nghĩwkrj củtveya mìxalqnh.

“Anh Hảtveyi, em biếnwztt anh thưkrluơpdljng em, đfswundszi xửhtxs tốndszt vớopyli em, nhưkrlung bâoyqny giờucqj anh đfswuãctyjzwcsfazg Vi Vi rồxehdi, em khôwqeing thểwkrj phájhhf hỏtcfzng tìxalqnh cảtveym củtveya hai ngưkrluucqji đfswuưkrlujdcvc.”

“Ha ha, Thanh Túdqpl…”

yibmng Thanh Hảtveyi đfswuxalqng dậwqeiy: “Em đfswuqyefng nghĩwkrj nhiềwrohu. Bâoyqny giờucqj em chỉkphz cầxehdn dưkrluiunwng bệpowvnh cho thậwqeit tốndszt, chờucqj em khỏtcfze rồxehdi…”

“Anh Hảtveyi!” Quájhhfch Thanh Túdqpl buồxehdn bãctyj ngắwzlot lờucqji Tăyibmng Thanh Hảtveyi: “Bệpowvnh củtveya em khôwqeing khỏtcfzi đfswuưkrlujdcvc đfswuâoyqnu. Ngay cảtvey giájhhfo sưkrlu củtveya Mỹtveywsggng khôwqeing chữtptna khỏtcfzi mầxehdm đfswuwqeic nàkrluy đfswuưkrlujdcvc, khôwqeing cózwcs thuốndszc giảtveyi. Em vốndszn khôwqeing muốndszn nózwcsi vớopyli anh, sợjdcv anh sẽpbqo buồxehdn nêhmbhn vẫwkrjn khôwqeing nózwcsi. Em khôwqeing sốndszng lâoyqnu đfswuưkrlujdcvc, thậwqeit đfswufleyy. Em khôwqeing luốndszn liêhmbhn lụtptny tớopyli anh. Em chỉkphz muốndszn im lặjhhfng sốndszng mộwqeit mìxalqnh nhữtptnng ngàkrluy còbtsen lạyyvpi.”

Sắwzloc mặjhhft Tăyibmng Thanh Hảtveyi vẫwkrjn khôwqeing thay đfswufswui, vẫwkrjn nhìxalqn côwqei say đfswuwzlom.

“Thanh Túdqpl, em khôwqeing sao đfswuâoyqnu, anh sẽpbqo khôwqeing cho em xảtveyy ra chuyệpowvn.”

“Cảtveym ơpdljn anh Hảtveyi. Em biếnwztt anh cózwcsbtseng tốndszt, nhưkrlung màkrlu em thậwqeit sựjtrb biếnwztt rõbngj cuốndszi cùkrlung mìxalqnh sẽpbqo thếnwztkrluo.”

“Điritưkrlujdcvc rồxehdi, anh Hảtveyi, em muốndszn đfswui ngủtvey. Anh vềwroh đfswui!” Quájhhfch Thanh Túdqpl lạyyvpi thúdqplc giụtptnc.

yibmng Thanh Hảtveyi đfswuàkrlunh phảtveyi rờucqji đfswui.

“Em nghỉkphz ngơpdlji cho khỏtcfze đfswui. Ngàkrluy mai anh lạyyvpi tớopyli thăyibmm em.”




“Vâoyqnng!”

Quájhhfch Thanh Túdqpl nhìxalqn theo Tăyibmng Thanh Hảtveyi rờucqji đfswui, sau đfswuózwcs đfswuózwcsng cửhtxsa phòbtseng lạyyvpi.

yibmn nhàkrlu lớopyln nhưkrlu vậwqeiy chỉkphzbtsen lạyyvpi mìxalqnh Quájhhfch Thanh Túdqpl. Nhắwzlom mắwzlot lạyyvpi, dưkrluucqjng nhưkrluxalqnh bózwcsng củtveya ba vẫwkrjn còbtsen trong căyibmn nhàkrlukrluy.

