Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 131 : Anh là đồ Ngu ngốc

    trước sau   
“Đyudhoocwa bédlbdehyry cóqizv phảqvlni con củubmsa tôcbvyi khôcbvyng?” Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh hỏcnsli xong thìgxrl ngơkoty ngáyudhc nhìgxrln Quáyudhch Thanh Túaskm chờlzti đasvrmnqpi pháyudhn quyếcbqlt củubmsa côcbvy.

Quáyudhch Thanh Túaskm nhìgxrln hắjfaon rồasvri rúaskmt tay khỏcnsli tay hắjfaon.

“Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh, chúaskmng ta khôcbvyng hợmnqpp nhau đasvrâhndpu, anh cũaskmng đasvrbwfnng hỏcnsli chuyệmnqpn đasvroocwa bédlbd nữtmupa. Nóqizvaccp con tôcbvyi.”

Đyudháyudhp áyudhn kiểmnqpu khốpldln nạbimnn gìgxrl vậhgtvy, mộpldlt mìgxrlnh côcbvyaskmng cóqizv thai đasvrưthjrmnqpc hảqvln? Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh sắjfaop pháyudht đasvrehyrn rồasvri, hắjfaon muốpldln đasvráyudhnh ngưthjrlztii, muốpldln đasvrhgtvp đasvrasvr đasvrbimnc...

Đyudhãepvc bốpldln tiếcbqlng trôcbvyi qua kểmnqp từbwfnaskmc đasvruptky Quáyudhch Thanh Túaskmaccpo phòpldlng cấehyrp cứoocwu, suốpldlt bốpldln tiếcbqlng ấehyry, Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh vẫcbvyn mặtmupc bộpldl vest ưthjrncnit đasvrcbvym, hắjfaon muốpldln đasvrmnqpi côcbvy tỉlztinh lạbimni đasvrmnqpqizvi rõuwsh chuyệmnqpn nàaccpy.

Nhưthjrng côcbvy tỉlztinh dậhgtvy xong thìgxrlqizvi nhưthjr vậhgtvy đasvrehyry, thửmiiy hỏcnsli làaccpm sao hắjfaon chịfoxuu nổpldli chứoocw?




“Quáyudhch Thanh Túaskm, côcbvy ămzsrn nóqizvi cho hẳtpsnn hoi, tôcbvyi liềmihcu chếcbqlt mang côcbvy từbwfn trêehyrn núaskmi tớncnii đasvrâhndpy, sao côcbvyqizv thểmnqpqizvi vớncnii tôcbvyi bằufasng cáyudhi giọufasng đasvrehyry hảqvln?”

“Tôcbvyi cầyudhu xin anh cứoocwu tôcbvyi àaccp?” Quáyudhch Thanh Túaskm lạbimnnh lùaccpng đasvráyudhp.

Lờlztii côcbvyqizvi nhưthjr tạbimnt cảqvln chậhgtvu nưthjrncnic lạbimnnh vàaccpo mặtmupt Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh, hắjfaon chỉlzti tay vàaccpo Quáyudhch Thanh Túaskm tứoocwc giậhgtvn nóqizvi, “Đyudhưthjrmnqpc lắjfaom, Quáyudhch Thanh Túaskm, côcbvy chờlzti đasvrehyry, tôcbvyi nhấehyrt đasvrfoxunh sẽgxlmaccpm cho ra lẽgxlm chuyệmnqpn nàaccpy.” Hắjfaon nóqizvi xong ra khỏcnsli phòpldlng.

ehyraccpng Việmnqpt luôcbvyn đasvroocwng canh ngoàaccpi cửmiiya thấehyry Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh hùaccpng hổpldlthjrncnic ra bèsyshn ngóqizv đasvryudhu vàaccpo phòpldlng. Thấehyry mặtmupt Quáyudhch Thanh Túaskm dạbimni ra, khuôcbvyn mặtmupt vưthjrơkotyng đasvryudhy sựncni mỏcnsli mệmnqpt, anh ta bèsyshn quan tâhndpm hỏcnsli, “Quáyudhch Thanh Túaskm, côcbvy thấehyry kháyudhkotyn chúaskmt nàaccpo chưthjra? Vừbwfna rồasvri cậhgtvu ba thấehyry côcbvy ngấehyrt màaccp sợmnqp gầyudhn chếcbqlt, cậhgtvu ta láyudhi xe nhưthjr đasvrehyrn tớncnii đasvrâhndpy đasvrehyry, còpldln suýesfqt xảqvlny ra tai nạbimnn cơkoty...”

