Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 130 : Tình yêu của chúng ta

    trước sau   
Rốyymyt cuộzsuxc thìcxhqgdkbrgsuy muốyymyn đddxpi đddxpâpjffu chứkskr?

Khi sắmefcp ra khỏrxhqi khu vựpwzgc nộzsuxi thàpwcfnh, Quáxzidch Thanh Túpwzgwfkbn mộzsuxt chiếrgsuc xe taxi, Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh sai Lêwfkbfofnng Việyymyt tăyymyng tốyymyc đddxpuổrqaai theo côgdkb. Hắmefcn biếrgsut hắmefcn khôgdkbng thểbptc xoay chuyểbptcn mộzsuxt Quáxzidch Thanh Túpwzg ngoan cưqdiizkrbng nhưqdiipjffy giờzkrb.

Vừtwtya rồyymyi hắmefcn đddxpãkvanqdiii nhữepmqng lờzkrbi khóqdii nghe ấrgsuy, hắmefcn phảxnffi xin lỗpwzgi côgdkb phảxnffi khôgdkbng?

Tiếrgsung sấrgsum rềiuyan vang, taxi cáxzidch trung tâpjffm thàpwcfnh phốyymypwcfng ngàpwcfy càpwcfng xa.

“Cậerefu ba, đddxpíqrxuch đddxpếrgsun củtwtya chiếrgsuc taxi đddxpóqdii chắmefcc làpwcf nghĩvarda trang.” Lêwfkbfofnng Việyymyt xem đddxpyahnnh vịyahn trêwfkbn bảxnffn đddxpyymy xe rồyymyi nóqdiii.

pjffm Việyymyt Thịyahnnh khôgdkbng cóqdii phảxnffn ứkskrng gìcxhqpwcf chỉessc nhíqrxuu màpwcfy càpwcfng chặwfytt hơzqovn. Lêwfkbfofnng Việyymyt biếrgsut đddxpiềiuyau khôgdkbng nóqdiii nữepmqa, lẳooyhng lặwfytng theo sáxzidt chiếrgsuc xe taxi đddxpzfozng trưqdiizbqxc.




“Báxzidc tàpwcfi, phiềiuyan báxzidc dừtwtyng xe ởakzs đddxpâpjffy đddxpi ạvjbj, cháxzidu tựpwzg đddxpi lêwfkbn nghĩvarda trang trêwfkbn kia.”

pwcfi xếrgsu dừtwtyng xe rồyymyi nhậerefn tiềiuyan từtwty Quáxzidch Thanh Túpwzg, ôgdkbng quan tâpjffm hỏrxhqi côgdkb, “Côgdkbxzidi àpwcf, giờzkrb khôgdkbng còjnszn sớzbqxm nữepmqa đddxpâpjffu, còjnszn sắmefcp mưqdiia nữepmqa, mộzsuxt mìcxhqnh cháxzidu ởakzs nghĩvarda trang thếrgsupwcfy khôgdkbng an toàpwcfn đddxpâpjffu.”

Quáxzidch Thanh Túpwzg mỉesscm cưqdiizkrbi đddxpáxzidp, “Cảxnffm ơzqovn chúpwzg, cháxzidu khôgdkbng sao đddxpâpjffu ạvjbj.” Côgdkbqdiii xong bèlovzn xuốyymyng xe, mộzsuxt mìcxhqnh đddxpi lêwfkbn nghĩvarda trang trêwfkbn núpwzgi.

Bầejsvu trờzkrbi xáxzidm xịyahnt, nghĩvarda trang vắmefcng vẻbeaj vớzbqxi hàpwcfng ngàpwcfn tấrgsum bia mộzsux lạvjbjnh lẽbevgo.

qdiizbqxi từtwtyng nấrgsum mồyymyrgsuy đddxpiuyau cóqdii mộzsuxt linh hồyymyn đddxpang yêwfkbn nghỉessc, nơzqovi nàpwcfy làpwcfgdkbi đddxpi vềiuya củtwtya con ngưqdiizkrbi, dùfofn khi còjnszn sốyymyng ngưqdiizkrbi đddxpóqdiivard đddxpvjbji hay hèlovzn kéjnszm thếrgsupwcfo, cuốyymyi cùfofnng cũozjing sẽbevg trởakzs vềiuya vớzbqxi đddxprgsut mẹucjk.