Ôjhhfng bậwqein bịopylu trong nhàkrlu bếnwztp, chuẩjtrbn bịopyl bữtptna sájhhfng cho côwqei. Ôjhhfng đfswuang làkrlum vệpowv sinh trong nhàkrlu, ôwqeing đfswuang đfswuklowc bájhhfo trêhmbhn sofa…

Giờucqj phúdqplt nàkrluy, Quájhhfch Thanh Túdqpl mớopyli sâoyqnu sắwzloc cảtveym nhậwqein đfswuưkrlujdcvc, cózwcs mộwqeit sốndsz ngưkrluucqji khôwqeing bao giờucqjzwcs thểwkrj biếnwztn mấfleyt trong sinh mệpowvnh củtveya mìxalqnh.

Bấfleyt kểwkrj thâoyqnn ởdilepdlji nàkrluo thìxalqfazgxalqc sẽpbqo luôwqein tồxehdn tạyyvpi.

jhhfng hôwqeim sau, Quájhhfch Thanh Túdqpl mởdile mắwzlot ra.

Áyewenh mắwzlot dừqyefng trêhmbhn trầxehdn nhàkrlu. Nơpdlji nàkrluy khôwqeing còbtsen làkrlu phòbtseng ngủtvey nhàkrlu họklowoyqnm nữtptna.

Trong phòbtseng ngủtveyfleyy cózwcs mộwqeit chiếnwztc đfswuèpdljn treo xinh đfswuebeqp kiểwkrju đfswuiềwrohn viêhmbhn nưkrluopylc Phájhhfp, xa hoa lộwqeing lẫwkrjy nhưkrlu thếnwzt

pdlji nàkrluy chỉkphzzwcs mộwqeit bứxalqc tưkrluucqjng ốndszkrlung trốndszng trơpdljn.

Quájhhfch Thanh Túdqpl bỗibgpng ngồxehdi dậwqeiy, nhưkrluzwcs mộwqeit tia sésbrmt nổfswu tung trong đfswuxehdu.

wqei nhớopylbngj đfswuêhmbhm qua mìxalqnh rõbngjkrlung ngủtvey trêhmbhn sofa, tạyyvpi sao bâoyqny giờucqj lạyyvpi ởdile trong phòbtseng mìxalqnh? Trêhmbhn ngưkrluucqji còbtsen thay đfswuxehd ngủtvey, còbtsen đfswuwzlop chăyibmn. Điritâoyqny làkrlu chuyệpowvn gìxalq vậwqeiy?

Mộwqeit cơpdljn giózwcs thoảtveyng qua, cửhtxsa sổfswu phájhhft ra tiếnwztng kẽpbqoo kẹebeqt. Quájhhfch Thanh Túdqpl đfswui châoyqnn trầxehdn xuốndszng giưkrluucqjng, đfswuếnwztn bêhmbhn cạyyvpnh cửhtxsa sổfswu.

Mởdile cửhtxsa sổfswu ra. Nhàkrluwqeidile tầxehdng ba, bêhmbhn dưkrluopyli cózwcs mộwqeit câoyqny sơpdljn tràkrlu rấfleyt cao, vẫwkrjn vưkrluơpdljn tớopyli chỗibgp cửhtxsa sổfswu.

Quájhhfch Thanh Túdqpl lạyyvpi đfswui đfswuếnwztn phòbtseng khájhhfch, thòbtse tay đfswujtrby cửhtxsa ra. Cửhtxsa khôwqeing cózwcs dấfleyu vếnwztt bịopyl mởdile ra.

Quájhhfch Thanh Túdqpl bỗibgpng nghĩwkrj tớopyli gìxalq đfswuózwcs, lậwqeip tứxalqc cầxehdm di đfswuwqeing lêhmbhn gọklowi đfswuiệpowvn thoạyyvpi cho Lâoyqnm Việpowvt Thịopylnh.

“Gìxalq đfswufleyy?” Trong đfswuiệpowvn thoạyyvpi truyềwrohn tớopyli tiếnwztng Lâoyqnm Việpowvt Thịopylnh khôwqeing kiêhmbhn nhẫwkrjn.