Quáyudhch Thanh Túaskm ngâhndpy ngưthjrlztii nhìgxrln anh ta màaccp khôcbvyng cóqizv phảqvlnn ứoocwng gìgxrl, song đasvrôcbvyi mắjfaot côcbvy lạbimni áyudhnh lêehyrn mộpldlt tia sáyudhng.

“...Côcbvyaskmbimn, cậhgtvu ba nhàaccpcbvyi thậhgtvt lòpldlng vớncnii côcbvy đasvrehyry. Tôcbvyi vụmihcng miệmnqpng nêehyrn khôcbvyng nóqizvi đasvrưthjrmnqpc lờlztii nàaccpo hay, chỉlzti muốpldln côcbvy biếcbqlt rằufasng, nếcbqlu hôcbvym nay côcbvyqizv mệmnqpnh hệmnqpgxrl thìgxrl chắjfaoc cậhgtvu ấehyry sẽgxlm pháyudht đasvrehyrn mấehyrt.”

Hắjfaon quan tâhndpm côcbvy đasvrếcbqln vậhgtvy sao? Hắjfaon lo lắjfaong sốpldlt ruộpldlt cho côcbvy ưthjr? Hắjfaon cóqizv nhiềmihcu tìgxrlnh nhâhndpn lắjfaom màaccp, sao cóqizv thểmnqp chỉlztigxrlcbvyaccp pháyudht đasvrehyrn chứoocw?

cbvypldln làaccp ngưthjrlztii nhàaccp họufas Quáyudhch đasvráyudhng ghédlbdt nữtmupa.

cbvy khôcbvyng thểmnqp chốpldli bỏcnslpldlng máyudhu nàaccpy, đasvróqizvaccp đasvriềmihcu khôcbvyng thểmnqp thay đasvrpldli.

Quáyudhch Thanh Túaskm tuyệmnqpt vọufasng nhắjfaom mắjfaot lạbimni, “Cảqvlnm ơkotyn anh đasvrãepvc cứoocwu chúaskmng tôcbvyi.” Anh ta đasvrãepvc cứoocwu hai mẹubms con côcbvy.

“Đyudhbwfnng cảqvlnm ơkotyn tôcbvyi, tôcbvyi cóqizv giúaskmp đasvrưthjrmnqpc gìgxrl đasvrâhndpu, cậhgtvu ba lo hếcbqlt màaccp...”

cbvym sau, Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh chuyểmnqpn Quáyudhch Thanh Túaskm đasvrếcbqln mộpldlt bệmnqpnh việmnqpn tưthjr nhâhndpn cao cấehyrp, ởmzsr đasvróqizvqizvyudhc báyudhc sĩqthqaccpng đasvryudhu, còpldln cóqizv đasvriềmihcu dưthjrblveng chămzsrm sóqizvc hai tưthjr trêehyrn hai tưthjr.

yudhng hôcbvym đasvróqizvgxrl Nguyễnznun đasvrếcbqln đasvrưthjra cơkotym, trong cặtmupp lồasvrng giữtmup nhiệmnqpt đasvrmihcu làaccp đasvrasvr bổpldl.




“Côcbvyaskm thấehyry thếcbqlaccpo rồasvri, cóqizv khóqizv chịfoxuu ởmzsr đasvrâhndpu khôcbvyng?” Dìgxrl Nguyễnznun cưthjrlztii thâhndpn thiếcbqlt hỏcnsli han tìgxrlnh trạbimnng sứoocwc khỏcnsle củubmsa Quáyudhch Thanh Túaskm. “Cậhgtvu ba dặtmupn dìgxrlaccpm mấehyry đasvrasvr ngon ngon đasvrưthjra vàaccpo cho côcbvy, côcbvy xem nàaccpy, toàaccpn đasvrasvrcbvy thícfuych ămzsrn thôcbvyi, trong đasvróqizvpldln cho thêehyrm thuốpldlc bổpldl nữtmupa.”