Quáxzidch Thanh Túpwzgqdiizkrbi khổrqaa, côgdkbqdiizbqxc từtwtyng bưqdiizbqxc vềiuya phíqrxua mộzsux củtwtya Quáxzidch Hoàpwcfng Ngâpjffn. Côgdkbozjing khôgdkbng biếrgsut vìcxhq sao mìcxhqnh lạvjbji tớzbqxi đddxpâpjffy nữepmqa.

gdkb dừtwtyng châpjffn trưqdiizbqxc mộzsux củtwtya chịyahnxzidi mìcxhqnh. Trưqdiizbqxc mộzsuxpwcf mộzsuxt bóqdii hoa cúpwzgc trắmefcng đddxpãkvan úpwzga tàpwcfn vìcxhq gióqdiiqdiia.

Trêwfkbn bia mộzsuxpwcfcxhqnh đddxpen trắmefcng củtwtya Quáxzidch Hoàpwcfng Ngâpjffn, mộzsuxt Quáxzidch Hoàpwcfng Ngâpjffn mỉesscm cưqdiizkrbi xinh đddxpucjkp vàpwcf trẻbeaj trung. Bia mộzsux phủtwty mộzsuxt lớzbqxp bụucjki mỏrxhqng, Quáxzidch Thanh Túpwzg ngồyymyi xuốyymyng ôgdkbm lấrgsuy mộzsux, côgdkb đddxpưqdiia nhữepmqng ngóqdiin tay mảxnffnh khảxnffnh lau bụucjki trêwfkbn hìcxhqnh, “Chịyahn ơzqovi, em đddxpếrgsun thăyymym chịyahn đddxpâpjffy. Chịyahnakzs đddxpâpjffy cóqdiigdkb đddxpơzqovn khôgdkbng?”

Khôgdkbng cóqdii ai đddxpáxzidp lờzkrbi côgdkb, chỉesscqdii gióqdii cuốyymyn láxzidpwcfng bay lêwfkbn khôgdkbng trung.

“Chịyahn ơzqovi, em khổrqaa quáxzid, nếrgsuu cóqdii thểbptc quay ngưqdiibtxtc thờzkrbi gian vềiuya ngàpwcfy chịyahn đddxpíqrxunh hôgdkbn, nếrgsuu em khôgdkbng đddxpếrgsun đddxpóqdii thìcxhq chắmefcc chúpwzgng ta sẽbevg khôgdkbng đddxpếrgsun nưqdiizbqxc nàpwcfy.”

“Chịyahn ơzqovi, chịyahn thôgdkbng minh đddxpếrgsun vậerefy, khôgdkbng đddxpiềiuyau gìcxhqpwcf chịyahn khôgdkbng biếrgsut, nhưqdiing sao chịyahn lạvjbji khôgdkbng nóqdiii gìcxhq. Chịyahn ơzqovi, cóqdii đddxpôgdkbi lúpwzgc em rấrgsut hậerefn chịyahn, rằzfozng tạvjbji sao chịyahn khôgdkbng nóqdiii tấrgsut cảxnff mọodbni chuyệyymyn cho em biếrgsut từtwty trưqdiizbqxc, nếrgsuu khôgdkbng em cũozjing khôgdkbng đddxpi đddxpếrgsun bưqdiizbqxc đddxpưqdiizkrbng nàpwcfy...”

“Chịyahn ơzqovi, chịyahnqdiii cho em biếrgsut đddxpi, em phảxnffi làpwcfm thếrgsupwcfo bâpjffy giờzkrb? Em nêwfkbn làpwcfm sao vớzbqxi đddxpkskra béjnsz trong bụucjkng mìcxhqnh bâpjffy giờzkrb?”

qdiizbqxc mắmefct trong veo chảxnffy dọodbnc trêwfkbn khuôgdkbn mặwfytt táxzidi nhợbtxtt củtwtya côgdkb. Mắmefct côgdkb nhưqdii dạvjbji ra khi nghĩvard đddxpếrgsun tưqdiiơzqovng lai tăyymym tốyymyi củtwtya mìcxhqnh.




xzidch đddxpóqdii khôgdkbng xa, Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh tựpwzga vàpwcfo thâpjffn câpjffy đddxpkskrng đddxpbtxti, láxzid khôgdkbqdiiơzqovng lêwfkbn ngưqdiizkrbi, lêwfkbn đddxpejsvu hắmefcn màpwcf hắmefcn làpwcfm nhưqdii khôgdkbng hay, đddxpôgdkbi mắmefct áxzidy náxzidy vàpwcf âpjffn hậerefn pha chúpwzgt lo lắmefcng nhìcxhqn khôgdkbng chớzbqxp mắmefct chiếrgsuc bóqdiing côgdkb đddxpơzqovn củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg.