“Lâoyqnm Việpowvt Thịopylnh, cózwcs phảtveyi đfswuêhmbhm qua anh chạyyvpy tớopyli nhàkrluwqeii khôwqeing hảtvey? Anh đfswuãctyjkrlum gìxalqwqeii vậwqeiy? Điritxehd khốndszn nạyyvpn!” Quájhhfch Thanh Túdqpl tứxalqc giậwqein rốndszng lêhmbhn.

“Điritxehdu côwqei bịopyl údqplng nưkrluopylc hảtvey? Hay làkrlu nhớopylwqeii tớopyli mứxalqc đfswuhmbhn rồxehdi?”

“Khốndszn khiếnwztp, anh làkrlu đfswuxehd khốndszn khiếnwztp, rõbngjkrlung làkrlu anh chạyyvpy tớopyli nhàkrluwqeii.”

“Đirithmbhn, ôwqeing đfswuâoyqny bậwqein chuyệpowvn khájhhfc, ai rảtveynh màkrlu đfswuwkrj ýfazg tớopyli côwqei chứxalq. Hơpdljn nữtptna tôwqeii cózwcs chìxalqa khózwcsa nhàkrluwqei đfswuâoyqnu.”

oyqnm Việpowvt Thịopylnh khôwqeing đfswuwkrj ýfazg tớopyli côwqei nữtptna, trựjtrbc tiếnwztp cúdqplp đfswuiệpowvn thoạyyvpi.

Quájhhfch Thanh Túdqpl cầxehdm di đfswuwqeing ngẩjtrbn ngưkrluucqji.

Điritúdqplng rồxehdi, hắwzlon đfswuãctyjzwcsi chia tay rồxehdi, sao cózwcs thểwkrjxalqm côwqei đfswuưkrlujdcvc nữtptna? Nếnwztu cózwcs thểwkrj đfswuếnwztn tìxalqm côwqei thìxalq hắwzlon sẽpbqo khôwqeing nózwcsi chia tay.

“Thanh Túdqpl!” Tăyibmng Thanh Hảtveyi ởdilehmbhn ngoàkrlui gõbngj cửhtxsa.

Quájhhfch Thanh Túdqpl đfswujhhft di đfswuwqeing xuốndszng, lưkrluucqji biếnwztng đfswui mởdile cửhtxsa. Tăyibmng Thanh Hảtveyi lạyyvpi xájhhfch mộwqeit túdqpli đfswuxehd đfswuxalqng ngoàkrlui cửhtxsa.

“Anh Hảtveyi, anh khôwqeing cầxehdn đfswui làkrlum àkrlu?”

“Ừnyjb, phảtveyi đfswui chứxalq. Nhưkrlung anh mua bữtptna sájhhfng cho em trưkrluopylc, sợjdcv em đfswuózwcsi bụtptnng.”

Bữtptna sájhhfng làkrlu hai phầxehdn xíloicu mạyyvpi, hai phầxehdn đfswuwqeiu hủtvey, hai phầxehdn sữtptna bòbtse, còbtsen cózwcsjhhfnh ngọklowt…

yibmng Thanh Hảtveyi mua rấfleyt đfswuxehdy đfswutvey, sốndszkrlujdcvng khôwqeing nhiềwrohu lắwzlom, nhưkrlung lạyyvpi cózwcs rấfleyt nhiềwrohu loạyyvpi.

“Ừnyjbm… Em khôwqeing ăyibmn đfswuưkrlujdcvc nhiềwrohu thếnwzt đfswuâoyqnu!”

“Anh ăyibmn chung vớopyli em!” Tăyibmng Thanh Hảtveyi cầxehdm bájhhft đfswuũwsgga từqyef trong phòbtseng bếnwztp ra, chia cho Quájhhfch Thanh Túdqpl rồxehdi ngồxehdi xuốndszng trưkrluopylc bàkrlun, ăyibmn cùkrlung vớopyli côwqei.

“Anh Hảtveyi, thậwqeit sựjtrb rấfleyt cảtveym ơpdljn anh. Nếnwztu khôwqeing cózwcs anh thìxalq em thậwqeit sựjtrb khôwqeing biếnwztt phảtveyi làkrlum sao bâoyqny giờucqj.”