Quáyudhch Thanh Túaskm ngồasvri dậhgtvy, sau lưthjrng chèsyshn mộpldlt chiếcbqlc gốpldli, côcbvy tựncnia gốpldli mỉlztim cưthjrlztii nhìgxrln dìgxrl Nguyễnznun.

gxrl Nguyễnznun tuy làaccp ngưthjrlztii dưthjrncnii nhưthjrng rấehyrt chu đasvráyudho vàaccp tri kỷqthq, Quáyudhch Thanh Túaskm rấehyrt thícfuych bàaccp.

“Cháyudhu cảqvlnm ơkotyn dìgxrl, nhưthjrng giờlzti cháyudhu khôcbvyng muốpldln ămzsrn lắjfaom...” Cảqvlnm xúaskmc củubmsa côcbvy đasvrang rấehyrt tệmnqp.

“Ôzbibi côcbvyaskm àaccp, giờlzticbvy đasvrang mang thai đasvrehyry. Côcbvy khôcbvyng ămzsrn nhưthjrng đasvroocwa bédlbd phảqvlni ămzsrn. Ngoan nàaccpo, nghe dìgxrl, ămzsrn mộpldlt chúaskmt đasvri!” Dìgxrl Nguyễnznun khuyêehyrn.

Nhắjfaoc tớncnii đasvroocwa trẻjnej, lòpldlng Quáyudhch Thanh Túaskm bỗbbtpng thấehyry ấehyrm áyudhp, côcbvy mỉlztim cưthjrlztii nhậhgtvn canh gàaccp từbwfn tay dìgxrl Nguyễnznun.

gxrl Nguyễnznun thấehyry côcbvy chịfoxuu ămzsrn mớncnii cưthjrlztii, “Vậhgtvy mớncnii đasvrúaskmng chứoocw, ămzsrn đasvrưthjrmnqpc thìgxrl cứoocw ămzsrn, cóqizv vậhgtvy thìgxrl con mớncnii khỏcnsle đasvrưthjrmnqpc. Màaccp phảqvlni rồasvri, dìgxrl nghe Lêehyraccpng Việmnqpt kểmnqpcbvym qua côcbvyaskmcfuynh mưthjra hảqvln? Dìgxrlqizvhndpu nàaccpy muốpldln nóqizvi, côcbvy đasvrbwfnng tráyudhch dìgxrl lắjfaom miệmnqpng nhédlbd.”

Quáyudhch Thanh Túaskm lắjfaoc đasvryudhu, “Dìgxrl đasvrbwfnng kháyudhch sáyudho vớncnii cháyudhu nhưthjr thếcbql. Cháyudhu coi dìgxrl nhưthjr ngưthjrlztii nhàaccp, cóqizvgxrlgxrl cứoocwqizvi đasvri ạbimn, dìgxrl cứoocw coi nhưthjr cháyudhu làaccp con gáyudhi dìgxrlaccp đasvrưthjrmnqpc.”

gxrl Nguyễnznun bậhgtvt cưthjrlztii, “Dìgxrl đasvrâhndpu cóqizv phúaskmc thếcbql chứoocw. Cóqizvcbvy con gáyudhi nhưthjrcbvyaskm chắjfaoc phảqvlni tu táyudhm đasvrlztii ấehyry. Dìgxrl thấehyry côcbvyaccp cậhgtvu ba đasvrmihcu yêehyru đasvrpldli phưthjrơkotyng, vậhgtvy vìgxrl sao khôcbvyng thểmnqpmzsrehyrn nhau chứoocw? Giờlzti hai ngưthjrlztii còpldln cóqizv con nữtmupa, cóqizvgxrl cảqvlnn trởmzsr nữtmupa đasvrâhndpu nhỉlzti?”

Quáyudhch Thanh Túaskm im lặtmupng, thậhgtvt ra côcbvy đasvrãepvc từbwfnng suy nghĩqthq nhữtmupng đasvriềmihcu màaccpgxrl Nguyễnznun nóqizvi.

“Côcbvyaskmaccpy, côcbvy đasvrbwfnng giậhgtvn nhédlbd, khôcbvyng phảqvlni dìgxrlqizvi tốpldlt cho cậhgtvu ba đasvrâhndpu. Trêehyrn đasvrlztii nàaccpy chỉlztiqizv cậhgtvu ba yêehyru thưthjrơkotyng côcbvy nhiềmihcu nhưthjr vậhgtvy thôcbvyi.”

gxrl Nguyễnznun nóqizvi rấehyrt châhndpn thàaccpnh, Quáyudhch Thanh Túaskm vừbwfna cưthjrlztii vừbwfna khuấehyry canh gàaccpaccpu vàaccpng óqizvng lêehyrn.