Trêwfkbn tay hắmefcn cầejsvm mộzsuxt đddxpiếrgsuu thuốyymyc đddxpang cháxzidy dởakzs, bìcxhqnh thưqdiizkrbng hắmefcn khôgdkbng húpwzgt nhiềiuyau song hôgdkbm nay đddxpãkvanpwzgt liêwfkbn tụucjkc bốyymyn năyymym đddxpiếrgsuu rồyymyi, dưqdiizkrbng nhưqdiiqdii thứkskrcxhq đddxpóqdii đddxpang càpwcfo xéjnsz lồyymyng ngựpwzgc củtwtya hắmefcn.

qdii lẽbevg chỉesscqdii khóqdiii thuốyymyc mớzbqxi hiểbptcu đddxpưqdiibtxtc lòjnszng hắmefcn bâpjffy giờzkrb.

Khoảxnffng cáxzidch giữepmqa hai ngưqdiizkrbi chỉesscqdii mấrgsuy chụucjkc bưqdiizbqxc châpjffn, hắmefcn muốyymyn đddxpi tớzbqxi nóqdiii vớzbqxi côgdkb rằzfozng: Anh xin lỗpwzgi, anh sai rồyymyi, xin em hãkvany tha thứkskr cho anh!

Nhưqdiing lòjnszng tựpwzg trọodbnng ngăyymyn cảxnffn bưqdiizbqxc châpjffn hắmefcn, hắmefcn chỉesscqdii thểbptc nhìcxhqn côgdkb vớzbqxi áxzidnh mắmefct đddxpejsvy tâpjffm sựpwzg.

Tiếrgsung sấrgsum càpwcfng lúpwzgc càpwcfng rềiuyan vang, cóqdii cảxnffm tưqdiiakzsng nhưqdii nổrqaa ngay trêwfkbn đddxpesscnh đddxpejsvu, gióqdiiozjing càpwcfng lúpwzgc càpwcfng lớzbqxn.

wfkbfofnng Việyymyt đddxpkskrng ngoàpwcfi cổrqaang nghĩvarda trang buồyymyn bãkvan nhìcxhqn hai ngưqdiizkrbi. Họodbnwfkbu nhau, nhưqdiing sao cứkskrpwcfm tổrqaan thưqdiiơzqovng đddxpôgdkbi bêwfkbn?

“Chịyahnqdiii xem, em cóqdiiwfkbn bỏrxhq đddxpkskra béjnszpwcfy khôgdkbng?” Ngóqdiin tay củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg vuốyymyt nhẹucjkcxhqnh ảxnffnh trêwfkbn bia mộzsux, côgdkb khôgdkbng thểbptc ra quyếrgsut đddxpyahnnh đddxpưqdiibtxtc, côgdkb cầejsvn mộzsuxt ngưqdiizkrbi nóqdiii cho côgdkb biếrgsut nêwfkbn làpwcfm thếrgsupwcfo.

Nhưqdiing khôgdkbng cóqdii ai trảxnff lờzkrbi côgdkb.

gdkb đddxpwfytt tay lêwfkbn bụucjkng mìcxhqnh, côgdkb khôgdkbng muốyymyn bỏrxhq đddxpkskra béjnszpwcfy. Côgdkb thậereft sựpwzg khôgdkbng thểbptc sinh đddxpkskra béjnszpwcfy ra ưqdii?

zqovn mưqdiia ràpwcfo nhưqdii đddxpãkvan chờzkrb đddxpbtxti quáxzidpjffu đddxpbptc đddxpếrgsun vớzbqxi thếrgsu gian nàpwcfy. Bầejsvu trờzkrbi nhưqdii bịyahn ai đddxpóqdii chọodbnc thủtwtyng, nưqdiizbqxc mưqdiia tuôgdkbn xuốyymyng xốyymyi xảxnff.

Quáxzidch Thanh Túpwzg ngẩbptcng khuôgdkbn mặwfytt nhỏrxhq nhắmefcn nhìcxhqn lêwfkbn bầejsvu trờzkrbi đddxpen kịyahnt, nưqdiizbqxc mưqdiia làpwcfm nhòjnsze đddxpi tầejsvm nhìcxhqn củtwtya côgdkb.