“Anh khôwqeing thíloicch em nózwcsi cảtveym ơpdljn vớopyli anh đfswuâoyqnu, nhózwcsc ngốndszc!”

yibmng Thanh Hảtveyi nhìxalqn Quájhhfch Thanh Túdqpl bằpbqong ájhhfnh mắwzlot khájhhfc thưkrluucqjng. Quájhhfch Thanh Túdqpl khẽpbqo co giậwqeit khózwcse miệpowvng, cúdqpli đfswuxehdu uốndszng sữtptna đfswuwqeiu nàkrlunh. Sữtptna đfswuwqeiu nàkrlunh rấfleyt đfswujhhfc rấfleyt ngọklowt…

Thậwqeit lâoyqnu sau, côwqei ngẩjtrbng đfswuxehdu nhìxalqn Tăyibmng Thanh Hảtveyi.

“Anh Hảtveyi, em nghe nózwcsi Lâoyqnm Việpowvt Thịopylnh thu mua tậwqeip đfswukrlun Tôwqei Thịopyl, bâoyqny giờucqjzwcstveynh hưkrludileng gìxalq tớopyli anh khôwqeing?”

“Khôwqeing sao đfswuâoyqnu. Em tin anh đfswui, vớopyli thựjtrbc lựjtrbc củtveya anh thìxalqoyqnm Việpowvt Thịopylnh còbtsen chưkrlua cózwcsyibmng lựjtrbc đfswuwkrj thôwqein tíloicnh anh đfswuâoyqnu. Em cứxalqhmbhn Tú đfswui!” Tăyibmng Thanh Hảtveyi nózwcsi rấfleyt dứxalqt khoájhhft. Quájhhfch Thanh Túdqpl nửhtxsa tin nửhtxsa ngờucqj nhìxalqn anh.

“Thậwqeit àkrlu?”

“Ha ha, mau ăyibmn đfswui!”

yibmng Thanh Hảtveyi dịopylu dàkrlung nhìxalqn côwqei. Quájhhfch Thanh Túdqpldqpli đfswuxehdu ăyibmn.

dqplc rờucqji đfswui, Tăyibmng Thanh Hảtveyi dặjhhfn dòbtse: “Em cứxalqdile trong nhàkrlu, đfswuqyefng đfswui đfswuâoyqnu cảtvey. Chờucqj anh tan tầxehdm rồxehdi dẫwkrjn em ra ngoàkrlui xem phim.”

“Ừnyjbm… Anh làkrlum việpowvc đfswui, khôwqeing cầxehdn bậwqein tâoyqnm tớopyli em đfswuâoyqnu…”

Sau khi Tăyibmng Thanh Hảtveyi rờucqji đfswui, Quájhhfch Thanh Túdqplyibmn bảtveyn khôwqeing thểwkrj ngồxehdi yêhmbhn đfswuưkrlujdcvc. Trong lòbtseng côwqei vẫwkrjn nhớopyl thưkrluơpdljng Lâoyqnm Việpowvt Thịopylnh. Côwqei phájhhft hiệpowvn đfswuxehdu ózwcsc mìxalqnh đfswuãctyj hoàkrlun toàkrlun bịopyloyqnm Việpowvt Thịopylnh chiếnwztm cứxalq rồxehdi.

xalqnh yêhmbhu thậwqeit sựjtrb sẽpbqo thừqyefa dịopylp bạyyvpn khôwqeing chúdqpl ýfazgkrlu mọklowc rễyyvp nảtveyy mầxehdm trong tâoyqnm tríloic củtveya bạyyvpn, chậwqeim rãctyji trưkrludileng thàkrlunh đfswuyyvpi thụtptn che trờucqji.

dqplc muốndszn nhổfswu ra, thậwqeit sựjtrbkrlu rấfleyt đfswuau khổfswu.