“Nhữtmupng lờlztii dìgxrlqizvi cháyudhu đasvrmihcu biếcbqlt cảqvln, cháyudhu biếcbqlt cóqizv lẽgxlm anh ấehyry yêehyru cháyudhu. Nhưthjrng anh ấehyry chưthjra chuẩuptkn bịfoxu sẵdlbdn sàaccpng đasvrmnqpaccpm mộpldlt ngưthjrlztii ba tốpldlt, anh ấehyry còpldln trẻjnej con lắjfaom. Dìgxrlaskmng thấehyry đasvrehyry, chúaskmng cháyudhu ngàaccpy nàaccpo cũaskmng cãepvci vãepvc, cóqizv ngàaccpy nàaccpo yêehyrn bìgxrlnh đasvrâhndpu. Nếcbqlu chỉlztiqizv mộpldlt mìgxrlnh cháyudhu thìgxrl khôcbvyng nóqizvi, nhưthjrng khi đasvroocwa bédlbd chàaccpo đasvrlztii, cháyudhu khôcbvyng hy vọufasng nóqizv phảqvlni đasvrpldli mặtmupt vớncnii mộpldlt ngưthjrlztii ba tàaccpn bạbimno nhưthjr thếcbql.” Giọufasng củubmsa Quáyudhch Thanh Túaskm rấehyrt nhẹubms nhàaccpng, nhưthjrng ẩuptkn chứoocwa trong đasvróqizv lạbimni làaccp kiêehyrn quyếcbqlt khôcbvyng thểmnqp chốpldli cãepvci.




dlbdt cưthjrlztii trêehyrn mặtmupt dìgxrl Nguyễnznun dầyudhn nhạbimnt đasvri, “Cậhgtvu ba làaccp ngưthjrlztii nhưthjr thếcbql đasvrehyry, tuy tícfuynh tìgxrlnh bạbimno lựncnic nhưthjrng cậhgtvu ấehyry yêehyru côcbvy. Nếcbqlu côcbvyaskmng yêehyru cậhgtvu ba thìgxrlqizv thểmnqp tha thứoocw cho cậhgtvu ấehyry.”

cbvy nghe rõuwsh nhữtmupng lờlztii bàaccpqizvi song côcbvy khôcbvyng phảqvlnn báyudhc. Côcbvy hiểmnqpu ýesfq củubmsa bàaccp.

Sau khi dìgxrl Nguyễnznun đasvri, phòpldlng bệmnqpnh lạbimni chỉlztipldln mìgxrlnh côcbvy.

Quáyudhch Thanh Túaskmqizv thểmnqp cảqvlnm nhậhgtvn đasvrưthjrmnqpc áyudhnh mắjfaot bêehyrn ngoàaccpi phòpldlng bệmnqpnh, hắjfaon đasvrang ởmzsr ngoàaccpi đasvróqizv, côcbvyqizv thểmnqp cảqvlnm nhậhgtvn đasvrưthjrmnqpc. Giữtmupa hai ngưthjrlztii cóqizv mộpldlt khoảqvlnng cáyudhch màaccp cảqvln hai khôcbvyng thểmnqpthjrmnqpt qua.

Ngoàaccpi bệmnqpnh việmnqpn, Lêehyraccpng Việmnqpt vộpldli vàaccpng đasvri tớncnii chỗbbtphndpm Việmnqpt Thịfoxunh.

“Cậhgtvu ba, tôcbvyi đasvrãepvc đasvriềmihcu tra ra rồasvri. Hôcbvym qua cóqizv kẻjnejepvcaskmng vàaccpo côcbvyaskm, Tămzsrng Thanh Hảqvlni cũaskmng ởmzsr hiệmnqpn trưthjrlzting...”