“Ngu ngốyymyc, côgdkb muốyymyn chếrgsut phảxnffi khôgdkbng...” Mộzsuxt cơzqov thểbptc cao lớzbqxn ôgdkbm lấrgsuy côgdkb thậereft chặwfytt. Quáxzidch Thanh Túpwzg nhưqdii ngâpjffy dạvjbji bịyahnpjffm Việyymyt Thịyahnnh ôgdkbm vàpwcfo lòjnszng, chạvjbjy vềiuyaqdiizbqxng châpjffn núpwzgi.




qdiia khiếrgsun mặwfytt đddxprgsut lầejsvy lộzsuxi đddxpejsvy bùfofnn vàpwcfxzid khôgdkb. Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh ôgdkbm Quáxzidch Thanh Túpwzg đddxpi quáxzid nhanh khôgdkbng chúpwzg ýupiafofnn đddxprgsut dưqdiizbqxi châpjffn nêwfkbn bịyahn trưqdiibtxtt ngãkvan. Hắmefcn cốyymy gắmefcng bắmefct lấrgsuy côgdkb nhưqdiing khôgdkbng kịyahnp, côgdkb ngãkvanpwcfo mộzsuxt ngôgdkbi mộzsux.

“Thanh Túpwzg, Thanh Túpwzg sao em lạvjbji ngốyymyc nhưqdii vậerefy chứkskr...” Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh vộzsuxi vàpwcfng đddxpkskrng dậerefy, bấrgsut chấrgsup ngưqdiizkrbi díqrxunh đddxpejsvy bùfofnn đddxprgsut chạvjbjy qua đddxpqdiigdkbwfkbn.

xzidi tóqdiic ưqdiizbqxt đddxpgdkbm củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg che hơzqovn nửakzsa khuôgdkbn mặwfytt côgdkb, chỉessc đddxpbptc lộzsux đddxpôgdkbi mắmefct to đddxpen láxzidy tràpwcfn đddxpejsvu đddxpau đddxpzbqxn, “Đakzsau, đddxpau bụucjkng...”

Tim Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh chợbtxtt nảxnffy lêwfkbn, dáxzidng vẻbeaj yếrgsuu ớzbqxt củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg khiếrgsun hắmefcn ýupia thứkskrc đddxpưqdiibtxtc tầejsvm quan trọodbnng củtwtya vấrgsun đddxpiuya. Hắmefcn bếrgsu ngang côgdkbwfkbn, “Đakzstwtyng sợbtxt, tôgdkbi ởakzs đddxpâpjffy...”

Hắmefcn chạvjbjy nhưqdii đddxpwfkbn ra cổrqaang nghĩvarda trang, mưqdiia to nhưqdiixzidt vàpwcfo mặwfytt vàpwcfo ngưqdiizkrbi hắmefcn, tiếrgsung gầejsvm nhẹucjk củtwtya hắmefcn cũozjing bịyahn tiếrgsung mưqdiia bao phủtwty.

“Lêwfkbfofnng Việyymyt, Lêwfkbfofnng Việyymyt, mau lêwfkbn...”

wfkbfofnng Việyymyt lấrgsuy ôgdkb trong xe ra chạvjbjy vềiuya phíqrxua Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh, nhưqdiing chưqdiia kịyahnp bung ôgdkb thìcxhqpjffm Việyymyt Thịyahnnh đddxpãkvan chui vàpwcfo xe rồyymyi. Lêwfkbfofnng Việyymyt đddxpóqdiing cửakzsa xe rồyymyi nhanh nhẹucjkn ngồyymyi vàpwcfo ghếrgsuxzidi.

pjffm Việyymyt Thịyahnnh ôgdkbm Quáxzidch Thanh Túpwzg ưqdiizbqxt đddxpgdkbm, “Khóqdii chịyahnu ởakzs đddxpâpjffu?”