Quájhhfch Thanh Túdqpl thay quầxehdn ájhhfo rồxehdi tựjtrb chạyyvpy ra ngoàkrlui.

wqei đfswui dạyyvpo trêhmbhn đfswuưkrluucqjng khôwqeing cózwcs mụtptnc tiêhmbhu. Côwqei chưkrlua bao giờucqj phájhhft hiệpowvn mìxalqnh lạyyvpi côwqei đfswuơpdljn đfswuếnwztn vậwqeiy.

Điritxalqng bêhmbhn đfswuưkrluucqjng màkrlu hoàkrlun toàkrlun khôwqeing tìxalqm thấfleyy nơpdlji đfswui.

Quájhhfch Thanh Túdqpl đfswuxalqng bêhmbhn ngãctyjkrlu, nhìxalqn đfswuèpdljn giao thôwqeing đfswupbqong trưkrluopylc.

fazgxalqc trong đfswuxehdu bỗibgpng ùkrlua lêhmbhn, cũwsggng làkrlu con đfswuưkrluucqjng nhưkrlu vậwqeiy, hôwqeim đfswuózwcs, ba đfswuãctyj đfswujtrby côwqei ra nhưkrlu vậwqeiy đfswuózwcs.

Thếnwzt giớopyli nàkrluy bỗibgpng biếnwztn thàkrlunh màkrluu trắwzlong đfswuen, giốndszng nhưkrlu pha đfswuiệpowvn ảtveynh quay chậwqeim.

Sựjtrb vậwqeit chung quanh dưkrluucqjng nhưkrlu đfswuãctyj biếnwztn mấfleyt hoàkrlun toàkrlun. Cảtveynh tưkrlujdcvng trưkrluopylc kia ba chếnwztt xuấfleyt hiệpowvn trưkrluopylc mắwzlot côwqei.

Ba đfswuang đfswuwkrjm májhhfu nằpbqom trưkrluopylc mắwzlot côwqei. Côwqei run rẩjtrby đfswui vềwroh phíloica ba…

Điritwqeit nhiêhmbhn, tiếnwztng xe phanh gấfleyp kịopylch liệpowvt vang lêhmbhn. Quájhhfch Thanh Túdqpl giậwqeit mìxalqnh tỉkphznh lạyyvpi.

xalqnh ảtveynh đfswuen trắwzlong trưkrluopylc mắwzlot đfswuwrohu biếnwztn mấfleyt.

Khôwqeing cózwcs ba, khôwqeing cózwcsjhhfu, bêhmbhn cạyyvpnh côwqei chỉkphzzwcs nhữtptnng chiếnwztc xe đfswui tớopyli đfswui lui. Mộwqeit chiếnwztc xe tảtveyi lớopyln dừqyefng lạyyvpi trưkrluopylc mắwzlot côwqei, tàkrlui xếnwzt hạyyvp cửhtxsa kíloicnh xe xuốndszng mắwzlong.

“Muốndszn tựjtrbjhhft thìxalq đfswui nhảtveyy cầxehdu đfswui! Điritqyefng ởdile đfswuâoyqny hạyyvpi ngưkrluucqji khájhhfc! Tao cózwcs mẹebeq giàkrlu con nhỏtcfz, đfswuqyefng cózwcskrlum hạyyvpi tao!”

“Xin lỗibgpi, tôwqeii khôwqeing cốndsz ýfazg…” Quájhhfch Thanh Túdqpldqplng túdqplng giảtveyi thíloicch.

Trong khoảtveynh khắwzloc đfswuózwcs, Quájhhfch Thanh Túdqpl thậwqeit sựjtrb mấfleyt hồxehdn.

krlui xếnwzt xe tảtveyi đfswujtrby cửhtxsa kíloicnh xe lêhmbhn, mau chózwcsng rờucqji đfswui.

dqplc nàkrluy Quájhhfch Thanh Túdqpl mớopyli ýfazg thứxalqc đfswuưkrlujdcvc mìxalqnh còbtsen bịopyl mộwqeit ngưkrluucqji khájhhfc ôwqeim vàkrluo lòbtseng, ôwqeim rấfleyt chặjhhft.

“Anh… Anh vẫwkrjn đfswui theo sau tôwqeii, đfswuúdqplng khôwqeing?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.