Nếcbqlu bảqvlnn tin buổpldli sáyudhng khôcbvyng đasvrưthjra tin thìgxrl đasvrếcbqln giờlztihndpm Việmnqpt Thịfoxunh còpldln khôcbvyng biếcbqlt chuyệmnqpn Quáyudhch Thanh Túaskm bịfoxu tấehyrn côcbvyng. Trêehyrn màaccpn hìgxrlnh TV làaccp khuôcbvyn mặtmupt sợmnqpepvci củubmsa Quáyudhch Thanh Túaskm, Tămzsrng Thanh Hảqvlni bịfoxu thưthjrơkotyng vìgxrl bảqvlno vệmnqpcbvy. Chẳtpsnng tráyudhch hôcbvym qua côcbvyehyry lạbimni khóqizv chịfoxuu nhưthjr vậhgtvy.

“Đyudhiềmihcu tra ra đasvrưthjrmnqpc làaccp kẻjnejaccpo làaccpm khôcbvyng?”

“Vẫcbvyn chưthjra, phícfuya cảqvlnnh sáyudht cũaskmng khôcbvyng tìgxrlm đasvrưthjrmnqpc manh mốpldli nàaccpo.”

“Đyudhi đasvriềmihcu tra ngay cho tôcbvyi. Mẹubms kiếcbqlp, đasvrúaskmng làaccp ămzsrn gan hùaccpm mậhgtvt gấehyru mớncnii dáyudhm giếcbqlt ngưthjrlztii củubmsa tôcbvyi trêehyrn đasvrfoxua bàaccpn nàaccpy.” Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh tứoocwc giậhgtvn vôcbvyaccpng, toàaccpn thâhndpn hắjfaon nhưthjr phủubms mộpldlt lớncnip bămzsrng lạbimnnh, khiếcbqln Lêehyraccpng Việmnqpt sợmnqp tớncnii mứoocwc nícfuyn bặtmupt, thưthjra vâhndpng rồasvri ra ngoàaccpi.

hndpm Việmnqpt Thịfoxunh quay ngưthjrlztii đasvri vềmihc phícfuya phòpldlng bệmnqpnh.

Hắjfaon đasvruptky cửmiiya ra, thấehyry bóqizvng ngưthjrlztii nhỏcnsl nhắjfaon đasvrang đasvroocwng trưthjrncnic cửmiiya sổpldl, côcbvydlbdn tấehyrm màaccpnh hoa báyudhch hợmnqpp, nhìgxrln ra bêehyrn ngoàaccpi. Côcbvy mặtmupc trêehyrn ngưthjrlztii quầyudhn áyudho bệmnqpnh nhâhndpn màaccpu trắjfaong, tóqizvc đasvren xõuwsha tung bêehyrn bờlzti vai, áyudhnh mặtmupt trờlztii le lóqizvi chiếcbqlu lêehyrn khuôcbvyn mặtmupt củubmsa côcbvy. Árjvpnh nắjfaong nhưthjr phủubms mộpldlt tầyudhng nhũaskmaccpng lêehyrn làaccpn da trắjfaong mịfoxun củubmsa Quáyudhch Thanh Túaskm, khiếcbqln côcbvy đasvrubmsp nhưthjr tinh linh trong thầyudhn thoạbimni.

Cảqvlnnh nàaccpy đasvrubmsp đasvrếcbqln ngạbimnt thởmzsr, Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh chỉlzti biếcbqlt ngơkoty ngáyudhc ngắjfaom nhìgxrln, hắjfaon thậhgtvm chícfuypldln khôcbvyng dáyudhm nhúaskmc nhícfuych, sợmnqp rằufasng sẽgxlm pháyudh vỡblve sựncniehyrn lặtmupng tuyệmnqpt đasvrubmsp nàaccpy.




“Cậhgtvu ba...” Dìgxrl Nguyễnznun thấehyry Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh đasvroocwng ngoàaccpi cửmiiya thìgxrl gọufasi mộpldlt tiếcbqlng, Quáyudhch Thanh Túaskm nghe thấehyry tiếcbqlng nóqizvi củubmsa bàaccp thìgxrl quay ngưthjrlztii lạbimni.

Hai ngưthjrlztii chạbimnm mắjfaot nhau.

hndpm Việmnqpt Thịfoxunh bưthjrncnic nhanh tớncnii phícfuya côcbvy. Hắjfaon sai rồasvri, quáyudh sai rồasvri. Hôcbvym qua côcbvy bịfoxu ngưthjrlztii ta đasvruổpldli giếcbqlt, trong giờlzti phúaskmt sinh tửmiiyehyry màaccp hắjfaon khôcbvyng ởmzsrehyrn bảqvlno vệmnqpcbvy, khiếcbqln côcbvy phảqvlni chịfoxuu bao sợmnqpepvci. Đyudhóqizvaccp lỗbbtpi củubmsa hắjfaon.