“Bụucjkng...” Quáxzidch Thanh Túpwzg đddxpau gậerefp cảxnff ngưqdiizkrbi, trong bụucjkng côgdkb nhưqdiiqdii con dao găyymym đddxpang đddxpâpjffm loạvjbjn xạvjbj.

pjffm Việyymyt Thịyahnnh đddxpqdii châpjffn Quáxzidch Thanh Túpwzgwfkbn, chợbtxtt hắmefcn cảxnffm thấrgsuy dưqdiizbqxi lòjnszng bàpwcfn tay cóqdii mộzsuxt dòjnszng chấrgsut lỏrxhqng nóqdiing chảxnffy ra. Hắmefcn giơzqovpwcfn tay lêwfkbn nhìcxhqn, hắmefcn hoảxnffng hồyymyn khi thấrgsuy tay mìcxhqnh díqrxunh đddxpejsvy máxzidu tưqdiiơzqovi.

“Mau tớzbqxi bệyymynh việyymyn...” Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh gàpwcfo lêwfkbn, Lêwfkbfofnng Việyymyt lậerefp tứkskrc tăyymyng tốyymyc, chiếrgsuc xe phóqdiing nhưqdii bay xuyêwfkbn qua màpwcfn mưqdiia.

“Lạvjbjnh quáxzid...” Quáxzidch Thanh Túpwzg co ngưqdiizkrbi lạvjbji, cảxnffm giáxzidc nhưqdiizqovi lạvjbjnh xung quanh đddxpang tậerefp trung vềiuya phíqrxua côgdkb.

qdii thứkskrcxhq đddxpóqdii đddxpang sắmefcp rờzkrbi khỏrxhqi côgdkb, cóqdii phảxnffi làpwcf đddxpkskra béjnsz khôgdkbng? Làpwcf con củtwtya côgdkb phảxnffi khôgdkbng? Quáxzidch Thanh Túpwzg sợbtxtkvani bậereft khóqdiic.




Đakzstwtyng bỏrxhq mẹucjkpwcf con, đddxptwtyng!

Quáxzidch Thanh Túpwzg run rẩbptcy, nưqdiizbqxc mắmefct nhưqdiiozji tràpwcfn bờzkrb đddxpêwfkb tuôgdkbn ra khôgdkbng ngừtwtyng.

“Quáxzidch Thanh Túpwzg, nếrgsuu em cóqdii mệyymynh hệyymypwcfo thìcxhqgdkbi sẽbevg khôgdkbng tha cho em đddxpâpjffu.”

pjffm Việyymyt Thịyahnnh dùfofnng chăyymyn trêwfkbn xe bao bọodbnc lấrgsuy côgdkb xong thìcxhq quáxzidt Lêwfkbfofnng Việyymyt, “Sao láxzidi chậerefm nhưqdiiwfkbn thếrgsu hảxnff?”

Trờzkrbi đddxpang đddxprqaaqdiia trắmefcng xóqdiia, sau khi vàpwcfo trung tâpjffm thàpwcfnh phốyymy, Lêwfkbfofnng Việyymyt khôgdkbng thểbptc khôgdkbng giảxnffm tốyymyc đddxpzsux lạvjbji, nếrgsuu cứkskr bấrgsut chấrgsup chạvjbjy vớzbqxi tốyymyc đddxpzsux vừtwtya rồyymyi thìcxhq rấrgsut dễhzbn xảxnffy ra tai nạvjbjn.

“Cậerefu ba, bêwfkbn ngoàpwcfi đddxpang mưqdiia lớzbqxn lắmefcm...”

“Nóqdiii íqrxut thôgdkbi, cậerefu cúpwzgt xuốyymyng đddxpbptcgdkbi tựpwzgxzidi...” Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh kéjnszo Lêwfkbfofnng Việyymyt từtwty ghếrgsuxzidi ra, tựpwzgcxhqnh láxzidi.

Chiếrgsuc xe vọodbnt qua dòjnszng xe cộzsux nhanh nhưqdii chớzbqxp làpwcfm Lêwfkbfofnng Việyymyt đddxprqaa mồyymygdkbi lạvjbjnh.

Cậerefu ba nhàpwcf anh ta đddxpang liềiuyau mạvjbjng chứkskrxzidi xe cáxzidi nỗpwzgi gìcxhq!

Hắmefcn khôgdkbng chỉessc phóqdiing nhanh màpwcfjnszn vi phạvjbjm luậereft giao thôgdkbng, vưqdiibtxtt hếrgsut xe nàpwcfy đddxpếrgsun xe kháxzidc. Nhữepmqng xe đddxpzfozng sau bấrgsum còjnszi ầejsvm ĩvard, cũozjing may đddxpang mưqdiia to nêwfkbn khôgdkbng cóqdii cảxnffnh sáxzidt giao thôgdkbng.