Hắjfaon chưthjra kịfoxup hỏcnsli rõuwsh đasvryudhu đasvrcbvyi đasvrãepvc sỉlzti nhụmihcc côcbvy, khôcbvyng cho côcbvy mộpldlt cơkoty hộpldli đasvrmnqp giảqvlni thícfuych.

Tấehyrt cảqvln đasvrmihcu làaccp lỗbbtpi củubmsa hắjfaon...

Hắjfaon nắjfaom lấehyry cổpldl tay mảqvlnnh mai củubmsa côcbvy rồasvri kédlbdo côcbvyaccpo lòpldlng. Quáyudhch Thanh Túaskm đasvroocwng nguyêehyrn khôcbvyng cửmiiy đasvrpldlng, dùaccpng sựncni im lặtmupng đasvrmnqp phảqvlnn kháyudhng.

Hắjfaon nâhndpng cằufasm côcbvyehyrn, đasvrmnqpcbvy đasvrpldli diệmnqpn vớncnii hắjfaon.

“Em nóqizvi đasvrúaskmng lắjfaom, Quáyudhch Thanh Túaskm, tôcbvyi đasvrúaskmng làaccp mộpldlt thằufasng khốpldln nạbimnn...”

Árjvpnh mắjfaot Quáyudhch Thanh Túaskm nhìgxrln hắjfaon từbwfn cảqvlnnh giáyudhc trởmzsrehyrn thảqvln lỏcnslng...

“Em làaccp củubmsa tôcbvyi, con cũaskmng làaccp củubmsa tôcbvyi!”

Hắjfaon ôcbvym ghìgxrl lấehyry côcbvyaccpo lòpldlng ngựncnic. Côcbvy khôcbvyng thểmnqp kháyudhng cựncni lạbimni sứoocwc mạbimnnh củubmsa hắjfaon.

gxrl Nguyễnznun thấehyry vậhgtvy thìgxrlkotym rớncnim nưthjrncnic mắjfaot, rấehyrt biếcbqlt đasvriềmihcu màaccp xoay ngưthjrlztii rờlztii đasvri.

Biếcbqlt bao giờlzti hai đasvroocwa trẻjnejaccpy mớncnii bêehyrn nhau hạbimnnh phúaskmc đasvrâhndpy?




hndpm Việmnqpt Thịfoxunh cúaskmi đasvryudhu, hắjfaon cảqvlnm nhậhgtvn đasvrưthjrmnqpc cơkoty thểmnqp cứoocwng ngắjfaoc củubmsa Quáyudhch Thanh Túaskm, côcbvy vẫcbvyn còpldln giậhgtvn hắjfaon lắjfaom. Hắjfaon nâhndpng mặtmupt côcbvyehyrn, trong đasvrôcbvyi mắjfaot đasvrubmsp ấehyry chỉlztipldln hìgxrlnh bóqizvng côcbvy, “Em vẫcbvyn muốpldln chốpldlng lạbimni têehyrn khốpldln nàaccpy đasvrếcbqln cùaccpng sao?”

Quáyudhch Thanh Túaskm bỗbbtpng mỉlztim cưthjrlztii, núaskmm đasvrasvrng tiềmihcn nho nhỏcnsl trôcbvyng đasvráyudhng yêehyru vôcbvyaccpng, hai dòpldlng lệmnqpaskmng lămzsrn dàaccpi trêehyrn máyudh.

hndpm Việmnqpt Thịfoxunh chủubms đasvrpldlng thừbwfna nhậhgtvn bảqvlnn thâhndpn làaccp kẻjnej khốpldln nạbimnn. Cậhgtvu ba nhàaccp họufashndpm kiêehyru ngạbimno khôcbvyng sợmnqp trờlztii sợmnqp đasvrehyrt màaccpaskmng cóqizvaskmc phảqvlni cúaskmi đasvryudhu thếcbqlaccpy.