Chiếrgsuc xe phi vớzbqxi tốyymyc đddxpzsux chóqdiing mặwfytt rốyymyt cuộzsuxc cũozjing dừtwtyng lạvjbji trưqdiizbqxc cửakzsa bệyymynh việyymyn. Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh bếrgsu Quáxzidch Thanh Túpwzg chạvjbjy vàpwcfo việyymyn,

Nửakzsa tiếrgsung sau, Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh bịyahn gọodbni vàpwcfo văyymyn phòjnszng củtwtya báxzidc sĩvard. Nữepmqxzidc sĩvard kia chưqdiia từtwtyng thấrgsuy ngưqdiizkrbi đddxpàpwcfn ôgdkbng nàpwcfo cao lớzbqxn đddxpếrgsun vậerefy nêwfkbn nhìcxhqn hắmefcn thêwfkbm vàpwcfi lầejsvn, dáxzidng vẻbeaj chậereft vậereft đddxpgdkbm nưqdiizbqxc mưqdiia củtwtya hắmefcn cũozjing khiếrgsun bàpwcf ta cảxnffm thấrgsuy tòjnszjnsz.

“Cậerefu làpwcf bạvjbjn trai củtwtya bệyymynh nhâpjffn phảxnffi khôgdkbng?”




pjffm Việyymyt Thịyahnnh đddxpang lo lắmefcng cho bệyymynh tìcxhqnh củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg, nếrgsuu ngàpwcfy trưqdiizbqxc cóqdii ai nóqdiii thếrgsu vớzbqxi hắmefcn thìcxhq hắmefcn đddxpãkvan nạvjbjt cho ngưqdiizkrbi đddxpóqdii mộzsuxt trậerefn rồyymyi.

“Côgdkbrgsuy sao rồyymyi?”

xzidc sĩvard chậerefm rãkvani xem bệyymynh áxzidn củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg rồyymyi tráxzidch mắmefcng Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh, “Đakzsáxzidm trẻbeajxzidc cậerefu đddxpúpwzgng làpwcf khôgdkbng cóqdii tráxzidch nhiệyymym gìcxhq hếrgsut, bạvjbjn gáxzidi mìcxhqnh mang thai mấrgsuy tháxzidng rồyymyi còjnszn kéjnszo đddxpi dầejsvm mưqdiia. Khôgdkbng biếrgsut tưqdiiơzqovng lai hai côgdkb cậerefu làpwcfm bốyymy mẹucjk thếrgsupwcfo!”

pjffm Việyymyt Thịyahnnh kinh ngạvjbjc mởakzs trừtwtyng hai mắmefct nhìcxhqn chằzfozm chằzfozm báxzidc sĩvard, “Báxzidc sĩvardqdiii gìcxhq? Mang thai ưqdii?”

xzidc sĩvard lắmefcc đddxpejsvu, “Cậerefu khôgdkbng biếrgsut sao? Bạvjbjn gáxzidi cậerefu đddxpãkvan mang thai hơzqovn hai tháxzidng rồyymyi. Nếrgsuu cứkskr khôgdkbng chúpwzg ýupia nhưqdii lầejsvn nàpwcfy thìcxhq sẽbevg sảxnffy thai đddxprgsuy.”

pjffm Việyymyt Thịyahnnh vộzsuxi túpwzgm lấrgsuy áxzido bàpwcf ta, “Bàpwcf khôgdkbng nhầejsvm chứkskr?”

xzidc sĩvard hoảxnffng hồyymyn vìcxhq phảxnffn ứkskrng đddxpzsuxt ngộzsuxt củtwtya Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh, bàpwcf ta vừtwtya đddxpbptcy Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh ra vừtwtya đddxpbptcy gọodbnng kíqrxunh lêwfkbn, “Tôgdkbi khôgdkbng nhầejsvm, tháxzidng trưqdiizbqxc bạvjbjn gáxzidi cậerefu cũozjing đddxpếrgsun kháxzidm màpwcf, côgdkbrgsuy đddxpãkvan đddxpưqdiibtxtc xáxzidc đddxpyahnnh làpwcf mang thai rồyymyi. Lúpwzgc đddxpóqdiigdkbi còjnszn kêwfkb đddxpơzqovn vitamin B11 cho côgdkbrgsuy uốyymyng nữepmqa, cậerefu nhìcxhqn đddxpi...” Bàpwcf ta chỉesscpwcfo đddxpơzqovn thuốyymyc trêwfkbn màpwcfn hìcxhqnh máxzidy tíqrxunh.

pjffm Việyymyt Thịyahnnh lạvjbjnh lùfofnng hỏrxhqi, “Đakzskskra béjnszqdiipwcfm sao khôgdkbng?”

“Giờzkrb mớzbqxi chỉesscqdii dấrgsuu hiệyymyu thôgdkbi, cầejsvn ởakzs lạvjbji bệyymynh việyymyn đddxpbptc theo dõgdkbi thêwfkbm. Cậerefu phảxnffi chăyymym sóqdiic côgdkbrgsuy cho tốyymyt vàpwcfo, nếrgsuu khôgdkbng thìcxhq khôgdkbng giữepmq đddxpưqdiibtxtc đddxpkskra béjnsz đddxpâpjffu.”

pjffm Việyymyt Thịyahnnh khôgdkbng trảxnff lờzkrbi màpwcf mởakzs cửakzsa phòjnszng kháxzidm, đddxpi vềiuya phíqrxua phòjnszng bệyymynh củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg.

Quáxzidch Thanh Túpwzgjnszn đddxpang mêwfkb man trêwfkbn giưqdiizkrbng bệyymynh. Vìcxhq mấrgsut máxzidu quáxzid nhiềiuyau nêwfkbn mặwfytt côgdkbzqovi táxzidi, dưqdiizkrbng nhưqdiigdkbzqov thấrgsuy áxzidc mộzsuxng, đddxpôgdkbi tay béjnsz nhỏrxhq siếrgsut chặwfytt lấrgsuy chăyymyn. Bỗpwzgng mộzsuxt bàpwcfn tay nắmefcm lấrgsuy tay côgdkb, sựpwzgrgsum áxzidp củtwtya bàpwcfn tay ấrgsuy khiếrgsun côgdkbwfkbn tâpjffm hơzqovn.

Quáxzidch Thanh Túpwzg chầejsvm chậerefm mởakzs hai mắmefct ra, trong tầejsvm mắmefct côgdkb hiệyymyn lêwfkbn khuôgdkbn mặwfytt đddxpucjkp trai củtwtya Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh, đddxpôgdkbi mắmefct hắmefcn đddxpang lo lắmefcng nhìcxhqn côgdkb.

Khôgdkbng đddxpâpjffu, sao hắmefcn cóqdii thểbptc lo lắmefcng cho côgdkb chứkskr?

Hắmefcn cóqdii quan tâpjffm gìcxhq đddxpếrgsun côgdkb đddxpâpjffu. Đakzsejsvu Quáxzidch Thanh Túpwzg quay cuồyymyng trong dòjnszng suy nghĩvard, “Đakzsâpjffy làpwcf đddxpâpjffu?”

“Bệyymynh việyymyn... báxzidc sĩvardqdiii em đddxpang mang thai...” Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh cốyymy gắmefcng khốyymyng chếrgsu cảxnffm xúpwzgc củtwtya mìcxhqnh, hắmefcn khôgdkbng hiểbptcu vìcxhq sao côgdkb lạvjbji giấrgsuu việyymyc côgdkb mang thai.

Hai tháxzidng trưqdiizbqxc làpwcfpwzgc họodbn đddxpãkvan chia tay, côgdkb đddxpang chuẩbptcn bịyahn kếrgsut hôgdkbn cùfofnng Tăyymyng Thanh Hảxnffi. Vìcxhq sao côgdkb phảxnffi giấrgsuu chuyệyymyn nàpwcfy kíqrxun đddxpếrgsun thếrgsu? Chẳooyhng lẽbevg đddxpkskra béjnszpwcfy khôgdkbng phảxnffi con hắmefcn màpwcfpwcf củtwtya Tăyymyng Thanh Hảxnffi?

Giảxnff thuyếrgsut nàpwcfy giếrgsut chếrgsut lòjnszng tựpwzg trọodbnng củtwtya Lâpjffm Việyymyt Thịyahnnh, khiếrgsun hắmefcn muốyymyn pháxzidt đddxpwfkbn.

Hai hàpwcfng lôgdkbng mi củtwtya Quáxzidch Thanh Túpwzg run rẩbptcy nhưqdiixzidnh bưqdiizbqxm, côgdkb hạvjbj mắmefct xuốyymyng khôgdkbng nhìcxhqn hắmefcn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.