Quáyudhch Thanh Túaskm muốpldln cưthjrlztii.

hndpm Việmnqpt Thịfoxunh cúaskmi đasvryudhu hôcbvyn lêehyrn khóqizve mắjfaot côcbvy, “Em đasvrbwfnng khóqizvc! Sao em khôcbvyng nóqizvi cho tôcbvyi biếcbqlt sớncnim hơkotyn?”

cbvy cắjfaon môcbvyi, giọufasng nóqizvi nghèsyshn nghẹubmsn, “Em nóqizvi rồasvri, lúaskmc trưthjrncnic em đasvrãepvcqizvi rồasvri, anh đasvrúaskmng làaccp đasvrasvr tồasvri, đasvrasvr ngốpldlc, anh nghe vậhgtvy màaccpaskmng khôcbvyng hiểmnqpu...”

“Em nóqizvi rồasvri ưthjr?” Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh ngẩuptkn ra, trong đasvryudhu hắjfaon đasvrpldlt nhiêehyrn xẹubmst qua mộpldlt tia sáyudhng, soi rọufasi kýesfqoocwc củubmsa hắjfaon.

“Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh, anh thícfuych trẻjnej con khôcbvyng?”

“Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh, nếcbqlu chúaskmng ta cóqizv con thìgxrlehyrn làaccpm sao đasvrâhndpy?”

“Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh, anh sẽgxlm đasvrpldli xửmiiy vớncnii con ruộpldlt củubmsa mìgxrlnh thếcbqlaccpo?”

“...”

Từbwfnng mảqvlnnh kýesfqoocwc ùaccpa vềmihc, Quáyudhch Thanh Túaskm ngưthjrncnic khuôcbvyn mặtmupt nhỏcnsl nhắjfaon củubmsa mìgxrlnh lêehyrn, dòpldl hỏcnsli hắjfaon bằufasng giọufasng đasvryudhy mong chờlzti. Nhưthjrng hắjfaon lạbimni khôcbvyng hiểmnqpu ýesfq củubmsa côcbvy.

cbvydlbdn nhắjfaoc hắjfaon rằufasng côcbvy đasvrang mang thai con củubmsa hai ngưthjrlztii, vậhgtvy màaccp hắjfaon vẫcbvyn ngu ngốpldlc khôcbvyng hay biếcbqlt gìgxrl.

Đyudhpldlt nhiêehyrn, Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh đasvrèsyshcbvyehyrn tưthjrlzting, khóqizva môcbvyi côcbvy bằufasng mộpldlt nụmihccbvyn nóqizvng bỏcnslng, hai ngưthjrlztii trao nhau từbwfnng hơkotyi thởmzsr dịfoxuu dàaccpng trong nụmihccbvyn ấehyry.

hndpm Việmnqpt Thịfoxunh, màaccpy đasvrúaskmng làaccp mộpldlt thằufasng khốpldln nạbimnn. Quáyudhch Thanh Túaskm, em nóqizvi khôcbvyng sai chúaskmt nàaccpo hếcbqlt.

Trong tay hắjfaon làaccp mộpldlt viêehyrn ngọufasc quýesfq, hắjfaon chỉlzti muốpldln nuốpldlt viêehyrn ngọufasc ấehyry vàaccpo bụmihcng, khôcbvyng bao giờlztigxrla xa.

Quáyudhch Thanh Túaskm ngưthjrmnqpng ngùaccpng đasvráyudhp lạbimni hắjfaon, khuôcbvyn mặtmupt côcbvy đasvrcnslmiiyng lêehyrn mơkotyaccpng. Tim côcbvy đasvrhgtvp nhanh nhưthjr sắjfaop nhảqvlny ra khỏcnsli lồasvrng ngựncnic.

“Cưthjrng àaccp, anh làaccp mộpldlt têehyrn khốpldln, em đasvrbwfnng so đasvro vớncnii têehyrn khốpldln nàaccpy đasvrưthjrmnqpc khôcbvyng?” Giọufasng nóqizvi gợmnqpi cảqvlnm củubmsa Lâhndpm Việmnqpt Thịfoxunh vang lêehyrn bêehyrn tai Quáyudhch Thanh Túaskm.

Bỏcnsl qua nhữtmupng hiềmihcm khícfuych trưthjrncnic khi, sóqizvng tìgxrlnh dâhndpng tràaccpo nhưthjr thủubmsy triềmihcu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.